Lục Áp nào biết rằng,Càn Khôn Xích lần này chính là hàng thật giá thật, cũng không phải thứ đồ nhái trước đó có thể sánh bằng. Khi cỗ lực lượng hủy diệt cường đại kia sắp chạm đến thân thể, Lục Áp với phát giác không ổn, muốn tránh né đã là không kịp,lưng bị dính một kích mạnh mẽ, miệng phun một ngụm máu tươi nóng rực như hỏa diễm.
Một kích này của Bích Tiêu, trong lúc vô ý không bàn mà hợp với hư hư thực thực trong đạo dụng binh. Lục Áp nhất thời sơ ý, bị Càn Khôn Xích gây thương tích, ăn một trái đắng.Vân Tiêu thấy Lục Áo thất bại, liền đem Tứ Tượng Tháp tế ra. Lục Áo mới vừa rồi ăn một trái đắng, chỉ nghĩ đối phương giảo hoạt, cố ý như thế, làm sao còn dám khinh thường Tứ Tượng Tháp này, bất chấp thương thế, đem thân gập lại, liền hóa cầu vồng, né tránh công kích. Không biết lần này chân chính là hàng giả.
Trương Tử Tinh đang muốn tiến lên, Bích Tiêu lại giành trước, hướng Lục Áp đánh tới. Trương Tử Tinh nhìn ra Tam Tiêu đều có ý "Hoạt động gân cốt", lập tức cũng không nhúng tay, chỉ là ở một bên ba vị thê tử lược trận, âm thầm đề phòng Trảm Tiên Phi Đao kia.
Lục Áp thấy Bích Tiêu hùng hổ, lại kiêng kị Càn Khôn Xích trong tay nàng, thân hóa cầu vồng, hướng đằng sau bỏ chạy. Nào biết trên người Bích Tiêu tỏa ra tử quang nhàn nhạt, thế nhưng tốc độ so với cầu vồng còn muốn nhanh hơn, giây lát liền đuổi theo, Tử kiếm trong tay hướng Lục Áp chém tới. Lục Áp không ngờ đến Bích Tiêu có tốc độ nhanh như vậy, giật mình kinh hãi, tiên kiếm trong tay toát ra ngọn lửa, nghênh đón công kích. Khi tử kiếm cùng hỏa kiếm chạm nhau, Lục Áp liền cảm thấy một cỗ lực lượng kỳ dị mà khủng bố theo thân kiếm Bích Tiêu truyềnthẳng đến lồng ngực, giống như tiên thức sắp bạo liệt nổ tung. Lục Áp làm sao còn dám đánh bừa, ra sức vùng lên, đem tử kiếm đánh văng ra, đồng thời trên người vang lên bạo thanh kỳ dị, dường như thực sự đã xảy ra bạo liệt. Hộ thể hồng quan của Lục Áp chợt ảm đạm đi, cơ hồ ngay cả thương thế vừa rồi cũng đều không thể áp chế được nữa.
Lục Áp thầm nghĩ Tam Tiêu không phải bản thân bị trọng thương sao? Như thế nào còn có thể phát huy sức chiến đấu cường đại như vậy? Cái loại lực lượng kỳ dị này, bình sinh chưa từng thấy. Hắn bỗng nhiên thoáng nhìn trên trán Bích Tiêu lóe ra khỏa thủy tinh "Hồng chí", lúc này chấn động. Từng là nhân vật trọng yếu trong yêu tộc, đối với tử địch là ma thần tộc hắn tất nhiên là nhất thanh nhị sở (đại khái vô cùng rõ ràng), bật thốt lên:
- Vô thượng ma thể!
Bích Tiêu nương nương là đệ tử đích truyền của Triệt Giáo thánh nhân Thông Thiên Giáo Chủ. Như thế nào là hậu duệ của thượng cổ ma thần? Nếu vậy, vì cái gì năm đó yêu ma đại chiến cũng không thấy nàng nhúng tay vào?
Bích Tiêu tịnh không để ý tới sự kinh ngạc của Lục Áp. Cánh tay rung động chợt nhanh hơn, đạt tới một loại trình độ không thể nói lên lời, trong nhất thời, dường như có trăm ngàn cánh tay, trăm ngàn đạo kiếm quang. Lục Áp làm sao còn dám coi thường chống đỡ, thầm vận bí quyết, cả người ánh lửa bùng cháy, những vết thương do kiếm ở trên người đều kỳ dị nứt ra, lại được ảnh lửa thiêu đốt phục hồi như cũ. Tuy là chặn được công kích như thiểm điện của Bích Tiêu, nhưng tiên cơ mất hết, chỉ có thể bị động phòng thủ.
Trên người Lục Áp bỗng nhiên bay ra một đạo cầu vồng, đúng là Phân ảnh thuật phân thân. Phân ảnh thuật này giống như là đem thân thể chia làm ba phần, mỗi một phần đều có sức chiến đấu gần tương đương với bản thể. Nhưng nếu thời hạn phân thân hết, sẽ một lần nữa hợp lại, trong thời gian ngắn không thể dùng lại nữa, hơn nữa mỗi một cái phần thân khi chịu thương thế, tập trung lại làm một trên người bản thế sẽ nặng hơn nhiều lần. Nếu có thể tu luyện thành công tiến giai đến Tử Ảnh thuật, không có có thể kéo dài thời gian phân thân ra rất lớn, mà sức chiến đấu sẽ ngang với bản thể. Trọng yếu hơn nữa là thương thế cuối cùng tập trung lên người bản thể,chẳng những không nặng hơn nhiều lần, mà còn có thể yếu bớt hai thành.
Đáng tiếc chính là Lục Áp thật sự là vận đen, đến thời khắc mấu chốt lại đụng phải bát tự tương khắc (1) Trương Tử Tinh, thậm chí sắp thành lại bại.
(1): Bát tự là ngày tháng năm sinh. Người ta dùng bát tự để đoán vận mệnh, câu trên ý muốn nói Lục Áp số trời đã định bị 3T khắc chế
Nghĩ đến đây, Lục Áp đối với Trương Tử Tinh lại nghiến răng thống hận, phân thân hướng Trương Tử Tinh mà đi. Mới bay được một nửa, Lục Áp bỗng nhiên cảm giác được cả người mình tựa hồ đông cứng lại. Chuẩn xác hơn chính là toàn bộ không gian đều đông cứng lại, đang ở trên không trung cũng không thể động đậy. Lục Áp đem ánh mắt kinh hãi dừng ở trên người Vân Tiêu, đồng dạng, "Hồng chí" ở mi tâm nàng đang lấp lóe.
Lục Áp lúc này như thế nào còn không biết Tam Tiêu đều là vô thượng ma thể, lúc này từ chỗ Bích Tiêu lại xuất ra một cái phân thân nữa, tiếp tục nhằm phía Trương Tử Tinh. Lục Áp "Bám riết không tha" lựa chọn Trương Tử Tinh là bởi vì trước mắt thực lực của hắn là "Yếu" nhất, lại cùng Lục Áp thù hận sâu nhất, cho nên là mục tiêu giải quyết đầu tiên.
Bỗng nhiên, bên người Tiêu Dao Tử xuất hiện một nữ tử tóc vàng mắt xanh, đúng là Quỳnh Tiêu. Lục Áp còn chưa tiếp cận, thân thể đã bị một cỗ lực lượng to lớn bắn ngược trở về. Lục Áp trong mắt hồng quang đại thịnh, vận ra thiên nhãn, nhìn ta trên người Tiêu Dao Tử xuất hiện các vòng sáng mờ mờ, dường như dùng để phòng hộ. Trong tay Lục Áp lại xuất ra một thanh trường kiếm, hướng gợn sóng đâm tới, muốn phá vỡ phòng ngự, nhưng vẫn như cũ bị bắn ngược trở về, mà hỏa diễm lực cũng mấy lần quay trở lại xâm nhập vào tiên thể Lục Áp. Lục Áp thử lại vài lần đều gặp lực lượng đáng sợ bắn ngược lại, địch nhân thì không thụ thương, chính mình lại bị mệt muốn chết, lúc này mới bay ngược trở lại.
Tam Tiêu lần này cũng Trương Tử Tinh song tu,Vãng Sanh Liên Tử kia phát huy tác dụng, không chỉ có thương thế nguyên thần khôi phục, hơn nữa tu vi còn có điểm tinh tiến, cũng dẫn phát vô thượng ma thể dị lực trước kia vẫn ngủ say trong cơ thể. Bởi vì vô thượng ma thể lực lượng trong Tam Tiêu là pha tạp, không thể so sánh với thuần khiết thượng cổ ma thân, so với Trương Tử Tinh hấp thu lực lượng tinh hoa mấy vị thượng cổ ma thần mà thành vô thượng ma thể càng kém hơn, nhưng dị năng này xem ra vẫn là tương đối khả quan.
Dị năng của Vân Tiêu là "Động triệt chi nhãn"(con mắt thông tuệ) cùng "Không gian cầm cố"(không gian giam cầm), trước mắt có thể vượt qua hết thảy chướng ngại, khám phá ngụy trang, chẳng qua đối với Trương Tử Tinh đeo mặt nạ ngũ sắc, vẫn như cũ bất lực. Khả năng sau có thể đem thời gian cùng không gian trong phạm vi nhất định hoàn toàn ngưng đọng lại, có thể công, thủ.
Dị năng của Quỳnh Tiêu so ra có phần bị động, chính là phòng hộ lực, loại phòng hộ lực này thập phần đặc thù, không chỉ có lực phòng ngự rất mạnh, hơn nữa phàm là phòng ngự công kích của địch nhân, đều phản phệ lại lực lượng không khác biệt gì, do đó lấy thủ làm công, thập phần tuyệt vời.
Cùng Quỳnh Tiêu tương phản, dị năng của Bích Tiêu là loại hình chủ động công kích---"Kinh lôi"(sấm sét) cùng "Tật điện". Sấm sét là loại lực bạo liệt đặc dị, đối với tiên thể trong ngoài đều có tác dụng phá hoại, mà Tật điện thì lại có tốc độ nhanh chóng đáng sợ, chính là công kích cùng di động hai phương diện. Cầu vồng của Lục Áp đã thập phần nhanh lẹ, có thể né tránh pháp bảo, nhưng mới vừa rồi Bích Tiêu biểu hiện ra tốc độ so với hắn còn muốn nhanh hơn, hơn nữa tần suất công kích cũng nhanh kinh người, đúng là hiệu quả của Tật điện. Chẳng qua loại dị năng này đối với lực lượng tiêu hao cũng không nhỏ, nếu đổi lại là "Chạy dài", chỉ sợ chịu đựng không bằng được Lục Áp.
