"Ngươi rốt cuộc là người nào? Sao lại biết được nhiều như vậy?", câu hỏi này của Trương Tử Tinh thực diệu, vừa hàm hồ "thừa nhận" lời đoán của nam tử kia, lại đồng thời dò hỏi hắn là người tộc nào.
"Ta là người nào?", nam tử ha ha cười to, nhưng Trương Tử Tinh lại nghe ra trong tiếng cười của hắn tràn đầy bi phẫn.
"Năm xưa ta từng một mình lên Thiên giới, đấu với kẻ đứng đầu Thiên đình, tuy đầu bị chặt nhưng chí không sờn, giờ bị trấn áp ở đây cũng không biết bao nhiêu năm tháng rồi, sớm đã thành một kẻ vô danh".
Trương Tử Tinh nghe phần trên còn đỡ, nghe đến "đầu bị chặt nhưng chí không sờn" thì đột nhiên nhớ tới một truyền thuyết của Trung hoa cổ đại: thời thượng cổ có một vị dũng sĩ đơn độc một mình kịch chiến cùng Thiên đế, về sau bị Thiên đế đánh bại chặt đầu. Nhưng vị dũng sĩ cụt đầu này ý chỉ không suy sụp, cởi ngay áo trên người, hai vú làm mắt, lấy bụng làm miệng, cả thân coi thành đầu, mua Thuẫn bài và búa tiếp tục chiến đấu, thẳng cho tới khi kiệt lực qua đời.
Vị dũng sí đấy chính là chiến thần tượng trưng cho tinh thần thể không thỏa hiệp, không bao giờ đầu hàng: Hình Thiên!. So sánh với "Binh chủ" Xi Vưu, Hình Thiên có lẽ càng xứng với chữ "chiến thần" hơn. Thi nhân Đào Uyên Minh thời Đông Tấn cũng từng có câu "Hình thiên vũ kiền thích, mãnh chí cố thường tại", tỏ lòng kính ngưỡng với Hình Thiên.
Thần thoại liên quan tới Hình Thiên rất nhiều, có thuyết nói: Hình Thiên cùng Thiên Đế tranh phong, bị kẻ sau đánh trộm chém bay đầu chôn ở núi Thường Dương, sau Hình Thiên lấy thân làm đầu, dùng "kiền", "thích" tiếp tục chiến đấu, cuối cùng giết chết Thiên đế, "kiền" là búa, "thích" là thuẫn bài.
Thuyết khác nói: "Hình Thiên là bộ hạ của Viêm Đế. Hoàng Đế đánh vại Viêm Đế xong vẫn không dừng tay, tiếp tục giết chết hậu nhân của Viêm Đế là Xi Vưu. Vì vậy khiến Hình Thiên giận dữ xông lên thiên cung, bị người ta đánh trộm chém bay đầu, Hình Thiên mặc kệ, tiếp tục đánh tới khiến cho Hoàng Đế sợ tới kinh hồn táng đởm, bỏ chạy về thiên cung.
Còn có truyền thuyết nói Hình Thiên đánh với Hoàng Đế. Hoàng Đế lệnh Ứng Long ra trận đối kháng, còn mình thì thừa cơ cưỡi rồng từ phía sau đánh trộm, chém được đầu Hình Thiên. Nhưng Hình Thiên vẫn không chết, tiếp tục đánh tơi bời trên chiến trường. Sau Cửu thiên huyền nữ sai Huyền thiên ngọc nữ nói với Hình Thiên một câu hắn mới chịu ngã xuống, được an táng trên Thường Dương sơn.
Trong truyền thuyết này, câu nói cuối cùng đó của Huyền thiên ngọc nữ rốt cuộc là gì, đời sau cũng nói rất khác nhau: có chỗ nói như Tỉ Can trong Phong Thần diễn nghĩa: người không đầu làm sao sống được", có chỗ là lời an ủi Hình Thiên, bị không ít tên bố láo đổi thành "đạo diễn nói ngươi chết được rồi đấy!".
Tuy dị bản rất nhiều, nhưng rốt cuộc đều có hai điểm chung: thứ nhất là Hình Thiên đấu với "trời", bị chém đầu ở Thường Dương sơn; thứ hai là dù Hình Thiên mất đầu vẫn như cũ anh dũng chiến đấu. Trên con đường "nghịch thiên", vị dũng sĩ này tuyệt đối là một người dẫn đầu vĩ đại, đấu chí không bao giờ đầu hàng kia vĩnh viễn được đời sau truyền tụng.
Nhưng trong thế giới Phong Thần nà, Hình Thiên thuộc về Ma thần tộc, vậy chuyện hắn náo thiên đình kia rốt cuộc có bí ẩn gì người ngoài không biết?
"Thì ra đạo hữu chính là…", Trương Tử Tinh đột nhiên nghĩ đến, "Hình" trong cổ ngữ có ý là bị cắt rời, Thiên chính chỉ đầu, Hình Thiên tức là vị thần vô danh bị chặt đầu, thế xưng hô hắn thế nào giờ?
"Chuyện ta xông lên Thiên đình vốn rất bí ẩn, không ngờ ngươi cũng nhận ra Hình Thiên ta đây", thanh âm kia nghe ra giọng điệu hắn không phải vờ vịt, cũng có chút giật mình.
Trương Tử Tinh nghe hắn tự xưng là Hình Thiên, không khỏi tự trào: "đã đến thế giới Phong Thần này, sao phải quan tâm đến mấy thứ truyền thuyết kia?, lập tức hỏi: "ta từng nghe qua sự tích của đạo hữu, chỉ là không biết thực giả trong đó thế nào, nhưng đấu chí và chiến ý của đạo hữu lại khiến ta thực bội phục, nghe nói đầu của đạo hữu bị rơi xuống núi Thường Dương, không biết có chuyện này không?"
Hình Thiên càng thêm kinh ngạc, đáp: "ngay cả chuyện này ngươi cũng biết ư? Nếu không phải ngươi cầm binh khí của Xi Vưu, trên người có lực lượng của tộc ta, ta nhất định sẽ coi ngươi là người Thiên giới phái xuống. Bất quá, với tình cảnh ta bây giờ, cho dù ngươi là người Thiên giới ta cũng chẳng quan tâm".
Trương Tử Tinh xoay chuyển tâm niệm nói: "ta hết sức kính ngưỡng sự tích năm xưa của đạo hữu, tiếc là chỉ được nghe vài đoạn truyền ngôn, mong đạo hữu có thể đáp ứng tâm nguyện của ta".
Lúc này quái xà kia thấy Hình Thiên nói chuyện cùng Trương Tử Tinh bèn không lộ ý định công kích nữa mà ngoan ngoãn nằm trên thạch thai phía ngoài. Có điều Hạm Chi Tiên cũng không dám lơi lỏng, tay cầm chắc Hắc Sát kiếm, cẩn thận nhìn quái xà, đề phòng nó bộc phát thú tính.
Hình Thiên tựa hồ thở dài một tiếng: "tộc ta thiên phú vô cùng, thực lực hết sức cao cường thời thượng cổ, lấy 10 vị đại ma thần làm chủ, tranh đấu cùng Yêu tộc do nhị hoàng cầm đầu. Do Đông Hoàng Thái Nhất có tiên thiên chí bảo Hỗn độn chung, cho nên 10 đại ma thần tuy giết được nhị hoàng, nhưng cũng 8 chết 2 bị thương, chỉ còn lại Hỏa thần Chúc Dung và Thủy thần Cộng Công. Vốn tưởng thủ lĩnh yêu tộc đã chết, tộc ta vẫn còn hai đại ma thần liền có thể chiếm lấy thiên hạ. Ngờ đâu Chúc Dung cùng Cộng Công vốn có cừu oán, lại vì việc gì đó mà phát sinh tranh chấp, trở mặt dẫn quân đại chiến. Kết quả Cộng Công đập đầu vào Bất Chu Sơn mà chết, Chúc Dung cũng trọng thương qua đời. Từ đó Ma thần tộc dần dần rơi xuống, không còn thịnh thế như lúc tranh hùng cùng Yêu tộc nữa…"
Trương Tử Tinh cũng nghe qua cuộc chiến giữa Chúc Dung và Cộng Công, trước giờ vẫn kỳ quái: vì sao hai vị Ma thần còn lại lại tàn sát lẫn nhau, giờ xem ra lúc đó hẳn vì tranh chấp chuyện gì. Hắn nghe ra ngữ khí Hình Thiên có chút bi hài, vội vàng hỏi: "rốt cuộc là chuyện gì?"
Câu trả lời của Hình Thiên khiến Trương Tử Tinh hết sức bất ngờ- Thiên giới vốn là một đặc thù tồn tại có từ thời Bản Cổ khai thiên lập địa, tương đương với một không gian đặc dị, liên thông với "địa cầu", chỗ thông với trần gian là một tòa núi tên gọi Bất Chu sơn, cũng gọi là Thiên trụ (cột chống trời), trong truyền thuyết cũng là bộ phận gì gì đó (JJ?) của Bàn Cổ hóa thành, chỉ cần thành công lên tới đỉnh Bất Chu Sơn, cho dù là phàm nhân cũng có thể lên thiên giới.
Nhị hoàng Yêu tộc - Thái Nhất cùng Đế Tuấn thành công dẫn tộc nhân tới Bất Chu sơn trước, chiếm được Thiên giới nên mới tự lập mình là Thiên đế, có ý đứng trên đầu chúng sinh, thống trị các tộc. Nhưng Ma thần tộc hùng mạnh không kém đâu chịu phục, thông qua một loạt sự cố kích phát mâu thuẫn, đại chiến cuối cùng nổ ra, kết quả nhị đế Yêu tộc hai không đấu nổi mười, cùng tám đại ma thần đồng quy vu tận trên Ngũ tiên sơn.
Đại chiến kết thúc, Chúc Dung cùng Cộng Công may mắn sống sót trở về bộ tộc, dẫn binh tàn hoàn toàn đánh bại đại quân Yêu tộc, dù Ma thần tộc tổn thất cũng rất lớn, nhưng rốt cuộc giành được chiến thắng cuối cùng.
Thế nhưng, hai vị Đại ma thần vốn tạm thời dẹp tranh chấp cùng đối phó ngoại xâm Chúc Dung, Cộng Công sau khi đánh bại Yêu tộc xong, lại vì một sự kiện phát sinh mà trở mặt. Chúc Dung muốn dẫn Ma thần tộc thay Yêu tộc lên chiếm lấy Thiên đình, dùng lực lượng cường đại nô dịch các tộc trong thiên hạ, tự mình xưng làm Thiên đế.
Cộng Công cho rằng phàm việc trong thế gian đều có thịnh có suy, nếu quá ỷ vào lực lượng sẽ đi vào vết xe đổ của Yêu tộc, khó tránh khỏi ngày thất bại hay bị diệt tộc. Chủ trương của Cộng Công là nếu muốn Ma thần tộc trường thịnh muôn đời, cần phải sáng tạo một thế hệ xã hội dung hợp Ma tộc, Yêu tộc, Nhân tộc cùng các tộc khác. Hai người đều giữ chặt ý kiến của mình, tranh chấp hồi lâu không giải.
