1 cẩm y nữ tử đang thu hút mọi sự chú ý của đông đảo người qua đường. Nàng thân cẩm y, thêu vài bông cẩm tú cầu dưới đuôi váy, tóc tím bạc búi lệch với trâm hồng lựu tím, 1 phần rơi xuống áo. Khuôn mặt tinh xảo, đáng yêu cùng thuần khiết. Mắt phượng to màu tím đen, chớp chớp có vẻ rất ngạc nhiên với mọi thứ xung quanh. Và tất nhiên, chẳng ai khác là Loan tỷ.
Nàng vất vả lắm mới trèo được cái tường tướng phủ cao ngất. Bộ Uyển tướng phủ ky bo lắm sao mà tường cao vậy để chống trộm à???
Nàng vừa đi vừa bĩu môi.
Uỵch...
Loan Loan ko để ý, va vào 1 nam nhân trước mắt. Đang định quay mặt lên chửi bới thì đập vào mắt nàng là vẻ lạnh lùng, cao cao tại thượng của hắn.
Nàng bị cuốn vào đôi phượng mâu của hắn. Đôi mắt nâu lạnh lẽo ấy như có thể xuyên thủng mọi vật. Hắn sở hữu vẻ xinh đẹp có 3 phần của nữ tử. Phái nữ còn ghen tị ko thể sở hữu 1 phần xinh đẹp của hắn. Mày kiếm thẳng tắp, môi mỏng khiêu gợi,mũi cao thẳng. xinh đẹp thuần khiết y như tiên tử. Dù gặp nhiều mỹ nam nhưng vẻ lạnh lùng của hắn làm nàng mê mẩn, nàng đỏ mặt, ngơ ngác nhìn hắn.
Hắn nhếch mép, khuôn mặt vốn xinh đẹp thuần khiết giờ lại mang vẻ đẹp như yêu nghiệt. Hắn ghé sát tai nàng, thầm nói:
- đừng nhìn nữa, mặt hiện ra 2 chữ “ biến thái” rồi kìa - lần đầu 1 nữ tử ko biết ngại là gì, cứ ngồi trên đất ngắm hắn như vậy, chả lẽ muốn hắn kéo nàng dậy.
Nàng trợn mắt, khuôn mặt vốn đỏ càng đỏ hơn. Đứng phắt dậy, nghiến răng ken két lườm hắn:
- ngươi! Mau đền đi!
- đền? - hắn trợn mắt, khó hiểu nhìn nàng
- ngươi làm ta ngã, ko đền thì làm gì???
- ta ko đền đó, làm gì được sao? - hỏi ở đâu có loại nữ nhân ko biết liêm sỉ là gì? Va vào hắn rồi bắt hắn đền?
“ ục _ ục “
Nàng lại đỏ mặt, xoa xoa bụng
- hức. Đói quá, sao lại đúng lúc quá vậy..... - gãi gãi tai,cúi đầu
Hắn trợn mắt nhìn nàng, trong lòng chứa tà khí, nhếch mép như nghĩ ra trò vui:
- vậy ta mời ngươi đi ăn, coi như đền bù
- tự nhiên ngươi nghe lời vậy, ko phải âm mưu chứ?Nàng khó tin nhìn hắn
- vậy ngươi là ko muốn đi?
- ko, ta đi
Hắn cười, nha đầu này là có phần đáng yêu đấy
Hắn kéo nàng vào quán ăn gần đó, ngồi xuống bàn thì tên chủ quán dáng vẻ cung kính đứng trước mặt
-vươ.....- chưa nói hết câu thì bị ánh mắt của hắn chặn họng, liền sửa lại
- công tử, người là muốn ăn gì a? Lão phu liền cho người đem ra.
- để nàng chọn- hắn liếc mắt nhìn nàng.
- ta hả? Ta muốn ăn hết! - nàng mỉm cười. Lão chủ quán khó hiểu nhìn nàng.Hắn thấy vậy, liền gật đầu. Lão chủ quán cũng hiểu ý, đi ra.
1 lúc sau, tất món ăn đặt trước mặt nàng. Loan Loan nhìn đống đồ ăn với đôi mắt tràn ngập tinh quang̀n xâu xé vào ăn,ko ngần ngại. Hắn thấy vậy, nhếch mép. Giờ mới nhận ra nha đầu này rất xinh đẹp: tóc tím bạc, búi lệch đáng yêu với trâm hồng lựu ngọc màu tím. Mặt trái xoan tinh xảo, mũi cao thẳng, môi đào chúm chím, quang mâu tím đen, mi dài cong vút, mày ngài liễu phượng,, nước da trắng hồng. Vẻ đẹp hoàn toàn tự nhiên, ko chút phấn son nào. Dứt ra khỏi suy nghĩ, hắn đứng dậy
- ngươi làm gì?
- đi về
- vậy ai trả tiền?
- ngươi - nàng đang ăn nghe thấy câu này liền ho sặc sụa
- ko phải ngươi mời ta sao?