Lục Áp không nghĩ tới tam nữ không chỉ có không chút dấu hiệu bị thương đến lực lượng, ngược lại còn có dị năng của vô thượng ma thể, không khỏi thất kinh, trong lòng bắt đầu sinh ý nghĩ thối lui.
Trương Tử Tinh thấy Bích Tiêu tấn công liên tục, nhưng vẫn không cách nào đánh tan ngọn lửa phòng ngự của Lục Áp, trong lòng biết là thời quan quá lâu, Tật điện khó có khả năng duy trì,quát:
- Bích Tiêu.Đem trăm ngàn công kích kia tập trung một điểm!
Bích Tiêu nghe vậy, cũng không nghĩ nhiều, không chút do dự chấp thành ý tứ phu quân. Ngọn lửa của Lục Áp không thể chống đỡ cường độ công kích tập trung kia. Hắn hú lên quái dị, phát ra một vòng ánh lửa cuốn lấy Bích Tiêu, cả người dựa thế lui về phía sau, trong tay đã xuất ra một cái hồ lô.
Cũng không phải Lục Áp muốn giết chết Tam Tiêu, đắc tội Thông Thiên Giáo Chủ, mà là trước mắt tình thế không phải là ngươi chết thì ta vong, căn bản không thể lưu tình hoặc sơ sẩy. Lục Áp vừa muốn mở hồ lô ra thì bỗng nhiên thấy Tiêu Dao Tử hiện ra trước người Bích Tiêu. Trong tay cũng cầm một cái hồ lô.
Lục Áp thấy Tiêu Dao Tửu rốt cục thiếu kiên nhẫn từ vòng phòng hộ lực lượng của Quỳnh Tiêu đi ra, âm thầm tính kế, bỗng nhiên nhìn thấy trong tay Tiêu Dao Tử có một cái hồ lô, không khỏi chấn động mạnh ---- hồ lô kia cùng cái trong tay hắn giống nhau như đúc.
Phi đao hồ lô này vốn là Lục Áp ngẫu nhiên gặp kỳ ngộ lấy bản mệnh nguyên thần luyện thành, độc nhất vô nhị, như thế nào Tiêu Dao Tử cũng có một cái? Hay là lại cùng Phiên Thiên Ấn giống nhau, là vật có cùng hình dáng? Vạn nhất cũng giống Càn Khôn Xích kia?
Ngay trong nháy mắt Lục Áp do dự, đối phương đã mở hồ lô ra, hồ lô kia hiện ra một đường hào quang. Cao ba trượng có thừa, bên trên hiện ra một vật, chiều dài bảy tấc, có mi có mắt, trong mắt có lưỡng đạo bạch quang. Bạch quang chụp xuống, lúc này dừng lại ở ngay trên đỉnh đầu Lục Áp. Quả nhiên cùng Trảm Tiên Phi Đao giống nhau như đúc!
Lục Áp cảm giác được bạch quang kia giống như có một loại ma lực kỳ dị, khiến cho nguyên thần lực chính mình không chịu sự khống chế hướng phía trước lao tới, giống như rơi vào vũng bùn sâu không thấy đáy, không thể tự kiềm chế, chẳng lẽ hồ lô kia của Tiêu Dao Tử là thật?
Lúc này Tiêu Dao Tử khom người một cái. Nói một câu:
- Thỉnh bảo bối chuyển thân!
Vật kia lập tức hướng đỉnh đầu Lục Áp lao tới. Trong lòng Lục Áp biết đây là thời điểm liên quan đến tánh mạng, hét lớn một tiếng. Trong tiên thức Chân Hỏa lực bốc cháy mạnh mẽ, rốt cục cũng từ cảm giác đáng sợ rơi vào "Vũng bùn" kia mà thoát ra. Vừa thoát khỏi, Lục Áp mới phát hiện, trong tay đối phương căn bản không có cái hồ lô nào, mà nguyên thần chính mình giống như gặp phải một công kích đặc thù nào đó, nặng trĩu, thập phần khó chịu, đạo bào toàn thân đều bị mồ hôi lạnh làm ướt sũng.
Lục Áp nhìn thấy nụ cười lạnh thản nhiên của Trương Tử Tinh, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một cảm giác lạnh người, mới vừa rồi đến tột cùng là lực lượng pháp bảo gì, có thể khiến chính mình thiếu chút nữa lâm vào một loại ảo cảnh đáng sợ, thậm chí ngay cả nguyên thần đều chịu công kích
Lục Áp cho rằng chuyện vừa rồi nguyên nhân là tại pháp bảo, hiện giờ Bích Tiêu đang trừ lửa mà Quỳnh Tiêu chưa quay lại, đúng là thời cơ tốt nhất để giết chết Tiêu Dao Tử. Lục Áp vừa nghĩ thế, hỏa kiếm trong tay lại toát ra liệt hỏa hồng sắc, toàn lực chém về phía Trương Tử Tinh, ý định không để cho đối phương có cơ hội thi triển "Pháp bảo", một kích này phải tiêu diệt được đại cừu nhân " Chân tiên" cảnh giới kia.
Trong tay Trương Tử Tinh hiện ra một thanh kim kiếm, tỏa ra một vòng kiếm quang kỳ dị, hóa thành những hình ảnh mờ mịt, đem Lục Áp vây vào trong đó. Ngọn lửa trên tiên kiếm của Lục Áp giống như gặp loại quái thú cắn nuốt nào đó, lập tức ảm đạm hẳn đi. Lục Áp chỉ cảm thấy càng lúc càng lún sâu vào, nhất cử nhất động của Tiêu Dao Tử đều mang theo lực trói buộc cường đại, khiến cho lực lượng bản thân bị phân ra suy yếu rất nhiều.
Lục Áp hét lớn một tiếng, toàn thân lại rực cháy, muốn tiêu trừ ảo cảnh trước mắt, nào biết không chỉ không thể" Thoát khỏi", động tác cơ thể còn bị Tiêu Dao Tử quỷ dị mà bị chậm lại. Lục Áp liên tục tăng lực lượng lên, tình huống vẫn y nguyên, giống như đang lâm vào trong một ác mộng đáng sợ, không thể tỉnh lại. Theo Hãm Tiên Kiếm nhập vào ảo cảnh, Lục Áp cảm giác được toàn bộ thân thể đều bị vô số cỗ lực lượng từ các hướng xé rách, ngọn lửa bên ngoài cơ thể cũng bị nghìn vạn lực xé rách thành nhiều mảnh nhỏ, ảm đạm không ánh sáng, vô số lực lượng khủng bố theo động tác Tiêu Dao Tử mà dần dần tăng cường, không ngừng tích lũy uy lực khi bạo liệt hơn hẳn các pháp bảo bình thường, đợi cho thời khác cuối cùng hoàn toàn bùng nổ, thì chính là lúc hắn hôi phi yên diệt.
Lúc này Lục Áp rốt cục nhận thấy không đúng, áp lực đáng sợ như thế, không phải là ảo cảnh!
Ánh kiếm mịt mù khiến cho toàn bộ không gian đều xảy ra vặn vẹo, kim kiếm trong tay Trương Tử Tinh biến mất không thấy, giống như một cái đầu mối then chốt, kéo toàn bộ lực lượng của không gian kỳ dị. Kiếm thế của Trương Tử Tinh bỗng nhiên ngừng lại, không gian kia lại vặn vẹo một chút, dường như bị phân giải thành vô số mảnh nhỏ, từ các phương hướng bất đồng mà phân liệt ra. Lục Áp chết mang theo cảm giác không cam lòng cùng sợ hãi. Cùng với không gian đang bị xé rách kia, toàn bộ thân thể hắn đều hóa thành những ngọn lửa rơi rụng, cho đến lúc tiêu tán vô tung.
Hai cái phân thân khác thấy thế kinh hãi: tam đại phân ảnh, không ngờ lại bị giết như vậy? Trước kia cũng đã từng xem Tiêu Dao Tử sử dụng kim kiếm, như thế nào không có uy lực khủng bố như vậy? Đến tột cùng Tiêu Dao Tửu dùng là kiếm thế đáng sợ gì? Cứ dựa vào những gì nhì thấy, thực lực Tiêu Dao Tử chẳng lẽ không phải là . . . . . . . .
Phân ảnh bí thật giống như là một loại phân thân thuật, mặc dù là phân thân cũng tương đương với một bộ phận của bản thế. Chỉ cần còn một cái phân thân, vẫn có thể giữ mạng, nhưng những thương tổn của phân thân đều thương hại bản thế, hơn nữa sau khi bị giết, lực lượng cũng bị tổn hại không nhỏ.
Quả nhiên. Khí thế hai phân thân khác của Lục Áp nhất thời giảm xuống không ít. Phân Thân đang bị Vân Tiêu dùng không gian giam cầm khống chế liền cảm thấy được lực trói buộc của không gian chung quanh bỗng nhiên biến mất, đang muốn nhanh chóng nắm lấy cơ hội bỏ chạy, thì bỗng nhiên không trung xuất hiện thân ảnh Tiêu Dao Tử, trong tay tỏa ra quang mang bốn màu, hướng đầu hắn đánh tới.
Bởi vì vừa rồi có giáo huấn một phân thân bị giết cho nên Lục Áp cũng không khinh thường Trương Tử Tinh có "tu vi chân tiên" nữa, nhất là lực lượng của kim kiếm kia, quỷ dị vô cùng. Mắt thấy tránh cũng không thể thoát, Lục Áp đành vận ra bản nguyên chân hỏa lực, hướng quyền đầu Trương Tử Tinh dùng cứng đối cứng nghênh đón. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Hai quyền va chạm, hai người đều hơi chấn động, Trương Tử Tinh vững vàng lơ lửng trên không, không chút sứt mẻ. Mà thân thể Lục Áp lắc lư rơi xuống dưới đất, nhất thời xuất hiện những vết vứt to lớn, hướng bốn phía lan tràn ra, đại lượng đất đá trên đỉnh núi bắt đầu sụp xuống. Dù là như thế, Lục Áp vẫn như cũ không thể hóa giải lực lượng khủng bố siêu việt ngoài dự tính, đành đem lực kia tập trung ở trên cánh tay, xuất ra bí pháp, cánh tay nhất thời bạo liệt, hóa thành khói nhẹ, biến mất không thấy, trả giá bằng một cánh tay, cuối cùng cũng thoát khỏi cỗ lực lượng kỳ dị đáng sợ kia.
