Tần Dĩnh Xuyên gật đầu: “Đúng vậy, nhưng bên họ hứa sẽ giữ nguyên đội ngũ ban đầu của chúng ta và không can thiệp vào quyết sách cũng như hoạt động hàng ngày.”
Giang Tầm do dự hỏi: “Nhà đầu tư còn có nhượng bộ nữa sao?”
Tần Dĩnh Xuyên nói: “Trước mắt còn đang thảo luận, cái này chỉ là điều kiện đầu tiên phía bọn họ đưa ra cho chúng ta.”
“Vậy thì không tệ.”
Giang Tầm thở phào nhẹ nhõm, lại tiếp tục hỏi: “Nhà đầu tư mới có lai lịch thế nào?”
Tần Dĩnh Xuyên ngập ngừng: “Là Fscaital, một công ty đầu tư nổi tiếng của nước M.”
Fscaital? Vốn FS?
Giang Tầm hỏi tiếp: “Đàn anh, vậy anh đã tìm hiểu chi tiết về tình hình hoạt động của công ty đầu tư này chưa?”
“Đã tìm hiểu rồi, theo như người giới thiệu nói thì công ty này có trụ sở chính ở nước ngoài và có thực lực khá mạnh ở nước M.” Tần Dĩnh Xuyên giới thiệu ngắn gọn: “Anh đã xem qua hồ sơ do một người bạn của anh gửi tới, tóm tắt về các dự án đầu tư của Vốn FS thực hiện ở nước M. Đây thực sự là một công ty đầu tư rất tốt.”
Trương Viên Viên ngắt lời: “Nói như vậy thì nhà đầu tư mới của chúng ta là doanh nghiệp nước ngoài sao?”
Tần Dĩnh Xuyên gật đầu rồi dẫn hai người vào phòng họp: “Đi thôi, vào trong rồi nói tiếp.”
Anh ấy đóng cửa phòng họp, kéo tấm bảng trắng trên bục thuyết trình qua rồi viết ra ba hàng số trên đó.
Đặt bút xuống, Tần Dĩnh Xuyên bắt đầu phân tích: “Hiện tại có ba nhà đầu tư sẵn sàng bỏ vốn vào công ty của chúng ta.”
“Nhà đầu tư thứ nhất chính là Fscaital anh vừa nói.”
“Họ bỏ vào vốn đầu tư là ba ngàn năm trăm vạn, và muốn nắm giữ 33.4% cổ phần.”
“Công ty thứ hai là Vốn Xuyên Mộc, đây là một công ty đầu tư lâu đời ở nước ta. Nhưng công ty này tương đối cẩn thận vì đây là lần đầu tiên họ đầu tư vào ngành truyền thông. Sau khi định giá họ chỉ đồng ý đầu tư năm trăm vạn để nắm giữ 20% cổ phần, hơn nữa họ muốn công ty chúng ta sẽ trở thành công ty con trực thuộc công ty của họ.”
“Người thứ ba lại là một nhà đầu tư cá nhân. Anh ta sẵn sàng đầu tư một trăm vạn để nắm giữ 5% cổ phần.”
Anh ấy tạm dừng một chút rồi nói tiếp: “Đối với các kế hoạch mua lại khác anh sẽ không nhắc đến nữa.”
Giang Tầm nhìn vào ba con số được liệt kê trên bảng, trong lòng có chút suy tính thiệt hơn.
Cô nhìn về phía Tần Dĩnh Xuyên: “Đàn anh, nếu theo như quan điểm của anh thì anh sẽ lựa chọn nhà đầu tư nào?”
Tần Dĩnh Xuyên nhìn về phía bảng trắng, giọng điệu chắc nịch nói: “Anh sẽ đánh liều một trận chọn Vốn FS.”
“Nhưng như vậy có quá mạo hiểm không?” Giang Tầm có chút do dự.
Tần Dĩnh Xuyên trả lời: “Điều này quả thực rất mạo hiểm, nhưng nó có thể giải quyết được nhu cầu cấp thiết của công ty lúc này. Hơn nữa chúng ta có thể dựa vào họ để xâm nhập vào thị trường nước M.”
Trương Viên Viên chống cằm thở dài: “Nếu vậy thì xem ra đầu tư đúng là cái hố sâu.”
Cô ấy lại nói thêm: “Nếu chúng ta có thể đòi hết tất cả các khoản nợ mà khách hàng đang nợ lại thì công ty cũng sẽ không rơi vào tình trạng bị động như hiện tại.”
Tần Dĩnh Xuyên cau mày: “Thật ra anh vốn đã có ý định tiến hành kêu gọi đầu tư lần thứ hai, nhưng anh lại không ngờ công ty đang vận hành suôn sẻ mà đợt kêu gọi góp vốn lần thứ hai lại tới nhanh như vậy.”
Trong lúc nhất thời bầu không khí trong phòng họp trở nên nặng nề.
Vài giây sau, Tần Dĩnh Xuyên phá vỡ sự im lặng đang có: “Không sao hết, chúng ta có mấy ngày để suy xét nên không cần đưa ra quyết định ngay lập tức.”
