Chương :
Anh ta thực sự sợ Diệp Vô Phong cầm băng ghế kia lên đập vào người mình.
Anh ta còn phát hiện ra, mấy tên bảo vệ nằm dưới đất, chỉ có duy nhất ba tên có thể vật vã đứng dậy, còn lại đều không có cách nào có thể đứng dậy được.
Chỉ khác là mấy tên bảo vệ này không còn kêu thảm thiết nữa.
Có lẽ đã ngủm củ tỏi rồi cũng nên.
Chu Đại Thiếu sau khi nói xong, quay đầu lại nhìn Diệp Vô Phong, cực kì không cam lòng, nhưng vẫn phải nhịn cơn giận dữ của mình mà nói: “Bây giờ được rồi phải không? Tôi đã xin lỗi rồi đó!”
Diệp Vô Phong hài lòng gật đầu: “Biểu hiện lần này của anh tốt hơn lần trước nhiều rồi đó, nhưng mà sao? Vẫn chưa đủ thành ý ấy.”
Chu Đại Thiếu tức giận: “Anh muốn tôi phải làm thế nào mới đủ thành ý đây?”
“Đương nhiên là quỳ xuống là đủ rồi.”
Ngay tức khắc Chu Đại Thiếu nhảy cồ cồ lên, bừng bừng lửa giận nói: “Khốn nạn, mày hách dịch quá rồi đấy!”
Diệp Vô Phong cười ha hả: “Tôi biết ngay là lời xin lỗi của anh không có thành ý mà, vừa này còn mới nói với tôi là việc gì cũng làm được, nhanh như vậy đã nuốt lời rồi sao? Anh thật khiến tôi rất thất vọng nha.”
Chu Đại Thiếu phẫn nộ chỉ và Diệp Vô Phong: “Tôi nói anh nghe, doanh nghiệp Chu Tinh ở Liêu Tây lớn vô cùng, nếu anh mà dám ra tay với tôi thì bố tôi nhất định sẽ không tha cho anh đâu!”
Ầm!
Vừa nói xong, thân thể của Chu Đại Thiếu liền bay qua một bên, phần eo liền xuất hiện sự kì dị, cứ như phần thân trên với dưới bị bẻ gẫy vậy.
Ầm!
Thức ăn trên bàn đều bị Chu Đại Thiếu lật đổ xuống đất, cả người Chu Đại Thiếu toàn là đồ ăn và nước canh. Nhưng mà bây giờ anh ta đã bất tỉnh rồi, căn bản không biết bản thân bây giờ thảm hại biết bao.
Mà đám bạn của Chu Đại Thiếu thì đang bỏ chạy dồn dập. Vừa nãy, lúc bọn họ ở kế bên uống rượu đã nghe ngóng được Phong Lệ Na đang ở bên này tiếp đãi khách hàng liền nghĩ rằng có thể ức hiếp cô ta một chút, làm nhục cô ta.
Nhưng lại không ngờ rằng sẽ gặp được một người lợi hại ở đây.
Trước tiên không nói tới bối cảnh thân phận của Diệp Vô Phong, chỉ dựa vào thân thủ này của anh thì bọn họ cũng đã không thể chống lại được.
Nếu muốn đánh bại Diệp Vô Phong thì chắc chắn phải kêu cao thủ đến.
Diệp Vô Phong đương nhiên vẫn nhớ được lời của Nhãn Kính Nam vừa mới nói, trong đám bạn bè đang chạy trốn của Chu Đại Thiếu, Diệp Vô Phong có thể lập tức nhận ra bóng lưng của Nhãn Kính Nam, trực tiếp ném cái ghế về phía anh ta.
Rất nhanh liền đập Nhãn Kính Nam té xuống đất, tiếng kêu thảm thiết vang vọng cả hành lang.
Rất nhiều người của phòng khác giật mình đi ra, nhìn con người này. Không biết trong phòng của Diệp Vô Phong đã xảy ra chuyện gì.
Diệp Vô Phong nhìn Phong Lệ Na đang khiếp sợ đầy mặt, mỉm cười: “Thật ngại quá, đã lãng phí hết thức ăn của mọi người rồi, xem ra chúng ta chỉ có thể đến nơi khác ăn thôi.”
Diệp Vô Phong biết rằng hai người phụ nữ này vẫn chưa được ăn cơm.
Phong Lệ Na bị Bạch Nhạn Phi lắc mấy cái mới tỉnh táo lại, cô ta khẩn trương mà nhìn Diệp Vô Phong cùng Bạch Nhạn Phi: “Mấy anh gặp rắc rối rồi, doanh nghiệp Chu Tinh rất có tiếng ở Liêu Tây đó, nhà của họ làm ngành công nghiệp điện tử, quen biết rất nhiều người, mấy anh tốt nhất là mau chóng rời khỏi Liêu Tây đi!”
Diệp Vô Phong mỉm cười: “Tôi đã đặt phòng xong rồi, hai người các cô định thế nào? Nếu như hai người vẫn còn muốn tiếp tục nói chuyện ở bên ngoài thì tôi có thể để lại cho hai người một căn phòng.”
Phong Lệ Na trừng mắt, vô cùng lo lắng: “Tôi nói thật đấy, các ây bây giờ rất nguy hiểm, mau chóng rời khỏi đây đi!”
Bạch Nhạn Phi an ủi: “Không cần lo lắng, doanh nghiệp Chu Tinh đối với chúng tớ mà không là gì cả, nếu bọn chúng thật sự muốn gây phiền phức cho tớ, tớ nhất định sẽ khiến anh ta biết được sức mạnh của công ty bảo an Long Kiếm. Hơn nữa, tụi mình không phải còn có giám đốc Diệp của công ty Hoa Cường sao.”
Diệp Vô Phong biết Bạch Nhạn Phi chỉ là muốn trêu chọc mình vì thế chỉ có thể nhún vai cười khổ. Nhưng mà Bạch Diệc Phi cũng nói không sai.
Doanh nghiệp Chu Tinh đã là gì, nếu như dám đến kiếm phiền phúc thì liền giải quyết doanh nghiệp Chu Tinh.
Anh đến nơi này vốn là muốn đến đối nghịch với nhà họ Nguyên.
Phong Lệ Na đương nhiên vẫn còn lo lắng. Nhưng trên thực tế cô ta cũng biết rằng từ lúc quen biết Bạch Nhạn Phi tới bây giờ, cô ấy sẽ không nói ra những lời mà chính bản thân cũng không chắc chắn.
Nếu Bạch Nhan Phi đã nói như vậy rồi, vậy thì nhất định có dựa vào thứ gì đó.
Mà Phong Lệ Na cũng biết rằng, nhà của Bạch Nhạn Phi cũng không thuộc dạng hiền lành gì, cao thủ trong công ty cũng đầy ra. Bạch Nhạn Phi đã sống trong môi trường vệ sĩ từ nhỏ, tuy không biết thực lực của bản thân mạnh bao nhiêu nhưng để phòng thân thì vẫn có thể.
Đối phó với người thường thì dễ như trở bàn tay.
Cuối cùng Phong Lệ Na và Bạch Nhạn Phi quyết định thuê một phòng ở khách sạn Daus Norton, liền cùng Diệp Vô Phong ở lại một đêm.
Trở về phòng của mình, tắm rửa rồi khoác áo vào ngồi trên sô pha, ngắm nhìn cảnh đêm bên ngoài, anh lấy điện thoại ra.