Cô gái đối tượng Lạc Hạo Thiên này nhìn trúng? có trốn đến trân trời cũng không thoát khỏi tay tôi? Trừ khi em muốn qua thế giới bên kia vuốt râu thần chết?
Anh nhìn bóng dáng đang khuất kia,môi nhếch lên,ung dung quay người tiến về chiếc Spyker đậu bên đường hiên ngang rời đi.Đối với anh,cái gì anh muốn chưa từng có khái nghiệm không và cô cũng không là ngoại lệ.
Hạ Hạ bị kéo chạy mệt đứt hơi,mà ai kia vẫn cắm đầu chạy,bực mình Hạ Hạ hét lên:
- Cậu bị khùng à. Anh ta có đuổi đâu mà cậu chạy.
Lâm Hàn Như lúc này mới dừng lại,quay đầu nhìn phía sau,đúng là không đuổi thật, lúc này mới cúi người thở gấp:
- Hộc...mệt chết tớ sao cậu không nói sớm.Làm mình chạy muốn đứt hơi, lòi cuống họng!
Hạ Hạ đập vào đầu Lâm Hàn Như một cái,mẹ nó chứ nó là người cắm đầu cắm cổ chạy chối chết mà nó còn quay ra quát mình.Nhiều khi nếu không phải bạn thân thì Hạ Hạ thề nếu có thể một dép nhét mồm con người này,Hạ Hạ cũng không cảm thấy cắn rứt lương tâm nga ~
Hạ Hạ hầm hừ nói:
- Là ai chạy hả giờ còn trách ai?
Lấy lại không khí bình thường cô chống tay vào hông,hậm hực nói:
- Không chạy ở đó cho mà chết à. Cậu biết anh ta là ai không là Lạc Hạo Thiên đấy.
Hạ Hạ vì mệt nên cũng ngôi xuống ghế đá,nghe như không nghe nói:
- Điều ấy ai chả biết chỉ con não không có nếp nhăn như cậu mới không biết thôi.
Cô ngẩm ngẩm nghĩ nghĩ,chả trách trước cô thấy hắn ta quen như vậy,vậy mà không nhớ ra mới đau,hít cuộc đời cô chưa đủ đen hay sao chứ,vừa bị phản bội,đi tìm trai bao phá đi lần đầu tiên lại tìm nhầm người,mà người bình thường cho xong,là Lạc Hạo Thiên đấy,người nổi tiếng nhất thành phố,hic mà là người giàu nhất nước thì đúng hơn,nhắm tiền của anh ta cũng thừa sức đè chết cô,sao cuộc đời cô như bông hoa nhà cắm bãi cứt trâu thế này,ai cho cô công đạo?
Cô lúc này như nhớ ra gì đó,đi lại nhéo tai Hạ Hạ,giọng chua ngoa nói:
- Này nhé,rõ là nhà ngươi biết anh ta là Lạc Hạo Thiên,rõ là bổn cung với nhà ngươi là bạn thân,vậy mà ngươi đứng xem như xem kịch,giỏi đấy,xem nay bà tát mày xéo hàm.
Hạ Hạ bị túm tai la um xùm:
- Á...á....đau á....á Mình có làm gì đâu....thấy bạn mình sung qúa mình đâu dám phá đám.Lại nói Lâm Hàn Như vô cùng xinh đẹp làm sao lại động tay động chân như thế.
Cô hầm hừ,kêu trời,trời không thấu,giờ làm sao đây,cô ngây ngô hỏi:
- Giờ làm sao đây? Tớ còn xem anh ta như trai bao,đã thế còn viết tuyệt thư chê trình độ lên giường cuả anh ta kém,còn kí tên nữa,hic giờ làm sao đây?????
Hạ Hạ cười lớn nhìn Lâm Hàn Như,không thấy đồng cảm mà xem như không liên quan tới mình nói:
-Ai bảo cậu điếc không sợ súng. Đi tìm trai bao phá đi đời gái cơ, giờ người ta tới tận nơi đòi chịu trách nhiệm,xem ba mẹ cậu mà biết con gái họ cưởng hiếp đàn ông xem có đập cho cậu qùe giò không.
Lâm Hàn Như mặt càng lúc càng thúi,sắn tay áo túm tóc Hạ Hạ đập tới tấp,hừ nếu cô bị ba mẹ đánh cho qùe giò thì cô không ngại cho con này rụng hàm trước.
Hạ Hạ căm phẩn nhìn trời:
- Đúng là đồ qủy dạ xoa,quân cầm thú!
