*Chương này là phần tiếp của chương 5, tác giả chen chương cầu hôn giữa hai chương.
Editor: Vân Hy
Phong Đằng vừa về đến nhà là tự nhốt mình trong phòng sách ngay, cũng không ăn cơm chiều, tắm cũng không tắm, nên biết là Phong Đằng có tính ưa sạch sẽ nhẹ, nhưng mà để củng cố địa vị của mình trong lòng bà xã nhà mình, chỉ có thể hy sinh bản thân, hoàn thành việc lớn.
Từ giữa khe cửa, Sam Sam ló đầu ra, “Boss ơi? Em có thể đi vào không?” Máy tính của cô còn ở nơi đó đấy.
“Muốn chơi game hả?” Phong Đằng ngẩng đầu dậy từ trong lời hướng dẫn chơi game Mộng du giang hồ.
“Dạ.” Sam Sam trả lời lí nhí, cứ sợ boss đại nhân không đồng ý.
“Chơi trong đây đi.”
“Không ảnh hưởng anh chứ?” Sam Sam hơi do dự.
“Không đâu.”
Sam Sam quen đường mở máy tính, đăng nhập trò chơi.
“Đinh đinh.” Sam Sam chọn mở khung tin tức, lại là quảng cáo mua bán. Sam Sam nhìn hình đại diện của Nhất Châu Chu một cái, tối đen, bèn di chuyển mặt trận.
Phong Đằng đi lung tung khắp nơi trong trò chơi, chỉ vì tìm vị trí của Sam Sam.
Làm sao để biết Sam Sam ở đâu nhỉ?
Phong Đằng lấy một cái kính viễn vọng trong ngăn kéo ra, nhìn qua máy tính của Sam Sam, tọa độ. Phong Đằng buông kính viễn vọng trong tay xuống, đi tới cạnh người Sam Sam.
Từ đó, một quãng thời gian dài về sau, cái kính viễn vọng này nhận được long sủng, lâu dài cũng không suy yếu. ( =))))))
Sam Sam cho lão quái một đòn cuối cùng, haha, thu phục!! Ặc?!! Tại sao có người đi đường ở đây, sẽ không bị cô đánh chết chứ?!
[Boss đại nhân thật vĩ đại]:Tiểu huynh đệ, cậu không sao chứ?
[Tôi thật vĩ đại]: Tôi bị cô đánh chết, cô nói xem có sao không?
Sao giọng điệu này giống Boss đại nhân thế nhỉ, Sam Sam ngoảnh đầu nhìn Phong Đằng, không có việc gì mà!!
[Boss đại nhân thật vĩ đại]: Vậy phải làm sao đây?
[Tôi thật vĩ đại]: Cô cứ nói coi!
[Boss đại nhân]: Nếu không, tôi làm vệ sĩ của cậu, bảo vệ cậu.
Bên này Sam Sam vừa gửi xong, đầu bên kia đã trả lời một chữ “Được.” ngay tức khắc. Sam Sam có một loại cảm giác bị lừa.
.........
[Boss đại nhân thật vĩ đại]: Tiểu huynh đệ, cậu có thể không đi theo tôi suốt được không?
[Tôi thật vĩ đại]: Cô không cho tôi đi theo thì bảo vệ tôi thế nào.
[Boss đại nhân thật vĩ đại]: = =
Thật ra Phong Đằng cũng không muốn đi theo Sam Sam không có mục đích thế này, nhưng lại sợ tên tình địch kia tìm tới Sam Sam vào lúc mình không để ý, nên chỉ có thể đi theo thôi.
[Quả chanh tươi nhiều hạt]: Sam Sam, em đến rồi đây!! Ồ, chị có tay sai nhỏ khi nào thế?
Phong Đằng biết đó là Phong Nguyệt, nhanh chóng gửi thư mật cho cô nàng.
[Quả chanh tươi nhiều hạt]: Tay, tay sai tốt, nhìn oa phong lắm nha! Phải không? Sam Sam? – Phong Nguyệt vừa nhận được sự uy hiếp của Phong Đằng lập tức đổi giọng.
