đã qua 1 ngày từ khi Đệ nhất tài nữ Hoàng thành khiêu chiến Đệ nhất tài nữ Thịnh thành.
Loan Loan nàng chính là muốn làm bánh kem của hiện đại a! Nhưng gặp khá nhiều vấn đề là... ở đây ko hề có lò nướng bánh, vậy nên cần cho hỗn hợp vào 1 cái khay bánh a! Rồi đun bằng lửa nhỏ, nhưng làm vậy rất lâu đó!!! Vì đã bảo Trọng Nam đi Nhuệ quốc 1 chuyến mua nguyên liệu tốt nhất, tuy vậy hắn chắc sáng mai mới về, nàng đành tạm dùng nguyên liệu sẵn có vậy!!!
- tẩu a! Ta muốn ăn!!! - Di Di nhìn chiếc bánh kem nàng mới làm, tuy ko hiểu 1 loạt cái nàng vừa bôi bôi trét trét lên cái bánh bông bông tròn tròn đó là gì ( kem tươi Loan tỷ tự làm đó!!) nhưng nó toả ra mùi thơm nhè nhẹ của dâu tây! Thêm vào đó nàng cũng tiả vỏ dâu rất tinh xảo a! Nhìn trông rất đẹp. Di Di nàng chưa được ăn cái gì như vậy a! Nhìn rất đẹp, nhưng là tam tẩu làm ko biết là ăn có chết ko nữa!!!
- hử? Muốn ăn mảnh hả, nha đầu này!! Ta sẽ uội ăn mà, haha!- nàng yêu chiều nhéo má Di Di
- hử? Bánh đó to vậy, có thể cho ta ăn cùng ko thế? - Hoàng Lam Phương thân vận bạch y bước vào, theo sau là Hoàng Thiên Minh vận hắc trường bào, tuấn lãng phong trần, Hoàng Khiêm Tôn _ nhị vương gia thân tử y xinh đẹp, tà mị mê hoặc, Hoàng Sang Kim_ tứ vương gia ngây thơ trong sáng với lục y, mấy người này đi đông đủ như vậy, là tính quyến rũ nàng sao?
- hửm? Ko cho!
- coi nào Loan nhi a! Nàng rõ ràng làm 3 cái mà, ki quá thể!!! - Hoàng Lam Phương nhìn nhìn nàng, bĩu môi xinh đẹp, như vậy kể cả nữ nhân hay nam nhân cũng có thể vì hắn mà chết đó
- ko nha! 1 cái ta muốn gửi cho phụ thân với Nha nhi và đại ca ở Uyển tướng phủ, 1 cái ta muốn gửi tới cho Bạch Bạch và các nữ tử ở Cẩm sắc lâu!!
- cái gì? Cẩm sắc lâu là sao? - Hắn trợn mắt, nàng dám hồng hạnh vượt tường hả???
- á, ko có gì!!! - biết nói lỡ lời gì đó, Loan Loan lúng túng che miệng
- huynh thật ngốc a! Có cái đó cũng ko biết!!! - Di Di bĩu môi, ý nói châm chọc nhìn Hoàng Lam Phương
- tam đệ, nơi đó lớn như vậy, đệ ko biết? Đệ nhất thanh lâu Hoàng thành đó!!! - Hoàng Thiên Minh tiếp lời của Di Di, tiếp tục nói
- đúng, nghe nói trước đây chỉ là 1 kỹ viện nhỏ bé, nhưng... có 1 cẩm y nữ tử đã mua nó hơn 3 tháng trước. Nữ tử này... tóc tím than, búi lệch với hồng lựu ngọc tím trâm, mắt tím bạc rất đẹp. Vì thế nàng quá đẹp nên đã nhiều người đi ngang qua nhớ rõ - Hoàng Khiêm Tôn vừa vuốt cằm thanh tú, vừa nhẹ liếc mắt phía Loan Loan, mặt tái xanh tái đỏ
- UYỂN NHƯ LOAN LOAN!!!!! - hắn gào ầmlên- thế là thế nào??? Khôn hồn mau bán cái kỹ viện đó đi!!! - Nàng là lợi dụng để hồng hạnh vượt tường hả??? Ko phải đó là bộ dáng lúc nàng gặp hắn lần đầu a???
- ta ko làm gì bất chính a, ngươi có thể xem mà!! - Nàng chớp mắt, dáng vẻ ôn nhu nói với hắn, rồi quay sang lừ mắt với Hoàng Thiên Minh và Hoàng Khiêm Tôn, ý nói: được lắm, cẩu hoàng đế, cẩu vương gia!!!
