Tiêu Dao từ trong tay Đường Tịch nhận lấy nhìn xem video trên mạng, hơi nhíu mày móc điện thoại ra gọi một cú điện thoại ra ngoài, trong chốc lát bên kia nghe điện thoại, anh trầm giọng hỏi: “Thế nào?”
Bên này Lưu Thừa Vũ mang theo Tiêu Cấm Ninh trên mặt đều là nụ cười hạnh phúc đến hội trường buổi tiệc, Tiêu Cấm Ninh đến buổi tiệc liền muốn tìm vợ chồng Tiêu Hoằng Nghị. Lưu Thừa Vũ nhìn dáng vẻ của Tiêu Cấm Ninh, trong tròng mắt thoáng qua một tia ánh sáng lạnh lẻo, rất nhanh lại khôi phục sắc mặt bình thường.
Vợ chồngTiêu Hoằng Nghị cũng ngừng cãi vã, Lâm Như thấy Tiêu Cấm Ninh dẫn theo Lưu Thừa Vũ đi tới, đột nhiên cảm thấy nụ cười hạnh phúc trên mặt Tiêu Cấm Ninh có chút nhức mắt, hai tay của bà nắm chặt, thanh niên ưu tú như vậy vốn nên đứng bên người con gái ruột bà….
Ý thức được mình đang suy nghĩ gì, Lâm Như vội vàng ngừng suy nghĩ của bản thân, cảnh cáo chính mình, Lâm Như bà thật vất vả mới có địa vị hôm nay, không thể xử trí theo cảm tính, bây giờ chỉ có Tiêu Cấm Ninh mới thích hợp làm con gái bà nhất…..
Nhưng mà, nếu như ban đầu không phải là Tiêu Cấm Ninh, con gái ruột bà làm sao lại lưu lạc bên ngoài hơn hai mươi năm?
Thấy Tiêu Cấm Ninh thoải mái thành thạo tiếp nhận người khác hỏi thăm sức khỏe, Lâm Như lại do dự, chỉ có cô gái như thế mới xứng làm con gái Lâm Như bà.
... ………
Thế nhưng, nếu như ban đầu không phải người khác ôm sai con gái bà, thì giờ con gái bà cũng sẽ lớn lên như vậy!
Hiện tại bản thân Lâm Như cứ giãy giụa giữa hai việc, một là không có bảo vệ tốt con gái ruột mà áy náy, một là vì con gái ruột trưởng thành ở nông thôn bộ dáng không như mong muốn mà chán ghét.
Nếu như…. Không có nếu như, mặc dù cô là con gái của bà, nhưng mà tay chân cô không sạch sẽ, ngày đầu tiên đến nhà lại để cho bà bị mất mặt quá lớn, thậm chí sau đó còn…..Nghĩ đến bộ dáng khiếp đảm của Tiêu Nhu lần đầu tới nhà, cho đến hai tháng trước bộ dạng lạnh nhạt của Tiêu Nhu khi thấy bà, Lâm Như trong lòng giống như bị cái gì bắt tháo xuống vậy.
Kia rõ ràng chính là con gái bà, vì sao lại dùng ánh mắt lạnh lùng như vậy nhìn bà?
Thời điểm Tiêu Cấm Ninh đi tới trước mặt Lâm Như, phát hiện sắc mặt Lâm Như vô cùng khó chịu, ân cần hỏi: “Mẹ, người làm sao? Sắc mặt thế nào khó nhìn như vậy.”
Tiêu Hoằng Nghị thừa dịp trên nói, “Còn không phải do hai người anh họ kia, nói vài lời chọc giận mẹ con.”
Tiêu Cấm Ninh nghe nói như vậy không có chút kinh ngạc nào, nếu bọn họ có thể nói chuyện như vậy với mình, dĩ nhiên cũng sẽ lên tiếng giễu cợt Lâm Như, chẳng qua là không biết bọn họ nói gì kích thích tới Lâm Như, để cho bà tức đến như vậy?
Nhưng cũng có một khả năng, đó chính là Tiêu Nhu.
Nghĩ tới đây Tiêu Cấm Ninh sắc mặt lập tức ảm đạm xuống, kéo Lâm Như áy náy nói: “Đều bởi vì con, nếu như không phải là mẹ của con, người cũng sẽ không bị hai anh họ châm chọc.”