Cả ngày hôm ấy cô lo lắng không thôi,học cũng không vô,mà cái con ngồi cạnh cô thì cười như trúng tà,định mệnh cô chưa thê thảm,sao ông trời cứ phải chèn ép kẻ ngây thơ hiền lành như cô?
Thôi thì đến đâu tính đến đó,nếu anh ta đòi hiến thân thì thôi đành hiến thân trừ nợ.Suy đi tính lại bản thân cũng không lỗ nha,thôi cứ để dòng đời xô đẩy,cô liền gạt anh qua một bên,chăm chỉ ngồi chơi Karô ~
Chiều Tà là lúc cô và Hạ Hạ đi làm thêm,công việc cũng khá nhàn,bưng bê trong nhà hàng,mà lại nói đây là nhà hàng cao cấp lương cũng khá ổn.
Hạ Hạ thôi không cười nữa,nhìn mặt Lâm Hàn Như khuyên bảo:
- Thôi đường còn dài tương lai còn rộng.Chớ làm dại có ngày vào trại.
Cô đầy kích động nhìn Hạ Hạ,nói hay lắm,cô đã quyết định thông suốt để đời trôi theo gió.
~
~
Hôm nay đột nhiên quản lí tới tìm cô,đặc biệt sai cô đi phục vụ phòng VIP,nghe còn tiền bo cô liền sáng mắt,không cần biết liền vui vẻ đi lên.
Phòng VIP 1111
Bên trong có hai người đàn ông,kẻ bất cần người lạnh nhạt.
Kẻ bất cần - Trình Tử Ngạo - Bạn thân cuả Lạc Hạo Thiiên.
Nếu Lạc Hạo Thiên nắm giữ kinh tế,thì Trình Tử Ngạo lại nắm giử quân sự,gia đình hắn bên chính trị,lại nói hai gia tộc Lạc - Trình không phải vang danh bốn bể sao?
Lạc Hạo Thiên kiêu ngạo - Thì Trình Tử Ngạo lại ngược lại phớt phơ ở rừng hoa,giống như bây bên cạnh hắn toàn là phụ nữ.
Trình Tử Ngạo đôi mắt đào hoa nhìn bạn thân châm chọc nói:
- Như thế nào hôm nay lại ngồi một mình,Á Nhã ngôi sao hạng A đâu rồi? Hay Thiên cậu đổi khẩu vị thích đàn ông?
Lắc lắc ly rượu,nhìn cũng không nhìn Trình Tử Ngạo nhàn nhạt nói:
- Phải trăng dạo này cậu rất rảnh? Nhàn cư vi nên muốn thêm việc?
Đe dọa rõ là đe dọa,Trình Tử Ngạo mấy phần chế nhạo,hắn chỉ giỏi bức người ~
- No no....tớ rất bận...Bận bên phụ nữ ~
Anh hướng mắt ra cửa , tay gõ nhịp nhàng,chờ đợi thỏ con cuả anh ~
~
~
Cô tay bê khay trái cây,vui vẻ tiến vào phòng Vip,cảnh tượng bên trong khiến cô đứng người.
Không tự nhủ phun một câu:
- Trời má cẩu huyết
Trước mặt cô bây giờ là một cảnh rất ư máu chó,một người đàn ông mà ba bốn người phụ nữ,anh ta là t*ng trùng đầu thai sao?
Anh khẻ nhíu mày,tên này lại làm bẩn mắt tiểu bạch thỏ cuả anh,mà như thế nào chỉ nhìn tên kia còn anh? Lạc Hạo Thiên anh không đủ gây chú ý?
Trình Tử Ngạo đen mặt,cẩu huyết,đáng chết dám nói như vậy trước mặt hắn?
Trình Tử Ngạo âm trầm nhìn cô nói:
- Nói lại lần nữa?
Lâm Hàn Như là kẻ chậm tiêu,nghe bảo nhắc lại liền nhắc lại:
- Cẩu huyết nhìn thật cẩu huyết.
Hắn không nghĩ lại bị nói lại lần 2nghiến răng nghiến lợi nói:
- Cô là ai? Muốn chết?
Lâm Hàn Như trở về thực tại,chết mọe cô lại gây hoạ,đang định xin lỗi,thì giọng nam lạnh lẽo vang lên:
- Là vợ cuả bố mày?
Cô há hốc mồm nhìn về phiá phát ra tiêng nói.
Trình Tử Ngạo càng không phải bất ngờ đến đẩy người phụ nữ trong lòng ngã xuống đất,mắt như muốn xuyên thủng người bên cạnh?
