- Thì ra hắn chính là Hàn Đông? Không ngờ xem ra hắn cũng quá trẻ so với sức tưởng tượng.
Nghe xong phần tự giới thiệu của Hàn Đông, trong lòng rất nhiều người vô cùng kinh ngạc.
Trên thực tế là người trong thể chế, hơn nữa còn là người có tiềm năng, đương nhiên sẽ thích chú ý một số người tương đối xuất sắc, âm thầm phân cao thấp. Hàn Đông tuy trẻ tuổi, nhưng vài năm này danh tiếng tạo ra cũng không nhỏ, trước đây mọi người có thể không mấy quan tâm, nhưng công tác kinh doanh thành thị của thành phố Tân Châu, những người có mặt đều có thể hiểu rõ. Dù sao rất nhiều người có mặt cũng đều là những lãnh đạo của thành phố, cho nên đối với chuyện này tương đối chú ý.
Đối với mọi người mà nói, cái tên Hàn Đông như sấm bên tai, chỉ là trên căn bản mọi người chỉ nghe được tên của Hàn Đông, mà chưa từng gặp qua con người của Hàn Đông. Hiện giờ nhìn thấy chính Hàn Đông lại không ngờ quá trẻ tuổi, tự nhiên vô cùng kinh ngạc.
Tô Xán ngồi đó, nhìn thấy phản ứng của mọi người đối với Hàn Đông, trong lòng vô cùng buồn bực, vốn dĩ y vẫn cảm thấy Phó giám đốc trẻ tuổi như mình được tham gia vào lớp nghiên cứu, chắc chắn sẽ làm náo động. Nhưng hiện tại mà xem, chỉ sợ trước mặt Hàn Đông, mình không có khả năng nổi bật rồi.
Quả nhiên, Hàn Đông đã nổi bật ngay từ trước, cho đến lúc Tô án tự giới thiệu, mọi người bèn không có gì ngạc nhiên.
Hai người so ra, Hàn Đông có được ưu thế không ít, trước tiên Hàn Đông là học viên duy nhất trong lớp dưới ba mươi tuổi, tiếp theo ngoại hình của Hàn Đông tuấn tú, ôn hòa và nụ cười khiến người khác cảm thấy thân thiện, và đồng thời Hàn Đông tạo được hòa khí, khiến người khác không kiềm chế có hảo cảm với hắn. Còn Tô Xán, vì xuất thân tốt, từ nhỏ có tính cao ngạo, tự giác cao hơn so với người khác, tinh thần đó toát lên thân phận trên cao, tự nhiên không dễ dàng làm cho người khác có cảm giác dễ gần.
Đây vẫn chỉ là so sánh của bước đầu, nếu hai người cùng đứng chung, vậy thì cảm xúc của mọi người lại càng tăng thêm. Chính vì vậy, hứng thú của mọi người đối với Hàn Đông vẫn xa vời hơn so với Tô Xán.
Về phần Tô Xán, Hàn Đông quả thật giống như một ngôi sao sáng, khiến hào quang của mình hoàn toàn bị che khuất.
Trên thực tế, y không hề biết, mình thật ra không có nhiều ánh hào quang.
Khi mọi người tự giới thiệu xong, theo lệ thường, phải thành lập tổ đảng ủy rồi, tuy đến cấp bậc này, trong trường đảng tạo một chức vụ cũng không có nhiều tác dụng. Nhưng ít ra cũng có chút tán thành và vinh dự, cho nên một số người vẫn tương đối coi trọng.
Sau khi chủ nhiệm Chu Triết Chân tuyên bố quy tắc, một số người bắt đầu lên khán đài tự đề cử mình.
- Hàn Đông, anh cũng tham gia tranh cử cán bộ đi.
Đường Thụy mỉm cười nói.
Hàn Đông nói:
- Đang ngồi ở đây đều là lão đại, tôi đâu có tư cách đó.
Đường Thụy nói:
- Cái này lại không dựa theo thân phận, anh lên đó cam đoan không có nhiều vấn đề, tôi tin có rất nhiều người ủng hộ anh.
Hàn Đông mỉm cười nói, không tỏ thái độ. Hắn thấy, có làm cán bộ lớp này hay không đều không sao cả.
Lúc này Đường Thụy đứng lên, lớn tiếng nói:
- Các bạn, tôi đề cử Hàn Đông đảm nhận lớp trưởng của lớp chúng ta, tuổi tác của hắn nhỏ nhất, phải nên vất vả phục vụ cho mình, mọi người nói có đúng không?
- Đúng vậy…
Một số người bèn cười đáp lại.
Hàn Đông không khỏi cười một cái, hắn không ngờ Đường Thụy bỗng nhiên đứng lên tiến cử mình, hơn nữa còn là vị trí lớp trưởng. Tuy cái này hơi hư ảo, nhưng có thể làm lớp trưởng trong một lớp học nghiên cứu cán bộ toàn tinh anh, vậy cũng nói lên năng lực của một người. Ít ra có một điều, chính là nhất định phải nhận được tán đồng của mọi người trong lớp, điều này thật sự rất khó.
Chủ nhiệm Chu Triết Chân mỉm cười ghi tên Hàn Đông lên bảng, người tranh cử lớp trưởng không ít, đến lúc đó còn cần đến mọi người bỏ phiếu quyết định.
Hàn Đông nói với vẻ mặt mỉm cười của Đường Thụy đang ngồi xuống:
- Chủ nhiệm Đường, sao anh không đi tranh cử, ngược lại đẩy tôi đi.
