Trương tử tinh cùng bọn Phục hy rời khỏi quy khư không lâu Sơn hà xã tắc đồ đã tự động bay ra, như tia chớp biến mất trong không trung. Trương tử tinh biết Nữ oa nương nương triệu hồi nó nên cũng không để ý, chiếc mặt nạ ngũ sắc của hắn đã đưa cho Đắc kỷ tiến vào quy khư cùng siêu não, không thể che giấu diện mạo của mình được nữa. Thế nhưng với tình hình hiện nay thì tác dụng của chiếc mặt nạ kia cũng không nhiều nữa rồi.
Sớm muộn gì Nữ Oa nương nương thậm chí các thánh nhân còn lại đều cũng sẽ biết bộ mặt thực của hắn. Tỷ như trong Tru tiên trận sắp tới, nếu có mặt nạ cũng không quan trọng nữa rồi.
Bốn người về tới Bích du cung, Thông Thiên giáo chủ thấy Trương tử tinh trở về không việc gì liền vui mừng cùng các đệ tử tự mình xuất cung đón chào, thực sự là đã rất cấp mặt mũi cho vị nhân hoàng ( minh hữu ) này.
Đương nhiên, Trương tử tinh cũng không khiến Thông Thiên giáo chủ thất vọng, tuy nhìn bề noài tu vi của hắn đã tụt lùi thảm hại, thậm chí ngay cả bán tiên cũng không tới nhưng Thông Thiên giáo chủ biết, thực lực bây giờ của Trương tử tinh nhất định đã đạt tới một cấp độ kinh người.
Chúng đệ tử không biết nên thấy sư tôn lễ đãi Tiêu dao tử như vậy cũng thầm kinh ngạc. Có điều cả bọn họ đều là người hiểu biết, lại cũng trong đội ngũ tìm kiếm Trương tử tinh, hôm nay thấy hắn bình yên trở về đều tỏ vẻ vui mừng.
Thần nông, Hoàng đế cùng Hình thiên vẫn ở ngoài, chưa về kịp. Thông Thiên giáo chủ dẫn Trương tử tinh vào Bích du cung rồi mời Phục hy, Khổng tuyên cùng Đa bảo đạo nhân, Triệu công minh tiếp khách.
Thông Thiên giáo chủ kêu Đa bảo đạo nhân kể lại diễn biến Vạn tiên trận, Trương tử tinh nghe Võ đương thánh mẫu khiến chủ lực hai giáo lọt sâu vào trong Vạn tiên trận, cuối cùng còn tự sát chuộc tội, vừa kinh ngạc vừa cảm thán. Tuy vì lời hứa cùng an toàn của con gái mà phải trộm Đả thần tiên rất quan trọng đối với tam hoàng lẫn Trương tử tinh nhưng bất kể thế nào Võ đương thánh mẫu vẫn là một nữ nhân đáng kính.
Vạn tiên trận bây giờ chỉ lập ở chỗ cũ dựa trên Bát quái trận, nhưng từ sau trận chiến lần trước hai giáo cũng không có ai tới phá trận nữa, xét thực lực còn lại của hai giáo thì về mặt Vạn tiên trận chắc chắn không có gì phải lo nữa.
Lúc Đa bảo đạo nhân nói tên đồ đệ mà hắn mới nhận, cũng là con gái của Võ đương thánh mẫu lại khiến Trương tử tinh thêm một kinh ngạc nho nhỏ.
Ngô bình!
Chính là nữ nhân không nói lý lẽ, tính tình nóng nảy kia ! Xem ra Nguyên Thủy thiên tôn thực sự có khả năng làm hỏng người tận tình, đem con gái nhà người ta dạy dỗ thành ra loại đức hạnh này !
Có điều Ngô bình rốt cục chỉ là một người con gái có tình cảm. Sau khi Đa bảo đạo nhân tìm thấy và mang mọi việc nói ra nàng khóc ròng một hồi, lập thệ không bao giờ quay về Xiển giáo, lại bái Đa bảo đạo nhân làm sư phụ, trở thành người đầu tiên từ Xiển giáo „Phản bội„ sang Triệt giáo. Đương nhiên, lúc Ngô bình nhìn thấy Viên hồng, nhớ tới chuyện ở Nam hải năm đó cũng khó tránh khỏi có chút xấu hổ.
Trương tử tinh ngầm toát mồ hôi : ngày đó ở Nam hải, hắn bị Xích tinh tử dùng Thủy hỏa thần phong đả thương, Ngô bình định nhân cơ hội giết hắn nhưng lại bị hắn bắt giữ, bày kế khiến nàng phải cùng Hoan hỉ sứ giả song tu mà gây ra xích mích giữa Xiển giáo cùng Triệt giáo. Kết quả vận khí Hoan hỉ sứ giả quá đen, chưa kịp song tu đã bị Ngô bình chém đứt tay phải bỏ chạy. Bây giờ ác nữ kia đã thành môn hạ Triệt giáo, tất nhiên không thể lại bày kế mà chỉ hy vọng tương lai có dịp thử xem nàng cùng Hoan hỉ sứ giả có duyên phận thực sự hay không ?
Thông Thiên giáo chủ chợt lên tiếng :"Bệ hạ. Mấy ngày nay ngươi biến mất rốt cục đi đâu ? Ba nữ đồ của ta lòng nóng như lửa, cho người đi tìm mà cũng không thấy."
„Làm phiền thánh nhân phí tâm, ta cũng đang muốn nói rõ việc này." Trương tử tinh biết Thông Thiên giáo chủ tốn hao ít công sức đi tìm hắn, đang muốn giải thích bỗng một cỗ áp lực vô hình ập xuống người hắn. Áp lực này mạnh mẽ vô cùng, còn có phần hơn cả áp lực mà Lục yểm dùng tính mạng dẫn động Sơn hà xã tắc đồ lực nên nhất thời Trương tử tinh cảm giác toàn thân như bị rơi vào giữa một tinh cầu sắp nổ tung, nếu hắn không trụ được thì sức mạnh mà tinh cầu nổ tung sẽ khiến hắn biến thành tro bụi.
Quang mang trong tiên thức của Trương tử tinh rực sáng, thái cực tinh vân xoay tròn với tốc độ ngày càng nhanh, tuy cũng chịu áp lực biến thành méo mó nhưng rốt cục vẫn có thể tạo ra một từ trường huyền bí, không ngừng giảm bớt và trung hòa ngoại lực. Nhưng áp lực kia dường như muốn thử xem cực hạn của hắn thế nào nên đang không ngừng gia tăng.
Trương tử tinh cố gắng chống lại áp lực kia nhưng thấy mọi người xung quanh, gồm cả Khổng tuyên hình như đều không cảm thấy như có áp lực kia, bất chợt Thông Thiên giáo chủ lại nói :"Mời bệ hạ nói."
Trương tử tinh lập tức hiểu ra : có thể tạo ra lực lượng cường đại như vậy mà không để mọi người xung quanh phát hiện thì ngoài vị giáo chủ Triệt giáo này còn ai ?
Lại là đột nhiên tập kích sao? „Đề thi" như vậy đã không phải mới ra một lần… Trương tử tinh mang vẻ khổ sở nhìn Thông Thiên giáo chủ nhưng gã „Chủ mưu" kia lại giả vờ như không có chuyện gì, chỉ mỉm cười tựa như chưa hề làm gì.
Trương tử tinh biết Thông Thiên giáo chủ có ý muốn thử thực lực của hắn bèn không dùng pháp bảo mà chỉ với tiên lực bản thân vừa tận lực chống cự áp lực kinh khủng kia vừa cố gắng giữ vẻ bình thường kể lại hết mọi chuyện xảy ra với hắn thời gian vừa qua.
Mỗi một lời phát ra Trương tử tinh đều tốn khí lực không nhỏ, nhưng hiệu quả lần „Ngủ say „ tu luyện cũng thể hiện ra rõ ràng, trong tiên thức không ngừng sinh ra kháng lực cuồn cuộn, rốt cục đã kiên trì đến lúc kể xong mọi chuyện.
Vừa dứt lời thì Trương tử tinh đã đầm đìa mồ hôi, thái cực chi lực trong tiên thức hầu như đã không thể giữ được cân bằng âm dương, so với đại chiến đối thủ đồng cấp ba ngày còn mệt hơn. Đám Phục hy, Khổng tuyên cũng phát hiện sự bất thường của Trương tử tinh, thần quang trong mắt Khổng tuyên chợt lóe lên nhưng rốt cục vẫn không hề hỏi gì.
Cỗ áp lực kia rốt cục từ từ triệt hồi, Trương tử tinh như trút được gánh nặng, vội vàng điều trụ tiên thức, khôi phục nguyên khí --- vị lão đại này kiểm tra không thể có nửa điểm gian lận được, chỉ có thể dùng thực lực ứng phó mới qua cửa được. Thông Thiên giáo chủ gật đầu, trong mắt lộ vẻ tán thưởng cùng thỏa mãn không chút che giấu : tu vi cùng cơ duyên của gã nhân hoàng này khiến ngay cả thánh nhân như lão cũng cảm thấy không còn gì để nói. Với thực lực của thiên tử hôm nay không những vượt qua Khổng tuyên mà so với Đông hoàng thái nhất huyền tiên đỉnh giai tới gần thánh nhân nhất năm xưa cũng chỉ hơn chứ không kém. Tuy còn cách Hỗn nguyên chí cảnh khá xa nhưng tuyệt đối có thể nhận là đệ nhất nhân dưới thánh nhân. Đỉnh giai huyền tiên cùng thánh nhân tuy chỉ một bước nhưng khác hoàn toàn về bản chất, phải vượt qua một bước đó mới có thể phát sinh biến chất chân chính. Nhưng nhìn từ tiến cảnh tu luyện của gã thiên tử cùng ngộ tính, cơ duyên thì tương lai rất có thể hắn sẽ bước qua được giới hạn kia, trở thành „Đạo hữu" chân chính của lão.