Ai cho hắn hiểu chuyện quái gì đang diễn ra?
Hết chương 13.
Anh nhìn bóng dáng đang khuất kia,môi nhếch lên,ung dung quay người tiến về chiếc Spyker đậu bên đường hiên ngang rời đi.Đối với anh,cái gì anh muốn chưa từng có khái nghiệm không và cô cũng không là ngoại lệ.
Hạ Hạ bị kéo chạy mệt đứt hơi,mà ai kia vẫn cắm đầu chạy,bực mình Hạ Hạ hét lên:
- Cậu bị khùng à. Anh ta có đuổi đâu mà cậu chạy.
Lâm Hàn Như lúc này mới dừng lại,quay đầu nhìn phía sau,đúng là không đuổi thật, lúc này mới cúi người thở gấp:
- Hộc...mệt chết tớ sao cậu không nói sớm.Làm mình chạy muốn đứt hơi, lòi cuống họng!
Hạ Hạ đập vào đầu Lâm Hàn Như một cái,mẹ nó chứ nó là người cắm đầu cắm cổ chạy chối chết mà nó còn quay ra quát mình.Nhiều khi nếu không phải bạn thân thì Hạ Hạ thề nếu có thể một dép nhét mồm con người này,Hạ Hạ cũng không cảm thấy cắn rứt lương tâm nga ~
Hạ Hạ hầm hừ nói:
- Là ai chạy hả giờ còn trách ai?
Lấy lại không khí bình thường cô chống tay vào hông,hậm hực nói:
- Không chạy ở đó cho mà chết à. Cậu biết anh ta là ai không là Lạc Hạo Thiên đấy.
Hạ Hạ vì mệt nên cũng ngôi xuống ghế đá,nghe như không nghe nói:
- Điều ấy ai chả biết chỉ con não không có nếp nhăn như cậu mới không biết thôi.
Cô ngẩm ngẩm nghĩ nghĩ,chả trách trước cô thấy hắn ta quen như vậy,vậy mà không nhớ ra mới đau,hít cuộc đời cô chưa đủ đen hay sao chứ,vừa bị phản bội,đi tìm trai bao phá đi lần đầu tiên lại tìm nhầm người,mà người bình thường cho xong,là Lạc Hạo Thiên đấy,người nổi tiếng nhất thành phố,hic mà là người giàu nhất nước thì đúng hơn,nhắm tiền của anh ta cũng thừa sức đè chết cô,sao cuộc đời cô như bông hoa nhà cắm bãi cứt trâu thế này,ai cho cô công đạo?
Cô lúc này như nhớ ra gì đó,đi lại nhéo tai Hạ Hạ,giọng chua ngoa nói:
- Này nhé,rõ là nhà ngươi biết anh ta là Lạc Hạo Thiên,rõ là bổn cung với nhà ngươi là bạn thân,vậy mà ngươi đứng xem như xem kịch,giỏi đấy,xem nay bà tát mày xéo hàm.
Hạ Hạ bị túm tai la um xùm:
- Á...á....đau á....á Mình có làm gì đâu....thấy bạn mình sung qúa mình đâu dám phá đám.Lại nói Lâm Hàn Như vô cùng xinh đẹp làm sao lại động tay động chân như thế.
Cô hầm hừ,kêu trời,trời không thấu,giờ làm sao đây,cô ngây ngô hỏi:
- Giờ làm sao đây? Tớ còn xem anh ta như trai bao,đã thế còn viết tuyệt thư chê trình độ lên giường cuả anh ta kém,còn kí tên nữa,hic giờ làm sao đây?????
Hạ Hạ cười lớn nhìn Lâm Hàn Như,không thấy đồng cảm mà xem như không liên quan tới mình nói:
-Ai bảo cậu điếc không sợ súng. Đi tìm trai bao phá đi đời gái cơ, giờ người ta tới tận nơi đòi chịu trách nhiệm,xem ba mẹ cậu mà biết con gái họ cưởng hiếp đàn ông xem có đập cho cậu qùe giò không.
Lâm Hàn Như mặt càng lúc càng thúi,sắn tay áo túm tóc Hạ Hạ đập tới tấp,hừ nếu cô bị ba mẹ đánh cho qùe giò thì cô không ngại cho con này rụng hàm trước.
Hạ Hạ căm phẩn nhìn trời:
- Đúng là đồ qủy dạ xoa,quân cầm thú!
