Tối hôm sau có tiệc rượu xã giao, mấy tên kia liều mạng chuốc rượu cho tôi, tôi biết ngay không có ý tốt. Thừa dịp vẫn còn tỉnh táo bèn đi vào toilet gọi điện thoại cho bốn mắt.
Không lâu sau bốn mắt đã tới. Tôi nghiêng ngả đứng lên giới thiệu: “Đây là em trai tôi…”
“Biết anh là chồng em rồi, còn giả vờ điên. Thích uống phải không, về nhà chúng ta cùng uống.” Bốn mắt chợt ngồi xuống. “Chuốc say một cô gái, có phải đàn ông hay không vậy? Muốn uống thì để tôi uống cùng!” Cầm một chai rượu rót xuống, uống như uống nước, không ai nói gì, tôi lại tỉnh táo vài phần.
Bốn mắt đem chai rượu ném lên bàn: “Chúng ta đi.” Rồi rất khí khái mang tôi ra ngoài.
Dìu nhau về đến cửa nhà: “Hôm nay anh thật uy phong, trước nay chưa thấy anh như vậy bao giờ.” Tôi móc chìa khóa mở cửa, phía sau “Uỵch” một tiếng, tôi quay đầu, thấy bốn mắt nằm không nhúc nhích như cây gỗ. Tôi vật vã lôi anh ta lên giường, “Ọe” một tiếng, may mắn né nhanh, không bị nôn lên người. “Làm gì thế, muốn nôn phải nói một tiếng chứ…” Tôi vẫn mở miệng giáo huấn anh ta.
“Thuần Tinh, anh thích em, thật sự thật sự rất thích, rất thích em.” Bốn mắt mê man, vẻ mặt đỏ bừng, người toàn mùi rượu.
Diễn kịch không cần nhập tâm như vậy. Tôi đứng dậy rót chén nước. Ngốc chết, tôi nở nụ cười.
Buổi sáng khi tôi nấu cháo xong, bốn mắt tỉnh.
“Rất thơm.” Anh ta vẫn mặc áo ngủ ăn một miếng.
“Họ Lục, tôi cảnh cáo anh, sau này không được uống rượu nữa, đừng khiến tôi phải tha anh về nhà, phải thay quần áo, rửa mặt cho anh, giặt quần áo cho anh, lại còn nấu bữa sáng, …”
“Thuần Tinh, chúng ta kết hôn đi.” Bốn mắt đột nhiên cầm tay của tôi, “Anh biết mình không phù hợp với tiêu chuẩn của em, nhưng anh sẽ cố gắng, để có thể cung cấp một ngày ba bữa nuôi em, anh sẽ làm việc thật tốt, cho em sống thoải mái. Anh sẽ nấu cơm, cũng sẽ rửa bát, tuy rằng mặt nạ dưa chuột của em rất đáng sợ, anh cũng sẽ không nói gì, không, là không để ý. Anh sẽ giúp em mát-xa, mát-xa mặt, mát-xa lưng, mát-xa đến cả chân. Sẽ trả chi phí lặt vặt cho em, khi em bị say đưa em về nhà. Quan trọng nhất là, anh rất yêu em.” Nhìn anh ta nói một lèo, mặt đỏ hồng. Định làm… làm cái gì vậy.
“Thế này cũng gọi là cầu hôn à? Không có nhẫn, còn mặc áo ngủ! Em, muốn nhẫn kim cương, là loại rất lớn.”
“Em chờ chút.”
Kết cục đại đoàn viên rất cũ kỹ, tôi cũng nghĩ vậy. Không bằng diễn ra một chi tiết lạ, thu dọn quần áo, lập tức chạy trốn đi.
Bốn mắt ăn mặc chỉnh tề ôm hoa lấy từ phòng khách, đứng ở trước cửa phòng tôi: “Nhẫn đã chuẩn bị từ lâu, kim cương không phải rất lớn, nhưng anh cam đoan về sau sẽ đổi cái lớn hơn.” Anh nhìn thấy vali trong tay tôi, “Em làm gì vậy?”
“À, ăn mặc theo mùa thôi. Em đem đồ mùa hè dọn ra, cất đồ mùa đông vào trong vali.” Nói xong, tôi dùng một chiêu “hổ đói vồ cừu” nhảy lên, dù sao cũng không phải thục nữ rồi, hung hăng hôn, thừa dịp anh choáng váng quay cuồng, nhấc chân đá vali vào gầm giường. Rời nhà trốn đi? Ai thích chơi thì cứ việc.
– Hết –
Thuần kim: Vàng ròng.
