Một lần nữa được sống lại, mong ước của tôi sẽ là gì? Một lần nữa được trở về với thế giới muôn màu muôn sắc kia, vậy điều mà tôi sẽ làm đầu tiên là chi?
“ Tôi cũng không biết nữa, nhưng mà …”
Đắm chìm trong bóng tối, khuôn mặt tuyệt vọng được rọi lên bằng thứ ánh sáng lẻ loi, ngay vào lúc đó, tôi kêu lên nguyện vọng của mình
“ Tôi muốn được một lần tỏa sáng, giống như những vì sao vẫn không ngừng kiên cường dẫn lối cho chúng ta ở trên bầu trời”
Nằm gục trong dòng chảy của tự nhiên, tôi bỗng nhiên mở mắt dậy rồi vươn tay lên, một cách đột ngột và bất ngờ, những ngón tay di động như muốn níu lấy lại một vì sao của mình.
Cho tới khi bàn tay ấy mệt mỏi và gục ngã đi, tôi ước gì, cuộc sống trước đây của mình, sẽ là một cuộc sống vui tươi và tràn đầy màu sắc hơn.
-----------------------------------------------------------------------------
“ Amu, mau dậy đi học thôi, nếu con còn tiếp tục ngủ nướng nữa thì sẽ trễ học đấy”
Tiếng gọi thân quen và thân thuộc của một người phụ nữ trung niên từ phía dưới vang lên, có vẻ như bà ấy đang gọi cô, nhưng mà khoan đã, Amu là ai vậy? sao cô không nhớ rằng mình tên là Amu chứ.
Lơ tơ mơ tỉnh dậy với đầu óc không tỉnh táo, đến cả chính bản thân cô cũng không biết rằng mình là ai, nhưng mà hai chữ Amu và giọng nói kia lại thân thiết tới mức chính bản thân cô còn thấy lại.
“ A”
Đột ngột đưa tay lên ôm đầu, một loại sóng gì đó đánh vào trong đại não của bản thân, trong giây lát, cô cảm thấy có vô số các loại hình ảnh truyền vào trong đầu mình một cách nhanh chóng
“ Bịch”
Một lần nữa nằm gục xuống giường, mặc kệ cho tiếng kêu của người phụ nữ trung niên kia tiếp tục kêu, cặp mắt cô vẫn cứ híp lại, mồ hôi chảy ra, rõ ràng lúc này cô rất mệt mỏi.
Khi mà đầu cô đau lên lúc nãy là do đại não phải đột ngột tiếp nhận quá nhiều ký ức, không phải là của cô mà chính là của cô, thật kỳ lạ, cô đã xem nó dưới góc nhìn của một người ngoài cuộc, nhưng cô lại cảm thấy bản thân mình như một thành phần của bộ phim vừa mới chiếu.
“ Mình tên là Amu?”
Đưa bàn tay lên nhìn một cách ngơ ngác, cô lập tức đưa hai chân rời ra khỏi giường, bước đi một cách vội vả tìm tới một cái gương gần đấy, hình ảnh của một cô bé loli chỉ ước tầm mười bốn mười lăm tuổi.
Khuôn mặt đáng yêu, cặp mắt to tròn màu xanh nhạt, mái tóc nâu dài mượt được búi lên một cách nhí nhảnh, tuy nhiên vì mang trước mình một cặp kính mà che đi sự dễ thương thanh khiết này.
“ Đây là bản thân mình?”
Cặp mắt trợn lên như thể vẫn không tin được, tuy cô nhớ không rõ bản thân là ai, những gì mà cô còn nhớ lúc cuối chỉ đơn giản là hi vọng về một cuộc sống mới tươi đẹp hơn, nhưng mà đột ngột trở thành một bé gái mười bốn mười lăm tuổi, điều này không phải quá điên rồ sao?
Hơn nữa bản thân coi như có tiếp tục sống với thân phận là Amu, liệu rằng bản thân cô sẽ cảm thấy ổn và không có chút vấn ngại tâm lý khi dùng thân thể của người khác thề này?
