Trương Tử Tinh đi theo Linh Bảo tới cầu thang sang những thông đạo khác, nơi đó có rất nhiều phong ốc, mỗi phong đều nhốt kì thú hoặc yêu tộc. Có con gặp Linh Bảo lộ ra vẻ căm hận vô cùng, có loại biết không có hi vọng thoát thân, biểu tình ngây ngốc, còn có chút khả năng là bị cực hình tra tấn, lộ vẻ khúm núm xin tha. Mới đi qua mấy nơi đã thấy mười mấy con yêu thú, có thể tưởng tượng được cả động phủ ngầm này số lượng yêu thú bị nhốt nhiều đến chừng nào.
Cả Nguyên dương động, bề ngoài là nơi tu luyện của Linh Bảo, nhưng bên trong lại là một trại tập trung yêu thú thực lớn, khiến Trương Tử Tinh nhìn mà thầm kinh hãi không thôi. Bạn đang đọc truyện tại - www.TruyệnFULL.vn
Trương Tử Tinh giả vờ cẩn thận chọn lựa, cuối cùng chọn được hai yêu thú, một thú là toạ kỵ, một thú là Lang yêu tu vi không kém. Linh Bảo thấy hắn "công tư vẹn toàn", ngầm gật đầu. Lựa chọn xong xuôi, hai người trở ra khỏi yêu ngục, rời đi tới tầng không phía ngoài Nguyên dương động. Mấy gã đạo đồng liền dẫn theo tiên thú đứng từ xa chứng kiến.
Trương Tử Tinh cố ý nói: "Linh Bảo đạo hữu, ta với ngài nói chuyện vốn rất hợp, chỉ vì phải phụng mệnh giáo chủ hành sự, nên không dám bỏ qua chuyện này. Lần này thử sức, mong điểm tới là dừng, chớ nên tổn thương tới hoà khí hai nhà".
Linh Bảo gật đầu xưng phải, nói: "nghe nói Tây Phương giáo đạo thuật cao diệu, có Kim thân thần thông rất lợi hại, hôm nay chính muốn kiến thức một phen".
Trương Tử Tinh nghe hắn nói tới kim thân, tâm niệm chợt động, cười nói: "bần đạo xin bêu xấu trước".
Liền thấy sau lưng hắn hiện ra một ảnh tượng kim sắc cực lớn kèm theo tiếng phạn âm trầm trầm, "Kim thân" này ba đầu sáu tay, năm con mắt ở giữa đầy giận dữ, hai bên có 3 con mắt, đầu tóc rậm rạp trông như bờm ngựa vậy. Sáu cánh tay cầm các loại cung, tiễn, kiếm, luân, ngũ trì xử, hai tay ở giữa cầm Kim cương linh, cả hình dáng khiến yêu ma khiếp sợ.
Kim thân này dáng vẻ hoa lệ, khí thế phi phàm, mấy đạo đồng thấy thế hò nhau hua tay chỉ chỏ, mắt đầy vẻ kinh dị. Linh Bảo lại hết sức ngạc nhiên, vì "Kim thân" này tuy thanh thế kinh người song không có nửa chút lực lượng nào, thật đáng nghi ngờ. Linh Bảo biết Kim Cương Dạ Xoa minh vương là một trong Ngũ Đại Minh Vương Tây Phương giáo, tuyệt không phải loại tầm thường, Kim thân kia hẳn có diệu dụng đặc biệt, liền không dám chậm trễ, lấy ra một thanh bảo kiếm ánh sáng rực rỡ, toàn thân đề tụ tiên lực, ngưng thần chờ đợi.
Kim thân kia đột nhiên thoát khỏi thân thể Trương Tử Tinh bay về phía Linh Bảo. Tại lúc sự chú ý của Linh Bảo hoàn toàn đặt lên Kim thân, Trương Tử Tinh đã như quỷ mị xuất hiện sau lưng hắn, chưởng hoá thành đao, chém xuống cổ Linh Bảo. Phản ứng của tên này cũng rất nhanh, không thèm quay đầu, giơ kiếm ngược lên chém về phía sau.
Trương Tử Tinh tránh qua mũi kiếm, một chưởng chém lên sống kiếm. Lực lược này cực mạnh, khiến Linh Bảo cơ hồ không nắm nổi tiên kiếm, vội vàng nhảy lên phía trước. Đồng thời lúc này Kim thân kia đột nhiên hoá ra bốn phân thân, tay đều cầm pháp khí xông lại phía Linh Bảo. Linh Bảo vội vàng lấy ra Ngũ hành thú phiên rung một cái, bốn con cự thú liền xuất hiện đón đỡ Kim thân. Kim Thân vừa thấy cự thú lập tức quay đầu tránh né, cự thú đuổi theo không ngừng. Trương Tử Tinh bên này dùng tay làm binh khí, thi triển "Không thủ đạo", bức Linh Bảo tới rối loạn tay chân.
Trên không trung cự thú chiếm thượng phong tuyệt đối, đuổi "Kim thân" chạy loạn khắp nơi, nhưng dưới đất Trương Tử Tinh lại hoàn toàn áp chế Linh Bảo. Linh Bảo kiến thức không tệ, biết Kim thân thần thông của Tây Phương giáo đa phần gắn bó chặt chẽ với phật thân, nếu Kim thân bị hư tổn, bản thể cũng sẽ bị ảnh hưởng tương ứng; nên hắn không vội thay đổi phương thức chiến đấu, một bên chỉ huy bốn con yêu thú nỗ lực tiêu diệt Kim thân, một bên toàn lực ứng phó với Kim cương đạo nhân.
Dần dần Linh Bảo thấy có chút không đúng, Kim thân kia tựa như có ý muỗn dụ kỳ thú rời đi, không chịu đánh từ chính diện, ngẫu nhiên bị đánh trúng cũng chỉ chao đảo một chút, không bị ảnh hưởng gì, tựa như hư ảnh vậy. Mà võ công gần ngời của Kim cương đạo nhân này lại cao đến kinh người, bằng một đôi tay trần ép mình tới không thở nổi. Linh Bảo lòng sinh nghi ngờ, lập tức cắn răng chịu một quyền của đối phương, lấy từ trong túi pháp bảo ra Thú cốt truỳ ném về phía chân đối phwong. Linh Bảo đây còn là e ngại bối cảnh của Kim cương, không dám ra tay quá nặng, nếu không đã ném chuẩn vào ngực hắn rồi.
Một quyền của Trương Tử Tinh đánh trúng ngay Linh Bảo, phát hiện ra hắn không làm sao thì không khỏi ngây người, dễ dàng bị một truỳ đánh trúng bắp chân, chỉ thấy đau đớn tận xương tuỷ, Thú Cốt truỳ này cắm vào trong thịt, nhất thời không sao rút ra nổi.
Linh Bảo thấy vậy cũng không khỏi kinh hãi: Thú Cốt truỳ của mình là dùng đuôi sắt của một loại yêu tộc đặc thù luyện chế thành, cho dù thân thể mình đồng da sắt của tiên nhân cũng sẽ bị xuyên thấu, tưởng truỳ này sẽ xuyên thủng chân địch thủ, không ngờ thân thể Kim Cương đạo nhân này cường hãn như vậy, chỉ có thể cắm vào độ bảy phần, mà sau lại không thể triệu hồi Thú Cốt truỳ về.
Linh Bảo kinh nghiệm phong phú, thấy Thú Cốt truỳ không đạt được hiệu quả như mong muốn, lại lấy ra một viên châu quăng lên. Trương Tử Tinh nhớ tới lời Viên Phương kể lại cảnh Viên Hồng bị trói, không dám đón đỡ, nhịn đau tránh sang một bên. Đâu ngờ viên châu kia hình như có công năng tự truy kích, đuổi theo hắn không rời. Trương Tử Tinh chạy tới gần mấy đồng tử đang xem chiến thì bị viên châu đuổi kịp, trong lúc "bất đắc dĩ", hắn đột nhiên phất hai ống tay áo một vòng, trên người lập tức hiện ra một cỗ lực lượng kỳ dị. Viên châu kia còn chưa tới gần đã bị lực lượng này đánh bật về phía mấy đồng tử. Linh Bảo thấy tình thế không ổn, đang muốn thu hồi, đột nhiên viên châu chịu lực vỡ tan thành từng mảnh, từng đoàn khói trắng bốc ra. Mấy đồng tử cùng bầy tiên thú trúng khói trắng này lập tức lảo đảo muốn ngã, không bao lâu liền hôn mê bất tỉnh.
