"Cửu Kiếp kiếm rốt cuộc cũng thành hình rồi." Nguyệt Linh Tuyết một thân bạch y, đứng dậy, ánh mắt lặng lẽ nhìn lên không trung, thâm thúy, không biết đang suy nghĩ cái gì.
"Đến nay vẫn còn nhớ rõ lần trước. Thanh thế Cửu Kiếp kiếm thành hình tuy lớn, nhưng so với lần này thì căn bản không thể so sánh nổi...."
Ánh mắt Nguyệt Linh Tuyết có chút kinh nghi: "Chẳng lẽ lần này, Cửu Kiếp kiếm khác với những lần trước? hay là... Kiếm chủ khác với bình thường?"
Nguyệt Linh Tuyết thật sự có chút kỳ quái.
Vạn năm trước, khi Cửu Kiếp kiếm thành hình lần thứ tám, Nguyệt Linh Tuyết đã có tu vi kha khá, đương nhiên vẫn còn nhớ như in cảnh tượng ngày đó.
Một số lần, Cửu Kiếp kiếm chỉ đột nhiên xuất hiện trong đêm tối, hơn nữa chỉ có một thanh kiếm, chớp động vài cái rồi biến mất.
Nhưng lần này, lại xuất hiện giữa ban ngày, hơn nữa thiên địa còn đột nhiên biến thành đêm tối một cách quỷ dị, tiếp đó lại trực tiếp chém tan thiên địa hắc ám, một đường xông lên, biến mất trong chín tầng mây.
Tất cả mọi người đều có một loại cảm giác, khi Cửu Kiếp kiếm đột phá chín tầng mây, đi tới một thế giới mà người thường không thể nhìn thấy, nó vẫn có thể tung hoành ngang dọc, vẫn có thể làm chúa tể tất thảy.
Chấp Pháp thành.
Pháp Tôn nhìn lên bầu trời, thần sắc âm trầm mà uể oải.
Lại một lần nữa, Cửu Kiếp kiếm thành hình rồi!
Sắc mặt hắn, âm trầm giống như muốn nhỏ ra nước.
Sau một hồi lâu, hắn phất hắc bào, xoay người mà xuống, thản nhiên nói: "Bổn tọa muốn ra ngoài một chuyến. Truyền lệnh song tinh đi theo!"
Sau đó hắn liền cất bước mà đi, hắc y tung bay, lộ ra một tâm sự nặng nề.
Vào giờ khắc này, trong cửu đại gia tộc cũng xuất hiện phản ứng bất đồng. Trong lúc nhất thời, lòng người bàng hoàng. Các vị lão tổ tông lại càng thấy chấn động. Có mấy vị đã bắt đầu đưa tin, cùng thương nghị với gia tộc khác, càng có mấy người vừa đưa tin xong đã lập tức động thân...
Tiêu gia.
Dạ Trầm Trầm đứng cùng một lão nhân râu tóc bạc phơ, sắc mặt hai người đều có chút trầm trọng.
"Thần Vũ huynh, xem ra... Thiên ý đã định? Ta và ngươi, nếu muốn thay đổi, chỉ sợ...." Dạ Trầm Trầm đã tới Tiêu gia từ nửa tháng trước. Mà người ở bên cạnh hắn, đương nhiên chính là thủy tổ Tiêu gia - Tiêu Thần Vũ!
Tiêu Thần Vũ nhíu mày, nói: "Vô luận thế nào cũng phải cố gắng một phen. Cho dù thiên ý đã định, nhưng chúng ta cũng không thể khoanh tay chịu chết!"
Hai hàng lông mày bạc thoáng giãn ra, cười lạnh nói: "Hơn nữa... chín vạn năm qua, tuy chưa từng nghe nói qua Cửu Kiếp kiếm chủ bị thay thế... Nhưng cũng chưa từng nghe nói qua... đó là điều không thể!"
"Thay thế...." Trong mắt Dạ Trầm Trầm lóe lên một tia tinh mang.