Anh ấy hít một hơi thật sâu: “Anh sẽ nói chuyện một lần nữa với người đại diện bên phía Vốn FS, hy vọng bên họ có thể nới lỏng thêm các điều khoản.”
Giang Tầm gật đầu: “Vậy được rồi, chuyện này nhờ cả vào anh đấy đàn anh. Đợi lát nữa em sẽ chỉnh sửa lại các tư liệu về hiệu suất hoạt động của công ty chúng ta. Khi anh đi gặp bọn họ bàn bạc thì nhớ mang theo để tăng thêm tính thuyết phục.”
Truyện được edit và đăng tải duy nhất tại lantruyen.vn!
***
Quay trở lại văn phòng, Giang Tầm nhận được điện thoại của Giang Lăng.
“Tầm Tầm, có phải công ty của em đang gặp phải vấn đề gì đúng không?”
Cô còn chưa kịp trả lời lại Giang Lăng đã nhanh chóng đi thẳng vào vấn đề.
Giang Tầm hơi đơ người, theo phản xạ đáp lại: “Chị không cần…”
Giang Lăng nói tiếp: “Tầm Tầm, em không cần giấu chị, chị đã xem tin tức rồi.”
“Trước đây chị đã tìm ra được một số manh mối về việc ba và đứa con riêng kia có thể sẽ bắt đầu xuống tay đối phó với công ty của em. Nhưng chị không ngờ mọi chuyện lại xảy ra nhanh như vậy.”
Giọng nói nghiêm túc của chị ấy hơi ngừng lại, sau đó mới có chút thả lỏng: “Em không cần phải lo lắng về vấn đề tiền vốn. Tiền riêng của chị…”
Trong đầu Giang Tầm bỗng nhiên lóe lên một suy nghĩ, vội ngắt lời chị ấy: “Chị, có phải gần đây chị đang bận rộn đối phó với công ty của ba và đứa con riêng kia không?”
Giang Lăng ngập ngừng: “Đúng vậy.”
“Vậy thì em biết chuyện gì đang diễn ra rồi.”
Giang Tầm từ tốn nói tiếp: “Chị ở tập đoàn đã rất vất vả mới có thể ổn định được chỗ đứng của mình như hiện nay, khắp nơi còn bị kiềm chế làm khó dễ như vậy, cho nên chị không cần phải bận tâm nhiều về việc của em bên này đâu.”
“Chị cứ yên tâm dành hết tâm tư đối phó với đứa con riêng kia thật tốt đi. Việc ở đây em có thể tự mình giải quyết được.”
Giang Lăng: “Nhưng mà Tầm Tầm……”
Giang Tầm nói tiếp: “Nếu lần này chị giúp em thì lần sau sẽ thế nào đây? Em vẫn hy vọng mình có thể tự giải quyết chuyện này.”
“Thực ra chúng em đã tìm ra được nhà đầu tư mới rồi, nhưng mà còn đang chần chừ về các điều khoản hợp tác.”
Sợ chị gái còn lo lắng nên Giang Tầm nói thêm: “Cứ quyết định vậy đi, nếu thật sự em không giải quyết được thì sẽ nhờ chị giúp đỡ.”
Giang Lăng do dự một chút cuối cùng cũng đồng ý: “Được rồi, bất cứ lúc nào cần cứ liên hệ với chị.”
“Em biết rồi.” Giang Tầm mỉm cười nói.
Cúp điện thoại xong, cô thở dài một hơi rồi nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bên ngoài cửa sổ những bông tuyết đang nhẹ nhàng bay xuống.
Truyện được edit và đăng tải duy nhất tại lantruyen.vn!
***
Buổi tối về tới nhà, Giang Tầm vẫn nghĩ đến các vấn đề về việc góp vốn đầu tư nên làm việc gì cũng không quá chú tâm.
“Sao dáng vẻ của em lại thất thần như vậy?”
Phó Dĩ Hành lấy cho cô một ly sữa còn ấm.
Giang Tầm định thần lại mới phát hiện mình cứ nhìn chằm chằm vào chỗ trống trên hồ sơ một lúc lâu.
Cô cầm lấy ly sữa bò, ép hai tay vào thành cốc để làm ấm lòng bàn tay. Giống như nghĩ ra điều gì đó, cô nhìn sang người bên cạnh: “Phó Dĩ Hành, có phải anh vẫn luôn không xem trọng việc em và đàn anh cùng nhau khởi nghiệp không?”
“Muốn anh nói thật?” Phó Dĩ Hành nhướng mày, hơi dừng lại một chút rồi mở miệng: “Tần Dĩnh Xuyên là một người có xuất thân từ học viện truyền thông nên chắc chắn anh ta sẽ có một số mối quan hệ trong đó, nhưng anh ta căn bản không hiểu rõ hết các vấn đề về khởi nghiệp.”
Anh ngồi xuống cạnh cô, giọng điệu bình thản: “Công ty em có rất nhiều phương diện đều đang tồn tại các vấn đề, bỏ qua chuyện lúc trước khi em và anh cùng nói đến phương thức quản lý thì còn có một điểm quan trọng hơn, đó chính là cách thức thu tiền lời.”
