- Vừa rồi Bí thư Hàn gọi điện thoại tới, yêu cầu Ủy ban Kỷ luật thành lập tổ công tác chuyên án, tiến hành điều tra vấn đề trong tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước.
Gác điện thoại xuống, Trương Bảo Nam nói với hai vị Phó chủ nhiệm:
- - Chuyện này, chúng ta phải khẩn trương nắm bắt, gần đây Thành ủy rất coi trọng vấn đề của doanh nghiệp nhà nước, Ủy ban Kỷ luật phải nhanh chóng hành động, tôi thấy như thế này, tổ công tác do anh Vương phụ trách, nhanh chóng điều động nhân viên có năng lực bắt đầu công tác.
Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Vương Trạch Hoa gật đầu, nói:
- - Nếu Chủ nhiệm Trương đã chọn, tôi cũng không có ý kiến gì. Nhưng vấn đề của doanh nghiệp nhà nước dính líu đến rất nhiều người, e là lực cản không nhỏ.
Trương Bảo Nam mỉm cười, nói:
- - Tôi cũng biết trong tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước tồn tại rất nhiều vấn đề, các mặt liên quan rất rộng. Nhưng tôi thấy lần này Bí thư Hàn đã hạ quyết tâm, dưới sự lãnh đạo kiên cường của Thành ủy, Ủy ban Kỷ luật chúng ta chỉ dựa theo quy định pháp luật liên quan thực hiện chức trách của mình, xử lý tốt các chi tiết thì không có gì phải lo lắng.
Vị Phó chủ nhiệm Tiền Thanh Bái cười, nói:
- - Chủ nhiệm Trương nói rất đúng, chỉ cần công tác của chúng ta làm vững chắc rồi, vấn đề sẽ không lớn. Hơn nữa Bí thư Hàn coi trọng việc này như vậy, nhất định sẽ ủng hộ chúng ta mạnh mẽ.
Trương Bảo Nam nói:
- - Nếu làm công tác kiểm tra kỷ luật, chúng ta không được e sợ, bây giờ Thành ủy đã hạ quyết tâm phải chỉnh đốn các vấn đề tồn tại trong tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước, chúng ta phải toàn lực ứng phó, thực hiện tốt công việc của mình.
- - Về vấn đề của Vương Khánh Lâm và Hoàng Tùng, tôi đã báo cáo với Bí thư Hàn rồi, Bí thư Hàn tỏ ý hết sức ủng hộ công việc của Ủy ban Kỷ luật chúng ta, yêu cầu chúng ta mạnh dạn làm việc, cẩn thận tìm bằng chứng. Bây giờ hai anh cũng ở đây, vậy phân công luôn, anh Vương phụ trách Vương Khánh Lâm, anh Tiền phụ trách Hoàng Tùng, nhanh chóng phá được hai vụ án này, cũng dễ ăn nói với Thành ủy.
Tuy rằng bây giờ vấn đề của Vương Khánh Lâm và Hoàng Tùng, còn có vài chi tiết chưa được làm rõ, nhưng cũng không cản trở Ủy ban Kỷ luật thành phố triển khai công việc.
Nếu không, Trương Bảo Nam cũng sẽ không đi báo cáo với Hàn Đông.
Vương Trạch Hoa nói:
- - Chủ nhiệm Trương yên tâm, vấn đề của hai người kia về cơ bản đã làm rõ rồi, chỉ cần điều tra xác thực một số chi tiết cụ thể, sẽ nhanh chóng kết thúc vụ án.
Tiền Thanh Bái cũng nói:
- - Đúng vậy, vấn đề của bọn họ sẽ nhanh chóng điều tra ra.
Hàn Đông trong phòng làm việc, đang tiến hành chỉ thị thêm với Bì Trí Ba về việc thanh tra vấn đề tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước, để cho anh ta yên tâm mạnh dạn triển khai công việc, không phải sợ đắc tội với người khác, nhất định phải làm rõ tất cả các vấn đề, đào ra tất cả sâu mọt.
- Trong công việc cụ thể của phòng Kiểm soát, cũng phải chú ý liên hệ nhiều hơn với Ủy ban Kỷ luật, triển khai công việc đốc thúc điểu tra từ nhiều góc độ, toàn phương diện, anh là Chánh văn phòng Kiểm soát, phải chịu trách nhiệm, đồng thời bất kể dính líu đến ai, đều phải nghiêm túc điều tra đến cùng, không được nể tình.
Bì Trí Ba cung kính ngồi ở trước mặt Hàn Đông, cung kính nói:
- - Bí thư Hàn cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của anh, kiên quyết đánh trận này cho tốt.
- - Đúng, phải có tinh thần này.
Hàn Đông rất hài lòng với thái độ của anh ta,
- - Phải xem sự việc lần này giống như một cuộc chiến, phải chiến đấu với những tham quan ô lại, phần tử phạm pháp chiếm đoạt tài sản của nhà nước, hơn nữa còn phải đánh thắng.
Bì Trí Ba trong lòng có chút phấn kích, Hàn Đông coi trọng vấn đề tồn tại trong tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước như vậy, đồng thời giao vấn đề này cho mình xử lý, đó chính là tin tưởng mình.