Tiêu Thần Vũ hít sâu một hơi nói: "Bất quá... Mấy ngày nay, tâm thần không yên, ta vốn tưởng nhị đệ bên kia đã xảy ra chuyện gì. Hiện tại xem ra là bởi vì chuyện Cửu Kiếp kiếm chủ...."
Dạ Trầm Trầm nói: "Hả? Thần Lôi? Hắn đi nơi nào? Mấy ngày nay không thấy hắn."
Tiêu Thần Vũ thản nhiên nói: "Ta phái hắn đi làm một chuyện có liên quan tới sinh tử gia tộc... Chờ hắn trở về, Dạ huynh đương nhiên sẽ biết."
Dạ Trầm Trầm lắc lắc đầu, nói: "Thông báo cho mấy người khác. Xem tình huống trước mắt, thất đại gia tộc chúng ta, chỉ sợ phải liên thủ rồi."
Sắc mặt Tiêu Thần Vũ âm trầm, chậm rãi gật đầu.
"Chỉ tiếc Lệ gia làm phảm, Lan gia lại gặp tai họa ngập đầu..." Dạ Trầm Trầm thở dài một tiếng: "Cửu đại gia tộc Tiên Thiên đại trận còn chưa bắt đầu, không ngờ đã sụp đổ..."
Tiêu Thần Vũ thở dài.
Tây Bắc khu.
Đệ Ngũ Khinh Nhu lẳng lặng nhìn thiên địa dị tượng trên bầu trời, sắc mặt có chút trắng bệch. một bàn tay siết chặt lại thành nắm tay, khiến cho khớp ngón tay thoáng có chút trắng bệch.
Lẩm bẩm nói: "Đây là chủ ý của Sở Dương? Hay là chủ ý của vị cửu kiếp trí nang kia? Như thế nào lại..."
Dựa theo suy đoán của Đệ Ngũ Khinh Nhu, hắn có nắm chắc trăm phần trăm, đám người Sở Dương sau khi khuấy lên phong vân bão tố ở phía nam xong, mục tiêu tiếp theo tất nhiên chính là Tây Bắc này!
Chiến trường Lệ gia ở Tây Bắc, chính là điểm mấu chốt để Cửu Kiếp kiếm chủ đảo loạn thiên hạ phong vân, bọn hắn không thể nào không đến.
Mà một khi bọn hắn tiến vào thì đó chính là lợi thế để Đệ Ngũ Khinh Nhu thành lập thế lực của mình.
Tá lực đả lực, kiềm chế lẫn nhau, lợi dụng khối bánh ngọt Lệ gia này, khiến cho bát đại gia tộc có chung một mối thù, thế là mình có thể thong dong thực hiện kế hoạch bên trong.
Thậm chí sau khi bọn hắn đến, mình phải làm như thế nào, Đệ Ngũ Khinh Nhu cũng đã tính toán toàn bộ, chu đáo chặt chẽ cả rồi.
Nhưng không nghĩ tới, mình một mực chờ bọn hắn tới mà bọn hắn lại không tới. Các đại gia tộc lòng nóng như lửa đốt, muốn khai chiến, Đệ Ngũ Khinh Nhu cũng chỉ có thể an bài xuất kích. Lợi dụng những cuộc chiến nho nhỏ, kéo dài thời gian.
Đệ Ngũ Khinh Nhu chỉ huy chiến đấu đươngnhiên là bách chiến bách thắng. Mà cũng chính vì bách chiến bách thắng cho nên các đại gia tộc càng ngày càng nể phục hắn. Mà uy vọng của Đệ Ngũ Khinh Nhu cũng như nước lên thuyền lên.
Nhưng hết thảy đều không phải là điều Đệ Ngũ Khinh Nhu mong muốn
Hắn vừa phải duy trì, không khiến cho Lệ gia gặp phải đả kích mang tính hủy diệt, vừa phải duy trì chuỗi chiến thắng của mình... Hết sức kéo dài thời gian, đợi đám người Sở Dương tới cạnh tranh với hắn.