Mà Trương Tử Tinh chịu bản nguyên chân hỏa của Lục Áp cũng không thoải mái gì, ngọn lửa theo nắm tay nhanh chóng lan tràn ra. Lan đến toàn thân, nhất thời biết thành một người lửa. Nhưng thân thể Trương Tử Tinh lập tức toát ra khói đen nhàn nhạt, khói đen tựa hồ mang theo lực cắn nuốt nào đó, đem bản nguyên chân hỏa của Lục Áp ăn mòn hết, cuối cùng hắc vụ dần dần tan đi, quần áo trên người Trương Tử Tinh cũng chưa bị đốt chút nào. Nếu nói lúc trước kiếm thế cổ quái của kim kiếm khiến cho Lục Áp không thể địch lại, hiện giờ là cứng đối cứng, thật sự đã phản ánh rõ thực lực chân chính của Tiêu Dao Tử.
Lục Áp sợ hãi vô cùng, cảm giác cỗ khói đen kia truyền đến một loại lực lượng quen thuộc, trong mắt lộ ra quang mang khó có thể tin được:
- Tiêu Dao Tử! Ngươi như thế nào thân cũng mang ma thần lực?
- Dù sao hôm nay ngươi khó thoát khỏi kiếp số, dứt khoát cho ngươi chết cũng hiểu được!
Trương Tử Tinh cười ha ha, mặt nạ ngũ sắc sinh ra diệu dụng, trên trán hiện ra khỏa hạt châu màu tím như hạt gạo.
Lục Áp trong lòng chấn động mãnh liệt: lại là vô thượng ma thể. Bốn người này đều là thân thể ma thần mạnh nhất. Chẳng lẽ ma thần tộc vẫn yên lặng hiện giờ lại . . . . . Lục Áp nhìn biểu tình trấn định tự nhiên của Tiêu Dao Tử trước mắt, trong lòng khỏi khỏi dâng lên một cỗ sợ hãi: từ Mai Sơn sơ ngộ Tiêu Dao Tử và kết thù tới này, sau đó cũng có gặp lại mấy lần, người này thực lực mỗi lần lại thêm cường đại, tốc độ lực lượng phát triển quả thực có thể dùng bốn chữ "không thể tưởng tượng" để hình dung. Người này lúc trước còn phải dựa vào đám người Kim Linh Thánh Mẫu, Tam Tiêu che chở mới may mắn đào thoát giữ được tánh mạng trong tay hắn, sau lại gặp ở Vũ Di Sơn cùng Thủ Dương Sơn, đã có thể khiến cho hắn gặp phiền toái không nhỏ, thế nhưng hiện giờ chính mình cũng không thể đánh lại.
Tiêu Dao Tử cùng Tam Tiêu đều là vô thượng ma thể, cũng là địch thủ lớn nhất của yêu tộc, tuy nói Lục Áp cũng không phải là thuần túy yêu tộc, nhưng năm đó dù sao cũng từng gửi hồn làm yêu tộc thái tử, cũng trải qua quá trình chiến tranh thảm thiết giữa yêu ma tộc, cho nên đối với Ma tộc từ nội tâm cũng phát ra một loại cảm giác thù hận.
Một bên tâm niệm Lục Áp xoay chuyển, một bên chỉ huy hai đại phân thân nhanh chóng bỏ chạy, nhưng lại bị Tam Tiêu chăm chú gắt gao, không thể thực hiện được, nhất là không gian giam cầm của Vân Tiêu cùng khả năng tật điện của Bích Tiêu, quả thực là khắc tinh với cầu vồng của hắn.
Lục Áp bắt đầu cảm thấy hối hận, theo như một kích vừa rồi, tu vi Tiêu Dao Tử rõ ràng đã ở trên hắn, cho nên mới có thể làm cho hắn sinh ra cảm giác sai lầm " Chân tiên", đều do hắn nhất thời nóng vội, lại phán đoán sai thực lực Tam Tiêu, khiến bây giờ bị rơi vào đường cùng.
Vừa nãy phân tâm, khiến một phân thân bị diệt, tổn thương của hai phân thân còn lại đều sẽ trở lại trên người này, làm lực lượng giảm đi, nếu không phải phân thân mà là bản thể bị tiêu diệt, như vậy Lục Áp hắn thật sự xong rồi.
Trương Tử Tinh cũng hiểu được điểm này, Lục Áp cùng chính mình oán hận chất chứa sâu đậm, không thể hóa giải, người này thân là huyền tiên, tu vi tinh trạm, lại có pháp bảo nguy hiểm như Trảm Tiên Phi Đao. Hiện giờ đúng là tình thế khẩn yếu quan đầu, tuyệt không thể nhân từ nương tay, thừa dịp lúc này Tam Tiêu đều ở đây, dứt khoát làm một lần đưa kẻ đối đầu kia lên Phong Thần Bảng.
Nhưng vào lúc này, chỉ thấy trong tay Lục Áp xuất hiện thêm một cây trượng ngắn, đồng thời tiên lực trên người điên cuồng tích tụ lại. Cho dù bị Vân Tiêu dùng không gian giam cầm, vẫn như cũ lộ ra một cỗ hơi thở hủy diệt dị thường khủng bố.
Tự bạo? Trương Tử Tinh lắp bắp kinh hãi, lấy cảnh giới huyền tiên trung giai đỉnh của Lục Áp, nếu thật sự muốn tự báo, bốn người mình không thể chống đỡ được, cho dù là lực phòng hộ của Quỳnh Tiêu cũng vô pháp ngăn cản. Lúc này hắn vung tay lên, hiện ra cửu đỉnh, đem Tam Tiêu cùng bản thân đem vào bên trong, Quỳnh Tiêu cũng cẩn thận ôm lấy Huyền Ẩn Tán Nhân. Lục Áp nhìn thấy cửu đỉnh, vẻ kinh ngạc càng đậm, nhưng vẫn như cũ điên cuồng tụ tập lực lượng không có dừng lại.
Lực lượng kia cuồng bạo hơn, khoảnh khắc đã đạt tới một trình độ khủng bố, chỉ thấy ở chỗ Lục Áp, không trung đột nhiên tản mát ra quang mang mãnh liệt, giống như trăm ngàn thái dương đồng thời tỏa sáng, làm cho đất động núi rung, nguyên một trái núi liền sụp đổ.
Lục Áp nào biết rằng,Càn Khôn Xích lần này chính là hàng thật giá thật, cũng không phải thứ đồ nhái trước đó có thể sánh bằng. Khi cỗ lực lượng hủy diệt cường đại kia sắp chạm đến thân thể, Lục Áp với phát giác không ổn, muốn tránh né đã là không kịp,lưng bị dính một kích mạnh mẽ, miệng phun một ngụm máu tươi nóng rực như hỏa diễm.
Một kích này của Bích Tiêu, trong lúc vô ý không bàn mà hợp với hư hư thực thực trong đạo dụng binh. Lục Áp nhất thời sơ ý, bị Càn Khôn Xích gây thương tích, ăn một trái đắng.Vân Tiêu thấy Lục Áo thất bại, liền đem Tứ Tượng Tháp tế ra. Lục Áo mới vừa rồi ăn một trái đắng, chỉ nghĩ đối phương giảo hoạt, cố ý như thế, làm sao còn dám khinh thường Tứ Tượng Tháp này, bất chấp thương thế, đem thân gập lại, liền hóa cầu vồng, né tránh công kích. Không biết lần này chân chính là hàng giả.
Trương Tử Tinh đang muốn tiến lên, Bích Tiêu lại giành trước, hướng Lục Áp đánh tới. Trương Tử Tinh nhìn ra Tam Tiêu đều có ý "Hoạt động gân cốt", lập tức cũng không nhúng tay, chỉ là ở một bên ba vị thê tử lược trận, âm thầm đề phòng Trảm Tiên Phi Đao kia.
Lục Áp thấy Bích Tiêu hùng hổ, lại kiêng kị Càn Khôn Xích trong tay nàng, thân hóa cầu vồng, hướng đằng sau bỏ chạy. Nào biết trên người Bích Tiêu tỏa ra tử quang nhàn nhạt, thế nhưng tốc độ so với cầu vồng còn muốn nhanh hơn, giây lát liền đuổi theo, Tử kiếm trong tay hướng Lục Áp chém tới. Lục Áp không ngờ đến Bích Tiêu có tốc độ nhanh như vậy, giật mình kinh hãi, tiên kiếm trong tay toát ra ngọn lửa, nghênh đón công kích. Khi tử kiếm cùng hỏa kiếm chạm nhau, Lục Áp liền cảm thấy một cỗ lực lượng kỳ dị mà khủng bố theo thân kiếm Bích Tiêu truyềnthẳng đến lồng ngực, giống như tiên thức sắp bạo liệt nổ tung. Lục Áp làm sao còn dám đánh bừa, ra sức vùng lên, đem tử kiếm đánh văng ra, đồng thời trên người vang lên bạo thanh kỳ dị, dường như thực sự đã xảy ra bạo liệt. Hộ thể hồng quan của Lục Áp chợt ảm đạm đi, cơ hồ ngay cả thương thế vừa rồi cũng đều không thể áp chế được nữa.
Lục Áp thầm nghĩ Tam Tiêu không phải bản thân bị trọng thương sao? Như thế nào còn có thể phát huy sức chiến đấu cường đại như vậy? Cái loại lực lượng kỳ dị này, bình sinh chưa từng thấy. Hắn bỗng nhiên thoáng nhìn trên trán Bích Tiêu lóe ra khỏa thủy tinh "Hồng chí", lúc này chấn động. Từng là nhân vật trọng yếu trong yêu tộc, đối với tử địch là ma thần tộc hắn tất nhiên là nhất thanh nhị sở (đại khái vô cùng rõ ràng), bật thốt lên:
- Vô thượng ma thể!