Lâm Như vốn nhìn Tiêu Cấm Ninh với sắc mặt không tốt, nhưng nghe cô nói như vậy, lại không nhịn được mềm lòng, dù sao đứa bé này cũng do bà nuôi bên mình nhiều năm như vậy. Hơn nửa bây giờ sự nghiệp của bà còn phải dựa vào đứa bé này….
Nghĩ tới đây thần sắc Lâm Như nhu hòa một chút, kéo Tiêu Cấm Ninh nói: “Làm sao có thể trách con, còn không phải vì cái kia…”
Không biết sao, hôm nay sau khi cùng Tiêu Hoằng Nghị ầm ĩ một trận, bà lại không đành lòng mắng đứa nhỏ kia, đứa nhỏ kia trở lại là phải.... Cô bây giờ cũng không ở bên cạnh mình, chẳng lẽ mình còn muốn mắng, nguyền rủa cô mới cam tâm sao?
Cách đó không xa, Lưu Thừa Vũ đứng ở phía sau Tiêu Cấm Ninh, đem lời nói Tiêu Cấm Ninh cùng Lâm Như nghe vào tai không sót một chữ, trong lòng cười lạnh, thật không nghĩ tới bên cạnh mình nhiều năm như vậy lại có một nữ hoàng điện ảnh lớn, nếu phát hiện sớm một chút, chính mình nên đầu tư thêm hai bộ phim…..
A….
Bất quá thực sự để cho cô diễn mà nói, hẳn sẽ thua lỗ tiền đi.
Nghĩ đến chính mình hao tốn quá nhiều tiền, Lưu Thừa Vũ đột nhiên cảm thấy có chút đau lòng.
Trước kia anh cho rằng Tiêu Cấm Ninh là vị hôn thê của mình, coi như tốn chút tiền đầu tư cho cô một vài vai diễn, để cho cô vui chơi, cũng coi là đáng giá. Nhưng sau khi bản thân biết Tiêu Cấm Ninh thật sự không phải là vị hôn thê của mình, cảm thấy vì cô tốn thêm một ít tiền đều thấy đau lòng?
Vốn còn định cùng Tiêu Cấm Ninh bọn họ diễn tốt một chút vai diễn, nhưng bây giờ có chút không được hứng thú lắm?
Tiêu Hoằng Nghị thấy hai mẹ con nói đang chuyện, liền đi tới cùng Lưu Thừa Vũ nói chuyện phiếm, Lưu Thừa Vũ nhàn nhạt cười với Tiêu Hoằng Nghị, nhưng trong lòng có chút khoảng cách.
Nhà bọn họ đối với cái chữ tình này vô cùng coi trọng, bất kể là tình thân, tình bạn, hay là tình yêu đều đặc biệt coi trọng, cho nên trong nhà anh mặc dù có anh em, nhưng đều đặc biệt êm ái. Em trai có sự nghiệp y dược nên không cùng anh cạnh tranh công ty, cha mẹ từ nhỏ đối với anh em họ cũng là cưng chìu.
Tiêu Cấm Ninh cũng là cha mẹ từ nhỏ chỉ định cho anh, bọn họ luôn nói Tiêu Cấm Ninh là vị hôn thê của anh, sau này muốn cô làm vợ anh. Anh nhất định phải đối tốt với Cấm Ninh, nên anh vẫn đối với Tiêu Cấm Ninh rất tốt, thậm chí chưa từng nghi ngờ tới cô.
Trong nháy mắt đó anh đối với Tiêu Nhu động tâm, anh còn cảm thấy mình phản bội Tiêu Cấm Ninh, bôi nhọ dạy dỗ của cha mẹ, trong lòng vẫn rất nặng nề. Nhưng hôm nay nghe được chân tướng, để cho anh sáng tỏ thông suốt, nguyên lai không phải anh di tình biệt luyến, mà người anh vốn nên yêu thích hẳn là Tiêu Nhu.
Hiện tại xác nhận bản thân không phải là di tình biệt luyến, cũng xác nhận người bản thân vốn nên yêu thích chính là Tiêu Nhu. Vì vậy, bây giờ Tiêu Cấm Ninh làm chuyện gì đều nhức mắt.
Cha mẹ nói, người sống ở trên thế giới này, thật ra thì chính là vì một cái chữ tình, tình thân, tình yêu, tình bạn, những thứ này liền đủ cho anh thưởng thức, cho anh đi giao tiếp cả đời, vậy anh phải nhận ra một đời.