Nhưng tuyệt đối không ngờ tới, còn chưa chờ được Cửu Kiếp kiếm chủ thì đã nhận được tin tức - Cửu Kiếp kiếm chủ tìm được mảnh Cửu Kiếp kiếm thứ bảy.
Thì ra bọn hắn căn bản không đi tới nơi này!
Tính toán của Đệ Ngũ Khinh Nhu, đột nhiên sụp đổ toàn bộ.
Điều này khiến trong lòng hắn mất mác không thôi.
"nếu như là Sở Dương quyết định thì hoàn toàn không giống tính cách của hắn. nếu như là vị cửu kiếp trí nang kia quyết định, xem ra không khỏi quá không để ý tới đại cục rồi... Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"
Đệ Ngũ Khinh Nhu trăm câu hỏi không có lời giải.
Hắn lại không biết, cái này không phải là Sở Dương quyết định, cũng kophải Mạc Thiên Cơ quyết định, mà hoàn toàn là chuyện đột ngột phát sinh!
Nhuế Bất Thông gặp nạn, phượng hoàng niếtbàn, hấp dẫn nguyên cả đám người Sở Dương tới Đông Nam!
Mà những sự tình tiếp theo lại dẫn Sở Dương trở về nhà, sau khi về nhà lại nhận được tin tức long phượng chi cốt, có được tin tức mảnh Cửu Kiếp kiếm thứ bảy... Nếu như gần trong gang tấc, Sở Dương đương nhiên là phải đi lấy Cửu Kiếp kiếm trước rồi...
Cho nên, đây là do một nhân quả liên tục tạo nên, không hề liên quan tới chiến cuộc Tây Bắc chút nào!
Khó trách Đệ Ngũ Khinh Nhu gãi rách da đầu cũng không nghĩ ra nguyên cớ vì sao.
Nhưng tình thế trước mắt như vậy, Đệ Ngũ Khinh Nhu lại phải chống đỡ tiếp.
Không thể để cho Lệ gia diệt vong, cũng không thể phe mình hao tổn, cái này phải dùng tới thủ đoạn tâm cơ rồi...
Đệ Ngũ Khinh Nhu bước đi chậm rãi vài bước, lẩm bẩm nói: "Xem ra phải sử dụng thủ đoạn rồi...."
Trong mắt hắn chợt lóe lên hàn quang: "Sở Dương, ta sẽ kéo dài thêm nửa tháng... Nếu trong nửa tháng ngươi còn không tới... Ta cũng chỉ có thể...."
Hắn chật vật xoay người, bước đi thật nhanh.
Sở Dương từ trong hôn mê tỉnh lại, phát hiện thân thể mình nhẹ bẫng như muốn bay lên. Trong thân thể, tất cả tạp chất đều biến mất không thấy đâu nữa, ngay cả chính hắn cũng có một loại cảm giác "thoát thai hoán cốt" rõ ràng.
Thậm chí có một loại cảm giác: Vừa rồi mình dã chết!
Mà lúc này mình đang đứng, chính là một con người mới, so với mình lúc trước chính là hai người!
Loại cảm giác này vô cùng quái dị và rõ ràng.
Nó thậm chí khiến cho Sở Dương có chút khẩn trượng, vội vàng tìm kiếm dưới đất một lượt, xem xem có thi thể mình hay không, xác định mình hiện tại không phải là linh hồn sau khi tử vong...
Tìm kiếm một lượt đương nhiên không phát hiện được gì.
Thoáng đề khí, Sở Dương phát hiện Cửu Trọng Thiên thần công trong cơ thể giống như dòng nước nhỏ chậm rãi vận chuyển. Đi qua khắp nơi không ngờ không có trở ngại.
Không khỏi chấn động.
Trước đó, cho dù mình dùng toàn lực cũng chưa chắc đã vận chuyển Cửu Trọng Thiên thần công được một chu thiên. Nhưng hiện tại, nó đã có thể tự chủ vận hành!