Bích Tiêu nương nương là đệ tử đích truyền của Triệt Giáo thánh nhân Thông Thiên Giáo Chủ. Như thế nào là hậu duệ của thượng cổ ma thần? Nếu vậy, vì cái gì năm đó yêu ma đại chiến cũng không thấy nàng nhúng tay vào?
Bích Tiêu tịnh không để ý tới sự kinh ngạc của Lục Áp. Cánh tay rung động chợt nhanh hơn, đạt tới một loại trình độ không thể nói lên lời, trong nhất thời, dường như có trăm ngàn cánh tay, trăm ngàn đạo kiếm quang. Lục Áp làm sao còn dám coi thường chống đỡ, thầm vận bí quyết, cả người ánh lửa bùng cháy, những vết thương do kiếm ở trên người đều kỳ dị nứt ra, lại được ảnh lửa thiêu đốt phục hồi như cũ. Tuy là chặn được công kích như thiểm điện của Bích Tiêu, nhưng tiên cơ mất hết, chỉ có thể bị động phòng thủ.
Trên người Lục Áp bỗng nhiên bay ra một đạo cầu vồng, đúng là Phân ảnh thuật phân thân. Phân ảnh thuật này giống như là đem thân thể chia làm ba phần, mỗi một phần đều có sức chiến đấu gần tương đương với bản thể. Nhưng nếu thời hạn phân thân hết, sẽ một lần nữa hợp lại, trong thời gian ngắn không thể dùng lại nữa, hơn nữa mỗi một cái phần thân khi chịu thương thế, tập trung lại làm một trên người bản thế sẽ nặng hơn nhiều lần. Nếu có thể tu luyện thành công tiến giai đến Tử Ảnh thuật, không có có thể kéo dài thời gian phân thân ra rất lớn, mà sức chiến đấu sẽ ngang với bản thể. Trọng yếu hơn nữa là thương thế cuối cùng tập trung lên người bản thể,chẳng những không nặng hơn nhiều lần, mà còn có thể yếu bớt hai thành.
Đáng tiếc chính là Lục Áp thật sự là vận đen, đến thời khắc mấu chốt lại đụng phải bát tự tương khắc () Trương Tử Tinh, thậm chí sắp thành lại bại.
(): Bát tự là ngày tháng năm sinh. Người ta dùng bát tự để đoán vận mệnh, câu trên ý muốn nói Lục Áp số trời đã định bị T khắc chế
Nghĩ đến đây, Lục Áp đối với Trương Tử Tinh lại nghiến răng thống hận, phân thân hướng Trương Tử Tinh mà đi. Mới bay được một nửa, Lục Áp bỗng nhiên cảm giác được cả người mình tựa hồ đông cứng lại. Chuẩn xác hơn chính là toàn bộ không gian đều đông cứng lại, đang ở trên không trung cũng không thể động đậy. Lục Áp đem ánh mắt kinh hãi dừng ở trên người Vân Tiêu, đồng dạng, "Hồng chí" ở mi tâm nàng đang lấp lóe.
Lục Áp lúc này như thế nào còn không biết Tam Tiêu đều là vô thượng ma thể, lúc này từ chỗ Bích Tiêu lại xuất ra một cái phân thân nữa, tiếp tục nhằm phía Trương Tử Tinh. Lục Áp "Bám riết không tha" lựa chọn Trương Tử Tinh là bởi vì trước mắt thực lực của hắn là "Yếu" nhất, lại cùng Lục Áp thù hận sâu nhất, cho nên là mục tiêu giải quyết đầu tiên.
Bỗng nhiên, bên người Tiêu Dao Tử xuất hiện một nữ tử tóc vàng mắt xanh, đúng là Quỳnh Tiêu. Lục Áp còn chưa tiếp cận, thân thể đã bị một cỗ lực lượng to lớn bắn ngược trở về. Lục Áp trong mắt hồng quang đại thịnh, vận ra thiên nhãn, nhìn ta trên người Tiêu Dao Tử xuất hiện các vòng sáng mờ mờ, dường như dùng để phòng hộ. Trong tay Lục Áp lại xuất ra một thanh trường kiếm, hướng gợn sóng đâm tới, muốn phá vỡ phòng ngự, nhưng vẫn như cũ bị bắn ngược trở về, mà hỏa diễm lực cũng mấy lần quay trở lại xâm nhập vào tiên thể Lục Áp. Lục Áp thử lại vài lần đều gặp lực lượng đáng sợ bắn ngược lại, địch nhân thì không thụ thương, chính mình lại bị mệt muốn chết, lúc này mới bay ngược trở lại.
Tam Tiêu lần này cũng Trương Tử Tinh song tu,Vãng Sanh Liên Tử kia phát huy tác dụng, không chỉ có thương thế nguyên thần khôi phục, hơn nữa tu vi còn có điểm tinh tiến, cũng dẫn phát vô thượng ma thể dị lực trước kia vẫn ngủ say trong cơ thể. Bởi vì vô thượng ma thể lực lượng trong Tam Tiêu là pha tạp, không thể so sánh với thuần khiết thượng cổ ma thân, so với Trương Tử Tinh hấp thu lực lượng tinh hoa mấy vị thượng cổ ma thần mà thành vô thượng ma thể càng kém hơn, nhưng dị năng này xem ra vẫn là tương đối khả quan.
Dị năng của Vân Tiêu là "Động triệt chi nhãn"(con mắt thông tuệ) cùng "Không gian cầm cố"(không gian giam cầm), trước mắt có thể vượt qua hết thảy chướng ngại, khám phá ngụy trang, chẳng qua đối với Trương Tử Tinh đeo mặt nạ ngũ sắc, vẫn như cũ bất lực. Khả năng sau có thể đem thời gian cùng không gian trong phạm vi nhất định hoàn toàn ngưng đọng lại, có thể công, thủ.
Dị năng của Quỳnh Tiêu so ra có phần bị động, chính là phòng hộ lực, loại phòng hộ lực này thập phần đặc thù, không chỉ có lực phòng ngự rất mạnh, hơn nữa phàm là phòng ngự công kích của địch nhân, đều phản phệ lại lực lượng không khác biệt gì, do đó lấy thủ làm công, thập phần tuyệt vời.
Cùng Quỳnh Tiêu tương phản, dị năng của Bích Tiêu là loại hình chủ động công kích---"Kinh lôi"(sấm sét) cùng "Tật điện". Sấm sét là loại lực bạo liệt đặc dị, đối với tiên thể trong ngoài đều có tác dụng phá hoại, mà Tật điện thì lại có tốc độ nhanh chóng đáng sợ, chính là công kích cùng di động hai phương diện. Cầu vồng của Lục Áp đã thập phần nhanh lẹ, có thể né tránh pháp bảo, nhưng mới vừa rồi Bích Tiêu biểu hiện ra tốc độ so với hắn còn muốn nhanh hơn, hơn nữa tần suất công kích cũng nhanh kinh người, đúng là hiệu quả của Tật điện. Chẳng qua loại dị năng này đối với lực lượng tiêu hao cũng không nhỏ, nếu đổi lại là "Chạy dài", chỉ sợ chịu đựng không bằng được Lục Áp.
Lục Áp không nghĩ tới tam nữ không chỉ có không chút dấu hiệu bị thương đến lực lượng, ngược lại còn có dị năng của vô thượng ma thể, không khỏi thất kinh, trong lòng bắt đầu sinh ý nghĩ thối lui.
Trương Tử Tinh thấy Bích Tiêu tấn công liên tục, nhưng vẫn không cách nào đánh tan ngọn lửa phòng ngự của Lục Áp, trong lòng biết là thời quan quá lâu, Tật điện khó có khả năng duy trì,quát:
- Bích Tiêu.Đem trăm ngàn công kích kia tập trung một điểm!
Bích Tiêu nghe vậy, cũng không nghĩ nhiều, không chút do dự chấp thành ý tứ phu quân. Ngọn lửa của Lục Áp không thể chống đỡ cường độ công kích tập trung kia. Hắn hú lên quái dị, phát ra một vòng ánh lửa cuốn lấy Bích Tiêu, cả người dựa thế lui về phía sau, trong tay đã xuất ra một cái hồ lô.
Cũng không phải Lục Áp muốn giết chết Tam Tiêu, đắc tội Thông Thiên Giáo Chủ, mà là trước mắt tình thế không phải là ngươi chết thì ta vong, căn bản không thể lưu tình hoặc sơ sẩy. Lục Áp vừa muốn mở hồ lô ra thì bỗng nhiên thấy Tiêu Dao Tử hiện ra trước người Bích Tiêu. Trong tay cũng cầm một cái hồ lô.
Lục Áp thấy Tiêu Dao Tửu rốt cục thiếu kiên nhẫn từ vòng phòng hộ lực lượng của Quỳnh Tiêu đi ra, âm thầm tính kế, bỗng nhiên nhìn thấy trong tay Tiêu Dao Tử có một cái hồ lô, không khỏi chấn động mạnh ---- hồ lô kia cùng cái trong tay hắn giống nhau như đúc.
Phi đao hồ lô này vốn là Lục Áp ngẫu nhiên gặp kỳ ngộ lấy bản mệnh nguyên thần luyện thành, độc nhất vô nhị, như thế nào Tiêu Dao Tử cũng có một cái? Hay là lại cùng Phiên Thiên Ấn giống nhau, là vật có cùng hình dáng? Vạn nhất cũng giống Càn Khôn Xích kia?
Ngay trong nháy mắt Lục Áp do dự, đối phương đã mở hồ lô ra, hồ lô kia hiện ra một đường hào quang. Cao ba trượng có thừa, bên trên hiện ra một vật, chiều dài bảy tấc, có mi có mắt, trong mắt có lưỡng đạo bạch quang. Bạch quang chụp xuống, lúc này dừng lại ở ngay trên đỉnh đầu Lục Áp. Quả nhiên cùng Trảm Tiên Phi Đao giống nhau như đúc!
Lục Áp cảm giác được bạch quang kia giống như có một loại ma lực kỳ dị, khiến cho nguyên thần lực chính mình không chịu sự khống chế hướng phía trước lao tới, giống như rơi vào vũng bùn sâu không thấy đáy, không thể tự kiềm chế, chẳng lẽ hồ lô kia của Tiêu Dao Tử là thật?