“Suy nghĩ của em và Tần Dĩnh Xuyên quá mức hạn hẹp, giống như việc góp vốn này vậy.” Anh tạm dừng lại rồi hỏi: “Tại sao phải kêu gọi đầu tư? Em đã bao giờ suy nghĩ về câu hỏi này chưa?”
Giang Tầm nghi ngờ nói: “Không phải là vì tài chính sao?”
Phó Dĩ Hành khẽ cười, sửa lời cô: “Góp vốn có đôi khi không chỉ vì tài chính. Tại sao có một số công ty tự bản thân nó đã có lợi nhuận cao nhưng tới một giai đoạn nào đó cũng sẽ tiến hành kêu gọi đầu tư?”
Giang Tầm lắc đầu.
Phó Dĩ Hành nói: “Nhà đầu tư phù hợp không chỉ mang lại tiền vốn mà còn mang lại rất nhiều tài nguyên, cũng như khả năng mở rộng về ngành và quy mô phát triển rộng lớn hơn cho các công ty khởi nghiệp.”
Anh đứng dậy, giọng nói vẫn nhàn nhạt như bình thường.
“Vì thế, nếu gặp được nhà đầu tư thích hợp thì cứ hạ thấp điều kiện xuống một chút cũng không phải là ý tồi.”
Giang Tầm trầm ngâm nhìn theo bóng dáng anh.
Truyện được edit và đăng tải duy nhất tại lantruyen.vn!
***
Ba ngày sau, Tần Dĩnh Xuyên đem về một tin tức tốt.
“Lần trước anh đã bàn bạc với người đại diện bên Vốn FS. Hôm qua bên họ đã có câu trả lời, Boss của bọn họ đã đồng ý nhượng bộ còn 31%.”
Giang Tầm ngẩn người: “Vậy là bên họ hiện đang muốn 31% cổ phần?”
Con số này vẫn còn cao, nhưng có thể thấy phía họ đã nhượng bộ rất lớn.
Giang Tầm nghĩ lại rồi phân tích: “Tổng cổ phần của công ty đầu tư Nhất Truyền và cổ phần đầu tư cá nhân của Tôn tổng là 19%.”
Ban đầu cô và Tần Dĩnh Xuyên mỗi người nắm giữ 36% cổ phần, 9% còn lại là của Trương Viên Viên và các cổ đông khác nắm giữ.
“Bây giờ bỏ ra thêm 31% cổ phần thì vốn chủ sở hữu của chúng ta đã tăng thêm được 50% cổ phần.”
Tần Dĩnh Xuyên gật đầu: “Con số này vẫn còn nguy hiểm, nhưng … ít nhất chúng ta vẫn có thể nắm giữ được công ty, điều này rất đáng để thử.”
“Đây là phương án tốt nhất hiện tại.”
Giang Tầm không nói gì, nhưng trong lòng cũng đã ngầm đồng ý với anh ấy.
“Về phần Tôn tổng…” Anh ấy dừng lại rồi nói: “Chờ sau khi góp vốn thành công anh sẽ tranh thủ thuyết phục Tôn tổng bán lại cổ phần cho mình.”
Nói xong, anh nhìn về phía Giang Tầm.
“Đến đây được rồi, bây giờ đưa ra quyết định lựa chọn thôi.”
Truyện được edit và đăng tải duy nhất tại lantruyen.vn!
Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định về việc đầu tư thì ngay ngày hôm sau, FScaital đã cử ra hai đại diện đến đây để thảo luận về việc ký hợp đồng. Cả hai người đại diện đều diện âu phục và đi giày da, dáng vẻ mười phần tinh anh.
Phong cách làm việc của bọn họ cũng rất nhanh gọn và dứt khoát.
Việc trao đổi trên thực tế diễn ra rất thuận lợi nên bước ký hợp đồng tiếp theo chỉ còn là hình thức.
Vì là công ty đầu tư nước ngoài nên văn bản hợp đồng toàn dùng tiếng Anh.
May mắn Giang Tầm và Tần Dĩnh Xuyên đều từng đi du học nước ngoài nên cả hai đều có thể trực tiếp xem xét các điều khoản hợp đồng, sau khi xác nhận các điều khoản đều ổn thỏa không có vấn đề gì thì đặt bút ký tên đóng dấu.
“Vậy, hợp tác vui vẻ.”
“Hợp tác vui vẻ.”
Sau khi bắt tay nhau, hai người đại diện liền thu dọn đồ đạc rời đi.
Trước khi rời đi, hai người họ còn tiết lộ thêm cho Giang Tầm và Tần Dĩnh Xuyên một tin tức.
“Qua mấy ngày nữa Boss của chúng tôi sẽ dành chút thời gian ghé qua đây tham quan công ty của mọi người.”
“Boss lớn của FScaital?” Sau khi tiễn hai người đại diện rời đi, Giang Tầm nhìn sang Tần Dĩnh Xuyên, tò mò hỏi: “Đàn anh, lúc anh qua đó trao đổi với phía họ đã từng gặp qua vị Boss lớn của công ty họ chưa?”
