Đường Tịch một bên dùng khăn đắp mắt,một bên nghe Tiêu Cảnh và Tiêu Sái liên tục nói chuyện,bi thương trong lòng dần dần vơi đi,nàng bất tri bất giác nhếch môi cười: điều này chắc là do sức mạnh của người nhà đi!Bởi vì có bọn họ mà trong lòng nàng cũng không còn buồn nữa!
Tại một hòn đảo nhỏ ở Thái Bình Dương
Tần Hân Dĩnh sáng sớm đã ngồi vào bàn trang điểm lộ ra khuôn mặt trắng nõn,cả người nhìn qua có chút điềm đạm đáng yêu,ánh mắt hơi sưng của nàng có chút đỏ.Nàng nhìn mình trong gương,nhếch miệng,cầm một thỏi son thoa lên môi cho tới khi đôi môi đỏ thắm dần trở nên trắng bệch mới hài lòng cất son rời khỏi căn phòng của mình,tới phòng của Kiều Lương.
Ngày hôm nay nàng mặc một bộ váy trắng ngắn,mái tóc buông xõa tùy ý bị gió thổi khiến cho người khác có cảm giác thương yêu.Nàng đưa tay vuốt lại tóc,hít một hơi thật sâu bước vào căn biệt thự mà không có chút cản trở nào,nhưng bên trong không có Kiều Lương,nàng hơi nhíu mày lên lầu đi vào phòng ngủ,vừa bước thật chậm vừa suy nghĩ:có thể hay không hắn còn thương tâm quá độ nên đang ngủ?Nghĩ tới khả năng này,nàng lại thầm nghĩ ra mấy câu an ủi rồi gõ cửa.Gõ tới nửa ngày vẫn không có ai lên tiếng,nàng nhíu mày gõ thêm mấy lần nhưng vẫn không có người nào đáp lại,lúc này có một người phụ nữ đi tới,dùng tiếng Anh mỉm cười nói vơi Tần Hân Dĩnh:”Xin hỏi cô là tìm Kiều tiên sinh sao?”
Tần Hân Dĩnh gật đầu,người phũ nữ cho biết đây là căn phòng của cô ấy,Kiều Lương bọn họ tối hôm qua đã trả phòng rời đi rồi,hơn nữa còn cho tiền mướn phòng hơn một tháng.
Sắc mặt Tần Hân Dĩnh trong nháy mắt trở nên trắng bệch,nàng cắn chặt môi nhìn người phụ nữ hỏi:”Bọn họ đi đâu?”
Người phụ nữ kia nhận ra tâm tình nàng không đúng nên thành thật nói:”Nửa đêm hôm qua bọn họ trả phòng,lúc ấy còn có phi cơ trực thăng đến đón,hẳn là có chuyện gấp!”
Hai tay Tần Hân Dĩnh bất giác nắm chặt,không thèm liếc nhìn người phụ nữ mà đi thẳng ra khỏi biệt thự nhỏ,tối hôm qua nàng nghe được thanh âm của phi cơ trực thăng,nàng cho là Kiều Lương tăng thêm nhân viên đến để tìm Đường Tịch nhưng lại không nghĩ tới: là hắn phải đi!
Không phải hắn yêu Đường Tịch sao?Tại sao lại rời đi?
Ngay lúc này điện thoại Tần Hân Dĩnh bỗng vang lên,nàng nhận điện thoại,bên kia không đợi nàng lên tiếng lập tức nói:”Đường Tịch xuất hiện!”
Nghe xong điện thoại,Tần hân Dĩnh vọt ra bờ biển,tức giận kêu lên một tiếng:”Kiều Lương!”
Chỉ vì một cái email mà ngươi đã xác định Đường Tịch còn sống.Không!Đường Tịch đã chết!Chết! Vĩnh viễn không có khả năng còn sống!Là nàng tận mắt thấy Đường Tịch đi máy bay bị tai nạn rủi ro,tận mắt thấy Đường Tịch tan xương nát thịt đấy!Nàng ta làm sao lại có thể còn sống!
Thành phố Trường Than
Kiều Lương ngồi máy bay đến nơi đã có người đón hắn,đây là chi nhánh ở Mĩ của tập đoàn quốc tế Kiều thị,tổng tài chi nhánh kính cẩn hỏi Kiều Lương,Kiều Lương gật đầu khẳng định hắn là vì việc riêng mà tới,chỉ cần chỗ ở,những thứ khác sẽ không quản,bảo vị tổng giám đốc kia không cần để ý đến sự tồn tại của hắn.
Tổng giám đốc gật đầu tự mình mang Kiều Lương đến biệt thự,Kiều Lương xuống xe nhìn biệt thự,quay đầu lại nói với vị tổng giám đốc kia:”không được để bất cứ kẻ nào biết ta ở đây,ta tới vì chuyện riêng,không muốn bị chuyện công quấy rầy!
