Nàng đã phái Tu La môn mời 1 vài người tới hoàng cung mời Thái hậu, Hoàng Thiên Minh, Hoàng Kim Sang, Hoàng Khiêm Tôn tới ăn mừng chút, chủ yếu là chúc mừng sinh thần của Ngọc Di nữa. Mời cả Uyển Minh Phong, Uyển Thục Nha, Uyển Gia Khinh.
Nhân Khuynh Thành tới và nhập hội luôn, theo đó nàng biết được hắn cũng là 1 người xuyên không, nàng và hắn nói chuyện về các thời trang, ca sĩ,... của hiện đại. Nhân Khuynh Thành hắn cũng là người gốc Trung nhưng thông thạo nhiều thứ tiếng. Lắm lúc nàng tuôn ra hàng loạt câu Nhật, hắn cũng đáp lại. Làm cho nàng đỡ nhớ về cha hơn
- vương phi, người đang thơ thẩn gì vậy??? - Ngọc Di tới trước mắt nàng, cười nói
- chậc, rất có khiếu làm mỹ nhân nha!!! - Nàng đang thơ thẩn, nghĩ ngợi thì thấy Ngọc Di ra. Nàng mặc áo lam xuông dài, nhạt nhạt, lấp lánh, dịu dàng như dòng nước.khuôn mặt e thẹn, ửng hồng. Tóc xoã, gắn ngọc lam xinh đẹp. Nữ tử này, chủ nào tớ nấy, xinh đẹp ko khác nàng
- vương phi, người đừng nói nữa, nam nhân kia tỉnh rồi - Ngọc Di đỏ mặt, khẽ lay vai nàng
- bảo mọi người cứ bắt đầu, ta sẽ quay lại ngay - Nàng quay đi, thực sự rất hứng thú với người nam tử tóc tím bạc đó!!!
Cẩm hoa cư
Nàng ngồi bên bàn trà nhìn nam tử trước mắt.
- Phi nhi... ngươi ko nhận ra ca sao? - hắn đôi mắt trầm lặng nhìn nàng
- ko phải ko nhận ra, mà là ko biết!!! - nàng thủy chung nhìn hắn - ngươi tên gì?
- Phi nhi, ca là Bách Liên đây mà.... - Bách Liên đau lòng nói
- tên khùng này, ta tên Loan Loan, hiểu ko hả - nàng mất bình tĩnh, ném cốc trà về phía hắn
- Loan Loan? Muội muội của ta... rất giống...nàng! - Bách Liên dùng nội lực bắn vỡ cốc trà, hắn lại làm bộ mặt đau lòng
- ko sao, sao ngươi lại bị thương như vậy?
- ta ko thể nói! - hắn lắc đầu
- vậy làm sao ngươi nói cho ta?
-.... kết nghĩa với ta đi? - hắn cười xinh đẹp
- được, ta là tỷ, ngươi là muội.... à nhầm, là đệ, thế nào? - Nàng cười thập phần tà mị
- Loan nhi, ta 20 rồi, sao lại là đệ? Nhìn mặt muội non choẹt thế chắc 14 hả? - hắn bĩu môi
- ta 15, được rồi, nói đi?
- gọi ta 1 tiếng “ ca ca “? - hắn cười
- ca ca, nói - khuôn mặt nàng càng lúc càng vặn vẹo
- hì, ta bị đánh ấy mà
- thích chết à? Ai chả biết ngươi bị đánh? - Nàng đập bàn, lườm hắn
- muội biết Lạc Hoa lâu ko? - hắn ko cười nữa, nghiêm túc nói
- là nơi sở hữu nhiều địa điểm kinh danh và mạng lưới thông tin nhất đó hả? - Nàng nói, nghe rất quen, Phương từng nói cho nàng thì phải
- đúng thế! Ta là Lạc Hoa các chủ - hắn cười
- à, ngươi ko sợ ta giết ngươi ư? -
- ko, nàng đã cứu ta mà
- ngươi nói chuyện này cho ta làm gì?
- Lạc Hoa các chủ chỉ có những người võ công cao cường và... tóc tím bạc... mới có thể làm
- ta ko hiểu?