Đường Thụy cười nói:
- Tôi và anh không giống nhau, bình thường tôi còn phải xử lý một số chuyện, cho nên không thể có quá nhiều thời gian, dù sao hiện tại anh thực tập thoát ly, tuyên dương một chút tinh thần, phục vụ tốt cho bạn học trong lớp cũng là tốt thôi.
Anh ta từ đầu tới cuối, đều nói đề cử Hàn Đông đảm nhận lớp trưởng là vì muốn hắn phục vụ cho mọi người, cho nên rất dễ dàng nhận được những người đồng tình. Dù sao trong mắt mọi người, Hàn Đông tuy cấp bậc không thấp, hơn nữa công việc làm có tiếng tăm, nhưng hắn dù sao tuổi tác nhỏ cũng không nhỏ, là tiểu huynh đệ, cho nên Đường Thụy cứ nghĩ cách nói phục vụ mọi người để đề cử Hàn Đông đảm nhận lớp trưởng, trong lòng mọi người đều tán thành.
- Không ngờ tên này muốn làm lớp trưởng?
Tô Xán phẫn nộ trong lòng, y cảm thấy hành động của Đường Thụy là nghe theo ý của Hàn Đông,
- Tên này ưu thích làm náo động…
Ngoài việc chửi thầm, Tô Xán quả thật cũng không có cách nào, vốn dĩ y cũng được xem là người ưu tú, nhưng so với Hàn Đông, lại quá thua xa, y đương nhiên cảm thấy buồn bực.
Sau phần bỏ phiếu bầu, Hàn Đông nhận được ba mươi phiếu
Thậm chí vượt quá số phiếu của Bí thư chi bộ Đảng. Lớp nghiên cứu này tổng cộng có ba mươi lăm học viên, Hàn Đông có thể nhận được ba mươi phiếu ủng hộ, quả thật khiến người khác kinh ngạc, cho dù là bản thân Hàn Đông cũng không tưởng được.
- Nếu mọi người đã thấy như vậy, thế thì tôi cung kính không bằng tuân lệnh, nhất định sẽ phục vụ tốt cho mọi người, mong mọi người sau này ủng hộ nhiều.
Hàn Đông diễn đạt rất đơn giản, ánh mắt lướt qua Tô Xán, nhìn thấy y bĩu môi, trong lòng không kiềm được cười một cái, tiểu tử này chắc chắn không phục, tuy nhiên y không phục cũng không làm được gì, đấy là mong ước của mọi người.
Chu Triết Chân nói:
- Hiện tại Ban ủy và chi bộ Đảng đã được chứng thực, đây là kết quả do các bạn tự đề cử và bầu chọn dân chủ, nếu như sau này các bạn cho rằng người nào trong Ban ủy hoặc chi bộ Đảng làm không được tốt, như vậy chỉ cần có mười học viên nhất trí đồng ý, bèn được tiến hành sửa đổi, sau này trong lớp sẽ không tiến hành bầu chọn Ban ủy, chi bộ Đảng nữa. Các bạn học viên đều có kinh nghiệm phong phú, tôi tin các bạn nhất định có thể tự quản lý, tự phục vụ tốt.
Sau họp lớp, lớp trưởng Hàn Đông liền thực hiện chức vụ, cùng đi theo Chu Triết Chân để nhận giáo án đưa cho mọi người.
Xong dữ liệu tương ứng, Hàn Đông lại nói:
- Vì giao lưu của sau này tốt hơn, tôi chuẩn bị làm một mục lục, đợi chút mời các vị phối hợp đăng ký dữ liệu.
Đối với đề nghị của hắn, mọi người đều không có ý kiến, đồng thời là cầu còn không được, dù sao mọi người trên căn bản đều trong thời kỳ được thăng chức, hiện tại lại có thể trở thành bạn học, đương nhiên có rất nhiều giao lưu, liền cố gắng dệt lên mạng lưới quan hệ, điều này rất có ích cho phát triển sau này. Cái gọi là núi không dời thì nước chảy vòng qua, nói không chừng một ngày nào đó mọi người cùng đi chung với nhau, cũng nói không chừng ngày nào đó có thể dùng được loại người nào.
Thân trong quan trường, mọi người đều không ngừng dệt lên cho mình một mạng lưới quan hệ, không ngừng rộng mở, trăm phương nhìn kế để những người có ích với tiền đồ của mình được lọt vào mạng lưới này. Còn trong lớp nghiên cứu cấp cao này, liền cung cấp cho mọi người một bước đệm để mở rộng mạng lưới quan hệ của mình.
Hàn Đông trước tiên đưa số di động của mình cho mọi người, để mọi người có chuyện gì có thể tìm hắn, sau đó liền cùng với các cán bộ khác bắt đầu đăng ký dữ liệu của mọi người, dữ liệu này vì muốn mọi người sau này dễ dàng tìm hiểu, liên lạc, cho nên đăng ký rất chi tiết.
Hàn Đông đến lúc này, cơ bản đều dùng nụ cười để đón tiếp, mọi người đều trêu đùa hay nói giỡn với lớp trưởng này.
- Hàn Đông, anh là lớp trưởng, nên mời chúng tôi dùng cơm nha.
Một chàng trai đeo kính viền vàng lên tiếng.
- Đúng, lúc nãy chúng tôi cũng bầu anh một phiếu.