Tần Dĩnh Xuyên lắc đầu: “Anh không thấy, chỉ nghe nói Boss lớn của họ hoạt động chủ yếu ở nước ngoài, rất ít khi tới đây.”
“Phải vậy không?”
Giang Tầm cũng không bận tâm nhiều đến điều này lắm, một lát sau lại hỏi: “Vậy Tôn tổng có liên hệ gì không? Chúng ta có cần liên hệ lại ông ta một chút không?”
Tần Dĩnh Xuyên nói: “Không cần đâu, anh đã đặt lịch hẹn với bên đó rồi.”
“Đừng lo lắng quá, trợ lý của Tôn tổng vừa mới nói với anh là ngày mai ông ta sẽ về nước. Đợi lát nữa anh sẽ đặt lịch hẹn trước với bên công ty đầu tư Nhất Truyền, chúng ta phải tranh thủ gặp được ông ta vào sáng mai.”
“Được.”
Hết thảy mọi thứ đều sắp quay trở lại với quỹ đạo của mình, điều này làm cho tâm tình Giang Tầm cũng vui vẻ theo.
Truyện được edit và đăng tải duy nhất tại lantruyen.vn!
***
Ngày hôm sau, Giang Tầm có một cuộc hẹn với khách hàng nên không thể cùng đi với Tần Dĩnh Xuyên đến công ty đầu tư Nhất Truyền.
Khi cuộc gặp kết thúc thì đã đến giữa trưa.
Giang Tầm vẫn nghĩ đến việc của công ty đầu tư Nhất Truyền nên giữa trưa cũng không ăn cơm, nhanh chóng bắt taxi vội vàng trở về công ty.
Về tới công ty nhân viên lễ tân cho cô biết Tần Dĩnh Xuyên cũng vừa về tới.
Giang Tầm nhanh chóng chạy lên lầu hai gõ cửa phòng làm việc của Tần Dĩnh Xuyên.
“Tiểu Tầm, em về rồi đó à?” Tần Dĩnh Xuyên đứng lên.
Giang Tầm bước vào văn phòng, nóng lòng hỏi: “Đàn anh, hôm nay anh có gặp được Tôn tổng không?”
“Sao vậy, anh nhìn giống như…”
Cô tinh ý nhận thấy biểu cảm của anh ấy có gì đó không đúng.
Sắc mặt Tần Dĩnh Xuyên trầm tư: “Gặp được rồi.”
Lại nghe thấy anh ấy nói tiếp: “Nhưng ông ta lại nói với anh là trước khi đến nước M ông ta đã ký thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần của công ty chúng ta cho bên thứ ba.”
Trái tim Giang Tầm đột nhiên chùn xuống: “Cái gì, Tôn tổng đã chuyển nhượng cổ phần cho ai?”
Tần Dĩnh Xuyên đối diện trực tiếp với cô bằng đôi mắt đen nặng nề, một lúc sau anh ấy mới nói từng chữ: “Là FScaital.”
Trước đây bọn họ đã ký một thỏa thuận đầu tư đầy rủi ro với công ty đầu tư Nhất Truyền.
Trong hợp đồng đó có một điều khoản “Nhà đầu tư được tự do chuyển nhượng cổ phần.”
Nội dung đại khái là nhà đầu tư có thể tự mình quyết định chuyển nhượng cổ phần của bản thân cho người khác mà không cần đến sự đồng ý của họ, cũng như không phải tuân theo bất kỳ quy định nào của “Luật Công ty”.
Mặt Giang Tầm biến sắc: “Vốn FS? Vậy là bọn họ đã sớm có âm mưu từ trước!”
Khuôn mặt Tần Dĩnh Xuyên lạnh như băng: “Anh sẽ điều tra lại lại lịch của công ty này một lần nữa.”
Giang Tầm đang muốn nói tiếp, nhưng bỗng nhiên nghĩ ra được điều gì đó liền xoay người đi lại chỗ máy tính. Cô mở địa chỉ trang web về các doanh nghiệp ra, nhanh chóng gõ chữ “Fscaital”.
Sau đó nặng nề bấm vào nút xác nhận.
Trong nháy mắt, khi thông tin hiện lên trên giao diện màn hình máy tính thì tay của cô cũng lập tức đông cứng.
Fscaital.
Vốn Tầm Tinh.
Giang Tầm nhìn chằm chằm vào kết quả tìm kiếm trong vài giây, cuối cùng yếu ớt buông con chuột ra.
Cô dừng lại nói: “Không cần tra nữa đâu đàn anh, hình như em biết nguồn gốc của công ty này rồi.”
Mẹ kiếp chứ “Doanh nghiệp đầu tư nước ngoài”.
Hôm đó còn nói với cô cái gì mà gặp được nhà đầu tư thích hợp cũng không phải là điều tồi tệ, nên có hạ thấp điều kiện một chút cũng không sao.
Phó Dĩ Hành cái tên đàn ông chó má này, so với tưởng tượng của cô còn chó hơn trăm vạn lần.