DINK: Dual incomes no kids – gia đình có hai người đi làm nhưng không có con.
Thuần chân: Ngây thơ.
Không lâu sau bốn mắt đã tới. Tôi nghiêng ngả đứng lên giới thiệu: “Đây là em trai tôi…”
“Biết anh là chồng em rồi, còn giả vờ điên. Thích uống phải không, về nhà chúng ta cùng uống.” Bốn mắt chợt ngồi xuống. “Chuốc say một cô gái, có phải đàn ông hay không vậy? Muốn uống thì để tôi uống cùng!” Cầm một chai rượu rót xuống, uống như uống nước, không ai nói gì, tôi lại tỉnh táo vài phần.
Bốn mắt đem chai rượu ném lên bàn: “Chúng ta đi.” Rồi rất khí khái mang tôi ra ngoài.
Dìu nhau về đến cửa nhà: “Hôm nay anh thật uy phong, trước nay chưa thấy anh như vậy bao giờ.” Tôi móc chìa khóa mở cửa, phía sau “Uỵch” một tiếng, tôi quay đầu, thấy bốn mắt nằm không nhúc nhích như cây gỗ. Tôi vật vã lôi anh ta lên giường, “Ọe” một tiếng, may mắn né nhanh, không bị nôn lên người. “Làm gì thế, muốn nôn phải nói một tiếng chứ…” Tôi vẫn mở miệng giáo huấn anh ta.
“Thuần Tinh, anh thích em, thật sự thật sự rất thích, rất thích em.” Bốn mắt mê man, vẻ mặt đỏ bừng, người toàn mùi rượu.
Diễn kịch không cần nhập tâm như vậy. Tôi đứng dậy rót chén nước. Ngốc chết, tôi nở nụ cười.
Buổi sáng khi tôi nấu cháo xong, bốn mắt tỉnh.
“Rất thơm.” Anh ta vẫn mặc áo ngủ ăn một miếng.
“Họ Lục, tôi cảnh cáo anh, sau này không được uống rượu nữa, đừng khiến tôi phải tha anh về nhà, phải thay quần áo, rửa mặt cho anh, giặt quần áo cho anh, lại còn nấu bữa sáng, …”
“Thuần Tinh, chúng ta kết hôn đi.” Bốn mắt đột nhiên cầm tay của tôi, “Anh biết mình không phù hợp với tiêu chuẩn của em, nhưng anh sẽ cố gắng, để có thể cung cấp một ngày ba bữa nuôi em, anh sẽ làm việc thật tốt, cho em sống thoải mái. Anh sẽ nấu cơm, cũng sẽ rửa bát, tuy rằng mặt nạ dưa chuột của em rất đáng sợ, anh cũng sẽ không nói gì, không, là không để ý. Anh sẽ giúp em mát-xa, mát-xa mặt, mát-xa lưng, mát-xa đến cả chân. Sẽ trả chi phí lặt vặt cho em, khi em bị say đưa em về nhà. Quan trọng nhất là, anh rất yêu em.” Nhìn anh ta nói một lèo, mặt đỏ hồng. Định làm… làm cái gì vậy.
“Thế này cũng gọi là cầu hôn à? Không có nhẫn, còn mặc áo ngủ! Em, muốn nhẫn kim cương, là loại rất lớn.”
“Em chờ chút.”
Kết cục đại đoàn viên rất cũ kỹ, tôi cũng nghĩ vậy. Không bằng diễn ra một chi tiết lạ, thu dọn quần áo, lập tức chạy trốn đi.
Bốn mắt ăn mặc chỉnh tề ôm hoa lấy từ phòng khách, đứng ở trước cửa phòng tôi: “Nhẫn đã chuẩn bị từ lâu, kim cương không phải rất lớn, nhưng anh cam đoan về sau sẽ đổi cái lớn hơn.” Anh nhìn thấy vali trong tay tôi, “Em làm gì vậy?”
“À, ăn mặc theo mùa thôi. Em đem đồ mùa hè dọn ra, cất đồ mùa đông vào trong vali.” Nói xong, tôi dùng một chiêu “hổ đói vồ cừu” nhảy lên, dù sao cũng không phải thục nữ rồi, hung hăng hôn, thừa dịp anh choáng váng quay cuồng, nhấc chân đá vali vào gầm giường. Rời nhà trốn đi? Ai thích chơi thì cứ việc.
– Hết –
Thuần kim: Vàng ròng.
DINK: Dual incomes no kids – gia đình có hai người đi làm nhưng không có con.
Thuần chân: Ngây thơ.