Người chàng trai mập mạp ngồi bên cạnh y lên tiếng.
Hàn Đông mỉm cười nói:
- Không thành vấn đề, đợi đến cuối tuần, tôi mời mọi người liên hoan.
người đeo kính vừa điền dữ liệu, vừa cười nói:
- Ha ha, xem ra chọn anh làm lớp trưởng quả thực không tệ, rất nhanh có được ăn rồi.
Hàn Đông mỉm cười, thật ra những người ngồi đây lại thiếu một bữa cơm sao, chẳng qua mọi người muốn tìm lý do, tăng thêm tìm hiểu giữa mọi người với nhau mà thôi.
Mọi người đều là người trong quan trường, thật sự muốn kết giao, cũng nên cẩn thận, cũng không thể vừa mới bắt đầu đã thành thật với nhau, là cần đến các cơ hội. Mà thông qua dùng cơm, giải trí tiến hành làm quen là cách tốt nhất mà mọi người lựa chọn để thông qua làm quen với nhau.
Nhìn thấy Hàn Đông cùng mọi người nói cười vui vẻ, trong lòng Tô Xán bèn không thoải mái, lần này anh ta không làm được cán bộ gì trong lớp, cứ tưởng nhìn thấy Đường Thụy tiến cử Hàn Đông làm lớp trưởng, y liền dứt khoát không tham gia tranh cử bất kỳ vị trí nào, y không ngờ trở thành tay sai của Hàn Đông, tuy tất cả đều là hư danh.
Buổi trưa, bên trong phòng bồi dưỡng, toàn bộ học viên đều có mặt, nghe bài báo cáo “Tăng cường tố chất cán bộ, nâng cao trình độ chấp chính” của Ủy viên Trung ương bộ Chính trị, Trưởng ban Tổ chức Tôn Trí Uy, sau đó cả lớp nghe theo tinh thần của cán bộ Tôn Trí Uy để tiến hành thảo luận.
Thứ sáu, Hàn Đông tìm đến một tiệm ăn yên tĩnh, mời toàn bộ bạn học dùng cơm, Tô Xán với lý do có việc không đi. Còn lại toàn bộ ba mươi bốn người, ngoài Hàn Đông ra, trong đó toàn cán bộ cấp giám đốc sở, mọi người chia làm bốn bàn, uống rượu, trò chuyện, rất vui vẻ.
Đương nhiên, trên bàn ăn Hàn Đông trở thành một trong các đề tài mà mọi người quan tâm, rất nhiều người vô cùng quen thuộc đối với tên của hắn, hiện tại nhìn thấy con người thật của hắn, đương nhiên cũng muốn nắm bắt cơ hội giao lưu với hắn. Dù sao mọi người thấy, một mặt Hàn Đông có thể làm ra nhiều việc, nói lên khả năng làm việc của hắn rất mạnh, mặt khác cũng nói lên thân phận phía sau hắn chắc chắn có bối cảnh vô cùng vững chắc, nếu không đổi là người khác làm cùng một việc, e là hiệu quả sẽ không tốt.
Hàn Đông cũng rất vui giao lưu với mọi người, những người này chính là tinh anh của quan trường các nơi, cùng giao lưu nhiều với họ cũng có ích. Đương nhiên Hàn Đông không dễ dàng chào hỏi họ, dù sao họ đi đến cấp độ này, phía sau ắt hẳn có bối cảnh, tùy tiện ra tay ngược lại không tốt.
Hàn Đông và Đường Thụy vừa nói chuyện vừa nhanh đi đến phòng học
Có hai việc cần làm trong ngày hôm nay. Một là các học viên theo sự lãnh đạo của chủ nhiệm bầu ra ban cán bộ và thành viên kết nạp Đảng. Đồng thời làm rõ kỉ luật và yêu cầu trong thời gian học tập. Hai là trong chiều nay có buổi nghi thức, nghe nói có Ủy viên cục chính trị, trưởng ban tổ chức Trung Ương Tôn Trí Uy đến tham dự và phát biểu.
Đã có rất nhiều người ngồi trong phòng, mọi người đều đang hàn huyên nói chuyện.
Hàn Đông và Đường Thụy vừa bước vào lớp học lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, suy cho cùng thì Hàn Đông thật sự quá trẻ trông anh như là thư kí của Đường Thụy, nhưng mọi người đều biết đến tham gia lớp nghiên cứu cán bộ cao cấp này không được mang theo thư kí, lẽ nào người thanh niên trẻ này cũng đến tham gia lớp nghiên cứu này?
- Xem ra mọi người rất quan tâm đến anh đấy.
Đường Thụy mỉm cười ngồi xuống nói.
- Cùng đi với anh khiến tôi có áp lực rất lớn
Hàn Đông cười nói.
- Chủ nhiệm Đường nói đùa rồi. Tôi thấy bọn họ bị phong thái của anh làm cho mất hồn rồi.
Đường Thụy nói :
- Tôi thì có phong thái gì, nếu có thì cũng bị anh che phủ hết rồi.
- Là cán bộ cấp phó giám đốc sở trẻ như Hàn Đông anh ấy à, toàn quốc không có mấy ai đâu, hơn nữa anh còn là phó bí thư thành phố cấp , cân lượng của phó giám đốc sở này rất cao, thậm chí nếu đem so sánh với giám đốc sở chúng tôi thì còn quan trọng gấp mấy lần ấy chứ.