Trương Tử Tinh cố ý lộ vẻ "không cố ý", hai tay phất liên hồi quạt làn khói tan đi, mình lại tập tễnh trở lại trong tràng, làm ra vẻ không muốn đánh nữa: "Linh Bảo đạo hữu rốt cuộc dùng pháp bảo gì vậy? mấy đồng tử kia không sao chứ?"
Linh Bảo ngầm nghiến răng, nhưng bề ngoài đành khen ngợi: "đạo hữu thực giỏi, lại có thể dùng cách đó phá Tô thần yên của ta!".
Một lời vừa dứt, sắc mặt Linh Bảo đột nhiên đại biến, thất thanh hô: "không ổn! vượn yêu trong động kia đã mở được phù ấn!".
Ánh mắt Trương Tử Tinh chớp lên, lòng thầm mừng rỡ, vừa rồi hắn đã lưu lại robot gián điệp dưới nền Nguyên dương động, lại cố ý kéo dài thời gian là để giúp Viên Hồng giải trừ phù ấn, chỉ là không ngờ Linh Bảo lại có thể cảm nhận được.
Linh Bảo đại pháp sư thầm nghĩ: Ngọc Thanh trấn yêu phù kia là do sư tôn Nguyên Thuỷ Thiên Tôn thân truyền, trừ khi bị người gỡ đi nếu không bản thân yêu vật không thể tự làm được. Dây xích cũng là Cầm yêu toả đặc chế, có tác dụng khắc chế đặc biệt với yêu tộc, mình từng dùng hai món này bắt yêu thú nhiều lần chưa từng thất thủ, sao con vượn kia mới có tu vi Chân tiên, lại bắt mới hai ngày đã có thể tự thoát ra được?
Tâm tử Linh Bảo xoay chuyển rất nhanh, lập tức đem ánh mắt tìm lấy vị Kim Cương Dạ Xoa minh vương hôm nay đột nhiên tìm tới này, tia mắt ẩn vẻ độc ác, len lén thò tay vào trong túi pháp bảo.
Biến hoá rất nhỏ của Linh Bảo đều bị Trương Tử Tinh nhìn thấy, vừa rồi vì kéo dài thời gian để cứu Viên Hồng nên mới sử dụng võ kỹ gần người, giờ đối phương đã phát giác, cần gì phải cho đối thủ ra tay trước? phải biết "Lí luận chiến đấu tiên tiến" của hắn không phải chỉ nói cho vui đâu.
Linh Bảo chỉ thấy trước mặt hoa lên, đồ trong túi còn chưa kịp lấy ra đã không thấy Kim cương đạo nhân kia đâu nữa, cả tràng cảnh cũng phát sinh biến hoá, từ đỉnh núi đã biến thành một bình nguyên kì dị, vô biên vô tận.
Phép Na di hay là huyễn cảnh? Linh Bảo lòng thầm cảnh giác, cử động này của Kim cương đạo nhân đã chứng thực ý nghĩ trong lòng hắn, căm giận tên Tây Phương giáo môn hạ này vô cùng. Tại lúc này, Linh Bảo cảm thấy mặt đất dưới chân mình khẽ chấn động, sau đó càng lúc càng mạnh, tựa như có thiên quân vạn mã đang xông lại đây vậy.
Linh Bảo nắm chặt trường kiếm trong tay, ngưng thần chờ đợi, quả nhiên thấy một đạo hắc tuyến bất quy tắc từ xa đang xông lại đây rất nhanh, tới gần nhìn lại, thì ra là một bầy yêu vật lớn nhỏ bất đồng, số lượng khủng khiếp lên tới hơn vạn con. Mấy yêu vật này tướng mạo hung dữ, hình thể khổng lồ, khí thế hung hãn, mục tiêu của chúng chính là Linh Bảo mình đây.
Linh Bảo nhìn số lượng yêu vật đáng sợ, biết mình khó lòng địch nổi, vội vàng nhấc người bay lên, đâu ngờ từ tầng không cũng một vầng mây đen áp xuống, nhìn kỹ cũng là một đàn yêu vật, hai nhóm trên dưới bao vây lấy hắn. Món đồ trong tay Linh Bảo rốt cuộc ném ra, hoá thành một cái lưới vàng rất lớn, bắt hết những yêu vật xông lại gần. Nhưng số lượng chúng quá đông, lưới vàng bắt không được nổi một phần trăm. Tiếp đó, bốn con cự thú trong Ngũ hành thú phiên cũng bị vây lấy. Bầy yêu vật nhe nanh tới gần, rít lên từng tiếng ghê rợn, nhiều con cả mồm như lỗ máu, nhe nanh múa vuốt chồm tới.
Linh Bảo đạo nhân nhận ra trong đám yêu thú này có chút yêu vật quen mặt, tựa hồ đã từng bị hắn bắt lấy trước đây, có con đi luyện chế pháp bảo, có con hút lấy tu vi, có con thậm chí tuỳ tiện sát hại, có con vẫn còn giam trong dộng, không biết vì sao lại tụ tập ở đây. Càng đáng sợ hơn là, bốn con Ngũ hành yêu thú tựa hồ cũng nhảy theo bên kia phản lại chủ nhân. Linh Bảo có ý muốn bỏ chạy, nhưng lại phát hiện không thể nào sử dụng Ngũ hành độn thuật, chỉ đành miễn cưỡng dùng tiên kiếm ứng phó, hắn nổi thần uy giết chết khá đông yêu vật. Nhưng lũ này quá điên không hề sợ chết, chẳng bao lâu tiên lực trong người Linh Bảo đã bắt đầu khô kiệt, tâm trí cũng càng thêm sợ hãi. Hắn không thể ngờ được lũ yêu vật mới lúc trước còn tuỳ hắn mặc ý chém giết lại có thể có ngày khiến hắn sợ hãi như vậy.
Chiến ý của Linh Bảo suy giảm, tay chân chậm lại, tiên kiếm tức thì bị vài con yêu thú đớp lấy nuốt vào. Tiếp đó, con vượn yêu mới bắt gần đây nhất giơ bổng lên đánh tay hắn gãy thành hai đoạn. Hắn còn chưa kịp rụt về, cánh tay gãy đã bị một con yêu vật cắn chặt bắt đàu nhai rau ráu. Tiếp đó tứ chi hắn đều bị xé nát ra, một trường huyết tinh chan hoà xuất hiện.
"A A A!", Linh Bảo đau đớn kêu lên một tiếng, đầu óc đột nhiên tỉnh lại, phát hiện ra vừa rồi chỉ là một cơn ảo giác. Hắn đưa mắt nhìn quanh, xung quanh là cảnh vật hoàn toàn không quen thuộc, chu vi đầy những tia chớp kì lạ, nhìn không thấy bờ đâu, tay hắn vẫn đang cầm chặt ngũ hành thú phiên và tiên kiếm, đạo bào đã sớm ướt đãm từ lúc nào.
Linh Bảo nhìn tiên kiếm phát ra quang mang nhờ nhờ, hồi tưởng lại tình cảnh vừa xảy ra mới biết mình bị tâm ma xâm nhập. May tiên kiếm này có công hiệu thanh tâm trừ tà, lại thêm bản thân xuất thân phi phàm, tu luyện Ngọc thanh tiên quyết nhiều năm đã thành thân thể Kim tiên, căn cơ rất ổn, nên mới có thể nhanh chóng thoát khỏi tâm ma.
