Tin tức Tạ Đan Quỳnh thẩm vấn ra, khiến cho Mạc Thiên Cơ và Sở Dương đều chấn động!
"Những kẻ này là chấp pháp giả! Hơn nữa còn là người của chấp pháp giả Chấp Pháp đường! Được Pháp Tôn trực tiếp điều động! Lần này đi tới Tây Bắc, tổng cộng có hai mươi ba người!"
"Lục phẩm chí tôn năm người, thất phẩm chí tôn năm người, bát phẩm chí tôn mười người! Cửu phẩm chí tôn sơ cấp ba người!"
"Nghe nói Pháp Tôn cũng đích thân tới rồi!"
Chỉ một lời dạo đầu thôi cũng khiến cho đám người Sở Dương chấn động.
"Pháp Tôn ra lệnh, các đại gia tộc đang nhanh chóng tăng binh!"
"Hơn nữa, Pháp Tôn cùng cửu đại gia tộc đều phái người đi Trung Tam Thiên, điều tra tin tức của cửu kiếp! Hơn nữa đã xác định được mấy người, trong đó có Mạc Thiên Cơ, Cố Độc Hành, Kỷ Mặc, La Khắc Địch, còn có ta!" Tạ Đan Quỳnh nói: "Trước mắt, thân phận năm người chúng ta đã bị lộ rồi!"
Sắc mặt Mạc Thiên Cơ bình thản, trầm tĩnh, chậm rãi hỏi: "Những người khác thì sao?"
"Những người khác bọn họ không dám xác định, cũng chỉ xác định thêm được một Lệ Hùng Đồ." Tạ Đan Quỳnh có chút trào phúng, cười cười: "Cho nên lần này tiễu trừ Lệ gia, bọn hắn xuất lực rất mạnh mẽ."
Mạc Thiên Cơ cười lạnh: "Mạnh mẽ?... Còn chưa đủ, ta muốn bọn hắn phải xuất toàn lực!"
"Đổng Vô Thương và Nhuế Bất Thông bởi vì lên Thượng Tam Thiên từ trước cho nên đã thoát khỏi hiềm nghi. Bất quá... Những người này cũng từng nghe Pháp Tôn nhắc tới tên Đổng Vô Thương... Có vẻ, Đổng Vô Thương cũng bị nghi ngờ rồi."
Tạ Đan Quỳnh chậm rãi nói: "Tình thế Trung Tam Thiên rất nguy hiểm. Không biết...." Hắn có chút lo lắng nhìn Mạc Thiên Cơ.
Sở Dương nhíu mày hỏi: "Thiên Cơ, Trung Tam Thiên, thân thích bằng hữu của chúng ta đã an bài tốt chưa?"
Mạc Thiên Cơ gật đầu, nói: "Không sơ hở chút nào."
"Sở Dương nói: "Ồ?"
Mạc Thiên Cơ thản nhiên nói: "Ta tìm một dải sơn mạch lớn, thành lập trang viên, tất cả mọi người đều ở nơi này. Tiền tài dự trữ đủ dùng trong trăm năm!"
Sở Dương nhíu mày: "Vậy còn xa mới đủ!"
Mạc Thiên Cơ nói: "Lần trước, ngươi lưu lại mấy trăm vạn tử tinh, trong đó có chín mươi chín vạn là ta dốc vào Trung Tam Thiên, dùng lực lượng tử tinh thuần thúy, bày ra một mê thiên đại trận! Ẩn giấu cả tòa sơn mạch đó rồi."
"Nếu không phải người tinh thông trận pháp..." Mạc Thiên Cơ híp mắt nói: "Cho dù là chí tôn cửu phẩm đỉnh phong, cũng chưa chắc đã công phá được đại trận!"
"Bên trong thì sao?" Sở Dương lập tức hỏi tới vấn đề mấu chốt. nếu như bên trong có người đi ra, bị đối phương phục sẵn bắt lấy... vậy đại trận vô dụng rồi.
Mạc Thiên Cơ cười lạnh: "Điểm này ta há không nghĩ tới. Ta nói cho các ngươi biết, người bên trong có thể tùy ý ra vào, nhưng trên thực tế... đại trận này không thể vào cũng không thể ra!"