Chúc Dung tính tình như lửa, đam mê chiến đấu, lại cũng thích quyền thế, từ xưa đã rất không hợp với Cộng Công tính tình điềm đạm, giờ càng hoài nghi Cộng Công muốn đoạt quyền lực của mình, độc chiếm ngôi Thiên đế. Từ đó Chúc Dung lòng mang ý hận, bắt đầu dùng thủ đoạn ám hại Cộng Công cùng bộ hạ. Cộng Công tuy điềm đạm song cũng không phải kẻ ngồi chờ chết, lập tức toàn lực phản kích.
Chúc Dung có ý muốn theo Yêu hoàng tự lập làm Thiên đế, bắt cả thiên hạ thành nô lệ của Ma thần tộc, cho nên quyết tâm tiêu diệt kẻ ngăn trở Cộng Công này. Còn Cộng Công cũng tin chỉ sau khi đánh bại Chúc Dung mới có thể thực hiện được ý tưởng của mình, giúp Ma thần tộc phát triển rực rỡ hơn. Mâu thuẫn giữa hai bên rốt cuộc tới mức không thể giảng hòa nữa, cuối cùng diễn biến thành một tràng nội chiến vô cùng thảm khốc.
Sau đại chiến, Ma thần tộc vốn đã nguyên khí đại thương giờ sao chịu nổi, tổn thất thê thảm vô cùng. Cuối cùng hai đại ma thần đánh tới Bất Chu Sơn, vốn lực lượng của Cộng Công không hề kém Chúc Dung, thậm chí còn khắc chế về thuộc tính, thế nhưng trong Ma Yêu đại chiến, thương thế của hắn nặng hơn Chúc Dung, nên cuối cùng bại trận.
Cộng Công trong lúc bi phẫn, có ý muốn đập đầu vào núi Bất Chu, ý đồ muốn ngăn cách Thiên giới và phàm gian, trừ khi có người mang đại thần thông hay chưởng khống pháp tắc đặc thù mới có thể lên thiên giới.
Chúc Dung tuy đánh bại Cộng Công, song do thuộc tính hai bên tương khắc, thương thế nặng gấp mấy lần bình thường. Nhìn thấy Bất Chu Sơn bị hủy, với hiện trạng của Ma thần tộc hiện giờ, cho dù Chúc Dung khôi phục nguyên khí cũng chỉ mình hắn mới lên được Thiên giới. Chúc Dung hùng tâm đã mất, chán nản vô cùng, cuối cùng không bao lâu cũng bệnh nặng chết đi.
Lúc này Nữ Oa ngang trời xuất hiện, dùng đá ngũ sắc tu sửa lại không gian bị xé rách do Bất Chu sơn bị hủy, lập nên đại công đức, cùng trong lúc hi sinh thân mình tu sửa không gian lại lĩnh ngộ ra lực lượng vô thưởng, hai thứ cộng lại, rốt cuộc thành được Hỗn nguyên đại đạo, chỉ là đường lên trời từ đó cũng không tồn tại nữa.
Trời đất phân cách xong, Hồng Quân đạo nhân cuối cùng mới chịu xuất hiện, chính thức phân ra "vị giai" Thiên, Địa. Có một người do khí Xích Dương sinh thành, tên là Hạo Thiên được Hồng Quân phong làm Thượng Đế. Một nữ tử do Huyền Âm khí hóa thành được phong làm Thiên hậu, tên Kim Mẫu. Hồng Quân phong cho hai người là chủ nhân Thiên giới, lại phong các người hữu duyên tu thần, phò tá Đế quân và Thiên hậu. Hai người đó chính là Hạo Thiên thượng đế và Dao Trì Kim Mẫu bây giờ.
Trương Tử Tinh nghe đến đây, lại có thêm một nhận thức mới với sát kiếp, hoặc gọi là đoán được. Tính ra, Ma Yêu đại chiến, trời đất chia lìa hẳn là lần sát kiếp trước. Lần sát kiếp đó, tuy trời và đất đã phân chia, nhưng số lượng và vị trí thần tiên trên Thiên đình vẫn chưa đầy đủ, chỉ mới sắp một cái khung mà thôi, tới nay Huyền đạo trong thiên hạ hưng thịnh, người tu luyện vô số, đều có thần thông, tất nhiên không chịu nghe theo hạng Thiên đình yếu ớt này.
Như giờ muốn thông qua cuộc chiến Phong thần, tuyển lấy người có cơ duyên, thay đổi thần đạo, lấy 365 vị chánh thần thành bộ hạ khắp nơi, cũng sẽ có người nhờ đó mà thành tiên đạo hay "thân thể thành thánh", tất cả đều quy về Thiên đình quản lý, nắm hết huyền đạo trong thiên hạ, kiến lập một loại trật tự "quản lý" mới. Rất có thể, đây mới là ý nghĩa quan trọng nhất của lần sát kiếp này.
So sánh một chút, tại một quốc gia nào đó có vài vị đế vương tàn bạo bất nhân khiến dân tình oán hận, cuối cùng dẫn tới khởi nghĩa, lật đổ chế độ cũ sáng lập triều đại mới. Loại thay đổi triều đại ày là một quy luật không cách nào tránh khỏi. Sát kiếp cũng như vậy, trong thiên đạo, một loại quy tắc bất đối xứng nào đó áp chế đến một mức độ nhất định, chắc chẵn sẽ phải phá cũ lập mới, lập nên những quy tắc hay trật tự thích hợp hơn, đồng dạng không thể tránh khỏi.
Nghĩ tới đây, Trương Tử Tinh không khỏi hiểu hơn hành vi của thánh nhân. Nghiêm chỉnh mà nói, bọn họ là những kẻ đầu cơ tranh đoạt lợi ích bằng việc lợi dụng sát kiếp này. Bản thân hắn cũng vậy, mục đích là giúp bản thân cùng ngươi yêu an toàn vượt qua tràng sát kiếp không thể tránh khỏi này. Trong quy tắc thiên đạo vi diệu mà kì dị đây, làm một kẻ Thiên tử nhân gian, hắn nhất định không thể tránh được sát kiếp, hơn nữa còn thuộc về phe yếu nhất. Cho dù hắn dựa vào lòng dân thế lớn, tránh né được một đoạn thời gian, cuối cùng cũng không thể thoát được kiếp nạn. Tựa như mấy nàng Khương Văn Sắc vậy, tuy lần trước dùng thế thân giúp các nàng thoát được một kiếp, nhưng ai dám đảm bảo lần sau như vậy cũng sẽ thoát được, liệu có còn may mắn như trước không?
Dù sao hắn đã hiểu được bản chất của sát kiếp, còn giờ thế nào phải phụ thuộc vào tên tiểu đầu cơ như hắn đầu cơ thế nào thôi. Lúc này, câu chuyện của Hình Thiên đã tới phần cuộc chiến giữa Hoàng Đế và Xi Vưu.
Xi Vưu là hậu nhân của họ Cửu Lê trong Ma thần tộc, từ khi sinh ra đã là một đại thiên tài, có thiên phú tuyệt giai cùng lực lượng hết sức cường đại, đồng thời rất tinh thông binh pháp chiến lược; thủ hạ trong tay cũng đầy người hùng tài đại lược, tài năng không kém. Dưới nỗ lực của hắn, Ma thần tộc dần hưng thịnh trở lại, có khả năng một ngày lại quật khởi. Nhưng đồng thời Xi Vưu cũng mang theo tư tưởng kế thừa Chúc Dung, dù hắn biết mình không cách nào thực hiện được nguyện vọng của tiền nhân "làm chủ Thiên đình, cai quản chúng sinh", nhưng hắn có lòng tin, dựa vào lực lượng hùng hậu của Ma thần tộc chinh phục cùng thống trị vĩnh viễn phàm gian, tiếp đó đem tất cả các chủng tộc khác thành nô lệ, tập trung đối kháng với Thiên đình.
Lúc này đối thủ mạnh nhất của Ma thần tộc là Yêu tộc đã dần dần suy yếu. Nhân tộc vốn yếu ớt lại dựa vào khả năng học tập kinh người (kinh ma? Kinh yêu?), năng lực sáng tạo cùng tốc độ sinh đẻ siêu nhanh trở thành chủng tộc hưng thịnh nhất trên phàm gian. Nhưng trong mắt Xi Vưu, nhân loại tuyệt không là gì, hắn lập tức phát động chiến tranh đại quy mô. Không giống với Yêu tộc không có người lãnh đạo, Ma thần tộc trải qua nhiều năm nghi ngơi, lại được Xi Vưu thống lĩnh, thực lực tuy không được như ngày xưa nhưng giờ đã đủ là mạnh nhất, hơn nữa còn đoàn kết hơn thời 10 đại ma thần nhiều.
Lực lượng Ma thần tộc cường đại như vậy, cho dù nhân số nhân loại chiếm ưu thế nhưng cũng không thể địch nổi, lũ lượt bại trận. Lúc này Thiên đình thấy thế, vội vàng sai tiên nhân xuống hỗ trợ nhân tộc, Ứng Long và Nữ Bạt là ngoại lệ bị đầy xuống phàm gian, còn các tiên nhân khác gia nhập vào trong đội ngũ của Hiên Viên Hoàng Đế. Thậm chí cả Nhân giáo thánh nhân cũng tự ra tay, vờ hóa thành Quảng Thành Tử, truyền thụ cho Hiên Viên Hoàng Đế Thái Thanh tiên quyết, lại chỉ cho hắn lấy được Tiên thiên chí bảo Càn khôn đỉnh. Cửu thiên huyền nữ cũng không tiếc thân thể với Hoàng Đế, truyền thụ cho song tu thuật cùng kỳ môn động giáp. Hoàng Đế vốn đã là người rất có linh cơ, tu vi ngày tiến ngàn dặm, còn tự chế tạo ra cả thứ đồ đầy kỹ xảo như la bàn (???)
Mà thủ đoạn của Dao Trì Kim Mẫu càng thêm âm hiểm, phái tiên nữ bên người xuống trần, dùng sắc đẹp dụ hoặc 81 huynh đệ bản tộc của Xi Vưu, gây nên mâu thuẫn, phá tan sự đoàn kết, lại phối hợp cùng độc thuật, chú thuật cùng ám sát, không ngừng diệt đi tinh anh của Ma thần tộc. Xi Vưu được Phong Bá và Vũ Sư nhắc nhở, tạm dừng chiến tranh, bắt đầu chỉnh đốn nội bộ, thanh trừ gian tế và kẻ mang dị tâm.
Hiên Viên Hoàng Đế nhân đó thu được cơ hội nghỉ ngơi hiếm có, làm theo lời tiên nhân chỉ điểm, giết Quỳ Ngưu và Lôi thú, chế ra Quỳ Cổ và Lôi Chuy chuyên trị Xi Vưu. Cuối cùng, Hoàng Đế dựa vào vô số ngoại lực hỗ trợ, rốt cuộc đánh bại được Xi Vưu và Ma Thần tộc. Xi Vưu bị Hoàng Đế dùng Chấn Thiên Cung, Xuyên Vân tiễn bắn thwong, lực lượng lại bị Càn Khôn đỉnh thu lấy, cuối cùng chết dưới Hiên Viên kiếm, thân thể cũng bị trấn áp ở khắp nơi. Bạn đang đọc truyện tại - www.TruyệnFULL.vn
Hiên Viên Hoàng Đế đánh bại Xi Vưu xong, kết hợp Thái Thanh tiên quyết cùng song tu thuật, sáng tạo ra Hoàng Đế tâm kinh, thu đủ tứ linh khí lĩnh ngộ được cảnh giới Huyền tiên, lại có công cứu vớt chúng sinh, thu được đại công đức, nhờ vậy có được "vị lực" thánh hoàng, cùng Thần Nông, Phục Hi xưng làm tam hoàng.