Mục đích chính của anh căn bản không phải là 33.4% cổ phần.
Mà là 50%!
Giang Tầm do dự hỏi: “Nhà đầu tư còn có nhượng bộ nữa sao?”
Tần Dĩnh Xuyên nói: “Trước mắt còn đang thảo luận, cái này chỉ là điều kiện đầu tiên phía bọn họ đưa ra cho chúng ta.”
“Vậy thì không tệ.”
Giang Tầm thở phào nhẹ nhõm, lại tiếp tục hỏi: “Nhà đầu tư mới có lai lịch thế nào?”
Tần Dĩnh Xuyên ngập ngừng: “Là Fscaital, một công ty đầu tư nổi tiếng của nước M.”
Fscaital? Vốn FS?
Giang Tầm hỏi tiếp: “Đàn anh, vậy anh đã tìm hiểu chi tiết về tình hình hoạt động của công ty đầu tư này chưa?”
“Đã tìm hiểu rồi, theo như người giới thiệu nói thì công ty này có trụ sở chính ở nước ngoài và có thực lực khá mạnh ở nước M.” Tần Dĩnh Xuyên giới thiệu ngắn gọn: “Anh đã xem qua hồ sơ do một người bạn của anh gửi tới, tóm tắt về các dự án đầu tư của Vốn FS thực hiện ở nước M. Đây thực sự là một công ty đầu tư rất tốt.”
Trương Viên Viên ngắt lời: “Nói như vậy thì nhà đầu tư mới của chúng ta là doanh nghiệp nước ngoài sao?”
Tần Dĩnh Xuyên gật đầu rồi dẫn hai người vào phòng họp: “Đi thôi, vào trong rồi nói tiếp.”
Anh ấy đóng cửa phòng họp, kéo tấm bảng trắng trên bục thuyết trình qua rồi viết ra ba hàng số trên đó.
Đặt bút xuống, Tần Dĩnh Xuyên bắt đầu phân tích: “Hiện tại có ba nhà đầu tư sẵn sàng bỏ vốn vào công ty của chúng ta.”
“Nhà đầu tư thứ nhất chính là Fscaital anh vừa nói.”
“Họ bỏ vào vốn đầu tư là ba ngàn năm trăm vạn, và muốn nắm giữ 33.4% cổ phần.”
“Công ty thứ hai là Vốn Xuyên Mộc, đây là một công ty đầu tư lâu đời ở nước ta. Nhưng công ty này tương đối cẩn thận vì đây là lần đầu tiên họ đầu tư vào ngành truyền thông. Sau khi định giá họ chỉ đồng ý đầu tư năm trăm vạn để nắm giữ 20% cổ phần, hơn nữa họ muốn công ty chúng ta sẽ trở thành công ty con trực thuộc công ty của họ.”
“Người thứ ba lại là một nhà đầu tư cá nhân. Anh ta sẵn sàng đầu tư một trăm vạn để nắm giữ 5% cổ phần.”
Anh ấy tạm dừng một chút rồi nói tiếp: “Đối với các kế hoạch mua lại khác anh sẽ không nhắc đến nữa.”
Giang Tầm nhìn vào ba con số được liệt kê trên bảng, trong lòng có chút suy tính thiệt hơn.
Cô nhìn về phía Tần Dĩnh Xuyên: “Đàn anh, nếu theo như quan điểm của anh thì anh sẽ lựa chọn nhà đầu tư nào?”
Tần Dĩnh Xuyên nhìn về phía bảng trắng, giọng điệu chắc nịch nói: “Anh sẽ đánh liều một trận chọn Vốn FS.”
“Nhưng như vậy có quá mạo hiểm không?” Giang Tầm có chút do dự.
Tần Dĩnh Xuyên trả lời: “Điều này quả thực rất mạo hiểm, nhưng nó có thể giải quyết được nhu cầu cấp thiết của công ty lúc này. Hơn nữa chúng ta có thể dựa vào họ để xâm nhập vào thị trường nước M.”
Trương Viên Viên chống cằm thở dài: “Nếu vậy thì xem ra đầu tư đúng là cái hố sâu.”
Cô ấy lại nói thêm: “Nếu chúng ta có thể đòi hết tất cả các khoản nợ mà khách hàng đang nợ lại thì công ty cũng sẽ không rơi vào tình trạng bị động như hiện tại.”
Tần Dĩnh Xuyên cau mày: “Thật ra anh vốn đã có ý định tiến hành kêu gọi đầu tư lần thứ hai, nhưng anh lại không ngờ công ty đang vận hành suôn sẻ mà đợt kêu gọi góp vốn lần thứ hai lại tới nhanh như vậy.”
Trong lúc nhất thời bầu không khí trong phòng họp trở nên nặng nề.
Vài giây sau, Tần Dĩnh Xuyên phá vỡ sự im lặng đang có: “Không sao hết, chúng ta có mấy ngày để suy xét nên không cần đưa ra quyết định ngay lập tức.”