"Trừ phi tới hạn kỳ hai trăm năm, đại trận suy yếu mới có thể hiện hình. nếu không, không ai vào được, cũng không ai ra được!" Mạc Thiên Cơ mỉm cười nhàn nhạt: "Mạc Thiên Cơ ta luôn luôn phòng ngừa chu đáo, nếu thân phận chúng ta bại lộ, làm sao có thể để hậu phương của mình bị uy hiếp..."
Ánh mắt Mạc Thiên Cơ có chút áy náy nhìn đám người Cố Độc Hành và Đổng Vô Thương, nói: "Các huynh đệ, lần đó, là ta lừa các ngươi. Bởi vì... Nếu ta không lừa các ngươi, với tính cách mấy vị đại công tử trong nhà chúng ta, tuyệt đói sẽ không chịu ở lại trong núi... Mong các huynh đệ có thể hiểu cho."
Xin lỗi!
Không ngờ Mạc Thiên Cơ lại xin lỗi!
Điều này khiến Sở Dương cũng phải kinh ngạc không thôi. Hắn hiểu Mạc Thiên Cơ là dạng người thế nào, hiểu hơn bất cứ kẻ nào. Mạc Thiên Cơ luôn luôn tính toán không sai sốt, điều này cũng khiến hắn có một lòng tự tin tuyệt đối.
Hắn sẽ không cúi đầu trước bất cứ ai, cho dù thật sự sai rồi, hắn cũng cãi đến cùng. Hắn có thể sẽ âm thầm bù đắp lại sai lầm của mình, nhưng tuyệt đối sẽ không nói ra trước mặt bất cứ kẻ nào
Lại càng không xin lỗi bất cứ ai trước mặt mọi người!
Đây là cấm kỵ của Mạc Thiên Cơ! Thần Bàn Quỷ Tính kiếp trước từng nói qua một câu: "Ta có thể sai, nhưng không thể cúi đầu! Ta có thể bù đắp nhưng tuyệt đối sẽ không xin lỗi! Ta có thể chết, nhưng tuyệt đối không xoay người!"
Đây là Mạc Thiên Cơ!
Nhưng Mạc Thiên Cơ hiện tại không ngờ lại xin lỗi người khác! Mặc dù là xin lỗi huynh đệ mình, nhưng Sở Dương vẫn cảm nhận được kinh hỉ thật lớn!
Hắn có thể cảm nhận được, Mạc Thiên Cơ hiện tại, nói riêng về tâm tính, so với kiếp trước đã thành thục hơn nhiều lắm, cũng lợi hại hơn nhiều lắm!
Thống soái coi chúng sinh như cỏ rác, cho dù bách chiến bách thắng, nhưng cuối cùng cũng sẽ có một ngày bị chính mình đánh bại!
Nhưng thống soái nhìn thấu thế tình, thuận theo lòng người lại có thể trường thịnh bất suy! Cho dù có bại tích thì cũng càng ngày càng vững vàng!
Đám người Cố Độc Hành đang thở phào một hơi.
Vừa nghe Pháp Tôn đã xác định được bọn hắn, tất cả đều lo lắng cho người, càng lo lắng người nhà bị bắt giữ. Bây giờ nghe Mạc Thiên Cơ nói như thế, cả đám đều thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Cảm kích hắn còn không kịp, nào còn để ý tới trò lừa gạt nho nhỏ này? huống chi còn lừa gạt thì thiện ý...
Mọi người luôn miệng không để ý.
Tạ Đan Quỳnh tiếp tục báo cáo, nhưng Mạc Thiên Cơ lại cắt ngang lời hắn, nói: "Ta phải nói trước mấy lời: Nếu như Pháp Tôn và chấp pháp giả đã xác định thân phận của chúng ta, nói cách khác, tác chiến chính diện đã không còn xa nữa. Nhưng thực lực chúng ta bây giờ còn chưa đủ... Cho nên, sau này, các ngươi đều phải tự tính toán, hoặc là chuẩn bị."
"Tính toán với chuẩn bị là thế nào?" Kỷ Mặc hỏi.