Loại vị lực thánh hoàng này hoàn toàn ngang hàng với vị lực của Thiên đế, khiến cho kế hoạch lợi dụng nhân giới của Hạo Thiên thượng đế khống chế nhân tộc cuối cùng hoàn toàn thất bại. Hắn tức giận vô cùng, trút mối hận lên đầu Ma thần tộc, lấy lí do diệt trừ yêu nghiệt, phái tiên nhân hạ giới, muốn hoàn toàn diệt đi Ma thần tộc.
Kỳ thật, trong Ma thần tộc cũng không ít người kế thừa tư tưởng của Cộng Công. Chỉ có điều, đa số bọn họ không thích chiến tranh, đa số chấp nhận thuận theo Xi Vưu, thậm chí không tham gia vào đại quân của Xi Vưu, nhưng cũng bị mệnh lệnh này của Thiên đế mà tổn thất thảm trọng. Hình Thiên chính là một trong những tộc nhân trực hệ của Cộng Công, dù có lực lượng không kém gì Xi Vưu nhưng lại tin vào "hòa hợp dân tộc", cho nên năm đó cự tuyệt lời mời của Xi Vưu, tự ẩn cư nơi hẻo lánh.
Hành động đuổi tận giết tuyệt của Thiên giới đốivới Ma thần tộc cuối cùng khiến Hình Thiên giận dữ, hoàn toàn diệt sạch mấy kẻ tiên nhân đuổi giết Ma thần tộc. Đâu ngờ Thiên giới kia không biết điều, lại phái càng nhiều người xuống, giết không ít tộc nhân, ý đồ muốn giệt tộc. Hình Thiên tức giận, tay cầm Kiền thích thần phủ giết sạch những kẻ tới, lại một đường đánh thẳng lên Thiên giới.
Hạo Thiên thượng đế không ngờ Ma thần tộc còn có vị cường giả như này, giết chết không ít thuộc hạ đắc lực của hắn, cho nên chỉ đành tự ra nghênh chiến. Hắn dùng Hạo thiên kính do Hồng Quân ban tặng chế trụ Nê hoàn cung của Hình Thiên, sau dùng Hạo thiên kính chém bay đầu Hình Thiên, rơi xuống núi Thường Dương. Dao Trì Kim Mẫu một bên lại dùng bí thuật tách núi Thường Dương thành hai, sau đó khép lại, nhốt đầu Hình Thiên trong đó.
Hình Thiên bị chặt đầu vốn sẽ lập tức chết, nhưng trong lúc sinh tử đó lại ngộ ra bí pháp tối cao của Thượng cổ ma thần Bất diệt phùng xuân thuật, đạt được trường sinh bất tử, pháp lực không giảm lại tăng, dùng hai vú làm mắt, lấy bụng làm miệng, múa lên Kiền thích thần phủ đối kháng cùng Hạo Thiên thượng đế và Dao Trì Kim Mẫu.
Nhưng hai người kia đều mang theo vị lực, lại ở trên Thiên giới, có thể phát huy lực lượng siêu cường, gần như bất bại. Hai người liên thủ rốt cuộc một lần nữa đánh bại Hình Thiên. Nhưng do Hình Thiên lợi dụng linh khí đặc thù của Thiên giới luyện thành tấm thân bất diệt, không cách nào triệt để giết được. Vì tránh Hình Thiên tiếp tục nháo loạn, hai người hợp lực dùng pháp bảo Thôi Tinh Luân trấn áp hắn tại nơi đồng dạng có lực lượng kỳ dị - Tây Côn Lôn dưới hạ giới, đảm bảo hắn không bao giờ ngóc mình lên được.
Có tấm gương Hình Thiên, Hạo Thiên thượng đế không dám đuổi tận sát tuyệt Ma thần tộc nữa, chẳng may lại lòi ra chục tên Hình Thiên nữa, vậy không phải đại loạn sao?
Trương Tử Tinh nghe xong đoạn cố sự này, rốt cuộc hiểu được nguyên nhân sâu xa, đồng thời cũng ngầm tính toán giá trị của vị Hình Thiên này, lập tức cẩn thận hỏi một câu: "đạo hữu, nếu ta giúp ngài thoát khốn, ngài sẽ làm thế nào?"
Tiếng cười của Hình Thiên vang lên trong động đá, khiến cho hai tai Trương Tử Tinh và Hạm Chi Tiên ù lên: "chớ nói ngươi không có khả năng cứu ta ra, cho dù có, ta cũng không đồng ý theo ngươi ra ngoài đâu".
Câu này thực sự ra ngoài dự kiến của Trương Tử Tinh.
Trương Tử Tinh trong lòng kinh ngạc hỏi: "Hình Thiên đạo hữu? vì sao không chịu ly khai chỗ này?"
"Ngươi vừa rồi nói muốn cứu ta, nhất định sẽ đồi trả giá. Thứ ngươi xem trúng tất nhiên là lực lượng của ta. Nhưng ta bị nhốt nhiều năm đã ngộ được nhiều sự tình, không muốn vì lợi ích mà tranh đấu vô bổ. So với việc bị ngươi lợi dùng, tiếp tục ở lại đây còn hơn".
Trương Tử Tinh cũng ngầm kinh ngạc với khả năng nhìn thấu sự việc của Hình Thiên, đâu có chút nào giống hình tượng hữu dũng vô mưu đâu. Nhưng hắn không vội bỏ cuộc, tiếp tục hỏi: "Đạo hữu ngộ ra điều gì?"
Hình Thiên lãnh đạm đáp: "Kẻ hại ta vốn là Thiên giới. Ta mấy năm nay nghĩ lại cừu hận bị chặt đầu, tộc nhân chết thảm, cuối cùng cũng hiểu đước, đó bất quá là mối thù của cả tộc ta. Thiên đình kia làm việc gì cũng là nghe theo lệnh hay ý thích của Thiên Đế, Kim Mẫu. Bọn chúng tự phụ mình số mệnh bất phàm, muốn bắt các tộc thành nô dịch, tuy tự xưng là "trời" nhưng xử sự ích kỷ độc ác. Ý đồ "nghịch thiên" trong ta vì vậy tới giờ vẫn còn, nếu ngươi có thần thông thả ta ra, ta nhất định tiếp tục gây nên đại họa, lúc đó ngươi cũng khó thoát khỏi nhân quả, tốt nhất nên bỏ ý định này đi".
Trương Tử Tinh nghe ra Hình Thiên vẫn còn ý "nghịch thiên", ánh mắt sáng lên, nhìn quái xà kia một cái, nói "rắn này có phải là thân tín của đạo hữu không? Tin tưởng được chứ?"
Hình Thiên đáp: "Hóa xà này vốn là yêu tộc, được ta cứu mạng một lần, gần đây biết tin ta bị trấn áp tại đây, hắn không tiếc gian khổ tới đây hâu hạ, là người ta tín nhiệm nhất".
Trương Tử Tinh có chút ngạc hiên nhìn quái xà kia, gật đầu, mặt đầy vẻ trịnh trọng nói: "Hình Thiên đạo hữu, đây đã không có người ngoài, ta cũng xin nói thẳng: nếu ta…ta cũng có ý muốn nghịch thiên thì sao?"
"Ngươi rốt cuộc là người nào? Sao lại biết được nhiều như vậy?", câu hỏi này của Trương Tử Tinh thực diệu, vừa hàm hồ "thừa nhận" lời đoán của nam tử kia, lại đồng thời dò hỏi hắn là người tộc nào.
"Ta là người nào?", nam tử ha ha cười to, nhưng Trương Tử Tinh lại nghe ra trong tiếng cười của hắn tràn đầy bi phẫn.
"Năm xưa ta từng một mình lên Thiên giới, đấu với kẻ đứng đầu Thiên đình, tuy đầu bị chặt nhưng chí không sờn, giờ bị trấn áp ở đây cũng không biết bao nhiêu năm tháng rồi, sớm đã thành một kẻ vô danh".
Trương Tử Tinh nghe phần trên còn đỡ, nghe đến "đầu bị chặt nhưng chí không sờn" thì đột nhiên nhớ tới một truyền thuyết của Trung hoa cổ đại: thời thượng cổ có một vị dũng sĩ đơn độc một mình kịch chiến cùng Thiên đế, về sau bị Thiên đế đánh bại chặt đầu. Nhưng vị dũng sĩ cụt đầu này ý chỉ không suy sụp, cởi ngay áo trên người, hai vú làm mắt, lấy bụng làm miệng, cả thân coi thành đầu, mua Thuẫn bài và búa tiếp tục chiến đấu, thẳng cho tới khi kiệt lực qua đời.
Vị dũng sí đấy chính là chiến thần tượng trưng cho tinh thần thể không thỏa hiệp, không bao giờ đầu hàng: Hình Thiên!. So sánh với "Binh chủ" Xi Vưu, Hình Thiên có lẽ càng xứng với chữ "chiến thần" hơn. Thi nhân Đào Uyên Minh thời Đông Tấn cũng từng có câu "Hình thiên vũ kiền thích, mãnh chí cố thường tại", tỏ lòng kính ngưỡng với Hình Thiên.
Thần thoại liên quan tới Hình Thiên rất nhiều, có thuyết nói: Hình Thiên cùng Thiên Đế tranh phong, bị kẻ sau đánh trộm chém bay đầu chôn ở núi Thường Dương, sau Hình Thiên lấy thân làm đầu, dùng "kiền", "thích" tiếp tục chiến đấu, cuối cùng giết chết Thiên đế, "kiền" là búa, "thích" là thuẫn bài.
Thuyết khác nói: "Hình Thiên là bộ hạ của Viêm Đế. Hoàng Đế đánh vại Viêm Đế xong vẫn không dừng tay, tiếp tục giết chết hậu nhân của Viêm Đế là Xi Vưu. Vì vậy khiến Hình Thiên giận dữ xông lên thiên cung, bị người ta đánh trộm chém bay đầu, Hình Thiên mặc kệ, tiếp tục đánh tới khiến cho Hoàng Đế sợ tới kinh hồn táng đởm, bỏ chạy về thiên cung.
Còn có truyền thuyết nói Hình Thiên đánh với Hoàng Đế. Hoàng Đế lệnh Ứng Long ra trận đối kháng, còn mình thì thừa cơ cưỡi rồng từ phía sau đánh trộm, chém được đầu Hình Thiên. Nhưng Hình Thiên vẫn không chết, tiếp tục đánh tơi bời trên chiến trường. Sau Cửu thiên huyền nữ sai Huyền thiên ngọc nữ nói với Hình Thiên một câu hắn mới chịu ngã xuống, được an táng trên Thường Dương sơn.
Trong truyền thuyết này, câu nói cuối cùng đó của Huyền thiên ngọc nữ rốt cuộc là gì, đời sau cũng nói rất khác nhau: có chỗ nói như Tỉ Can trong Phong Thần diễn nghĩa: người không đầu làm sao sống được", có chỗ là lời an ủi Hình Thiên, bị không ít tên bố láo đổi thành "đạo diễn nói ngươi chết được rồi đấy!".