Việc Trương tử tinh luyện hóa tiên thiên chí bảo Càn khôn đỉnh khiến Thông Thiên giáo chủ tiếp tục kinh hỉ, lo lắng trong lòng về Tru tiên trận giảm bớt không ít. Thông Thiên giáo chủ biết Trương tử tinh muốn quay về Triều ca luôn là vì cuộc chiến nhân giới đã tới giai đoạn cực kỳ trọng yếu nên không giữ hắn lại, chỉ dặn thời điểm lập Tru tiên trận sắp tới, sau khi thu xếp xong mọi chuyện nhất định phải lập tức tới Bích du cung cùng bọn Khổng tuyên chuyên tâm hợp luyện Tru tiên tứ tượng trận.
Trương tử tinh nhận lời rồi từ biệt Thông Thiên giáo chủ cùng Khổng tuyên trở về Triều ca.
Trương tử tinh trở về đối với chúng nữ đang trông mòn đôi mắt mà nói là một tin mừng to lớn, tựa như trời sụp lại vừa được chống lên.
Dù là Thương thanh quân lúc thấy phu quân bình yên xuất hiện trước mặt cũng mừng quá mà khóc, nhưng nàng không nhanh bằng Đặng thiền ngọc, Đặng thiền ngọc gần như nhảy phắt tới, là người đầu tiên ôm lấy Trương tử tinh, nước mắt tuôn ra ướt đẫm áo hắn, trong lòng nàng sớm có muôn vạn điều muốn nói nhưng cả tiếng đồng hồ trôi qua vẫn chưa nói được câu gì, chỉ ôm chặt lấy hắn không rời, hồn nhiên không để ý Khổng tuyên còn ở bên cạnh.
Hạm chi tiên bước tới nhẹ nhàng ôm lấy hắn vừa nói :"Phu quân trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi…"
Hạm chi tiên vốn đang ở Tây côn lôn luyện đan cùng Dao chân nhân, nghe tin Trương tử tinh mất tích liền quay về Triều ca. Nữ bạt vừa được Dao chân nhân chỉ điểm đường lối tu luyện Phong lôi bí thuật càng thêm cường đại cũng ngừng việc tu luyện, tìm kiếm huynh trưởng khắp nơi.
Khổng tuyên mặc dù không va chạm nhiều nhưng cũng biết bây giờ không nên ở lại làm kỳ đà cản mũi liền lẳng lặng đi ra, vận tiên thức thử liên lạc với đám Hình thiên đang ở bên ngoài.
Thương thanh quân vừa khóc vừa chạy đi báo tin tốt này cho các chị em ở Tiêu dao tiên phủ.
Mọi người ở Tiêu dao tiên phủ biết tin Trương tử tinh bình yên trở về đều vui mừng, với tốc độ nhanh nhất chạy tới Triều ca. Phu thê gặp lại tất nhiên là cảnh tượng vô cùng cảm động. Trương tử tinh biết những nương tử mình đã đau khổ không ít mấy ngày qua nên đều dịu dàng trấn an .
Khương văn sắc, Dương cửu, Hoàng phi yến trở lại Triều ca, gặp lại phu quân xa cách đã lâu lại là một loại cảm động khác. Ân giao nghe tin cha mẹ đều quay lại liền nhập cung ngay trong đêm, ôm chặt Khương văn sắc khóc ròng. Trương tử tinh từ Thương thanh quân mà biết gần đây Ân giao đã trưởng thành hơn nhiều, với năng lực bất phàm cùng thái độ chăm chỉ nên các vị đại thần tán thưởng không ngừng, trong lòng vui mừng mà khích lệ vài câu.
Bấy giờ đám Hình thiên, Vũ dực tiên, Nữ bạt ở bên ngoài tìm kiếm được Khổng tuyên báo tin liền trở về. Trương tử tinh mở tiệc ở Đông giao, cùng một đám thê tử, huynh đệ, tỷ muội thoải mái chè chén, mừng cho cuộc đại đoàn tụ.
Thời gian buổi tối dĩ nhiên giành riêng cho đám nương tử nên làm sao thiếu được những cuộc đại chiến hương diễm. Đối với chúng nữ mà nói mới chỉ là nỗi khổ chia ly hơn một năm nhưng có kẻ phải chịu hàng nghìn, hàng vạn năm nên „Lực lượng" tích súc thập phần kinh người. Chỉ có điều bây giờ đông mỹ nữ như vậy nên dù song tu thuật trong hoàng đế tâm kinh có chịu nổi không hay làm thế nào phân phối thời gian cùng chọn người đều bị người cố tình giữ kín không cho một người nào biết rõ.
Sau thời gian đó Khổng tuyên, Hình thiên đều tới Bích du cung diễn luyện Tứ tượng trận theo ý Thông Thiên giáo chủ.
Hạm chi tiên cũng muốn tiếp tục tới Tây côn lôn luyện đan, Trương tử tinh biết tấm lòng của nàng, tuy không muốn vẫn đành đồng ý nhưng phải qua một thời gian nữa rồi nhờ vợ chồng Ứng long cùng tới Tây côn lôn với nàng. Tây côn lôn là nơi thập phần an toàn, tuy tính khí Dao chân nhân có chút „Cổ quái" nhưng Ứng long là chồng Nữ bạt, lại đã từng bị thiên giới hãm hại nên nhất định có thể được Dao chân nhân cho phép ở lại. Đồng thời có một việc Hạm chi tiên còn nói rằng Dao chân nhân rất chú ý đến Trương tử tinh vì nàng từng khẳng định Trương tử tinh vẫn bình yên, Hạm chi tiên hỏi nguyên nhân thì Dao chân nhân ấp úng không nói gì. Sau đó Thần nông cùng Hoàng đế tới Tây côn lôn vì chuyện tìm kiếm Trương tử tinh, Dao chân nhân lại đưa hai người vào nội điện nói chuyện. Tuy Hạm chi tiên không biết nội dung cụ thể nhưng từ sắc mặt Hoàng đế, Thần nông lúc ra về thì dường như đã yên tâm hơn không ít. Hạm chi tiên cuối cùng vì quá lo lắng mới về Triều ca, bây giờ Trương tử tinh quả nhiên bình yên trở về mới nhớ ra chuyện này.
Trương tử tinh nhớ tới kiện tiên thiên chí bảo khác mà hắn đã luyện hóa, trong lòng thầm hỏi, vật này vốn là pháp bảo cực mạnh của Dao chân nhân tại sao lại ở trong người hắn ? Hơn nữa Dao chân nhân còn cố ý truyền cho hắn pháp quyết luyện hóa trân quý không gì sánh được nên hắn mới luyện hóa được Côn lôn kính hết sức dễ dàng --- tựa như được tặng không.
Tiên thiên chí bảo là gì ? Pháp bảo cường đại mà ngay cả thánh nhân cũng mơ ước. Nghìn vạn năm qua vô số đỉnh giai tiên nhân chém giết lẫn nhau không phải chỉ vì một kiện tiên thiên chí bảo sao ? Vậy mà nàng lại dễ dàng đem Côn lôn kính ra tặng cho hắn như vậy.
Vì sao nàng làm vậy ? Trương tử tinh nhớ lại cảnh tượng mờ ám trong „Mộng cảnh „ lúc luyện chế Tam sinh phản thần đan mà lòng không khỏi chấn động.
Có điều bây giờ không phải là lúc nghĩ đến những việc này, đợi khi xong hết mọi chuyện đi tới Tây côn lôn một chuyến tất sẽ biết rõ. Tuy hắn không phải loại người „Thà giết lầm một nghìn chứ không thể bỏ qua một người" nhưng nếu thực sự là không nên bỏ qua thì hắn tuyệt sẽ không bỏ qua.
Đông tề hiện nay chiến sự kịch liệt, tuy đã có vẻ không địch lại nhưng vẫn chưa hoàn toàn lộ ra hiện tượng thất bại, hơn nữa Nguyệt cơ cùng Trâu khích rất có thể đang làm theo sắp xếp của hắn, dụ địch tấn công giả vờ yếu hơn rồi mới dùng kế tiêu diệt. Bất kể thế nào an toàn của Nguyệt cơ đều được đảm bảo. Vũ dực tiên lần trước bị người khác đoạt cung nhốt lại, tự thấy xấu hổ mà xung phong nhận nhiệm vụ bảo vệ chị dâu.
Trương tử tinh biết Vũ dực tiên là người có lòng tự trọng rất cao, huống hồ nhân giới bây giờ đang bị cấm thuật, đám tiên nhân Xiển giáo có tới cũng không có tác dụng, với tu vi huyền tiên của Vũ dực tiên chỉ bảo vệ an toàn cho Nguyệt cơ không có vấn đề gì.
Kế tiếp việc Trương tử tinh phải đối mặt chính là chiến sự nhân giới.
Tình hình nhân giới hiện nay đối với Đại thương có thể nói rằng thập phần không hay.
Theo Thương thanh quân báo cáo, Tây kỳ lúc đầu không phá được Tỵ thủy quan nên chia hai đường tấn công Giai mộng cùng Thanh long quan, tốn hao một giá rất lớn cuối cùng mới phá được hai quan, tạo thành thế vây kín hai mặt Tỵ thủy quan. Thái sư Văn trọng dù kiệt lực phòng thủ nhưng vẫn khó địch lại ba đường tấn công, thương vong nặng nề bị ép lui khỏi Giới bài quan. Chu quân một đường tiến lên, qua một năm thời gian cuối cùng đi qua được Giới bài quan, Xuyên vân quan, Đồng quan cùng Lâm đồng quan.
Đồng thời với Tây kỳ phá năm quan thì Ngạc thuận cùng Khương văn hoán dù bị Đặng cửu công phòng thủ chặt chặn lại nhưng với tiêu hao chiến trường kỳ đã phá được Tam sơn quan, Đặng cửu công không hề ngoan cố chống cự mà nhanh chóng quay về Triều ca. Quỷ phương dị tộc nơi bắc địa khi đánh Trần đường quan thì tổng binh Lý tịnh vì sợ chết, lúc bị công thành không tận lực phòng ngự còn ám toán Hồng cẩm, lại giết mấy gã phó tướng, Hồng cẩm miễn cưỡng giữ được tính mạng nhưng Trần đường quan đã bị Lý tịnh hai tay dâng cho địch. Ân thị là vợ Lý tịnh lại thập phần trung nghĩa, không hàng địch cùng chồng mà quyết tự tử tận trung. Vì sợ Na tra kích động nên việc này vẫn bị giấu kín.
