Cơn mưa lớn ầm ầm trút xuống, thấm vào mặt đất khô cằn.
Tức thì Triều Ca trên dưới nhất tề xúc động, vạn dân hoan hô bất tận, mừng quá mà khóc, nơi náo động nhất tất nhiên là gần tế đàn, tiếng hoan hô, hò hét…vô số, ngay cả quan viên cũng không ngoại lệ.
Thiên tử vui mừng quỳ bái, hô lớn: "Thượng đế nhân từ! trời có Đại Thương ta!"
Bách tính không người nào không vui mừng, Phí Trọng khôn ngoan, chớp cơ hội kêu to: "Thiên tử vạn tuế! Đại Thương vạn tuế !"
Quân dân nhất loạt quỳ về hướng Trương Tử Tinh, cảm ân đồng hô: "Thiên tử vạn tuế, Đại Thương vạn tuế!"
Thiên tử nhân đức vô song, xả thân vì dân, ngay trời cũng thấy cảm động, giáng hạ thần tích, có vị quân vương như thế này ở đây, còn lo gì cơm áo? Còn lo gì tai ách?
Trương Tử Tinh hết sức hài lòng nhìn dòng người quỳ bái tứ phương, chiếc trường bào trắng đã thấm ướt nước mưa, nhưng hắn không thèm để ý.
Làm cú này thực quá đẹp mắt, ngay hắn chính mình cũng thầm đắc ý. Trận mưa này, tất nhiên là mưa nhân tạo đã được chuẩn bị trước. Để lần cầu mưa này thuận lợi, hắn đã tìm biện pháp rất lâu, băn khoăn giữa hai phương án. Phương án I là dùng phi hành khí cỡ nhỏ giữa không trung tán phát chất xúc tác đặc biệt tiến hành làm mưa nhân tạo. Phương án II là gấp rút chế tạo pháo cao xạ, bắn ra đạn pháo đặc chế, nổ tại không trung, thả iot bạc (AgI) vào mây tạo nhân ngưng kết, hình thành mây lạnh, hóa mưa rơi xuống.
Phương án I tuy rất tốn kém, lại cần thời tiết hỗ trợ, nhưng khả năng thành công tương đối cao, đặc biệt là chất xúc tác tạo tinh thể băng, chất lượng cần hơn xa băng khô, bột muối mấy loại, hiệu quả tạo mây rất tốt, mà lượng mưa, thời gian cũng có thể khống chế được chuẩn xác; phương án II thiết bị đơn giản, phù hợp với triển khai trên diện tích lớn, nhưng kỹ thuật khá lạc hậu, từng được ứng dụng rộng rãi thời thế kỷ XX (thêm: Mỹ đã từng rải 47 nghìn đơn vị iot bạc tạo mưa trên đường mòn Hồ Chí Minh nhằm ngăn chặn đường vận chuyển từ Nam vào Bắc trong chiến tranh VN), mà khả năng khống chế không được như phi hành khí. Trương Tử Tinh tính tới việc mình phải tự thân cầu mưa, yêu cầu xác suất thành công 100%, cho nên cuối cùng quyết định chọn phương án I, quả nhiên hiệu quả rất tốt, thời điểm mưa rơi cũng chuẩn xác, ngay sau khi lập lời thề, càng gia tăng hiệu ứng trong dân chúng. Còn phương án II, có thể sử dụng tại những nơi cần thi triển "thần tích", tiến hành đơn giản là được, tận dụng ưu thế dễ triển khai.
Mưa nhân tạo phải vận dụng nguyên tắc vật lý học của mây và cách tạo mây, cũng không phải không cần điều kiện, không chỉ cần thời tiết cho phép, còn phải có trời nhiều mây, tầng mây ấm cần tích nước, tầng mây lạnh cần có tinh thể băng. Trương Tử Tinh trong thời gian 15 ngày "trai giới tắm rửa", đã tính toán và thử nghiệm nhiều lần, xác định không có vấn đề gì, tất cả chỉ cần trời có mây. Cho dù hôm nay không có mây, chỉ cần sau khi cầu mưa vài ngày, có mưa rơi xuống vẫn coi là được.
Ở điểm này, vận khí của hắn đúng là không sai – tuy đã thông qua dự báo thời tiết xác định có mây, nhưng vì cẩn thận, hắn chờ tới khi nhìn thấy mây trắng, mới yên tâm tuyên bố trọng thệ khiến chúng nhân chấn hãm.
Chính như Phí Trọng đã đoán, hắn sao có thể làm chuyện không nắm chắc?
Trận mưa rơi xuống, thần dân Đại Thương vốn tín phụng quỷ thần lập tức tăng mạnh tín phục đối với thiên tử, những ý hoài nghi tan biến tức thời. Nếu tính theo con số, độ tín nhiệm đạt tới 100%. Nếu có kẻ còn cố ý đồn thổi, nhẹ sẽ bị bách tích coi như đồ điên, nặng thì bị đánh cho một trận, xách giải lên quan xử lý.
Nếu như đợt vừa rồi sử dụng Thiên Ảnh điều tra ngăn trở, hoặc cấm đoán truyền ngôn, tuyệt không thể ngăn trở lời đồn thổi, làm không tốt có khi còn phản tác dụng, cũng chỉ có thể dùng "sự thật" chứng minh, mới có thể dẹp hẳn lời đồn một cách căn bản, giải quyết nguy cơ dân tâm. Lúc trước truyền ngôn càng mãnh liệt, ảnh hưởng cảng lớn thì hiệu quả bây giờ càng tốt, mấy lời đồn đó vô hình vì thành công của hắn hôm nay mà biến thành một tràng thanh thế miễn phí cho hắn.