Tuy dị bản rất nhiều, nhưng rốt cuộc đều có hai điểm chung: thứ nhất là Hình Thiên đấu với "trời", bị chém đầu ở Thường Dương sơn; thứ hai là dù Hình Thiên mất đầu vẫn như cũ anh dũng chiến đấu. Trên con đường "nghịch thiên", vị dũng sĩ này tuyệt đối là một người dẫn đầu vĩ đại, đấu chí không bao giờ đầu hàng kia vĩnh viễn được đời sau truyền tụng.
Nhưng trong thế giới Phong Thần nà, Hình Thiên thuộc về Ma thần tộc, vậy chuyện hắn náo thiên đình kia rốt cuộc có bí ẩn gì người ngoài không biết?
"Thì ra đạo hữu chính là…", Trương Tử Tinh đột nhiên nghĩ đến, "Hình" trong cổ ngữ có ý là bị cắt rời, Thiên chính chỉ đầu, Hình Thiên tức là vị thần vô danh bị chặt đầu, thế xưng hô hắn thế nào giờ?
"Chuyện ta xông lên Thiên đình vốn rất bí ẩn, không ngờ ngươi cũng nhận ra Hình Thiên ta đây", thanh âm kia nghe ra giọng điệu hắn không phải vờ vịt, cũng có chút giật mình.
Trương Tử Tinh nghe hắn tự xưng là Hình Thiên, không khỏi tự trào: "đã đến thế giới Phong Thần này, sao phải quan tâm đến mấy thứ truyền thuyết kia?, lập tức hỏi: "ta từng nghe qua sự tích của đạo hữu, chỉ là không biết thực giả trong đó thế nào, nhưng đấu chí và chiến ý của đạo hữu lại khiến ta thực bội phục, nghe nói đầu của đạo hữu bị rơi xuống núi Thường Dương, không biết có chuyện này không?"
Hình Thiên càng thêm kinh ngạc, đáp: "ngay cả chuyện này ngươi cũng biết ư? Nếu không phải ngươi cầm binh khí của Xi Vưu, trên người có lực lượng của tộc ta, ta nhất định sẽ coi ngươi là người Thiên giới phái xuống. Bất quá, với tình cảnh ta bây giờ, cho dù ngươi là người Thiên giới ta cũng chẳng quan tâm".
Trương Tử Tinh xoay chuyển tâm niệm nói: "ta hết sức kính ngưỡng sự tích năm xưa của đạo hữu, tiếc là chỉ được nghe vài đoạn truyền ngôn, mong đạo hữu có thể đáp ứng tâm nguyện của ta".
Lúc này quái xà kia thấy Hình Thiên nói chuyện cùng Trương Tử Tinh bèn không lộ ý định công kích nữa mà ngoan ngoãn nằm trên thạch thai phía ngoài. Có điều Hạm Chi Tiên cũng không dám lơi lỏng, tay cầm chắc Hắc Sát kiếm, cẩn thận nhìn quái xà, đề phòng nó bộc phát thú tính.
Hình Thiên tựa hồ thở dài một tiếng: "tộc ta thiên phú vô cùng, thực lực hết sức cao cường thời thượng cổ, lấy vị đại ma thần làm chủ, tranh đấu cùng Yêu tộc do nhị hoàng cầm đầu. Do Đông Hoàng Thái Nhất có tiên thiên chí bảo Hỗn độn chung, cho nên đại ma thần tuy giết được nhị hoàng, nhưng cũng chết bị thương, chỉ còn lại Hỏa thần Chúc Dung và Thủy thần Cộng Công. Vốn tưởng thủ lĩnh yêu tộc đã chết, tộc ta vẫn còn hai đại ma thần liền có thể chiếm lấy thiên hạ. Ngờ đâu Chúc Dung cùng Cộng Công vốn có cừu oán, lại vì việc gì đó mà phát sinh tranh chấp, trở mặt dẫn quân đại chiến. Kết quả Cộng Công đập đầu vào Bất Chu Sơn mà chết, Chúc Dung cũng trọng thương qua đời. Từ đó Ma thần tộc dần dần rơi xuống, không còn thịnh thế như lúc tranh hùng cùng Yêu tộc nữa…"
Trương Tử Tinh cũng nghe qua cuộc chiến giữa Chúc Dung và Cộng Công, trước giờ vẫn kỳ quái: vì sao hai vị Ma thần còn lại lại tàn sát lẫn nhau, giờ xem ra lúc đó hẳn vì tranh chấp chuyện gì. Hắn nghe ra ngữ khí Hình Thiên có chút bi hài, vội vàng hỏi: "rốt cuộc là chuyện gì?"
Câu trả lời của Hình Thiên khiến Trương Tử Tinh hết sức bất ngờ- Thiên giới vốn là một đặc thù tồn tại có từ thời Bản Cổ khai thiên lập địa, tương đương với một không gian đặc dị, liên thông với "địa cầu", chỗ thông với trần gian là một tòa núi tên gọi Bất Chu sơn, cũng gọi là Thiên trụ (cột chống trời), trong truyền thuyết cũng là bộ phận gì gì đó (JJ?) của Bàn Cổ hóa thành, chỉ cần thành công lên tới đỉnh Bất Chu Sơn, cho dù là phàm nhân cũng có thể lên thiên giới.
Nhị hoàng Yêu tộc - Thái Nhất cùng Đế Tuấn thành công dẫn tộc nhân tới Bất Chu sơn trước, chiếm được Thiên giới nên mới tự lập mình là Thiên đế, có ý đứng trên đầu chúng sinh, thống trị các tộc. Nhưng Ma thần tộc hùng mạnh không kém đâu chịu phục, thông qua một loạt sự cố kích phát mâu thuẫn, đại chiến cuối cùng nổ ra, kết quả nhị đế Yêu tộc hai không đấu nổi mười, cùng tám đại ma thần đồng quy vu tận trên Ngũ tiên sơn.
Đại chiến kết thúc, Chúc Dung cùng Cộng Công may mắn sống sót trở về bộ tộc, dẫn binh tàn hoàn toàn đánh bại đại quân Yêu tộc, dù Ma thần tộc tổn thất cũng rất lớn, nhưng rốt cuộc giành được chiến thắng cuối cùng.
Thế nhưng, hai vị Đại ma thần vốn tạm thời dẹp tranh chấp cùng đối phó ngoại xâm Chúc Dung, Cộng Công sau khi đánh bại Yêu tộc xong, lại vì một sự kiện phát sinh mà trở mặt. Chúc Dung muốn dẫn Ma thần tộc thay Yêu tộc lên chiếm lấy Thiên đình, dùng lực lượng cường đại nô dịch các tộc trong thiên hạ, tự mình xưng làm Thiên đế.
Cộng Công cho rằng phàm việc trong thế gian đều có thịnh có suy, nếu quá ỷ vào lực lượng sẽ đi vào vết xe đổ của Yêu tộc, khó tránh khỏi ngày thất bại hay bị diệt tộc. Chủ trương của Cộng Công là nếu muốn Ma thần tộc trường thịnh muôn đời, cần phải sáng tạo một thế hệ xã hội dung hợp Ma tộc, Yêu tộc, Nhân tộc cùng các tộc khác. Hai người đều giữ chặt ý kiến của mình, tranh chấp hồi lâu không giải.
Chúc Dung tính tình như lửa, đam mê chiến đấu, lại cũng thích quyền thế, từ xưa đã rất không hợp với Cộng Công tính tình điềm đạm, giờ càng hoài nghi Cộng Công muốn đoạt quyền lực của mình, độc chiếm ngôi Thiên đế. Từ đó Chúc Dung lòng mang ý hận, bắt đầu dùng thủ đoạn ám hại Cộng Công cùng bộ hạ. Cộng Công tuy điềm đạm song cũng không phải kẻ ngồi chờ chết, lập tức toàn lực phản kích.
Chúc Dung có ý muốn theo Yêu hoàng tự lập làm Thiên đế, bắt cả thiên hạ thành nô lệ của Ma thần tộc, cho nên quyết tâm tiêu diệt kẻ ngăn trở Cộng Công này. Còn Cộng Công cũng tin chỉ sau khi đánh bại Chúc Dung mới có thể thực hiện được ý tưởng của mình, giúp Ma thần tộc phát triển rực rỡ hơn. Mâu thuẫn giữa hai bên rốt cuộc tới mức không thể giảng hòa nữa, cuối cùng diễn biến thành một tràng nội chiến vô cùng thảm khốc.
Sau đại chiến, Ma thần tộc vốn đã nguyên khí đại thương giờ sao chịu nổi, tổn thất thê thảm vô cùng. Cuối cùng hai đại ma thần đánh tới Bất Chu Sơn, vốn lực lượng của Cộng Công không hề kém Chúc Dung, thậm chí còn khắc chế về thuộc tính, thế nhưng trong Ma Yêu đại chiến, thương thế của hắn nặng hơn Chúc Dung, nên cuối cùng bại trận.
Cộng Công trong lúc bi phẫn, có ý muốn đập đầu vào núi Bất Chu, ý đồ muốn ngăn cách Thiên giới và phàm gian, trừ khi có người mang đại thần thông hay chưởng khống pháp tắc đặc thù mới có thể lên thiên giới.
Chúc Dung tuy đánh bại Cộng Công, song do thuộc tính hai bên tương khắc, thương thế nặng gấp mấy lần bình thường. Nhìn thấy Bất Chu Sơn bị hủy, với hiện trạng của Ma thần tộc hiện giờ, cho dù Chúc Dung khôi phục nguyên khí cũng chỉ mình hắn mới lên được Thiên giới. Chúc Dung hùng tâm đã mất, chán nản vô cùng, cuối cùng không bao lâu cũng bệnh nặng chết đi.
Lúc này Nữ Oa ngang trời xuất hiện, dùng đá ngũ sắc tu sửa lại không gian bị xé rách do Bất Chu sơn bị hủy, lập nên đại công đức, cùng trong lúc hi sinh thân mình tu sửa không gian lại lĩnh ngộ ra lực lượng vô thưởng, hai thứ cộng lại, rốt cuộc thành được Hỗn nguyên đại đạo, chỉ là đường lên trời từ đó cũng không tồn tại nữa.
Trời đất phân cách xong, Hồng Quân đạo nhân cuối cùng mới chịu xuất hiện, chính thức phân ra "vị giai" Thiên, Địa. Có một người do khí Xích Dương sinh thành, tên là Hạo Thiên được Hồng Quân phong làm Thượng Đế. Một nữ tử do Huyền Âm khí hóa thành được phong làm Thiên hậu, tên Kim Mẫu. Hồng Quân phong cho hai người là chủ nhân Thiên giới, lại phong các người hữu duyên tu thần, phò tá Đế quân và Thiên hậu. Hai người đó chính là Hạo Thiên thượng đế và Dao Trì Kim Mẫu bây giờ.