[Boss đại nhân thật vĩ đại]:.....
..........
Hứa Dịch Châu nhìn cô gái trước mặt, im lặng uống trà.
“Hứa Dịch Châu, không hỏi tôi tìm anh làm gì sao?”
Hứa Dịch Châu cũng không thấy hứng với những việc này, “Tôi không muốn biết, nếu không còn chuyện gì, tôi có việc, đi trước.”
Diệp Dung Dung buông ly cà phê thật mạnh, cà phê bắn tung tóe trên làn váy màu trắng cô ta cũng không quan tâm, “Tiết Sam Sam đã kết hôn rồi!”
Những lời này ngăn cản bước chân tiến tới của Hứa Dịch Châu.
“Tiết Sam Sam đã kết hôn rồi!” Diệp Dung Dung lặp lại.
“Tôi biết.” Giọng nói của Hứa Dịch Châu âm u hơn lúc trước rất nhiều, “Chồng của cô ấy là chủ tịch của Phong Đằng.”
Lần này đến lượt Diệp Dung Dung hết hồn mở to miệng.
“Nói như vậy thì anh càng không có cơ hội.”
“Phải không?”
Diệp Dung Dung giống như bị kích thích, lớn tiếng nói, “Hứa Dịch Châu, là tự anh hèn nhát, bây giờ cơ hội bị người khác lấy được, thế nào, còn muốn làm kẻ thứ ba sao?”
“Phải, thì thế nào?” Giọng điệu nhẹ nhàng nhưng rất kiên định.
“Tiết Sam Sam cô ta không dám!”
“Tôi sẽ ép cô ấy.” Hứa Dịch Châu đã không phải Hứa Dịch Châu lúc trước rồi, hôm nay có thể ngồi vào vị trí kia, đương nhiên có thủ đoạn của anh.
........
“Sam Sam, rót ly nước giúp anh.”
Trong lòng Sam Sam vốn cảm kích Boss cho cô chơi game, vừa thấy Boss làm việc cực khổ như thế, hiển nhiên sẽ không từ chối, nào đâu biết Phong Đằng cũng đang chơi game.
“Mới xay nhé, cà phê nóng.”
“Được.” Sam Sam xuống lầu, bảo dì Thanh xây cà phê, rồi tán dốc với dì Thanh quên ngày đêm.
Tai Phong Đằng kẹp di động, một bên phá máy tính Sam Sam.
“Nói đi, làm như thế nào?”
“Chính là chọn vào.... Sau đó...” Quản lý bộ phận kỹ thuật đang vui vẻ ăn bữa tối ánh nến với bạn gái, bị một cuộc điện thoại của Boss phá hỏng không khí, hỏi là chuyện gì, kết quả chỉ là một chút chuyện P.
“Ừ, tăng 20% tiền lương.”
Tâm tình của quản lý vốn dĩ không tốt nghe câu này, lập tức tinh thần tỉnh táo, “Cảm ơn chủ tịch, chủ tịch chơi vui vẻ.” Bây giờ, cái nhẫn bạn gái để ý có thể mua được rồi.
Ly hôn thành công.
Phong Đằng lại phá máy tính cả buổi, cuối cùng trên đầu nhân vật game của Sam Sam xuất hiện dòng chữ “Vợ của Tôi thật vĩ đại”
Sam Sam bưng cà phê trở lại thư phòng, thấy Boss vẫn trầm tĩnh ngồi trước máy tính, rất là cảm động, Boss đại nhân nuôi mình thật quá vất vả!
Phong Đằng thấy Sam Sam đi vào, lập tức tắt trang web game ___ ___ mở bảng báo cáo tình hình thành tích công ty Phong Đằng ba năm gần đây ra.
Tất cả trông như bình thường, lại để lộ ra vẻ kỳ lạ.