Nên anh bây giờ vì Tiêu gia thân tình cùng tình yêu mình, có phải hay không nên bước ra một bước?
Tiêu Hoằng Nghị thấy Lưu Thừa Vũ vẫn nhìn chằm chằm vào Tiêu Cấm Ninh, ánh mắt lóe lên nụ cười, trong lòng may mắn, hoàn hảo lúc trước lựa chọn của mình là đúng. Không có tùy tiện thừa nhận Tiêu Nhu trở lại, bây giờ xem ra Thừa Vũ đối với Cấm Ninh đã là tình cảm sâu sắc, căn bản không có biện pháp chia rẽ.
Nếu như ban đầu tùy tiện thừa nhận Tiêu Nhu trở lại, nói cho Thừa Vũ Tiêu Nhu mới là vị hôn thê của anh, e rằng quan hệ thông gia này cũng kết thúc.
Ngay lúc Tiêu Hoằng Nghị còn đang âm thầm may mắn, Lưu Thừa Vũ bỗng nhiên nghiêng đầu nhìn Tiêu Hoằng Nghị, nhẹ giọng nói: ” Bác trai, tôi nghĩ tôi cần phải hủy bỏ hôn ước của tôi với Cấm Ninh.”
Nụ cười trên mặt của Tiêu Hoằng Nghị cứng lại, thật lâu mới phản ứng được, ông cau mày nhìn Lưu Thừa Vũ, trầm giọng nói: ” Cậu mới vừa nói cái gì?”
Lưu Thừa Vũ xoay người nhìn Tiêu Hoằng Nghị, lại nhìn Tiêu Cấm Ninh trầm giọng nói: ” Tôi nói, tôi muốn hủy bỏ hôn ước cùng Cấm Ninh.”
Những lời của anh âm thanh không nhỏ, đứng cách chổ anh mấy bước sắc mặt Tiêu Cấm Ninh tái nhợt, cô đột nhiên xoay người nhìn Lưu Thừa Vũ không thể tin được đi tới, gấp giọng hỏi, “Thừa Vũ, anh mới vừa nói cái gì?”
Lâm Như cũng đi tới, tức giận nhìn Lưu Thừa Vũ trầm giọng nói, “Thừa Vũ, mẹ cậu dạy cậu đối với vị hôn thê như vậy sao?”...
Bên này Lưu Thừa Vũ mang theo Tiêu Cấm Ninh trên mặt đều là nụ cười hạnh phúc đến hội trường buổi tiệc, Tiêu Cấm Ninh đến buổi tiệc liền muốn tìm vợ chồng Tiêu Hoằng Nghị. Lưu Thừa Vũ nhìn dáng vẻ của Tiêu Cấm Ninh, trong tròng mắt thoáng qua một tia ánh sáng lạnh lẻo, rất nhanh lại khôi phục sắc mặt bình thường.
Vợ chồngTiêu Hoằng Nghị cũng ngừng cãi vã, Lâm Như thấy Tiêu Cấm Ninh dẫn theo Lưu Thừa Vũ đi tới, đột nhiên cảm thấy nụ cười hạnh phúc trên mặt Tiêu Cấm Ninh có chút nhức mắt, hai tay của bà nắm chặt, thanh niên ưu tú như vậy vốn nên đứng bên người con gái ruột bà….
Ý thức được mình đang suy nghĩ gì, Lâm Như vội vàng ngừng suy nghĩ của bản thân, cảnh cáo chính mình, Lâm Như bà thật vất vả mới có địa vị hôm nay, không thể xử trí theo cảm tính, bây giờ chỉ có Tiêu Cấm Ninh mới thích hợp làm con gái bà nhất…..
Nhưng mà, nếu như ban đầu không phải là Tiêu Cấm Ninh, con gái ruột bà làm sao lại lưu lạc bên ngoài hơn hai mươi năm?
Thấy Tiêu Cấm Ninh thoải mái thành thạo tiếp nhận người khác hỏi thăm sức khỏe, Lâm Như lại do dự, chỉ có cô gái như thế mới xứng làm con gái Lâm Như bà.
... ………
Thế nhưng, nếu như ban đầu không phải người khác ôm sai con gái bà, thì giờ con gái bà cũng sẽ lớn lên như vậy!
