Trở về từ chỗ Skad, Hoàng thuận đường ghé qua khu mua bán của học viện rồi gom tất cả những thứ gia vị và hương liệu có thể tìm được, hắn dự định sẽ dùng chúng để tạo nên “mùi” cho món mỳ ăn liền của mình. Do không có ý định cụ thể nên Hoàng cứ gom góp càng nhiều càng tốt rồi về thí nghiệm từ từ, chất thành một cái bao tải to tướng gần bằng cả thân người, cuối cùng hắn khệ nệ vác hết chúng về khoa Khoáng thạch học trước ánh mắt ngạc nhiên của các học viên trên đường.
Sau khi để số nguyên liệu vào kho chứa riêng của mình, Hoàng bắt đầu ngồi suy nghĩ nên xem phát triển chúng ra sao. Mỳ ăn liền có đặc tính khá đặc biệt là mùi hương của nó gợi lên cảm giác thèm ăn, một điều dễ thấy là hầu hết các loại mỳ ăn liền đều có gói dầu gia vị với vị cay hoặc chua đặc trưng, chúng là thứ làm nên cái mùi rất gợi cảm này, vì thế nhiệm vụ của Hoàng là tìm cách làm sao để bắt chước nó hết sức có thể.
Bỏ ra hẳn một đêm để suy nghĩ, cuối cùng Hoàng quyết định sẽ thử dùng các loại nguyên liệu nặng mùi trộn lại với nhau, qua đó tạo nên gói súp cho riêng mình. Nếu như ở Trái Đất thì không phải tìm đâu xa vì những thứ đấy khá có sẵn thí dụ như: tỏi, hành, sả, hồi hương, gừng hay quế… nhưng ở thế giới này thì lại phải tốn thêm một công đoạn phân loại nữa. Rất may là Hoàng không phải làm một mình, hắn nhanh chóng lôi Ethas ra ngoài, chỉ vào đống nguyên liệu vừa mang về và giao việc:
- Cậu tìm trong đống kia những thứ nào cay nhất, chua nhất và nặng mùi nhất để riêng ra cho tôi.
Ethas liếc ra đống nồi nước dùng nằm chỏng chơ giữa sân, lại nhìn sang cái bao tải tổ bố trước mặt thì bất chợt nuốt nước bọt, rụt rè hỏi lại:
- Chúng ta không… không làm cái nước dùng kia nữa à?
- Bỏ nó qua một bên đi, cái đó tôi đi sai hướng rồi, giờ chuyển sang làm gia vị.
Hoàng cũng đã giải thích qua với Ethas về việc hắn muốn cải tiến thức ăn nhanh ở thế giới này, đi cùng vào thứ lý thuyết mà bản thân muốn làm. Ethas tuy chưa hoàn toàn hiểu rõ lắm việc này, nhưng cũng nhận lời giúp đỡ vì… cả khoa chẳng có ai khác ngoài cậu ta cả. Thế là từ đó cậu thanh niên này bị Hoàng ngược đãi tới bến, không những phải làm nô lệ không công, tăng ca không có khích lệ mà hằng ngày còn bị ăn chửi thiếu điều muốn thay cơm luôn.
Đáng lý bình thường Hoàng không dám làm thế vì còn con báo Đỏ, nhưng sau mấy ngày ăn xương thừa từ mấy nồi nước dùng quen mùi, nó đã triệt để bán đứng chủ một cách tự nhiên nhất, thành ra Hoàng mới được thể tác oai tác quái như vậy.
Ethas vốn là người hiền lành, sau một thời gian bị ăn chửi liên hồi như vậy thì triệt để bị tẩy não, giờ Hoàng sai gì cũng không dám cãi lại. Do đó khi thấy bạn học của mình thay đổi ý kiến bất chợt như vậy, cậu ta chỉ rụt rè hỏi vài câu chứ không muốn lằng nhằng thêm, dù sao lọc đống nguyên liệu này đã là tốt chán so với việc phải quấy mấy nồi nước dùng kia rồi.