Linh Bảo lau mồ hôi đầy trán, đột nhiên thấy phía trước xuất hiện một thân ảnh đi tới, hắn tưởng là Kim cương đạo nhân, lập tức phi thẳng tiên kiếm hoá thành một đạo bạch quang tới người kia. Đâu ngờ người kia hiện ra một thanh đại đao nơi tay, tuỳ tiện gạt một cái đã đánh ngược tiên kiếm trở về, may Linh Bảo bắt kịp, tuy vậy vẫn thấy tiên kiếm mang theo một lực đạo rất quái dị, thân kiếm rung lên không ngừng.
Linh Bảo đưa mắt nhìn kỹ, phát hiện người tới là một kẻ xa lạ chưa từng gặp qua, người này mắt phượng mày ngài, mặt đỏ phừng phừng, râu dài rất đẹp, mình mặc chiến giáp trông hết sức uy vũ. Càng khiến Linh Bảo kinh hãi hơn là, khí tức người này tán ra cực kỳ đáng sợ, cơ hồ ép hắn tới tâm thần loạng choạng, loại áp lực này còn hơn cả vị Huyền tiên duy nhất trong giáo- Nhiên Đăng đạo nhân!
Linh Bảo không ngờ tại nơi này lại gặp được một vị Huyền tiên, vội vàng nói: "vừa rồi là chút hiểu nhầm thôi, không biết đạo hữu là người phương nào? Sao lại tới đây?"
Ngờ đâu người kia căn bản không thèm để ý tới hắn, mà giơ đại đao lên chém lại. Linh Bảo vội vàng đón đỡ, hai người đánh hồi lâu, Linh bảo kinh ngạc phát hiện ra tuy khí thế người này lợi hại, võ công cũng rất cao nhưng lực lượng thấp hơn tưởng tượng của mình rất nhiều, thậm chí còn không bằng Kim tiên, chỉ cần ngưng thần đề kháng loại áp lực kia là được.
Linh Bảo biết được thực lực nam tử mặt đỏ này xong, tức thì yên tâm lại, đâu ngờ mới lơ là chốc lát đã thấy vai phải hết sức đau đớn, tay cầm Ngũ hành thú phiên thiếu chút bị thanh long đao trong tay đối thủ chém rớt.
Linh Bảo đau đớn không ngớt, lòng hết sức sợ hãi. Vừa rồi hắn dùng một loại tiên quyết bảo hộ toàn thân, đây không phải là bí thuật của Xiển giáo mà là học được từ nơi khác, có thể trong thời gian nhất định bắn ngược các loại tấn công, vừa rồi hắn cố nhịn một quyền củ Kim cương đạo nhân cũng là vì vậy.
Năm đó hắn hoá thân thành dũng tướng Canh Thần dưới tay Đại Vũ, khi đi giúp Đại Vũ trị thuỷ từng gặp qua Vu Chi Kỳ. Vu Chi Kỳ kia cực mạnh, tu vi gần tới mức Huyền tiên, ngay bản thân Đại Vũ tay cầm Vũ Vương Cửu đỉnh cũng thua mấy lần, thiếu chút mất mạng. Vu Chi Kỳ bị hắn dùng lời khiêu khích, nói hai bên bỏ tay không thèm dùng pháp bảo, từng dùng tới 13 loại tiên quyết khác nhau mà vẫn không thể phá được lưới phòng ngự của loại tiên quyết này. Cuối cùng Linh Bảo thừa cơ Vu Chi Kỳ không chuẩn bị, nuốt lời hứa lấy lưới vàng đánh trộm, cuối cùng bắt được Vu Chi Kỳ.
Theo lý thuyết, với tu vi vỏn vẹn Chân tiên của nam tử mặt đỏ này tuyệt không thể thương tổn tới hắn, không ngờ lại có thể phá được tiên quyết phòng ngự cực mạnh kia? Chẳng nhẽ tên nam tử này có thể hoá giải phòng ngự của địch thủ?
Linh Bảo đoán không sai, giờ hắn đang ở trong Cửu cung ma trận của Trương Tử Tinh, mà địch thủ của hắn giờ chính là "Võ thánh" nổi danh thời hậu thế - chiến hồn Quan Vũ! Quan Vũ là hồn chữ "nghĩa" trong Cửu cung ma trận, đặc tính là chấn nhiếp cùng hoá giải phòng ngự của địch thủ! Một đao này hoàn toàn phá đi bí pháp của Linh Bảo, trong vài giờ đồng hồ sẽ không thể dùng tiếp lần nữa.
Mắt thấy Thanh Long đao sắp bức lại, Linh Bảo mặc kệ thương thế ném tiên kiếm về phía Quan Vũ rồi quay người bỏ chạy. Quan Vũ lắc mình tránh khỏi tiên kiếm, rất nhanh đuổi theo, trường đao trong tay múa lên hoá thành một con thanh long, xông về phía Linh Bảo.
Đâu ngờ Linh Bảo đột nhiên quay người, tay hiện một đạo kim quang. Kim quang từ từ mở rộng ra, ngưng tụ lại thành một cái lưới vàng rất lớn. Quan Vũ không kịp đề phòng, tức thì bị lưới vàng trói lại, không cách nào động đậy.
Quan Vũ giãy giụa mãi không thoát, thân hình từ từ như khói xám tan mất. Mà phía bên này vùng chớp lại có dị biến, rất nhanh ngưng tụ thành một nhân ảnh khác.
Trương Tử Tinh đi theo Linh Bảo tới cầu thang sang những thông đạo khác, nơi đó có rất nhiều phong ốc, mỗi phong đều nhốt kì thú hoặc yêu tộc. Có con gặp Linh Bảo lộ ra vẻ căm hận vô cùng, có loại biết không có hi vọng thoát thân, biểu tình ngây ngốc, còn có chút khả năng là bị cực hình tra tấn, lộ vẻ khúm núm xin tha. Mới đi qua mấy nơi đã thấy mười mấy con yêu thú, có thể tưởng tượng được cả động phủ ngầm này số lượng yêu thú bị nhốt nhiều đến chừng nào.
Cả Nguyên dương động, bề ngoài là nơi tu luyện của Linh Bảo, nhưng bên trong lại là một trại tập trung yêu thú thực lớn, khiến Trương Tử Tinh nhìn mà thầm kinh hãi không thôi. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - ệnFULL.vn
Trương Tử Tinh giả vờ cẩn thận chọn lựa, cuối cùng chọn được hai yêu thú, một thú là toạ kỵ, một thú là Lang yêu tu vi không kém. Linh Bảo thấy hắn "công tư vẹn toàn", ngầm gật đầu. Lựa chọn xong xuôi, hai người trở ra khỏi yêu ngục, rời đi tới tầng không phía ngoài Nguyên dương động. Mấy gã đạo đồng liền dẫn theo tiên thú đứng từ xa chứng kiến.
Trương Tử Tinh cố ý nói: "Linh Bảo đạo hữu, ta với ngài nói chuyện vốn rất hợp, chỉ vì phải phụng mệnh giáo chủ hành sự, nên không dám bỏ qua chuyện này. Lần này thử sức, mong điểm tới là dừng, chớ nên tổn thương tới hoà khí hai nhà".
Linh Bảo gật đầu xưng phải, nói: "nghe nói Tây Phương giáo đạo thuật cao diệu, có Kim thân thần thông rất lợi hại, hôm nay chính muốn kiến thức một phen".
Trương Tử Tinh nghe hắn nói tới kim thân, tâm niệm chợt động, cười nói: "bần đạo xin bêu xấu trước".
Liền thấy sau lưng hắn hiện ra một ảnh tượng kim sắc cực lớn kèm theo tiếng phạn âm trầm trầm, "Kim thân" này ba đầu sáu tay, năm con mắt ở giữa đầy giận dữ, hai bên có con mắt, đầu tóc rậm rạp trông như bờm ngựa vậy. Sáu cánh tay cầm các loại cung, tiễn, kiếm, luân, ngũ trì xử, hai tay ở giữa cầm Kim cương linh, cả hình dáng khiến yêu ma khiếp sợ.