"Tỷ như.. Làm thế nào để che giấu thân phận, làm thế nào để người khác không hoài nghi... làm thế nào thể không liên lụy huynh đệ của mình, làm thế nào... để mau chóng gia tăng thực lực!" Mạc Thiên Cơ nói từng chữ một.
Mọi người rơi vào trầm tư.
"Còn gì nữa?" Sở Dương nhìn Tạ Đan Quỳnh.
Còn Mạc Thiên Cơ lại lâm vào trầm tư, dùng trường kiếm trong vỏ, vẽ cái gì đó lên mặt tuyết, tựa hồ là tình thế đồ nào đó. Vừa vẽ miệng vừa lẩm bẩm, nhưng hình cảnh này cực kỳ trừu tượng, tất cả mọi người đều không hiểu.
"Còn có... Chuyện dược cốc, là Pháp Tôn dẫn theo người của chấp pháp giả Chấp Pháp đường là. Sau khi chém tận giết tuyệt Dược cốc, Pháp Tôn từng tìm kiếm cái gì đó, tuy lúc đi ra thanh sắc bất động, nhưng cảm giác được, hắn đã tìm được thứ hắn muốn."
Sở Dương chấn động, mắt lộ hung quang, nghiến răng nghiến lợi: "Pháp Tôn, qủa nhiên là ngươi!"
Mạc Thiên Cơ đột nhiên ngẩng đầu: "Pháp Tôn tìm được thứ gì?"
Sở Dương hừ lạnh một tiếng, nói: "Điểm này không cần suy nghĩ. Hắn tìm tất nhiên chính là Bổ Thiên ngọc! Mỗi một lần diễn ra Vạn Dược đại điện, Dược cốc đều lưu lại một phần Bổ Thiên ngọc! Pháp Tôn nhất định là tìm kiếm nó...."
Mạc Thiên Cơ gật gật đầu, ừ một tiếng.
hắn không rõ tác dụng của Bổ Thiên ngọc, nhưng cũng không muốn hỏi Sở Dương lúc này.
Trong lòng Sở Dương tràn đầy nghi hoặc, Bổ Thiên ngọc kia tuy có tác dụng nghịch thiên, nhưng cũng chỉ có thể dùng để chữa trị thần hồn trọng thương, tan vỡ. Pháp Tôn thà hủy diệt toàn bộ Dược cốc cũng phải cướp Bổ Thiên ngọc, đây là vì cái gì?
Chẳng lẽ Bổ Thiên ngọc còn có tác dụng gì khác?"
"Sau vụ Dược cốc, giá hóa vực ngoại thiên ma, sau đó vu vạ lão đại ngươi là vực ngoại thiên ma cũng kể từ đó mà ra!" Tạ Đan Quỳnh có chút căm phẫn, nói: "Không nghĩ tới, Pháp Tôn quyền cao chức trọng nhất Cửu Trọng Thiên lại là kẻ tiểu nhân, âm hiểm độc ác như thế!"
Cố Độc Hành lạnh lùng, cả giận nói: "Kẻ như thế, làm sao xứng làm Pháp Tôn? Thống lĩnh thiên hạ anh hùng? Đáng chém lắm!"
Trong lòng Sở Dương đã sớm đoán được việc này, cho nên cũng không để ý lắm. Nhưng nghe Cố Độc Hành nói như vậy, cũng không khỏi mỉm cười.... đáng chém lắm. ha ha ha, Cố Độc Hành quả thật có một khí thế thiết diện vô tư....
"Bất quá, tuy bọn họ không biết đồ vật thần bí mà Pháp Tôn cướp đoạt có tác dụng gì, nhưng lại tận mắt nhìn thấy lợi ích nó mang lại!" Sắc mặt Tạ Đan Quỳnh hiện giờ mới hơi khôi phục được chút sắc hồng, có thể thấy được tràng nôn mửa kịch liệt vừa rồi ảnh hưởng tới hắn như thế nào. Chỉ nghe hắn chậm rãi nói: "Lúc đó Pháp Tôn đã bị trọng thương... Hoàn toàn dựa vào nguyên khí của nhân mã Chấp Pháp đường và không ngừng tàn sát mạng người để kéo dài một hơi. Nhưng sau khi lấy được đồ vật kia, thân thể Pháp Tôn lại khôi phục như có kỳ tích, hơn nữa tu vi càng thêm tinh tiến, trong khoảng thời gian này, lại càng đột tăng... Càng ngày càng sâu không lường được!"