Thế là Ethas bắt đầu ngồi đánh vật với mấy trăm thứ nguyên liệu Hoàng mang về, do chúng quá nhiều nên vừa làm Ethas phải vừa để mấy quyển sách tư liệu bên cạnh để tra cứu thông tin. Thực tế là Hoàng có thể làm một mình, vì hắn đã ghi nhớ toàn bộ số nguyên liệu này vào đầu nhờ hệ thống rồi, nhưng nghĩ tới cảnh phải lọc ra từng cái một trong đống hổ lốn này làm hắn phát mệt. Do đó mọi thứ được khoán trắng cho Ethas, còn bản thân Hoàng thì thản nhiên vào nhà đắp chăn đi ngủ.
Phải đến trưa trờ trưa trật, khi mặt trời lên tới đỉnh đầu thì Hoàng mới lò dò bò ra, vừa đi vừa ngáp dài tiến lại chỗ Ethas, phải nói là cậu ta làm việc rất có năng suất, đống nguyên liệu hồi sáng đã được lọc ra để riêng thành từng loại riêng biệt theo mùi vị. Ethas thấy Hoàng tới thì đứng lên, đưa cho hắn một tờ giấy và nói:
- Trong này là danh sách nguyên liệu tôi đã lọc ra theo ý của anh, tất cả đều được đặt ở dưới kia theo từng loại.
Hoàng nhìn vào tờ danh sách này thì thấy bèo cũng phải hơn sáu, bảy chục loại khác nhau, nằm đầy ở dưới đất theo từng cột chia sẵn. Hoàng gật đầu hài lòng, bản thân cũng chỉ làm được đến thế là hết mức, hắn giơ tay xoa đầu Ethas rồi mở lời khen:
- Tốt lắm, chỉ trong có một buổi sáng mà cậu lọc hết được đống này, đúng là không ngờ.
Thực sự thì kể cả khi so sánh với Hoàng có bộ nhớ hệ thống thì tốc độ của Ethas như vậy là cực kỳ nhanh rồi, cậu ta có trí nhớ và óc quan sát đáng nể khi vừa đối chiếu thông tin lại vừa phân loại nguyên liệu như vậy. Hoàng cúi xuống nhặt lấy một loại hột màu tím rịm cho lên miệng nhấm thử, sau đó nhổ phì ra vì chua, giờ là tới công đoạn phiền phức nhất, nếm thử cái đống nguyên liệu thô này để chọn ra thứ vừa ý, cái này thì không thể giao cho Ethas làm một mình được nữa rồi.
Liên tiếp mấy ngày sau đó, Hoàng lần lượt đi thử tất cả số nguyên liệu kia, đủ các thể loại: chua, cay, ngọt, mặn, chát, đắng… đến độ lưỡi muốn nhảy ra khỏi miệng. Hắn cũng đốt và nấu chúng lên để xem cả phần mùi hương nữa, cuối cùng cũng chọn ra được khoảng chục thứ gọi là tương đối giống mấy nguyên liệu ở Trái Đất, tạm thời có thể dùng được.
Theo Hoàng thì hương vị kích thích người ăn nhất chính là mùi của hành tỏi và ớt phi cháy, thực tế cũng chứng minh ở Việt Nam vùng nào cũng có mấy món giống vậy như: sa tế, kho quẹt, mắm hay hành phi, thứ nào cũng khiến người ăn thòm thèm, ngửi mùi thôi đã thấy kích thích. Khẩu vị của người dân thế giới này cũng bình thường, vì thế Hoàng tin rằng nếu làm theo kiểu của mình thì khả năng thành công sẽ tương đối cao.
Sau khi chuẩn bị hết mọi thứ, Hoàng đem mấy thứ giống hành, tỏi và ớt kia thái nhỏ rồi xào cho chúng cháy xém lên khiến mùi hương bốc lên sực nức cả mũi, còn có phần hơn cả ở Trái Đất. Tiếp đó Hoàng băm mịn lá cây có mùi giống sả rồi cho vào trộn đều, thành quả là một thứ gần giống như sa tế nhưng mịn và thơm hơn, cực kỳ hoàn hảo để làm gia vị chính cho món mỳ ăn liền của hắn.