Loan Loan nàng chính là muốn làm bánh kem của hiện đại a! Nhưng gặp khá nhiều vấn đề là... ở đây ko hề có lò nướng bánh, vậy nên cần cho hỗn hợp vào 1 cái khay bánh a! Rồi đun bằng lửa nhỏ, nhưng làm vậy rất lâu đó!!! Vì đã bảo Trọng Nam đi Nhuệ quốc 1 chuyến mua nguyên liệu tốt nhất, tuy vậy hắn chắc sáng mai mới về, nàng đành tạm dùng nguyên liệu sẵn có vậy!!!
- tẩu a! Ta muốn ăn!!! - Di Di nhìn chiếc bánh kem nàng mới làm, tuy ko hiểu 1 loạt cái nàng vừa bôi bôi trét trét lên cái bánh bông bông tròn tròn đó là gì ( kem tươi Loan tỷ tự làm đó!!) nhưng nó toả ra mùi thơm nhè nhẹ của dâu tây! Thêm vào đó nàng cũng tiả vỏ dâu rất tinh xảo a! Nhìn trông rất đẹp. Di Di nàng chưa được ăn cái gì như vậy a! Nhìn rất đẹp, nhưng là tam tẩu làm ko biết là ăn có chết ko nữa!!!
- hử? Muốn ăn mảnh hả, nha đầu này!! Ta sẽ uội ăn mà, haha!- nàng yêu chiều nhéo má Di Di
- hử? Bánh đó to vậy, có thể cho ta ăn cùng ko thế? - Hoàng Lam Phương thân vận bạch y bước vào, theo sau là Hoàng Thiên Minh vận hắc trường bào, tuấn lãng phong trần, Hoàng Khiêm Tôn _ nhị vương gia thân tử y xinh đẹp, tà mị mê hoặc, Hoàng Sang Kim_ tứ vương gia ngây thơ trong sáng với lục y, mấy người này đi đông đủ như vậy, là tính quyến rũ nàng sao?
- hửm? Ko cho!
- coi nào Loan nhi a! Nàng rõ ràng làm 3 cái mà, ki quá thể!!! - Hoàng Lam Phương nhìn nhìn nàng, bĩu môi xinh đẹp, như vậy kể cả nữ nhân hay nam nhân cũng có thể vì hắn mà chết đó
- ko nha! 1 cái ta muốn gửi cho phụ thân với Nha nhi và đại ca ở Uyển tướng phủ, 1 cái ta muốn gửi tới cho Bạch Bạch và các nữ tử ở Cẩm sắc lâu!!
- cái gì? Cẩm sắc lâu là sao? - Hắn trợn mắt, nàng dám hồng hạnh vượt tường hả???
- á, ko có gì!!! - biết nói lỡ lời gì đó, Loan Loan lúng túng che miệng
- huynh thật ngốc a! Có cái đó cũng ko biết!!! - Di Di bĩu môi, ý nói châm chọc nhìn Hoàng Lam Phương
- tam đệ, nơi đó lớn như vậy, đệ ko biết? Đệ nhất thanh lâu Hoàng thành đó!!! - Hoàng Thiên Minh tiếp lời của Di Di, tiếp tục nói
- đúng, nghe nói trước đây chỉ là 1 kỹ viện nhỏ bé, nhưng... có 1 cẩm y nữ tử đã mua nó hơn 3 tháng trước. Nữ tử này... tóc tím than, búi lệch với hồng lựu ngọc tím trâm, mắt tím bạc rất đẹp. Vì thế nàng quá đẹp nên đã nhiều người đi ngang qua nhớ rõ - Hoàng Khiêm Tôn vừa vuốt cằm thanh tú, vừa nhẹ liếc mắt phía Loan Loan, mặt tái xanh tái đỏ
- UYỂN NHƯ LOAN LOAN!!!!! - hắn gào ầmlên- thế là thế nào??? Khôn hồn mau bán cái kỹ viện đó đi!!! - Nàng là lợi dụng để hồng hạnh vượt tường hả??? Ko phải đó là bộ dáng lúc nàng gặp hắn lần đầu a???
- ta ko làm gì bất chính a, ngươi có thể xem mà!! - Nàng chớp mắt, dáng vẻ ôn nhu nói với hắn, rồi quay sang lừ mắt với Hoàng Thiên Minh và Hoàng Khiêm Tôn, ý nói: được lắm, cẩu hoàng đế, cẩu vương gia!!!