Hàn Đông cười gượng nói:
- Chủ nhiệm Đường đừng đùa vậy, tôi làm sao dám so sánh với chủ nhiệm Đường.
Lúc ngẩng nhìn lên cánh cửa thì thấy có hai người đi đến, Hàn Đông không khỏi ngây người ngạc nhiên, trong lòng thầm nghĩ
“Đây đúng là oan gia ngõ hẹp”.
Hai người đi vào một là người trung niên, Hàn Đông không quen biết, còn người thanh niên còn lại thì Hàn Đông biết, chính là oan gia đối đầu của hắn, có thể nói chính là đối thủ trong vận mệnh của hắn - Tô Xán
“Tên Tô Xán này hình như cũng cùng mình được đề bạt làm phó giám đốc sở. Lần này cũng dự lớp nghiên cứu này, lẽ nào anh ta cũng được đề bạt sao?”
Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ
“Hắn ta đúng là đồ ma quỉ không được siêu thoát, xem ra kiếp này mình và hắn khó tránh khỏi việc cạnh tranh nhau”.
Đường Thụy thấy sắc mặt của Hàn Đông cũng hơi giật mình, nhìn theo ánh mắt của hắn thì thấy Tô Xán, anh cũng hơi ngạc nhiên, nói:
-Anh ta là ai, xem ra vẫn còn rất trẻ
Hàn Đông hơi mỉm cười nói:
- Anh ta tên Tô Xán, hình như làm việc tại bộ Dân Chính
Đường Thụy hỏi:
- Các anh biết nhau ah, anh ta không phải là giám đốc sở chứ?
Hàn Đông hơi lắc đầu nói:
- Không phải
Đường Thụy lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nói:
- Hóa ra cũng là phó giám đốc sở như anh, việc này khiến tôi dễ chịu một chút, vốn dĩ có một người như anh đã khiến tôi cảm thất áp lực rất lớn rồi, nếu như lại thêm một giám đốc trẻ nữa thì thật khó sống nổi rồi.
Hàn Đông cười nói:
- Chủ nhiệm Đường, ông không phải cố giả vờ, trên tay ông đang cầm không phải Thượng Phương bảo kiếm sao, đấy mới là quyền cao chức trọng chứ.
Đường Thụy lắc đầu nói:
- Không tốt như anh nghĩ đâu. Phòng Đốc tra kì thực là phối hợp các ngành nghề sản xuất, công tác nghiệp vụ, chúng tôi đều là phụng mệnh mà làm thôi.
Hàn Đông cũng rõ điều này. Suy cho cùng nếu quả thật có việc lớn xảy ra thật thì chắc chắn không phải việc phòng Đốc tra của văn phòng nội các Chính Phủ có thể tự mình làm lấy được, nhưng cũng không phải vì nguyên nhân này mà coi thường hiệu quả của phòng Đốc tra.
Dù sao đây cũng thuộc một phần giám sát của nội các văn phòng chính phủ, và cũng có cơ hội tiếp xúc với lãnh đạo nhiều hơn một chút, nhiều khi cũng chính là phụng mệnh cấp trên hành sự, nhưng bọn họ một khi hành động thì như cầm Thượng Phương Bảo Kiếm trên tay, muốn gió được gió.
Mới tuổi đã làm cán bộ phó giám đốc sở, Tô Xán rất lấy làm tự hào, trong đầu y nghĩ năm ngoái đã là phó giám đốc sở rồi, giờ lại đến tham gia lớp nghiên cứu dành cho cán bộ cao cấp, đợi đến sau khi kết thúc khóa này không lâu thì đoán chừng có thể được đề bạt lên chức giám đốc sở.
Mới ngoài tuổi đã đạt đến cấp bậc như vậy. Trong cả nước Trung Hoa này cũng không có được bao nhiêu người. Bởi vậy tuy y biết rõ những học viên tham gia lớp nghiên cứu này đều có cấp bậc cao hơn mình nhưng trong lòng y vẫn có cảm giác vượt trội hơn cả, dù sao y bây giờ cũng trở thành cán bộ trẻ được bồi dưỡng trọng điểm của Tô Gia, cũng là người có tiền đồ nhất trong thế hệ thứ nhà Tô Gia, đừng nói đến chức giám đốc sở, tương lai y có kì vọng sẽ là phó chủ tịch nước rồi chủ tịch nước.
Đi cùng y vào phòng học là bộ trưởng bộ tài chính Trần Khiết Tân, hai người này có quan hệ do quá trình công tác làm việc. Lần này cùng đến tham gia lớp nghiên cứu cao cấp này cũng xem như là người quen. Ý của Tô Xán là nhân dịp này có cơ hội cùng nhau học tập để sau người này lôi kéo các thế lực bên trong về phía y, như vậy y có thể chứng minh năng lực của chính y cho ông nội và những người khác đúng không
- Ủa…
Tô Xán ngồi xuống vừa mới quay đầu thì nhìn thấy Hàn Đông chỗ ngồi phía trước, trong lòng chợt giật mình
“Tên tiểu tử này sao cũng đến tham gia lớp nghiên cứu này, anh ta hình như chỉ có tuổi? Lẽ nào chuẩn bị lên cấp giám đốc sở sao? Đây chẳng phải quá đáng quá sao”
Cũng giống như Hàn Đông, Tô Xán bây giờ đã xem Hàn Đông là đối thủ cạnh tranh của chính mình, đối với hoàn cảnh của Hàn Đông cũng hiểu rất rõ
Y hơn Hàn Đông tuổi, mặc dù cùng làm cán bộ phó giám đốc sở, nhưng Hàn Đông lại đảm nhiệm lãnh đạo ở thành phố cấp , tính cấp bậc rõ ràng cao hơn rất nhiều, điều này khiến y cảm thấy khó chịu, lại thêm Hàn Đông nhỏ hơn y tuổi, xem ra cũng không nhiều lắm, nhưng trong thời khắc quyết định người lãnh đạo, nhỏ hơn một tuổi cũng có thể quyết định thắng bại, vốn dĩ y cho rằng lần này rốt cuộc có thể tiến trước một bước bởi giữa giám đốc sở và phó giám đốc vẫn còn cách biệt khá lớn, thế nhưng bây giờ thấy Hàn Đông ở đây khiến y rất buồn bực, cảm giác sự vượt trội đột nhiên vụt mất.