Để giữ mùi cho loại gia vị này, Hoàng đổ chúng vào dầu thực vật khi vẫn còn đang nóng, sau đó dùng dung môi đặc chế trong game Ngai vàng của Hoàng đế để bọc bên ngoài. Loại dung môi này không màu không mùi, lại là đồ vật trong game nên nó hệt như một cái màng bọc chân không vậy, vừa vặn giữ cho phần gia vị luôn sẵn sàng và không bị bay mùi. Hoàng cải tiến một chút để khiến phần dung môi sẽ tan ra khi gặp nước nóng, vậy là thứ quan trọng nhất trong mỳ ăn liền – gói súp hương vị đã sẵn sàng để sử dụng. Lớp dung môi có này điểm yếu là chỉ có thể bọc được một tiết diện nhỏ, lại không chịu được khối lượng nặng, chứ không thì Hoàng đã dùng nó để chứa luôn đống súp đại dương hôm trước, chả cần nghiên cứu mỳ làm gì cho phiền hà.
Sau khi xong gói súp, việc nên nếm gia vị còn lại rất dễ, chỉ cần dựa vào mấy công thức có sẵn để làm là xong, phần mỳ thì lại càng đơn giản vì Hoàng đã đi đặt mua từ trước, bảo đảm là đồ tốt nhất hắn kiếm được tại học viện. Cuối cùng, Hoàng gọt lại một lố cốc uống rượu cỡ bự thành chỗ đựng mỳ, cũng như làm ra mấy cái nĩa nhỏ dùng một lần, mọi việc như vậy coi như đã hoàn thành tương đối tốt.
Sau tất cả thì cũng đến bước thử nghiệm, Hoàng lấy một cốc mỳ mẫu ra, đổ nước sôi vào và chờ đợi. Ethas đứng bên cạnh cũng bồn chồn không kém, bản thân cậu ta bị hành hạ biến thành nô lệ không công cũng vì thứ này, hiển nhiên là rất muốn biết rốt cuộc nó có mùi vị thế nào. Hoàng canh thời gian khoảng chừng ba phút thì cầm lấy cốc mỳ ăn liền của mình, gật đầu kiên quyết để lấy thêm tự tin:
- Chắc chắn phải thành công chứ, chả lẽ lại cứ thất bại mãi
Một mùi thơm sực nức tỏa ra ngào ngạt như Hoàng mở nắp cốc mỳ, nó vừa cay vừa nồng tới mức khiến hắn nhảy mũi liên hồi, do gói súp có cả dầu nên khi được đun nóng càng làm hương vị bên trong mạnh hơn nữa. Sự kết hợp giữa tỏi, sả, ớt và dầu, cộng thêm chất dung môi kia khiến chúng giữ được mùi vị nguyên bản nhất như vừa mới nấu, khảc hẳn loại súp cay của mỳ ăn liền bình thường.
Sợi mỳ mà Hoàng chọn là hàng chất lượng cao, lúc này đang nở ra một lớp áo vàng óng nhức nhối, cộng thêm nước dùng đã chuyển sang màu cam sậm càng khiến nó trông ngon mắt hơn nữa. Hoàng nhìn cốc mỳ trên tay tới mê mẩn, không ngờ mỳ ăn liền mà cũng có thể trông rực rỡ tới như vậy. Đúng lúc Hoàng còn đang chìm đắm trong mông lung thì một tiếng “Ực” rõ to vang lên, hóa ra là do Ethas vừa nuốt nước bọt, đúng cái biểu hiện cần phải có mà Hoàng cần, hắn đưa cốc mỳ sang cho cậu ta rồi nói gọn lỏn:
- Ethas, nếm thử xem.
Ethas ngần ngừ cầm lấy cốc mỳ, có vẻ nhận đã ra là mình vừa bị chọn làm người để thử độc. Tuy vậy mùi thơm đang tỏa ra ngào ngạt, cộng thêm phần mỳ vòng óng trước mắt đã khiến cậu ta không kìm được, nắm lấy chiếc nĩa nhỏ kế bên rồi xoắn một phần rõ to cho vào miệng. Biểu hiện của Ethas rất nhanh biến thành nghi ngờ, sau đó là thỏa mãn rồi hít hà vì cay, cứ từng nĩa từng nĩa càn quét đống mỳ này, thậm chí nước cũng uống đến cạn sạch. Hoàng thấy vậy thì biết là kế hoạch của mình thành công rồi, thứ này chắc chắn là đủ thu hút sự chú ý của Helen.