Còn Đông bá hầu Khương hoàn sở không những không khởi binh cần vương trái lại còn mượn cớ gây chiến với Đông tề, thực chất là muốn ngăn cản không để Đông tề giúp đỡ Đại thương không cần nói cũng hiểu.
Hiện nay Thằng trì mà quân Chu đang tấn công tuy rất kiên cố nhưng quân lực không mạnh, bị công phá chỉ là chuyện sớm muộn, ba đường đại quân sắp tập trung lại tấn công Triều ca đúng như những gì xảy ra trong „Lịch sử" hoặc „Diễn nghĩa" . Đương nhiên, đối với Trương tử tinh mà nói trận chiến này quả thực cũng mang tính quyết định.
Khiến Trương tử tinh vui mừng là hầu hết tinh anh như Văn trọng, Hồng cẩm, Ma gia tứ tướng …tuân theo sắp xếp của hắn đều không tử chiến hi sinh cho tổ quốc mà vẫn còn sống, tuy cũng có không ít tướng lĩnh cùng binh sĩ chết trận nhưng ít hơn so với tưởng tượng rất nhiều.
Ngày đó Trương tử tinh triệu kiến một người tới Chiêu tuyên điện.
Một người đã bị hầu hết quan lại trong triều lãng quên.
Người đó thân hình khá cao, sau khi vào điện liền hành lễ :"Thần tham kiến bệ hạ."
„Tần vương bình thần, người đâu, ban ghế ngồi."
Tần vương này đương nhiên không phải Lý thế dân mà là anh trai của đương kim thiên tử, Tần vương diễn. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Tần vương diễn là người anh thứ hai của Trương tử tinh, Trụ vương có hai anh trai, Việt vương Vi tử khải cùng Tần vương Vi tử diễn. Lúc Trương tử tinh vừa lọt vào thế giới này, vẫn mang thân là Thọ vương thì hai người từng vì chuyện kế thừa ngôi vị hoàng đế mà chèn ép hắn mọi đường, nhất là Vi tử diễn trời sinh tính nóng nảy nên thường bị Vi tử khải tâm cơ thâm trầm điều khiển, cũng là người có mâu thuẫn sâu nhất cùng Thọ vương. Cuối cùng ngôi vị hoàng đế rơi vào tay Trương tử tinh, sau đó Vi tử khải được phong là Việt vương lại câu kết cùng Nam bá hầu Ngạc sùng vũ tạo phản trong lễ tế Mẫu tân, suýt nữa giết được thiên tử nhưng rốt cục thất bại mà chết, Tây bá hầu Cơ xương bị tình nghi đồng phạm cũng vì vậy mà bị giam lại.
Vị Tần vương diễn này tuy không tham gia tạo phản nhưng đúng như quần thần suy đoán, bị thiên tử nghi ngờ mà phái tới một nơi hoang vắng làm một tiểu chư hầu.
Hôm nay Vi tử diễn đã không còn nóng nảy bộp chộp như trước, cả dung mạo lẫn ánh mắt đều già dặn hơn nhiều, lời nói cử chỉ mang vẻ trầm ổn trải đời.
Vi tử diễn tạ ơn ngồi xuống rồi hỏi :"Bệ hạ triệu kiến hạ thần tới không biết có chuyện gì quan trọng ?"
„Nhị vương huynh, không biết người có bao nhiêu binh mã ?"
Vi tử diễn nghe hắn gọi vương huynh vội đứng dậy hành lễ đáp :"Hạ thần mặc dù có gần nghìn binh lính nhưng đều đã qua huấn luyện, nguyện ý nghe điều khiển của bệ hạ."
Trương tử tinh gật đầu, thuận miệng tiếp :"Nhị vương huynh, mấy năm qua tới nơi xa xôi mà quên mất, có oán hận hay không ?"
Vi tử diễn liên tiếp nói không dám, Trương tử tinh cười nói :"Nhị vương huynh ở chỗ xa xôi, mặc dù bị quả nhân lãng quên nhưng vẫn có người không thế. Gần đây Tây kỳ tới gặp nhị huynh rất nhiều lần, khoảng…54 lần thì 52 lần sứ giả tới đều bị vương huynh không gặp. Còn hai lần kia lại là thầm gặp nhau, chắc là thu hoạch rất lớn chứ."
Vi tử diễn thấy ngay cả số lần gặp sứ giả Tây kỳ đều bị thiên tử biết rõ như vậy, mồ hôi đầm đìa, phủ phục xuống nói :"Bệ hạ minh giám, dù Tây kỳ nghịch tặc nhiều lần liên hệ nhưng hạ thần thủy chung không hề để ý. Hạ thần mang dòng dõi tiên đế, sinh là người nhà Ân, chết làm ma nhà Ân, tuyệt không dám quên gốc phản quốc."
Trương tử tinh bước xuống nâng Vi tử diễn dậy rồi nói :"Nhị vương huynh hiểu lầm rồi. Nếu thực sự có ý phản quốc thì quả nhân sao có thể tiếp đãi như vậy được ? Lý do chính vì nhị vương huynh không phải người quên gốc nên ngu đệ có một chuyện muốn nhờ."
Từ ngày Trương tử tinh đăng cơ tới nay Vi tử diễn lần đầu tiên nghe thấy hắn tự xưng như vậy, mặt lộ vẻ sợ hãi nói :"Bệ hạ là chí tôn thiên hạ, sao phải khiêm tốn như vậy ? Là chuyện gì mong bệ hạ nói rõ, hạ thần sẽ toàn lực, dù chết cũng phải làm tròn việc bệ hạ muốn nhờ."
„Hiện nay phản quân thế mạnh đã tới gần Triều ca, ngôi thiên hạ chí tôn chỉ sợ phải đổi người…" Trương tử tinh cười khổ nói :"Quốc nạn đương đầu ta không có gì cầu, chỉ mong vương huynh dẫn vài nghìn tinh binh mang bài vị tổ tiên, các đồ thờ cúng trong tông miếu đi tới nơi xa xôi để giữ lại huyết mạch Thành thanh ta còn hương khói."
Vi tử diễn không ngờ lại là việc này, trong lòng dâng đầy nhiệt huyết, lần thứ hai quỳ xuống :"Bệ hạ! Thần dù thân ở biên hoang nhưng không lúc nào dám quên mình là người thành thanh tông thất. Hiện nay quốc gia gặp nạn, thần tuyệt không thể một mình bỏ trốn mà nguyện lĩnh binh xuất chiến, cùng Tây kỳ quyết sinh tử. Về việc tông miếu mong bệ hạ phái Trung dũng vương đại hoàng tử bí mật đi tới vùng đất của ta, chuẩn bị cho ngày tái khởi."
Trong lịch sử, lúc sinh Vi tử khải thì mẹ hắn đang làm thiếp, sau khi lên ngôi Đế ất mới sinh ra Trụ vương rồi khi Trụ vương lên ngôi phong Vi tử khải làm khanh sĩ. Vi tử khải thấy Trụ vương hoang dâm bạo ngược cùng Tây kỳ cường đại, từng nhiều lần khuyên can nhưng không thay đổi gì bèn trốn đi. Võ vương diệt Thương rồi Vi tử khải mang theo bài vị tổ tiên trong tông miếu, lại dùng dây tự trói mình thỉnh tội, Võ vương chấp thuận cho con của Trụ vương là Vũ canh ở Ân khư, sau này Vũ canh đã bị giết trong một cuộc phản loạn thất bại. Chu công đán sau khi dẹp loạn, thấy Vi tử khải trung tâm thuận theo bèn tặng cố đô của triều Thương là vùng Thương khâu cho hắn lập Tống quốc, cho quản lý di dân Thương tộc, hương khói dòng họ Ân thương. Vi tử khải chết đi Vi tử diễn lên thay, cũng khá tài đức sáng suốt nên từ đó bình yên vô sự.
Những năm gần đây Trương tử tinh vẫn không hề buông lỏng quản chế Vi tử diễn, bây giờ mới chứng kiến đúng như Thiên ảnh báo lại, Vi tử diễn đã khác hẳn năm xưa.
Ngày nay tình hình Đại thương nguy cấp, đã đến lúc tối hậu, người sáng suốt đã có thể nhìn ra Đại thương thế tất bị Tây kỳ diệt. Trong lúc hoạn nạn sinh tử Vi tử diễn không còn gì để phải giả vờ, dù sao hắn cũng là hậu duệ của nhà Ân. Cổ nhân đối với chữ „Trung" thực sự nười đời nay khó có thể sánh bằng.
Trương tử tinh khẽ điểm đầu nói :"Vương huynh trung tâm đáng khen, quả nhân hết sức vui mừng. Việc chuyển dời đồ trong tông miếu quả nhân đã có sắp xếp. Nếu vương huynh không chê xin hãy ở lại Triều ca, giúp đỡ vương thúc quản lý triều chính, tương lai còn có nhiều việc cần tới."
Vi tử diễn cáo lui ra ngoài, lúc này Văn trọng, Thương dung, Tỷ can cùng vài trọng thần bước ra từ trong hậu điện.
Tỷ can cảm khái nói :"Tần vương thực đã khác xưa nhiều, vượt xa cả dự đoán của hạ thần. Nhưng bệ hạ đặc triệu Tần vương tới là có dụng ý gì ?"
Trương tử tinh nói :"Đợi lúc kết thúc chiến tranh ta sẽ thoái vị ẩn cư. Đại thương không thể một ngày không chủ, ta muốn khảo sát Tần vương diễn lại một phen, nếu thích hợp đến khi đó sẽ mang ngôi hoàng đế truyền lại, ý các vị ái khanh thế nào?"