Khiến Trương Tử Tinh đắc ý còn không chỉ có thế, hắn vừa cố ý hô tên Hạo Thiên thượng đế, hoàn toàn không phải hưng phấn nhất thời mà là có dụng tâm khác. Lần cầu mưa này thanh thế to lớn, cả thiên hạ đều biết, tất khiến cho nhiều thế lực theo dõi, rất có khả năng bao gồm cả tiên nhân như Nữ Oa, cử chỉ như vậy không nghi ngờ gì lôi cả Hạo Thiên thượng đế xuống nước.
Ngôn từ Trương Tử Tinh sử dụng không có chút nào sơ hở, hoàn toàn phù hợp với cách nói của một vị thiên tử thành tâm cầu mưa, gọi tên Hạo Thiên thượng đế cũng tựa hồ là cử chỉ vô ý, tốt xấu đó cũng là chúa tể thiên đình, cầu nguyện vừa xong lập tức mưa rơi, rất có ý tứ, xem ra Hạo Thiên thượng đế trên trời có ý tương trợ, giúp đỡ Đại Thương.
Trương Tử Tinh thầm kêu Hạo Thiên lão đại, lần này tiểu đệ xác thực dụng tâm hiểm ác, thực xin lỗi lão nhân gia. Nhưng nếu hắn biết lần đại hạn này ngoài bàn tay Nữ Oa, còn có công lao Hạo Thiên thượng đế ban pháp chỉ, chỉ sợ lập tức còn tiếc nuối kế sách này không đủ ác độc.
Thải Vân đồng tử ngơ ngác đứng trong đám người đang hoan hô, đơn giản là không tin nổi những gì vừa xảy ra, trong lòng hết sức kinh hãi. Hắn rõ ràng đã tự tay đốt cháy linh phù, lại cẩn thận chôn sâu dưới đất, không biết vì sao còn có mưa rơi, mà xem thời điểm cơn mưa tới, tất là có người ngầm hỗ trợ Thương Vương.
Nữ Oa nương nương từng nói qua, tu vi dưới bậc Huyền Tiên trong vòng một tháng đều không thể thi triển pháp thuật, lại hẳn cũng không xuất hiện tại Triều Ca, chẳng lẽ thực là Hạo Thiên thượng đế thi pháp làm mưa? Nhưng Dao Trì Kim Mẫu ngày đó còn ngồi nói chuyện với Nữ Oa nương nương, sao Hạo Thiên thượng đế lại có thể làm ngược lại trợ giúp Đại Thương thiên tử? quá vô lý…Thải Vân đồng tử càng nghĩ càng loạn, muốn lập tức cưỡi mây đi trước bẩm báo Nữ Oa nương nương, nhưng bị lực lượng linh phù hạn chế, không biết làm sao, chỉ đành lắc đầu bất lực.
Trương Tử Tinh hồn nhiên không biết lần này Nữ Oa nương nương còn cẩn thận hạ một đạo linh phù, cũng không biết mình hô Hạo Thiên thượng đế chính là động đến tên một đồng đảng phá hoại trong đó, đây gọi là "vô tình mà thành hữu ý" a. Nguồn truyện:
Trương Tử Tinh nhận được thông báo của Siêu Não, biết cơn mưa sắp sửa kết thúc, liền dẫn chúng nhân bái tạ Hạo Thiên thượng đế "nhân từ", vừa bái tạ xong, quả nhiên mưa tạnh gió hòa.
Bách tính đều kinh hô tán thán, xưng Thượng đế linh thiêng, thiên tử hồng phúc. Thải Vân đồng tử thấy thế, trong lòng càng thêm kinh nghi, có điều không thi triển được đạo thuật, chỉ biết nóng ruột vô cùng.
Lễ quan tuyên bố tế tự kết thúc, thiên tử bãi giá về cung, chỉ còn lại đám người vẫn ở tại xung quanh bốn phía tế đàn không chịu rời đi, sôi nổi bàn tán chuyện vừa phát sinh,
Trương Tử Tinh về đến trong cung, thay trang phục mới, còn chưa kịp nhận sự chúc tụng của mấy vị thê tử, đã đột ngột nghe thấy cảnh báo của Siêu Não: đệ nhất công thần làm mưa nhân tạo, tiểu phi hành khí kia bị tập kích!
Trương Tử Tinh hết sức kinh hãi, không ngờ lại có người phát hiện tiểu phi hành khí, mà còn phát động tập kích, hắn vội dặn dò mấy người Khương Văn Sắc vài câu, dẫn theo Siêu Não chạy tới nơi xảy ra sự cố.
Địa điểm phi hành khí bị tập kích là trên một tòa núi cao phụ cận Đông Giao, theo Siêu Não báo cáo là bị tập kích lúc nó đang hạ cánh. Trương Tử Tinh vài lần vận khởi phép ngự phong trong Hoàng Đế Tâm Kinh, nhưng không biết vì sao không có hiệu quả, hắn cũng không kịp suy ngẫm, vội vã chạy đi, lách qua đám người vẫn đang tụ tập, qua vài ngọn núi, tới nơi xảy ra sự cố.
Khiến Trương Tử Tinh kinh hãi chính là, kẻ tập kích phi hành khí kia vẫn chưa ly khai, mà đứng ở chỗ cũ đợi hắn, tiểu phi hành khí yên lặng nằm trên mặt đất, năng lượng hầu như đã kiệt.