- ta mời nhưng ko có nghĩa là ta trả tiền - hắn nói xong, liền quay đi
- Đứng lại - nàng hét lên. Hắn quay lại, đang nghĩ, ko biết nàng định dở trò gì
Chưa nghĩ xong, 1 thân ảnh lao tới phía trước hắn.
- chàng đừng đối xử với ta như vậy mà - nàng phất khăn lụa trong ống tay ra, trưng ra vẻ mặt ủy khuất, lau nước mắt. Vẫn dáng vẻ ủy mị xinh đẹp. Câu nói của nàng thu hút khá nhiều người quay lại xem. Hắn chưa hiểu việc gì thì nàng đã nói tiếp
- ta biết chàng yêu nàng ta hơn ta, ta biết nàng ta thân phận và có quyền lực hơn ta, có thể làm cho chàng hạnh phúc, nhưng sao chàng lỡ phũ phàng với ta như vậy??? - 1 phần trêu chọc hắn, 1 phần tự ý châm biếm hắn thành 1 tên yêu tiền hơn tình. Đã có vài nam tử lên tiếng
- mỹ nhân a, mau về với ta, ta sẽ yêu thương nàng
- ta sẽ ko làm nàng đau khổ, luôn yêu thương nàng, mỹ nhân a
- ta sẽ ko làm nàng phải chịu ủy khuất, ta sẽ chỉ lấy mình nàng thôi mỹ nhân
.................
Hắn ko hiểu gì vẫn đơ mặt ra đó, nàng là đang trêu chọc hắn?
- hức, ta biết, ta ko thể bên cạnh chàng được nữa. Chúc chàng hạnh phúc - nói xong, nàng chạy vọt đi
Giờ mới lên tiếng, hắn nói:
- Thiếu Quân, xác định danh tính nàng. - 1 hắc ảnh bay xuống, cung kính nói:
- dạ, vương gia- rồi bay đi
Loan Loan sau khi đi khỏi đó thì gặp 1 thanh lâu đang giao bán.Nàng xem trên tivi thanh lâu là nơi thu nhập thông tin rất tốt. Liền mua, bảo họ về tướng quân phủ lấy ngân lượng
Đi 1 hồi nữa, nàng tìm được chợ đấu giá nô lệ, còn lại 2 người
+ 1 nữ tử khoảng 16,17 tuổi, da trắng như phấn nộn, đặc biệt hơn là nàng có mái tóc bạch kim xinh đẹp. Tuy có phần hơi nhếch nhác nhưng tắm song có thể là 1 mĩ nhân
+ 2 là 1 nam tử tóc đen 19, 20 tuổi, nhìn có vẻ cường tráng nhưng sao lại bị đày làm nô lệ. Nhìn thoạt ko bằng người lúc nãy nàng gặp nhưng cũng thuộc dạng mỹ nam
Nàng vất vả lắm mới trèo được cái tường tướng phủ cao ngất. Bộ Uyển tướng phủ ky bo lắm sao mà tường cao vậy để chống trộm à???
Nàng vừa đi vừa bĩu môi.
Uỵch...
Loan Loan ko để ý, va vào 1 nam nhân trước mắt. Đang định quay mặt lên chửi bới thì đập vào mắt nàng là vẻ lạnh lùng, cao cao tại thượng của hắn.
Nàng bị cuốn vào đôi phượng mâu của hắn. Đôi mắt nâu lạnh lẽo ấy như có thể xuyên thủng mọi vật. Hắn sở hữu vẻ xinh đẹp có 3 phần của nữ tử. Phái nữ còn ghen tị ko thể sở hữu 1 phần xinh đẹp của hắn. Mày kiếm thẳng tắp, môi mỏng khiêu gợi,mũi cao thẳng. xinh đẹp thuần khiết y như tiên tử. Dù gặp nhiều mỹ nam nhưng vẻ lạnh lùng của hắn làm nàng mê mẩn, nàng đỏ mặt, ngơ ngác nhìn hắn.
Hắn nhếch mép, khuôn mặt vốn xinh đẹp thuần khiết giờ lại mang vẻ đẹp như yêu nghiệt. Hắn ghé sát tai nàng, thầm nói:
- đừng nhìn nữa, mặt hiện ra 2 chữ “ biến thái” rồi kìa - lần đầu 1 nữ tử ko biết ngại là gì, cứ ngồi trên đất ngắm hắn như vậy, chả lẽ muốn hắn kéo nàng dậy.
Nàng trợn mắt, khuôn mặt vốn đỏ càng đỏ hơn. Đứng phắt dậy, nghiến răng ken két lườm hắn:
- ngươi! Mau đền đi!
- đền? - hắn trợn mắt, khó hiểu nhìn nàng
- ngươi làm ta ngã, ko đền thì làm gì???
- ta ko đền đó, làm gì được sao? - hỏi ở đâu có loại nữ nhân ko biết liêm sỉ là gì? Va vào hắn rồi bắt hắn đền?