Tuy còn yếu một chút, nhưng dù sao cũng hình thành một vòng tuần hoàn rồi.
Mình hôn mê một lúc, không ngờ lại xuất hiện biến đổi lớn như vậy?
Vội vàng kiểm tra đan điền một chút, không khỏi lại ngẩn ngơ. Chỉ thấy đám Hồng Mông chân ti trong đan điền không ngờ đã gia tăng gấp đôi, thậm chí còn nhiều hơn.
Ban đầu vốn chỉ có hai trăm cái, hiện tại không ngờ đã vượt quá năm trăm!
Hơn nữa còn có không ít tử khí mờ ảo đang dao động, tựa hồ đang không ngừng thôi động thành hình...
"Đây là phúc lợi của ngươi khi Cửu Kiếp kiếm thành hình!" kiếm linh nói trong Cửu Kiếp không gian: "Cửu kiếp thành hình, hơn nữa lần này chính là trạng thái xuất quan hoàn mỹ nhất, cho nên ưu đãi cho ngươi cũng rất nhiều... Chỉ là tích lũy chín vạn năm, quán thâu một lượt vào đan điền của ngươi... Nếu không phải thân thể hiện tại của ngươi căn bản không chịu nổi, có đại bộ phận tiến vào Cửu Kiếp không gian thì ngươi bây giờ đã có được hơn một ngàn Hồng Mông chân ti rồi... Mà ngươi hiện tại cũng có thể đạt tới chí tôn cửu phẩm... Nhưng hiện tại, ngươi chỉ đạt tới chí tôn lục phẩm, chỉ vượt qua ranh giới tiên phàm mà thôi, không hơn!" Truyện được copy tại
Sở Dương trợn mắt há hốc miệng.
kiếm linh không hổ là kiếm linh, khẩu khí, thật con mẹ nó lớn nha!
Chỉ vượt qua ranh giới tiên phàm? Không ngờ còn... không hơn? Mà thôi?
"Ngoài ra, long phượng tinh nguyên trong cơ thể ngươi cũng được dẫn phát không ít...." kiếm linh nói: "Loại tình huống này, trước đâycăn bản chưa từng diễn ra."
Sở Dương gật đầu: "Nha... Thì ra là thế."
kiếm linh nói: "Hơn nữa lần này, phúc lợi của Cửu Kiếp kiếm, thật sự không phải bản thân ngươi, mà là tất cả những người bên cạnh ngươi.... Thông thường mà nói, đó là cửu kiếp!"
Sở Dương trợn mắt há hốc miệng.
Trên mặt kiếm linh lộ ra thần sắc rối rắm: "chỉ là hiện tại, bên ngoài có mười người... Mà ngươi, cửu kiếp hiện tại chỉ xác định được tám...."
Sở Dương trừng mắt: "....."
"Hơn nữa, trong mười người, còn có hai nữ nhân...." Sắc mặt kiếm linh càng lúc càng rối rắm.
Sở Dương há miệng ra: "...."
"Hơn nữa còn có hai người cùng họ....." kiếm linh thở dài.
Sở Dương:"..."
"Cho nên... bây giờ loạn hêt scả rồi!" kiếm linh trợn trắng mắt.
"Ta ra xem." Sở Dương nóng lòng như lửa đốt, đi ra ngoài.
kiếm linh thức thời tránh sáng một bên. Lần này Cửu Kiếp kiếm thành hình, kiếm linh cũng thu được lợi ích khổng lồ chưa từng có! Giờ phút này, hắn đã hoàn toàn có thể hóa hình, xuất hiện trong không khí,v ô luận ban ngày hay là ban đêm, đối với hắn không có bất cứ ảnh hưởng nào.
kiếm linh cũng gấp gáp trở về, tiêu hóa thành quả lần này...
Giờ phút này, bên ngoài.
La Khắc Địch đang ầm ĩ....