Lúc này Tiêu Dao Tử khom người một cái. Nói một câu:
- Thỉnh bảo bối chuyển thân!
Vật kia lập tức hướng đỉnh đầu Lục Áp lao tới. Trong lòng Lục Áp biết đây là thời điểm liên quan đến tánh mạng, hét lớn một tiếng. Trong tiên thức Chân Hỏa lực bốc cháy mạnh mẽ, rốt cục cũng từ cảm giác đáng sợ rơi vào "Vũng bùn" kia mà thoát ra. Vừa thoát khỏi, Lục Áp mới phát hiện, trong tay đối phương căn bản không có cái hồ lô nào, mà nguyên thần chính mình giống như gặp phải một công kích đặc thù nào đó, nặng trĩu, thập phần khó chịu, đạo bào toàn thân đều bị mồ hôi lạnh làm ướt sũng.
Lục Áp nhìn thấy nụ cười lạnh thản nhiên của Trương Tử Tinh, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một cảm giác lạnh người, mới vừa rồi đến tột cùng là lực lượng pháp bảo gì, có thể khiến chính mình thiếu chút nữa lâm vào một loại ảo cảnh đáng sợ, thậm chí ngay cả nguyên thần đều chịu công kích
Lục Áp cho rằng chuyện vừa rồi nguyên nhân là tại pháp bảo, hiện giờ Bích Tiêu đang trừ lửa mà Quỳnh Tiêu chưa quay lại, đúng là thời cơ tốt nhất để giết chết Tiêu Dao Tử. Lục Áp vừa nghĩ thế, hỏa kiếm trong tay lại toát ra liệt hỏa hồng sắc, toàn lực chém về phía Trương Tử Tinh, ý định không để cho đối phương có cơ hội thi triển "Pháp bảo", một kích này phải tiêu diệt được đại cừu nhân " Chân tiên" cảnh giới kia.
Trong tay Trương Tử Tinh hiện ra một thanh kim kiếm, tỏa ra một vòng kiếm quang kỳ dị, hóa thành những hình ảnh mờ mịt, đem Lục Áp vây vào trong đó. Ngọn lửa trên tiên kiếm của Lục Áp giống như gặp loại quái thú cắn nuốt nào đó, lập tức ảm đạm hẳn đi. Lục Áp chỉ cảm thấy càng lúc càng lún sâu vào, nhất cử nhất động của Tiêu Dao Tử đều mang theo lực trói buộc cường đại, khiến cho lực lượng bản thân bị phân ra suy yếu rất nhiều.
Lục Áp hét lớn một tiếng, toàn thân lại rực cháy, muốn tiêu trừ ảo cảnh trước mắt, nào biết không chỉ không thể" Thoát khỏi", động tác cơ thể còn bị Tiêu Dao Tử quỷ dị mà bị chậm lại. Lục Áp liên tục tăng lực lượng lên, tình huống vẫn y nguyên, giống như đang lâm vào trong một ác mộng đáng sợ, không thể tỉnh lại. Theo Hãm Tiên Kiếm nhập vào ảo cảnh, Lục Áp cảm giác được toàn bộ thân thể đều bị vô số cỗ lực lượng từ các hướng xé rách, ngọn lửa bên ngoài cơ thể cũng bị nghìn vạn lực xé rách thành nhiều mảnh nhỏ, ảm đạm không ánh sáng, vô số lực lượng khủng bố theo động tác Tiêu Dao Tử mà dần dần tăng cường, không ngừng tích lũy uy lực khi bạo liệt hơn hẳn các pháp bảo bình thường, đợi cho thời khác cuối cùng hoàn toàn bùng nổ, thì chính là lúc hắn hôi phi yên diệt.
Lúc này Lục Áp rốt cục nhận thấy không đúng, áp lực đáng sợ như thế, không phải là ảo cảnh!
Ánh kiếm mịt mù khiến cho toàn bộ không gian đều xảy ra vặn vẹo, kim kiếm trong tay Trương Tử Tinh biến mất không thấy, giống như một cái đầu mối then chốt, kéo toàn bộ lực lượng của không gian kỳ dị. Kiếm thế của Trương Tử Tinh bỗng nhiên ngừng lại, không gian kia lại vặn vẹo một chút, dường như bị phân giải thành vô số mảnh nhỏ, từ các phương hướng bất đồng mà phân liệt ra. Lục Áp chết mang theo cảm giác không cam lòng cùng sợ hãi. Cùng với không gian đang bị xé rách kia, toàn bộ thân thể hắn đều hóa thành những ngọn lửa rơi rụng, cho đến lúc tiêu tán vô tung.
Hai cái phân thân khác thấy thế kinh hãi: tam đại phân ảnh, không ngờ lại bị giết như vậy? Trước kia cũng đã từng xem Tiêu Dao Tử sử dụng kim kiếm, như thế nào không có uy lực khủng bố như vậy? Đến tột cùng Tiêu Dao Tửu dùng là kiếm thế đáng sợ gì? Cứ dựa vào những gì nhì thấy, thực lực Tiêu Dao Tử chẳng lẽ không phải là . . . . . . . .
Phân ảnh bí thật giống như là một loại phân thân thuật, mặc dù là phân thân cũng tương đương với một bộ phận của bản thế. Chỉ cần còn một cái phân thân, vẫn có thể giữ mạng, nhưng những thương tổn của phân thân đều thương hại bản thế, hơn nữa sau khi bị giết, lực lượng cũng bị tổn hại không nhỏ.
Quả nhiên. Khí thế hai phân thân khác của Lục Áp nhất thời giảm xuống không ít. Phân Thân đang bị Vân Tiêu dùng không gian giam cầm khống chế liền cảm thấy được lực trói buộc của không gian chung quanh bỗng nhiên biến mất, đang muốn nhanh chóng nắm lấy cơ hội bỏ chạy, thì bỗng nhiên không trung xuất hiện thân ảnh Tiêu Dao Tử, trong tay tỏa ra quang mang bốn màu, hướng đầu hắn đánh tới.
Bởi vì vừa rồi có giáo huấn một phân thân bị giết cho nên Lục Áp cũng không khinh thường Trương Tử Tinh có "tu vi chân tiên" nữa, nhất là lực lượng của kim kiếm kia, quỷ dị vô cùng. Mắt thấy tránh cũng không thể thoát, Lục Áp đành vận ra bản nguyên chân hỏa lực, hướng quyền đầu Trương Tử Tinh dùng cứng đối cứng nghênh đón. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Hai quyền va chạm, hai người đều hơi chấn động, Trương Tử Tinh vững vàng lơ lửng trên không, không chút sứt mẻ. Mà thân thể Lục Áp lắc lư rơi xuống dưới đất, nhất thời xuất hiện những vết vứt to lớn, hướng bốn phía lan tràn ra, đại lượng đất đá trên đỉnh núi bắt đầu sụp xuống. Dù là như thế, Lục Áp vẫn như cũ không thể hóa giải lực lượng khủng bố siêu việt ngoài dự tính, đành đem lực kia tập trung ở trên cánh tay, xuất ra bí pháp, cánh tay nhất thời bạo liệt, hóa thành khói nhẹ, biến mất không thấy, trả giá bằng một cánh tay, cuối cùng cũng thoát khỏi cỗ lực lượng kỳ dị đáng sợ kia.
Mà Trương Tử Tinh chịu bản nguyên chân hỏa của Lục Áp cũng không thoải mái gì, ngọn lửa theo nắm tay nhanh chóng lan tràn ra. Lan đến toàn thân, nhất thời biết thành một người lửa. Nhưng thân thể Trương Tử Tinh lập tức toát ra khói đen nhàn nhạt, khói đen tựa hồ mang theo lực cắn nuốt nào đó, đem bản nguyên chân hỏa của Lục Áp ăn mòn hết, cuối cùng hắc vụ dần dần tan đi, quần áo trên người Trương Tử Tinh cũng chưa bị đốt chút nào. Nếu nói lúc trước kiếm thế cổ quái của kim kiếm khiến cho Lục Áp không thể địch lại, hiện giờ là cứng đối cứng, thật sự đã phản ánh rõ thực lực chân chính của Tiêu Dao Tử.
Lục Áp sợ hãi vô cùng, cảm giác cỗ khói đen kia truyền đến một loại lực lượng quen thuộc, trong mắt lộ ra quang mang khó có thể tin được:
- Tiêu Dao Tử! Ngươi như thế nào thân cũng mang ma thần lực?
- Dù sao hôm nay ngươi khó thoát khỏi kiếp số, dứt khoát cho ngươi chết cũng hiểu được!
Trương Tử Tinh cười ha ha, mặt nạ ngũ sắc sinh ra diệu dụng, trên trán hiện ra khỏa hạt châu màu tím như hạt gạo.
Lục Áp trong lòng chấn động mãnh liệt: lại là vô thượng ma thể. Bốn người này đều là thân thể ma thần mạnh nhất. Chẳng lẽ ma thần tộc vẫn yên lặng hiện giờ lại . . . . . Lục Áp nhìn biểu tình trấn định tự nhiên của Tiêu Dao Tử trước mắt, trong lòng khỏi khỏi dâng lên một cỗ sợ hãi: từ Mai Sơn sơ ngộ Tiêu Dao Tử và kết thù tới này, sau đó cũng có gặp lại mấy lần, người này thực lực mỗi lần lại thêm cường đại, tốc độ lực lượng phát triển quả thực có thể dùng bốn chữ "không thể tưởng tượng" để hình dung. Người này lúc trước còn phải dựa vào đám người Kim Linh Thánh Mẫu, Tam Tiêu che chở mới may mắn đào thoát giữ được tánh mạng trong tay hắn, sau lại gặp ở Vũ Di Sơn cùng Thủ Dương Sơn, đã có thể khiến cho hắn gặp phiền toái không nhỏ, thế nhưng hiện giờ chính mình cũng không thể đánh lại.