Đám Thương dung, Tỷ can đều thất kinh, đồng thanh can :"Bệ hạ đang lúc tráng niên, uy dức vang rền bốn biển, bách tính kính yêu tại sao lại bỏ thiên hạ mà đi ?"
Trương tử tinh nhìn Văn trọng rồi trả lời :"Ta là người có tiên lực, đã không phải là người trần thế, tuổi thọ là vô cùng vô tận, nếu giữ ngôi quá lâu sẽ không hợp với thiên đạo, đối với Đại thương cũng gây trở ngại, thái sư là người Triệt giáo tất cũng biết chuyện đó."
Văn trọng lộ ra kinh sắc, ngắm nhìn Trương tử tinh một lúc rồi cẩn thận cất tiếng hỏi :"Bệ hạ, năm đó hạ thần thấy người đã tới Ngưng đan kỳ, hôm nay hình như lại thụt lùi, không biết bệ hạ…"
Trương tử tinh mỉm cười hỏi ngược lại :"Thái sư có từng nghe đến danh hiệu cùng sự tích của Tiêu dao tử ?"
Sư phụ Văn trọng là Kim linh thánh mẫu, hắn cũng giao lưu cùng rất đông đạo hữu khắp các nơi, dù chiến sự bận rộn nhưng cũng biết vị quốc sư kia lập nhiều kỳ tích, tu vi quốc sư càng tới cảnh giới cực cao, không chỉ có ân cứu mạng Kim linh thánh mẫu mà còn thành đạo lữ cùng ba vị sư thúc Tam tiên đảo, rất được chưởng giáo thánh nhân coi trọng.
Văn trọng gật đầu, Trương tử tinh cũng không hỏi tiếp mà nói :"Chư vị ái khanh, gần đây trong hậu cung quả nhân mới nạp thêm vài phi tần, có Đặng thiền ngọc con gái tổng binh Trần đường quan cùng vài nữ nhân xuất thân bên ngoài khác. Quả nhân muốn cử hành hôn lễ trước lúc quyết chiến cùng Tây kỳ để chấn hưng sĩ khí, chư vị ái khanh nghĩ thế nào ?"
Cơ phát trước lúc đông chinh cũng từng có cử động như vậy, đương nhiên tân nương không phải là Thái diễm mà là một „Gái làng" Ấp khương. Bây giờ Trương tử tinh đưa ra việc này dù các đại thần có chút nghi vấn về xuất thân của các phi tần nhưng đang lúc nguy cấp cũng không tính toán nữa mà đều tỏ ý tán thành.
Chỉ có Văn trọng mơ hồ thấy có điểm bất thường mới hỏi :"Xin hỏi bệ hạ, người có xuất thân bên ngoài là ở đâu ?"
„Quả nhân quên mất, có mấy người mà thái sư quen đó." Trương tử tinh thuận miệng nói ra tên tam tiêu cùng Hạm chi tiên.
Đám Tỷ can không cảm thấy gì, chỉ riêng Văn trọng kinh hãi thất sắc, mặt không giấu được chấn động, rốt cục đã hiểu lý do vì sao lúc nãy thiên tử hỏi hắn về Tiêu dao tử. Thiên tử trù mưu khắp thiên hạ hắn cũng biết một ít, cũng từng tham dự vài việc, chỉ không ngờ rằng những trù mưu chủ yếu đã vượt xa khỏi tưởng tượng của hắn.
Thương dung lên tiếng :"Bệ hạ, giờ đang lúc đối đầu với kẻ địch, chuyện thoái vị hãy để sau rồi nói."
Văn trọng từ kinh ngạc tỉnh lại liền nói :"Việc Tây kỳ có lẽ bệ hạ đã nắm chắc. Chỉ có điều việc nhường ngôi cho Tần vương hạ thần cho rằng không thích hợp, bẹ hạ chẳng lẽ đã quên đại hoàng tử sao? Biểu hiện cùng năng lực của đại hoàng tử chúng thần đều đã cùng thấy, lại là con trưởng của bệ hạ, có thể giao trọng trách."
Trương tử tinh vốn còn hơi do dự đối với tu vi chân tiên của Ân giao, nhưng ngẫm lại về mặt tu vi có thể tìm cách khác, xét về mặt phẩm hạnh tính tình Ân giao cũng là một người thích hợp, nhân cơ hội này liền thảo luận một hồi.
Tỷ can, Thương dung đám đại thần thấy Văn trọng luôn cẩn thận cũng nói rằng cuộc chiến Tây kỳ nắm chắc, không khỏi quay sang nhìn nhau, lại thấy vẻ mặt chắc chắn của Trương tử tinh trong lòng không khỏi trấn định, bắt đầu bàn về việc ai kế thừa ngai vị hoàng đế.
Nhưng mức kịch liệt của cuộc tranh luận còn gay gắt hơn dự tưởng của Trương tử tinh, cuối cùng ai thừa kế vẫn chưa thể chọn được, chỉ mới xác định được ngày tổ chức đại hôn.
Tam tiêu, Long cát công chúa, Đặng thiền ngọc cùng Hạm chi tiên nghe được việc hôn lễ thì vừa vui vừa thẹn. Tuy đối với người tu luyện như bọn họ mà nói, hôn lễ chỉ là một hình thức mà thôi, nhưng Trương tử tinh không chỉ là đạo lữ của các nàng, càng là một phu quân thật lòng yêu thương các nàng, hoàn toàn khác với nhiều gã tiên nhân song tu chỉ vì tu vi. Bởi vậy hôn lễ này có ý nghĩa rất đặc biệt.
Người đời đều biết hậu cung của thiên tử xưa nay cực ít phi tần, hôm nay nghe tin thiên tử muốn nạp thêm sáu người, trên dưới Triều ca đều hân hoan thực lòng, sĩ khí cũng được tăng thêm không ít.
Ngày đại hôn, quân dân Triều ca hoan khánh, mang đến cho Đại thương vài phần không khí vui mừng.
Sự xuất tòng quyền, chi phí của hôn lễ cũng hết sức tiết kiệm, nghi thức cũng cực kỳ ngắn gọn.
Nhưng ở trong căn cứ, Trương tử tinh vận dụng các thiết bị cùng các khoa học kỹ thuật vượt thời đại, cử hành một nghi thức nữa cùng chúng nữ dưới các loại tràng cảnh hoa mỹ, ngay cả người đã có chồng lâu rồi như Khương văn sắc, Dương cửu…cũng được tham dự. Nguyệt cơ còn được hắn đặc biệt đón từ Đông tề về.
Hôn lễ này đối với Trương tử tinh ý nghĩa cực kỳ trọng đại, nhất là với Khương văn sắc, Dương cửu hai thê tử của „Cựu Thọ vương" trong lòng hắn cuối cùng đã chân chính gả cho hắn vì trong lòng hắn, dù là Dương cửu hay Vân tiêu đều quan trọng như nhau.
Còn có một người tuy không có mặt trong hôn lễ nhưng tên nàng cũng được ghi rõ trong danh sách tân nương.
---Đắc kỷ.
Người con gái đã vì hắn liều mình cứu giúp, đến cuối cùng lại lọt vào quy khư. Nàng cũng là thê tử của hắn, tuy nàng không thể tới nhưng hắn lại cảm giác rằng, tâm của nàng đều vẫn ở bên cạnh hắn. Chúng nữ từ Trương tử tinh mà biết việc Đắc kỷ, đều cảm động không ngớt, cũng chân chính thừa nhận người chị em chưa rõ sống chết này từ đáy lòng.
Theo sắp xếp của Trương tử tinh, chúng nữ không kể ai trước sau, chỉ dựa theo tuổi đời mà tính. Kỳ thực Long cát công chúa từ Huyền âm khí sinh ra, là người có tuổi lớn nhất nhưng nàng sống chết không nhận làm bà cả, cuối cùng Vân tiêu phải nhận, tiếp đó lần lượt là Quỳnh tiêu, Bích tiêu, Long cát, Hạm chi tiên, Đắc kỷ, Khương văn sắc, Dương cửu, Hoàng phi yến, Nguyệt cơ, Thương thanh quân, Đặng thiền ngọc, từ nay về sau đều gọi nhau là tỷ muội.
Cuộc hôn lễ này hoàn toàn mới mẻ khiến chúng nữ suốt đời khó quên, làm đám Khổng tuyên làm khách mời cũng cảm thấy vui sướng, Nữ bạt mắt lộ vẻ ước ao, cũng may Ứng long đã nhận lời nàng, ngày khác thỉnh huynh trưởng cũng cử hành hôn lễ cho hai người. Còn đám Viên hồng, Na tra, Tiêu thăng, Tào bửu đều cười cười nói nói, chỉ có Thái diễm dự hôn lễ của sư phụ cùng các vị sư mẫu mà ánh mắt có chút kỳ lạ, không biết trong lòng nàng đang nghĩ gì.
Tin đại hôn của thiên tử đã truyền tới tai Cơ phát đang tấn công Thằng trì.
Cơ phát đối với việc này coi như không, hắn đoán rằng thiên tử làm vậy có lẽ muốn noi theo thủ đoạn của hắn để kích thích sĩ khí mà thôi. Nhưng bất kể sĩ khí thương quân tăng thế nào đại thế bây giờ đã mất, chỉ cần phá được Thằng trì, tới Mạnh tân hợp cùng hai quân Nam, Bắc, đến lúc đó Triều ca sẽ trở thành một tòa thành bị ba mặt vây khốn, Chu hưng Thương diệt đã sắp thành sự thật.
Nghĩ tới đó Cơ phát không khỏi thầm mãn nguyện, hùng tâm vạn trượng, dường như đã thấy chính mình ngồi trên ngôi chí tôn cùng cảnh tượng cả thiên hạ cúi đầu. Lúc này hắn tất nhiên làm sao còn biết nhớ đến câu „Cao xử bất thắng hàn". (Chỗ cao không tránh khỏi lạnh)
Leo lên càng cao, đến lúc rơi xuống lại càng đau.