Đây là một thanh niên nam tử kỳ quái, nhìn qua chỉ chừng hơn 20 tuổi, nhưng nhìn thêm lần nữa lại phát hiện người này có một vẻ tang thương ức vạn năm, tướng mạo hắn phi thường tuấn tú, nhưng nhìn lại lại thấy mơ hồ, chỉ là trong đầu cảm giác được người này tồn tại, nhưng không có được ấn tượng cụ thể. Loại cảm giác này có chút giống với lúc mới gặp Nữ Oa, nhưng lại có chút bất đồng. Nam tử này mặc áo bào màu lam nhạt, không họa hình bát quái, cũng không có điểm đặc biệt nào, phảng phất như y phục bình thường, nhưng trực giác nói cho Trương Tử Tinh, đấy là một kiện đạo bào.
Vì đề phòng vạn nhất, Trương Tử Tinh lúc đi đã mang theo mặt nạ ngũ sắc của Khổng tuyên, lại lệnh Siêu Não hóa thành khải giáp trên người. Hắn biết nam tử này không phải người thường, không dám manh động, cẩn thận mở miệng hỏi: "đạo hựu là người phương nào? Vì sao lại cản trở pháp bảo của ta?"
Nam tử này hứng thú nhìn Trương Tử Tinh toàn thân "võ trang", không ngừng gật gù khen ngợi: "Có ý tứ, có ý tứ…"
Trương Tử Tinh tuy mặc khải giáp, nhưng bị ánh mắt kia nhìn tới phát lạnh, nhất thời không cất nên lời, ý thức phòng bị cũng dần hạ thấp, đây là hiện tượng chưa từng gặp qua trước đây, càng đáng sợ chính là, Siêu Não không ngờ lại không hề đưa ra tín hiệu cảnh báo.
Trương Tử Tinh hét lớn một tiếng, vận khởi Hiên Viên Tâm Kinh, muốn thoát khỏi áp lực vô hình này, nhưng như ngọn lửa vùi trong tuyết, sáng lên một chút đã tắt ngấm; lại vận Chân Vũ Linh Quyết, vẫn như vậy. Hắn lập tức hiểu được địch nhân đáng sợ, khởi động hệ thống phòng ngự thần kinh của Siêu Não lên mức cao nhất, đồng thời cùng lúc vận khởi Chân Vũ Linh Quyết và Hiên Viên Kinh, dùng công kích mạnh nhất "thủy hỏa tương dung" hướng đối phương công kích. Bây giờ Hiên Viên pháp quyết của Trương Tử Tinh đã có chút thành tựu, uy lực của "thủy hỏa tương dung" đã hơn xa lúc còn tỉ thí với Khổng Tuyên, luồng khí ba màu bao trùm quyền đầu càng thêm dày đặc, đánh tới nam tử thực lực thâm sâu khó dò kia.
Nam tử mặt không đổi sắc, tùy tiện hươ tay chộp lấy cỗ khí thế, khẽ liếc một cái rồi gật đầu, năm ngón tay chập lại, đem năng lượng của luồng khí ba màu có tính công phá cực mạnh dễ dàng tan biến. Trương Tử Tinh kinh hãi lui lại, sợ hãi không cách nào hình dung, cần biết, lúc đạo khí ba màu thoát khỏi nắm tay, lực lượng mất đi bình hành, theo lý thuyết, phải mãnh liệt bạo phát mới đúng, cho dù lần đó Khổng Tuyên đón đỡ cũng phải làm mặt đất nứt nẻ, mà người này lại có thể dễ dàng hóa giải nó tiêu tán vô hình, xung quanh không hề có dị trạng, có thể nói, uy lực của "thủy hỏa tương dung" trước mặt người này không đáng một xu.
Cơn mưa lớn ầm ầm trút xuống, thấm vào mặt đất khô cằn.
Tức thì Triều Ca trên dưới nhất tề xúc động, vạn dân hoan hô bất tận, mừng quá mà khóc, nơi náo động nhất tất nhiên là gần tế đàn, tiếng hoan hô, hò hét…vô số, ngay cả quan viên cũng không ngoại lệ.
Thiên tử vui mừng quỳ bái, hô lớn: "Thượng đế nhân từ! trời có Đại Thương ta!"
Bách tính không người nào không vui mừng, Phí Trọng khôn ngoan, chớp cơ hội kêu to: "Thiên tử vạn tuế! Đại Thương vạn tuế !"
Quân dân nhất loạt quỳ về hướng Trương Tử Tinh, cảm ân đồng hô: "Thiên tử vạn tuế, Đại Thương vạn tuế!"
Thiên tử nhân đức vô song, xả thân vì dân, ngay trời cũng thấy cảm động, giáng hạ thần tích, có vị quân vương như thế này ở đây, còn lo gì cơm áo? Còn lo gì tai ách?
Trương Tử Tinh hết sức hài lòng nhìn dòng người quỳ bái tứ phương, chiếc trường bào trắng đã thấm ướt nước mưa, nhưng hắn không thèm để ý.
Làm cú này thực quá đẹp mắt, ngay hắn chính mình cũng thầm đắc ý. Trận mưa này, tất nhiên là mưa nhân tạo đã được chuẩn bị trước. Để lần cầu mưa này thuận lợi, hắn đã tìm biện pháp rất lâu, băn khoăn giữa hai phương án. Phương án I là dùng phi hành khí cỡ nhỏ giữa không trung tán phát chất xúc tác đặc biệt tiến hành làm mưa nhân tạo. Phương án II là gấp rút chế tạo pháo cao xạ, bắn ra đạn pháo đặc chế, nổ tại không trung, thả iot bạc (AgI) vào mây tạo nhân ngưng kết, hình thành mây lạnh, hóa mưa rơi xuống.