Vô vàn các lý do và suy nghĩ xuất hiện làm cho đầu của Amu như muốn nứt ra, nhưng có một điều mà cô rất rõ ràng, đó là trước hết cô cần phải tiếp tục sống, cho dù bản thân có là ai đi chăng nữa, cô cần phải tìm ra lý do mà cô đang ở đây.
“ Tích: Hệ thống thần tượng xác nhận ký chủ tinh thần đã hoàn toàn bình ổn, xin hỏi ký chủ có muốn hay không kiểm tra thân phận bản thân?”
Một âm thanh kỳ lạ bất ngờ vang lên trong đầu của Ngọc An, cô giật mình bật người dậy té bạch xuống đất đau đớn, đầu thì còn đang ngó qua ngó lại tìm kiếm xem âm thanh đó phát từ đâu ra, nhưng kỳ thay trong căn phòng không hề có bất cứ một ai.
“ A.. ai.. mau ra mặt”
Hoang mang tới mức nói lắp, Amu sợ hãi đến choáng váng, vừa mới mở mắt ra chưa kịp làm quen với bất cứ điều gì, vậy mà cô lại gặp phải yêu quái sao? Trời đất ơi, ai đó cứu cô.
“ Hệ thống xin tự giới thiệu, có muốn hay không đọc lại khế ước sao chép? Như vậy có thể giúp ký chủ hiểu rõ hơn về tình trạng của bản thân!”
Âm thanh máy móc lại một lần nữa vang lên, nhưng giờ đây cô không còn quá bất ngờ nữa, dù sao thì một lần đã quá đủ rồi.
Rõ ràng là tiếng nói nàng giội thẳng vào trong đầu của bản thân, nói cách khác đơn giản là thứ này xuất hiện ở trên người của bản thân? Thật kỳ lạ và khó hiểu, tuy nhiên nếu như muốn biết rõ hơn về tình trạng của mình thì.
“ Xác nhận đọc lại khế ước sao chép!”
Trực tiếp nói ra thành lời, ngay sau khi âm thanh của cô phát ra, một loại chấn động giộng vào trong đầu một lần nữa, trời đựu, bộ cái âm thanh gọi là hệ thống này không biết cách đối xử với một bé gái hay sao, cứ giộng miết vào đầu thế có ngày đầu óc cô hỏng mất thì biết lấy ai mà đền?
Ngay khi cô định mắng cha mắng mẹ cái hệ thống, đột ngột một hình ảnh rực sáng xuất hiện trước mặt bản thân, một bản ký kết hợp đồng? Cái quái gì đây?
“ Bản khế ước với các vì sao
Người thực hiện: Hinari Amu
Bằng vào nhiệt huyết của bản thân và sự trợ giúp hệ thống, nguyện vọng trước khi chết của tiền kiếp được thắp cánh bởi ánh sáng dẫn đường, tìm kiếm lại năm viên pha lê nguyện ước bằng cách hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, xây dựng một thế giới mà nụ cười có ở khắp mọi nơi, và trở thành ngôi sao sáng nhất trên bầu trời!
Ký kết khế ước với Hệ thống thần tượng, thời gian thực hiện nhiệm vụ là mười năm.”
Một loạt các dòng chữ xuất hiện, điều đơn giản cô biết rằng là mình được tiếp tục sống nhờ vào quá trình khế ước này, và yêu cầu của nó là muốn cô trở thành ngôi sao sáng nhất? ý là trở thành thần tượng nổi tiếng nhất sao?
Kiếp trước cô đã từng mong ước được sống một cuộc sống không phải hối tiếc, sống hết mình, sống mà bản thân mình thỏa mãn nhất, và đây chính là nguyện vọng mà cô hằng mong ước sao?
Nhưng mà cô đâu có nhớ là mình muốn trở thành một ngôi sao đâu nhỉ? Mà,.. thôi được cái hệ thống này nên bản thân mới có thể tiếp tục sống, không nên đòi hỏi nhiều, tuy nhiên.