Kim thân này dáng vẻ hoa lệ, khí thế phi phàm, mấy đạo đồng thấy thế hò nhau hua tay chỉ chỏ, mắt đầy vẻ kinh dị. Linh Bảo lại hết sức ngạc nhiên, vì "Kim thân" này tuy thanh thế kinh người song không có nửa chút lực lượng nào, thật đáng nghi ngờ. Linh Bảo biết Kim Cương Dạ Xoa minh vương là một trong Ngũ Đại Minh Vương Tây Phương giáo, tuyệt không phải loại tầm thường, Kim thân kia hẳn có diệu dụng đặc biệt, liền không dám chậm trễ, lấy ra một thanh bảo kiếm ánh sáng rực rỡ, toàn thân đề tụ tiên lực, ngưng thần chờ đợi.
Kim thân kia đột nhiên thoát khỏi thân thể Trương Tử Tinh bay về phía Linh Bảo. Tại lúc sự chú ý của Linh Bảo hoàn toàn đặt lên Kim thân, Trương Tử Tinh đã như quỷ mị xuất hiện sau lưng hắn, chưởng hoá thành đao, chém xuống cổ Linh Bảo. Phản ứng của tên này cũng rất nhanh, không thèm quay đầu, giơ kiếm ngược lên chém về phía sau.
Trương Tử Tinh tránh qua mũi kiếm, một chưởng chém lên sống kiếm. Lực lược này cực mạnh, khiến Linh Bảo cơ hồ không nắm nổi tiên kiếm, vội vàng nhảy lên phía trước. Đồng thời lúc này Kim thân kia đột nhiên hoá ra bốn phân thân, tay đều cầm pháp khí xông lại phía Linh Bảo. Linh Bảo vội vàng lấy ra Ngũ hành thú phiên rung một cái, bốn con cự thú liền xuất hiện đón đỡ Kim thân. Kim Thân vừa thấy cự thú lập tức quay đầu tránh né, cự thú đuổi theo không ngừng. Trương Tử Tinh bên này dùng tay làm binh khí, thi triển "Không thủ đạo", bức Linh Bảo tới rối loạn tay chân.
Trên không trung cự thú chiếm thượng phong tuyệt đối, đuổi "Kim thân" chạy loạn khắp nơi, nhưng dưới đất Trương Tử Tinh lại hoàn toàn áp chế Linh Bảo. Linh Bảo kiến thức không tệ, biết Kim thân thần thông của Tây Phương giáo đa phần gắn bó chặt chẽ với phật thân, nếu Kim thân bị hư tổn, bản thể cũng sẽ bị ảnh hưởng tương ứng; nên hắn không vội thay đổi phương thức chiến đấu, một bên chỉ huy bốn con yêu thú nỗ lực tiêu diệt Kim thân, một bên toàn lực ứng phó với Kim cương đạo nhân.
Dần dần Linh Bảo thấy có chút không đúng, Kim thân kia tựa như có ý muỗn dụ kỳ thú rời đi, không chịu đánh từ chính diện, ngẫu nhiên bị đánh trúng cũng chỉ chao đảo một chút, không bị ảnh hưởng gì, tựa như hư ảnh vậy. Mà võ công gần ngời của Kim cương đạo nhân này lại cao đến kinh người, bằng một đôi tay trần ép mình tới không thở nổi. Linh Bảo lòng sinh nghi ngờ, lập tức cắn răng chịu một quyền của đối phương, lấy từ trong túi pháp bảo ra Thú cốt truỳ ném về phía chân đối phwong. Linh Bảo đây còn là e ngại bối cảnh của Kim cương, không dám ra tay quá nặng, nếu không đã ném chuẩn vào ngực hắn rồi.
Một quyền của Trương Tử Tinh đánh trúng ngay Linh Bảo, phát hiện ra hắn không làm sao thì không khỏi ngây người, dễ dàng bị một truỳ đánh trúng bắp chân, chỉ thấy đau đớn tận xương tuỷ, Thú Cốt truỳ này cắm vào trong thịt, nhất thời không sao rút ra nổi.
Linh Bảo thấy vậy cũng không khỏi kinh hãi: Thú Cốt truỳ của mình là dùng đuôi sắt của một loại yêu tộc đặc thù luyện chế thành, cho dù thân thể mình đồng da sắt của tiên nhân cũng sẽ bị xuyên thấu, tưởng truỳ này sẽ xuyên thủng chân địch thủ, không ngờ thân thể Kim Cương đạo nhân này cường hãn như vậy, chỉ có thể cắm vào độ bảy phần, mà sau lại không thể triệu hồi Thú Cốt truỳ về.
Linh Bảo kinh nghiệm phong phú, thấy Thú Cốt truỳ không đạt được hiệu quả như mong muốn, lại lấy ra một viên châu quăng lên. Trương Tử Tinh nhớ tới lời Viên Phương kể lại cảnh Viên Hồng bị trói, không dám đón đỡ, nhịn đau tránh sang một bên. Đâu ngờ viên châu kia hình như có công năng tự truy kích, đuổi theo hắn không rời. Trương Tử Tinh chạy tới gần mấy đồng tử đang xem chiến thì bị viên châu đuổi kịp, trong lúc "bất đắc dĩ", hắn đột nhiên phất hai ống tay áo một vòng, trên người lập tức hiện ra một cỗ lực lượng kỳ dị. Viên châu kia còn chưa tới gần đã bị lực lượng này đánh bật về phía mấy đồng tử. Linh Bảo thấy tình thế không ổn, đang muốn thu hồi, đột nhiên viên châu chịu lực vỡ tan thành từng mảnh, từng đoàn khói trắng bốc ra. Mấy đồng tử cùng bầy tiên thú trúng khói trắng này lập tức lảo đảo muốn ngã, không bao lâu liền hôn mê bất tỉnh.
Trương Tử Tinh cố ý lộ vẻ "không cố ý", hai tay phất liên hồi quạt làn khói tan đi, mình lại tập tễnh trở lại trong tràng, làm ra vẻ không muốn đánh nữa: "Linh Bảo đạo hữu rốt cuộc dùng pháp bảo gì vậy? mấy đồng tử kia không sao chứ?"
Linh Bảo ngầm nghiến răng, nhưng bề ngoài đành khen ngợi: "đạo hữu thực giỏi, lại có thể dùng cách đó phá Tô thần yên của ta!".
Một lời vừa dứt, sắc mặt Linh Bảo đột nhiên đại biến, thất thanh hô: "không ổn! vượn yêu trong động kia đã mở được phù ấn!".
Ánh mắt Trương Tử Tinh chớp lên, lòng thầm mừng rỡ, vừa rồi hắn đã lưu lại robot gián điệp dưới nền Nguyên dương động, lại cố ý kéo dài thời gian là để giúp Viên Hồng giải trừ phù ấn, chỉ là không ngờ Linh Bảo lại có thể cảm nhận được.
Linh Bảo đại pháp sư thầm nghĩ: Ngọc Thanh trấn yêu phù kia là do sư tôn Nguyên Thuỷ Thiên Tôn thân truyền, trừ khi bị người gỡ đi nếu không bản thân yêu vật không thể tự làm được. Dây xích cũng là Cầm yêu toả đặc chế, có tác dụng khắc chế đặc biệt với yêu tộc, mình từng dùng hai món này bắt yêu thú nhiều lần chưa từng thất thủ, sao con vượn kia mới có tu vi Chân tiên, lại bắt mới hai ngày đã có thể tự thoát ra được?
Tâm tử Linh Bảo xoay chuyển rất nhanh, lập tức đem ánh mắt tìm lấy vị Kim Cương Dạ Xoa minh vương hôm nay đột nhiên tìm tới này, tia mắt ẩn vẻ độc ác, len lén thò tay vào trong túi pháp bảo.