Phương án I tuy rất tốn kém, lại cần thời tiết hỗ trợ, nhưng khả năng thành công tương đối cao, đặc biệt là chất xúc tác tạo tinh thể băng, chất lượng cần hơn xa băng khô, bột muối mấy loại, hiệu quả tạo mây rất tốt, mà lượng mưa, thời gian cũng có thể khống chế được chuẩn xác; phương án II thiết bị đơn giản, phù hợp với triển khai trên diện tích lớn, nhưng kỹ thuật khá lạc hậu, từng được ứng dụng rộng rãi thời thế kỷ XX (thêm: Mỹ đã từng rải nghìn đơn vị iot bạc tạo mưa trên đường mòn Hồ Chí Minh nhằm ngăn chặn đường vận chuyển từ Nam vào Bắc trong chiến tranh VN), mà khả năng khống chế không được như phi hành khí. Trương Tử Tinh tính tới việc mình phải tự thân cầu mưa, yêu cầu xác suất thành công %, cho nên cuối cùng quyết định chọn phương án I, quả nhiên hiệu quả rất tốt, thời điểm mưa rơi cũng chuẩn xác, ngay sau khi lập lời thề, càng gia tăng hiệu ứng trong dân chúng. Còn phương án II, có thể sử dụng tại những nơi cần thi triển "thần tích", tiến hành đơn giản là được, tận dụng ưu thế dễ triển khai.
Mưa nhân tạo phải vận dụng nguyên tắc vật lý học của mây và cách tạo mây, cũng không phải không cần điều kiện, không chỉ cần thời tiết cho phép, còn phải có trời nhiều mây, tầng mây ấm cần tích nước, tầng mây lạnh cần có tinh thể băng. Trương Tử Tinh trong thời gian ngày "trai giới tắm rửa", đã tính toán và thử nghiệm nhiều lần, xác định không có vấn đề gì, tất cả chỉ cần trời có mây. Cho dù hôm nay không có mây, chỉ cần sau khi cầu mưa vài ngày, có mưa rơi xuống vẫn coi là được.
Ở điểm này, vận khí của hắn đúng là không sai – tuy đã thông qua dự báo thời tiết xác định có mây, nhưng vì cẩn thận, hắn chờ tới khi nhìn thấy mây trắng, mới yên tâm tuyên bố trọng thệ khiến chúng nhân chấn hãm.
Chính như Phí Trọng đã đoán, hắn sao có thể làm chuyện không nắm chắc?
Trận mưa rơi xuống, thần dân Đại Thương vốn tín phụng quỷ thần lập tức tăng mạnh tín phục đối với thiên tử, những ý hoài nghi tan biến tức thời. Nếu tính theo con số, độ tín nhiệm đạt tới %. Nếu có kẻ còn cố ý đồn thổi, nhẹ sẽ bị bách tích coi như đồ điên, nặng thì bị đánh cho một trận, xách giải lên quan xử lý.
Nếu như đợt vừa rồi sử dụng Thiên Ảnh điều tra ngăn trở, hoặc cấm đoán truyền ngôn, tuyệt không thể ngăn trở lời đồn thổi, làm không tốt có khi còn phản tác dụng, cũng chỉ có thể dùng "sự thật" chứng minh, mới có thể dẹp hẳn lời đồn một cách căn bản, giải quyết nguy cơ dân tâm. Lúc trước truyền ngôn càng mãnh liệt, ảnh hưởng cảng lớn thì hiệu quả bây giờ càng tốt, mấy lời đồn đó vô hình vì thành công của hắn hôm nay mà biến thành một tràng thanh thế miễn phí cho hắn.
Khiến Trương Tử Tinh đắc ý còn không chỉ có thế, hắn vừa cố ý hô tên Hạo Thiên thượng đế, hoàn toàn không phải hưng phấn nhất thời mà là có dụng tâm khác. Lần cầu mưa này thanh thế to lớn, cả thiên hạ đều biết, tất khiến cho nhiều thế lực theo dõi, rất có khả năng bao gồm cả tiên nhân như Nữ Oa, cử chỉ như vậy không nghi ngờ gì lôi cả Hạo Thiên thượng đế xuống nước.
Ngôn từ Trương Tử Tinh sử dụng không có chút nào sơ hở, hoàn toàn phù hợp với cách nói của một vị thiên tử thành tâm cầu mưa, gọi tên Hạo Thiên thượng đế cũng tựa hồ là cử chỉ vô ý, tốt xấu đó cũng là chúa tể thiên đình, cầu nguyện vừa xong lập tức mưa rơi, rất có ý tứ, xem ra Hạo Thiên thượng đế trên trời có ý tương trợ, giúp đỡ Đại Thương.
Trương Tử Tinh thầm kêu Hạo Thiên lão đại, lần này tiểu đệ xác thực dụng tâm hiểm ác, thực xin lỗi lão nhân gia. Nhưng nếu hắn biết lần đại hạn này ngoài bàn tay Nữ Oa, còn có công lao Hạo Thiên thượng đế ban pháp chỉ, chỉ sợ lập tức còn tiếc nuối kế sách này không đủ ác độc.