Hoàng chờ cho Ethas hoàn toàn vét sạch cốc mỳ đến giọt cuối cùng, mới đứng dậy vỗ vai cậu ta rồi nói:
- Chuẩn bị sẵn tâm lý đi, chúng ta sẽ giới thiệu thứ này đến cho mọi người, đây sẽ là cuộc cách mạng của thức ăn nhanh đấy.
Sau khi để số nguyên liệu vào kho chứa riêng của mình, Hoàng bắt đầu ngồi suy nghĩ nên xem phát triển chúng ra sao. Mỳ ăn liền có đặc tính khá đặc biệt là mùi hương của nó gợi lên cảm giác thèm ăn, một điều dễ thấy là hầu hết các loại mỳ ăn liền đều có gói dầu gia vị với vị cay hoặc chua đặc trưng, chúng là thứ làm nên cái mùi rất gợi cảm này, vì thế nhiệm vụ của Hoàng là tìm cách làm sao để bắt chước nó hết sức có thể.
Bỏ ra hẳn một đêm để suy nghĩ, cuối cùng Hoàng quyết định sẽ thử dùng các loại nguyên liệu nặng mùi trộn lại với nhau, qua đó tạo nên gói súp cho riêng mình. Nếu như ở Trái Đất thì không phải tìm đâu xa vì những thứ đấy khá có sẵn thí dụ như: tỏi, hành, sả, hồi hương, gừng hay quế… nhưng ở thế giới này thì lại phải tốn thêm một công đoạn phân loại nữa. Rất may là Hoàng không phải làm một mình, hắn nhanh chóng lôi Ethas ra ngoài, chỉ vào đống nguyên liệu vừa mang về và giao việc:
- Cậu tìm trong đống kia những thứ nào cay nhất, chua nhất và nặng mùi nhất để riêng ra cho tôi.
Ethas liếc ra đống nồi nước dùng nằm chỏng chơ giữa sân, lại nhìn sang cái bao tải tổ bố trước mặt thì bất chợt nuốt nước bọt, rụt rè hỏi lại:
- Chúng ta không… không làm cái nước dùng kia nữa à?
- Bỏ nó qua một bên đi, cái đó tôi đi sai hướng rồi, giờ chuyển sang làm gia vị.
Hoàng cũng đã giải thích qua với Ethas về việc hắn muốn cải tiến thức ăn nhanh ở thế giới này, đi cùng vào thứ lý thuyết mà bản thân muốn làm. Ethas tuy chưa hoàn toàn hiểu rõ lắm việc này, nhưng cũng nhận lời giúp đỡ vì… cả khoa chẳng có ai khác ngoài cậu ta cả. Thế là từ đó cậu thanh niên này bị Hoàng ngược đãi tới bến, không những phải làm nô lệ không công, tăng ca không có khích lệ mà hằng ngày còn bị ăn chửi thiếu điều muốn thay cơm luôn.
Đáng lý bình thường Hoàng không dám làm thế vì còn con báo Đỏ, nhưng sau mấy ngày ăn xương thừa từ mấy nồi nước dùng quen mùi, nó đã triệt để bán đứng chủ một cách tự nhiên nhất, thành ra Hoàng mới được thể tác oai tác quái như vậy.
Ethas vốn là người hiền lành, sau một thời gian bị ăn chửi liên hồi như vậy thì triệt để bị tẩy não, giờ Hoàng sai gì cũng không dám cãi lại. Do đó khi thấy bạn học của mình thay đổi ý kiến bất chợt như vậy, cậu ta chỉ rụt rè hỏi vài câu chứ không muốn lằng nhằng thêm, dù sao lọc đống nguyên liệu này đã là tốt chán so với việc phải quấy mấy nồi nước dùng kia rồi.
Thế là Ethas bắt đầu ngồi đánh vật với mấy trăm thứ nguyên liệu Hoàng mang về, do chúng quá nhiều nên vừa làm Ethas phải vừa để mấy quyển sách tư liệu bên cạnh để tra cứu thông tin. Thực tế là Hoàng có thể làm một mình, vì hắn đã ghi nhớ toàn bộ số nguyên liệu này vào đầu nhờ hệ thống rồi, nhưng nghĩ tới cảnh phải lọc ra từng cái một trong đống hổ lốn này làm hắn phát mệt. Do đó mọi thứ được khoán trắng cho Ethas, còn bản thân Hoàng thì thản nhiên vào nhà đắp chăn đi ngủ.