"Cửu Kiếp kiếm rốt cuộc cũng thành hình rồi." Nguyệt Linh Tuyết một thân bạch y, đứng dậy, ánh mắt lặng lẽ nhìn lên không trung, thâm thúy, không biết đang suy nghĩ cái gì.
"Đến nay vẫn còn nhớ rõ lần trước. Thanh thế Cửu Kiếp kiếm thành hình tuy lớn, nhưng so với lần này thì căn bản không thể so sánh nổi...."
Ánh mắt Nguyệt Linh Tuyết có chút kinh nghi: "Chẳng lẽ lần này, Cửu Kiếp kiếm khác với những lần trước? hay là... Kiếm chủ khác với bình thường?"
Nguyệt Linh Tuyết thật sự có chút kỳ quái.
Vạn năm trước, khi Cửu Kiếp kiếm thành hình lần thứ tám, Nguyệt Linh Tuyết đã có tu vi kha khá, đương nhiên vẫn còn nhớ như in cảnh tượng ngày đó.
Một số lần, Cửu Kiếp kiếm chỉ đột nhiên xuất hiện trong đêm tối, hơn nữa chỉ có một thanh kiếm, chớp động vài cái rồi biến mất.
Nhưng lần này, lại xuất hiện giữa ban ngày, hơn nữa thiên địa còn đột nhiên biến thành đêm tối một cách quỷ dị, tiếp đó lại trực tiếp chém tan thiên địa hắc ám, một đường xông lên, biến mất trong chín tầng mây.
Tất cả mọi người đều có một loại cảm giác, khi Cửu Kiếp kiếm đột phá chín tầng mây, đi tới một thế giới mà người thường không thể nhìn thấy, nó vẫn có thể tung hoành ngang dọc, vẫn có thể làm chúa tể tất thảy.
Chấp Pháp thành.
Pháp Tôn nhìn lên bầu trời, thần sắc âm trầm mà uể oải.
Lại một lần nữa, Cửu Kiếp kiếm thành hình rồi!
Sắc mặt hắn, âm trầm giống như muốn nhỏ ra nước.
Sau một hồi lâu, hắn phất hắc bào, xoay người mà xuống, thản nhiên nói: "Bổn tọa muốn ra ngoài một chuyến. Truyền lệnh song tinh đi theo!"
Sau đó hắn liền cất bước mà đi, hắc y tung bay, lộ ra một tâm sự nặng nề.
Vào giờ khắc này, trong cửu đại gia tộc cũng xuất hiện phản ứng bất đồng. Trong lúc nhất thời, lòng người bàng hoàng. Các vị lão tổ tông lại càng thấy chấn động. Có mấy vị đã bắt đầu đưa tin, cùng thương nghị với gia tộc khác, càng có mấy người vừa đưa tin xong đã lập tức động thân...
Tiêu gia.
Dạ Trầm Trầm đứng cùng một lão nhân râu tóc bạc phơ, sắc mặt hai người đều có chút trầm trọng.
"Thần Vũ huynh, xem ra... Thiên ý đã định? Ta và ngươi, nếu muốn thay đổi, chỉ sợ...." Dạ Trầm Trầm đã tới Tiêu gia từ nửa tháng trước. Mà người ở bên cạnh hắn, đương nhiên chính là thủy tổ Tiêu gia - Tiêu Thần Vũ!
Tiêu Thần Vũ nhíu mày, nói: "Vô luận thế nào cũng phải cố gắng một phen. Cho dù thiên ý đã định, nhưng chúng ta cũng không thể khoanh tay chịu chết!"
Hai hàng lông mày bạc thoáng giãn ra, cười lạnh nói: "Hơn nữa... chín vạn năm qua, tuy chưa từng nghe nói qua Cửu Kiếp kiếm chủ bị thay thế... Nhưng cũng chưa từng nghe nói qua... đó là điều không thể!"
"Thay thế...." Trong mắt Dạ Trầm Trầm lóe lên một tia tinh mang.