Tạ Đan Quỳnh nói xong liền nhìn thấy ánh mắt Sở Dương đột nhiên trở nên thâm thúy, vội vàng dừng miệng không nói nữa, chỉ sợ làm ảnh hưởng tới dòng suy nghĩ của Sở Dương.
Sở Dương nhíu mày, nghĩ ngợi một hồi, mới nói: "Còn gì nữa không?"
"Còn có một chuyện... sự tồn tại của Nguyên Lão đường!" Tạ Đan Quỳnh nói: "Trong chấp pháp giả, có một Nguyên Lão đường thần bí... Ở đó, tất cả đều là cao thủ bất thế."
hắn dừng lại một chút, nói: "Cổ Nhất Cổ bị đánh bại ba lượt, hẳn chính là người trong Nguyên Lão đường xuất thủ."
Sở Dương chậm rãi gật đầu: "Ừ."
"Còn nữa, bên người Pháp Tôn tựa hồ có thêm một người. Bọn họ đều chưa từng thấy qua, chỉ cảm giác được.... Bởi vì trên người Pháp Tôn vốn không có dị thường gì, nhưng hiện tại, có đôi lúc lại phát hiện, có hắc khí nhàn nhạt bốc lên. Loại hắc khí này khiến cho người ta rất bất an."
Lời vừa nói ra, Sở Dương và Mạc Thiên Cơ đã biến sắc.
"Thiên Ma!"
Trong lòng hai người đều thầm hô một tiếng!
Tạ Đan Quỳnh bị sắc mặt hai người dọa cho nhảy dựng lên.
Sở Dương hít sâu một hơi: "việc này... quá mức trọng đại, cẩn thận đừng truyền ra ngoài." Sau đó nói với Tạ Đan Quỳnh: "Ngươi nói tiếp đi."
Lúc này Tạ Đan Quỳnh mới nói tiếp: "Kế tiếp chính là liên quan tới thế cục Tây Bắc, bao gồm cả chuyện phục kích Tiêu Tránh Ngôn và Thạch Khải Thư vừa rồi. Là lần hành động này, rốt cuộc vì cái gì thì bọn họ cũng không biết, chỉ biết là phải hiệp trợ Đệ Ngũ Khinh Nhu, thành lập thế lực cho Đệ Ngũ gia tộc, vì mục tiêu này, có thể bất chấp bất cứ giá nào, có thể áp dụng bất cứ thủ đoạn nào!"
Sở Dương cùng Mạc Thiên Cơ nhìn nhau, đều nhìn thấy thần sắc phức tạp trong mắt đối phương.
Mạc Thiên Cơ ho khan một tiếng, nhẹ giọng noi: "Chúng ta đều biết, tên của Pháp Tôn là Đông Phương Bá Đạo. Sau này, lão đại nói với ta, kỳ thật hắn chính là một trong cửu kiếp trước kia, tên là Lâu Văn Long. Tiếp đó, lão đại điều tra cụ thể xong, từng nói qua... Tên của Pháp Tôn, có phải là...."
Hắn dừng lại một chút, chậm rãi nói: "Đệ Ngũ Trù Trướng?"
Sở Dương sắc mặt âm trầm, nghiêm túc nói: "Không sai!"
Mạc Thiên Cơ mỉm cười nhàn nhạt, trong mắt thoáng lộ ra một tia tinh mang, có chút tao nhã nói: "Chẳng lẽ... hắn muốn trùng kiến Đệ Ngũ gia tộc sau mấy vạn năm?"
"Việc này không phải không có khả năng." Sở Dương cũng lộ ra một nụ cười.
Mạc Thiên Cơ khẽ cười, thản nhiên nói: "Trù Trướng năm đó, Khinh Nhu hôm nay, lưỡng đại trí nang, đối chiến Thiên Cơ."