Cả ngày hôm ấy cô lo lắng không thôi,học cũng không vô,mà cái con ngồi cạnh cô thì cười như trúng tà,định mệnh cô chưa thê thảm,sao ông trời cứ phải chèn ép kẻ ngây thơ hiền lành như cô?
Thôi thì đến đâu tính đến đó,nếu anh ta đòi hiến thân thì thôi đành hiến thân trừ nợ.Suy đi tính lại bản thân cũng không lỗ nha,thôi cứ để dòng đời xô đẩy,cô liền gạt anh qua một bên,chăm chỉ ngồi chơi Karô ~
Chiều Tà là lúc cô và Hạ Hạ đi làm thêm,công việc cũng khá nhàn,bưng bê trong nhà hàng,mà lại nói đây là nhà hàng cao cấp lương cũng khá ổn.
Hạ Hạ thôi không cười nữa,nhìn mặt Lâm Hàn Như khuyên bảo:
- Thôi đường còn dài tương lai còn rộng.Chớ làm dại có ngày vào trại.
Cô đầy kích động nhìn Hạ Hạ,nói hay lắm,cô đã quyết định thông suốt để đời trôi theo gió.
~
~
Hôm nay đột nhiên quản lí tới tìm cô,đặc biệt sai cô đi phục vụ phòng VIP,nghe còn tiền bo cô liền sáng mắt,không cần biết liền vui vẻ đi lên.
Phòng VIP 1111
Bên trong có hai người đàn ông,kẻ bất cần người lạnh nhạt.
Kẻ bất cần - Trình Tử Ngạo - Bạn thân cuả Lạc Hạo Thiiên.
Nếu Lạc Hạo Thiên nắm giữ kinh tế,thì Trình Tử Ngạo lại nắm giử quân sự,gia đình hắn bên chính trị,lại nói hai gia tộc Lạc - Trình không phải vang danh bốn bể sao?
Lạc Hạo Thiên kiêu ngạo - Thì Trình Tử Ngạo lại ngược lại phớt phơ ở rừng hoa,giống như bây bên cạnh hắn toàn là phụ nữ.
Trình Tử Ngạo đôi mắt đào hoa nhìn bạn thân châm chọc nói:
- Như thế nào hôm nay lại ngồi một mình,Á Nhã ngôi sao hạng A đâu rồi? Hay Thiên cậu đổi khẩu vị thích đàn ông?
Lắc lắc ly rượu,nhìn cũng không nhìn Trình Tử Ngạo nhàn nhạt nói:
- Phải trăng dạo này cậu rất rảnh? Nhàn cư vi nên muốn thêm việc?
Đe dọa rõ là đe dọa,Trình Tử Ngạo mấy phần chế nhạo,hắn chỉ giỏi bức người ~
- No no....tớ rất bận...Bận bên phụ nữ ~
Anh hướng mắt ra cửa , tay gõ nhịp nhàng,chờ đợi thỏ con cuả anh ~
~
~
Cô tay bê khay trái cây,vui vẻ tiến vào phòng Vip,cảnh tượng bên trong khiến cô đứng người.
Không tự nhủ phun một câu:
- Trời má cẩu huyết
Trước mặt cô bây giờ là một cảnh rất ư máu chó,một người đàn ông mà ba bốn người phụ nữ,anh ta là t*ng trùng đầu thai sao?
Anh khẻ nhíu mày,tên này lại làm bẩn mắt tiểu bạch thỏ cuả anh,mà như thế nào chỉ nhìn tên kia còn anh? Lạc Hạo Thiên anh không đủ gây chú ý?
Trình Tử Ngạo đen mặt,cẩu huyết,đáng chết dám nói như vậy trước mặt hắn?
Trình Tử Ngạo âm trầm nhìn cô nói:
- Nói lại lần nữa?
Lâm Hàn Như là kẻ chậm tiêu,nghe bảo nhắc lại liền nhắc lại:
- Cẩu huyết nhìn thật cẩu huyết.
Hắn không nghĩ lại bị nói lại lần 2nghiến răng nghiến lợi nói:
- Cô là ai? Muốn chết?
Lâm Hàn Như trở về thực tại,chết mọe cô lại gây hoạ,đang định xin lỗi,thì giọng nam lạnh lẽo vang lên:
- Là vợ cuả bố mày?
Cô há hốc mồm nhìn về phiá phát ra tiêng nói.
Trình Tử Ngạo càng không phải bất ngờ đến đẩy người phụ nữ trong lòng ngã xuống đất,mắt như muốn xuyên thủng người bên cạnh?
Ai cho hắn hiểu chuyện quái gì đang diễn ra?
Hết chương 13.