Hứa Dịch Châu vừa về đến nhà là mở máy tính ra ngay, thấy Sam Sam online, đang định nói chuyện với cô, thì phát hiện trên đỉnh đầu Sam Sam hiển thị thân phận: Vợ của Tôi thật vĩ đại.
Hứa Dịch Châu cảm thấy khó hiểu, căn bản anh không có ly hôn với Sam Sam, nhưng tại sao Sam Sam có thể đơn phương tiến hành ly hôn nhỉ. “Tôi thật vĩ đại” đó là ai vậy?
Hứa Dịch Châu không hỏi Sam Sam, dù sao cũng không thể vừa gặp Sam Sam đã hỏi “Vì sao em lại ly hôn với tôi?” được.
[Nhất Châu Chu]: Sam Sam.
[Boss đại nhân thật vĩ đại]: Hứa Dịch Châu, anh đến rồi.
Mấy tiếng sau đó, trong lúc Hứa Dịch Châu và Sam Sam tán gẫu, mà Phong Đằng chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay trừng mắt nhìn bóng lưng Sam Sam.
............
“Chủ tịch Phong, Hứa tổng đến rồi.” Lần đầu tiên Phong Đằng xúc động đến độ muốn chửi tục. Từ khi ký kết hợp đồng kia, chỉ cần có một lỗi sai, cái tên Hứa Dịch Châu đó cũng tự mình đến đây, không sớm không muộn đều trước giờ ăn cơm một tiếng, sau khi bàn bạc xong xuôi thì nói một câu, “Thời gian không còn sớm, cùng ăn cơm trưa được không.” Đương nhiên, khi đó Sam Sam cũng sẽ tới. Nếu ngay cả khiêu khích như vậy mà Phong Đằng còn nhìn không ra, thì thật sự là sống uổng phí gần ba mươi năm cuộc đời.
Anh thật muốn xem, lần này đến lại bởi vì lỗi sai nào nữa.
“Hứa tổng, mời vào.”
Phong Đằng mỉm cười chìa tay bắt tay phải Hứa Dịch Châu đưa tới, nhìn như bình tĩnh, thật ra hai người đàn ông đều đang âm thầm dùng sức.
Nửa phút sau, hai người buông tay cùng lúc.
“Không biết hợp đồng còn có sai sót gì, làm phiền Hứa tổng đích thân đi một chuyến.”
Hứa Dịch Châu mỉm cười, “Sai sót không đáng kể, chỉ là mấy lỗi chính tả.” Phong Đằng có loại cảm xúc muốn bóp chết đối phương, Boss vốn bình tĩnh đụng vào chuyện liên quan tới Sam Sam một chút là trở thành mất bình tĩnh.
“Boss, em đến ăn cơm nè.”
“Sam Sam, cùng đi nhé.”
“Hứa Dịch Châu à? Được thôi.”
Tuy nói Sam Sam ngốc nghếch trong chuyện yêu đương, nhưng đối mặt với tình cảm dâng tràn như thủy triều này, Sam Sam vẫn có cảm giác chút ít. Mấy ngày nay, Sam Sam vẫn có thể nhận ra sự khó chịu của Boss đại nhân ở nhà, vừa đến buổi tối, khụ khụ, ngượng muốn chết, không nói không nói nữa. Sam Sam cảm thấy cần phải nói chuyện với Hứa Dịch Châu một chút.
“Hôm nay em muốn ăn Buffet (bút – phê).”
“Được.” Hai người đàn ông cùng trả lời.
“Boss, em muốn cái này, cái này......... cái này, được rồi, cứ nhiêu đây, anh đi lấy giúp em đi.” Sam Sam nũng nịu.
Bây giờ đương nhiên Phong Đằng sẽ không cự tuyệt, chỉ có thể trừng mắt liếc Hứa Dịch Châu đối diện một cái.
“Hứa Dịch Châu.”
“Sao vậy?” Anh biết Sam Sam có chuyện muốn nói với anh.
“Không phải anh thích tôi chứ?” Trước kia cô cũng từng hỏi Phong Đằng câu này.