Tin tức Tạ Đan Quỳnh thẩm vấn ra, khiến cho Mạc Thiên Cơ và Sở Dương đều chấn động!
"Những kẻ này là chấp pháp giả! Hơn nữa còn là người của chấp pháp giả Chấp Pháp đường! Được Pháp Tôn trực tiếp điều động! Lần này đi tới Tây Bắc, tổng cộng có hai mươi ba người!"
"Lục phẩm chí tôn năm người, thất phẩm chí tôn năm người, bát phẩm chí tôn mười người! Cửu phẩm chí tôn sơ cấp ba người!"
"Nghe nói Pháp Tôn cũng đích thân tới rồi!"
Chỉ một lời dạo đầu thôi cũng khiến cho đám người Sở Dương chấn động.
"Pháp Tôn ra lệnh, các đại gia tộc đang nhanh chóng tăng binh!"
"Hơn nữa, Pháp Tôn cùng cửu đại gia tộc đều phái người đi Trung Tam Thiên, điều tra tin tức của cửu kiếp! Hơn nữa đã xác định được mấy người, trong đó có Mạc Thiên Cơ, Cố Độc Hành, Kỷ Mặc, La Khắc Địch, còn có ta!" Tạ Đan Quỳnh nói: "Trước mắt, thân phận năm người chúng ta đã bị lộ rồi!"
Sắc mặt Mạc Thiên Cơ bình thản, trầm tĩnh, chậm rãi hỏi: "Những người khác thì sao?"
"Những người khác bọn họ không dám xác định, cũng chỉ xác định thêm được một Lệ Hùng Đồ." Tạ Đan Quỳnh có chút trào phúng, cười cười: "Cho nên lần này tiễu trừ Lệ gia, bọn hắn xuất lực rất mạnh mẽ."
Mạc Thiên Cơ cười lạnh: "Mạnh mẽ?... Còn chưa đủ, ta muốn bọn hắn phải xuất toàn lực!"
"Đổng Vô Thương và Nhuế Bất Thông bởi vì lên Thượng Tam Thiên từ trước cho nên đã thoát khỏi hiềm nghi. Bất quá... Những người này cũng từng nghe Pháp Tôn nhắc tới tên Đổng Vô Thương... Có vẻ, Đổng Vô Thương cũng bị nghi ngờ rồi."
Tạ Đan Quỳnh chậm rãi nói: "Tình thế Trung Tam Thiên rất nguy hiểm. Không biết...." Hắn có chút lo lắng nhìn Mạc Thiên Cơ.
Sở Dương nhíu mày hỏi: "Thiên Cơ, Trung Tam Thiên, thân thích bằng hữu của chúng ta đã an bài tốt chưa?"
Mạc Thiên Cơ gật đầu, nói: "Không sơ hở chút nào."
"Sở Dương nói: "Ồ?"
Mạc Thiên Cơ thản nhiên nói: "Ta tìm một dải sơn mạch lớn, thành lập trang viên, tất cả mọi người đều ở nơi này. Tiền tài dự trữ đủ dùng trong trăm năm!"
Sở Dương nhíu mày: "Vậy còn xa mới đủ!"
Mạc Thiên Cơ nói: "Lần trước, ngươi lưu lại mấy trăm vạn tử tinh, trong đó có chín mươi chín vạn là ta dốc vào Trung Tam Thiên, dùng lực lượng tử tinh thuần thúy, bày ra một mê thiên đại trận! Ẩn giấu cả tòa sơn mạch đó rồi."
"Nếu không phải người tinh thông trận pháp..." Mạc Thiên Cơ híp mắt nói: "Cho dù là chí tôn cửu phẩm đỉnh phong, cũng chưa chắc đã công phá được đại trận!""Bên trong thì sao?" Sở Dương lập tức hỏi tới vấn đề mấu chốt. nếu như bên trong có người đi ra, bị đối phương phục sẵn bắt lấy... vậy đại trận vô dụng rồi. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Mạc Thiên Cơ cười lạnh: "Điểm này ta há không nghĩ tới. Ta nói cho các ngươi biết, người bên trong có thể tùy ý ra vào, nhưng trên thực tế... đại trận này không thể vào cũng không thể ra!"