Phải đến trưa trờ trưa trật, khi mặt trời lên tới đỉnh đầu thì Hoàng mới lò dò bò ra, vừa đi vừa ngáp dài tiến lại chỗ Ethas, phải nói là cậu ta làm việc rất có năng suất, đống nguyên liệu hồi sáng đã được lọc ra để riêng thành từng loại riêng biệt theo mùi vị. Ethas thấy Hoàng tới thì đứng lên, đưa cho hắn một tờ giấy và nói:
- Trong này là danh sách nguyên liệu tôi đã lọc ra theo ý của anh, tất cả đều được đặt ở dưới kia theo từng loại.
Hoàng nhìn vào tờ danh sách này thì thấy bèo cũng phải hơn sáu, bảy chục loại khác nhau, nằm đầy ở dưới đất theo từng cột chia sẵn. Hoàng gật đầu hài lòng, bản thân cũng chỉ làm được đến thế là hết mức, hắn giơ tay xoa đầu Ethas rồi mở lời khen:
- Tốt lắm, chỉ trong có một buổi sáng mà cậu lọc hết được đống này, đúng là không ngờ.
Thực sự thì kể cả khi so sánh với Hoàng có bộ nhớ hệ thống thì tốc độ của Ethas như vậy là cực kỳ nhanh rồi, cậu ta có trí nhớ và óc quan sát đáng nể khi vừa đối chiếu thông tin lại vừa phân loại nguyên liệu như vậy. Hoàng cúi xuống nhặt lấy một loại hột màu tím rịm cho lên miệng nhấm thử, sau đó nhổ phì ra vì chua, giờ là tới công đoạn phiền phức nhất, nếm thử cái đống nguyên liệu thô này để chọn ra thứ vừa ý, cái này thì không thể giao cho Ethas làm một mình được nữa rồi.
Liên tiếp mấy ngày sau đó, Hoàng lần lượt đi thử tất cả số nguyên liệu kia, đủ các thể loại: chua, cay, ngọt, mặn, chát, đắng… đến độ lưỡi muốn nhảy ra khỏi miệng. Hắn cũng đốt và nấu chúng lên để xem cả phần mùi hương nữa, cuối cùng cũng chọn ra được khoảng chục thứ gọi là tương đối giống mấy nguyên liệu ở Trái Đất, tạm thời có thể dùng được.
Theo Hoàng thì hương vị kích thích người ăn nhất chính là mùi của hành tỏi và ớt phi cháy, thực tế cũng chứng minh ở Việt Nam vùng nào cũng có mấy món giống vậy như: sa tế, kho quẹt, mắm hay hành phi, thứ nào cũng khiến người ăn thòm thèm, ngửi mùi thôi đã thấy kích thích. Khẩu vị của người dân thế giới này cũng bình thường, vì thế Hoàng tin rằng nếu làm theo kiểu của mình thì khả năng thành công sẽ tương đối cao.
Sau khi chuẩn bị hết mọi thứ, Hoàng đem mấy thứ giống hành, tỏi và ớt kia thái nhỏ rồi xào cho chúng cháy xém lên khiến mùi hương bốc lên sực nức cả mũi, còn có phần hơn cả ở Trái Đất. Tiếp đó Hoàng băm mịn lá cây có mùi giống sả rồi cho vào trộn đều, thành quả là một thứ gần giống như sa tế nhưng mịn và thơm hơn, cực kỳ hoàn hảo để làm gia vị chính cho món mỳ ăn liền của hắn.
Để giữ mùi cho loại gia vị này, Hoàng đổ chúng vào dầu thực vật khi vẫn còn đang nóng, sau đó dùng dung môi đặc chế trong game Ngai vàng của Hoàng đế để bọc bên ngoài. Loại dung môi này không màu không mùi, lại là đồ vật trong game nên nó hệt như một cái màng bọc chân không vậy, vừa vặn giữ cho phần gia vị luôn sẵn sàng và không bị bay mùi. Hoàng cải tiến một chút để khiến phần dung môi sẽ tan ra khi gặp nước nóng, vậy là thứ quan trọng nhất trong mỳ ăn liền – gói súp hương vị đã sẵn sàng để sử dụng. Lớp dung môi có này điểm yếu là chỉ có thể bọc được một tiết diện nhỏ, lại không chịu được khối lượng nặng, chứ không thì Hoàng đã dùng nó để chứa luôn đống súp đại dương hôm trước, chả cần nghiên cứu mỳ làm gì cho phiền hà.