Trương tử tinh cùng bọn Phục hy rời khỏi quy khư không lâu Sơn hà xã tắc đồ đã tự động bay ra, như tia chớp biến mất trong không trung. Trương tử tinh biết Nữ oa nương nương triệu hồi nó nên cũng không để ý, chiếc mặt nạ ngũ sắc của hắn đã đưa cho Đắc kỷ tiến vào quy khư cùng siêu não, không thể che giấu diện mạo của mình được nữa. Thế nhưng với tình hình hiện nay thì tác dụng của chiếc mặt nạ kia cũng không nhiều nữa rồi.
Sớm muộn gì Nữ Oa nương nương thậm chí các thánh nhân còn lại đều cũng sẽ biết bộ mặt thực của hắn. Tỷ như trong Tru tiên trận sắp tới, nếu có mặt nạ cũng không quan trọng nữa rồi.
Bốn người về tới Bích du cung, Thông Thiên giáo chủ thấy Trương tử tinh trở về không việc gì liền vui mừng cùng các đệ tử tự mình xuất cung đón chào, thực sự là đã rất cấp mặt mũi cho vị nhân hoàng ( minh hữu ) này.
Đương nhiên, Trương tử tinh cũng không khiến Thông Thiên giáo chủ thất vọng, tuy nhìn bề noài tu vi của hắn đã tụt lùi thảm hại, thậm chí ngay cả bán tiên cũng không tới nhưng Thông Thiên giáo chủ biết, thực lực bây giờ của Trương tử tinh nhất định đã đạt tới một cấp độ kinh người.
Chúng đệ tử không biết nên thấy sư tôn lễ đãi Tiêu dao tử như vậy cũng thầm kinh ngạc. Có điều cả bọn họ đều là người hiểu biết, lại cũng trong đội ngũ tìm kiếm Trương tử tinh, hôm nay thấy hắn bình yên trở về đều tỏ vẻ vui mừng.
Thần nông, Hoàng đế cùng Hình thiên vẫn ở ngoài, chưa về kịp. Thông Thiên giáo chủ dẫn Trương tử tinh vào Bích du cung rồi mời Phục hy, Khổng tuyên cùng Đa bảo đạo nhân, Triệu công minh tiếp khách.
Thông Thiên giáo chủ kêu Đa bảo đạo nhân kể lại diễn biến Vạn tiên trận, Trương tử tinh nghe Võ đương thánh mẫu khiến chủ lực hai giáo lọt sâu vào trong Vạn tiên trận, cuối cùng còn tự sát chuộc tội, vừa kinh ngạc vừa cảm thán. Tuy vì lời hứa cùng an toàn của con gái mà phải trộm Đả thần tiên rất quan trọng đối với tam hoàng lẫn Trương tử tinh nhưng bất kể thế nào Võ đương thánh mẫu vẫn là một nữ nhân đáng kính.
Vạn tiên trận bây giờ chỉ lập ở chỗ cũ dựa trên Bát quái trận, nhưng từ sau trận chiến lần trước hai giáo cũng không có ai tới phá trận nữa, xét thực lực còn lại của hai giáo thì về mặt Vạn tiên trận chắc chắn không có gì phải lo nữa.
Lúc Đa bảo đạo nhân nói tên đồ đệ mà hắn mới nhận, cũng là con gái của Võ đương thánh mẫu lại khiến Trương tử tinh thêm một kinh ngạc nho nhỏ.
Ngô bình!
Chính là nữ nhân không nói lý lẽ, tính tình nóng nảy kia ! Xem ra Nguyên Thủy thiên tôn thực sự có khả năng làm hỏng người tận tình, đem con gái nhà người ta dạy dỗ thành ra loại đức hạnh này !
Có điều Ngô bình rốt cục chỉ là một người con gái có tình cảm. Sau khi Đa bảo đạo nhân tìm thấy và mang mọi việc nói ra nàng khóc ròng một hồi, lập thệ không bao giờ quay về Xiển giáo, lại bái Đa bảo đạo nhân làm sư phụ, trở thành người đầu tiên từ Xiển giáo „Phản bội„ sang Triệt giáo. Đương nhiên, lúc Ngô bình nhìn thấy Viên hồng, nhớ tới chuyện ở Nam hải năm đó cũng khó tránh khỏi có chút xấu hổ.
Trương tử tinh ngầm toát mồ hôi : ngày đó ở Nam hải, hắn bị Xích tinh tử dùng Thủy hỏa thần phong đả thương, Ngô bình định nhân cơ hội giết hắn nhưng lại bị hắn bắt giữ, bày kế khiến nàng phải cùng Hoan hỉ sứ giả song tu mà gây ra xích mích giữa Xiển giáo cùng Triệt giáo. Kết quả vận khí Hoan hỉ sứ giả quá đen, chưa kịp song tu đã bị Ngô bình chém đứt tay phải bỏ chạy. Bây giờ ác nữ kia đã thành môn hạ Triệt giáo, tất nhiên không thể lại bày kế mà chỉ hy vọng tương lai có dịp thử xem nàng cùng Hoan hỉ sứ giả có duyên phận thực sự hay không ?
Thông Thiên giáo chủ chợt lên tiếng :"Bệ hạ. Mấy ngày nay ngươi biến mất rốt cục đi đâu ? Ba nữ đồ của ta lòng nóng như lửa, cho người đi tìm mà cũng không thấy."
„Làm phiền thánh nhân phí tâm, ta cũng đang muốn nói rõ việc này." Trương tử tinh biết Thông Thiên giáo chủ tốn hao ít công sức đi tìm hắn, đang muốn giải thích bỗng một cỗ áp lực vô hình ập xuống người hắn. Áp lực này mạnh mẽ vô cùng, còn có phần hơn cả áp lực mà Lục yểm dùng tính mạng dẫn động Sơn hà xã tắc đồ lực nên nhất thời Trương tử tinh cảm giác toàn thân như bị rơi vào giữa một tinh cầu sắp nổ tung, nếu hắn không trụ được thì sức mạnh mà tinh cầu nổ tung sẽ khiến hắn biến thành tro bụi.
Quang mang trong tiên thức của Trương tử tinh rực sáng, thái cực tinh vân xoay tròn với tốc độ ngày càng nhanh, tuy cũng chịu áp lực biến thành méo mó nhưng rốt cục vẫn có thể tạo ra một từ trường huyền bí, không ngừng giảm bớt và trung hòa ngoại lực. Nhưng áp lực kia dường như muốn thử xem cực hạn của hắn thế nào nên đang không ngừng gia tăng.
Trương tử tinh cố gắng chống lại áp lực kia nhưng thấy mọi người xung quanh, gồm cả Khổng tuyên hình như đều không cảm thấy như có áp lực kia, bất chợt Thông Thiên giáo chủ lại nói :"Mời bệ hạ nói."
Trương tử tinh lập tức hiểu ra : có thể tạo ra lực lượng cường đại như vậy mà không để mọi người xung quanh phát hiện thì ngoài vị giáo chủ Triệt giáo này còn ai ?
Lại là đột nhiên tập kích sao? „Đề thi" như vậy đã không phải mới ra một lần… Trương tử tinh mang vẻ khổ sở nhìn Thông Thiên giáo chủ nhưng gã „Chủ mưu" kia lại giả vờ như không có chuyện gì, chỉ mỉm cười tựa như chưa hề làm gì.
Trương tử tinh biết Thông Thiên giáo chủ có ý muốn thử thực lực của hắn bèn không dùng pháp bảo mà chỉ với tiên lực bản thân vừa tận lực chống cự áp lực kinh khủng kia vừa cố gắng giữ vẻ bình thường kể lại hết mọi chuyện xảy ra với hắn thời gian vừa qua.
Mỗi một lời phát ra Trương tử tinh đều tốn khí lực không nhỏ, nhưng hiệu quả lần „Ngủ say „ tu luyện cũng thể hiện ra rõ ràng, trong tiên thức không ngừng sinh ra kháng lực cuồn cuộn, rốt cục đã kiên trì đến lúc kể xong mọi chuyện.
Vừa dứt lời thì Trương tử tinh đã đầm đìa mồ hôi, thái cực chi lực trong tiên thức hầu như đã không thể giữ được cân bằng âm dương, so với đại chiến đối thủ đồng cấp ba ngày còn mệt hơn. Đám Phục hy, Khổng tuyên cũng phát hiện sự bất thường của Trương tử tinh, thần quang trong mắt Khổng tuyên chợt lóe lên nhưng rốt cục vẫn không hề hỏi gì.
Cỗ áp lực kia rốt cục từ từ triệt hồi, Trương tử tinh như trút được gánh nặng, vội vàng điều trụ tiên thức, khôi phục nguyên khí --- vị lão đại này kiểm tra không thể có nửa điểm gian lận được, chỉ có thể dùng thực lực ứng phó mới qua cửa được. Thông Thiên giáo chủ gật đầu, trong mắt lộ vẻ tán thưởng cùng thỏa mãn không chút che giấu : tu vi cùng cơ duyên của gã nhân hoàng này khiến ngay cả thánh nhân như lão cũng cảm thấy không còn gì để nói. Với thực lực của thiên tử hôm nay không những vượt qua Khổng tuyên mà so với Đông hoàng thái nhất huyền tiên đỉnh giai tới gần thánh nhân nhất năm xưa cũng chỉ hơn chứ không kém. Tuy còn cách Hỗn nguyên chí cảnh khá xa nhưng tuyệt đối có thể nhận là đệ nhất nhân dưới thánh nhân. Đỉnh giai huyền tiên cùng thánh nhân tuy chỉ một bước nhưng khác hoàn toàn về bản chất, phải vượt qua một bước đó mới có thể phát sinh biến chất chân chính. Nhưng nhìn từ tiến cảnh tu luyện của gã thiên tử cùng ngộ tính, cơ duyên thì tương lai rất có thể hắn sẽ bước qua được giới hạn kia, trở thành „Đạo hữu" chân chính của lão.