Trần Khiết Tân ngồi bên cạnh Tô Xán, nhìn thấy y đang nhìn người thanh niên ngồi trước mặt, sắc mặt có phần trùng lại, liền hỏi
- Người kia là ai?
Tô Xán hít một hơi, cố nén sự khó chịu trong lòng nói:
- Anh ta là Hàn Đông
- Hàn Đông
Trần Khiết Tân hơi ngẩn ra, sau đó mặt sáng lên hiểu ra liền nói:
- Tôi biết rồi, là Hàn Đông làm chính trị công khai, hình thức Phú Nghĩa, còn cả Chương trình kinh doanh thành phố đúng không, không ngờ anh ta cũng đến tham gia lớp nghiên cứu này, xem ra anh ta tiến gần tới đề bạt lần này.
Vốn dĩ tham gia lớp nghiên cứu trường Đảng cũng không nhất định cần đề bạt, nhưng Hàn Đông cũng giống như Tô Xán, cả hai người đều đang làm phó giám đốc sở, lại đến tham gia lớp nghiên cứu dành cho cán bộ cao cấp của cấp hướng tới giám đốc sở, tình hình này không giống như lúc trước, cũng hiển nhiên là tổ chức đã có ý đồ cất nhắc. Lần này họ cùng đến đọ cao thấp.
Nhìn thấy Trần Khiết Tân hơi có vẻ dao động, Tô Xán một hồi buồn chán đột nhiên cảm thấy bộ mặt tên này có phần đáng ghét, đáng nhẽ ra y muốn lôi kéo Trần Khiết Tân, cảm thấy người này cũng không tồi, nhưng nhìn thấy ông ta quan tâm tới Hàn Đông như vậy, tận đáy lòng y bỗng nảy sinh ghét tên này.
Trần Khiết Tân rất nhanh nhận ra thay đổi vẻ mặt của Tô Xán, thầm trách mình không kiềm chế được cảm xúc. Bên cạnh anh cũng là một phó giám đốc sở trẻ tuổi, trước mặt y khoe khoang thành tích của người khác điều này không phải khiến y khó chịu sao, ông ta cũng biết người nâng đỡ đằng sau Tô Xán, vì vậy cũng có ý tiếp cận Tô Xán, xem tình hình nếu như có thể làm quen với bậc trưởng bối của y thì sẽ tiến thêm một bước trong tương lai không phải là không có khả năng.
Lúc này, chủ nhiệm Chu Triết Chân bước lên bục giảng, trên mặt luôn nở nụ cười thân thiện, nói:
- Chào mọi người, hoan nghênh các vị đến tham gia lớp nghiên cứu kì này, tôi biết mỗi người ngồi đây trên cương vị của mình đều là đồng chí lãnh đạo nhưng nếu đã đến đây thì thân phận mọi người chỉ có một đó là học viên, hi vọng những ngày tháng sau này chúng ta có thể vui vẻ bên nhau, cũng hi vọng các vị ngồi đây học tập được vui vẻ. Mặc dù không ít học viên đã biết rồi nhưng tôi cũng xin giới thiệu trước tôi là Chu Triết Chân…
Cả phòng im lặng, mọi người đều là nhân vật ưu tú đến từ trong cơ chế, mặc dù hiện tại là thân phận học viên nhưng tố chất căn bản đều có đủ. Trong lúc nghe Chu Triết Chân nói, mọi người đều giữ im lặng, mỗi người có dáng vẻ như đang lắng nghe, nhưng họ có phải thật lòng nghe lời giảng của Chu Triết Chân không lại là chuyện khác.
Đương nhiên trong lòng đại đa số mọi người đều kính trọng chủ nhiệm Chu, mặc dù cấp bậc của ông có thể không cao bằng những người đang ngồi đây, nhưng người ta chẳng có liên quan gì đến phạm vi quyền lực của anh cả, anh có đem chiếc ghế lãnh đạo đặt trước mặt ông ta thì cũng chẳng có tác dụng gì cả, hơn nữa ông ta là nhân viên công tác trong trường Đảng, là chủ nhiệm lớp mọi người, mà vừa mới nói rất rõ ràng đấy thôi, người ngồi trong lớp học này chỉ có một thân phận thống nhất chính là học viên bình thường, cho nên cũng chẳng có ai đem thân phận của mình ra mà coi thường chủ nhiệm Chu Triết Chân.
