Tô Ngọc Nhi quay trở về chung cư của cô sau một ngày làm việc dài và mệt mỏi.
Việc làm ở công ty Sáng tạo Xuất Sắc đang tốt lại phải chuyển sang một nơi mới hoàn toàn.
Tô Ngọc Nhi không hài lòng với cuộc sống hiện tại của cô.
Tô Ngọc Nhi tắm rửa xong xuôi, cô thay quần áo để đi gặp Tiểu Bảo.
Vừa bước ra khỏi cửa, cô đã nhìn thấy Trịnh Sơn đang đứng trước nhà.
Tô Ngọc Nhi cảm thấy ghê tởm khi Trịnh Sơn xuất hiện ở đây.
“Ngọc Nhi, chúng ta nói chuyện một chút được không?” Trịnh Sơn nói với giọng trầm thấp và nghiêm túc.
Tô Ngọc Nhi rất căm hận người đã phản bội cô.
Cô biết rằng hắn ta chỉ xem cô là công cụ giúp hắn phát triển trong tương lai.
“Ngọc Nhi, nếu cô đồng ý quay lại làm việc cho công ty Sáng tạo Xuất Sắc, tôi có thể cho cô mọi thứ cô muốn.”
Tô Ngọc Nhi cảm thấy ghê tởm và kinh tởm trước những lời nói của Trịnh Sơn.
Cô từ chối trực tiếp anh ta một cách cương quyết.
“Xin lỗi, tôi không muốn có bất cứ liên quan gì đến người đã phản bội tôi.
Phiền anh tránh ra.” Tô Ngọc Nhi nói.
Lời từ chối của Tô Ngọc Nhi đã khiến cho Trịnh Sơn tức giận, vẻ mặt ảm đạm, hắn ra hiệu cho hai vệ sĩ đánh ngất Tô Ngọc Nhi rồi đưa cô đi.
Hôm nay là ngày kỷ niệm năm quen nhau của Tô Ngọc Như và Trịnh Sơn.
Tô Ngọc Như không đợi anh ta ở nhà mà đến thẳng nhà Tô Ngọc Nhi để rồi phải chứng kiến Trịnh Sơn đang ôm Tô Ngọc Nhi trong vòng tay.
Tô Ngọc Như như muốn phát hỏa trên xe.
Đúng lúc này, Bạch Nhược Phong và Bạch Nhược Đồng đến đón Tô Ngọc Nhi đi dùng bữa tối.
“Nhược Phong, người kia có phải là Trịnh Sơn không?”
Bạch Nhược Đồng tinh mắt nhìn ra tên Trịnh Sơn, đưa tay chỉ về phía hắn.
Rất nhanh Bạch Nhược Phong cũng nhận ra hắn ta, anh còn thấy hắn ta đang ôm một cô gái bỏ vào xe.
Anh rất tức giận khi biết cô gái đó chính là Tô Ngọc Nhi.
“Tiểu Đồng, em xử lý hai tên vệ sĩ.”
“Được!”
Hai người đàn ông dáng người cao hơn m, cơ thể sáu múi, body rắn chắc bước xuống, chỉ vài đường quyền Bạch Nhược Đồng đã xử lý xong hai tên vệ sĩ.
Bạch Nhược Phong đi đến xe và bế Tô Ngọc Nhi sang xe của anh rồi quay sang nói với Bạch Nhược Đồng.
“Còn tên Trịnh Sơn, giao cho em.”
“Được!”
Nói xong, Bạch Nhược Phong khởi động rồi lái xe rời khỏi hiện trường hỗn độn này.
Đến khi bị đánh, Trịnh Sơn mới biết người vừa đưa Tô Ngọc Nhi đi chính là Bạch Nhược Phong.
Hắn ta bị Bạch Nhược Đồng đánh rất thậm tệ, anh nhất quyết sẽ không tha mạng cho hắn ta.
Căn biệt thự của Bạch Nhược Phong.
Tô Ngọc Nhi đã tỉnh lại nhưng còn choáng váng và mơ hồ sau cú đánh của tên vệ sĩ.
Tô Ngọc Nhi nhìn thấy khung cảnh rất quen thuộc, cô nhìn quanh phòng, cô thấy Tiểu Bảo đang ngồi bên cạnh giường của cô, cô cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
“Sếp Bạch, cảm ơn anh đã giúp tôi.”
“Ai trong trường hợp đó cũng sẽ làm như vậy.”