"Trừ phi tới hạn kỳ hai trăm năm, đại trận suy yếu mới có thể hiện hình. nếu không, không ai vào được, cũng không ai ra được!" Mạc Thiên Cơ mỉm cười nhàn nhạt: "Mạc Thiên Cơ ta luôn luôn phòng ngừa chu đáo, nếu thân phận chúng ta bại lộ, làm sao có thể để hậu phương của mình bị uy hiếp..."
Ánh mắt Mạc Thiên Cơ có chút áy náy nhìn đám người Cố Độc Hành và Đổng Vô Thương, nói: "Các huynh đệ, lần đó, là ta lừa các ngươi. Bởi vì... Nếu ta không lừa các ngươi, với tính cách mấy vị đại công tử trong nhà chúng ta, tuyệt đói sẽ không chịu ở lại trong núi... Mong các huynh đệ có thể hiểu cho."
Xin lỗi!
Không ngờ Mạc Thiên Cơ lại xin lỗi!
Điều này khiến Sở Dương cũng phải kinh ngạc không thôi. Hắn hiểu Mạc Thiên Cơ là dạng người thế nào, hiểu hơn bất cứ kẻ nào. Mạc Thiên Cơ luôn luôn tính toán không sai sốt, điều này cũng khiến hắn có một lòng tự tin tuyệt đối.
Hắn sẽ không cúi đầu trước bất cứ ai, cho dù thật sự sai rồi, hắn cũng cãi đến cùng. Hắn có thể sẽ âm thầm bù đắp lại sai lầm của mình, nhưng tuyệt đối sẽ không nói ra trước mặt bất cứ kẻ nào
Lại càng không xin lỗi bất cứ ai trước mặt mọi người!
Đây là cấm kỵ của Mạc Thiên Cơ! Thần Bàn Quỷ Tính kiếp trước từng nói qua một câu: "Ta có thể sai, nhưng không thể cúi đầu! Ta có thể bù đắp nhưng tuyệt đối sẽ không xin lỗi! Ta có thể chết, nhưng tuyệt đối không xoay người!"
Đây là Mạc Thiên Cơ!
Nhưng Mạc Thiên Cơ hiện tại không ngờ lại xin lỗi người khác! Mặc dù là xin lỗi huynh đệ mình, nhưng Sở Dương vẫn cảm nhận được kinh hỉ thật lớn!
Hắn có thể cảm nhận được, Mạc Thiên Cơ hiện tại, nói riêng về tâm tính, so với kiếp trước đã thành thục hơn nhiều lắm, cũng lợi hại hơn nhiều lắm!
Thống soái coi chúng sinh như cỏ rác, cho dù bách chiến bách thắng, nhưng cuối cùng cũng sẽ có một ngày bị chính mình đánh bại!
Nhưng thống soái nhìn thấu thế tình, thuận theo lòng người lại có thể trường thịnh bất suy! Cho dù có bại tích thì cũng càng ngày càng vững vàng!
Đám người Cố Độc Hành đang thở phào một hơi.
Vừa nghe Pháp Tôn đã xác định được bọn hắn, tất cả đều lo lắng cho người, càng lo lắng người nhà bị bắt giữ. Bây giờ nghe Mạc Thiên Cơ nói như thế, cả đám đều thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Cảm kích hắn còn không kịp, nào còn để ý tới trò lừa gạt nho nhỏ này? huống chi còn lừa gạt thì thiện ý...
Mọi người luôn miệng không để ý.
Tạ Đan Quỳnh tiếp tục báo cáo, nhưng Mạc Thiên Cơ lại cắt ngang lời hắn, nói: "Ta phải nói trước mấy lời: Nếu như Pháp Tôn và chấp pháp giả đã xác định thân phận của chúng ta, nói cách khác, tác chiến chính diện đã không còn xa nữa. Nhưng thực lực chúng ta bây giờ còn chưa đủ... Cho nên, sau này, các ngươi đều phải tự tính toán, hoặc là chuẩn bị."
"Tính toán với chuẩn bị là thế nào?" Kỷ Mặc hỏi.