Hiện tại bản thân Lâm Như cứ giãy giụa giữa hai việc, một là không có bảo vệ tốt con gái ruột mà áy náy, một là vì con gái ruột trưởng thành ở nông thôn bộ dáng không như mong muốn mà chán ghét.
Nếu như…. Không có nếu như, mặc dù cô là con gái của bà, nhưng mà tay chân cô không sạch sẽ, ngày đầu tiên đến nhà lại để cho bà bị mất mặt quá lớn, thậm chí sau đó còn…..Nghĩ đến bộ dáng khiếp đảm của Tiêu Nhu lần đầu tới nhà, cho đến hai tháng trước bộ dạng lạnh nhạt của Tiêu Nhu khi thấy bà, Lâm Như trong lòng giống như bị cái gì bắt tháo xuống vậy.
Kia rõ ràng chính là con gái bà, vì sao lại dùng ánh mắt lạnh lùng như vậy nhìn bà?
Thời điểm Tiêu Cấm Ninh đi tới trước mặt Lâm Như, phát hiện sắc mặt Lâm Như vô cùng khó chịu, ân cần hỏi: “Mẹ, người làm sao? Sắc mặt thế nào khó nhìn như vậy.”
Tiêu Hoằng Nghị thừa dịp trên nói, “Còn không phải do hai người anh họ kia, nói vài lời chọc giận mẹ con.”
Tiêu Cấm Ninh nghe nói như vậy không có chút kinh ngạc nào, nếu bọn họ có thể nói chuyện như vậy với mình, dĩ nhiên cũng sẽ lên tiếng giễu cợt Lâm Như, chẳng qua là không biết bọn họ nói gì kích thích tới Lâm Như, để cho bà tức đến như vậy?
Nhưng cũng có một khả năng, đó chính là Tiêu Nhu.
Nghĩ tới đây Tiêu Cấm Ninh sắc mặt lập tức ảm đạm xuống, kéo Lâm Như áy náy nói: “Đều bởi vì con, nếu như không phải là mẹ của con, người cũng sẽ không bị hai anh họ châm chọc.”
Lâm Như vốn nhìn Tiêu Cấm Ninh với sắc mặt không tốt, nhưng nghe cô nói như vậy, lại không nhịn được mềm lòng, dù sao đứa bé này cũng do bà nuôi bên mình nhiều năm như vậy. Hơn nửa bây giờ sự nghiệp của bà còn phải dựa vào đứa bé này….
Nghĩ tới đây thần sắc Lâm Như nhu hòa một chút, kéo Tiêu Cấm Ninh nói: “Làm sao có thể trách con, còn không phải vì cái kia…”
Không biết sao, hôm nay sau khi cùng Tiêu Hoằng Nghị ầm ĩ một trận, bà lại không đành lòng mắng đứa nhỏ kia, đứa nhỏ kia trở lại là phải.... Cô bây giờ cũng không ở bên cạnh mình, chẳng lẽ mình còn muốn mắng, nguyền rủa cô mới cam tâm sao?
Cách đó không xa, Lưu Thừa Vũ đứng ở phía sau Tiêu Cấm Ninh, đem lời nói Tiêu Cấm Ninh cùng Lâm Như nghe vào tai không sót một chữ, trong lòng cười lạnh, thật không nghĩ tới bên cạnh mình nhiều năm như vậy lại có một nữ hoàng điện ảnh lớn, nếu phát hiện sớm một chút, chính mình nên đầu tư thêm hai bộ phim…..
A….
Bất quá thực sự để cho cô diễn mà nói, hẳn sẽ thua lỗ tiền đi.
Nghĩ đến chính mình hao tốn quá nhiều tiền, Lưu Thừa Vũ đột nhiên cảm thấy có chút đau lòng.
Trước kia anh cho rằng Tiêu Cấm Ninh là vị hôn thê của mình, coi như tốn chút tiền đầu tư cho cô một vài vai diễn, để cho cô vui chơi, cũng coi là đáng giá. Nhưng sau khi bản thân biết Tiêu Cấm Ninh thật sự không phải là vị hôn thê của mình, cảm thấy vì cô tốn thêm một ít tiền đều thấy đau lòng?
Vốn còn định cùng Tiêu Cấm Ninh bọn họ diễn tốt một chút vai diễn, nhưng bây giờ có chút không được hứng thú lắm?