Trương Tử Tinh nghe đến đây, lại có thêm một nhận thức mới với sát kiếp, hoặc gọi là đoán được. Tính ra, Ma Yêu đại chiến, trời đất chia lìa hẳn là lần sát kiếp trước. Lần sát kiếp đó, tuy trời và đất đã phân chia, nhưng số lượng và vị trí thần tiên trên Thiên đình vẫn chưa đầy đủ, chỉ mới sắp một cái khung mà thôi, tới nay Huyền đạo trong thiên hạ hưng thịnh, người tu luyện vô số, đều có thần thông, tất nhiên không chịu nghe theo hạng Thiên đình yếu ớt này.
Như giờ muốn thông qua cuộc chiến Phong thần, tuyển lấy người có cơ duyên, thay đổi thần đạo, lấy vị chánh thần thành bộ hạ khắp nơi, cũng sẽ có người nhờ đó mà thành tiên đạo hay "thân thể thành thánh", tất cả đều quy về Thiên đình quản lý, nắm hết huyền đạo trong thiên hạ, kiến lập một loại trật tự "quản lý" mới. Rất có thể, đây mới là ý nghĩa quan trọng nhất của lần sát kiếp này.
So sánh một chút, tại một quốc gia nào đó có vài vị đế vương tàn bạo bất nhân khiến dân tình oán hận, cuối cùng dẫn tới khởi nghĩa, lật đổ chế độ cũ sáng lập triều đại mới. Loại thay đổi triều đại ày là một quy luật không cách nào tránh khỏi. Sát kiếp cũng như vậy, trong thiên đạo, một loại quy tắc bất đối xứng nào đó áp chế đến một mức độ nhất định, chắc chẵn sẽ phải phá cũ lập mới, lập nên những quy tắc hay trật tự thích hợp hơn, đồng dạng không thể tránh khỏi.
Nghĩ tới đây, Trương Tử Tinh không khỏi hiểu hơn hành vi của thánh nhân. Nghiêm chỉnh mà nói, bọn họ là những kẻ đầu cơ tranh đoạt lợi ích bằng việc lợi dụng sát kiếp này. Bản thân hắn cũng vậy, mục đích là giúp bản thân cùng ngươi yêu an toàn vượt qua tràng sát kiếp không thể tránh khỏi này. Trong quy tắc thiên đạo vi diệu mà kì dị đây, làm một kẻ Thiên tử nhân gian, hắn nhất định không thể tránh được sát kiếp, hơn nữa còn thuộc về phe yếu nhất. Cho dù hắn dựa vào lòng dân thế lớn, tránh né được một đoạn thời gian, cuối cùng cũng không thể thoát được kiếp nạn. Tựa như mấy nàng Khương Văn Sắc vậy, tuy lần trước dùng thế thân giúp các nàng thoát được một kiếp, nhưng ai dám đảm bảo lần sau như vậy cũng sẽ thoát được, liệu có còn may mắn như trước không?
Dù sao hắn đã hiểu được bản chất của sát kiếp, còn giờ thế nào phải phụ thuộc vào tên tiểu đầu cơ như hắn đầu cơ thế nào thôi. Lúc này, câu chuyện của Hình Thiên đã tới phần cuộc chiến giữa Hoàng Đế và Xi Vưu.
Xi Vưu là hậu nhân của họ Cửu Lê trong Ma thần tộc, từ khi sinh ra đã là một đại thiên tài, có thiên phú tuyệt giai cùng lực lượng hết sức cường đại, đồng thời rất tinh thông binh pháp chiến lược; thủ hạ trong tay cũng đầy người hùng tài đại lược, tài năng không kém. Dưới nỗ lực của hắn, Ma thần tộc dần hưng thịnh trở lại, có khả năng một ngày lại quật khởi. Nhưng đồng thời Xi Vưu cũng mang theo tư tưởng kế thừa Chúc Dung, dù hắn biết mình không cách nào thực hiện được nguyện vọng của tiền nhân "làm chủ Thiên đình, cai quản chúng sinh", nhưng hắn có lòng tin, dựa vào lực lượng hùng hậu của Ma thần tộc chinh phục cùng thống trị vĩnh viễn phàm gian, tiếp đó đem tất cả các chủng tộc khác thành nô lệ, tập trung đối kháng với Thiên đình.
Lúc này đối thủ mạnh nhất của Ma thần tộc là Yêu tộc đã dần dần suy yếu. Nhân tộc vốn yếu ớt lại dựa vào khả năng học tập kinh người (kinh ma? Kinh yêu?), năng lực sáng tạo cùng tốc độ sinh đẻ siêu nhanh trở thành chủng tộc hưng thịnh nhất trên phàm gian. Nhưng trong mắt Xi Vưu, nhân loại tuyệt không là gì, hắn lập tức phát động chiến tranh đại quy mô. Không giống với Yêu tộc không có người lãnh đạo, Ma thần tộc trải qua nhiều năm nghi ngơi, lại được Xi Vưu thống lĩnh, thực lực tuy không được như ngày xưa nhưng giờ đã đủ là mạnh nhất, hơn nữa còn đoàn kết hơn thời đại ma thần nhiều.
Lực lượng Ma thần tộc cường đại như vậy, cho dù nhân số nhân loại chiếm ưu thế nhưng cũng không thể địch nổi, lũ lượt bại trận. Lúc này Thiên đình thấy thế, vội vàng sai tiên nhân xuống hỗ trợ nhân tộc, Ứng Long và Nữ Bạt là ngoại lệ bị đầy xuống phàm gian, còn các tiên nhân khác gia nhập vào trong đội ngũ của Hiên Viên Hoàng Đế. Thậm chí cả Nhân giáo thánh nhân cũng tự ra tay, vờ hóa thành Quảng Thành Tử, truyền thụ cho Hiên Viên Hoàng Đế Thái Thanh tiên quyết, lại chỉ cho hắn lấy được Tiên thiên chí bảo Càn khôn đỉnh. Cửu thiên huyền nữ cũng không tiếc thân thể với Hoàng Đế, truyền thụ cho song tu thuật cùng kỳ môn động giáp. Hoàng Đế vốn đã là người rất có linh cơ, tu vi ngày tiến ngàn dặm, còn tự chế tạo ra cả thứ đồ đầy kỹ xảo như la bàn (???)
Mà thủ đoạn của Dao Trì Kim Mẫu càng thêm âm hiểm, phái tiên nữ bên người xuống trần, dùng sắc đẹp dụ hoặc huynh đệ bản tộc của Xi Vưu, gây nên mâu thuẫn, phá tan sự đoàn kết, lại phối hợp cùng độc thuật, chú thuật cùng ám sát, không ngừng diệt đi tinh anh của Ma thần tộc. Xi Vưu được Phong Bá và Vũ Sư nhắc nhở, tạm dừng chiến tranh, bắt đầu chỉnh đốn nội bộ, thanh trừ gian tế và kẻ mang dị tâm.
Hiên Viên Hoàng Đế nhân đó thu được cơ hội nghỉ ngơi hiếm có, làm theo lời tiên nhân chỉ điểm, giết Quỳ Ngưu và Lôi thú, chế ra Quỳ Cổ và Lôi Chuy chuyên trị Xi Vưu. Cuối cùng, Hoàng Đế dựa vào vô số ngoại lực hỗ trợ, rốt cuộc đánh bại được Xi Vưu và Ma Thần tộc. Xi Vưu bị Hoàng Đế dùng Chấn Thiên Cung, Xuyên Vân tiễn bắn thwong, lực lượng lại bị Càn Khôn đỉnh thu lấy, cuối cùng chết dưới Hiên Viên kiếm, thân thể cũng bị trấn áp ở khắp nơi. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - ệnFULL.vn
Hiên Viên Hoàng Đế đánh bại Xi Vưu xong, kết hợp Thái Thanh tiên quyết cùng song tu thuật, sáng tạo ra Hoàng Đế tâm kinh, thu đủ tứ linh khí lĩnh ngộ được cảnh giới Huyền tiên, lại có công cứu vớt chúng sinh, thu được đại công đức, nhờ vậy có được "vị lực" thánh hoàng, cùng Thần Nông, Phục Hi xưng làm tam hoàng.
Loại vị lực thánh hoàng này hoàn toàn ngang hàng với vị lực của Thiên đế, khiến cho kế hoạch lợi dụng nhân giới của Hạo Thiên thượng đế khống chế nhân tộc cuối cùng hoàn toàn thất bại. Hắn tức giận vô cùng, trút mối hận lên đầu Ma thần tộc, lấy lí do diệt trừ yêu nghiệt, phái tiên nhân hạ giới, muốn hoàn toàn diệt đi Ma thần tộc.
Kỳ thật, trong Ma thần tộc cũng không ít người kế thừa tư tưởng của Cộng Công. Chỉ có điều, đa số bọn họ không thích chiến tranh, đa số chấp nhận thuận theo Xi Vưu, thậm chí không tham gia vào đại quân của Xi Vưu, nhưng cũng bị mệnh lệnh này của Thiên đế mà tổn thất thảm trọng. Hình Thiên chính là một trong những tộc nhân trực hệ của Cộng Công, dù có lực lượng không kém gì Xi Vưu nhưng lại tin vào "hòa hợp dân tộc", cho nên năm đó cự tuyệt lời mời của Xi Vưu, tự ẩn cư nơi hẻo lánh.
Hành động đuổi tận giết tuyệt của Thiên giới đốivới Ma thần tộc cuối cùng khiến Hình Thiên giận dữ, hoàn toàn diệt sạch mấy kẻ tiên nhân đuổi giết Ma thần tộc. Đâu ngờ Thiên giới kia không biết điều, lại phái càng nhiều người xuống, giết không ít tộc nhân, ý đồ muốn giệt tộc. Hình Thiên tức giận, tay cầm Kiền thích thần phủ giết sạch những kẻ tới, lại một đường đánh thẳng lên Thiên giới.
Hạo Thiên thượng đế không ngờ Ma thần tộc còn có vị cường giả như này, giết chết không ít thuộc hạ đắc lực của hắn, cho nên chỉ đành tự ra nghênh chiến. Hắn dùng Hạo thiên kính do Hồng Quân ban tặng chế trụ Nê hoàn cung của Hình Thiên, sau dùng Hạo thiên kính chém bay đầu Hình Thiên, rơi xuống núi Thường Dương. Dao Trì Kim Mẫu một bên lại dùng bí thuật tách núi Thường Dương thành hai, sau đó khép lại, nhốt đầu Hình Thiên trong đó.
Hình Thiên bị chặt đầu vốn sẽ lập tức chết, nhưng trong lúc sinh tử đó lại ngộ ra bí pháp tối cao của Thượng cổ ma thần Bất diệt phùng xuân thuật, đạt được trường sinh bất tử, pháp lực không giảm lại tăng, dùng hai vú làm mắt, lấy bụng làm miệng, múa lên Kiền thích thần phủ đối kháng cùng Hạo Thiên thượng đế và Dao Trì Kim Mẫu.
Nhưng hai người kia đều mang theo vị lực, lại ở trên Thiên giới, có thể phát huy lực lượng siêu cường, gần như bất bại. Hai người liên thủ rốt cuộc một lần nữa đánh bại Hình Thiên. Nhưng do Hình Thiên lợi dụng linh khí đặc thù của Thiên giới luyện thành tấm thân bất diệt, không cách nào triệt để giết được. Vì tránh Hình Thiên tiếp tục nháo loạn, hai người hợp lực dùng pháp bảo Thôi Tinh Luân trấn áp hắn tại nơi đồng dạng có lực lượng kỳ dị - Tây Côn Lôn dưới hạ giới, đảm bảo hắn không bao giờ ngóc mình lên được.