- Mọi người đến từ khắp mọi nơi sắp trải qua ba tháng học tập và sinh sống ở đây, sau đây mời mọi người tự giới thiệu về mình một cách đơn giản bao gồm họ tên, đơn vị, sở trường, sở thích… để mọi người gần gũi hiểu rõ nhau hơn
Chu Triết Chân mỉm cười nói, ngay sau đó học viên đầu tiên bên cạnh cửa bắt đầu tự giới thiệu về bản thân.
Hàn Đông và Đường Thụy ngồi ở vị tri giữa ở phía trước, nghe mấy người phía trước đang tự giới thiệu. Hàn Đông phát hiện ra một điểm giống nhau là những người kia chỉ giới thiệu họ tên, đơn vị công tác đến phần sở thích và sở trường thì không ai đề cập đến, dường như những người này ngoài việc làm quan, công việc ra còn những cái khác đều không biết gì.
Kì thực mọi người không kém nhau là bao, có người thì cố gắng chăm chỉ làm việc có người thì đều có chỗ dựa cả rồi, có người nào lại đi nuôi dưỡng sở trường, sở thích đâu, mặt khác cho dù có đi chăng nữa chỉ sợ cũng không dám nói ra.
Không lâu sau thì đến lượt Hàn Đông, hắn đứng lên nói không nhanh cũng không chậm:
- Chào thầy Chu và các bạn, tôi tên là Hàn Đông, đến từ thành phố Tân Châu tỉnh Tây Xuyên.
Sau đó trong lúc mọi người vỗ tay thì anh ngồi xuống
Chu Triết Chân mỉm cười nói:
- Tiện đây tôi nói luôn, đồng chí Hàn Đông là học viên trẻ nhất của lớp chúng ta trong kì này
Kì thực không cần Chu Triết Chân nhắc, trong lúc đứng lên tự giới thiệu hầu như tất cả mọi người trong lớp đều tập trung vào Hàn Đông, mọi người đều rất tò mò về người thanh niên quá trẻ tuổi này, tự nhiên muốn biết người thanh niên này rút cuộc là thần thánh phương nào
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
- Thì ra hắn chính là Hàn Đông? Không ngờ xem ra hắn cũng quá trẻ so với sức tưởng tượng.
Nghe xong phần tự giới thiệu của Hàn Đông, trong lòng rất nhiều người vô cùng kinh ngạc.
Trên thực tế là người trong thể chế, hơn nữa còn là người có tiềm năng, đương nhiên sẽ thích chú ý một số người tương đối xuất sắc, âm thầm phân cao thấp. Hàn Đông tuy trẻ tuổi, nhưng vài năm này danh tiếng tạo ra cũng không nhỏ, trước đây mọi người có thể không mấy quan tâm, nhưng công tác kinh doanh thành thị của thành phố Tân Châu, những người có mặt đều có thể hiểu rõ. Dù sao rất nhiều người có mặt cũng đều là những lãnh đạo của thành phố, cho nên đối với chuyện này tương đối chú ý.
Đối với mọi người mà nói, cái tên Hàn Đông như sấm bên tai, chỉ là trên căn bản mọi người chỉ nghe được tên của Hàn Đông, mà chưa từng gặp qua con người của Hàn Đông. Hiện giờ nhìn thấy chính Hàn Đông lại không ngờ quá trẻ tuổi, tự nhiên vô cùng kinh ngạc.
Tô Xán ngồi đó, nhìn thấy phản ứng của mọi người đối với Hàn Đông, trong lòng vô cùng buồn bực, vốn dĩ y vẫn cảm thấy Phó giám đốc trẻ tuổi như mình được tham gia vào lớp nghiên cứu, chắc chắn sẽ làm náo động. Nhưng hiện tại mà xem, chỉ sợ trước mặt Hàn Đông, mình không có khả năng nổi bật rồi.
Quả nhiên, Hàn Đông đã nổi bật ngay từ trước, cho đến lúc Tô án tự giới thiệu, mọi người bèn không có gì ngạc nhiên.
Hai người so ra, Hàn Đông có được ưu thế không ít, trước tiên Hàn Đông là học viên duy nhất trong lớp dưới ba mươi tuổi, tiếp theo ngoại hình của Hàn Đông tuấn tú, ôn hòa và nụ cười khiến người khác cảm thấy thân thiện, và đồng thời Hàn Đông tạo được hòa khí, khiến người khác không kiềm chế có hảo cảm với hắn. Còn Tô Xán, vì xuất thân tốt, từ nhỏ có tính cao ngạo, tự giác cao hơn so với người khác, tinh thần đó toát lên thân phận trên cao, tự nhiên không dễ dàng làm cho người khác có cảm giác dễ gần.
Đây vẫn chỉ là so sánh của bước đầu, nếu hai người cùng đứng chung, vậy thì cảm xúc của mọi người lại càng tăng thêm. Chính vì vậy, hứng thú của mọi người đối với Hàn Đông vẫn xa vời hơn so với Tô Xán.
Về phần Tô Xán, Hàn Đông quả thật giống như một ngôi sao sáng, khiến hào quang của mình hoàn toàn bị che khuất.
Trên thực tế, y không hề biết, mình thật ra không có nhiều ánh hào quang.
Khi mọi người tự giới thiệu xong, theo lệ thường, phải thành lập tổ đảng ủy rồi, tuy đến cấp bậc này, trong trường đảng tạo một chức vụ cũng không có nhiều tác dụng. Nhưng ít ra cũng có chút tán thành và vinh dự, cho nên một số người vẫn tương đối coi trọng.