Thải Vân đồng tử ngơ ngác đứng trong đám người đang hoan hô, đơn giản là không tin nổi những gì vừa xảy ra, trong lòng hết sức kinh hãi. Hắn rõ ràng đã tự tay đốt cháy linh phù, lại cẩn thận chôn sâu dưới đất, không biết vì sao còn có mưa rơi, mà xem thời điểm cơn mưa tới, tất là có người ngầm hỗ trợ Thương Vương.
Nữ Oa nương nương từng nói qua, tu vi dưới bậc Huyền Tiên trong vòng một tháng đều không thể thi triển pháp thuật, lại hẳn cũng không xuất hiện tại Triều Ca, chẳng lẽ thực là Hạo Thiên thượng đế thi pháp làm mưa? Nhưng Dao Trì Kim Mẫu ngày đó còn ngồi nói chuyện với Nữ Oa nương nương, sao Hạo Thiên thượng đế lại có thể làm ngược lại trợ giúp Đại Thương thiên tử? quá vô lý…Thải Vân đồng tử càng nghĩ càng loạn, muốn lập tức cưỡi mây đi trước bẩm báo Nữ Oa nương nương, nhưng bị lực lượng linh phù hạn chế, không biết làm sao, chỉ đành lắc đầu bất lực.
Trương Tử Tinh hồn nhiên không biết lần này Nữ Oa nương nương còn cẩn thận hạ một đạo linh phù, cũng không biết mình hô Hạo Thiên thượng đế chính là động đến tên một đồng đảng phá hoại trong đó, đây gọi là "vô tình mà thành hữu ý" a. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
Trương Tử Tinh nhận được thông báo của Siêu Não, biết cơn mưa sắp sửa kết thúc, liền dẫn chúng nhân bái tạ Hạo Thiên thượng đế "nhân từ", vừa bái tạ xong, quả nhiên mưa tạnh gió hòa.
Bách tính đều kinh hô tán thán, xưng Thượng đế linh thiêng, thiên tử hồng phúc. Thải Vân đồng tử thấy thế, trong lòng càng thêm kinh nghi, có điều không thi triển được đạo thuật, chỉ biết nóng ruột vô cùng.
Lễ quan tuyên bố tế tự kết thúc, thiên tử bãi giá về cung, chỉ còn lại đám người vẫn ở tại xung quanh bốn phía tế đàn không chịu rời đi, sôi nổi bàn tán chuyện vừa phát sinh,
Trương Tử Tinh về đến trong cung, thay trang phục mới, còn chưa kịp nhận sự chúc tụng của mấy vị thê tử, đã đột ngột nghe thấy cảnh báo của Siêu Não: đệ nhất công thần làm mưa nhân tạo, tiểu phi hành khí kia bị tập kích!
Trương Tử Tinh hết sức kinh hãi, không ngờ lại có người phát hiện tiểu phi hành khí, mà còn phát động tập kích, hắn vội dặn dò mấy người Khương Văn Sắc vài câu, dẫn theo Siêu Não chạy tới nơi xảy ra sự cố.
Địa điểm phi hành khí bị tập kích là trên một tòa núi cao phụ cận Đông Giao, theo Siêu Não báo cáo là bị tập kích lúc nó đang hạ cánh. Trương Tử Tinh vài lần vận khởi phép ngự phong trong Hoàng Đế Tâm Kinh, nhưng không biết vì sao không có hiệu quả, hắn cũng không kịp suy ngẫm, vội vã chạy đi, lách qua đám người vẫn đang tụ tập, qua vài ngọn núi, tới nơi xảy ra sự cố.
Khiến Trương Tử Tinh kinh hãi chính là, kẻ tập kích phi hành khí kia vẫn chưa ly khai, mà đứng ở chỗ cũ đợi hắn, tiểu phi hành khí yên lặng nằm trên mặt đất, năng lượng hầu như đã kiệt.
Đây là một thanh niên nam tử kỳ quái, nhìn qua chỉ chừng hơn tuổi, nhưng nhìn thêm lần nữa lại phát hiện người này có một vẻ tang thương ức vạn năm, tướng mạo hắn phi thường tuấn tú, nhưng nhìn lại lại thấy mơ hồ, chỉ là trong đầu cảm giác được người này tồn tại, nhưng không có được ấn tượng cụ thể. Loại cảm giác này có chút giống với lúc mới gặp Nữ Oa, nhưng lại có chút bất đồng. Nam tử này mặc áo bào màu lam nhạt, không họa hình bát quái, cũng không có điểm đặc biệt nào, phảng phất như y phục bình thường, nhưng trực giác nói cho Trương Tử Tinh, đấy là một kiện đạo bào.
Vì đề phòng vạn nhất, Trương Tử Tinh lúc đi đã mang theo mặt nạ ngũ sắc của Khổng tuyên, lại lệnh Siêu Não hóa thành khải giáp trên người. Hắn biết nam tử này không phải người thường, không dám manh động, cẩn thận mở miệng hỏi: "đạo hựu là người phương nào? Vì sao lại cản trở pháp bảo của ta?"
Nam tử này hứng thú nhìn Trương Tử Tinh toàn thân "võ trang", không ngừng gật gù khen ngợi: "Có ý tứ, có ý tứ…"
Trương Tử Tinh tuy mặc khải giáp, nhưng bị ánh mắt kia nhìn tới phát lạnh, nhất thời không cất nên lời, ý thức phòng bị cũng dần hạ thấp, đây là hiện tượng chưa từng gặp qua trước đây, càng đáng sợ chính là, Siêu Não không ngờ lại không hề đưa ra tín hiệu cảnh báo.