Việc Trương tử tinh luyện hóa tiên thiên chí bảo Càn khôn đỉnh khiến Thông Thiên giáo chủ tiếp tục kinh hỉ, lo lắng trong lòng về Tru tiên trận giảm bớt không ít. Thông Thiên giáo chủ biết Trương tử tinh muốn quay về Triều ca luôn là vì cuộc chiến nhân giới đã tới giai đoạn cực kỳ trọng yếu nên không giữ hắn lại, chỉ dặn thời điểm lập Tru tiên trận sắp tới, sau khi thu xếp xong mọi chuyện nhất định phải lập tức tới Bích du cung cùng bọn Khổng tuyên chuyên tâm hợp luyện Tru tiên tứ tượng trận.
Trương tử tinh nhận lời rồi từ biệt Thông Thiên giáo chủ cùng Khổng tuyên trở về Triều ca.
Trương tử tinh trở về đối với chúng nữ đang trông mòn đôi mắt mà nói là một tin mừng to lớn, tựa như trời sụp lại vừa được chống lên.
Dù là Thương thanh quân lúc thấy phu quân bình yên xuất hiện trước mặt cũng mừng quá mà khóc, nhưng nàng không nhanh bằng Đặng thiền ngọc, Đặng thiền ngọc gần như nhảy phắt tới, là người đầu tiên ôm lấy Trương tử tinh, nước mắt tuôn ra ướt đẫm áo hắn, trong lòng nàng sớm có muôn vạn điều muốn nói nhưng cả tiếng đồng hồ trôi qua vẫn chưa nói được câu gì, chỉ ôm chặt lấy hắn không rời, hồn nhiên không để ý Khổng tuyên còn ở bên cạnh.
Hạm chi tiên bước tới nhẹ nhàng ôm lấy hắn vừa nói :"Phu quân trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi…"
Hạm chi tiên vốn đang ở Tây côn lôn luyện đan cùng Dao chân nhân, nghe tin Trương tử tinh mất tích liền quay về Triều ca. Nữ bạt vừa được Dao chân nhân chỉ điểm đường lối tu luyện Phong lôi bí thuật càng thêm cường đại cũng ngừng việc tu luyện, tìm kiếm huynh trưởng khắp nơi.
Khổng tuyên mặc dù không va chạm nhiều nhưng cũng biết bây giờ không nên ở lại làm kỳ đà cản mũi liền lẳng lặng đi ra, vận tiên thức thử liên lạc với đám Hình thiên đang ở bên ngoài.
Thương thanh quân vừa khóc vừa chạy đi báo tin tốt này cho các chị em ở Tiêu dao tiên phủ.
Mọi người ở Tiêu dao tiên phủ biết tin Trương tử tinh bình yên trở về đều vui mừng, với tốc độ nhanh nhất chạy tới Triều ca. Phu thê gặp lại tất nhiên là cảnh tượng vô cùng cảm động. Trương tử tinh biết những nương tử mình đã đau khổ không ít mấy ngày qua nên đều dịu dàng trấn an .
Khương văn sắc, Dương cửu, Hoàng phi yến trở lại Triều ca, gặp lại phu quân xa cách đã lâu lại là một loại cảm động khác. Ân giao nghe tin cha mẹ đều quay lại liền nhập cung ngay trong đêm, ôm chặt Khương văn sắc khóc ròng. Trương tử tinh từ Thương thanh quân mà biết gần đây Ân giao đã trưởng thành hơn nhiều, với năng lực bất phàm cùng thái độ chăm chỉ nên các vị đại thần tán thưởng không ngừng, trong lòng vui mừng mà khích lệ vài câu.
Bấy giờ đám Hình thiên, Vũ dực tiên, Nữ bạt ở bên ngoài tìm kiếm được Khổng tuyên báo tin liền trở về. Trương tử tinh mở tiệc ở Đông giao, cùng một đám thê tử, huynh đệ, tỷ muội thoải mái chè chén, mừng cho cuộc đại đoàn tụ.
Thời gian buổi tối dĩ nhiên giành riêng cho đám nương tử nên làm sao thiếu được những cuộc đại chiến hương diễm. Đối với chúng nữ mà nói mới chỉ là nỗi khổ chia ly hơn một năm nhưng có kẻ phải chịu hàng nghìn, hàng vạn năm nên „Lực lượng" tích súc thập phần kinh người. Chỉ có điều bây giờ đông mỹ nữ như vậy nên dù song tu thuật trong hoàng đế tâm kinh có chịu nổi không hay làm thế nào phân phối thời gian cùng chọn người đều bị người cố tình giữ kín không cho một người nào biết rõ.
Sau thời gian đó Khổng tuyên, Hình thiên đều tới Bích du cung diễn luyện Tứ tượng trận theo ý Thông Thiên giáo chủ.
Hạm chi tiên cũng muốn tiếp tục tới Tây côn lôn luyện đan, Trương tử tinh biết tấm lòng của nàng, tuy không muốn vẫn đành đồng ý nhưng phải qua một thời gian nữa rồi nhờ vợ chồng Ứng long cùng tới Tây côn lôn với nàng. Tây côn lôn là nơi thập phần an toàn, tuy tính khí Dao chân nhân có chút „Cổ quái" nhưng Ứng long là chồng Nữ bạt, lại đã từng bị thiên giới hãm hại nên nhất định có thể được Dao chân nhân cho phép ở lại. Đồng thời có một việc Hạm chi tiên còn nói rằng Dao chân nhân rất chú ý đến Trương tử tinh vì nàng từng khẳng định Trương tử tinh vẫn bình yên, Hạm chi tiên hỏi nguyên nhân thì Dao chân nhân ấp úng không nói gì. Sau đó Thần nông cùng Hoàng đế tới Tây côn lôn vì chuyện tìm kiếm Trương tử tinh, Dao chân nhân lại đưa hai người vào nội điện nói chuyện. Tuy Hạm chi tiên không biết nội dung cụ thể nhưng từ sắc mặt Hoàng đế, Thần nông lúc ra về thì dường như đã yên tâm hơn không ít. Hạm chi tiên cuối cùng vì quá lo lắng mới về Triều ca, bây giờ Trương tử tinh quả nhiên bình yên trở về mới nhớ ra chuyện này.
Trương tử tinh nhớ tới kiện tiên thiên chí bảo khác mà hắn đã luyện hóa, trong lòng thầm hỏi, vật này vốn là pháp bảo cực mạnh của Dao chân nhân tại sao lại ở trong người hắn ? Hơn nữa Dao chân nhân còn cố ý truyền cho hắn pháp quyết luyện hóa trân quý không gì sánh được nên hắn mới luyện hóa được Côn lôn kính hết sức dễ dàng --- tựa như được tặng không.
Tiên thiên chí bảo là gì ? Pháp bảo cường đại mà ngay cả thánh nhân cũng mơ ước. Nghìn vạn năm qua vô số đỉnh giai tiên nhân chém giết lẫn nhau không phải chỉ vì một kiện tiên thiên chí bảo sao ? Vậy mà nàng lại dễ dàng đem Côn lôn kính ra tặng cho hắn như vậy.
Vì sao nàng làm vậy ? Trương tử tinh nhớ lại cảnh tượng mờ ám trong „Mộng cảnh „ lúc luyện chế Tam sinh phản thần đan mà lòng không khỏi chấn động.
Có điều bây giờ không phải là lúc nghĩ đến những việc này, đợi khi xong hết mọi chuyện đi tới Tây côn lôn một chuyến tất sẽ biết rõ. Tuy hắn không phải loại người „Thà giết lầm một nghìn chứ không thể bỏ qua một người" nhưng nếu thực sự là không nên bỏ qua thì hắn tuyệt sẽ không bỏ qua.
Đông tề hiện nay chiến sự kịch liệt, tuy đã có vẻ không địch lại nhưng vẫn chưa hoàn toàn lộ ra hiện tượng thất bại, hơn nữa Nguyệt cơ cùng Trâu khích rất có thể đang làm theo sắp xếp của hắn, dụ địch tấn công giả vờ yếu hơn rồi mới dùng kế tiêu diệt. Bất kể thế nào an toàn của Nguyệt cơ đều được đảm bảo. Vũ dực tiên lần trước bị người khác đoạt cung nhốt lại, tự thấy xấu hổ mà xung phong nhận nhiệm vụ bảo vệ chị dâu.
Trương tử tinh biết Vũ dực tiên là người có lòng tự trọng rất cao, huống hồ nhân giới bây giờ đang bị cấm thuật, đám tiên nhân Xiển giáo có tới cũng không có tác dụng, với tu vi huyền tiên của Vũ dực tiên chỉ bảo vệ an toàn cho Nguyệt cơ không có vấn đề gì.
Kế tiếp việc Trương tử tinh phải đối mặt chính là chiến sự nhân giới.
Tình hình nhân giới hiện nay đối với Đại thương có thể nói rằng thập phần không hay.
Theo Thương thanh quân báo cáo, Tây kỳ lúc đầu không phá được Tỵ thủy quan nên chia hai đường tấn công Giai mộng cùng Thanh long quan, tốn hao một giá rất lớn cuối cùng mới phá được hai quan, tạo thành thế vây kín hai mặt Tỵ thủy quan. Thái sư Văn trọng dù kiệt lực phòng thủ nhưng vẫn khó địch lại ba đường tấn công, thương vong nặng nề bị ép lui khỏi Giới bài quan. Chu quân một đường tiến lên, qua một năm thời gian cuối cùng đi qua được Giới bài quan, Xuyên vân quan, Đồng quan cùng Lâm đồng quan.
Đồng thời với Tây kỳ phá năm quan thì Ngạc thuận cùng Khương văn hoán dù bị Đặng cửu công phòng thủ chặt chặn lại nhưng với tiêu hao chiến trường kỳ đã phá được Tam sơn quan, Đặng cửu công không hề ngoan cố chống cự mà nhanh chóng quay về Triều ca. Quỷ phương dị tộc nơi bắc địa khi đánh Trần đường quan thì tổng binh Lý tịnh vì sợ chết, lúc bị công thành không tận lực phòng ngự còn ám toán Hồng cẩm, lại giết mấy gã phó tướng, Hồng cẩm miễn cưỡng giữ được tính mạng nhưng Trần đường quan đã bị Lý tịnh hai tay dâng cho địch. Ân thị là vợ Lý tịnh lại thập phần trung nghĩa, không hàng địch cùng chồng mà quyết tự tử tận trung. Vì sợ Na tra kích động nên việc này vẫn bị giấu kín.