Tiêu Dao Tử cùng Tam Tiêu đều là vô thượng ma thể, cũng là địch thủ lớn nhất của yêu tộc, tuy nói Lục Áp cũng không phải là thuần túy yêu tộc, nhưng năm đó dù sao cũng từng gửi hồn làm yêu tộc thái tử, cũng trải qua quá trình chiến tranh thảm thiết giữa yêu ma tộc, cho nên đối với Ma tộc từ nội tâm cũng phát ra một loại cảm giác thù hận.
Một bên tâm niệm Lục Áp xoay chuyển, một bên chỉ huy hai đại phân thân nhanh chóng bỏ chạy, nhưng lại bị Tam Tiêu chăm chú gắt gao, không thể thực hiện được, nhất là không gian giam cầm của Vân Tiêu cùng khả năng tật điện của Bích Tiêu, quả thực là khắc tinh với cầu vồng của hắn.
Lục Áp bắt đầu cảm thấy hối hận, theo như một kích vừa rồi, tu vi Tiêu Dao Tử rõ ràng đã ở trên hắn, cho nên mới có thể làm cho hắn sinh ra cảm giác sai lầm " Chân tiên", đều do hắn nhất thời nóng vội, lại phán đoán sai thực lực Tam Tiêu, khiến bây giờ bị rơi vào đường cùng.
Vừa nãy phân tâm, khiến một phân thân bị diệt, tổn thương của hai phân thân còn lại đều sẽ trở lại trên người này, làm lực lượng giảm đi, nếu không phải phân thân mà là bản thể bị tiêu diệt, như vậy Lục Áp hắn thật sự xong rồi.
Trương Tử Tinh cũng hiểu được điểm này, Lục Áp cùng chính mình oán hận chất chứa sâu đậm, không thể hóa giải, người này thân là huyền tiên, tu vi tinh trạm, lại có pháp bảo nguy hiểm như Trảm Tiên Phi Đao. Hiện giờ đúng là tình thế khẩn yếu quan đầu, tuyệt không thể nhân từ nương tay, thừa dịp lúc này Tam Tiêu đều ở đây, dứt khoát làm một lần đưa kẻ đối đầu kia lên Phong Thần Bảng.
Nhưng vào lúc này, chỉ thấy trong tay Lục Áp xuất hiện thêm một cây trượng ngắn, đồng thời tiên lực trên người điên cuồng tích tụ lại. Cho dù bị Vân Tiêu dùng không gian giam cầm, vẫn như cũ lộ ra một cỗ hơi thở hủy diệt dị thường khủng bố.
Tự bạo? Trương Tử Tinh lắp bắp kinh hãi, lấy cảnh giới huyền tiên trung giai đỉnh của Lục Áp, nếu thật sự muốn tự báo, bốn người mình không thể chống đỡ được, cho dù là lực phòng hộ của Quỳnh Tiêu cũng vô pháp ngăn cản. Lúc này hắn vung tay lên, hiện ra cửu đỉnh, đem Tam Tiêu cùng bản thân đem vào bên trong, Quỳnh Tiêu cũng cẩn thận ôm lấy Huyền Ẩn Tán Nhân. Lục Áp nhìn thấy cửu đỉnh, vẻ kinh ngạc càng đậm, nhưng vẫn như cũ điên cuồng tụ tập lực lượng không có dừng lại.
Lực lượng kia cuồng bạo hơn, khoảnh khắc đã đạt tới một trình độ khủng bố, chỉ thấy ở chỗ Lục Áp, không trung đột nhiên tản mát ra quang mang mãnh liệt, giống như trăm ngàn thái dương đồng thời tỏa sáng, làm cho đất động núi rung, nguyên một trái núi liền sụp đổ.
Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần - Chapter 404
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Lục Áp nào biết rằng,Càn Khôn Xích lần này chính là hàng thật giá thật, cũng không phải thứ đồ nhái trước đó có thể sánh bằng. Khi cỗ lực lượng hủy diệt cường đại kia sắp chạm đến thân thể, Lục Áp với phát giác không ổn, muốn tránh né đã là không kịp,lưng bị dính một kích mạnh mẽ, miệng phun một ngụm máu tươi nóng rực như hỏa diễm.
Một kích này của Bích Tiêu, trong lúc vô ý không bàn mà hợp với hư hư thực thực trong đạo dụng binh. Lục Áp nhất thời sơ ý, bị Càn Khôn Xích gây thương tích, ăn một trái đắng.Vân Tiêu thấy Lục Áo thất bại, liền đem Tứ Tượng Tháp tế ra. Lục Áo mới vừa rồi ăn một trái đắng, chỉ nghĩ đối phương giảo hoạt, cố ý như thế, làm sao còn dám khinh thường Tứ Tượng Tháp này, bất chấp thương thế, đem thân gập lại, liền hóa cầu vồng, né tránh công kích. Không biết lần này chân chính là hàng giả.
Trương Tử Tinh đang muốn tiến lên, Bích Tiêu lại giành trước, hướng Lục Áp đánh tới. Trương Tử Tinh nhìn ra Tam Tiêu đều có ý "Hoạt động gân cốt", lập tức cũng không nhúng tay, chỉ là ở một bên ba vị thê tử lược trận, âm thầm đề phòng Trảm Tiên Phi Đao kia.
Lục Áp thấy Bích Tiêu hùng hổ, lại kiêng kị Càn Khôn Xích trong tay nàng, thân hóa cầu vồng, hướng đằng sau bỏ chạy. Nào biết trên người Bích Tiêu tỏa ra tử quang nhàn nhạt, thế nhưng tốc độ so với cầu vồng còn muốn nhanh hơn, giây lát liền đuổi theo, Tử kiếm trong tay hướng Lục Áp chém tới. Lục Áp không ngờ đến Bích Tiêu có tốc độ nhanh như vậy, giật mình kinh hãi, tiên kiếm trong tay toát ra ngọn lửa, nghênh đón công kích. Khi tử kiếm cùng hỏa kiếm chạm nhau, Lục Áp liền cảm thấy một cỗ lực lượng kỳ dị mà khủng bố theo thân kiếm Bích Tiêu truyềnthẳng đến lồng ngực, giống như tiên thức sắp bạo liệt nổ tung. Lục Áp làm sao còn dám đánh bừa, ra sức vùng lên, đem tử kiếm đánh văng ra, đồng thời trên người vang lên bạo thanh kỳ dị, dường như thực sự đã xảy ra bạo liệt. Hộ thể hồng quan của Lục Áp chợt ảm đạm đi, cơ hồ ngay cả thương thế vừa rồi cũng đều không thể áp chế được nữa.
Lục Áp thầm nghĩ Tam Tiêu không phải bản thân bị trọng thương sao? Như thế nào còn có thể phát huy sức chiến đấu cường đại như vậy? Cái loại lực lượng kỳ dị này, bình sinh chưa từng thấy. Hắn bỗng nhiên thoáng nhìn trên trán Bích Tiêu lóe ra khỏa thủy tinh "Hồng chí", lúc này chấn động. Từng là nhân vật trọng yếu trong yêu tộc, đối với tử địch là ma thần tộc hắn tất nhiên là nhất thanh nhị sở (đại khái vô cùng rõ ràng), bật thốt lên:
- Vô thượng ma thể!
Bích Tiêu nương nương là đệ tử đích truyền của Triệt Giáo thánh nhân Thông Thiên Giáo Chủ. Như thế nào là hậu duệ của thượng cổ ma thần? Nếu vậy, vì cái gì năm đó yêu ma đại chiến cũng không thấy nàng nhúng tay vào?
Bích Tiêu tịnh không để ý tới sự kinh ngạc của Lục Áp. Cánh tay rung động chợt nhanh hơn, đạt tới một loại trình độ không thể nói lên lời, trong nhất thời, dường như có trăm ngàn cánh tay, trăm ngàn đạo kiếm quang. Lục Áp làm sao còn dám coi thường chống đỡ, thầm vận bí quyết, cả người ánh lửa bùng cháy, những vết thương do kiếm ở trên người đều kỳ dị nứt ra, lại được ảnh lửa thiêu đốt phục hồi như cũ. Tuy là chặn được công kích như thiểm điện của Bích Tiêu, nhưng tiên cơ mất hết, chỉ có thể bị động phòng thủ.
Trên người Lục Áp bỗng nhiên bay ra một đạo cầu vồng, đúng là Phân ảnh thuật phân thân. Phân ảnh thuật này giống như là đem thân thể chia làm ba phần, mỗi một phần đều có sức chiến đấu gần tương đương với bản thể. Nhưng nếu thời hạn phân thân hết, sẽ một lần nữa hợp lại, trong thời gian ngắn không thể dùng lại nữa, hơn nữa mỗi một cái phần thân khi chịu thương thế, tập trung lại làm một trên người bản thế sẽ nặng hơn nhiều lần. Nếu có thể tu luyện thành công tiến giai đến Tử Ảnh thuật, không có có thể kéo dài thời gian phân thân ra rất lớn, mà sức chiến đấu sẽ ngang với bản thể. Trọng yếu hơn nữa là thương thế cuối cùng tập trung lên người bản thể,chẳng những không nặng hơn nhiều lần, mà còn có thể yếu bớt hai thành.
Đáng tiếc chính là Lục Áp thật sự là vận đen, đến thời khắc mấu chốt lại đụng phải bát tự tương khắc (1) Trương Tử Tinh, thậm chí sắp thành lại bại.
(1): Bát tự là ngày tháng năm sinh. Người ta dùng bát tự để đoán vận mệnh, câu trên ý muốn nói Lục Áp số trời đã định bị 3T khắc chế
Nghĩ đến đây, Lục Áp đối với Trương Tử Tinh lại nghiến răng thống hận, phân thân hướng Trương Tử Tinh mà đi. Mới bay được một nửa, Lục Áp bỗng nhiên cảm giác được cả người mình tựa hồ đông cứng lại. Chuẩn xác hơn chính là toàn bộ không gian đều đông cứng lại, đang ở trên không trung cũng không thể động đậy. Lục Áp đem ánh mắt kinh hãi dừng ở trên người Vân Tiêu, đồng dạng, "Hồng chí" ở mi tâm nàng đang lấp lóe.
Lục Áp lúc này như thế nào còn không biết Tam Tiêu đều là vô thượng ma thể, lúc này từ chỗ Bích Tiêu lại xuất ra một cái phân thân nữa, tiếp tục nhằm phía Trương Tử Tinh. Lục Áp "Bám riết không tha" lựa chọn Trương Tử Tinh là bởi vì trước mắt thực lực của hắn là "Yếu" nhất, lại cùng Lục Áp thù hận sâu nhất, cho nên là mục tiêu giải quyết đầu tiên.