Tiêu Thần Vũ hít sâu một hơi nói: "Bất quá... Mấy ngày nay, tâm thần không yên, ta vốn tưởng nhị đệ bên kia đã xảy ra chuyện gì. Hiện tại xem ra là bởi vì chuyện Cửu Kiếp kiếm chủ...."
Dạ Trầm Trầm nói: "Hả? Thần Lôi? Hắn đi nơi nào? Mấy ngày nay không thấy hắn."Tiêu Thần Vũ thản nhiên nói: "Ta phái hắn đi làm một chuyện có liên quan tới sinh tử gia tộc... Chờ hắn trở về, Dạ huynh đương nhiên sẽ biết."
Dạ Trầm Trầm lắc lắc đầu, nói: "Thông báo cho mấy người khác. Xem tình huống trước mắt, thất đại gia tộc chúng ta, chỉ sợ phải liên thủ rồi."
Sắc mặt Tiêu Thần Vũ âm trầm, chậm rãi gật đầu.
"Chỉ tiếc Lệ gia làm phảm, Lan gia lại gặp tai họa ngập đầu..." Dạ Trầm Trầm thở dài một tiếng: "Cửu đại gia tộc Tiên Thiên đại trận còn chưa bắt đầu, không ngờ đã sụp đổ..."
Tiêu Thần Vũ thở dài.
Tây Bắc khu.
Đệ Ngũ Khinh Nhu lẳng lặng nhìn thiên địa dị tượng trên bầu trời, sắc mặt có chút trắng bệch. một bàn tay siết chặt lại thành nắm tay, khiến cho khớp ngón tay thoáng có chút trắng bệch.
Lẩm bẩm nói: "Đây là chủ ý của Sở Dương? Hay là chủ ý của vị cửu kiếp trí nang kia? Như thế nào lại..."
Dựa theo suy đoán của Đệ Ngũ Khinh Nhu, hắn có nắm chắc trăm phần trăm, đám người Sở Dương sau khi khuấy lên phong vân bão tố ở phía nam xong, mục tiêu tiếp theo tất nhiên chính là Tây Bắc này!
Chiến trường Lệ gia ở Tây Bắc, chính là điểm mấu chốt để Cửu Kiếp kiếm chủ đảo loạn thiên hạ phong vân, bọn hắn không thể nào không đến.
Mà một khi bọn hắn tiến vào thì đó chính là lợi thế để Đệ Ngũ Khinh Nhu thành lập thế lực của mình.
Tá lực đả lực, kiềm chế lẫn nhau, lợi dụng khối bánh ngọt Lệ gia này, khiến cho bát đại gia tộc có chung một mối thù, thế là mình có thể thong dong thực hiện kế hoạch bên trong.
Thậm chí sau khi bọn hắn đến, mình phải làm như thế nào, Đệ Ngũ Khinh Nhu cũng đã tính toán toàn bộ, chu đáo chặt chẽ cả rồi.
Nhưng không nghĩ tới, mình một mực chờ bọn hắn tới mà bọn hắn lại không tới. Các đại gia tộc lòng nóng như lửa đốt, muốn khai chiến, Đệ Ngũ Khinh Nhu cũng chỉ có thể an bài xuất kích. Lợi dụng những cuộc chiến nho nhỏ, kéo dài thời gian.
Đệ Ngũ Khinh Nhu chỉ huy chiến đấu đươngnhiên là bách chiến bách thắng. Mà cũng chính vì bách chiến bách thắng cho nên các đại gia tộc càng ngày càng nể phục hắn. Mà uy vọng của Đệ Ngũ Khinh Nhu cũng như nước lên thuyền lên.
Nhưng hết thảy đều không phải là điều Đệ Ngũ Khinh Nhu mong muốn
Hắn vừa phải duy trì, không khiến cho Lệ gia gặp phải đả kích mang tính hủy diệt, vừa phải duy trì chuỗi chiến thắng của mình... Hết sức kéo dài thời gian, đợi đám người Sở Dương tới cạnh tranh với hắn.