Sau khi chủ nhiệm Chu Triết Chân tuyên bố quy tắc, một số người bắt đầu lên khán đài tự đề cử mình.
- Hàn Đông, anh cũng tham gia tranh cử cán bộ đi.
Đường Thụy mỉm cười nói.
Hàn Đông nói:
- Đang ngồi ở đây đều là lão đại, tôi đâu có tư cách đó.
Đường Thụy nói:
- Cái này lại không dựa theo thân phận, anh lên đó cam đoan không có nhiều vấn đề, tôi tin có rất nhiều người ủng hộ anh.
Hàn Đông mỉm cười nói, không tỏ thái độ. Hắn thấy, có làm cán bộ lớp này hay không đều không sao cả.
Lúc này Đường Thụy đứng lên, lớn tiếng nói:
- Các bạn, tôi đề cử Hàn Đông đảm nhận lớp trưởng của lớp chúng ta, tuổi tác của hắn nhỏ nhất, phải nên vất vả phục vụ cho mình, mọi người nói có đúng không?
- Đúng vậy…
Một số người bèn cười đáp lại.
Hàn Đông không khỏi cười một cái, hắn không ngờ Đường Thụy bỗng nhiên đứng lên tiến cử mình, hơn nữa còn là vị trí lớp trưởng. Tuy cái này hơi hư ảo, nhưng có thể làm lớp trưởng trong một lớp học nghiên cứu cán bộ toàn tinh anh, vậy cũng nói lên năng lực của một người. Ít ra có một điều, chính là nhất định phải nhận được tán đồng của mọi người trong lớp, điều này thật sự rất khó.
Chủ nhiệm Chu Triết Chân mỉm cười ghi tên Hàn Đông lên bảng, người tranh cử lớp trưởng không ít, đến lúc đó còn cần đến mọi người bỏ phiếu quyết định.
Hàn Đông nói với vẻ mặt mỉm cười của Đường Thụy đang ngồi xuống:
- Chủ nhiệm Đường, sao anh không đi tranh cử, ngược lại đẩy tôi đi.
Đường Thụy cười nói:
- Tôi và anh không giống nhau, bình thường tôi còn phải xử lý một số chuyện, cho nên không thể có quá nhiều thời gian, dù sao hiện tại anh thực tập thoát ly, tuyên dương một chút tinh thần, phục vụ tốt cho bạn học trong lớp cũng là tốt thôi.
Anh ta từ đầu tới cuối, đều nói đề cử Hàn Đông đảm nhận lớp trưởng là vì muốn hắn phục vụ cho mọi người, cho nên rất dễ dàng nhận được những người đồng tình. Dù sao trong mắt mọi người, Hàn Đông tuy cấp bậc không thấp, hơn nữa công việc làm có tiếng tăm, nhưng hắn dù sao tuổi tác nhỏ cũng không nhỏ, là tiểu huynh đệ, cho nên Đường Thụy cứ nghĩ cách nói phục vụ mọi người để đề cử Hàn Đông đảm nhận lớp trưởng, trong lòng mọi người đều tán thành.
- Không ngờ tên này muốn làm lớp trưởng?
Tô Xán phẫn nộ trong lòng, y cảm thấy hành động của Đường Thụy là nghe theo ý của Hàn Đông,
- Tên này ưu thích làm náo động…
Ngoài việc chửi thầm, Tô Xán quả thật cũng không có cách nào, vốn dĩ y cũng được xem là người ưu tú, nhưng so với Hàn Đông, lại quá thua xa, y đương nhiên cảm thấy buồn bực.
Sau phần bỏ phiếu bầu, Hàn Đông nhận được ba mươi phiếu
Thậm chí vượt quá số phiếu của Bí thư chi bộ Đảng. Lớp nghiên cứu này tổng cộng có ba mươi lăm học viên, Hàn Đông có thể nhận được ba mươi phiếu ủng hộ, quả thật khiến người khác kinh ngạc, cho dù là bản thân Hàn Đông cũng không tưởng được.
- Nếu mọi người đã thấy như vậy, thế thì tôi cung kính không bằng tuân lệnh, nhất định sẽ phục vụ tốt cho mọi người, mong mọi người sau này ủng hộ nhiều.
Hàn Đông diễn đạt rất đơn giản, ánh mắt lướt qua Tô Xán, nhìn thấy y bĩu môi, trong lòng không kiềm được cười một cái, tiểu tử này chắc chắn không phục, tuy nhiên y không phục cũng không làm được gì, đấy là mong ước của mọi người.
Chu Triết Chân nói:
- Hiện tại Ban ủy và chi bộ Đảng đã được chứng thực, đây là kết quả do các bạn tự đề cử và bầu chọn dân chủ, nếu như sau này các bạn cho rằng người nào trong Ban ủy hoặc chi bộ Đảng làm không được tốt, như vậy chỉ cần có mười học viên nhất trí đồng ý, bèn được tiến hành sửa đổi, sau này trong lớp sẽ không tiến hành bầu chọn Ban ủy, chi bộ Đảng nữa. Các bạn học viên đều có kinh nghiệm phong phú, tôi tin các bạn nhất định có thể tự quản lý, tự phục vụ tốt.
Sau họp lớp, lớp trưởng Hàn Đông liền thực hiện chức vụ, cùng đi theo Chu Triết Chân để nhận giáo án đưa cho mọi người.