“ ục _ ục “
Nàng lại đỏ mặt, xoa xoa bụng
- hức. Đói quá, sao lại đúng lúc quá vậy..... - gãi gãi tai,cúi đầu
Hắn trợn mắt nhìn nàng, trong lòng chứa tà khí, nhếch mép như nghĩ ra trò vui:
- vậy ta mời ngươi đi ăn, coi như đền bù
- tự nhiên ngươi nghe lời vậy, ko phải âm mưu chứ?Nàng khó tin nhìn hắn
- vậy ngươi là ko muốn đi?
- ko, ta đi
Hắn cười, nha đầu này là có phần đáng yêu đấy
Hắn kéo nàng vào quán ăn gần đó, ngồi xuống bàn thì tên chủ quán dáng vẻ cung kính đứng trước mặt
-vươ.....- chưa nói hết câu thì bị ánh mắt của hắn chặn họng, liền sửa lại
- công tử, người là muốn ăn gì a? Lão phu liền cho người đem ra.
- để nàng chọn- hắn liếc mắt nhìn nàng.
- ta hả? Ta muốn ăn hết! - nàng mỉm cười. Lão chủ quán khó hiểu nhìn nàng.Hắn thấy vậy, liền gật đầu. Lão chủ quán cũng hiểu ý, đi ra.
1 lúc sau, tất món ăn đặt trước mặt nàng. Loan Loan nhìn đống đồ ăn với đôi mắt tràn ngập tinh quang̀n xâu xé vào ăn,ko ngần ngại. Hắn thấy vậy, nhếch mép. Giờ mới nhận ra nha đầu này rất xinh đẹp: tóc tím bạc, búi lệch đáng yêu với trâm hồng lựu ngọc màu tím. Mặt trái xoan tinh xảo, mũi cao thẳng, môi đào chúm chím, quang mâu tím đen, mi dài cong vút, mày ngài liễu phượng,, nước da trắng hồng. Vẻ đẹp hoàn toàn tự nhiên, ko chút phấn son nào. Dứt ra khỏi suy nghĩ, hắn đứng dậy
- ngươi làm gì?
- đi về
- vậy ai trả tiền?
- ngươi - nàng đang ăn nghe thấy câu này liền ho sặc sụa
- ko phải ngươi mời ta sao?
- ta mời nhưng ko có nghĩa là ta trả tiền - hắn nói xong, liền quay đi
- Đứng lại - nàng hét lên. Hắn quay lại, đang nghĩ, ko biết nàng định dở trò gì
Chưa nghĩ xong, 1 thân ảnh lao tới phía trước hắn.
- chàng đừng đối xử với ta như vậy mà - nàng phất khăn lụa trong ống tay ra, trưng ra vẻ mặt ủy khuất, lau nước mắt. Vẫn dáng vẻ ủy mị xinh đẹp. Câu nói của nàng thu hút khá nhiều người quay lại xem. Hắn chưa hiểu việc gì thì nàng đã nói tiếp
- ta biết chàng yêu nàng ta hơn ta, ta biết nàng ta thân phận và có quyền lực hơn ta, có thể làm cho chàng hạnh phúc, nhưng sao chàng lỡ phũ phàng với ta như vậy??? - 1 phần trêu chọc hắn, 1 phần tự ý châm biếm hắn thành 1 tên yêu tiền hơn tình. Đã có vài nam tử lên tiếng
- mỹ nhân a, mau về với ta, ta sẽ yêu thương nàng
- ta sẽ ko làm nàng đau khổ, luôn yêu thương nàng, mỹ nhân a
- ta sẽ ko làm nàng phải chịu ủy khuất, ta sẽ chỉ lấy mình nàng thôi mỹ nhân
.................
Hắn ko hiểu gì vẫn đơ mặt ra đó, nàng là đang trêu chọc hắn?
- hức, ta biết, ta ko thể bên cạnh chàng được nữa. Chúc chàng hạnh phúc - nói xong, nàng chạy vọt đi
Giờ mới lên tiếng, hắn nói:
- Thiếu Quân, xác định danh tính nàng. - 1 hắc ảnh bay xuống, cung kính nói:
- dạ, vương gia- rồi bay đi
Loan Loan sau khi đi khỏi đó thì gặp 1 thanh lâu đang giao bán.Nàng xem trên tivi thanh lâu là nơi thu nhập thông tin rất tốt. Liền mua, bảo họ về tướng quân phủ lấy ngân lượng
Đi 1 hồi nữa, nàng tìm được chợ đấu giá nô lệ, còn lại 2 người
+ 1 nữ tử khoảng 16,17 tuổi, da trắng như phấn nộn, đặc biệt hơn là nàng có mái tóc bạch kim xinh đẹp. Tuy có phần hơi nhếch nhác nhưng tắm song có thể là 1 mĩ nhân
+ 2 là 1 nam tử tóc đen 19, 20 tuổi, nhìn có vẻ cường tráng nhưng sao lại bị đày làm nô lệ. Nhìn thoạt ko bằng người lúc nãy nàng gặp nhưng cũng thuộc dạng mỹ nam