Sau khi bị Hoàng Lam Phương bắt được, xướng nàng nghe 1 bài ca phong hoa tuyệt mỹ thì Loan Loan hậm hực muốn cùng Di Di đi chơi bỏ trốn, xem hắn thế nào tìm được nàng?
- Trọng Nam! - khẽ lên tiếng, ngay sau đó 1 hắc y nhân từ cửa sổ nhảy vào phòng nàng
- chủ tử! - hắn hành lễ với nàng.
- ngươi đem người báo tin cho Bách Liên “ ta tới thăm! “ - Còn mỗi nghĩa huynh này, muội muội nàng đã trở về 3 ngày mà ko tới thăm. Để nàng đích thân đi lấy lại danh hào Lạc Hoa các chủ vậy!
- vâng! - sau đó lại 1 trận gió từ trong phòng cuốn ra ngoài.
Nhớ lại lúc thân thể Uyển Như Loan Loan thực sự chết đi do Bạch Ly giết hại, vậy nàng sẽ đi trả mối thù này nữa, lấy lại dị năng lực của mình! Nhưng nàng lại ko biết Bạch Ly đó đang ở đâu, thực khó chịu mà!
Loan Loan chau mày, khó chịu, khó chịu!
So với những người hiểu chuyện giang hồ, Hoàng Lam Phương là đệ nhất võ lâm, hỏi thì hắn biết mất, Thái tử Luân Nghị quốc là đệ nhị võ lâm lại từ 2 năm trước vô luận tìm kiếm nàng, ko tìm được thì về nước rồi. Còn đệ tam võ lâm...
Mãng cầu Loan Loan dãn to ra, là Ảnh Cơ!
Vội lấy cây sáo 3 năm trước hắn đưa, cho dù nàng ko biết thổi thì chắc ko sao đâu nhỉ.
Và chưa đầy 5 phút, nơi ở của tam vương phi bỗng dưng như 1 cái nhà ma. Các nô bộc bị tiếng sáo của nàng dọa chạy đi mất.
Đang say sưa thổi sáo thì lại bị ai đó giật ra, Loan Loan bực dọc nhìn lên
- mau dừng lại, đau tai quá! - trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Ảnh Cơ, nhăn nhó hết sức
- ta đang thổi mà!
- ta tới rồi, khỏi thổi nữa.- hắn bất đắc dĩ nhìn nàng
- ngươi nói xem, Bạch Ly hại ta lưu lạc 2 năm đó đang ở đâu?
- ta sao biết, tên đó có ngoại hình đặc biệt gì ko?
- ưm... là 1 đứa bé, khoảng 5, 6 tuổi
- ngươi đùa ta sao? Ngũ đế lại 5, 6 tuổi? Theo truyền thuyết, truyền nhân của ngũ hành và Đế nữ vương ko cách nhau nhiều tuổi như vậy!
- vậy sao? Vậy ngươi xem ai có đôi mắt màu bạc là được, màu mắt đó cực hiếm hoi
- được, thưởng gì cho ta đi chứ! - hắn giương my, giở giọng nói
- cái trùy! - nàng giơ chân đá vào chân hắn 1 cái
- ngươi thật ky đấy! - hắn bĩu môi, đi mất.
Aizz, Lạc bảo tử kiếm của ta, ta cần lấy lại a!
Tu La môn, chuyến này cần sử dụng nữa, 1 lần sinh tử tiếp tục kết thúc cái truyền thuyết đó. Ngay cả Ảnh Cơ nàng cũng có, thập đại sát tinh của Tu La môn đang càng ngày càng mạnh!
Tối hôm đó
Loan Loan đá Hoàng Lam Phương ra khỏi phòng, nàng lấy cớ chiều nay hắn ko cho nàng đi chơi, tỏ ý giận dỗi, cuối cùng ngồi nhuộm tóc đen lại. Tóc này quá nổi bật. Cùng Di Di, Bạch Bạch và Trọng Nam ra khỏi Hoàng thành
Lạc Hoa các. Tại Kim Tỏa quốc
Sau khi Bách Liên nhận phong thư của nàng chỉ cười 1 cái, biết là nha đầu này ko bao giờ quên ân oán mà, tới lấy đồ rồi tiếp tục đi trả thù chứ gì!
Hiện tại hắn đã là tiền Lạc hoa các chủ rồi. Trước kia lấy cớ mình sắp ngoẻo để nàng làm nghĩa muội của mình, đồng thời muốn trao cái Lạc Hoa các này đi, hắn chịu mấy năm đã sắp thăng thiên do cái chức vụ này rồi!
RẦM RẦM RẦM!
- các chủ, các chủ, có kẻ phá sập đại môn!!! - 1 môn sinh chạy vào.
- cho nàng vào! - hắn cười, cách nàng xuất hiện thật rực rỡ đấy!