Sau khi xong gói súp, việc nên nếm gia vị còn lại rất dễ, chỉ cần dựa vào mấy công thức có sẵn để làm là xong, phần mỳ thì lại càng đơn giản vì Hoàng đã đi đặt mua từ trước, bảo đảm là đồ tốt nhất hắn kiếm được tại học viện. Cuối cùng, Hoàng gọt lại một lố cốc uống rượu cỡ bự thành chỗ đựng mỳ, cũng như làm ra mấy cái nĩa nhỏ dùng một lần, mọi việc như vậy coi như đã hoàn thành tương đối tốt.
Sau tất cả thì cũng đến bước thử nghiệm, Hoàng lấy một cốc mỳ mẫu ra, đổ nước sôi vào và chờ đợi. Ethas đứng bên cạnh cũng bồn chồn không kém, bản thân cậu ta bị hành hạ biến thành nô lệ không công cũng vì thứ này, hiển nhiên là rất muốn biết rốt cuộc nó có mùi vị thế nào. Hoàng canh thời gian khoảng chừng ba phút thì cầm lấy cốc mỳ ăn liền của mình, gật đầu kiên quyết để lấy thêm tự tin:
- Chắc chắn phải thành công chứ, chả lẽ lại cứ thất bại mãi
Một mùi thơm sực nức tỏa ra ngào ngạt như Hoàng mở nắp cốc mỳ, nó vừa cay vừa nồng tới mức khiến hắn nhảy mũi liên hồi, do gói súp có cả dầu nên khi được đun nóng càng làm hương vị bên trong mạnh hơn nữa. Sự kết hợp giữa tỏi, sả, ớt và dầu, cộng thêm chất dung môi kia khiến chúng giữ được mùi vị nguyên bản nhất như vừa mới nấu, khảc hẳn loại súp cay của mỳ ăn liền bình thường.
Sợi mỳ mà Hoàng chọn là hàng chất lượng cao, lúc này đang nở ra một lớp áo vàng óng nhức nhối, cộng thêm nước dùng đã chuyển sang màu cam sậm càng khiến nó trông ngon mắt hơn nữa. Hoàng nhìn cốc mỳ trên tay tới mê mẩn, không ngờ mỳ ăn liền mà cũng có thể trông rực rỡ tới như vậy. Đúng lúc Hoàng còn đang chìm đắm trong mông lung thì một tiếng “Ực” rõ to vang lên, hóa ra là do Ethas vừa nuốt nước bọt, đúng cái biểu hiện cần phải có mà Hoàng cần, hắn đưa cốc mỳ sang cho cậu ta rồi nói gọn lỏn:
- Ethas, nếm thử xem.
Ethas ngần ngừ cầm lấy cốc mỳ, có vẻ nhận đã ra là mình vừa bị chọn làm người để thử độc. Tuy vậy mùi thơm đang tỏa ra ngào ngạt, cộng thêm phần mỳ vòng óng trước mắt đã khiến cậu ta không kìm được, nắm lấy chiếc nĩa nhỏ kế bên rồi xoắn một phần rõ to cho vào miệng. Biểu hiện của Ethas rất nhanh biến thành nghi ngờ, sau đó là thỏa mãn rồi hít hà vì cay, cứ từng nĩa từng nĩa càn quét đống mỳ này, thậm chí nước cũng uống đến cạn sạch. Hoàng thấy vậy thì biết là kế hoạch của mình thành công rồi, thứ này chắc chắn là đủ thu hút sự chú ý của Helen.
Hoàng chờ cho Ethas hoàn toàn vét sạch cốc mỳ đến giọt cuối cùng, mới đứng dậy vỗ vai cậu ta rồi nói:
- Chuẩn bị sẵn tâm lý đi, chúng ta sẽ giới thiệu thứ này đến cho mọi người, đây sẽ là cuộc cách mạng của thức ăn nhanh đấy.