Cảnh Luân nghĩ Hiểu Lam có thể đi cùng Lăng Huyên hoặc Minh Đan nên gọi Lâm Việt, Sở Thiên Mặc hỏi số hai cô.Anh nhấn số Lăng Huyên trước,cô nàng “ A lô Lăng Huyên xin nghe”.
“Lăng Huyên, anh Cảnh Luân, em đang ở đâu??!!!!!”.Lăng Huyên ngạc nhiên, tại sao lại biết số cô, hơi thở gấp gáp truyền qua điện thoại.
“Tụi em đang ăn sushi”
“Có chị Hiểu Lam ở đó không?.Trả lời anh!”.Không được rồi, nghe giọng nói tức giận như vậy.
“Chị ấy ở ngay đây”.Lăng Huyên nhìn Hiểu Lam.
“Nhắn địa chỉ cho anh liền!”.Cảnh Luân cúp cái rụp.
Lăng Huyên như bị ma xui quỷ khiến, nhắn với tốc độ nhanh chưa từng thấy.Hiểu Lam nghe được cuộc gọi của Cảnh Luân thì bàng hoàng đứng dậy, ý nghĩ muốn trốn”Em….em đột nhiên nhớ ra có việc gấp…..em đi trước”.Minh Đan chưa kịp mở miệng đã thấy cô ôm đồ chạy ra khỏi nhà hàng.
Lăng Huyên nhắn xong bị Minh Đan lôi ra ngoài đuổi theo Hiểu Lam.Hiểu Lam đã tính tiền lúc gọi món xong rồi nên không bị giữ lại.
Không xong, không xong rồi!!!!
Hiểu Lam vừa chạy vừa sợ, Cảnh Luân đang tức tốc tới đây, cô không thể đối diện với anh, khuôn mặt xinh đẹp trở nên lo lắng, lấm tấm mồ hôi.
Minh Đan, Lăng Huyên đi giày cao gót nên không đuổi kịp được Hiểu Lam, một người chống tay lên tường, một người ngồi chồm hỏm xuống thở hổn hển.Làm gì chạy như ma đuổi vậy.
Cảnh Luân chạy xe vào bãi, một thân chạy vào cửa vào trung tâm mua sắm, ngó qua ngó lại, hơi thở dồn dập, vài cọng tóc sà xuống trán anh nhưng càng làm anh thêm phong độ.Ai đi ngang qua anh thì khen không ngừng, người đâu mà đẹp trai, dáng mặc vest đen chuẩn ghê…..
Hiểu Lam đang xuống thang máy, thấy tầng dưới tầng cô đang xuống, một đám thiếu nữ la ó um sùm đang bao quanh người nào đó.Cô rướn người nhìn một chút thì trợn hai mắt, anh tới thiệt rồi!!!!!.
Hết chương 34
“Lăng Huyên, anh Cảnh Luân, em đang ở đâu??!!!!!”.Lăng Huyên ngạc nhiên, tại sao lại biết số cô, hơi thở gấp gáp truyền qua điện thoại.
“Tụi em đang ăn sushi”
“Có chị Hiểu Lam ở đó không?.Trả lời anh!”.Không được rồi, nghe giọng nói tức giận như vậy.
“Chị ấy ở ngay đây”.Lăng Huyên nhìn Hiểu Lam.
“Nhắn địa chỉ cho anh liền!”.Cảnh Luân cúp cái rụp.
Lăng Huyên như bị ma xui quỷ khiến, nhắn với tốc độ nhanh chưa từng thấy.Hiểu Lam nghe được cuộc gọi của Cảnh Luân thì bàng hoàng đứng dậy, ý nghĩ muốn trốn”Em….em đột nhiên nhớ ra có việc gấp…..em đi trước”.Minh Đan chưa kịp mở miệng đã thấy cô ôm đồ chạy ra khỏi nhà hàng.
Lăng Huyên nhắn xong bị Minh Đan lôi ra ngoài đuổi theo Hiểu Lam.Hiểu Lam đã tính tiền lúc gọi món xong rồi nên không bị giữ lại.
Không xong, không xong rồi!!!!
Hiểu Lam vừa chạy vừa sợ, Cảnh Luân đang tức tốc tới đây, cô không thể đối diện với anh, khuôn mặt xinh đẹp trở nên lo lắng, lấm tấm mồ hôi.
Minh Đan, Lăng Huyên đi giày cao gót nên không đuổi kịp được Hiểu Lam, một người chống tay lên tường, một người ngồi chồm hỏm xuống thở hổn hển.Làm gì chạy như ma đuổi vậy.
Cảnh Luân chạy xe vào bãi, một thân chạy vào cửa vào trung tâm mua sắm, ngó qua ngó lại, hơi thở dồn dập, vài cọng tóc sà xuống trán anh nhưng càng làm anh thêm phong độ.Ai đi ngang qua anh thì khen không ngừng, người đâu mà đẹp trai, dáng mặc vest đen chuẩn ghê…..
Hiểu Lam đang xuống thang máy, thấy tầng dưới tầng cô đang xuống, một đám thiếu nữ la ó um sùm đang bao quanh người nào đó.Cô rướn người nhìn một chút thì trợn hai mắt, anh tới thiệt rồi!!!!!.
Hết chương 34