Biến hoá rất nhỏ của Linh Bảo đều bị Trương Tử Tinh nhìn thấy, vừa rồi vì kéo dài thời gian để cứu Viên Hồng nên mới sử dụng võ kỹ gần người, giờ đối phương đã phát giác, cần gì phải cho đối thủ ra tay trước? phải biết "Lí luận chiến đấu tiên tiến" của hắn không phải chỉ nói cho vui đâu.
Linh Bảo chỉ thấy trước mặt hoa lên, đồ trong túi còn chưa kịp lấy ra đã không thấy Kim cương đạo nhân kia đâu nữa, cả tràng cảnh cũng phát sinh biến hoá, từ đỉnh núi đã biến thành một bình nguyên kì dị, vô biên vô tận.
Phép Na di hay là huyễn cảnh? Linh Bảo lòng thầm cảnh giác, cử động này của Kim cương đạo nhân đã chứng thực ý nghĩ trong lòng hắn, căm giận tên Tây Phương giáo môn hạ này vô cùng. Tại lúc này, Linh Bảo cảm thấy mặt đất dưới chân mình khẽ chấn động, sau đó càng lúc càng mạnh, tựa như có thiên quân vạn mã đang xông lại đây vậy.
Linh Bảo nắm chặt trường kiếm trong tay, ngưng thần chờ đợi, quả nhiên thấy một đạo hắc tuyến bất quy tắc từ xa đang xông lại đây rất nhanh, tới gần nhìn lại, thì ra là một bầy yêu vật lớn nhỏ bất đồng, số lượng khủng khiếp lên tới hơn vạn con. Mấy yêu vật này tướng mạo hung dữ, hình thể khổng lồ, khí thế hung hãn, mục tiêu của chúng chính là Linh Bảo mình đây.
Linh Bảo nhìn số lượng yêu vật đáng sợ, biết mình khó lòng địch nổi, vội vàng nhấc người bay lên, đâu ngờ từ tầng không cũng một vầng mây đen áp xuống, nhìn kỹ cũng là một đàn yêu vật, hai nhóm trên dưới bao vây lấy hắn. Món đồ trong tay Linh Bảo rốt cuộc ném ra, hoá thành một cái lưới vàng rất lớn, bắt hết những yêu vật xông lại gần. Nhưng số lượng chúng quá đông, lưới vàng bắt không được nổi một phần trăm. Tiếp đó, bốn con cự thú trong Ngũ hành thú phiên cũng bị vây lấy. Bầy yêu vật nhe nanh tới gần, rít lên từng tiếng ghê rợn, nhiều con cả mồm như lỗ máu, nhe nanh múa vuốt chồm tới.
Linh Bảo đạo nhân nhận ra trong đám yêu thú này có chút yêu vật quen mặt, tựa hồ đã từng bị hắn bắt lấy trước đây, có con đi luyện chế pháp bảo, có con hút lấy tu vi, có con thậm chí tuỳ tiện sát hại, có con vẫn còn giam trong dộng, không biết vì sao lại tụ tập ở đây. Càng đáng sợ hơn là, bốn con Ngũ hành yêu thú tựa hồ cũng nhảy theo bên kia phản lại chủ nhân. Linh Bảo có ý muốn bỏ chạy, nhưng lại phát hiện không thể nào sử dụng Ngũ hành độn thuật, chỉ đành miễn cưỡng dùng tiên kiếm ứng phó, hắn nổi thần uy giết chết khá đông yêu vật. Nhưng lũ này quá điên không hề sợ chết, chẳng bao lâu tiên lực trong người Linh Bảo đã bắt đầu khô kiệt, tâm trí cũng càng thêm sợ hãi. Hắn không thể ngờ được lũ yêu vật mới lúc trước còn tuỳ hắn mặc ý chém giết lại có thể có ngày khiến hắn sợ hãi như vậy.
Chiến ý của Linh Bảo suy giảm, tay chân chậm lại, tiên kiếm tức thì bị vài con yêu thú đớp lấy nuốt vào. Tiếp đó, con vượn yêu mới bắt gần đây nhất giơ bổng lên đánh tay hắn gãy thành hai đoạn. Hắn còn chưa kịp rụt về, cánh tay gãy đã bị một con yêu vật cắn chặt bắt đàu nhai rau ráu. Tiếp đó tứ chi hắn đều bị xé nát ra, một trường huyết tinh chan hoà xuất hiện.
"A A A!", Linh Bảo đau đớn kêu lên một tiếng, đầu óc đột nhiên tỉnh lại, phát hiện ra vừa rồi chỉ là một cơn ảo giác. Hắn đưa mắt nhìn quanh, xung quanh là cảnh vật hoàn toàn không quen thuộc, chu vi đầy những tia chớp kì lạ, nhìn không thấy bờ đâu, tay hắn vẫn đang cầm chặt ngũ hành thú phiên và tiên kiếm, đạo bào đã sớm ướt đãm từ lúc nào.
Linh Bảo nhìn tiên kiếm phát ra quang mang nhờ nhờ, hồi tưởng lại tình cảnh vừa xảy ra mới biết mình bị tâm ma xâm nhập. May tiên kiếm này có công hiệu thanh tâm trừ tà, lại thêm bản thân xuất thân phi phàm, tu luyện Ngọc thanh tiên quyết nhiều năm đã thành thân thể Kim tiên, căn cơ rất ổn, nên mới có thể nhanh chóng thoát khỏi tâm ma.
Linh Bảo lau mồ hôi đầy trán, đột nhiên thấy phía trước xuất hiện một thân ảnh đi tới, hắn tưởng là Kim cương đạo nhân, lập tức phi thẳng tiên kiếm hoá thành một đạo bạch quang tới người kia. Đâu ngờ người kia hiện ra một thanh đại đao nơi tay, tuỳ tiện gạt một cái đã đánh ngược tiên kiếm trở về, may Linh Bảo bắt kịp, tuy vậy vẫn thấy tiên kiếm mang theo một lực đạo rất quái dị, thân kiếm rung lên không ngừng.
Linh Bảo đưa mắt nhìn kỹ, phát hiện người tới là một kẻ xa lạ chưa từng gặp qua, người này mắt phượng mày ngài, mặt đỏ phừng phừng, râu dài rất đẹp, mình mặc chiến giáp trông hết sức uy vũ. Càng khiến Linh Bảo kinh hãi hơn là, khí tức người này tán ra cực kỳ đáng sợ, cơ hồ ép hắn tới tâm thần loạng choạng, loại áp lực này còn hơn cả vị Huyền tiên duy nhất trong giáo- Nhiên Đăng đạo nhân!
Linh Bảo không ngờ tại nơi này lại gặp được một vị Huyền tiên, vội vàng nói: "vừa rồi là chút hiểu nhầm thôi, không biết đạo hữu là người phương nào? Sao lại tới đây?"
Ngờ đâu người kia căn bản không thèm để ý tới hắn, mà giơ đại đao lên chém lại. Linh Bảo vội vàng đón đỡ, hai người đánh hồi lâu, Linh bảo kinh ngạc phát hiện ra tuy khí thế người này lợi hại, võ công cũng rất cao nhưng lực lượng thấp hơn tưởng tượng của mình rất nhiều, thậm chí còn không bằng Kim tiên, chỉ cần ngưng thần đề kháng loại áp lực kia là được.
Linh Bảo biết được thực lực nam tử mặt đỏ này xong, tức thì yên tâm lại, đâu ngờ mới lơ là chốc lát đã thấy vai phải hết sức đau đớn, tay cầm Ngũ hành thú phiên thiếu chút bị thanh long đao trong tay đối thủ chém rớt.
Linh Bảo đau đớn không ngớt, lòng hết sức sợ hãi. Vừa rồi hắn dùng một loại tiên quyết bảo hộ toàn thân, đây không phải là bí thuật của Xiển giáo mà là học được từ nơi khác, có thể trong thời gian nhất định bắn ngược các loại tấn công, vừa rồi hắn cố nhịn một quyền củ Kim cương đạo nhân cũng là vì vậy.