"Tỷ như.. Làm thế nào để che giấu thân phận, làm thế nào để người khác không hoài nghi... làm thế nào thể không liên lụy huynh đệ của mình, làm thế nào... để mau chóng gia tăng thực lực!" Mạc Thiên Cơ nói từng chữ một.
Mọi người rơi vào trầm tư.
"Còn gì nữa?" Sở Dương nhìn Tạ Đan Quỳnh.
Còn Mạc Thiên Cơ lại lâm vào trầm tư, dùng trường kiếm trong vỏ, vẽ cái gì đó lên mặt tuyết, tựa hồ là tình thế đồ nào đó. Vừa vẽ miệng vừa lẩm bẩm, nhưng hình cảnh này cực kỳ trừu tượng, tất cả mọi người đều không hiểu.
"Còn có... Chuyện dược cốc, là Pháp Tôn dẫn theo người của chấp pháp giả Chấp Pháp đường là. Sau khi chém tận giết tuyệt Dược cốc, Pháp Tôn từng tìm kiếm cái gì đó, tuy lúc đi ra thanh sắc bất động, nhưng cảm giác được, hắn đã tìm được thứ hắn muốn."
Sở Dương chấn động, mắt lộ hung quang, nghiến răng nghiến lợi: "Pháp Tôn, qủa nhiên là ngươi!"
Mạc Thiên Cơ đột nhiên ngẩng đầu: "Pháp Tôn tìm được thứ gì?"
Sở Dương hừ lạnh một tiếng, nói: "Điểm này không cần suy nghĩ. Hắn tìm tất nhiên chính là Bổ Thiên ngọc! Mỗi một lần diễn ra Vạn Dược đại điện, Dược cốc đều lưu lại một phần Bổ Thiên ngọc! Pháp Tôn nhất định là tìm kiếm nó...."
Mạc Thiên Cơ gật gật đầu, ừ một tiếng.
hắn không rõ tác dụng của Bổ Thiên ngọc, nhưng cũng không muốn hỏi Sở Dương lúc này.
Trong lòng Sở Dương tràn đầy nghi hoặc, Bổ Thiên ngọc kia tuy có tác dụng nghịch thiên, nhưng cũng chỉ có thể dùng để chữa trị thần hồn trọng thương, tan vỡ. Pháp Tôn thà hủy diệt toàn bộ Dược cốc cũng phải cướp Bổ Thiên ngọc, đây là vì cái gì?
Chẳng lẽ Bổ Thiên ngọc còn có tác dụng gì khác?"
"Sau vụ Dược cốc, giá hóa vực ngoại thiên ma, sau đó vu vạ lão đại ngươi là vực ngoại thiên ma cũng kể từ đó mà ra!" Tạ Đan Quỳnh có chút căm phẫn, nói: "Không nghĩ tới, Pháp Tôn quyền cao chức trọng nhất Cửu Trọng Thiên lại là kẻ tiểu nhân, âm hiểm độc ác như thế!"
Cố Độc Hành lạnh lùng, cả giận nói: "Kẻ như thế, làm sao xứng làm Pháp Tôn? Thống lĩnh thiên hạ anh hùng? Đáng chém lắm!"
Trong lòng Sở Dương đã sớm đoán được việc này, cho nên cũng không để ý lắm. Nhưng nghe Cố Độc Hành nói như vậy, cũng không khỏi mỉm cười.... đáng chém lắm. ha ha ha, Cố Độc Hành quả thật có một khí thế thiết diện vô tư....
"Bất quá, tuy bọn họ không biết đồ vật thần bí mà Pháp Tôn cướp đoạt có tác dụng gì, nhưng lại tận mắt nhìn thấy lợi ích nó mang lại!" Sắc mặt Tạ Đan Quỳnh hiện giờ mới hơi khôi phục được chút sắc hồng, có thể thấy được tràng nôn mửa kịch liệt vừa rồi ảnh hưởng tới hắn như thế nào. Chỉ nghe hắn chậm rãi nói: "Lúc đó Pháp Tôn đã bị trọng thương... Hoàn toàn dựa vào nguyên khí của nhân mã Chấp Pháp đường và không ngừng tàn sát mạng người để kéo dài một hơi. Nhưng sau khi lấy được đồ vật kia, thân thể Pháp Tôn lại khôi phục như có kỳ tích, hơn nữa tu vi càng thêm tinh tiến, trong khoảng thời gian này, lại càng đột tăng... Càng ngày càng sâu không lường được!"