- nghĩa huynh!!! - Loan Loan 1 kiện tử y thanh nhã chạy vào., tóc đen được tết 2 bên vai, trông thực sự thêm phần ngây thơ đáng yêu. Cười tươi.
( cho xin đi, nữ chính của ta toàn ngây thơ nhan sắc, tâm tàn ác =”=)
- Loan nhi! - Bách Liên cũng cười dịu dàng nhìn nàng.
BỐP! _ 1 cú đấm thẳng vào bụng Bách Liên, làm hắn xém hộc máu, cú đấm này là nàng dồn toàn lực trên người hiện tại. Cả đám liếc nhìn đầu sỏ gây chuyện, ko ngừng cảm thán
- he he he, là do quá 3 ngày ko tới thăm vị muội muội đáng yêu này! - nàng cười ngây thơ, vốn là khuôn mặt cực thuần khiết, tưởng chừng vô hại nhưng câu nói lại ko nghĩ là do khuôn mặt vô hại kia nói ra.
- ta... sai lầm rồi! - hắn nhăn mặt, ôm bụng nói
- biết sai là tốt! - nàng cười đắc trí, gật gật đầu
- đáng lẽ ta nên mang theo Lạc bảo tử kiếm chạy đi, chứ ko nên ở đây đợi ở đây, ta sai lầm rồi! - hắn tiếp tục ai oán nói
- tin muội muội đáng yêu này ko nể tình huynh muội bồi huynh thêm 1 cú nữa ko? - Nàng vẫn cười ngây thơ vô hại, nhưng 2 bàn tay xinh đẹp ko ngừng phát ra tiếng “ crắc _ crắc “
- muội muốn cái gì? - hắn thu lại vẻ mặt bi thương, tỏ ra nghiêm túc.
- trước kia huynh nói, Lạc Hoa các chủ có 2 môn võ bí thuật?- Loan Loan nhướng my nói
- là 1 kiếm kỹ dùng Lạc bảo tử kiếm và 1 là dùng Tử tử thi cầm tạo ra ám khí.
- Tử tử thi cầm? Xác chết tím á? - Nàng khóe môi hơi co giật, tên gì kinh vậy
- đến ta cũng chỉ sử dụng được tới ám khí bậc 2 trong phân bậc 10 của nó. Nói chung là 1 lần gảy liên quan tới âm thanh có hay, mềm mại hay ko. Ý chí trong lúc gảy cũng cần vững. 1 lần tùy theo thanh âm, nếu hay sẽ đủ 1 thanh âm đánh đổ 1 cây đại thụ!
- nói chung rất mạnh?
- ân, rất mạnh!
- tốt! - khóe môi Loan Loan cong lên, càng mạnh càng tốt!
- Trọng Nam! - khẽ lên tiếng, ngay sau đó 1 hắc y nhân từ cửa sổ nhảy vào phòng nàng
- chủ tử! - hắn hành lễ với nàng.
- ngươi đem người báo tin cho Bách Liên “ ta tới thăm! “ - Còn mỗi nghĩa huynh này, muội muội nàng đã trở về 3 ngày mà ko tới thăm. Để nàng đích thân đi lấy lại danh hào Lạc Hoa các chủ vậy!
- vâng! - sau đó lại 1 trận gió từ trong phòng cuốn ra ngoài.
Nhớ lại lúc thân thể Uyển Như Loan Loan thực sự chết đi do Bạch Ly giết hại, vậy nàng sẽ đi trả mối thù này nữa, lấy lại dị năng lực của mình! Nhưng nàng lại ko biết Bạch Ly đó đang ở đâu, thực khó chịu mà!
Loan Loan chau mày, khó chịu, khó chịu!
So với những người hiểu chuyện giang hồ, Hoàng Lam Phương là đệ nhất võ lâm, hỏi thì hắn biết mất, Thái tử Luân Nghị quốc là đệ nhị võ lâm lại từ 2 năm trước vô luận tìm kiếm nàng, ko tìm được thì về nước rồi. Còn đệ tam võ lâm...
Mãng cầu Loan Loan dãn to ra, là Ảnh Cơ!
Vội lấy cây sáo 3 năm trước hắn đưa, cho dù nàng ko biết thổi thì chắc ko sao đâu nhỉ.
Và chưa đầy 5 phút, nơi ở của tam vương phi bỗng dưng như 1 cái nhà ma. Các nô bộc bị tiếng sáo của nàng dọa chạy đi mất.
Đang say sưa thổi sáo thì lại bị ai đó giật ra, Loan Loan bực dọc nhìn lên
- mau dừng lại, đau tai quá! - trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Ảnh Cơ, nhăn nhó hết sức
- ta đang thổi mà!
- ta tới rồi, khỏi thổi nữa.- hắn bất đắc dĩ nhìn nàng
- ngươi nói xem, Bạch Ly hại ta lưu lạc 2 năm đó đang ở đâu?
- ta sao biết, tên đó có ngoại hình đặc biệt gì ko?