Tiêu Hoằng Nghị thấy hai mẹ con nói đang chuyện, liền đi tới cùng Lưu Thừa Vũ nói chuyện phiếm, Lưu Thừa Vũ nhàn nhạt cười với Tiêu Hoằng Nghị, nhưng trong lòng có chút khoảng cách.
Nhà bọn họ đối với cái chữ tình này vô cùng coi trọng, bất kể là tình thân, tình bạn, hay là tình yêu đều đặc biệt coi trọng, cho nên trong nhà anh mặc dù có anh em, nhưng đều đặc biệt êm ái. Em trai có sự nghiệp y dược nên không cùng anh cạnh tranh công ty, cha mẹ từ nhỏ đối với anh em họ cũng là cưng chìu.
Tiêu Cấm Ninh cũng là cha mẹ từ nhỏ chỉ định cho anh, bọn họ luôn nói Tiêu Cấm Ninh là vị hôn thê của anh, sau này muốn cô làm vợ anh. Anh nhất định phải đối tốt với Cấm Ninh, nên anh vẫn đối với Tiêu Cấm Ninh rất tốt, thậm chí chưa từng nghi ngờ tới cô.
Trong nháy mắt đó anh đối với Tiêu Nhu động tâm, anh còn cảm thấy mình phản bội Tiêu Cấm Ninh, bôi nhọ dạy dỗ của cha mẹ, trong lòng vẫn rất nặng nề. Nhưng hôm nay nghe được chân tướng, để cho anh sáng tỏ thông suốt, nguyên lai không phải anh di tình biệt luyến, mà người anh vốn nên yêu thích hẳn là Tiêu Nhu.
Hiện tại xác nhận bản thân không phải là di tình biệt luyến, cũng xác nhận người bản thân vốn nên yêu thích chính là Tiêu Nhu. Vì vậy, bây giờ Tiêu Cấm Ninh làm chuyện gì đều nhức mắt.
Cha mẹ nói, người sống ở trên thế giới này, thật ra thì chính là vì một cái chữ tình, tình thân, tình yêu, tình bạn, những thứ này liền đủ cho anh thưởng thức, cho anh đi giao tiếp cả đời, vậy anh phải nhận ra một đời.
Nên anh bây giờ vì Tiêu gia thân tình cùng tình yêu mình, có phải hay không nên bước ra một bước?
Tiêu Hoằng Nghị thấy Lưu Thừa Vũ vẫn nhìn chằm chằm vào Tiêu Cấm Ninh, ánh mắt lóe lên nụ cười, trong lòng may mắn, hoàn hảo lúc trước lựa chọn của mình là đúng. Không có tùy tiện thừa nhận Tiêu Nhu trở lại, bây giờ xem ra Thừa Vũ đối với Cấm Ninh đã là tình cảm sâu sắc, căn bản không có biện pháp chia rẽ.
Nếu như ban đầu tùy tiện thừa nhận Tiêu Nhu trở lại, nói cho Thừa Vũ Tiêu Nhu mới là vị hôn thê của anh, e rằng quan hệ thông gia này cũng kết thúc.
Ngay lúc Tiêu Hoằng Nghị còn đang âm thầm may mắn, Lưu Thừa Vũ bỗng nhiên nghiêng đầu nhìn Tiêu Hoằng Nghị, nhẹ giọng nói: ” Bác trai, tôi nghĩ tôi cần phải hủy bỏ hôn ước của tôi với Cấm Ninh.”
Nụ cười trên mặt của Tiêu Hoằng Nghị cứng lại, thật lâu mới phản ứng được, ông cau mày nhìn Lưu Thừa Vũ, trầm giọng nói: ” Cậu mới vừa nói cái gì?”
Lưu Thừa Vũ xoay người nhìn Tiêu Hoằng Nghị, lại nhìn Tiêu Cấm Ninh trầm giọng nói: ” Tôi nói, tôi muốn hủy bỏ hôn ước cùng Cấm Ninh.”
Những lời của anh âm thanh không nhỏ, đứng cách chổ anh mấy bước sắc mặt Tiêu Cấm Ninh tái nhợt, cô đột nhiên xoay người nhìn Lưu Thừa Vũ không thể tin được đi tới, gấp giọng hỏi, “Thừa Vũ, anh mới vừa nói cái gì?”
Lâm Như cũng đi tới, tức giận nhìn Lưu Thừa Vũ trầm giọng nói, “Thừa Vũ, mẹ cậu dạy cậu đối với vị hôn thê như vậy sao?”...