Năm đó hắn hoá thân thành dũng tướng Canh Thần dưới tay Đại Vũ, khi đi giúp Đại Vũ trị thuỷ từng gặp qua Vu Chi Kỳ. Vu Chi Kỳ kia cực mạnh, tu vi gần tới mức Huyền tiên, ngay bản thân Đại Vũ tay cầm Vũ Vương Cửu đỉnh cũng thua mấy lần, thiếu chút mất mạng. Vu Chi Kỳ bị hắn dùng lời khiêu khích, nói hai bên bỏ tay không thèm dùng pháp bảo, từng dùng tới loại tiên quyết khác nhau mà vẫn không thể phá được lưới phòng ngự của loại tiên quyết này. Cuối cùng Linh Bảo thừa cơ Vu Chi Kỳ không chuẩn bị, nuốt lời hứa lấy lưới vàng đánh trộm, cuối cùng bắt được Vu Chi Kỳ.
Theo lý thuyết, với tu vi vỏn vẹn Chân tiên của nam tử mặt đỏ này tuyệt không thể thương tổn tới hắn, không ngờ lại có thể phá được tiên quyết phòng ngự cực mạnh kia? Chẳng nhẽ tên nam tử này có thể hoá giải phòng ngự của địch thủ?
Linh Bảo đoán không sai, giờ hắn đang ở trong Cửu cung ma trận của Trương Tử Tinh, mà địch thủ của hắn giờ chính là "Võ thánh" nổi danh thời hậu thế - chiến hồn Quan Vũ! Quan Vũ là hồn chữ "nghĩa" trong Cửu cung ma trận, đặc tính là chấn nhiếp cùng hoá giải phòng ngự của địch thủ! Một đao này hoàn toàn phá đi bí pháp của Linh Bảo, trong vài giờ đồng hồ sẽ không thể dùng tiếp lần nữa.
Mắt thấy Thanh Long đao sắp bức lại, Linh Bảo mặc kệ thương thế ném tiên kiếm về phía Quan Vũ rồi quay người bỏ chạy. Quan Vũ lắc mình tránh khỏi tiên kiếm, rất nhanh đuổi theo, trường đao trong tay múa lên hoá thành một con thanh long, xông về phía Linh Bảo.
Đâu ngờ Linh Bảo đột nhiên quay người, tay hiện một đạo kim quang. Kim quang từ từ mở rộng ra, ngưng tụ lại thành một cái lưới vàng rất lớn. Quan Vũ không kịp đề phòng, tức thì bị lưới vàng trói lại, không cách nào động đậy.
Quan Vũ giãy giụa mãi không thoát, thân hình từ từ như khói xám tan mất. Mà phía bên này vùng chớp lại có dị biến, rất nhanh ngưng tụ thành một nhân ảnh khác.
Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần - Chapter 259
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Trương Tử Tinh đi theo Linh Bảo tới cầu thang sang những thông đạo khác, nơi đó có rất nhiều phong ốc, mỗi phong đều nhốt kì thú hoặc yêu tộc. Có con gặp Linh Bảo lộ ra vẻ căm hận vô cùng, có loại biết không có hi vọng thoát thân, biểu tình ngây ngốc, còn có chút khả năng là bị cực hình tra tấn, lộ vẻ khúm núm xin tha. Mới đi qua mấy nơi đã thấy mười mấy con yêu thú, có thể tưởng tượng được cả động phủ ngầm này số lượng yêu thú bị nhốt nhiều đến chừng nào.
Cả Nguyên dương động, bề ngoài là nơi tu luyện của Linh Bảo, nhưng bên trong lại là một trại tập trung yêu thú thực lớn, khiến Trương Tử Tinh nhìn mà thầm kinh hãi không thôi. Bạn đang đọc truyện tại - www.TruyệnFULL.vn
Trương Tử Tinh giả vờ cẩn thận chọn lựa, cuối cùng chọn được hai yêu thú, một thú là toạ kỵ, một thú là Lang yêu tu vi không kém. Linh Bảo thấy hắn "công tư vẹn toàn", ngầm gật đầu. Lựa chọn xong xuôi, hai người trở ra khỏi yêu ngục, rời đi tới tầng không phía ngoài Nguyên dương động. Mấy gã đạo đồng liền dẫn theo tiên thú đứng từ xa chứng kiến.
Trương Tử Tinh cố ý nói: "Linh Bảo đạo hữu, ta với ngài nói chuyện vốn rất hợp, chỉ vì phải phụng mệnh giáo chủ hành sự, nên không dám bỏ qua chuyện này. Lần này thử sức, mong điểm tới là dừng, chớ nên tổn thương tới hoà khí hai nhà".
Linh Bảo gật đầu xưng phải, nói: "nghe nói Tây Phương giáo đạo thuật cao diệu, có Kim thân thần thông rất lợi hại, hôm nay chính muốn kiến thức một phen".
Trương Tử Tinh nghe hắn nói tới kim thân, tâm niệm chợt động, cười nói: "bần đạo xin bêu xấu trước".
Liền thấy sau lưng hắn hiện ra một ảnh tượng kim sắc cực lớn kèm theo tiếng phạn âm trầm trầm, "Kim thân" này ba đầu sáu tay, năm con mắt ở giữa đầy giận dữ, hai bên có 3 con mắt, đầu tóc rậm rạp trông như bờm ngựa vậy. Sáu cánh tay cầm các loại cung, tiễn, kiếm, luân, ngũ trì xử, hai tay ở giữa cầm Kim cương linh, cả hình dáng khiến yêu ma khiếp sợ.
Kim thân này dáng vẻ hoa lệ, khí thế phi phàm, mấy đạo đồng thấy thế hò nhau hua tay chỉ chỏ, mắt đầy vẻ kinh dị. Linh Bảo lại hết sức ngạc nhiên, vì "Kim thân" này tuy thanh thế kinh người song không có nửa chút lực lượng nào, thật đáng nghi ngờ. Linh Bảo biết Kim Cương Dạ Xoa minh vương là một trong Ngũ Đại Minh Vương Tây Phương giáo, tuyệt không phải loại tầm thường, Kim thân kia hẳn có diệu dụng đặc biệt, liền không dám chậm trễ, lấy ra một thanh bảo kiếm ánh sáng rực rỡ, toàn thân đề tụ tiên lực, ngưng thần chờ đợi.
Kim thân kia đột nhiên thoát khỏi thân thể Trương Tử Tinh bay về phía Linh Bảo. Tại lúc sự chú ý của Linh Bảo hoàn toàn đặt lên Kim thân, Trương Tử Tinh đã như quỷ mị xuất hiện sau lưng hắn, chưởng hoá thành đao, chém xuống cổ Linh Bảo. Phản ứng của tên này cũng rất nhanh, không thèm quay đầu, giơ kiếm ngược lên chém về phía sau.
Trương Tử Tinh tránh qua mũi kiếm, một chưởng chém lên sống kiếm. Lực lược này cực mạnh, khiến Linh Bảo cơ hồ không nắm nổi tiên kiếm, vội vàng nhảy lên phía trước. Đồng thời lúc này Kim thân kia đột nhiên hoá ra bốn phân thân, tay đều cầm pháp khí xông lại phía Linh Bảo. Linh Bảo vội vàng lấy ra Ngũ hành thú phiên rung một cái, bốn con cự thú liền xuất hiện đón đỡ Kim thân. Kim Thân vừa thấy cự thú lập tức quay đầu tránh né, cự thú đuổi theo không ngừng. Trương Tử Tinh bên này dùng tay làm binh khí, thi triển "Không thủ đạo", bức Linh Bảo tới rối loạn tay chân.
Trên không trung cự thú chiếm thượng phong tuyệt đối, đuổi "Kim thân" chạy loạn khắp nơi, nhưng dưới đất Trương Tử Tinh lại hoàn toàn áp chế Linh Bảo. Linh Bảo kiến thức không tệ, biết Kim thân thần thông của Tây Phương giáo đa phần gắn bó chặt chẽ với phật thân, nếu Kim thân bị hư tổn, bản thể cũng sẽ bị ảnh hưởng tương ứng; nên hắn không vội thay đổi phương thức chiến đấu, một bên chỉ huy bốn con yêu thú nỗ lực tiêu diệt Kim thân, một bên toàn lực ứng phó với Kim cương đạo nhân.