“Đúng.” Trả lời kiên định dứt khoát.
“Tôi thích đại Boss.”
“Tôi biết.” Anh nói không thèm để ý chút nào.
“Không! Tôi yêu anh ấy.” Bởi vì lời nói to gan mà Sam Sam xấu hổ cúi đầu, những lời này cô cũng chưa từng nói với đại Boss, “Anh đừng thấy dáng vẻ tôi lúc nào cũng sợ đại boss, kỳ thật tôi rất thích thứ cảm giác này.”
Sam Sam, mày là người cuồng chịu ngược hả?
“Mỗi vợ chồng đều có cách thức ở chung của chính họ, mà đó chính là phương thức sống chung giữa tôi và Boss, anh cảm thấy anh ấy quá áp thế, thật ra chỗ nào anh ấy cũng nhân nhượng tôi, tôi yêu anh ấy, tôi sẽ không rời xa anh ấy, anh, anh đừng thích tôi.”
Hứa Dịch Châu cứ nhìn Sam Sam như vậy, cảm giác như Sam Sam trong cuộc thi biện luận đã trở lại, vẻ mặt, giọng điệu không khác năm đó, xem ra Phong Đằng đã bảo bọc cô cực kỳ tốt.
Hứa Dịch Châu hơi run rẩy đứng dậy, “Tôi biết, thế nhưng Sam Sam, tôi vẫn không muốn từ bỏ.” Nói xong liền rời đi.
Phong Đằng xuất hiện rất đúng lúc, trong tay còn bưng đồ ăn Sam Sam chỉ ban nãy.
“Anh có nghe thấy gì không?”
“Anh nên nghe cái gì sao?”
Sam Sam cúi đầu ăn cơm, Phong Đằng nhìn cô vợ nhỏ của mình chăm chú, trong ánh mắt đầy ý cười, khóe miệng đã sắp chạm tới lỗ tai. Xem ra, người đang yêu đều chỉ có một bộ dạng, ngay cả Boss cũng không thể may mắn thoát khỏi rồi!!
Editor: Vân Hy
Phong Đằng vừa về đến nhà là tự nhốt mình trong phòng sách ngay, cũng không ăn cơm chiều, tắm cũng không tắm, nên biết là Phong Đằng có tính ưa sạch sẽ nhẹ, nhưng mà để củng cố địa vị của mình trong lòng bà xã nhà mình, chỉ có thể hy sinh bản thân, hoàn thành việc lớn.
Từ giữa khe cửa, Sam Sam ló đầu ra, “Boss ơi? Em có thể đi vào không?” Máy tính của cô còn ở nơi đó đấy.
“Muốn chơi game hả?” Phong Đằng ngẩng đầu dậy từ trong lời hướng dẫn chơi game Mộng du giang hồ.
“Dạ.” Sam Sam trả lời lí nhí, cứ sợ boss đại nhân không đồng ý.
“Chơi trong đây đi.”
“Không ảnh hưởng anh chứ?” Sam Sam hơi do dự.
“Không đâu.”
Sam Sam quen đường mở máy tính, đăng nhập trò chơi.
“Đinh đinh.” Sam Sam chọn mở khung tin tức, lại là quảng cáo mua bán. Sam Sam nhìn hình đại diện của Nhất Châu Chu một cái, tối đen, bèn di chuyển mặt trận.
Phong Đằng đi lung tung khắp nơi trong trò chơi, chỉ vì tìm vị trí của Sam Sam.
Làm sao để biết Sam Sam ở đâu nhỉ?
Phong Đằng lấy một cái kính viễn vọng trong ngăn kéo ra, nhìn qua máy tính của Sam Sam, tọa độ. Phong Đằng buông kính viễn vọng trong tay xuống, đi tới cạnh người Sam Sam.
Từ đó, một quãng thời gian dài về sau, cái kính viễn vọng này nhận được long sủng, lâu dài cũng không suy yếu. ( =))))))
Sam Sam cho lão quái một đòn cuối cùng, haha, thu phục!! Ặc?!! Tại sao có người đi đường ở đây, sẽ không bị cô đánh chết chứ?!