Nhưng tuyệt đối không ngờ tới, còn chưa chờ được Cửu Kiếp kiếm chủ thì đã nhận được tin tức - Cửu Kiếp kiếm chủ tìm được mảnh Cửu Kiếp kiếm thứ bảy.
Thì ra bọn hắn căn bản không đi tới nơi này!
Tính toán của Đệ Ngũ Khinh Nhu, đột nhiên sụp đổ toàn bộ.
Điều này khiến trong lòng hắn mất mác không thôi.
"nếu như là Sở Dương quyết định thì hoàn toàn không giống tính cách của hắn. nếu như là vị cửu kiếp trí nang kia quyết định, xem ra không khỏi quá không để ý tới đại cục rồi... Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"
Đệ Ngũ Khinh Nhu trăm câu hỏi không có lời giải.
Hắn lại không biết, cái này không phải là Sở Dương quyết định, cũng kophải Mạc Thiên Cơ quyết định, mà hoàn toàn là chuyện đột ngột phát sinh!
Nhuế Bất Thông gặp nạn, phượng hoàng niếtbàn, hấp dẫn nguyên cả đám người Sở Dương tới Đông Nam!
Mà những sự tình tiếp theo lại dẫn Sở Dương trở về nhà, sau khi về nhà lại nhận được tin tức long phượng chi cốt, có được tin tức mảnh Cửu Kiếp kiếm thứ bảy... Nếu như gần trong gang tấc, Sở Dương đương nhiên là phải đi lấy Cửu Kiếp kiếm trước rồi...
Cho nên, đây là do một nhân quả liên tục tạo nên, không hề liên quan tới chiến cuộc Tây Bắc chút nào!
Khó trách Đệ Ngũ Khinh Nhu gãi rách da đầu cũng không nghĩ ra nguyên cớ vì sao.
Nhưng tình thế trước mắt như vậy, Đệ Ngũ Khinh Nhu lại phải chống đỡ tiếp.
Không thể để cho Lệ gia diệt vong, cũng không thể phe mình hao tổn, cái này phải dùng tới thủ đoạn tâm cơ rồi...
Đệ Ngũ Khinh Nhu bước đi chậm rãi vài bước, lẩm bẩm nói: "Xem ra phải sử dụng thủ đoạn rồi...."
Trong mắt hắn chợt lóe lên hàn quang: "Sở Dương, ta sẽ kéo dài thêm nửa tháng... Nếu trong nửa tháng ngươi còn không tới... Ta cũng chỉ có thể...."
Hắn chật vật xoay người, bước đi thật nhanh.
Sở Dương từ trong hôn mê tỉnh lại, phát hiện thân thể mình nhẹ bẫng như muốn bay lên. Trong thân thể, tất cả tạp chất đều biến mất không thấy đâu nữa, ngay cả chính hắn cũng có một loại cảm giác "thoát thai hoán cốt" rõ ràng.
Thậm chí có một loại cảm giác: Vừa rồi mình dã chết!
Mà lúc này mình đang đứng, chính là một con người mới, so với mình lúc trước chính là hai người!
Loại cảm giác này vô cùng quái dị và rõ ràng.
Nó thậm chí khiến cho Sở Dương có chút khẩn trượng, vội vàng tìm kiếm dưới đất một lượt, xem xem có thi thể mình hay không, xác định mình hiện tại không phải là linh hồn sau khi tử vong...
Tìm kiếm một lượt đương nhiên không phát hiện được gì.
Thoáng đề khí, Sở Dương phát hiện Cửu Trọng Thiên thần công trong cơ thể giống như dòng nước nhỏ chậm rãi vận chuyển. Đi qua khắp nơi không ngờ không có trở ngại.
Không khỏi chấn động.
Trước đó, cho dù mình dùng toàn lực cũng chưa chắc đã vận chuyển Cửu Trọng Thiên thần công được một chu thiên. Nhưng hiện tại, nó đã có thể tự chủ vận hành!