Dần dần Linh Bảo thấy có chút không đúng, Kim thân kia tựa như có ý muỗn dụ kỳ thú rời đi, không chịu đánh từ chính diện, ngẫu nhiên bị đánh trúng cũng chỉ chao đảo một chút, không bị ảnh hưởng gì, tựa như hư ảnh vậy. Mà võ công gần ngời của Kim cương đạo nhân này lại cao đến kinh người, bằng một đôi tay trần ép mình tới không thở nổi. Linh Bảo lòng sinh nghi ngờ, lập tức cắn răng chịu một quyền của đối phương, lấy từ trong túi pháp bảo ra Thú cốt truỳ ném về phía chân đối phwong. Linh Bảo đây còn là e ngại bối cảnh của Kim cương, không dám ra tay quá nặng, nếu không đã ném chuẩn vào ngực hắn rồi.
Một quyền của Trương Tử Tinh đánh trúng ngay Linh Bảo, phát hiện ra hắn không làm sao thì không khỏi ngây người, dễ dàng bị một truỳ đánh trúng bắp chân, chỉ thấy đau đớn tận xương tuỷ, Thú Cốt truỳ này cắm vào trong thịt, nhất thời không sao rút ra nổi.
Linh Bảo thấy vậy cũng không khỏi kinh hãi: Thú Cốt truỳ của mình là dùng đuôi sắt của một loại yêu tộc đặc thù luyện chế thành, cho dù thân thể mình đồng da sắt của tiên nhân cũng sẽ bị xuyên thấu, tưởng truỳ này sẽ xuyên thủng chân địch thủ, không ngờ thân thể Kim Cương đạo nhân này cường hãn như vậy, chỉ có thể cắm vào độ bảy phần, mà sau lại không thể triệu hồi Thú Cốt truỳ về.
Linh Bảo kinh nghiệm phong phú, thấy Thú Cốt truỳ không đạt được hiệu quả như mong muốn, lại lấy ra một viên châu quăng lên. Trương Tử Tinh nhớ tới lời Viên Phương kể lại cảnh Viên Hồng bị trói, không dám đón đỡ, nhịn đau tránh sang một bên. Đâu ngờ viên châu kia hình như có công năng tự truy kích, đuổi theo hắn không rời. Trương Tử Tinh chạy tới gần mấy đồng tử đang xem chiến thì bị viên châu đuổi kịp, trong lúc "bất đắc dĩ", hắn đột nhiên phất hai ống tay áo một vòng, trên người lập tức hiện ra một cỗ lực lượng kỳ dị. Viên châu kia còn chưa tới gần đã bị lực lượng này đánh bật về phía mấy đồng tử. Linh Bảo thấy tình thế không ổn, đang muốn thu hồi, đột nhiên viên châu chịu lực vỡ tan thành từng mảnh, từng đoàn khói trắng bốc ra. Mấy đồng tử cùng bầy tiên thú trúng khói trắng này lập tức lảo đảo muốn ngã, không bao lâu liền hôn mê bất tỉnh.
Trương Tử Tinh cố ý lộ vẻ "không cố ý", hai tay phất liên hồi quạt làn khói tan đi, mình lại tập tễnh trở lại trong tràng, làm ra vẻ không muốn đánh nữa: "Linh Bảo đạo hữu rốt cuộc dùng pháp bảo gì vậy? mấy đồng tử kia không sao chứ?"
Linh Bảo ngầm nghiến răng, nhưng bề ngoài đành khen ngợi: "đạo hữu thực giỏi, lại có thể dùng cách đó phá Tô thần yên của ta!".
Một lời vừa dứt, sắc mặt Linh Bảo đột nhiên đại biến, thất thanh hô: "không ổn! vượn yêu trong động kia đã mở được phù ấn!".
Ánh mắt Trương Tử Tinh chớp lên, lòng thầm mừng rỡ, vừa rồi hắn đã lưu lại robot gián điệp dưới nền Nguyên dương động, lại cố ý kéo dài thời gian là để giúp Viên Hồng giải trừ phù ấn, chỉ là không ngờ Linh Bảo lại có thể cảm nhận được.
Linh Bảo đại pháp sư thầm nghĩ: Ngọc Thanh trấn yêu phù kia là do sư tôn Nguyên Thuỷ Thiên Tôn thân truyền, trừ khi bị người gỡ đi nếu không bản thân yêu vật không thể tự làm được. Dây xích cũng là Cầm yêu toả đặc chế, có tác dụng khắc chế đặc biệt với yêu tộc, mình từng dùng hai món này bắt yêu thú nhiều lần chưa từng thất thủ, sao con vượn kia mới có tu vi Chân tiên, lại bắt mới hai ngày đã có thể tự thoát ra được?
Tâm tử Linh Bảo xoay chuyển rất nhanh, lập tức đem ánh mắt tìm lấy vị Kim Cương Dạ Xoa minh vương hôm nay đột nhiên tìm tới này, tia mắt ẩn vẻ độc ác, len lén thò tay vào trong túi pháp bảo.
Biến hoá rất nhỏ của Linh Bảo đều bị Trương Tử Tinh nhìn thấy, vừa rồi vì kéo dài thời gian để cứu Viên Hồng nên mới sử dụng võ kỹ gần người, giờ đối phương đã phát giác, cần gì phải cho đối thủ ra tay trước? phải biết "Lí luận chiến đấu tiên tiến" của hắn không phải chỉ nói cho vui đâu.
Linh Bảo chỉ thấy trước mặt hoa lên, đồ trong túi còn chưa kịp lấy ra đã không thấy Kim cương đạo nhân kia đâu nữa, cả tràng cảnh cũng phát sinh biến hoá, từ đỉnh núi đã biến thành một bình nguyên kì dị, vô biên vô tận.
Phép Na di hay là huyễn cảnh? Linh Bảo lòng thầm cảnh giác, cử động này của Kim cương đạo nhân đã chứng thực ý nghĩ trong lòng hắn, căm giận tên Tây Phương giáo môn hạ này vô cùng. Tại lúc này, Linh Bảo cảm thấy mặt đất dưới chân mình khẽ chấn động, sau đó càng lúc càng mạnh, tựa như có thiên quân vạn mã đang xông lại đây vậy.
Linh Bảo nắm chặt trường kiếm trong tay, ngưng thần chờ đợi, quả nhiên thấy một đạo hắc tuyến bất quy tắc từ xa đang xông lại đây rất nhanh, tới gần nhìn lại, thì ra là một bầy yêu vật lớn nhỏ bất đồng, số lượng khủng khiếp lên tới hơn vạn con. Mấy yêu vật này tướng mạo hung dữ, hình thể khổng lồ, khí thế hung hãn, mục tiêu của chúng chính là Linh Bảo mình đây.
Linh Bảo nhìn số lượng yêu vật đáng sợ, biết mình khó lòng địch nổi, vội vàng nhấc người bay lên, đâu ngờ từ tầng không cũng một vầng mây đen áp xuống, nhìn kỹ cũng là một đàn yêu vật, hai nhóm trên dưới bao vây lấy hắn. Món đồ trong tay Linh Bảo rốt cuộc ném ra, hoá thành một cái lưới vàng rất lớn, bắt hết những yêu vật xông lại gần. Nhưng số lượng chúng quá đông, lưới vàng bắt không được nổi một phần trăm. Tiếp đó, bốn con cự thú trong Ngũ hành thú phiên cũng bị vây lấy. Bầy yêu vật nhe nanh tới gần, rít lên từng tiếng ghê rợn, nhiều con cả mồm như lỗ máu, nhe nanh múa vuốt chồm tới.