“ Hệ thống, bản thân ta tiếp tục ở đây là nhờ vào thân thể của ai, nếu ta cứ tiếp tục sống như vậy thì một ngày nào đó, nguyên thân có trở về hay không?”
Lập tức hỏi ra vấn đề mà mình mong muốn biết nhất, lần này cô không hỏi ra bằng lời mà chỉ hỏi bằng suy nghĩ, nếu mà cái gì cũng cần phải nói thì sau này nói chuyện sẽ rất khó khăn, cô đành thử liều một lần, dù sao cũng không mất mát gì.
Đợi một lát cô không thấy trả lời, đang tính thở dài thất vọng một cái rồi bắt đầu hỏi lại, nhưng lúc này hệ thống mới bất ngờ đáp trả
“ Đây là một bản sao của ký chủ ở một thời không khác, linh hồn của nguyên thân đã tan biến từ khi còn bé bởi vì tai nạn, nhưng để cho ký chủ xuyên vào không gặp quá nhiều rắc rối, hệ thống đã điều khiển cho thân xác này chuẩn bị cho lúc ký chủ nhập vào”
“ Chỉ cần bản thân không tự nói ra, vậy thì sẽ không có một ai biết, cũng như nhận ra ký chủ khác thường, bởi vì ký chủ chính là Amu, và Amu chính là ký chủ”
Ngạc nhiên với câu trả lời này, thân xác này là của một bản thân cô ở thời không khác, và linh hồn sớm đã tan biến? nghe đến đây cô không khỏi thở phào nhẹ nhõm một cái, tuy nhiên ngay sau đó một âm thanh khủng bố như tiếng sư tử mẹ ở đằng sau gào lên.
“ NGỌC AN, CON VỚI CÁI, NHANH THAY ĐỒ ĐI HỌC, MAU LÊN, MUỘN TỚI NƠI RỒI!!!”
Tiếng của mẹ cô vang lên như muốn thổi bay cả căn nhà, anh trai cô sớm đã đi học từ khi nào, còn bố cô cũng có công việc ở công ty, nên không ai khoác ngoài bà nội trợ Hinari Terashi này phụ trách nhắc cô đi học cả, ahaha
“ Vâng, con tới ngay!!!”
“ Tôi cũng không biết nữa, nhưng mà …”
Đắm chìm trong bóng tối, khuôn mặt tuyệt vọng được rọi lên bằng thứ ánh sáng lẻ loi, ngay vào lúc đó, tôi kêu lên nguyện vọng của mình
“ Tôi muốn được một lần tỏa sáng, giống như những vì sao vẫn không ngừng kiên cường dẫn lối cho chúng ta ở trên bầu trời”
Nằm gục trong dòng chảy của tự nhiên, tôi bỗng nhiên mở mắt dậy rồi vươn tay lên, một cách đột ngột và bất ngờ, những ngón tay di động như muốn níu lấy lại một vì sao của mình.
Cho tới khi bàn tay ấy mệt mỏi và gục ngã đi, tôi ước gì, cuộc sống trước đây của mình, sẽ là một cuộc sống vui tươi và tràn đầy màu sắc hơn.
-----------------------------------------------------------------------------
“ Amu, mau dậy đi học thôi, nếu con còn tiếp tục ngủ nướng nữa thì sẽ trễ học đấy”
Tiếng gọi thân quen và thân thuộc của một người phụ nữ trung niên từ phía dưới vang lên, có vẻ như bà ấy đang gọi cô, nhưng mà khoan đã, Amu là ai vậy? sao cô không nhớ rằng mình tên là Amu chứ.
Lơ tơ mơ tỉnh dậy với đầu óc không tỉnh táo, đến cả chính bản thân cô cũng không biết rằng mình là ai, nhưng mà hai chữ Amu và giọng nói kia lại thân thiết tới mức chính bản thân cô còn thấy lại.