Tuy còn yếu một chút, nhưng dù sao cũng hình thành một vòng tuần hoàn rồi.
Mình hôn mê một lúc, không ngờ lại xuất hiện biến đổi lớn như vậy?
Vội vàng kiểm tra đan điền một chút, không khỏi lại ngẩn ngơ. Chỉ thấy đám Hồng Mông chân ti trong đan điền không ngờ đã gia tăng gấp đôi, thậm chí còn nhiều hơn.
Ban đầu vốn chỉ có hai trăm cái, hiện tại không ngờ đã vượt quá năm trăm!
Hơn nữa còn có không ít tử khí mờ ảo đang dao động, tựa hồ đang không ngừng thôi động thành hình...
"Đây là phúc lợi của ngươi khi Cửu Kiếp kiếm thành hình!" kiếm linh nói trong Cửu Kiếp không gian: "Cửu kiếp thành hình, hơn nữa lần này chính là trạng thái xuất quan hoàn mỹ nhất, cho nên ưu đãi cho ngươi cũng rất nhiều... Chỉ là tích lũy chín vạn năm, quán thâu một lượt vào đan điền của ngươi... Nếu không phải thân thể hiện tại của ngươi căn bản không chịu nổi, có đại bộ phận tiến vào Cửu Kiếp không gian thì ngươi bây giờ đã có được hơn một ngàn Hồng Mông chân ti rồi... Mà ngươi hiện tại cũng có thể đạt tới chí tôn cửu phẩm... Nhưng hiện tại, ngươi chỉ đạt tới chí tôn lục phẩm, chỉ vượt qua ranh giới tiên phàm mà thôi, không hơn!" Truyện được copy tại Truyện FULL
Sở Dương trợn mắt há hốc miệng.
kiếm linh không hổ là kiếm linh, khẩu khí, thật con mẹ nó lớn nha!
Chỉ vượt qua ranh giới tiên phàm? Không ngờ còn... không hơn? Mà thôi?
"Ngoài ra, long phượng tinh nguyên trong cơ thể ngươi cũng được dẫn phát không ít...." kiếm linh nói: "Loại tình huống này, trước đâycăn bản chưa từng diễn ra."
Sở Dương gật đầu: "Nha... Thì ra là thế."
kiếm linh nói: "Hơn nữa lần này, phúc lợi của Cửu Kiếp kiếm, thật sự không phải bản thân ngươi, mà là tất cả những người bên cạnh ngươi.... Thông thường mà nói, đó là cửu kiếp!"
Sở Dương trợn mắt há hốc miệng.
Trên mặt kiếm linh lộ ra thần sắc rối rắm: "chỉ là hiện tại, bên ngoài có mười người... Mà ngươi, cửu kiếp hiện tại chỉ xác định được tám...."
Sở Dương trừng mắt: "....."
"Hơn nữa, trong mười người, còn có hai nữ nhân...." Sắc mặt kiếm linh càng lúc càng rối rắm.
Sở Dương há miệng ra: "...."
"Hơn nữa còn có hai người cùng họ....." kiếm linh thở dài.
Sở Dương:"..."
"Cho nên... bây giờ loạn hêt scả rồi!" kiếm linh trợn trắng mắt.
"Ta ra xem." Sở Dương nóng lòng như lửa đốt, đi ra ngoài.
kiếm linh thức thời tránh sáng một bên. Lần này Cửu Kiếp kiếm thành hình, kiếm linh cũng thu được lợi ích khổng lồ chưa từng có! Giờ phút này, hắn đã hoàn toàn có thể hóa hình, xuất hiện trong không khí,v ô luận ban ngày hay là ban đêm, đối với hắn không có bất cứ ảnh hưởng nào.
kiếm linh cũng gấp gáp trở về, tiêu hóa thành quả lần này...
Giờ phút này, bên ngoài.
La Khắc Địch đang ầm ĩ....