Trương Tử Tinh hét lớn một tiếng, vận khởi Hiên Viên Tâm Kinh, muốn thoát khỏi áp lực vô hình này, nhưng như ngọn lửa vùi trong tuyết, sáng lên một chút đã tắt ngấm; lại vận Chân Vũ Linh Quyết, vẫn như vậy. Hắn lập tức hiểu được địch nhân đáng sợ, khởi động hệ thống phòng ngự thần kinh của Siêu Não lên mức cao nhất, đồng thời cùng lúc vận khởi Chân Vũ Linh Quyết và Hiên Viên Kinh, dùng công kích mạnh nhất "thủy hỏa tương dung" hướng đối phương công kích. Bây giờ Hiên Viên pháp quyết của Trương Tử Tinh đã có chút thành tựu, uy lực của "thủy hỏa tương dung" đã hơn xa lúc còn tỉ thí với Khổng Tuyên, luồng khí ba màu bao trùm quyền đầu càng thêm dày đặc, đánh tới nam tử thực lực thâm sâu khó dò kia.
Nam tử mặt không đổi sắc, tùy tiện hươ tay chộp lấy cỗ khí thế, khẽ liếc một cái rồi gật đầu, năm ngón tay chập lại, đem năng lượng của luồng khí ba màu có tính công phá cực mạnh dễ dàng tan biến. Trương Tử Tinh kinh hãi lui lại, sợ hãi không cách nào hình dung, cần biết, lúc đạo khí ba màu thoát khỏi nắm tay, lực lượng mất đi bình hành, theo lý thuyết, phải mãnh liệt bạo phát mới đúng, cho dù lần đó Khổng Tuyên đón đỡ cũng phải làm mặt đất nứt nẻ, mà người này lại có thể dễ dàng hóa giải nó tiêu tán vô hình, xung quanh không hề có dị trạng, có thể nói, uy lực của "thủy hỏa tương dung" trước mặt người này không đáng một xu.
Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần - Chapter 102
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Cơn mưa lớn ầm ầm trút xuống, thấm vào mặt đất khô cằn.
Tức thì Triều Ca trên dưới nhất tề xúc động, vạn dân hoan hô bất tận, mừng quá mà khóc, nơi náo động nhất tất nhiên là gần tế đàn, tiếng hoan hô, hò hét…vô số, ngay cả quan viên cũng không ngoại lệ.
Thiên tử vui mừng quỳ bái, hô lớn: "Thượng đế nhân từ! trời có Đại Thương ta!"
Bách tính không người nào không vui mừng, Phí Trọng khôn ngoan, chớp cơ hội kêu to: "Thiên tử vạn tuế! Đại Thương vạn tuế !"
Quân dân nhất loạt quỳ về hướng Trương Tử Tinh, cảm ân đồng hô: "Thiên tử vạn tuế, Đại Thương vạn tuế!"
Thiên tử nhân đức vô song, xả thân vì dân, ngay trời cũng thấy cảm động, giáng hạ thần tích, có vị quân vương như thế này ở đây, còn lo gì cơm áo? Còn lo gì tai ách?
Trương Tử Tinh hết sức hài lòng nhìn dòng người quỳ bái tứ phương, chiếc trường bào trắng đã thấm ướt nước mưa, nhưng hắn không thèm để ý.
Làm cú này thực quá đẹp mắt, ngay hắn chính mình cũng thầm đắc ý. Trận mưa này, tất nhiên là mưa nhân tạo đã được chuẩn bị trước. Để lần cầu mưa này thuận lợi, hắn đã tìm biện pháp rất lâu, băn khoăn giữa hai phương án. Phương án I là dùng phi hành khí cỡ nhỏ giữa không trung tán phát chất xúc tác đặc biệt tiến hành làm mưa nhân tạo. Phương án II là gấp rút chế tạo pháo cao xạ, bắn ra đạn pháo đặc chế, nổ tại không trung, thả iot bạc (AgI) vào mây tạo nhân ngưng kết, hình thành mây lạnh, hóa mưa rơi xuống.
Phương án I tuy rất tốn kém, lại cần thời tiết hỗ trợ, nhưng khả năng thành công tương đối cao, đặc biệt là chất xúc tác tạo tinh thể băng, chất lượng cần hơn xa băng khô, bột muối mấy loại, hiệu quả tạo mây rất tốt, mà lượng mưa, thời gian cũng có thể khống chế được chuẩn xác; phương án II thiết bị đơn giản, phù hợp với triển khai trên diện tích lớn, nhưng kỹ thuật khá lạc hậu, từng được ứng dụng rộng rãi thời thế kỷ XX (thêm: Mỹ đã từng rải 47 nghìn đơn vị iot bạc tạo mưa trên đường mòn Hồ Chí Minh nhằm ngăn chặn đường vận chuyển từ Nam vào Bắc trong chiến tranh VN), mà khả năng khống chế không được như phi hành khí. Trương Tử Tinh tính tới việc mình phải tự thân cầu mưa, yêu cầu xác suất thành công 100%, cho nên cuối cùng quyết định chọn phương án I, quả nhiên hiệu quả rất tốt, thời điểm mưa rơi cũng chuẩn xác, ngay sau khi lập lời thề, càng gia tăng hiệu ứng trong dân chúng. Còn phương án II, có thể sử dụng tại những nơi cần thi triển "thần tích", tiến hành đơn giản là được, tận dụng ưu thế dễ triển khai.