- ưm... là 1 đứa bé, khoảng 5, 6 tuổi
- ngươi đùa ta sao? Ngũ đế lại 5, 6 tuổi? Theo truyền thuyết, truyền nhân của ngũ hành và Đế nữ vương ko cách nhau nhiều tuổi như vậy!
- vậy sao? Vậy ngươi xem ai có đôi mắt màu bạc là được, màu mắt đó cực hiếm hoi
- được, thưởng gì cho ta đi chứ! - hắn giương my, giở giọng nói
- cái trùy! - nàng giơ chân đá vào chân hắn 1 cái
- ngươi thật ky đấy! - hắn bĩu môi, đi mất.
Aizz, Lạc bảo tử kiếm của ta, ta cần lấy lại a!
Tu La môn, chuyến này cần sử dụng nữa, 1 lần sinh tử tiếp tục kết thúc cái truyền thuyết đó. Ngay cả Ảnh Cơ nàng cũng có, thập đại sát tinh của Tu La môn đang càng ngày càng mạnh!
Tối hôm đó
Loan Loan đá Hoàng Lam Phương ra khỏi phòng, nàng lấy cớ chiều nay hắn ko cho nàng đi chơi, tỏ ý giận dỗi, cuối cùng ngồi nhuộm tóc đen lại. Tóc này quá nổi bật. Cùng Di Di, Bạch Bạch và Trọng Nam ra khỏi Hoàng thành
Lạc Hoa các. Tại Kim Tỏa quốc
Sau khi Bách Liên nhận phong thư của nàng chỉ cười 1 cái, biết là nha đầu này ko bao giờ quên ân oán mà, tới lấy đồ rồi tiếp tục đi trả thù chứ gì!
Hiện tại hắn đã là tiền Lạc hoa các chủ rồi. Trước kia lấy cớ mình sắp ngoẻo để nàng làm nghĩa muội của mình, đồng thời muốn trao cái Lạc Hoa các này đi, hắn chịu mấy năm đã sắp thăng thiên do cái chức vụ này rồi!
RẦM RẦM RẦM!
- các chủ, các chủ, có kẻ phá sập đại môn!!! - 1 môn sinh chạy vào.
- cho nàng vào! - hắn cười, cách nàng xuất hiện thật rực rỡ đấy!
- nghĩa huynh!!! - Loan Loan 1 kiện tử y thanh nhã chạy vào., tóc đen được tết 2 bên vai, trông thực sự thêm phần ngây thơ đáng yêu. Cười tươi.
( cho xin đi, nữ chính của ta toàn ngây thơ nhan sắc, tâm tàn ác =”=)
- Loan nhi! - Bách Liên cũng cười dịu dàng nhìn nàng.
BỐP! _ 1 cú đấm thẳng vào bụng Bách Liên, làm hắn xém hộc máu, cú đấm này là nàng dồn toàn lực trên người hiện tại. Cả đám liếc nhìn đầu sỏ gây chuyện, ko ngừng cảm thán
- he he he, là do quá 3 ngày ko tới thăm vị muội muội đáng yêu này! - nàng cười ngây thơ, vốn là khuôn mặt cực thuần khiết, tưởng chừng vô hại nhưng câu nói lại ko nghĩ là do khuôn mặt vô hại kia nói ra.
- ta... sai lầm rồi! - hắn nhăn mặt, ôm bụng nói
- biết sai là tốt! - nàng cười đắc trí, gật gật đầu
- đáng lẽ ta nên mang theo Lạc bảo tử kiếm chạy đi, chứ ko nên ở đây đợi ở đây, ta sai lầm rồi! - hắn tiếp tục ai oán nói
- tin muội muội đáng yêu này ko nể tình huynh muội bồi huynh thêm 1 cú nữa ko? - Nàng vẫn cười ngây thơ vô hại, nhưng 2 bàn tay xinh đẹp ko ngừng phát ra tiếng “ crắc _ crắc “
- muội muốn cái gì? - hắn thu lại vẻ mặt bi thương, tỏ ra nghiêm túc.
- trước kia huynh nói, Lạc Hoa các chủ có 2 môn võ bí thuật?- Loan Loan nhướng my nói
- là 1 kiếm kỹ dùng Lạc bảo tử kiếm và 1 là dùng Tử tử thi cầm tạo ra ám khí.
- Tử tử thi cầm? Xác chết tím á? - Nàng khóe môi hơi co giật, tên gì kinh vậy
- đến ta cũng chỉ sử dụng được tới ám khí bậc 2 trong phân bậc 10 của nó. Nói chung là 1 lần gảy liên quan tới âm thanh có hay, mềm mại hay ko. Ý chí trong lúc gảy cũng cần vững. 1 lần tùy theo thanh âm, nếu hay sẽ đủ 1 thanh âm đánh đổ 1 cây đại thụ!
- nói chung rất mạnh?
- ân, rất mạnh!
- tốt! - khóe môi Loan Loan cong lên, càng mạnh càng tốt!