Tổng giám đốc chi nhánh công ti bày tỏ mình đã biết rồi,trước khi đi còn quay lại chúc Kiều Lương đi đường vui vẻ.Kiều Lương cầm thẻ mở cửa trong tay ném cho Tiểu Ngũ,Tiều Ngũ cầm thẻ mở cổng biệt thự ra đi vào,Tiểu Lục đuổi theo,Kiều Lương đi sau cùng.Sau khi đi vào,Kiều Lương hỏi Tiểu Lục đang ôm lấy máy tính:”Xác định vị trí xong chưa?”
Tiểu Lục lắc đầu:”Không xác định được,có khả năng phải tận lực tìm kiếm” Kiều Lương liền nhìn về phía Tiểu Ngũ,Tiểu Ngũ nói:”Người của chúng ta rất nhanh sẽ tới,tầm khoảng 20 phút nữa.”
Kiều Lương gật đầu,hắn đêm hôm qua không có ngủ được,cũng không có nước nhưng hôm nay tinh thần vẫn rất phấn chấn,căn bản là không muốn đi ngủ,chỉ muốn nhanh nhanh tìm được tới chỗ của Đường Tịch.
Kiều Lương liếc Tiểu Lục,trầm giọng nói:”Ngươi tiếp tục tìm cái địa chỉ email kia,nhất định phải tra ra được địa chỉ chân chính;Tiểu Ngũ ở đây chờ bọn hắn đến,ta đi loanh quanh một chút,bọn hắn đến thì gọi điện cho ta”
Tiểu Ngũ gật đầu tỏ vẻ đã hiều,Kiều Lương châm một điếu thuốc,xoay người rời đi
Tiểu Lục nhìn máy tính:”Kĩ thuật của người này là hacker đứng đầu thế giới,tài nghệ của ta tuy so sánh với các người các ngươi cao nhưng nếu muốn cùng hacker đứng đầu thế giới đấu thì có chút khó khăn.”
Tiểu Lục nhíu mày:”ngươi nói xem tại sao thiếu gia lại không tự mình động thủ?”
Tiểu Lục nhìn màn hình máy tính,ngón tay ấn ấn bật bật mím môi nói:”Cái này có lẽ là đối với tình cảm càng không thể làm chủ được bản thân,vì vậy càng muốn biết tin tức càng không thể tự mình động thủ.”
Tiểu Ngũ nhìn hắn ruồng bỏ nói:”Ngươi xác định đây là khi gần tình cảm thì sinh ra sợ hãi sao?”Tại sao cái ví dụ này nghe thế nào cũng cảm thấy không thích hợp.
Tiểu Lục nhíu mày nhìn hắn một cái,ngón tay không có dừng lại:”vậy ngươi ngược lại hình dung cái khác cho ta đi a?”
Tiểu Ngũ …
Kiều Lương đi trên bờ biển màu xanh lam,đoi mắt hơi nhắm lại,trước đây hắn thậm chí còn không dám nhìn ra biển,bởi vì thân xác nàng rất có thể đang hòa cùng biển rộng,nhưng thời điểm nhận được lá thư kia,hắn lại có chút cảm kích màu xanh của biển khơi:có lẽ cũng vì biển khơi Tiểu Tịch mới may mắn sống sót như vậy.
Điện thoại reo,Kiều Lương nhận điện thoại trầm giọng nói:”Trước hết tìm kiếm ở các quán rượu,sau đó là khu dân cư,cuối cùng là biệt thự tư nhân.Tất cả nơi đó đều phải tìm kiếm cho ta,nhất định phải tìm được tin tức của nàng.”
Bên kia đôi mắt của Đường Tịch cũng đã bắt đầu bớt sưng,khôi phục lại bình thường,nang lại rửa mặt,lau mặt bằng lọ nước thần tiên thay đổi da sau đó ăn điểm tâm.Ăn xong, Dương Tĩnh Nhàn muốn mang nàng đi dạo một chút,Đường Tịch nói nàng phải làm bài tập,ở trường cấp 3,bài tập của thứ bảy cuối tuần so với thường ngày còn nhiều hơn nhiều lắm.
Tiêu Cảnh huýt sáo,nhìn bóng lưng của Đường Tịch:”Tiểu Nhu Nhi….có muốn hay không ca ca dạy cho ngươi học a?”
Đường Tịch không quay đầu lại:”Việc học tập của muội nhất định tốt hơn huynh!”
Dương Tĩnh Nhàn nhìn bóng lưng của Đường Tịch cười nói:”Ta đã gọi điện thoại đến trường học hỏi qua,trình độ học tập của Tiểu Nhu xác thực rất tốt,hơn nữa trong giờ học còn có thể giúp các lão sư giải đề,rất lợi hại đấy!”