Có tấm gương Hình Thiên, Hạo Thiên thượng đế không dám đuổi tận sát tuyệt Ma thần tộc nữa, chẳng may lại lòi ra chục tên Hình Thiên nữa, vậy không phải đại loạn sao?
Trương Tử Tinh nghe xong đoạn cố sự này, rốt cuộc hiểu được nguyên nhân sâu xa, đồng thời cũng ngầm tính toán giá trị của vị Hình Thiên này, lập tức cẩn thận hỏi một câu: "đạo hữu, nếu ta giúp ngài thoát khốn, ngài sẽ làm thế nào?"
Tiếng cười của Hình Thiên vang lên trong động đá, khiến cho hai tai Trương Tử Tinh và Hạm Chi Tiên ù lên: "chớ nói ngươi không có khả năng cứu ta ra, cho dù có, ta cũng không đồng ý theo ngươi ra ngoài đâu".
Câu này thực sự ra ngoài dự kiến của Trương Tử Tinh.
Trương Tử Tinh trong lòng kinh ngạc hỏi: "Hình Thiên đạo hữu? vì sao không chịu ly khai chỗ này?"
"Ngươi vừa rồi nói muốn cứu ta, nhất định sẽ đồi trả giá. Thứ ngươi xem trúng tất nhiên là lực lượng của ta. Nhưng ta bị nhốt nhiều năm đã ngộ được nhiều sự tình, không muốn vì lợi ích mà tranh đấu vô bổ. So với việc bị ngươi lợi dùng, tiếp tục ở lại đây còn hơn".
Trương Tử Tinh cũng ngầm kinh ngạc với khả năng nhìn thấu sự việc của Hình Thiên, đâu có chút nào giống hình tượng hữu dũng vô mưu đâu. Nhưng hắn không vội bỏ cuộc, tiếp tục hỏi: "Đạo hữu ngộ ra điều gì?"
Hình Thiên lãnh đạm đáp: "Kẻ hại ta vốn là Thiên giới. Ta mấy năm nay nghĩ lại cừu hận bị chặt đầu, tộc nhân chết thảm, cuối cùng cũng hiểu đước, đó bất quá là mối thù của cả tộc ta. Thiên đình kia làm việc gì cũng là nghe theo lệnh hay ý thích của Thiên Đế, Kim Mẫu. Bọn chúng tự phụ mình số mệnh bất phàm, muốn bắt các tộc thành nô dịch, tuy tự xưng là "trời" nhưng xử sự ích kỷ độc ác. Ý đồ "nghịch thiên" trong ta vì vậy tới giờ vẫn còn, nếu ngươi có thần thông thả ta ra, ta nhất định tiếp tục gây nên đại họa, lúc đó ngươi cũng khó thoát khỏi nhân quả, tốt nhất nên bỏ ý định này đi".
Trương Tử Tinh nghe ra Hình Thiên vẫn còn ý "nghịch thiên", ánh mắt sáng lên, nhìn quái xà kia một cái, nói "rắn này có phải là thân tín của đạo hữu không? Tin tưởng được chứ?"
Hình Thiên đáp: "Hóa xà này vốn là yêu tộc, được ta cứu mạng một lần, gần đây biết tin ta bị trấn áp tại đây, hắn không tiếc gian khổ tới đây hâu hạ, là người ta tín nhiệm nhất".
Trương Tử Tinh có chút ngạc hiên nhìn quái xà kia, gật đầu, mặt đầy vẻ trịnh trọng nói: "Hình Thiên đạo hữu, đây đã không có người ngoài, ta cũng xin nói thẳng: nếu ta…ta cũng có ý muốn nghịch thiên thì sao?"
Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần - Chapter 249
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
"Ngươi rốt cuộc là người nào? Sao lại biết được nhiều như vậy?", câu hỏi này của Trương Tử Tinh thực diệu, vừa hàm hồ "thừa nhận" lời đoán của nam tử kia, lại đồng thời dò hỏi hắn là người tộc nào.
"Ta là người nào?", nam tử ha ha cười to, nhưng Trương Tử Tinh lại nghe ra trong tiếng cười của hắn tràn đầy bi phẫn.
"Năm xưa ta từng một mình lên Thiên giới, đấu với kẻ đứng đầu Thiên đình, tuy đầu bị chặt nhưng chí không sờn, giờ bị trấn áp ở đây cũng không biết bao nhiêu năm tháng rồi, sớm đã thành một kẻ vô danh".
Trương Tử Tinh nghe phần trên còn đỡ, nghe đến "đầu bị chặt nhưng chí không sờn" thì đột nhiên nhớ tới một truyền thuyết của Trung hoa cổ đại: thời thượng cổ có một vị dũng sĩ đơn độc một mình kịch chiến cùng Thiên đế, về sau bị Thiên đế đánh bại chặt đầu. Nhưng vị dũng sĩ cụt đầu này ý chỉ không suy sụp, cởi ngay áo trên người, hai vú làm mắt, lấy bụng làm miệng, cả thân coi thành đầu, mua Thuẫn bài và búa tiếp tục chiến đấu, thẳng cho tới khi kiệt lực qua đời.
Vị dũng sí đấy chính là chiến thần tượng trưng cho tinh thần thể không thỏa hiệp, không bao giờ đầu hàng: Hình Thiên!. So sánh với "Binh chủ" Xi Vưu, Hình Thiên có lẽ càng xứng với chữ "chiến thần" hơn. Thi nhân Đào Uyên Minh thời Đông Tấn cũng từng có câu "Hình thiên vũ kiền thích, mãnh chí cố thường tại", tỏ lòng kính ngưỡng với Hình Thiên.
Thần thoại liên quan tới Hình Thiên rất nhiều, có thuyết nói: Hình Thiên cùng Thiên Đế tranh phong, bị kẻ sau đánh trộm chém bay đầu chôn ở núi Thường Dương, sau Hình Thiên lấy thân làm đầu, dùng "kiền", "thích" tiếp tục chiến đấu, cuối cùng giết chết Thiên đế, "kiền" là búa, "thích" là thuẫn bài.
Thuyết khác nói: "Hình Thiên là bộ hạ của Viêm Đế. Hoàng Đế đánh vại Viêm Đế xong vẫn không dừng tay, tiếp tục giết chết hậu nhân của Viêm Đế là Xi Vưu. Vì vậy khiến Hình Thiên giận dữ xông lên thiên cung, bị người ta đánh trộm chém bay đầu, Hình Thiên mặc kệ, tiếp tục đánh tới khiến cho Hoàng Đế sợ tới kinh hồn táng đởm, bỏ chạy về thiên cung.
Còn có truyền thuyết nói Hình Thiên đánh với Hoàng Đế. Hoàng Đế lệnh Ứng Long ra trận đối kháng, còn mình thì thừa cơ cưỡi rồng từ phía sau đánh trộm, chém được đầu Hình Thiên. Nhưng Hình Thiên vẫn không chết, tiếp tục đánh tơi bời trên chiến trường. Sau Cửu thiên huyền nữ sai Huyền thiên ngọc nữ nói với Hình Thiên một câu hắn mới chịu ngã xuống, được an táng trên Thường Dương sơn.
Trong truyền thuyết này, câu nói cuối cùng đó của Huyền thiên ngọc nữ rốt cuộc là gì, đời sau cũng nói rất khác nhau: có chỗ nói như Tỉ Can trong Phong Thần diễn nghĩa: người không đầu làm sao sống được", có chỗ là lời an ủi Hình Thiên, bị không ít tên bố láo đổi thành "đạo diễn nói ngươi chết được rồi đấy!".
Tuy dị bản rất nhiều, nhưng rốt cuộc đều có hai điểm chung: thứ nhất là Hình Thiên đấu với "trời", bị chém đầu ở Thường Dương sơn; thứ hai là dù Hình Thiên mất đầu vẫn như cũ anh dũng chiến đấu. Trên con đường "nghịch thiên", vị dũng sĩ này tuyệt đối là một người dẫn đầu vĩ đại, đấu chí không bao giờ đầu hàng kia vĩnh viễn được đời sau truyền tụng.
Nhưng trong thế giới Phong Thần nà, Hình Thiên thuộc về Ma thần tộc, vậy chuyện hắn náo thiên đình kia rốt cuộc có bí ẩn gì người ngoài không biết?
"Thì ra đạo hữu chính là…", Trương Tử Tinh đột nhiên nghĩ đến, "Hình" trong cổ ngữ có ý là bị cắt rời, Thiên chính chỉ đầu, Hình Thiên tức là vị thần vô danh bị chặt đầu, thế xưng hô hắn thế nào giờ?
"Chuyện ta xông lên Thiên đình vốn rất bí ẩn, không ngờ ngươi cũng nhận ra Hình Thiên ta đây", thanh âm kia nghe ra giọng điệu hắn không phải vờ vịt, cũng có chút giật mình.
Trương Tử Tinh nghe hắn tự xưng là Hình Thiên, không khỏi tự trào: "đã đến thế giới Phong Thần này, sao phải quan tâm đến mấy thứ truyền thuyết kia?, lập tức hỏi: "ta từng nghe qua sự tích của đạo hữu, chỉ là không biết thực giả trong đó thế nào, nhưng đấu chí và chiến ý của đạo hữu lại khiến ta thực bội phục, nghe nói đầu của đạo hữu bị rơi xuống núi Thường Dương, không biết có chuyện này không?"
Hình Thiên càng thêm kinh ngạc, đáp: "ngay cả chuyện này ngươi cũng biết ư? Nếu không phải ngươi cầm binh khí của Xi Vưu, trên người có lực lượng của tộc ta, ta nhất định sẽ coi ngươi là người Thiên giới phái xuống. Bất quá, với tình cảnh ta bây giờ, cho dù ngươi là người Thiên giới ta cũng chẳng quan tâm".
Trương Tử Tinh xoay chuyển tâm niệm nói: "ta hết sức kính ngưỡng sự tích năm xưa của đạo hữu, tiếc là chỉ được nghe vài đoạn truyền ngôn, mong đạo hữu có thể đáp ứng tâm nguyện của ta".
Lúc này quái xà kia thấy Hình Thiên nói chuyện cùng Trương Tử Tinh bèn không lộ ý định công kích nữa mà ngoan ngoãn nằm trên thạch thai phía ngoài. Có điều Hạm Chi Tiên cũng không dám lơi lỏng, tay cầm chắc Hắc Sát kiếm, cẩn thận nhìn quái xà, đề phòng nó bộc phát thú tính.