Còn Đông bá hầu Khương hoàn sở không những không khởi binh cần vương trái lại còn mượn cớ gây chiến với Đông tề, thực chất là muốn ngăn cản không để Đông tề giúp đỡ Đại thương không cần nói cũng hiểu.
Hiện nay Thằng trì mà quân Chu đang tấn công tuy rất kiên cố nhưng quân lực không mạnh, bị công phá chỉ là chuyện sớm muộn, ba đường đại quân sắp tập trung lại tấn công Triều ca đúng như những gì xảy ra trong „Lịch sử" hoặc „Diễn nghĩa" . Đương nhiên, đối với Trương tử tinh mà nói trận chiến này quả thực cũng mang tính quyết định.
Khiến Trương tử tinh vui mừng là hầu hết tinh anh như Văn trọng, Hồng cẩm, Ma gia tứ tướng …tuân theo sắp xếp của hắn đều không tử chiến hi sinh cho tổ quốc mà vẫn còn sống, tuy cũng có không ít tướng lĩnh cùng binh sĩ chết trận nhưng ít hơn so với tưởng tượng rất nhiều.
Ngày đó Trương tử tinh triệu kiến một người tới Chiêu tuyên điện.
Một người đã bị hầu hết quan lại trong triều lãng quên.
Người đó thân hình khá cao, sau khi vào điện liền hành lễ :"Thần tham kiến bệ hạ."
„Tần vương bình thần, người đâu, ban ghế ngồi."
Tần vương này đương nhiên không phải Lý thế dân mà là anh trai của đương kim thiên tử, Tần vương diễn. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn -
Tần vương diễn là người anh thứ hai của Trương tử tinh, Trụ vương có hai anh trai, Việt vương Vi tử khải cùng Tần vương Vi tử diễn. Lúc Trương tử tinh vừa lọt vào thế giới này, vẫn mang thân là Thọ vương thì hai người từng vì chuyện kế thừa ngôi vị hoàng đế mà chèn ép hắn mọi đường, nhất là Vi tử diễn trời sinh tính nóng nảy nên thường bị Vi tử khải tâm cơ thâm trầm điều khiển, cũng là người có mâu thuẫn sâu nhất cùng Thọ vương. Cuối cùng ngôi vị hoàng đế rơi vào tay Trương tử tinh, sau đó Vi tử khải được phong là Việt vương lại câu kết cùng Nam bá hầu Ngạc sùng vũ tạo phản trong lễ tế Mẫu tân, suýt nữa giết được thiên tử nhưng rốt cục thất bại mà chết, Tây bá hầu Cơ xương bị tình nghi đồng phạm cũng vì vậy mà bị giam lại.
Vị Tần vương diễn này tuy không tham gia tạo phản nhưng đúng như quần thần suy đoán, bị thiên tử nghi ngờ mà phái tới một nơi hoang vắng làm một tiểu chư hầu.
Hôm nay Vi tử diễn đã không còn nóng nảy bộp chộp như trước, cả dung mạo lẫn ánh mắt đều già dặn hơn nhiều, lời nói cử chỉ mang vẻ trầm ổn trải đời.
Vi tử diễn tạ ơn ngồi xuống rồi hỏi :"Bệ hạ triệu kiến hạ thần tới không biết có chuyện gì quan trọng ?"
„Nhị vương huynh, không biết người có bao nhiêu binh mã ?"
Vi tử diễn nghe hắn gọi vương huynh vội đứng dậy hành lễ đáp :"Hạ thần mặc dù có gần nghìn binh lính nhưng đều đã qua huấn luyện, nguyện ý nghe điều khiển của bệ hạ."
Trương tử tinh gật đầu, thuận miệng tiếp :"Nhị vương huynh, mấy năm qua tới nơi xa xôi mà quên mất, có oán hận hay không ?"
Vi tử diễn liên tiếp nói không dám, Trương tử tinh cười nói :"Nhị vương huynh ở chỗ xa xôi, mặc dù bị quả nhân lãng quên nhưng vẫn có người không thế. Gần đây Tây kỳ tới gặp nhị huynh rất nhiều lần, khoảng… lần thì lần sứ giả tới đều bị vương huynh không gặp. Còn hai lần kia lại là thầm gặp nhau, chắc là thu hoạch rất lớn chứ."
Vi tử diễn thấy ngay cả số lần gặp sứ giả Tây kỳ đều bị thiên tử biết rõ như vậy, mồ hôi đầm đìa, phủ phục xuống nói :"Bệ hạ minh giám, dù Tây kỳ nghịch tặc nhiều lần liên hệ nhưng hạ thần thủy chung không hề để ý. Hạ thần mang dòng dõi tiên đế, sinh là người nhà Ân, chết làm ma nhà Ân, tuyệt không dám quên gốc phản quốc."
Trương tử tinh bước xuống nâng Vi tử diễn dậy rồi nói :"Nhị vương huynh hiểu lầm rồi. Nếu thực sự có ý phản quốc thì quả nhân sao có thể tiếp đãi như vậy được ? Lý do chính vì nhị vương huynh không phải người quên gốc nên ngu đệ có một chuyện muốn nhờ."
Từ ngày Trương tử tinh đăng cơ tới nay Vi tử diễn lần đầu tiên nghe thấy hắn tự xưng như vậy, mặt lộ vẻ sợ hãi nói :"Bệ hạ là chí tôn thiên hạ, sao phải khiêm tốn như vậy ? Là chuyện gì mong bệ hạ nói rõ, hạ thần sẽ toàn lực, dù chết cũng phải làm tròn việc bệ hạ muốn nhờ."
„Hiện nay phản quân thế mạnh đã tới gần Triều ca, ngôi thiên hạ chí tôn chỉ sợ phải đổi người…" Trương tử tinh cười khổ nói :"Quốc nạn đương đầu ta không có gì cầu, chỉ mong vương huynh dẫn vài nghìn tinh binh mang bài vị tổ tiên, các đồ thờ cúng trong tông miếu đi tới nơi xa xôi để giữ lại huyết mạch Thành thanh ta còn hương khói."
Vi tử diễn không ngờ lại là việc này, trong lòng dâng đầy nhiệt huyết, lần thứ hai quỳ xuống :"Bệ hạ! Thần dù thân ở biên hoang nhưng không lúc nào dám quên mình là người thành thanh tông thất. Hiện nay quốc gia gặp nạn, thần tuyệt không thể một mình bỏ trốn mà nguyện lĩnh binh xuất chiến, cùng Tây kỳ quyết sinh tử. Về việc tông miếu mong bệ hạ phái Trung dũng vương đại hoàng tử bí mật đi tới vùng đất của ta, chuẩn bị cho ngày tái khởi."
Trong lịch sử, lúc sinh Vi tử khải thì mẹ hắn đang làm thiếp, sau khi lên ngôi Đế ất mới sinh ra Trụ vương rồi khi Trụ vương lên ngôi phong Vi tử khải làm khanh sĩ. Vi tử khải thấy Trụ vương hoang dâm bạo ngược cùng Tây kỳ cường đại, từng nhiều lần khuyên can nhưng không thay đổi gì bèn trốn đi. Võ vương diệt Thương rồi Vi tử khải mang theo bài vị tổ tiên trong tông miếu, lại dùng dây tự trói mình thỉnh tội, Võ vương chấp thuận cho con của Trụ vương là Vũ canh ở Ân khư, sau này Vũ canh đã bị giết trong một cuộc phản loạn thất bại. Chu công đán sau khi dẹp loạn, thấy Vi tử khải trung tâm thuận theo bèn tặng cố đô của triều Thương là vùng Thương khâu cho hắn lập Tống quốc, cho quản lý di dân Thương tộc, hương khói dòng họ Ân thương. Vi tử khải chết đi Vi tử diễn lên thay, cũng khá tài đức sáng suốt nên từ đó bình yên vô sự.
Những năm gần đây Trương tử tinh vẫn không hề buông lỏng quản chế Vi tử diễn, bây giờ mới chứng kiến đúng như Thiên ảnh báo lại, Vi tử diễn đã khác hẳn năm xưa.
Ngày nay tình hình Đại thương nguy cấp, đã đến lúc tối hậu, người sáng suốt đã có thể nhìn ra Đại thương thế tất bị Tây kỳ diệt. Trong lúc hoạn nạn sinh tử Vi tử diễn không còn gì để phải giả vờ, dù sao hắn cũng là hậu duệ của nhà Ân. Cổ nhân đối với chữ „Trung" thực sự nười đời nay khó có thể sánh bằng.
Trương tử tinh khẽ điểm đầu nói :"Vương huynh trung tâm đáng khen, quả nhân hết sức vui mừng. Việc chuyển dời đồ trong tông miếu quả nhân đã có sắp xếp. Nếu vương huynh không chê xin hãy ở lại Triều ca, giúp đỡ vương thúc quản lý triều chính, tương lai còn có nhiều việc cần tới."
Vi tử diễn cáo lui ra ngoài, lúc này Văn trọng, Thương dung, Tỷ can cùng vài trọng thần bước ra từ trong hậu điện.
Tỷ can cảm khái nói :"Tần vương thực đã khác xưa nhiều, vượt xa cả dự đoán của hạ thần. Nhưng bệ hạ đặc triệu Tần vương tới là có dụng ý gì ?"
Trương tử tinh nói :"Đợi lúc kết thúc chiến tranh ta sẽ thoái vị ẩn cư. Đại thương không thể một ngày không chủ, ta muốn khảo sát Tần vương diễn lại một phen, nếu thích hợp đến khi đó sẽ mang ngôi hoàng đế truyền lại, ý các vị ái khanh thế nào?"