“Muội ấy là thiên tài chứ sao!”Tiêu Cảnh nhìn Đường Tịch đã đi khuất dạng nói.
Tại một hòn đảo nhỏ ở Thái Bình Dương
Tần Hân Dĩnh sáng sớm đã ngồi vào bàn trang điểm lộ ra khuôn mặt trắng nõn,cả người nhìn qua có chút điềm đạm đáng yêu,ánh mắt hơi sưng của nàng có chút đỏ.Nàng nhìn mình trong gương,nhếch miệng,cầm một thỏi son thoa lên môi cho tới khi đôi môi đỏ thắm dần trở nên trắng bệch mới hài lòng cất son rời khỏi căn phòng của mình,tới phòng của Kiều Lương.
Ngày hôm nay nàng mặc một bộ váy trắng ngắn,mái tóc buông xõa tùy ý bị gió thổi khiến cho người khác có cảm giác thương yêu.Nàng đưa tay vuốt lại tóc,hít một hơi thật sâu bước vào căn biệt thự mà không có chút cản trở nào,nhưng bên trong không có Kiều Lương,nàng hơi nhíu mày lên lầu đi vào phòng ngủ,vừa bước thật chậm vừa suy nghĩ:có thể hay không hắn còn thương tâm quá độ nên đang ngủ?Nghĩ tới khả năng này,nàng lại thầm nghĩ ra mấy câu an ủi rồi gõ cửa.Gõ tới nửa ngày vẫn không có ai lên tiếng,nàng nhíu mày gõ thêm mấy lần nhưng vẫn không có người nào đáp lại,lúc này có một người phụ nữ đi tới,dùng tiếng Anh mỉm cười nói vơi Tần Hân Dĩnh:”Xin hỏi cô là tìm Kiều tiên sinh sao?”
Tần Hân Dĩnh gật đầu,người phũ nữ cho biết đây là căn phòng của cô ấy,Kiều Lương bọn họ tối hôm qua đã trả phòng rời đi rồi,hơn nữa còn cho tiền mướn phòng hơn một tháng.
Sắc mặt Tần Hân Dĩnh trong nháy mắt trở nên trắng bệch,nàng cắn chặt môi nhìn người phụ nữ hỏi:”Bọn họ đi đâu?”
Người phụ nữ kia nhận ra tâm tình nàng không đúng nên thành thật nói:”Nửa đêm hôm qua bọn họ trả phòng,lúc ấy còn có phi cơ trực thăng đến đón,hẳn là có chuyện gấp!”
Hai tay Tần Hân Dĩnh bất giác nắm chặt,không thèm liếc nhìn người phụ nữ mà đi thẳng ra khỏi biệt thự nhỏ,tối hôm qua nàng nghe được thanh âm của phi cơ trực thăng,nàng cho là Kiều Lương tăng thêm nhân viên đến để tìm Đường Tịch nhưng lại không nghĩ tới: là hắn phải đi!
Không phải hắn yêu Đường Tịch sao?Tại sao lại rời đi?
Ngay lúc này điện thoại Tần Hân Dĩnh bỗng vang lên,nàng nhận điện thoại,bên kia không đợi nàng lên tiếng lập tức nói:”Đường Tịch xuất hiện!”
Nghe xong điện thoại,Tần hân Dĩnh vọt ra bờ biển,tức giận kêu lên một tiếng:”Kiều Lương!”
Chỉ vì một cái email mà ngươi đã xác định Đường Tịch còn sống.Không!Đường Tịch đã chết!Chết! Vĩnh viễn không có khả năng còn sống!Là nàng tận mắt thấy Đường Tịch đi máy bay bị tai nạn rủi ro,tận mắt thấy Đường Tịch tan xương nát thịt đấy!Nàng ta làm sao lại có thể còn sống!
Thành phố Trường Than
Kiều Lương ngồi máy bay đến nơi đã có người đón hắn,đây là chi nhánh ở Mĩ của tập đoàn quốc tế Kiều thị,tổng tài chi nhánh kính cẩn hỏi Kiều Lương,Kiều Lương gật đầu khẳng định hắn là vì việc riêng mà tới,chỉ cần chỗ ở,những thứ khác sẽ không quản,bảo vị tổng giám đốc kia không cần để ý đến sự tồn tại của hắn.
Tổng giám đốc gật đầu tự mình mang Kiều Lương đến biệt thự,Kiều Lương xuống xe nhìn biệt thự,quay đầu lại nói với vị tổng giám đốc kia:”không được để bất cứ kẻ nào biết ta ở đây,ta tới vì chuyện riêng,không muốn bị chuyện công quấy rầy!