[Boss đại nhân thật vĩ đại]:Tiểu huynh đệ, cậu không sao chứ?
[Tôi thật vĩ đại]: Tôi bị cô đánh chết, cô nói xem có sao không?
Sao giọng điệu này giống Boss đại nhân thế nhỉ, Sam Sam ngoảnh đầu nhìn Phong Đằng, không có việc gì mà!!
[Boss đại nhân thật vĩ đại]: Vậy phải làm sao đây?
[Tôi thật vĩ đại]: Cô cứ nói coi!
[Boss đại nhân]: Nếu không, tôi làm vệ sĩ của cậu, bảo vệ cậu.
Bên này Sam Sam vừa gửi xong, đầu bên kia đã trả lời một chữ “Được.” ngay tức khắc. Sam Sam có một loại cảm giác bị lừa.
.........
[Boss đại nhân thật vĩ đại]: Tiểu huynh đệ, cậu có thể không đi theo tôi suốt được không?
[Tôi thật vĩ đại]: Cô không cho tôi đi theo thì bảo vệ tôi thế nào.
[Boss đại nhân thật vĩ đại]: = =
Thật ra Phong Đằng cũng không muốn đi theo Sam Sam không có mục đích thế này, nhưng lại sợ tên tình địch kia tìm tới Sam Sam vào lúc mình không để ý, nên chỉ có thể đi theo thôi.
[Quả chanh tươi nhiều hạt]: Sam Sam, em đến rồi đây!! Ồ, chị có tay sai nhỏ khi nào thế?
Phong Đằng biết đó là Phong Nguyệt, nhanh chóng gửi thư mật cho cô nàng.
[Quả chanh tươi nhiều hạt]: Tay, tay sai tốt, nhìn oa phong lắm nha! Phải không? Sam Sam? – Phong Nguyệt vừa nhận được sự uy hiếp của Phong Đằng lập tức đổi giọng.
[Boss đại nhân thật vĩ đại]:.....
..........
Hứa Dịch Châu nhìn cô gái trước mặt, im lặng uống trà.
“Hứa Dịch Châu, không hỏi tôi tìm anh làm gì sao?”
Hứa Dịch Châu cũng không thấy hứng với những việc này, “Tôi không muốn biết, nếu không còn chuyện gì, tôi có việc, đi trước.”
Diệp Dung Dung buông ly cà phê thật mạnh, cà phê bắn tung tóe trên làn váy màu trắng cô ta cũng không quan tâm, “Tiết Sam Sam đã kết hôn rồi!”
Những lời này ngăn cản bước chân tiến tới của Hứa Dịch Châu.
“Tiết Sam Sam đã kết hôn rồi!” Diệp Dung Dung lặp lại.
“Tôi biết.” Giọng nói của Hứa Dịch Châu âm u hơn lúc trước rất nhiều, “Chồng của cô ấy là chủ tịch của Phong Đằng.”
Lần này đến lượt Diệp Dung Dung hết hồn mở to miệng.
“Nói như vậy thì anh càng không có cơ hội.”
“Phải không?”
Diệp Dung Dung giống như bị kích thích, lớn tiếng nói, “Hứa Dịch Châu, là tự anh hèn nhát, bây giờ cơ hội bị người khác lấy được, thế nào, còn muốn làm kẻ thứ ba sao?”
“Phải, thì thế nào?” Giọng điệu nhẹ nhàng nhưng rất kiên định.
“Tiết Sam Sam cô ta không dám!”
“Tôi sẽ ép cô ấy.” Hứa Dịch Châu đã không phải Hứa Dịch Châu lúc trước rồi, hôm nay có thể ngồi vào vị trí kia, đương nhiên có thủ đoạn của anh.
........
“Sam Sam, rót ly nước giúp anh.”