Đám Thương dung, Tỷ can đều thất kinh, đồng thanh can :"Bệ hạ đang lúc tráng niên, uy dức vang rền bốn biển, bách tính kính yêu tại sao lại bỏ thiên hạ mà đi ?"
Trương tử tinh nhìn Văn trọng rồi trả lời :"Ta là người có tiên lực, đã không phải là người trần thế, tuổi thọ là vô cùng vô tận, nếu giữ ngôi quá lâu sẽ không hợp với thiên đạo, đối với Đại thương cũng gây trở ngại, thái sư là người Triệt giáo tất cũng biết chuyện đó."
Văn trọng lộ ra kinh sắc, ngắm nhìn Trương tử tinh một lúc rồi cẩn thận cất tiếng hỏi :"Bệ hạ, năm đó hạ thần thấy người đã tới Ngưng đan kỳ, hôm nay hình như lại thụt lùi, không biết bệ hạ…"
Trương tử tinh mỉm cười hỏi ngược lại :"Thái sư có từng nghe đến danh hiệu cùng sự tích của Tiêu dao tử ?"
Sư phụ Văn trọng là Kim linh thánh mẫu, hắn cũng giao lưu cùng rất đông đạo hữu khắp các nơi, dù chiến sự bận rộn nhưng cũng biết vị quốc sư kia lập nhiều kỳ tích, tu vi quốc sư càng tới cảnh giới cực cao, không chỉ có ân cứu mạng Kim linh thánh mẫu mà còn thành đạo lữ cùng ba vị sư thúc Tam tiên đảo, rất được chưởng giáo thánh nhân coi trọng.
Văn trọng gật đầu, Trương tử tinh cũng không hỏi tiếp mà nói :"Chư vị ái khanh, gần đây trong hậu cung quả nhân mới nạp thêm vài phi tần, có Đặng thiền ngọc con gái tổng binh Trần đường quan cùng vài nữ nhân xuất thân bên ngoài khác. Quả nhân muốn cử hành hôn lễ trước lúc quyết chiến cùng Tây kỳ để chấn hưng sĩ khí, chư vị ái khanh nghĩ thế nào ?"
Cơ phát trước lúc đông chinh cũng từng có cử động như vậy, đương nhiên tân nương không phải là Thái diễm mà là một „Gái làng" Ấp khương. Bây giờ Trương tử tinh đưa ra việc này dù các đại thần có chút nghi vấn về xuất thân của các phi tần nhưng đang lúc nguy cấp cũng không tính toán nữa mà đều tỏ ý tán thành.
Chỉ có Văn trọng mơ hồ thấy có điểm bất thường mới hỏi :"Xin hỏi bệ hạ, người có xuất thân bên ngoài là ở đâu ?"
„Quả nhân quên mất, có mấy người mà thái sư quen đó." Trương tử tinh thuận miệng nói ra tên tam tiêu cùng Hạm chi tiên.
Đám Tỷ can không cảm thấy gì, chỉ riêng Văn trọng kinh hãi thất sắc, mặt không giấu được chấn động, rốt cục đã hiểu lý do vì sao lúc nãy thiên tử hỏi hắn về Tiêu dao tử. Thiên tử trù mưu khắp thiên hạ hắn cũng biết một ít, cũng từng tham dự vài việc, chỉ không ngờ rằng những trù mưu chủ yếu đã vượt xa khỏi tưởng tượng của hắn.
Thương dung lên tiếng :"Bệ hạ, giờ đang lúc đối đầu với kẻ địch, chuyện thoái vị hãy để sau rồi nói."
Văn trọng từ kinh ngạc tỉnh lại liền nói :"Việc Tây kỳ có lẽ bệ hạ đã nắm chắc. Chỉ có điều việc nhường ngôi cho Tần vương hạ thần cho rằng không thích hợp, bẹ hạ chẳng lẽ đã quên đại hoàng tử sao? Biểu hiện cùng năng lực của đại hoàng tử chúng thần đều đã cùng thấy, lại là con trưởng của bệ hạ, có thể giao trọng trách."
Trương tử tinh vốn còn hơi do dự đối với tu vi chân tiên của Ân giao, nhưng ngẫm lại về mặt tu vi có thể tìm cách khác, xét về mặt phẩm hạnh tính tình Ân giao cũng là một người thích hợp, nhân cơ hội này liền thảo luận một hồi.
Tỷ can, Thương dung đám đại thần thấy Văn trọng luôn cẩn thận cũng nói rằng cuộc chiến Tây kỳ nắm chắc, không khỏi quay sang nhìn nhau, lại thấy vẻ mặt chắc chắn của Trương tử tinh trong lòng không khỏi trấn định, bắt đầu bàn về việc ai kế thừa ngai vị hoàng đế.
Nhưng mức kịch liệt của cuộc tranh luận còn gay gắt hơn dự tưởng của Trương tử tinh, cuối cùng ai thừa kế vẫn chưa thể chọn được, chỉ mới xác định được ngày tổ chức đại hôn.
Tam tiêu, Long cát công chúa, Đặng thiền ngọc cùng Hạm chi tiên nghe được việc hôn lễ thì vừa vui vừa thẹn. Tuy đối với người tu luyện như bọn họ mà nói, hôn lễ chỉ là một hình thức mà thôi, nhưng Trương tử tinh không chỉ là đạo lữ của các nàng, càng là một phu quân thật lòng yêu thương các nàng, hoàn toàn khác với nhiều gã tiên nhân song tu chỉ vì tu vi. Bởi vậy hôn lễ này có ý nghĩa rất đặc biệt.
Người đời đều biết hậu cung của thiên tử xưa nay cực ít phi tần, hôm nay nghe tin thiên tử muốn nạp thêm sáu người, trên dưới Triều ca đều hân hoan thực lòng, sĩ khí cũng được tăng thêm không ít.
Ngày đại hôn, quân dân Triều ca hoan khánh, mang đến cho Đại thương vài phần không khí vui mừng.
Sự xuất tòng quyền, chi phí của hôn lễ cũng hết sức tiết kiệm, nghi thức cũng cực kỳ ngắn gọn.
Nhưng ở trong căn cứ, Trương tử tinh vận dụng các thiết bị cùng các khoa học kỹ thuật vượt thời đại, cử hành một nghi thức nữa cùng chúng nữ dưới các loại tràng cảnh hoa mỹ, ngay cả người đã có chồng lâu rồi như Khương văn sắc, Dương cửu…cũng được tham dự. Nguyệt cơ còn được hắn đặc biệt đón từ Đông tề về.
Hôn lễ này đối với Trương tử tinh ý nghĩa cực kỳ trọng đại, nhất là với Khương văn sắc, Dương cửu hai thê tử của „Cựu Thọ vương" trong lòng hắn cuối cùng đã chân chính gả cho hắn vì trong lòng hắn, dù là Dương cửu hay Vân tiêu đều quan trọng như nhau.
Còn có một người tuy không có mặt trong hôn lễ nhưng tên nàng cũng được ghi rõ trong danh sách tân nương.
---Đắc kỷ.
Người con gái đã vì hắn liều mình cứu giúp, đến cuối cùng lại lọt vào quy khư. Nàng cũng là thê tử của hắn, tuy nàng không thể tới nhưng hắn lại cảm giác rằng, tâm của nàng đều vẫn ở bên cạnh hắn. Chúng nữ từ Trương tử tinh mà biết việc Đắc kỷ, đều cảm động không ngớt, cũng chân chính thừa nhận người chị em chưa rõ sống chết này từ đáy lòng.
Theo sắp xếp của Trương tử tinh, chúng nữ không kể ai trước sau, chỉ dựa theo tuổi đời mà tính. Kỳ thực Long cát công chúa từ Huyền âm khí sinh ra, là người có tuổi lớn nhất nhưng nàng sống chết không nhận làm bà cả, cuối cùng Vân tiêu phải nhận, tiếp đó lần lượt là Quỳnh tiêu, Bích tiêu, Long cát, Hạm chi tiên, Đắc kỷ, Khương văn sắc, Dương cửu, Hoàng phi yến, Nguyệt cơ, Thương thanh quân, Đặng thiền ngọc, từ nay về sau đều gọi nhau là tỷ muội.
Cuộc hôn lễ này hoàn toàn mới mẻ khiến chúng nữ suốt đời khó quên, làm đám Khổng tuyên làm khách mời cũng cảm thấy vui sướng, Nữ bạt mắt lộ vẻ ước ao, cũng may Ứng long đã nhận lời nàng, ngày khác thỉnh huynh trưởng cũng cử hành hôn lễ cho hai người. Còn đám Viên hồng, Na tra, Tiêu thăng, Tào bửu đều cười cười nói nói, chỉ có Thái diễm dự hôn lễ của sư phụ cùng các vị sư mẫu mà ánh mắt có chút kỳ lạ, không biết trong lòng nàng đang nghĩ gì.
Tin đại hôn của thiên tử đã truyền tới tai Cơ phát đang tấn công Thằng trì.
Cơ phát đối với việc này coi như không, hắn đoán rằng thiên tử làm vậy có lẽ muốn noi theo thủ đoạn của hắn để kích thích sĩ khí mà thôi. Nhưng bất kể sĩ khí thương quân tăng thế nào đại thế bây giờ đã mất, chỉ cần phá được Thằng trì, tới Mạnh tân hợp cùng hai quân Nam, Bắc, đến lúc đó Triều ca sẽ trở thành một tòa thành bị ba mặt vây khốn, Chu hưng Thương diệt đã sắp thành sự thật.
Nghĩ tới đó Cơ phát không khỏi thầm mãn nguyện, hùng tâm vạn trượng, dường như đã thấy chính mình ngồi trên ngôi chí tôn cùng cảnh tượng cả thiên hạ cúi đầu. Lúc này hắn tất nhiên làm sao còn biết nhớ đến câu „Cao xử bất thắng hàn". (Chỗ cao không tránh khỏi lạnh)
Leo lên càng cao, đến lúc rơi xuống lại càng đau.