Anh ấy hít một hơi thật sâu: “Anh sẽ nói chuyện một lần nữa với người đại diện bên phía Vốn FS, hy vọng bên họ có thể nới lỏng thêm các điều khoản.”
Giang Tầm gật đầu: “Vậy được rồi, chuyện này nhờ cả vào anh đấy đàn anh. Đợi lát nữa em sẽ chỉnh sửa lại các tư liệu về hiệu suất hoạt động của công ty chúng ta. Khi anh đi gặp bọn họ bàn bạc thì nhớ mang theo để tăng thêm tính thuyết phục.”
Truyện được edit và đăng tải duy nhất tại lantruyen.vn!
***
Quay trở lại văn phòng, Giang Tầm nhận được điện thoại của Giang Lăng.
“Tầm Tầm, có phải công ty của em đang gặp phải vấn đề gì đúng không?”
Cô còn chưa kịp trả lời lại Giang Lăng đã nhanh chóng đi thẳng vào vấn đề.
Giang Tầm hơi đơ người, theo phản xạ đáp lại: “Chị không cần…”
Giang Lăng nói tiếp: “Tầm Tầm, em không cần giấu chị, chị đã xem tin tức rồi.”
“Trước đây chị đã tìm ra được một số manh mối về việc ba và đứa con riêng kia có thể sẽ bắt đầu xuống tay đối phó với công ty của em. Nhưng chị không ngờ mọi chuyện lại xảy ra nhanh như vậy.”
Giọng nói nghiêm túc của chị ấy hơi ngừng lại, sau đó mới có chút thả lỏng: “Em không cần phải lo lắng về vấn đề tiền vốn. Tiền riêng của chị…”
Trong đầu Giang Tầm bỗng nhiên lóe lên một suy nghĩ, vội ngắt lời chị ấy: “Chị, có phải gần đây chị đang bận rộn đối phó với công ty của ba và đứa con riêng kia không?”
Giang Lăng ngập ngừng: “Đúng vậy.”
“Vậy thì em biết chuyện gì đang diễn ra rồi.”
Giang Tầm từ tốn nói tiếp: “Chị ở tập đoàn đã rất vất vả mới có thể ổn định được chỗ đứng của mình như hiện nay, khắp nơi còn bị kiềm chế làm khó dễ như vậy, cho nên chị không cần phải bận tâm nhiều về việc của em bên này đâu.”
“Chị cứ yên tâm dành hết tâm tư đối phó với đứa con riêng kia thật tốt đi. Việc ở đây em có thể tự mình giải quyết được.”
Giang Lăng: “Nhưng mà Tầm Tầm……”
Giang Tầm nói tiếp: “Nếu lần này chị giúp em thì lần sau sẽ thế nào đây? Em vẫn hy vọng mình có thể tự giải quyết chuyện này.”
“Thực ra chúng em đã tìm ra được nhà đầu tư mới rồi, nhưng mà còn đang chần chừ về các điều khoản hợp tác.”
Sợ chị gái còn lo lắng nên Giang Tầm nói thêm: “Cứ quyết định vậy đi, nếu thật sự em không giải quyết được thì sẽ nhờ chị giúp đỡ.”
Giang Lăng do dự một chút cuối cùng cũng đồng ý: “Được rồi, bất cứ lúc nào cần cứ liên hệ với chị.”
“Em biết rồi.” Giang Tầm mỉm cười nói.
Cúp điện thoại xong, cô thở dài một hơi rồi nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bên ngoài cửa sổ những bông tuyết đang nhẹ nhàng bay xuống.
Truyện được edit và đăng tải duy nhất tại lantruyen.vn!
***
Buổi tối về tới nhà, Giang Tầm vẫn nghĩ đến các vấn đề về việc góp vốn đầu tư nên làm việc gì cũng không quá chú tâm.
“Sao dáng vẻ của em lại thất thần như vậy?”
Phó Dĩ Hành lấy cho cô một ly sữa còn ấm.
Giang Tầm định thần lại mới phát hiện mình cứ nhìn chằm chằm vào chỗ trống trên hồ sơ một lúc lâu.
Cô cầm lấy ly sữa bò, ép hai tay vào thành cốc để làm ấm lòng bàn tay. Giống như nghĩ ra điều gì đó, cô nhìn sang người bên cạnh: “Phó Dĩ Hành, có phải anh vẫn luôn không xem trọng việc em và đàn anh cùng nhau khởi nghiệp không?”
“Muốn anh nói thật?” Phó Dĩ Hành nhướng mày, hơi dừng lại một chút rồi mở miệng: “Tần Dĩnh Xuyên là một người có xuất thân từ học viện truyền thông nên chắc chắn anh ta sẽ có một số mối quan hệ trong đó, nhưng anh ta căn bản không hiểu rõ hết các vấn đề về khởi nghiệp.”
Anh ngồi xuống cạnh cô, giọng điệu bình thản: “Công ty em có rất nhiều phương diện đều đang tồn tại các vấn đề, bỏ qua chuyện lúc trước khi em và anh cùng nói đến phương thức quản lý thì còn có một điểm quan trọng hơn, đó chính là cách thức thu tiền lời.”