Hình Thiên tựa hồ thở dài một tiếng: "tộc ta thiên phú vô cùng, thực lực hết sức cao cường thời thượng cổ, lấy 10 vị đại ma thần làm chủ, tranh đấu cùng Yêu tộc do nhị hoàng cầm đầu. Do Đông Hoàng Thái Nhất có tiên thiên chí bảo Hỗn độn chung, cho nên 10 đại ma thần tuy giết được nhị hoàng, nhưng cũng 8 chết 2 bị thương, chỉ còn lại Hỏa thần Chúc Dung và Thủy thần Cộng Công. Vốn tưởng thủ lĩnh yêu tộc đã chết, tộc ta vẫn còn hai đại ma thần liền có thể chiếm lấy thiên hạ. Ngờ đâu Chúc Dung cùng Cộng Công vốn có cừu oán, lại vì việc gì đó mà phát sinh tranh chấp, trở mặt dẫn quân đại chiến. Kết quả Cộng Công đập đầu vào Bất Chu Sơn mà chết, Chúc Dung cũng trọng thương qua đời. Từ đó Ma thần tộc dần dần rơi xuống, không còn thịnh thế như lúc tranh hùng cùng Yêu tộc nữa…"
Trương Tử Tinh cũng nghe qua cuộc chiến giữa Chúc Dung và Cộng Công, trước giờ vẫn kỳ quái: vì sao hai vị Ma thần còn lại lại tàn sát lẫn nhau, giờ xem ra lúc đó hẳn vì tranh chấp chuyện gì. Hắn nghe ra ngữ khí Hình Thiên có chút bi hài, vội vàng hỏi: "rốt cuộc là chuyện gì?"
Câu trả lời của Hình Thiên khiến Trương Tử Tinh hết sức bất ngờ- Thiên giới vốn là một đặc thù tồn tại có từ thời Bản Cổ khai thiên lập địa, tương đương với một không gian đặc dị, liên thông với "địa cầu", chỗ thông với trần gian là một tòa núi tên gọi Bất Chu sơn, cũng gọi là Thiên trụ (cột chống trời), trong truyền thuyết cũng là bộ phận gì gì đó (JJ?) của Bàn Cổ hóa thành, chỉ cần thành công lên tới đỉnh Bất Chu Sơn, cho dù là phàm nhân cũng có thể lên thiên giới.
Nhị hoàng Yêu tộc - Thái Nhất cùng Đế Tuấn thành công dẫn tộc nhân tới Bất Chu sơn trước, chiếm được Thiên giới nên mới tự lập mình là Thiên đế, có ý đứng trên đầu chúng sinh, thống trị các tộc. Nhưng Ma thần tộc hùng mạnh không kém đâu chịu phục, thông qua một loạt sự cố kích phát mâu thuẫn, đại chiến cuối cùng nổ ra, kết quả nhị đế Yêu tộc hai không đấu nổi mười, cùng tám đại ma thần đồng quy vu tận trên Ngũ tiên sơn.
Đại chiến kết thúc, Chúc Dung cùng Cộng Công may mắn sống sót trở về bộ tộc, dẫn binh tàn hoàn toàn đánh bại đại quân Yêu tộc, dù Ma thần tộc tổn thất cũng rất lớn, nhưng rốt cuộc giành được chiến thắng cuối cùng.
Thế nhưng, hai vị Đại ma thần vốn tạm thời dẹp tranh chấp cùng đối phó ngoại xâm Chúc Dung, Cộng Công sau khi đánh bại Yêu tộc xong, lại vì một sự kiện phát sinh mà trở mặt. Chúc Dung muốn dẫn Ma thần tộc thay Yêu tộc lên chiếm lấy Thiên đình, dùng lực lượng cường đại nô dịch các tộc trong thiên hạ, tự mình xưng làm Thiên đế.
Cộng Công cho rằng phàm việc trong thế gian đều có thịnh có suy, nếu quá ỷ vào lực lượng sẽ đi vào vết xe đổ của Yêu tộc, khó tránh khỏi ngày thất bại hay bị diệt tộc. Chủ trương của Cộng Công là nếu muốn Ma thần tộc trường thịnh muôn đời, cần phải sáng tạo một thế hệ xã hội dung hợp Ma tộc, Yêu tộc, Nhân tộc cùng các tộc khác. Hai người đều giữ chặt ý kiến của mình, tranh chấp hồi lâu không giải.
Chúc Dung tính tình như lửa, đam mê chiến đấu, lại cũng thích quyền thế, từ xưa đã rất không hợp với Cộng Công tính tình điềm đạm, giờ càng hoài nghi Cộng Công muốn đoạt quyền lực của mình, độc chiếm ngôi Thiên đế. Từ đó Chúc Dung lòng mang ý hận, bắt đầu dùng thủ đoạn ám hại Cộng Công cùng bộ hạ. Cộng Công tuy điềm đạm song cũng không phải kẻ ngồi chờ chết, lập tức toàn lực phản kích.
Chúc Dung có ý muốn theo Yêu hoàng tự lập làm Thiên đế, bắt cả thiên hạ thành nô lệ của Ma thần tộc, cho nên quyết tâm tiêu diệt kẻ ngăn trở Cộng Công này. Còn Cộng Công cũng tin chỉ sau khi đánh bại Chúc Dung mới có thể thực hiện được ý tưởng của mình, giúp Ma thần tộc phát triển rực rỡ hơn. Mâu thuẫn giữa hai bên rốt cuộc tới mức không thể giảng hòa nữa, cuối cùng diễn biến thành một tràng nội chiến vô cùng thảm khốc.
Sau đại chiến, Ma thần tộc vốn đã nguyên khí đại thương giờ sao chịu nổi, tổn thất thê thảm vô cùng. Cuối cùng hai đại ma thần đánh tới Bất Chu Sơn, vốn lực lượng của Cộng Công không hề kém Chúc Dung, thậm chí còn khắc chế về thuộc tính, thế nhưng trong Ma Yêu đại chiến, thương thế của hắn nặng hơn Chúc Dung, nên cuối cùng bại trận.
Cộng Công trong lúc bi phẫn, có ý muốn đập đầu vào núi Bất Chu, ý đồ muốn ngăn cách Thiên giới và phàm gian, trừ khi có người mang đại thần thông hay chưởng khống pháp tắc đặc thù mới có thể lên thiên giới.
Chúc Dung tuy đánh bại Cộng Công, song do thuộc tính hai bên tương khắc, thương thế nặng gấp mấy lần bình thường. Nhìn thấy Bất Chu Sơn bị hủy, với hiện trạng của Ma thần tộc hiện giờ, cho dù Chúc Dung khôi phục nguyên khí cũng chỉ mình hắn mới lên được Thiên giới. Chúc Dung hùng tâm đã mất, chán nản vô cùng, cuối cùng không bao lâu cũng bệnh nặng chết đi.
Lúc này Nữ Oa ngang trời xuất hiện, dùng đá ngũ sắc tu sửa lại không gian bị xé rách do Bất Chu sơn bị hủy, lập nên đại công đức, cùng trong lúc hi sinh thân mình tu sửa không gian lại lĩnh ngộ ra lực lượng vô thưởng, hai thứ cộng lại, rốt cuộc thành được Hỗn nguyên đại đạo, chỉ là đường lên trời từ đó cũng không tồn tại nữa.
Trời đất phân cách xong, Hồng Quân đạo nhân cuối cùng mới chịu xuất hiện, chính thức phân ra "vị giai" Thiên, Địa. Có một người do khí Xích Dương sinh thành, tên là Hạo Thiên được Hồng Quân phong làm Thượng Đế. Một nữ tử do Huyền Âm khí hóa thành được phong làm Thiên hậu, tên Kim Mẫu. Hồng Quân phong cho hai người là chủ nhân Thiên giới, lại phong các người hữu duyên tu thần, phò tá Đế quân và Thiên hậu. Hai người đó chính là Hạo Thiên thượng đế và Dao Trì Kim Mẫu bây giờ.
Trương Tử Tinh nghe đến đây, lại có thêm một nhận thức mới với sát kiếp, hoặc gọi là đoán được. Tính ra, Ma Yêu đại chiến, trời đất chia lìa hẳn là lần sát kiếp trước. Lần sát kiếp đó, tuy trời và đất đã phân chia, nhưng số lượng và vị trí thần tiên trên Thiên đình vẫn chưa đầy đủ, chỉ mới sắp một cái khung mà thôi, tới nay Huyền đạo trong thiên hạ hưng thịnh, người tu luyện vô số, đều có thần thông, tất nhiên không chịu nghe theo hạng Thiên đình yếu ớt này.
Như giờ muốn thông qua cuộc chiến Phong thần, tuyển lấy người có cơ duyên, thay đổi thần đạo, lấy 365 vị chánh thần thành bộ hạ khắp nơi, cũng sẽ có người nhờ đó mà thành tiên đạo hay "thân thể thành thánh", tất cả đều quy về Thiên đình quản lý, nắm hết huyền đạo trong thiên hạ, kiến lập một loại trật tự "quản lý" mới. Rất có thể, đây mới là ý nghĩa quan trọng nhất của lần sát kiếp này.
So sánh một chút, tại một quốc gia nào đó có vài vị đế vương tàn bạo bất nhân khiến dân tình oán hận, cuối cùng dẫn tới khởi nghĩa, lật đổ chế độ cũ sáng lập triều đại mới. Loại thay đổi triều đại ày là một quy luật không cách nào tránh khỏi. Sát kiếp cũng như vậy, trong thiên đạo, một loại quy tắc bất đối xứng nào đó áp chế đến một mức độ nhất định, chắc chẵn sẽ phải phá cũ lập mới, lập nên những quy tắc hay trật tự thích hợp hơn, đồng dạng không thể tránh khỏi.
Nghĩ tới đây, Trương Tử Tinh không khỏi hiểu hơn hành vi của thánh nhân. Nghiêm chỉnh mà nói, bọn họ là những kẻ đầu cơ tranh đoạt lợi ích bằng việc lợi dụng sát kiếp này. Bản thân hắn cũng vậy, mục đích là giúp bản thân cùng ngươi yêu an toàn vượt qua tràng sát kiếp không thể tránh khỏi này. Trong quy tắc thiên đạo vi diệu mà kì dị đây, làm một kẻ Thiên tử nhân gian, hắn nhất định không thể tránh được sát kiếp, hơn nữa còn thuộc về phe yếu nhất. Cho dù hắn dựa vào lòng dân thế lớn, tránh né được một đoạn thời gian, cuối cùng cũng không thể thoát được kiếp nạn. Tựa như mấy nàng Khương Văn Sắc vậy, tuy lần trước dùng thế thân giúp các nàng thoát được một kiếp, nhưng ai dám đảm bảo lần sau như vậy cũng sẽ thoát được, liệu có còn may mắn như trước không?
Dù sao hắn đã hiểu được bản chất của sát kiếp, còn giờ thế nào phải phụ thuộc vào tên tiểu đầu cơ như hắn đầu cơ thế nào thôi. Lúc này, câu chuyện của Hình Thiên đã tới phần cuộc chiến giữa Hoàng Đế và Xi Vưu.
Xi Vưu là hậu nhân của họ Cửu Lê trong Ma thần tộc, từ khi sinh ra đã là một đại thiên tài, có thiên phú tuyệt giai cùng lực lượng hết sức cường đại, đồng thời rất tinh thông binh pháp chiến lược; thủ hạ trong tay cũng đầy người hùng tài đại lược, tài năng không kém. Dưới nỗ lực của hắn, Ma thần tộc dần hưng thịnh trở lại, có khả năng một ngày lại quật khởi. Nhưng đồng thời Xi Vưu cũng mang theo tư tưởng kế thừa Chúc Dung, dù hắn biết mình không cách nào thực hiện được nguyện vọng của tiền nhân "làm chủ Thiên đình, cai quản chúng sinh", nhưng hắn có lòng tin, dựa vào lực lượng hùng hậu của Ma thần tộc chinh phục cùng thống trị vĩnh viễn phàm gian, tiếp đó đem tất cả các chủng tộc khác thành nô lệ, tập trung đối kháng với Thiên đình.