Bỗng nhiên, bên người Tiêu Dao Tử xuất hiện một nữ tử tóc vàng mắt xanh, đúng là Quỳnh Tiêu. Lục Áp còn chưa tiếp cận, thân thể đã bị một cỗ lực lượng to lớn bắn ngược trở về. Lục Áp trong mắt hồng quang đại thịnh, vận ra thiên nhãn, nhìn ta trên người Tiêu Dao Tử xuất hiện các vòng sáng mờ mờ, dường như dùng để phòng hộ. Trong tay Lục Áp lại xuất ra một thanh trường kiếm, hướng gợn sóng đâm tới, muốn phá vỡ phòng ngự, nhưng vẫn như cũ bị bắn ngược trở về, mà hỏa diễm lực cũng mấy lần quay trở lại xâm nhập vào tiên thể Lục Áp. Lục Áp thử lại vài lần đều gặp lực lượng đáng sợ bắn ngược lại, địch nhân thì không thụ thương, chính mình lại bị mệt muốn chết, lúc này mới bay ngược trở lại.
Tam Tiêu lần này cũng Trương Tử Tinh song tu,Vãng Sanh Liên Tử kia phát huy tác dụng, không chỉ có thương thế nguyên thần khôi phục, hơn nữa tu vi còn có điểm tinh tiến, cũng dẫn phát vô thượng ma thể dị lực trước kia vẫn ngủ say trong cơ thể. Bởi vì vô thượng ma thể lực lượng trong Tam Tiêu là pha tạp, không thể so sánh với thuần khiết thượng cổ ma thân, so với Trương Tử Tinh hấp thu lực lượng tinh hoa mấy vị thượng cổ ma thần mà thành vô thượng ma thể càng kém hơn, nhưng dị năng này xem ra vẫn là tương đối khả quan.
Dị năng của Vân Tiêu là "Động triệt chi nhãn"(con mắt thông tuệ) cùng "Không gian cầm cố"(không gian giam cầm), trước mắt có thể vượt qua hết thảy chướng ngại, khám phá ngụy trang, chẳng qua đối với Trương Tử Tinh đeo mặt nạ ngũ sắc, vẫn như cũ bất lực. Khả năng sau có thể đem thời gian cùng không gian trong phạm vi nhất định hoàn toàn ngưng đọng lại, có thể công, thủ.
Dị năng của Quỳnh Tiêu so ra có phần bị động, chính là phòng hộ lực, loại phòng hộ lực này thập phần đặc thù, không chỉ có lực phòng ngự rất mạnh, hơn nữa phàm là phòng ngự công kích của địch nhân, đều phản phệ lại lực lượng không khác biệt gì, do đó lấy thủ làm công, thập phần tuyệt vời.
Cùng Quỳnh Tiêu tương phản, dị năng của Bích Tiêu là loại hình chủ động công kích---"Kinh lôi"(sấm sét) cùng "Tật điện". Sấm sét là loại lực bạo liệt đặc dị, đối với tiên thể trong ngoài đều có tác dụng phá hoại, mà Tật điện thì lại có tốc độ nhanh chóng đáng sợ, chính là công kích cùng di động hai phương diện. Cầu vồng của Lục Áp đã thập phần nhanh lẹ, có thể né tránh pháp bảo, nhưng mới vừa rồi Bích Tiêu biểu hiện ra tốc độ so với hắn còn muốn nhanh hơn, hơn nữa tần suất công kích cũng nhanh kinh người, đúng là hiệu quả của Tật điện. Chẳng qua loại dị năng này đối với lực lượng tiêu hao cũng không nhỏ, nếu đổi lại là "Chạy dài", chỉ sợ chịu đựng không bằng được Lục Áp.
Lục Áp không nghĩ tới tam nữ không chỉ có không chút dấu hiệu bị thương đến lực lượng, ngược lại còn có dị năng của vô thượng ma thể, không khỏi thất kinh, trong lòng bắt đầu sinh ý nghĩ thối lui.
Trương Tử Tinh thấy Bích Tiêu tấn công liên tục, nhưng vẫn không cách nào đánh tan ngọn lửa phòng ngự của Lục Áp, trong lòng biết là thời quan quá lâu, Tật điện khó có khả năng duy trì,quát:
- Bích Tiêu.Đem trăm ngàn công kích kia tập trung một điểm!
Bích Tiêu nghe vậy, cũng không nghĩ nhiều, không chút do dự chấp thành ý tứ phu quân. Ngọn lửa của Lục Áp không thể chống đỡ cường độ công kích tập trung kia. Hắn hú lên quái dị, phát ra một vòng ánh lửa cuốn lấy Bích Tiêu, cả người dựa thế lui về phía sau, trong tay đã xuất ra một cái hồ lô.
Cũng không phải Lục Áp muốn giết chết Tam Tiêu, đắc tội Thông Thiên Giáo Chủ, mà là trước mắt tình thế không phải là ngươi chết thì ta vong, căn bản không thể lưu tình hoặc sơ sẩy. Lục Áp vừa muốn mở hồ lô ra thì bỗng nhiên thấy Tiêu Dao Tử hiện ra trước người Bích Tiêu. Trong tay cũng cầm một cái hồ lô.
Lục Áp thấy Tiêu Dao Tửu rốt cục thiếu kiên nhẫn từ vòng phòng hộ lực lượng của Quỳnh Tiêu đi ra, âm thầm tính kế, bỗng nhiên nhìn thấy trong tay Tiêu Dao Tử có một cái hồ lô, không khỏi chấn động mạnh ---- hồ lô kia cùng cái trong tay hắn giống nhau như đúc.
Phi đao hồ lô này vốn là Lục Áp ngẫu nhiên gặp kỳ ngộ lấy bản mệnh nguyên thần luyện thành, độc nhất vô nhị, như thế nào Tiêu Dao Tử cũng có một cái? Hay là lại cùng Phiên Thiên Ấn giống nhau, là vật có cùng hình dáng? Vạn nhất cũng giống Càn Khôn Xích kia?
Ngay trong nháy mắt Lục Áp do dự, đối phương đã mở hồ lô ra, hồ lô kia hiện ra một đường hào quang. Cao ba trượng có thừa, bên trên hiện ra một vật, chiều dài bảy tấc, có mi có mắt, trong mắt có lưỡng đạo bạch quang. Bạch quang chụp xuống, lúc này dừng lại ở ngay trên đỉnh đầu Lục Áp. Quả nhiên cùng Trảm Tiên Phi Đao giống nhau như đúc!
Lục Áp cảm giác được bạch quang kia giống như có một loại ma lực kỳ dị, khiến cho nguyên thần lực chính mình không chịu sự khống chế hướng phía trước lao tới, giống như rơi vào vũng bùn sâu không thấy đáy, không thể tự kiềm chế, chẳng lẽ hồ lô kia của Tiêu Dao Tử là thật?
Lúc này Tiêu Dao Tử khom người một cái. Nói một câu:
- Thỉnh bảo bối chuyển thân!
Vật kia lập tức hướng đỉnh đầu Lục Áp lao tới. Trong lòng Lục Áp biết đây là thời điểm liên quan đến tánh mạng, hét lớn một tiếng. Trong tiên thức Chân Hỏa lực bốc cháy mạnh mẽ, rốt cục cũng từ cảm giác đáng sợ rơi vào "Vũng bùn" kia mà thoát ra. Vừa thoát khỏi, Lục Áp mới phát hiện, trong tay đối phương căn bản không có cái hồ lô nào, mà nguyên thần chính mình giống như gặp phải một công kích đặc thù nào đó, nặng trĩu, thập phần khó chịu, đạo bào toàn thân đều bị mồ hôi lạnh làm ướt sũng.
Lục Áp nhìn thấy nụ cười lạnh thản nhiên của Trương Tử Tinh, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một cảm giác lạnh người, mới vừa rồi đến tột cùng là lực lượng pháp bảo gì, có thể khiến chính mình thiếu chút nữa lâm vào một loại ảo cảnh đáng sợ, thậm chí ngay cả nguyên thần đều chịu công kích
Lục Áp cho rằng chuyện vừa rồi nguyên nhân là tại pháp bảo, hiện giờ Bích Tiêu đang trừ lửa mà Quỳnh Tiêu chưa quay lại, đúng là thời cơ tốt nhất để giết chết Tiêu Dao Tử. Lục Áp vừa nghĩ thế, hỏa kiếm trong tay lại toát ra liệt hỏa hồng sắc, toàn lực chém về phía Trương Tử Tinh, ý định không để cho đối phương có cơ hội thi triển "Pháp bảo", một kích này phải tiêu diệt được đại cừu nhân " Chân tiên" cảnh giới kia.
Trong tay Trương Tử Tinh hiện ra một thanh kim kiếm, tỏa ra một vòng kiếm quang kỳ dị, hóa thành những hình ảnh mờ mịt, đem Lục Áp vây vào trong đó. Ngọn lửa trên tiên kiếm của Lục Áp giống như gặp loại quái thú cắn nuốt nào đó, lập tức ảm đạm hẳn đi. Lục Áp chỉ cảm thấy càng lúc càng lún sâu vào, nhất cử nhất động của Tiêu Dao Tử đều mang theo lực trói buộc cường đại, khiến cho lực lượng bản thân bị phân ra suy yếu rất nhiều.
Lục Áp hét lớn một tiếng, toàn thân lại rực cháy, muốn tiêu trừ ảo cảnh trước mắt, nào biết không chỉ không thể" Thoát khỏi", động tác cơ thể còn bị Tiêu Dao Tử quỷ dị mà bị chậm lại. Lục Áp liên tục tăng lực lượng lên, tình huống vẫn y nguyên, giống như đang lâm vào trong một ác mộng đáng sợ, không thể tỉnh lại. Theo Hãm Tiên Kiếm nhập vào ảo cảnh, Lục Áp cảm giác được toàn bộ thân thể đều bị vô số cỗ lực lượng từ các hướng xé rách, ngọn lửa bên ngoài cơ thể cũng bị nghìn vạn lực xé rách thành nhiều mảnh nhỏ, ảm đạm không ánh sáng, vô số lực lượng khủng bố theo động tác Tiêu Dao Tử mà dần dần tăng cường, không ngừng tích lũy uy lực khi bạo liệt hơn hẳn các pháp bảo bình thường, đợi cho thời khác cuối cùng hoàn toàn bùng nổ, thì chính là lúc hắn hôi phi yên diệt.