“Suy nghĩ của em và Tần Dĩnh Xuyên quá mức hạn hẹp, giống như việc góp vốn này vậy.” Anh tạm dừng lại rồi hỏi: “Tại sao phải kêu gọi đầu tư? Em đã bao giờ suy nghĩ về câu hỏi này chưa?”
Giang Tầm nghi ngờ nói: “Không phải là vì tài chính sao?”
Phó Dĩ Hành khẽ cười, sửa lời cô: “Góp vốn có đôi khi không chỉ vì tài chính. Tại sao có một số công ty tự bản thân nó đã có lợi nhuận cao nhưng tới một giai đoạn nào đó cũng sẽ tiến hành kêu gọi đầu tư?”
Giang Tầm lắc đầu.
Phó Dĩ Hành nói: “Nhà đầu tư phù hợp không chỉ mang lại tiền vốn mà còn mang lại rất nhiều tài nguyên, cũng như khả năng mở rộng về ngành và quy mô phát triển rộng lớn hơn cho các công ty khởi nghiệp.”
Anh đứng dậy, giọng nói vẫn nhàn nhạt như bình thường.
“Vì thế, nếu gặp được nhà đầu tư thích hợp thì cứ hạ thấp điều kiện xuống một chút cũng không phải là ý tồi.”
Giang Tầm trầm ngâm nhìn theo bóng dáng anh.
Truyện được edit và đăng tải duy nhất tại lantruyen.vn!
***
Ba ngày sau, Tần Dĩnh Xuyên đem về một tin tức tốt.
“Lần trước anh đã bàn bạc với người đại diện bên Vốn FS. Hôm qua bên họ đã có câu trả lời, Boss của bọn họ đã đồng ý nhượng bộ còn 31%.”
Giang Tầm ngẩn người: “Vậy là bên họ hiện đang muốn 31% cổ phần?”
Con số này vẫn còn cao, nhưng có thể thấy phía họ đã nhượng bộ rất lớn.
Giang Tầm nghĩ lại rồi phân tích: “Tổng cổ phần của công ty đầu tư Nhất Truyền và cổ phần đầu tư cá nhân của Tôn tổng là 19%.”
Ban đầu cô và Tần Dĩnh Xuyên mỗi người nắm giữ 36% cổ phần, 9% còn lại là của Trương Viên Viên và các cổ đông khác nắm giữ.
“Bây giờ bỏ ra thêm 31% cổ phần thì vốn chủ sở hữu của chúng ta đã tăng thêm được 50% cổ phần.”
Tần Dĩnh Xuyên gật đầu: “Con số này vẫn còn nguy hiểm, nhưng … ít nhất chúng ta vẫn có thể nắm giữ được công ty, điều này rất đáng để thử.”
“Đây là phương án tốt nhất hiện tại.”
Giang Tầm không nói gì, nhưng trong lòng cũng đã ngầm đồng ý với anh ấy.
“Về phần Tôn tổng…” Anh ấy dừng lại rồi nói: “Chờ sau khi góp vốn thành công anh sẽ tranh thủ thuyết phục Tôn tổng bán lại cổ phần cho mình.”
Nói xong, anh nhìn về phía Giang Tầm.
“Đến đây được rồi, bây giờ đưa ra quyết định lựa chọn thôi.”
Truyện được edit và đăng tải duy nhất tại lantruyen.vn!
Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định về việc đầu tư thì ngay ngày hôm sau, FScaital đã cử ra hai đại diện đến đây để thảo luận về việc ký hợp đồng. Cả hai người đại diện đều diện âu phục và đi giày da, dáng vẻ mười phần tinh anh.
Phong cách làm việc của bọn họ cũng rất nhanh gọn và dứt khoát.
Việc trao đổi trên thực tế diễn ra rất thuận lợi nên bước ký hợp đồng tiếp theo chỉ còn là hình thức.
Vì là công ty đầu tư nước ngoài nên văn bản hợp đồng toàn dùng tiếng Anh.
May mắn Giang Tầm và Tần Dĩnh Xuyên đều từng đi du học nước ngoài nên cả hai đều có thể trực tiếp xem xét các điều khoản hợp đồng, sau khi xác nhận các điều khoản đều ổn thỏa không có vấn đề gì thì đặt bút ký tên đóng dấu.
“Vậy, hợp tác vui vẻ.”
“Hợp tác vui vẻ.”
Sau khi bắt tay nhau, hai người đại diện liền thu dọn đồ đạc rời đi.
Trước khi rời đi, hai người họ còn tiết lộ thêm cho Giang Tầm và Tần Dĩnh Xuyên một tin tức.
“Qua mấy ngày nữa Boss của chúng tôi sẽ dành chút thời gian ghé qua đây tham quan công ty của mọi người.”
“Boss lớn của FScaital?” Sau khi tiễn hai người đại diện rời đi, Giang Tầm nhìn sang Tần Dĩnh Xuyên, tò mò hỏi: “Đàn anh, lúc anh qua đó trao đổi với phía họ đã từng gặp qua vị Boss lớn của công ty họ chưa?”