Tổng giám đốc chi nhánh công ti bày tỏ mình đã biết rồi,trước khi đi còn quay lại chúc Kiều Lương đi đường vui vẻ.Kiều Lương cầm thẻ mở cửa trong tay ném cho Tiểu Ngũ,Tiều Ngũ cầm thẻ mở cổng biệt thự ra đi vào,Tiểu Lục đuổi theo,Kiều Lương đi sau cùng.Sau khi đi vào,Kiều Lương hỏi Tiểu Lục đang ôm lấy máy tính:”Xác định vị trí xong chưa?”
Tiểu Lục lắc đầu:”Không xác định được,có khả năng phải tận lực tìm kiếm” Kiều Lương liền nhìn về phía Tiểu Ngũ,Tiểu Ngũ nói:”Người của chúng ta rất nhanh sẽ tới,tầm khoảng 20 phút nữa.”
Kiều Lương gật đầu,hắn đêm hôm qua không có ngủ được,cũng không có nước nhưng hôm nay tinh thần vẫn rất phấn chấn,căn bản là không muốn đi ngủ,chỉ muốn nhanh nhanh tìm được tới chỗ của Đường Tịch.
Kiều Lương liếc Tiểu Lục,trầm giọng nói:”Ngươi tiếp tục tìm cái địa chỉ email kia,nhất định phải tra ra được địa chỉ chân chính;Tiểu Ngũ ở đây chờ bọn hắn đến,ta đi loanh quanh một chút,bọn hắn đến thì gọi điện cho ta”
Tiểu Ngũ gật đầu tỏ vẻ đã hiều,Kiều Lương châm một điếu thuốc,xoay người rời đi
Tiểu Lục nhìn máy tính:”Kĩ thuật của người này là hacker đứng đầu thế giới,tài nghệ của ta tuy so sánh với các người các ngươi cao nhưng nếu muốn cùng hacker đứng đầu thế giới đấu thì có chút khó khăn.”
Tiểu Lục nhíu mày:”ngươi nói xem tại sao thiếu gia lại không tự mình động thủ?”
Tiểu Lục nhìn màn hình máy tính,ngón tay ấn ấn bật bật mím môi nói:”Cái này có lẽ là đối với tình cảm càng không thể làm chủ được bản thân,vì vậy càng muốn biết tin tức càng không thể tự mình động thủ.”
Tiểu Ngũ nhìn hắn ruồng bỏ nói:”Ngươi xác định đây là khi gần tình cảm thì sinh ra sợ hãi sao?”Tại sao cái ví dụ này nghe thế nào cũng cảm thấy không thích hợp.
Tiểu Lục nhíu mày nhìn hắn một cái,ngón tay không có dừng lại:”vậy ngươi ngược lại hình dung cái khác cho ta đi a?”
Tiểu Ngũ …
Kiều Lương đi trên bờ biển màu xanh lam,đoi mắt hơi nhắm lại,trước đây hắn thậm chí còn không dám nhìn ra biển,bởi vì thân xác nàng rất có thể đang hòa cùng biển rộng,nhưng thời điểm nhận được lá thư kia,hắn lại có chút cảm kích màu xanh của biển khơi:có lẽ cũng vì biển khơi Tiểu Tịch mới may mắn sống sót như vậy.
Điện thoại reo,Kiều Lương nhận điện thoại trầm giọng nói:”Trước hết tìm kiếm ở các quán rượu,sau đó là khu dân cư,cuối cùng là biệt thự tư nhân.Tất cả nơi đó đều phải tìm kiếm cho ta,nhất định phải tìm được tin tức của nàng.”
Bên kia đôi mắt của Đường Tịch cũng đã bắt đầu bớt sưng,khôi phục lại bình thường,nang lại rửa mặt,lau mặt bằng lọ nước thần tiên thay đổi da sau đó ăn điểm tâm.Ăn xong, Dương Tĩnh Nhàn muốn mang nàng đi dạo một chút,Đường Tịch nói nàng phải làm bài tập,ở trường cấp 3,bài tập của thứ bảy cuối tuần so với thường ngày còn nhiều hơn nhiều lắm.
Tiêu Cảnh huýt sáo,nhìn bóng lưng của Đường Tịch:”Tiểu Nhu Nhi….có muốn hay không ca ca dạy cho ngươi học a?”
Đường Tịch không quay đầu lại:”Việc học tập của muội nhất định tốt hơn huynh!”
Dương Tĩnh Nhàn nhìn bóng lưng của Đường Tịch cười nói:”Ta đã gọi điện thoại đến trường học hỏi qua,trình độ học tập của Tiểu Nhu xác thực rất tốt,hơn nữa trong giờ học còn có thể giúp các lão sư giải đề,rất lợi hại đấy!”
“Muội ấy là thiên tài chứ sao!”Tiêu Cảnh nhìn Đường Tịch đã đi khuất dạng nói.