- muội muội của ta đã ko còn, ta lại trúng độc nặng, có thể sẽ ko khỏi được, trong khi đó, muội là muội kết nghĩa của ta, tóc màu tím nữa
- ý là... ca muốn ta làm Lạc Hoa các chủ???
Nhân Khuynh Thành tới và nhập hội luôn, theo đó nàng biết được hắn cũng là 1 người xuyên không, nàng và hắn nói chuyện về các thời trang, ca sĩ,... của hiện đại. Nhân Khuynh Thành hắn cũng là người gốc Trung nhưng thông thạo nhiều thứ tiếng. Lắm lúc nàng tuôn ra hàng loạt câu Nhật, hắn cũng đáp lại. Làm cho nàng đỡ nhớ về cha hơn
- vương phi, người đang thơ thẩn gì vậy??? - Ngọc Di tới trước mắt nàng, cười nói
- chậc, rất có khiếu làm mỹ nhân nha!!! - Nàng đang thơ thẩn, nghĩ ngợi thì thấy Ngọc Di ra. Nàng mặc áo lam xuông dài, nhạt nhạt, lấp lánh, dịu dàng như dòng nước.khuôn mặt e thẹn, ửng hồng. Tóc xoã, gắn ngọc lam xinh đẹp. Nữ tử này, chủ nào tớ nấy, xinh đẹp ko khác nàng
- vương phi, người đừng nói nữa, nam nhân kia tỉnh rồi - Ngọc Di đỏ mặt, khẽ lay vai nàng
- bảo mọi người cứ bắt đầu, ta sẽ quay lại ngay - Nàng quay đi, thực sự rất hứng thú với người nam tử tóc tím bạc đó!!!
Cẩm hoa cư
Nàng ngồi bên bàn trà nhìn nam tử trước mắt.
- Phi nhi... ngươi ko nhận ra ca sao? - hắn đôi mắt trầm lặng nhìn nàng
- ko phải ko nhận ra, mà là ko biết!!! - nàng thủy chung nhìn hắn - ngươi tên gì?
- Phi nhi, ca là Bách Liên đây mà.... - Bách Liên đau lòng nói
- tên khùng này, ta tên Loan Loan, hiểu ko hả - nàng mất bình tĩnh, ném cốc trà về phía hắn
- Loan Loan? Muội muội của ta... rất giống...nàng! - Bách Liên dùng nội lực bắn vỡ cốc trà, hắn lại làm bộ mặt đau lòng
- ko sao, sao ngươi lại bị thương như vậy?
- ta ko thể nói! - hắn lắc đầu
- vậy làm sao ngươi nói cho ta?
-.... kết nghĩa với ta đi? - hắn cười xinh đẹp
- được, ta là tỷ, ngươi là muội.... à nhầm, là đệ, thế nào? - Nàng cười thập phần tà mị
- Loan nhi, ta 20 rồi, sao lại là đệ? Nhìn mặt muội non choẹt thế chắc 14 hả? - hắn bĩu môi
- ta 15, được rồi, nói đi?
- gọi ta 1 tiếng “ ca ca “? - hắn cười
- ca ca, nói - khuôn mặt nàng càng lúc càng vặn vẹo
- hì, ta bị đánh ấy mà
- thích chết à? Ai chả biết ngươi bị đánh? - Nàng đập bàn, lườm hắn
- muội biết Lạc Hoa lâu ko? - hắn ko cười nữa, nghiêm túc nói
- là nơi sở hữu nhiều địa điểm kinh danh và mạng lưới thông tin nhất đó hả? - Nàng nói, nghe rất quen, Phương từng nói cho nàng thì phải
- đúng thế! Ta là Lạc Hoa các chủ - hắn cười
- à, ngươi ko sợ ta giết ngươi ư? -
- ko, nàng đã cứu ta mà
- ngươi nói chuyện này cho ta làm gì?
- Lạc Hoa các chủ chỉ có những người võ công cao cường và... tóc tím bạc... mới có thể làm
- ta ko hiểu?
- muội muội của ta đã ko còn, ta lại trúng độc nặng, có thể sẽ ko khỏi được, trong khi đó, muội là muội kết nghĩa của ta, tóc màu tím nữa
- ý là... ca muốn ta làm Lạc Hoa các chủ???