Tần Dĩnh Xuyên lắc đầu: “Anh không thấy, chỉ nghe nói Boss lớn của họ hoạt động chủ yếu ở nước ngoài, rất ít khi tới đây.”
“Phải vậy không?”
Giang Tầm cũng không bận tâm nhiều đến điều này lắm, một lát sau lại hỏi: “Vậy Tôn tổng có liên hệ gì không? Chúng ta có cần liên hệ lại ông ta một chút không?”
Tần Dĩnh Xuyên nói: “Không cần đâu, anh đã đặt lịch hẹn với bên đó rồi.”
“Đừng lo lắng quá, trợ lý của Tôn tổng vừa mới nói với anh là ngày mai ông ta sẽ về nước. Đợi lát nữa anh sẽ đặt lịch hẹn trước với bên công ty đầu tư Nhất Truyền, chúng ta phải tranh thủ gặp được ông ta vào sáng mai.”
“Được.”
Hết thảy mọi thứ đều sắp quay trở lại với quỹ đạo của mình, điều này làm cho tâm tình Giang Tầm cũng vui vẻ theo.
Truyện được edit và đăng tải duy nhất tại lantruyen.vn!
***
Ngày hôm sau, Giang Tầm có một cuộc hẹn với khách hàng nên không thể cùng đi với Tần Dĩnh Xuyên đến công ty đầu tư Nhất Truyền.
Khi cuộc gặp kết thúc thì đã đến giữa trưa.
Giang Tầm vẫn nghĩ đến việc của công ty đầu tư Nhất Truyền nên giữa trưa cũng không ăn cơm, nhanh chóng bắt taxi vội vàng trở về công ty.
Về tới công ty nhân viên lễ tân cho cô biết Tần Dĩnh Xuyên cũng vừa về tới.
Giang Tầm nhanh chóng chạy lên lầu hai gõ cửa phòng làm việc của Tần Dĩnh Xuyên.
“Tiểu Tầm, em về rồi đó à?” Tần Dĩnh Xuyên đứng lên.
Giang Tầm bước vào văn phòng, nóng lòng hỏi: “Đàn anh, hôm nay anh có gặp được Tôn tổng không?”
“Sao vậy, anh nhìn giống như…”
Cô tinh ý nhận thấy biểu cảm của anh ấy có gì đó không đúng.
Sắc mặt Tần Dĩnh Xuyên trầm tư: “Gặp được rồi.”
Lại nghe thấy anh ấy nói tiếp: “Nhưng ông ta lại nói với anh là trước khi đến nước M ông ta đã ký thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần của công ty chúng ta cho bên thứ ba.”
Trái tim Giang Tầm đột nhiên chùn xuống: “Cái gì, Tôn tổng đã chuyển nhượng cổ phần cho ai?”
Tần Dĩnh Xuyên đối diện trực tiếp với cô bằng đôi mắt đen nặng nề, một lúc sau anh ấy mới nói từng chữ: “Là FScaital.”
Trước đây bọn họ đã ký một thỏa thuận đầu tư đầy rủi ro với công ty đầu tư Nhất Truyền.
Trong hợp đồng đó có một điều khoản “Nhà đầu tư được tự do chuyển nhượng cổ phần.”
Nội dung đại khái là nhà đầu tư có thể tự mình quyết định chuyển nhượng cổ phần của bản thân cho người khác mà không cần đến sự đồng ý của họ, cũng như không phải tuân theo bất kỳ quy định nào của “Luật Công ty”.
Mặt Giang Tầm biến sắc: “Vốn FS? Vậy là bọn họ đã sớm có âm mưu từ trước!”
Khuôn mặt Tần Dĩnh Xuyên lạnh như băng: “Anh sẽ điều tra lại lại lịch của công ty này một lần nữa.”
Giang Tầm đang muốn nói tiếp, nhưng bỗng nhiên nghĩ ra được điều gì đó liền xoay người đi lại chỗ máy tính. Cô mở địa chỉ trang web về các doanh nghiệp ra, nhanh chóng gõ chữ “Fscaital”.
Sau đó nặng nề bấm vào nút xác nhận.
Trong nháy mắt, khi thông tin hiện lên trên giao diện màn hình máy tính thì tay của cô cũng lập tức đông cứng.
Fscaital.
Vốn Tầm Tinh.
Giang Tầm nhìn chằm chằm vào kết quả tìm kiếm trong vài giây, cuối cùng yếu ớt buông con chuột ra.
Cô dừng lại nói: “Không cần tra nữa đâu đàn anh, hình như em biết nguồn gốc của công ty này rồi.”
Mẹ kiếp chứ “Doanh nghiệp đầu tư nước ngoài”.
Hôm đó còn nói với cô cái gì mà gặp được nhà đầu tư thích hợp cũng không phải là điều tồi tệ, nên có hạ thấp điều kiện một chút cũng không sao.
Phó Dĩ Hành cái tên đàn ông chó má này, so với tưởng tượng của cô còn chó hơn trăm vạn lần.
Mục đích chính của anh căn bản không phải là 33.4% cổ phần.
Mà là 50%!