Lúc này đối thủ mạnh nhất của Ma thần tộc là Yêu tộc đã dần dần suy yếu. Nhân tộc vốn yếu ớt lại dựa vào khả năng học tập kinh người (kinh ma? Kinh yêu?), năng lực sáng tạo cùng tốc độ sinh đẻ siêu nhanh trở thành chủng tộc hưng thịnh nhất trên phàm gian. Nhưng trong mắt Xi Vưu, nhân loại tuyệt không là gì, hắn lập tức phát động chiến tranh đại quy mô. Không giống với Yêu tộc không có người lãnh đạo, Ma thần tộc trải qua nhiều năm nghi ngơi, lại được Xi Vưu thống lĩnh, thực lực tuy không được như ngày xưa nhưng giờ đã đủ là mạnh nhất, hơn nữa còn đoàn kết hơn thời 10 đại ma thần nhiều.
Lực lượng Ma thần tộc cường đại như vậy, cho dù nhân số nhân loại chiếm ưu thế nhưng cũng không thể địch nổi, lũ lượt bại trận. Lúc này Thiên đình thấy thế, vội vàng sai tiên nhân xuống hỗ trợ nhân tộc, Ứng Long và Nữ Bạt là ngoại lệ bị đầy xuống phàm gian, còn các tiên nhân khác gia nhập vào trong đội ngũ của Hiên Viên Hoàng Đế. Thậm chí cả Nhân giáo thánh nhân cũng tự ra tay, vờ hóa thành Quảng Thành Tử, truyền thụ cho Hiên Viên Hoàng Đế Thái Thanh tiên quyết, lại chỉ cho hắn lấy được Tiên thiên chí bảo Càn khôn đỉnh. Cửu thiên huyền nữ cũng không tiếc thân thể với Hoàng Đế, truyền thụ cho song tu thuật cùng kỳ môn động giáp. Hoàng Đế vốn đã là người rất có linh cơ, tu vi ngày tiến ngàn dặm, còn tự chế tạo ra cả thứ đồ đầy kỹ xảo như la bàn (???)
Mà thủ đoạn của Dao Trì Kim Mẫu càng thêm âm hiểm, phái tiên nữ bên người xuống trần, dùng sắc đẹp dụ hoặc 81 huynh đệ bản tộc của Xi Vưu, gây nên mâu thuẫn, phá tan sự đoàn kết, lại phối hợp cùng độc thuật, chú thuật cùng ám sát, không ngừng diệt đi tinh anh của Ma thần tộc. Xi Vưu được Phong Bá và Vũ Sư nhắc nhở, tạm dừng chiến tranh, bắt đầu chỉnh đốn nội bộ, thanh trừ gian tế và kẻ mang dị tâm.
Hiên Viên Hoàng Đế nhân đó thu được cơ hội nghỉ ngơi hiếm có, làm theo lời tiên nhân chỉ điểm, giết Quỳ Ngưu và Lôi thú, chế ra Quỳ Cổ và Lôi Chuy chuyên trị Xi Vưu. Cuối cùng, Hoàng Đế dựa vào vô số ngoại lực hỗ trợ, rốt cuộc đánh bại được Xi Vưu và Ma Thần tộc. Xi Vưu bị Hoàng Đế dùng Chấn Thiên Cung, Xuyên Vân tiễn bắn thwong, lực lượng lại bị Càn Khôn đỉnh thu lấy, cuối cùng chết dưới Hiên Viên kiếm, thân thể cũng bị trấn áp ở khắp nơi. Bạn đang đọc truyện tại - www.TruyệnFULL.vn
Hiên Viên Hoàng Đế đánh bại Xi Vưu xong, kết hợp Thái Thanh tiên quyết cùng song tu thuật, sáng tạo ra Hoàng Đế tâm kinh, thu đủ tứ linh khí lĩnh ngộ được cảnh giới Huyền tiên, lại có công cứu vớt chúng sinh, thu được đại công đức, nhờ vậy có được "vị lực" thánh hoàng, cùng Thần Nông, Phục Hi xưng làm tam hoàng.
Loại vị lực thánh hoàng này hoàn toàn ngang hàng với vị lực của Thiên đế, khiến cho kế hoạch lợi dụng nhân giới của Hạo Thiên thượng đế khống chế nhân tộc cuối cùng hoàn toàn thất bại. Hắn tức giận vô cùng, trút mối hận lên đầu Ma thần tộc, lấy lí do diệt trừ yêu nghiệt, phái tiên nhân hạ giới, muốn hoàn toàn diệt đi Ma thần tộc.
Kỳ thật, trong Ma thần tộc cũng không ít người kế thừa tư tưởng của Cộng Công. Chỉ có điều, đa số bọn họ không thích chiến tranh, đa số chấp nhận thuận theo Xi Vưu, thậm chí không tham gia vào đại quân của Xi Vưu, nhưng cũng bị mệnh lệnh này của Thiên đế mà tổn thất thảm trọng. Hình Thiên chính là một trong những tộc nhân trực hệ của Cộng Công, dù có lực lượng không kém gì Xi Vưu nhưng lại tin vào "hòa hợp dân tộc", cho nên năm đó cự tuyệt lời mời của Xi Vưu, tự ẩn cư nơi hẻo lánh.
Hành động đuổi tận giết tuyệt của Thiên giới đốivới Ma thần tộc cuối cùng khiến Hình Thiên giận dữ, hoàn toàn diệt sạch mấy kẻ tiên nhân đuổi giết Ma thần tộc. Đâu ngờ Thiên giới kia không biết điều, lại phái càng nhiều người xuống, giết không ít tộc nhân, ý đồ muốn giệt tộc. Hình Thiên tức giận, tay cầm Kiền thích thần phủ giết sạch những kẻ tới, lại một đường đánh thẳng lên Thiên giới.
Hạo Thiên thượng đế không ngờ Ma thần tộc còn có vị cường giả như này, giết chết không ít thuộc hạ đắc lực của hắn, cho nên chỉ đành tự ra nghênh chiến. Hắn dùng Hạo thiên kính do Hồng Quân ban tặng chế trụ Nê hoàn cung của Hình Thiên, sau dùng Hạo thiên kính chém bay đầu Hình Thiên, rơi xuống núi Thường Dương. Dao Trì Kim Mẫu một bên lại dùng bí thuật tách núi Thường Dương thành hai, sau đó khép lại, nhốt đầu Hình Thiên trong đó.
Hình Thiên bị chặt đầu vốn sẽ lập tức chết, nhưng trong lúc sinh tử đó lại ngộ ra bí pháp tối cao của Thượng cổ ma thần Bất diệt phùng xuân thuật, đạt được trường sinh bất tử, pháp lực không giảm lại tăng, dùng hai vú làm mắt, lấy bụng làm miệng, múa lên Kiền thích thần phủ đối kháng cùng Hạo Thiên thượng đế và Dao Trì Kim Mẫu.
Nhưng hai người kia đều mang theo vị lực, lại ở trên Thiên giới, có thể phát huy lực lượng siêu cường, gần như bất bại. Hai người liên thủ rốt cuộc một lần nữa đánh bại Hình Thiên. Nhưng do Hình Thiên lợi dụng linh khí đặc thù của Thiên giới luyện thành tấm thân bất diệt, không cách nào triệt để giết được. Vì tránh Hình Thiên tiếp tục nháo loạn, hai người hợp lực dùng pháp bảo Thôi Tinh Luân trấn áp hắn tại nơi đồng dạng có lực lượng kỳ dị - Tây Côn Lôn dưới hạ giới, đảm bảo hắn không bao giờ ngóc mình lên được.
Có tấm gương Hình Thiên, Hạo Thiên thượng đế không dám đuổi tận sát tuyệt Ma thần tộc nữa, chẳng may lại lòi ra chục tên Hình Thiên nữa, vậy không phải đại loạn sao?
Trương Tử Tinh nghe xong đoạn cố sự này, rốt cuộc hiểu được nguyên nhân sâu xa, đồng thời cũng ngầm tính toán giá trị của vị Hình Thiên này, lập tức cẩn thận hỏi một câu: "đạo hữu, nếu ta giúp ngài thoát khốn, ngài sẽ làm thế nào?"
Tiếng cười của Hình Thiên vang lên trong động đá, khiến cho hai tai Trương Tử Tinh và Hạm Chi Tiên ù lên: "chớ nói ngươi không có khả năng cứu ta ra, cho dù có, ta cũng không đồng ý theo ngươi ra ngoài đâu".
Câu này thực sự ra ngoài dự kiến của Trương Tử Tinh.
Trương Tử Tinh trong lòng kinh ngạc hỏi: "Hình Thiên đạo hữu? vì sao không chịu ly khai chỗ này?"
"Ngươi vừa rồi nói muốn cứu ta, nhất định sẽ đồi trả giá. Thứ ngươi xem trúng tất nhiên là lực lượng của ta. Nhưng ta bị nhốt nhiều năm đã ngộ được nhiều sự tình, không muốn vì lợi ích mà tranh đấu vô bổ. So với việc bị ngươi lợi dùng, tiếp tục ở lại đây còn hơn".
Trương Tử Tinh cũng ngầm kinh ngạc với khả năng nhìn thấu sự việc của Hình Thiên, đâu có chút nào giống hình tượng hữu dũng vô mưu đâu. Nhưng hắn không vội bỏ cuộc, tiếp tục hỏi: "Đạo hữu ngộ ra điều gì?"
Hình Thiên lãnh đạm đáp: "Kẻ hại ta vốn là Thiên giới. Ta mấy năm nay nghĩ lại cừu hận bị chặt đầu, tộc nhân chết thảm, cuối cùng cũng hiểu đước, đó bất quá là mối thù của cả tộc ta. Thiên đình kia làm việc gì cũng là nghe theo lệnh hay ý thích của Thiên Đế, Kim Mẫu. Bọn chúng tự phụ mình số mệnh bất phàm, muốn bắt các tộc thành nô dịch, tuy tự xưng là "trời" nhưng xử sự ích kỷ độc ác. Ý đồ "nghịch thiên" trong ta vì vậy tới giờ vẫn còn, nếu ngươi có thần thông thả ta ra, ta nhất định tiếp tục gây nên đại họa, lúc đó ngươi cũng khó thoát khỏi nhân quả, tốt nhất nên bỏ ý định này đi".
Trương Tử Tinh nghe ra Hình Thiên vẫn còn ý "nghịch thiên", ánh mắt sáng lên, nhìn quái xà kia một cái, nói "rắn này có phải là thân tín của đạo hữu không? Tin tưởng được chứ?"
Hình Thiên đáp: "Hóa xà này vốn là yêu tộc, được ta cứu mạng một lần, gần đây biết tin ta bị trấn áp tại đây, hắn không tiếc gian khổ tới đây hâu hạ, là người ta tín nhiệm nhất".
Trương Tử Tinh có chút ngạc hiên nhìn quái xà kia, gật đầu, mặt đầy vẻ trịnh trọng nói: "Hình Thiên đạo hữu, đây đã không có người ngoài, ta cũng xin nói thẳng: nếu ta…ta cũng có ý muốn nghịch thiên thì sao?"