Xong dữ liệu tương ứng, Hàn Đông lại nói:
- Vì giao lưu của sau này tốt hơn, tôi chuẩn bị làm một mục lục, đợi chút mời các vị phối hợp đăng ký dữ liệu.
Đối với đề nghị của hắn, mọi người đều không có ý kiến, đồng thời là cầu còn không được, dù sao mọi người trên căn bản đều trong thời kỳ được thăng chức, hiện tại lại có thể trở thành bạn học, đương nhiên có rất nhiều giao lưu, liền cố gắng dệt lên mạng lưới quan hệ, điều này rất có ích cho phát triển sau này. Cái gọi là núi không dời thì nước chảy vòng qua, nói không chừng một ngày nào đó mọi người cùng đi chung với nhau, cũng nói không chừng ngày nào đó có thể dùng được loại người nào.
Thân trong quan trường, mọi người đều không ngừng dệt lên cho mình một mạng lưới quan hệ, không ngừng rộng mở, trăm phương nhìn kế để những người có ích với tiền đồ của mình được lọt vào mạng lưới này. Còn trong lớp nghiên cứu cấp cao này, liền cung cấp cho mọi người một bước đệm để mở rộng mạng lưới quan hệ của mình.
Hàn Đông trước tiên đưa số di động của mình cho mọi người, để mọi người có chuyện gì có thể tìm hắn, sau đó liền cùng với các cán bộ khác bắt đầu đăng ký dữ liệu của mọi người, dữ liệu này vì muốn mọi người sau này dễ dàng tìm hiểu, liên lạc, cho nên đăng ký rất chi tiết.
Hàn Đông đến lúc này, cơ bản đều dùng nụ cười để đón tiếp, mọi người đều trêu đùa hay nói giỡn với lớp trưởng này.
- Hàn Đông, anh là lớp trưởng, nên mời chúng tôi dùng cơm nha.
Một chàng trai đeo kính viền vàng lên tiếng.
- Đúng, lúc nãy chúng tôi cũng bầu anh một phiếu.
Người chàng trai mập mạp ngồi bên cạnh y lên tiếng.
Hàn Đông mỉm cười nói:
- Không thành vấn đề, đợi đến cuối tuần, tôi mời mọi người liên hoan.
người đeo kính vừa điền dữ liệu, vừa cười nói:
- Ha ha, xem ra chọn anh làm lớp trưởng quả thực không tệ, rất nhanh có được ăn rồi.
Hàn Đông mỉm cười, thật ra những người ngồi đây lại thiếu một bữa cơm sao, chẳng qua mọi người muốn tìm lý do, tăng thêm tìm hiểu giữa mọi người với nhau mà thôi.
Mọi người đều là người trong quan trường, thật sự muốn kết giao, cũng nên cẩn thận, cũng không thể vừa mới bắt đầu đã thành thật với nhau, là cần đến các cơ hội. Mà thông qua dùng cơm, giải trí tiến hành làm quen là cách tốt nhất mà mọi người lựa chọn để thông qua làm quen với nhau.
Nhìn thấy Hàn Đông cùng mọi người nói cười vui vẻ, trong lòng Tô Xán bèn không thoải mái, lần này anh ta không làm được cán bộ gì trong lớp, cứ tưởng nhìn thấy Đường Thụy tiến cử Hàn Đông làm lớp trưởng, y liền dứt khoát không tham gia tranh cử bất kỳ vị trí nào, y không ngờ trở thành tay sai của Hàn Đông, tuy tất cả đều là hư danh.
Buổi trưa, bên trong phòng bồi dưỡng, toàn bộ học viên đều có mặt, nghe bài báo cáo “Tăng cường tố chất cán bộ, nâng cao trình độ chấp chính” của Ủy viên Trung ương bộ Chính trị, Trưởng ban Tổ chức Tôn Trí Uy, sau đó cả lớp nghe theo tinh thần của cán bộ Tôn Trí Uy để tiến hành thảo luận.
Thứ sáu, Hàn Đông tìm đến một tiệm ăn yên tĩnh, mời toàn bộ bạn học dùng cơm, Tô Xán với lý do có việc không đi. Còn lại toàn bộ ba mươi bốn người, ngoài Hàn Đông ra, trong đó toàn cán bộ cấp giám đốc sở, mọi người chia làm bốn bàn, uống rượu, trò chuyện, rất vui vẻ.
Đương nhiên, trên bàn ăn Hàn Đông trở thành một trong các đề tài mà mọi người quan tâm, rất nhiều người vô cùng quen thuộc đối với tên của hắn, hiện tại nhìn thấy con người thật của hắn, đương nhiên cũng muốn nắm bắt cơ hội giao lưu với hắn. Dù sao mọi người thấy, một mặt Hàn Đông có thể làm ra nhiều việc, nói lên khả năng làm việc của hắn rất mạnh, mặt khác cũng nói lên thân phận phía sau hắn chắc chắn có bối cảnh vô cùng vững chắc, nếu không đổi là người khác làm cùng một việc, e là hiệu quả sẽ không tốt.
Hàn Đông cũng rất vui giao lưu với mọi người, những người này chính là tinh anh của quan trường các nơi, cùng giao lưu nhiều với họ cũng có ích. Đương nhiên Hàn Đông không dễ dàng chào hỏi họ, dù sao họ đi đến cấp độ này, phía sau ắt hẳn có bối cảnh, tùy tiện ra tay ngược lại không tốt.