“ A”
Đột ngột đưa tay lên ôm đầu, một loại sóng gì đó đánh vào trong đại não của bản thân, trong giây lát, cô cảm thấy có vô số các loại hình ảnh truyền vào trong đầu mình một cách nhanh chóng
“ Bịch”
Một lần nữa nằm gục xuống giường, mặc kệ cho tiếng kêu của người phụ nữ trung niên kia tiếp tục kêu, cặp mắt cô vẫn cứ híp lại, mồ hôi chảy ra, rõ ràng lúc này cô rất mệt mỏi.
Khi mà đầu cô đau lên lúc nãy là do đại não phải đột ngột tiếp nhận quá nhiều ký ức, không phải là của cô mà chính là của cô, thật kỳ lạ, cô đã xem nó dưới góc nhìn của một người ngoài cuộc, nhưng cô lại cảm thấy bản thân mình như một thành phần của bộ phim vừa mới chiếu.
“ Mình tên là Amu?”
Đưa bàn tay lên nhìn một cách ngơ ngác, cô lập tức đưa hai chân rời ra khỏi giường, bước đi một cách vội vả tìm tới một cái gương gần đấy, hình ảnh của một cô bé loli chỉ ước tầm mười bốn mười lăm tuổi.
Khuôn mặt đáng yêu, cặp mắt to tròn màu xanh nhạt, mái tóc nâu dài mượt được búi lên một cách nhí nhảnh, tuy nhiên vì mang trước mình một cặp kính mà che đi sự dễ thương thanh khiết này.
“ Đây là bản thân mình?”
Cặp mắt trợn lên như thể vẫn không tin được, tuy cô nhớ không rõ bản thân là ai, những gì mà cô còn nhớ lúc cuối chỉ đơn giản là hi vọng về một cuộc sống mới tươi đẹp hơn, nhưng mà đột ngột trở thành một bé gái mười bốn mười lăm tuổi, điều này không phải quá điên rồ sao?
Hơn nữa bản thân coi như có tiếp tục sống với thân phận là Amu, liệu rằng bản thân cô sẽ cảm thấy ổn và không có chút vấn ngại tâm lý khi dùng thân thể của người khác thề này?
Vô vàn các lý do và suy nghĩ xuất hiện làm cho đầu của Amu như muốn nứt ra, nhưng có một điều mà cô rất rõ ràng, đó là trước hết cô cần phải tiếp tục sống, cho dù bản thân có là ai đi chăng nữa, cô cần phải tìm ra lý do mà cô đang ở đây.
“ Tích: Hệ thống thần tượng xác nhận ký chủ tinh thần đã hoàn toàn bình ổn, xin hỏi ký chủ có muốn hay không kiểm tra thân phận bản thân?”
Một âm thanh kỳ lạ bất ngờ vang lên trong đầu của Ngọc An, cô giật mình bật người dậy té bạch xuống đất đau đớn, đầu thì còn đang ngó qua ngó lại tìm kiếm xem âm thanh đó phát từ đâu ra, nhưng kỳ thay trong căn phòng không hề có bất cứ một ai.
“ A.. ai.. mau ra mặt”
Hoang mang tới mức nói lắp, Amu sợ hãi đến choáng váng, vừa mới mở mắt ra chưa kịp làm quen với bất cứ điều gì, vậy mà cô lại gặp phải yêu quái sao? Trời đất ơi, ai đó cứu cô.
“ Hệ thống xin tự giới thiệu, có muốn hay không đọc lại khế ước sao chép? Như vậy có thể giúp ký chủ hiểu rõ hơn về tình trạng của bản thân!”
Âm thanh máy móc lại một lần nữa vang lên, nhưng giờ đây cô không còn quá bất ngờ nữa, dù sao thì một lần đã quá đủ rồi.
Rõ ràng là tiếng nói nàng giội thẳng vào trong đầu của bản thân, nói cách khác đơn giản là thứ này xuất hiện ở trên người của bản thân? Thật kỳ lạ và khó hiểu, tuy nhiên nếu như muốn biết rõ hơn về tình trạng của mình thì.
“ Xác nhận đọc lại khế ước sao chép!”