Lúc này Lục Áp rốt cục nhận thấy không đúng, áp lực đáng sợ như thế, không phải là ảo cảnh!
Ánh kiếm mịt mù khiến cho toàn bộ không gian đều xảy ra vặn vẹo, kim kiếm trong tay Trương Tử Tinh biến mất không thấy, giống như một cái đầu mối then chốt, kéo toàn bộ lực lượng của không gian kỳ dị. Kiếm thế của Trương Tử Tinh bỗng nhiên ngừng lại, không gian kia lại vặn vẹo một chút, dường như bị phân giải thành vô số mảnh nhỏ, từ các phương hướng bất đồng mà phân liệt ra. Lục Áp chết mang theo cảm giác không cam lòng cùng sợ hãi. Cùng với không gian đang bị xé rách kia, toàn bộ thân thể hắn đều hóa thành những ngọn lửa rơi rụng, cho đến lúc tiêu tán vô tung.
Hai cái phân thân khác thấy thế kinh hãi: tam đại phân ảnh, không ngờ lại bị giết như vậy? Trước kia cũng đã từng xem Tiêu Dao Tử sử dụng kim kiếm, như thế nào không có uy lực khủng bố như vậy? Đến tột cùng Tiêu Dao Tửu dùng là kiếm thế đáng sợ gì? Cứ dựa vào những gì nhì thấy, thực lực Tiêu Dao Tử chẳng lẽ không phải là . . . . . . . .
Phân ảnh bí thật giống như là một loại phân thân thuật, mặc dù là phân thân cũng tương đương với một bộ phận của bản thế. Chỉ cần còn một cái phân thân, vẫn có thể giữ mạng, nhưng những thương tổn của phân thân đều thương hại bản thế, hơn nữa sau khi bị giết, lực lượng cũng bị tổn hại không nhỏ.
Quả nhiên. Khí thế hai phân thân khác của Lục Áp nhất thời giảm xuống không ít. Phân Thân đang bị Vân Tiêu dùng không gian giam cầm khống chế liền cảm thấy được lực trói buộc của không gian chung quanh bỗng nhiên biến mất, đang muốn nhanh chóng nắm lấy cơ hội bỏ chạy, thì bỗng nhiên không trung xuất hiện thân ảnh Tiêu Dao Tử, trong tay tỏa ra quang mang bốn màu, hướng đầu hắn đánh tới.
Bởi vì vừa rồi có giáo huấn một phân thân bị giết cho nên Lục Áp cũng không khinh thường Trương Tử Tinh có "tu vi chân tiên" nữa, nhất là lực lượng của kim kiếm kia, quỷ dị vô cùng. Mắt thấy tránh cũng không thể thoát, Lục Áp đành vận ra bản nguyên chân hỏa lực, hướng quyền đầu Trương Tử Tinh dùng cứng đối cứng nghênh đón. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Hai quyền va chạm, hai người đều hơi chấn động, Trương Tử Tinh vững vàng lơ lửng trên không, không chút sứt mẻ. Mà thân thể Lục Áp lắc lư rơi xuống dưới đất, nhất thời xuất hiện những vết vứt to lớn, hướng bốn phía lan tràn ra, đại lượng đất đá trên đỉnh núi bắt đầu sụp xuống. Dù là như thế, Lục Áp vẫn như cũ không thể hóa giải lực lượng khủng bố siêu việt ngoài dự tính, đành đem lực kia tập trung ở trên cánh tay, xuất ra bí pháp, cánh tay nhất thời bạo liệt, hóa thành khói nhẹ, biến mất không thấy, trả giá bằng một cánh tay, cuối cùng cũng thoát khỏi cỗ lực lượng kỳ dị đáng sợ kia.
Mà Trương Tử Tinh chịu bản nguyên chân hỏa của Lục Áp cũng không thoải mái gì, ngọn lửa theo nắm tay nhanh chóng lan tràn ra. Lan đến toàn thân, nhất thời biết thành một người lửa. Nhưng thân thể Trương Tử Tinh lập tức toát ra khói đen nhàn nhạt, khói đen tựa hồ mang theo lực cắn nuốt nào đó, đem bản nguyên chân hỏa của Lục Áp ăn mòn hết, cuối cùng hắc vụ dần dần tan đi, quần áo trên người Trương Tử Tinh cũng chưa bị đốt chút nào. Nếu nói lúc trước kiếm thế cổ quái của kim kiếm khiến cho Lục Áp không thể địch lại, hiện giờ là cứng đối cứng, thật sự đã phản ánh rõ thực lực chân chính của Tiêu Dao Tử.
Lục Áp sợ hãi vô cùng, cảm giác cỗ khói đen kia truyền đến một loại lực lượng quen thuộc, trong mắt lộ ra quang mang khó có thể tin được:
- Tiêu Dao Tử! Ngươi như thế nào thân cũng mang ma thần lực?
- Dù sao hôm nay ngươi khó thoát khỏi kiếp số, dứt khoát cho ngươi chết cũng hiểu được!
Trương Tử Tinh cười ha ha, mặt nạ ngũ sắc sinh ra diệu dụng, trên trán hiện ra khỏa hạt châu màu tím như hạt gạo.
Lục Áp trong lòng chấn động mãnh liệt: lại là vô thượng ma thể. Bốn người này đều là thân thể ma thần mạnh nhất. Chẳng lẽ ma thần tộc vẫn yên lặng hiện giờ lại . . . . . Lục Áp nhìn biểu tình trấn định tự nhiên của Tiêu Dao Tử trước mắt, trong lòng khỏi khỏi dâng lên một cỗ sợ hãi: từ Mai Sơn sơ ngộ Tiêu Dao Tử và kết thù tới này, sau đó cũng có gặp lại mấy lần, người này thực lực mỗi lần lại thêm cường đại, tốc độ lực lượng phát triển quả thực có thể dùng bốn chữ "không thể tưởng tượng" để hình dung. Người này lúc trước còn phải dựa vào đám người Kim Linh Thánh Mẫu, Tam Tiêu che chở mới may mắn đào thoát giữ được tánh mạng trong tay hắn, sau lại gặp ở Vũ Di Sơn cùng Thủ Dương Sơn, đã có thể khiến cho hắn gặp phiền toái không nhỏ, thế nhưng hiện giờ chính mình cũng không thể đánh lại.
Tiêu Dao Tử cùng Tam Tiêu đều là vô thượng ma thể, cũng là địch thủ lớn nhất của yêu tộc, tuy nói Lục Áp cũng không phải là thuần túy yêu tộc, nhưng năm đó dù sao cũng từng gửi hồn làm yêu tộc thái tử, cũng trải qua quá trình chiến tranh thảm thiết giữa yêu ma tộc, cho nên đối với Ma tộc từ nội tâm cũng phát ra một loại cảm giác thù hận.
Một bên tâm niệm Lục Áp xoay chuyển, một bên chỉ huy hai đại phân thân nhanh chóng bỏ chạy, nhưng lại bị Tam Tiêu chăm chú gắt gao, không thể thực hiện được, nhất là không gian giam cầm của Vân Tiêu cùng khả năng tật điện của Bích Tiêu, quả thực là khắc tinh với cầu vồng của hắn.
Lục Áp bắt đầu cảm thấy hối hận, theo như một kích vừa rồi, tu vi Tiêu Dao Tử rõ ràng đã ở trên hắn, cho nên mới có thể làm cho hắn sinh ra cảm giác sai lầm " Chân tiên", đều do hắn nhất thời nóng vội, lại phán đoán sai thực lực Tam Tiêu, khiến bây giờ bị rơi vào đường cùng.
Vừa nãy phân tâm, khiến một phân thân bị diệt, tổn thương của hai phân thân còn lại đều sẽ trở lại trên người này, làm lực lượng giảm đi, nếu không phải phân thân mà là bản thể bị tiêu diệt, như vậy Lục Áp hắn thật sự xong rồi.
Trương Tử Tinh cũng hiểu được điểm này, Lục Áp cùng chính mình oán hận chất chứa sâu đậm, không thể hóa giải, người này thân là huyền tiên, tu vi tinh trạm, lại có pháp bảo nguy hiểm như Trảm Tiên Phi Đao. Hiện giờ đúng là tình thế khẩn yếu quan đầu, tuyệt không thể nhân từ nương tay, thừa dịp lúc này Tam Tiêu đều ở đây, dứt khoát làm một lần đưa kẻ đối đầu kia lên Phong Thần Bảng.
Nhưng vào lúc này, chỉ thấy trong tay Lục Áp xuất hiện thêm một cây trượng ngắn, đồng thời tiên lực trên người điên cuồng tích tụ lại. Cho dù bị Vân Tiêu dùng không gian giam cầm, vẫn như cũ lộ ra một cỗ hơi thở hủy diệt dị thường khủng bố.
Tự bạo? Trương Tử Tinh lắp bắp kinh hãi, lấy cảnh giới huyền tiên trung giai đỉnh của Lục Áp, nếu thật sự muốn tự báo, bốn người mình không thể chống đỡ được, cho dù là lực phòng hộ của Quỳnh Tiêu cũng vô pháp ngăn cản. Lúc này hắn vung tay lên, hiện ra cửu đỉnh, đem Tam Tiêu cùng bản thân đem vào bên trong, Quỳnh Tiêu cũng cẩn thận ôm lấy Huyền Ẩn Tán Nhân. Lục Áp nhìn thấy cửu đỉnh, vẻ kinh ngạc càng đậm, nhưng vẫn như cũ điên cuồng tụ tập lực lượng không có dừng lại.
Lực lượng kia cuồng bạo hơn, khoảnh khắc đã đạt tới một trình độ khủng bố, chỉ thấy ở chỗ Lục Áp, không trung đột nhiên tản mát ra quang mang mãnh liệt, giống như trăm ngàn thái dương đồng thời tỏa sáng, làm cho đất động núi rung, nguyên một trái núi liền sụp đổ.