Trong lòng Sam Sam vốn cảm kích Boss cho cô chơi game, vừa thấy Boss làm việc cực khổ như thế, hiển nhiên sẽ không từ chối, nào đâu biết Phong Đằng cũng đang chơi game.
“Mới xay nhé, cà phê nóng.”
“Được.” Sam Sam xuống lầu, bảo dì Thanh xây cà phê, rồi tán dốc với dì Thanh quên ngày đêm.
Tai Phong Đằng kẹp di động, một bên phá máy tính Sam Sam.
“Nói đi, làm như thế nào?”
“Chính là chọn vào.... Sau đó...” Quản lý bộ phận kỹ thuật đang vui vẻ ăn bữa tối ánh nến với bạn gái, bị một cuộc điện thoại của Boss phá hỏng không khí, hỏi là chuyện gì, kết quả chỉ là một chút chuyện P.
“Ừ, tăng 20% tiền lương.”
Tâm tình của quản lý vốn dĩ không tốt nghe câu này, lập tức tinh thần tỉnh táo, “Cảm ơn chủ tịch, chủ tịch chơi vui vẻ.” Bây giờ, cái nhẫn bạn gái để ý có thể mua được rồi.
Ly hôn thành công.
Phong Đằng lại phá máy tính cả buổi, cuối cùng trên đầu nhân vật game của Sam Sam xuất hiện dòng chữ “Vợ của Tôi thật vĩ đại”
Sam Sam bưng cà phê trở lại thư phòng, thấy Boss vẫn trầm tĩnh ngồi trước máy tính, rất là cảm động, Boss đại nhân nuôi mình thật quá vất vả!
Phong Đằng thấy Sam Sam đi vào, lập tức tắt trang web game ___ ___ mở bảng báo cáo tình hình thành tích công ty Phong Đằng ba năm gần đây ra.
Tất cả trông như bình thường, lại để lộ ra vẻ kỳ lạ.
Hứa Dịch Châu vừa về đến nhà là mở máy tính ra ngay, thấy Sam Sam online, đang định nói chuyện với cô, thì phát hiện trên đỉnh đầu Sam Sam hiển thị thân phận: Vợ của Tôi thật vĩ đại.
Hứa Dịch Châu cảm thấy khó hiểu, căn bản anh không có ly hôn với Sam Sam, nhưng tại sao Sam Sam có thể đơn phương tiến hành ly hôn nhỉ. “Tôi thật vĩ đại” đó là ai vậy?
Hứa Dịch Châu không hỏi Sam Sam, dù sao cũng không thể vừa gặp Sam Sam đã hỏi “Vì sao em lại ly hôn với tôi?” được.
[Nhất Châu Chu]: Sam Sam.
[Boss đại nhân thật vĩ đại]: Hứa Dịch Châu, anh đến rồi.
Mấy tiếng sau đó, trong lúc Hứa Dịch Châu và Sam Sam tán gẫu, mà Phong Đằng chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay trừng mắt nhìn bóng lưng Sam Sam.
............
“Chủ tịch Phong, Hứa tổng đến rồi.” Lần đầu tiên Phong Đằng xúc động đến độ muốn chửi tục. Từ khi ký kết hợp đồng kia, chỉ cần có một lỗi sai, cái tên Hứa Dịch Châu đó cũng tự mình đến đây, không sớm không muộn đều trước giờ ăn cơm một tiếng, sau khi bàn bạc xong xuôi thì nói một câu, “Thời gian không còn sớm, cùng ăn cơm trưa được không.” Đương nhiên, khi đó Sam Sam cũng sẽ tới. Nếu ngay cả khiêu khích như vậy mà Phong Đằng còn nhìn không ra, thì thật sự là sống uổng phí gần ba mươi năm cuộc đời.
Anh thật muốn xem, lần này đến lại bởi vì lỗi sai nào nữa.
“Hứa tổng, mời vào.”
Phong Đằng mỉm cười chìa tay bắt tay phải Hứa Dịch Châu đưa tới, nhìn như bình tĩnh, thật ra hai người đàn ông đều đang âm thầm dùng sức.