Bạch Nhược Phong luôn chu đáo và quan tâm đến Tô Ngọc Nhi.
Cảm giác ấm áp và an toàn khiến Tô Ngọc Nhi rất cảm động.
Tuy nhiên, Tô Ngọc Nhi cũng muốn tìm hiểu về Bạch Nhược Phong để có thể dễ dàng giải quyết sự hợp tác với tập đoàn Bạch gia.
“Sếp Bạch, tôi muốn tìm hiểu một số chuyện có được không?”
“Cô hỏi đi.”
“Có phải tôi có liên quan gì đến giữa sự hợp tác của anh và Trịnh Sơn không?”
“Hắn ta muốn hợp tác với Bạch gia.
Tôi yêu cầu nếu cô làm việc ở công ty Sáng tạo Xuất Sắc tôi sẽ đồng ý hợp tác.”
Vào lúc này, Tô Ngọc Nhi rất tức giận vì Bạch Nhược Phong đang làm mọi chuyện trở nên rắc rối hơn.
Nhưng cô cũng không thể phủ nhận rằng anh ta là một người đàn ông đầy tình cảm và chu đáo.
Bệnh viện Bạch Mai.
Gia đình họ Trịnh và gia đình Tô đã có mặt đông đủ ở bệnh viện.
Bọn họ nghe có người báo Trịnh Sơn bị thương nặng nên đã kéo nhau đến bệnh viện.
“Tất cả là do cô ta.”
Tô Ngọc Như lo lắng đến phát điên vì Trịnh Sơn đang nằm trong phòng cấp cứu.
“Phải tất cả là do con đỉ điếm kia đã gây nên.”
Trịnh phu nhân đang rất tức giận, bà hận không thể giết chết Tô Ngọc Nhi.
“Ai là người đã đánh con trai tôi ra nông nổi này.”
“Mẹ, chính là Bạch Nhược Phong làm chuyện này.”
Tô Đại Thành không thể ngờ Tô Ngọc Nhi vậy mà gan lại lớn như vậy.
“Chà! Đồ yêu nghiệt đó nay còn dám trèo cao đến thế sao?”
Tô Ngọc Như vừa khóc lóc vừa nói.
“Cha, cô ta ỷ có Bạch Nhược Phong chống lưng.
Sẽ không ai dám động đến cô ta.”
“Ngọc Như, con yên tâm.
Cha sẽ không để con nha đầu đó làm ra chuyện này một lần nào nữa.” Tô Đại Thành vỗ về Tô Ngọc Như.
Trịnh phu nhân rất nóng lòng khi thấy con mình như vậy, bà yêu cầu Tô Đại Thành giải quyết chuyện này.
“Tô Đại Thành, ông nên giải quyết chuyện này cho hợp lý.”
“Trịnh phu nhân, bà yên tâm.
Tôi nhất định sẽ cho nó một bài học.”
Tô Đại Thành lấy điện thoại gọi cho Tô Ngọc Nhi.
“Con khốn, mày quay về nhà cho tao.”
“Tôi không liên quan đến các người.”
“Con khốn, mày còn nói là không liên quan sao.
Mày mau trở về nhà gấp.”
“Tôi sẽ không quay về.”
Nói xong, Tô Ngọc Nhi liền tắt máy.
Cô đang rất tức giận.
Bạch Nhược Phong quan tâm đến cảm xúc của Tô Ngọc Nhi.
“Ngọc Nhi, có chuyện gì sao?”
“Cha tôi vừa gọi, muốn tôi về nhà gấp.”
“Chắc lại tên Trịnh Sơn.”
Tô Ngọc Nhi đang rất tức giận vì những chuyện Bạch Nhược Phong làm ra.
“Đúng vậy! Tôi không muốn liên quan gì đến bất cứ thứ gì của bọn họ.
Tôi chỉ có một người thân duy nhất đó chính là mẹ của tôi Hà Tô Diệp.”
Tô Ngọc Nhi vừa nói vừa nắm đấm hai tay.
Nhìn vào mắt cô, có thể cảm nhận được những gì cô đã trải qua.
“Ngọc Nhi, cô đừng quá lo lắng, tôi sẽ giúp cô khiến bọn họ phải trả giá.”
Đã năm năm trôi qua nhưng mối hận thù trong tim Tô Ngọc Nhi không hề vơi bớt mà ngày càng lớn thêm..