Tạ Đan Quỳnh nói xong liền nhìn thấy ánh mắt Sở Dương đột nhiên trở nên thâm thúy, vội vàng dừng miệng không nói nữa, chỉ sợ làm ảnh hưởng tới dòng suy nghĩ của Sở Dương.
Sở Dương nhíu mày, nghĩ ngợi một hồi, mới nói: "Còn gì nữa không?"
"Còn có một chuyện... sự tồn tại của Nguyên Lão đường!" Tạ Đan Quỳnh nói: "Trong chấp pháp giả, có một Nguyên Lão đường thần bí... Ở đó, tất cả đều là cao thủ bất thế."
hắn dừng lại một chút, nói: "Cổ Nhất Cổ bị đánh bại ba lượt, hẳn chính là người trong Nguyên Lão đường xuất thủ."
Sở Dương chậm rãi gật đầu: "Ừ."
"Còn nữa, bên người Pháp Tôn tựa hồ có thêm một người. Bọn họ đều chưa từng thấy qua, chỉ cảm giác được.... Bởi vì trên người Pháp Tôn vốn không có dị thường gì, nhưng hiện tại, có đôi lúc lại phát hiện, có hắc khí nhàn nhạt bốc lên. Loại hắc khí này khiến cho người ta rất bất an."
Lời vừa nói ra, Sở Dương và Mạc Thiên Cơ đã biến sắc.
"Thiên Ma!"
Trong lòng hai người đều thầm hô một tiếng!
Tạ Đan Quỳnh bị sắc mặt hai người dọa cho nhảy dựng lên.
Sở Dương hít sâu một hơi: "việc này... quá mức trọng đại, cẩn thận đừng truyền ra ngoài." Sau đó nói với Tạ Đan Quỳnh: "Ngươi nói tiếp đi."
Lúc này Tạ Đan Quỳnh mới nói tiếp: "Kế tiếp chính là liên quan tới thế cục Tây Bắc, bao gồm cả chuyện phục kích Tiêu Tránh Ngôn và Thạch Khải Thư vừa rồi. Là lần hành động này, rốt cuộc vì cái gì thì bọn họ cũng không biết, chỉ biết là phải hiệp trợ Đệ Ngũ Khinh Nhu, thành lập thế lực cho Đệ Ngũ gia tộc, vì mục tiêu này, có thể bất chấp bất cứ giá nào, có thể áp dụng bất cứ thủ đoạn nào!"
Sở Dương cùng Mạc Thiên Cơ nhìn nhau, đều nhìn thấy thần sắc phức tạp trong mắt đối phương.
Mạc Thiên Cơ ho khan một tiếng, nhẹ giọng noi: "Chúng ta đều biết, tên của Pháp Tôn là Đông Phương Bá Đạo. Sau này, lão đại nói với ta, kỳ thật hắn chính là một trong cửu kiếp trước kia, tên là Lâu Văn Long. Tiếp đó, lão đại điều tra cụ thể xong, từng nói qua... Tên của Pháp Tôn, có phải là...."
Hắn dừng lại một chút, chậm rãi nói: "Đệ Ngũ Trù Trướng?"
Sở Dương sắc mặt âm trầm, nghiêm túc nói: "Không sai!"
Mạc Thiên Cơ mỉm cười nhàn nhạt, trong mắt thoáng lộ ra một tia tinh mang, có chút tao nhã nói: "Chẳng lẽ... hắn muốn trùng kiến Đệ Ngũ gia tộc sau mấy vạn năm?"
"Việc này không phải không có khả năng." Sở Dương cũng lộ ra một nụ cười.
Mạc Thiên Cơ khẽ cười, thản nhiên nói: "Trù Trướng năm đó, Khinh Nhu hôm nay, lưỡng đại trí nang, đối chiến Thiên Cơ."