Nửa phút sau, hai người buông tay cùng lúc.
“Không biết hợp đồng còn có sai sót gì, làm phiền Hứa tổng đích thân đi một chuyến.”
Hứa Dịch Châu mỉm cười, “Sai sót không đáng kể, chỉ là mấy lỗi chính tả.” Phong Đằng có loại cảm xúc muốn bóp chết đối phương, Boss vốn bình tĩnh đụng vào chuyện liên quan tới Sam Sam một chút là trở thành mất bình tĩnh.
“Boss, em đến ăn cơm nè.”
“Sam Sam, cùng đi nhé.”
“Hứa Dịch Châu à? Được thôi.”
Tuy nói Sam Sam ngốc nghếch trong chuyện yêu đương, nhưng đối mặt với tình cảm dâng tràn như thủy triều này, Sam Sam vẫn có cảm giác chút ít. Mấy ngày nay, Sam Sam vẫn có thể nhận ra sự khó chịu của Boss đại nhân ở nhà, vừa đến buổi tối, khụ khụ, ngượng muốn chết, không nói không nói nữa. Sam Sam cảm thấy cần phải nói chuyện với Hứa Dịch Châu một chút.
“Hôm nay em muốn ăn Buffet (bút – phê).”
“Được.” Hai người đàn ông cùng trả lời.
“Boss, em muốn cái này, cái này......... cái này, được rồi, cứ nhiêu đây, anh đi lấy giúp em đi.” Sam Sam nũng nịu.
Bây giờ đương nhiên Phong Đằng sẽ không cự tuyệt, chỉ có thể trừng mắt liếc Hứa Dịch Châu đối diện một cái.
“Hứa Dịch Châu.”
“Sao vậy?” Anh biết Sam Sam có chuyện muốn nói với anh.
“Không phải anh thích tôi chứ?” Trước kia cô cũng từng hỏi Phong Đằng câu này.
“Đúng.” Trả lời kiên định dứt khoát.
“Tôi thích đại Boss.”
“Tôi biết.” Anh nói không thèm để ý chút nào.
“Không! Tôi yêu anh ấy.” Bởi vì lời nói to gan mà Sam Sam xấu hổ cúi đầu, những lời này cô cũng chưa từng nói với đại Boss, “Anh đừng thấy dáng vẻ tôi lúc nào cũng sợ đại boss, kỳ thật tôi rất thích thứ cảm giác này.”
Sam Sam, mày là người cuồng chịu ngược hả?
“Mỗi vợ chồng đều có cách thức ở chung của chính họ, mà đó chính là phương thức sống chung giữa tôi và Boss, anh cảm thấy anh ấy quá áp thế, thật ra chỗ nào anh ấy cũng nhân nhượng tôi, tôi yêu anh ấy, tôi sẽ không rời xa anh ấy, anh, anh đừng thích tôi.”
Hứa Dịch Châu cứ nhìn Sam Sam như vậy, cảm giác như Sam Sam trong cuộc thi biện luận đã trở lại, vẻ mặt, giọng điệu không khác năm đó, xem ra Phong Đằng đã bảo bọc cô cực kỳ tốt.
Hứa Dịch Châu hơi run rẩy đứng dậy, “Tôi biết, thế nhưng Sam Sam, tôi vẫn không muốn từ bỏ.” Nói xong liền rời đi.
Phong Đằng xuất hiện rất đúng lúc, trong tay còn bưng đồ ăn Sam Sam chỉ ban nãy.
“Anh có nghe thấy gì không?”
“Anh nên nghe cái gì sao?”
Sam Sam cúi đầu ăn cơm, Phong Đằng nhìn cô vợ nhỏ của mình chăm chú, trong ánh mắt đầy ý cười, khóe miệng đã sắp chạm tới lỗ tai. Xem ra, người đang yêu đều chỉ có một bộ dạng, ngay cả Boss cũng không thể may mắn thoát khỏi rồi!!