Mưa nhân tạo phải vận dụng nguyên tắc vật lý học của mây và cách tạo mây, cũng không phải không cần điều kiện, không chỉ cần thời tiết cho phép, còn phải có trời nhiều mây, tầng mây ấm cần tích nước, tầng mây lạnh cần có tinh thể băng. Trương Tử Tinh trong thời gian 15 ngày "trai giới tắm rửa", đã tính toán và thử nghiệm nhiều lần, xác định không có vấn đề gì, tất cả chỉ cần trời có mây. Cho dù hôm nay không có mây, chỉ cần sau khi cầu mưa vài ngày, có mưa rơi xuống vẫn coi là được.
Ở điểm này, vận khí của hắn đúng là không sai – tuy đã thông qua dự báo thời tiết xác định có mây, nhưng vì cẩn thận, hắn chờ tới khi nhìn thấy mây trắng, mới yên tâm tuyên bố trọng thệ khiến chúng nhân chấn hãm.
Chính như Phí Trọng đã đoán, hắn sao có thể làm chuyện không nắm chắc?
Trận mưa rơi xuống, thần dân Đại Thương vốn tín phụng quỷ thần lập tức tăng mạnh tín phục đối với thiên tử, những ý hoài nghi tan biến tức thời. Nếu tính theo con số, độ tín nhiệm đạt tới 100%. Nếu có kẻ còn cố ý đồn thổi, nhẹ sẽ bị bách tích coi như đồ điên, nặng thì bị đánh cho một trận, xách giải lên quan xử lý.
Nếu như đợt vừa rồi sử dụng Thiên Ảnh điều tra ngăn trở, hoặc cấm đoán truyền ngôn, tuyệt không thể ngăn trở lời đồn thổi, làm không tốt có khi còn phản tác dụng, cũng chỉ có thể dùng "sự thật" chứng minh, mới có thể dẹp hẳn lời đồn một cách căn bản, giải quyết nguy cơ dân tâm. Lúc trước truyền ngôn càng mãnh liệt, ảnh hưởng cảng lớn thì hiệu quả bây giờ càng tốt, mấy lời đồn đó vô hình vì thành công của hắn hôm nay mà biến thành một tràng thanh thế miễn phí cho hắn.
Khiến Trương Tử Tinh đắc ý còn không chỉ có thế, hắn vừa cố ý hô tên Hạo Thiên thượng đế, hoàn toàn không phải hưng phấn nhất thời mà là có dụng tâm khác. Lần cầu mưa này thanh thế to lớn, cả thiên hạ đều biết, tất khiến cho nhiều thế lực theo dõi, rất có khả năng bao gồm cả tiên nhân như Nữ Oa, cử chỉ như vậy không nghi ngờ gì lôi cả Hạo Thiên thượng đế xuống nước.
Ngôn từ Trương Tử Tinh sử dụng không có chút nào sơ hở, hoàn toàn phù hợp với cách nói của một vị thiên tử thành tâm cầu mưa, gọi tên Hạo Thiên thượng đế cũng tựa hồ là cử chỉ vô ý, tốt xấu đó cũng là chúa tể thiên đình, cầu nguyện vừa xong lập tức mưa rơi, rất có ý tứ, xem ra Hạo Thiên thượng đế trên trời có ý tương trợ, giúp đỡ Đại Thương.
Trương Tử Tinh thầm kêu Hạo Thiên lão đại, lần này tiểu đệ xác thực dụng tâm hiểm ác, thực xin lỗi lão nhân gia. Nhưng nếu hắn biết lần đại hạn này ngoài bàn tay Nữ Oa, còn có công lao Hạo Thiên thượng đế ban pháp chỉ, chỉ sợ lập tức còn tiếc nuối kế sách này không đủ ác độc.
Thải Vân đồng tử ngơ ngác đứng trong đám người đang hoan hô, đơn giản là không tin nổi những gì vừa xảy ra, trong lòng hết sức kinh hãi. Hắn rõ ràng đã tự tay đốt cháy linh phù, lại cẩn thận chôn sâu dưới đất, không biết vì sao còn có mưa rơi, mà xem thời điểm cơn mưa tới, tất là có người ngầm hỗ trợ Thương Vương.
Nữ Oa nương nương từng nói qua, tu vi dưới bậc Huyền Tiên trong vòng một tháng đều không thể thi triển pháp thuật, lại hẳn cũng không xuất hiện tại Triều Ca, chẳng lẽ thực là Hạo Thiên thượng đế thi pháp làm mưa? Nhưng Dao Trì Kim Mẫu ngày đó còn ngồi nói chuyện với Nữ Oa nương nương, sao Hạo Thiên thượng đế lại có thể làm ngược lại trợ giúp Đại Thương thiên tử? quá vô lý…Thải Vân đồng tử càng nghĩ càng loạn, muốn lập tức cưỡi mây đi trước bẩm báo Nữ Oa nương nương, nhưng bị lực lượng linh phù hạn chế, không biết làm sao, chỉ đành lắc đầu bất lực.
Trương Tử Tinh hồn nhiên không biết lần này Nữ Oa nương nương còn cẩn thận hạ một đạo linh phù, cũng không biết mình hô Hạo Thiên thượng đế chính là động đến tên một đồng đảng phá hoại trong đó, đây gọi là "vô tình mà thành hữu ý" a. Nguồn truyện:
Trương Tử Tinh nhận được thông báo của Siêu Não, biết cơn mưa sắp sửa kết thúc, liền dẫn chúng nhân bái tạ Hạo Thiên thượng đế "nhân từ", vừa bái tạ xong, quả nhiên mưa tạnh gió hòa.
Bách tính đều kinh hô tán thán, xưng Thượng đế linh thiêng, thiên tử hồng phúc. Thải Vân đồng tử thấy thế, trong lòng càng thêm kinh nghi, có điều không thi triển được đạo thuật, chỉ biết nóng ruột vô cùng.