Trực tiếp nói ra thành lời, ngay sau khi âm thanh của cô phát ra, một loại chấn động giộng vào trong đầu một lần nữa, trời đựu, bộ cái âm thanh gọi là hệ thống này không biết cách đối xử với một bé gái hay sao, cứ giộng miết vào đầu thế có ngày đầu óc cô hỏng mất thì biết lấy ai mà đền?
Ngay khi cô định mắng cha mắng mẹ cái hệ thống, đột ngột một hình ảnh rực sáng xuất hiện trước mặt bản thân, một bản ký kết hợp đồng? Cái quái gì đây?
“ Bản khế ước với các vì sao
Người thực hiện: Hinari Amu
Bằng vào nhiệt huyết của bản thân và sự trợ giúp hệ thống, nguyện vọng trước khi chết của tiền kiếp được thắp cánh bởi ánh sáng dẫn đường, tìm kiếm lại năm viên pha lê nguyện ước bằng cách hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, xây dựng một thế giới mà nụ cười có ở khắp mọi nơi, và trở thành ngôi sao sáng nhất trên bầu trời!
Ký kết khế ước với Hệ thống thần tượng, thời gian thực hiện nhiệm vụ là mười năm.”
Một loạt các dòng chữ xuất hiện, điều đơn giản cô biết rằng là mình được tiếp tục sống nhờ vào quá trình khế ước này, và yêu cầu của nó là muốn cô trở thành ngôi sao sáng nhất? ý là trở thành thần tượng nổi tiếng nhất sao?
Kiếp trước cô đã từng mong ước được sống một cuộc sống không phải hối tiếc, sống hết mình, sống mà bản thân mình thỏa mãn nhất, và đây chính là nguyện vọng mà cô hằng mong ước sao?
Nhưng mà cô đâu có nhớ là mình muốn trở thành một ngôi sao đâu nhỉ? Mà,.. thôi được cái hệ thống này nên bản thân mới có thể tiếp tục sống, không nên đòi hỏi nhiều, tuy nhiên.
“ Hệ thống, bản thân ta tiếp tục ở đây là nhờ vào thân thể của ai, nếu ta cứ tiếp tục sống như vậy thì một ngày nào đó, nguyên thân có trở về hay không?”
Lập tức hỏi ra vấn đề mà mình mong muốn biết nhất, lần này cô không hỏi ra bằng lời mà chỉ hỏi bằng suy nghĩ, nếu mà cái gì cũng cần phải nói thì sau này nói chuyện sẽ rất khó khăn, cô đành thử liều một lần, dù sao cũng không mất mát gì.
Đợi một lát cô không thấy trả lời, đang tính thở dài thất vọng một cái rồi bắt đầu hỏi lại, nhưng lúc này hệ thống mới bất ngờ đáp trả
“ Đây là một bản sao của ký chủ ở một thời không khác, linh hồn của nguyên thân đã tan biến từ khi còn bé bởi vì tai nạn, nhưng để cho ký chủ xuyên vào không gặp quá nhiều rắc rối, hệ thống đã điều khiển cho thân xác này chuẩn bị cho lúc ký chủ nhập vào”
“ Chỉ cần bản thân không tự nói ra, vậy thì sẽ không có một ai biết, cũng như nhận ra ký chủ khác thường, bởi vì ký chủ chính là Amu, và Amu chính là ký chủ”
Ngạc nhiên với câu trả lời này, thân xác này là của một bản thân cô ở thời không khác, và linh hồn sớm đã tan biến? nghe đến đây cô không khỏi thở phào nhẹ nhõm một cái, tuy nhiên ngay sau đó một âm thanh khủng bố như tiếng sư tử mẹ ở đằng sau gào lên.
“ NGỌC AN, CON VỚI CÁI, NHANH THAY ĐỒ ĐI HỌC, MAU LÊN, MUỘN TỚI NƠI RỒI!!!”
Tiếng của mẹ cô vang lên như muốn thổi bay cả căn nhà, anh trai cô sớm đã đi học từ khi nào, còn bố cô cũng có công việc ở công ty, nên không ai khoác ngoài bà nội trợ Hinari Terashi này phụ trách nhắc cô đi học cả, ahaha
“ Vâng, con tới ngay!!!”