Linh Bảo đạo nhân nhận ra trong đám yêu thú này có chút yêu vật quen mặt, tựa hồ đã từng bị hắn bắt lấy trước đây, có con đi luyện chế pháp bảo, có con hút lấy tu vi, có con thậm chí tuỳ tiện sát hại, có con vẫn còn giam trong dộng, không biết vì sao lại tụ tập ở đây. Càng đáng sợ hơn là, bốn con Ngũ hành yêu thú tựa hồ cũng nhảy theo bên kia phản lại chủ nhân. Linh Bảo có ý muốn bỏ chạy, nhưng lại phát hiện không thể nào sử dụng Ngũ hành độn thuật, chỉ đành miễn cưỡng dùng tiên kiếm ứng phó, hắn nổi thần uy giết chết khá đông yêu vật. Nhưng lũ này quá điên không hề sợ chết, chẳng bao lâu tiên lực trong người Linh Bảo đã bắt đầu khô kiệt, tâm trí cũng càng thêm sợ hãi. Hắn không thể ngờ được lũ yêu vật mới lúc trước còn tuỳ hắn mặc ý chém giết lại có thể có ngày khiến hắn sợ hãi như vậy.
Chiến ý của Linh Bảo suy giảm, tay chân chậm lại, tiên kiếm tức thì bị vài con yêu thú đớp lấy nuốt vào. Tiếp đó, con vượn yêu mới bắt gần đây nhất giơ bổng lên đánh tay hắn gãy thành hai đoạn. Hắn còn chưa kịp rụt về, cánh tay gãy đã bị một con yêu vật cắn chặt bắt đàu nhai rau ráu. Tiếp đó tứ chi hắn đều bị xé nát ra, một trường huyết tinh chan hoà xuất hiện.
"A A A!", Linh Bảo đau đớn kêu lên một tiếng, đầu óc đột nhiên tỉnh lại, phát hiện ra vừa rồi chỉ là một cơn ảo giác. Hắn đưa mắt nhìn quanh, xung quanh là cảnh vật hoàn toàn không quen thuộc, chu vi đầy những tia chớp kì lạ, nhìn không thấy bờ đâu, tay hắn vẫn đang cầm chặt ngũ hành thú phiên và tiên kiếm, đạo bào đã sớm ướt đãm từ lúc nào.
Linh Bảo nhìn tiên kiếm phát ra quang mang nhờ nhờ, hồi tưởng lại tình cảnh vừa xảy ra mới biết mình bị tâm ma xâm nhập. May tiên kiếm này có công hiệu thanh tâm trừ tà, lại thêm bản thân xuất thân phi phàm, tu luyện Ngọc thanh tiên quyết nhiều năm đã thành thân thể Kim tiên, căn cơ rất ổn, nên mới có thể nhanh chóng thoát khỏi tâm ma.
Linh Bảo lau mồ hôi đầy trán, đột nhiên thấy phía trước xuất hiện một thân ảnh đi tới, hắn tưởng là Kim cương đạo nhân, lập tức phi thẳng tiên kiếm hoá thành một đạo bạch quang tới người kia. Đâu ngờ người kia hiện ra một thanh đại đao nơi tay, tuỳ tiện gạt một cái đã đánh ngược tiên kiếm trở về, may Linh Bảo bắt kịp, tuy vậy vẫn thấy tiên kiếm mang theo một lực đạo rất quái dị, thân kiếm rung lên không ngừng.
Linh Bảo đưa mắt nhìn kỹ, phát hiện người tới là một kẻ xa lạ chưa từng gặp qua, người này mắt phượng mày ngài, mặt đỏ phừng phừng, râu dài rất đẹp, mình mặc chiến giáp trông hết sức uy vũ. Càng khiến Linh Bảo kinh hãi hơn là, khí tức người này tán ra cực kỳ đáng sợ, cơ hồ ép hắn tới tâm thần loạng choạng, loại áp lực này còn hơn cả vị Huyền tiên duy nhất trong giáo- Nhiên Đăng đạo nhân!
Linh Bảo không ngờ tại nơi này lại gặp được một vị Huyền tiên, vội vàng nói: "vừa rồi là chút hiểu nhầm thôi, không biết đạo hữu là người phương nào? Sao lại tới đây?"
Ngờ đâu người kia căn bản không thèm để ý tới hắn, mà giơ đại đao lên chém lại. Linh Bảo vội vàng đón đỡ, hai người đánh hồi lâu, Linh bảo kinh ngạc phát hiện ra tuy khí thế người này lợi hại, võ công cũng rất cao nhưng lực lượng thấp hơn tưởng tượng của mình rất nhiều, thậm chí còn không bằng Kim tiên, chỉ cần ngưng thần đề kháng loại áp lực kia là được.
Linh Bảo biết được thực lực nam tử mặt đỏ này xong, tức thì yên tâm lại, đâu ngờ mới lơ là chốc lát đã thấy vai phải hết sức đau đớn, tay cầm Ngũ hành thú phiên thiếu chút bị thanh long đao trong tay đối thủ chém rớt.
Linh Bảo đau đớn không ngớt, lòng hết sức sợ hãi. Vừa rồi hắn dùng một loại tiên quyết bảo hộ toàn thân, đây không phải là bí thuật của Xiển giáo mà là học được từ nơi khác, có thể trong thời gian nhất định bắn ngược các loại tấn công, vừa rồi hắn cố nhịn một quyền củ Kim cương đạo nhân cũng là vì vậy.
Năm đó hắn hoá thân thành dũng tướng Canh Thần dưới tay Đại Vũ, khi đi giúp Đại Vũ trị thuỷ từng gặp qua Vu Chi Kỳ. Vu Chi Kỳ kia cực mạnh, tu vi gần tới mức Huyền tiên, ngay bản thân Đại Vũ tay cầm Vũ Vương Cửu đỉnh cũng thua mấy lần, thiếu chút mất mạng. Vu Chi Kỳ bị hắn dùng lời khiêu khích, nói hai bên bỏ tay không thèm dùng pháp bảo, từng dùng tới 13 loại tiên quyết khác nhau mà vẫn không thể phá được lưới phòng ngự của loại tiên quyết này. Cuối cùng Linh Bảo thừa cơ Vu Chi Kỳ không chuẩn bị, nuốt lời hứa lấy lưới vàng đánh trộm, cuối cùng bắt được Vu Chi Kỳ.
Theo lý thuyết, với tu vi vỏn vẹn Chân tiên của nam tử mặt đỏ này tuyệt không thể thương tổn tới hắn, không ngờ lại có thể phá được tiên quyết phòng ngự cực mạnh kia? Chẳng nhẽ tên nam tử này có thể hoá giải phòng ngự của địch thủ?
Linh Bảo đoán không sai, giờ hắn đang ở trong Cửu cung ma trận của Trương Tử Tinh, mà địch thủ của hắn giờ chính là "Võ thánh" nổi danh thời hậu thế - chiến hồn Quan Vũ! Quan Vũ là hồn chữ "nghĩa" trong Cửu cung ma trận, đặc tính là chấn nhiếp cùng hoá giải phòng ngự của địch thủ! Một đao này hoàn toàn phá đi bí pháp của Linh Bảo, trong vài giờ đồng hồ sẽ không thể dùng tiếp lần nữa.
Mắt thấy Thanh Long đao sắp bức lại, Linh Bảo mặc kệ thương thế ném tiên kiếm về phía Quan Vũ rồi quay người bỏ chạy. Quan Vũ lắc mình tránh khỏi tiên kiếm, rất nhanh đuổi theo, trường đao trong tay múa lên hoá thành một con thanh long, xông về phía Linh Bảo.
Đâu ngờ Linh Bảo đột nhiên quay người, tay hiện một đạo kim quang. Kim quang từ từ mở rộng ra, ngưng tụ lại thành một cái lưới vàng rất lớn. Quan Vũ không kịp đề phòng, tức thì bị lưới vàng trói lại, không cách nào động đậy.
Quan Vũ giãy giụa mãi không thoát, thân hình từ từ như khói xám tan mất. Mà phía bên này vùng chớp lại có dị biến, rất nhanh ngưng tụ thành một nhân ảnh khác.