Lễ quan tuyên bố tế tự kết thúc, thiên tử bãi giá về cung, chỉ còn lại đám người vẫn ở tại xung quanh bốn phía tế đàn không chịu rời đi, sôi nổi bàn tán chuyện vừa phát sinh,
Trương Tử Tinh về đến trong cung, thay trang phục mới, còn chưa kịp nhận sự chúc tụng của mấy vị thê tử, đã đột ngột nghe thấy cảnh báo của Siêu Não: đệ nhất công thần làm mưa nhân tạo, tiểu phi hành khí kia bị tập kích!
Trương Tử Tinh hết sức kinh hãi, không ngờ lại có người phát hiện tiểu phi hành khí, mà còn phát động tập kích, hắn vội dặn dò mấy người Khương Văn Sắc vài câu, dẫn theo Siêu Não chạy tới nơi xảy ra sự cố.
Địa điểm phi hành khí bị tập kích là trên một tòa núi cao phụ cận Đông Giao, theo Siêu Não báo cáo là bị tập kích lúc nó đang hạ cánh. Trương Tử Tinh vài lần vận khởi phép ngự phong trong Hoàng Đế Tâm Kinh, nhưng không biết vì sao không có hiệu quả, hắn cũng không kịp suy ngẫm, vội vã chạy đi, lách qua đám người vẫn đang tụ tập, qua vài ngọn núi, tới nơi xảy ra sự cố.
Khiến Trương Tử Tinh kinh hãi chính là, kẻ tập kích phi hành khí kia vẫn chưa ly khai, mà đứng ở chỗ cũ đợi hắn, tiểu phi hành khí yên lặng nằm trên mặt đất, năng lượng hầu như đã kiệt.
Đây là một thanh niên nam tử kỳ quái, nhìn qua chỉ chừng hơn 20 tuổi, nhưng nhìn thêm lần nữa lại phát hiện người này có một vẻ tang thương ức vạn năm, tướng mạo hắn phi thường tuấn tú, nhưng nhìn lại lại thấy mơ hồ, chỉ là trong đầu cảm giác được người này tồn tại, nhưng không có được ấn tượng cụ thể. Loại cảm giác này có chút giống với lúc mới gặp Nữ Oa, nhưng lại có chút bất đồng. Nam tử này mặc áo bào màu lam nhạt, không họa hình bát quái, cũng không có điểm đặc biệt nào, phảng phất như y phục bình thường, nhưng trực giác nói cho Trương Tử Tinh, đấy là một kiện đạo bào.
Vì đề phòng vạn nhất, Trương Tử Tinh lúc đi đã mang theo mặt nạ ngũ sắc của Khổng tuyên, lại lệnh Siêu Não hóa thành khải giáp trên người. Hắn biết nam tử này không phải người thường, không dám manh động, cẩn thận mở miệng hỏi: "đạo hựu là người phương nào? Vì sao lại cản trở pháp bảo của ta?"
Nam tử này hứng thú nhìn Trương Tử Tinh toàn thân "võ trang", không ngừng gật gù khen ngợi: "Có ý tứ, có ý tứ…"
Trương Tử Tinh tuy mặc khải giáp, nhưng bị ánh mắt kia nhìn tới phát lạnh, nhất thời không cất nên lời, ý thức phòng bị cũng dần hạ thấp, đây là hiện tượng chưa từng gặp qua trước đây, càng đáng sợ chính là, Siêu Não không ngờ lại không hề đưa ra tín hiệu cảnh báo.
Trương Tử Tinh hét lớn một tiếng, vận khởi Hiên Viên Tâm Kinh, muốn thoát khỏi áp lực vô hình này, nhưng như ngọn lửa vùi trong tuyết, sáng lên một chút đã tắt ngấm; lại vận Chân Vũ Linh Quyết, vẫn như vậy. Hắn lập tức hiểu được địch nhân đáng sợ, khởi động hệ thống phòng ngự thần kinh của Siêu Não lên mức cao nhất, đồng thời cùng lúc vận khởi Chân Vũ Linh Quyết và Hiên Viên Kinh, dùng công kích mạnh nhất "thủy hỏa tương dung" hướng đối phương công kích. Bây giờ Hiên Viên pháp quyết của Trương Tử Tinh đã có chút thành tựu, uy lực của "thủy hỏa tương dung" đã hơn xa lúc còn tỉ thí với Khổng Tuyên, luồng khí ba màu bao trùm quyền đầu càng thêm dày đặc, đánh tới nam tử thực lực thâm sâu khó dò kia.
Nam tử mặt không đổi sắc, tùy tiện hươ tay chộp lấy cỗ khí thế, khẽ liếc một cái rồi gật đầu, năm ngón tay chập lại, đem năng lượng của luồng khí ba màu có tính công phá cực mạnh dễ dàng tan biến. Trương Tử Tinh kinh hãi lui lại, sợ hãi không cách nào hình dung, cần biết, lúc đạo khí ba màu thoát khỏi nắm tay, lực lượng mất đi bình hành, theo lý thuyết, phải mãnh liệt bạo phát mới đúng, cho dù lần đó Khổng Tuyên đón đỡ cũng phải làm mặt đất nứt nẻ, mà người này lại có thể dễ dàng hóa giải nó tiêu tán vô hình, xung quanh không hề có dị trạng, có thể nói, uy lực của "thủy hỏa tương dung" trước mặt người này không đáng một xu.