“Chỉ cần mình biểu hiện tốt, Bí thư Hàn chắc chắn sẽ hài lòng, sau này trên con đường làm quan không chừng có thể tiến thêm một bước. Cho dù cấp bậc không thể nâng cao, nhưng cũng có thể chủ quản một phương, làm Bí thư Huyện ủy, Bí thư Quận ủy chẳng hạn, chắc sẽ không vấn đề gì.”
Cho nên Bì Trí Ba trong lòng hạ quyết tâm, nhất định phải toàn lực triển khai công việc, dù gặp phải bao nhiêu khó khăn, đều phải dũng cảm đối mặt.
Sau khi Bì Trí Ba đi rồi, Hàn Đông ngồi trong phòng làm việc suy nghĩ một hồi, sau đó cầm điện thoại lên, gọi điện cho cha mình.
- - Tiểu Đông, có chuyện gì sao?
Giọng nói điềm đạm của cha truyền đến.
Hàn Đông cảm thấy ấm áp trong lòng.
Tuy rằng cách nhau rất xa, nhưng trước mắt Hàn Đông hiện lên vẻ mặt hiền hậu của cha, cảm giác dường như cha đang đứng ở trước mặt mình.
Cho tới nay, Hàn Đông vẫn cảm nhận sâu sắc sự ấm áp của gia đình, bất luận là cha, mẹ hay là dì cùng với những người thân khác, đều làm cho Hàn Đông cảm thấy vô cùng thân thiết.
Đặc biệt là sau khi Hàn Đông tái sinh, cảm giác này càng thêm sâu sắc.
Cho dù ông cụ luôn luôn nghiêm khắc, Hàn Đông vẫn cảm nhận được sự quan tâm và lo lắng thầm kín từ ông.
Âm thầm cảm động một hồi, Hàn Đông nói:
- - Cha, có chút chuyện công việc, con muốn nói chuyện với cha.
Sở dĩ hắn gọi điện cho Hàn Chính nói chuyện doanh nghiệp nhà nước ở thành phố Vinh Châu, là muốn nhắc nhở cha mình, dù sao Hàn Chính bây giờ là Bí thư của một tỉnh, chỉ cần ông ta nhận thức được nhiều vấn đề lớn đang tồn tại trong tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước, và bằng lòng triển khai công việc thanh tra, như vậy là có khả năng làm những việc người khác chưa từng làm, và có thể gây sự chú ý của tầng cao hơn, kéo theo phản hồi suy nghĩ về vấn đề tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước trên toàn quốc.
Hơn nữa nếu Hàn Chính cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, vậy ông ta sẽ trao đối với ông cụ, như vậy so với việc Hàn Đông trao đổi với ông cụ thì hiệu quả sẽ tốt hơn.
Dù sao Hàn Đông bây giờ chỉ có kinh nghiệm của một thành phố cấp 3, nhưng nếu Hàn Chính nói với ông cụ về chuyện này, sẽ là đứng trên cương vị của một tỉnh, là kinh nghiệm của một tỉnh, tình hình sẽ khác đi.
Nếu đã phát hiện ra vấn đề, Hàn Đông liền muốn giải quyết xong vấn đề này, dù sao mình giải quyết được vấn đề này ở thành phố Vinh Châu, cũng mong rằng trên dưới Trung Hoa đều quan tâm đến vấn đề này, ít ra đây cũng là một việc ích nước lợi dân.
Nghe xong Hàn Đông nói về vấn đề trong tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước ở thành phố Vinh Châu, Hàn Chính trầm mặc một hồi, rồi hỏi:
- - Về vấn đề này, con nghĩ thế nào?
Hàn Đông nói:
- - Con cảm thấy tình hình này, không chỉ là hiện tượng có ở thành phố Vinh Châu, e là trên dưới Trung Hoa đều tồn tại ít nhiều vấn đề. Bây giờ con đã yêu cầu phòng Kiểm soát Thành ủy tiến hành điều tra vấn đề trong tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước, đồng thời yêu cầu Ủy ban Kỷ luật thành lập tổ công tác chuyên án phụ trách thanh tra, chỉ cần phát hiện có vấn đề, sẽ kiên quyết điều tra tới cùng.
- - Vậy con cảm thấy, cha cũng nên triển khai công tác thanh tra như vậy ở tỉnh Vân Điền?
- - Đúng vậy, nếu tồn tại vấn đề, như vậy chúng ta không nên tránh né, mà phải nghĩ cách giải quyết, toàn quốc có nhiều doanh nghiệp nhà nước như vậy, nếu không chỉnh đốn tốt, con không biết sẽ thất thoát bao nhiêu tài sản của nhà nước, không biết có bao nhiêu tư nhân trong quá trình này mà qua một đêm đã trở nên giàu có, đây chính là tổn thất lợi ích của quốc gia, của nhân dân. Bất cứ một người có lương tri, muốn làm một phen sự nghiệp, đều không thể ngồi yên không quan tâm đến.
Hàn Chính nghe xong, cười nói:
- - Đứa con này, lại muốn chiếu tướng ta rồi, xem ra ta không động một chút không được rồi?
Hàn Đông mỉm cười, nói:
- - Cha, cha là Bí thư Tỉnh ủy Vân Điền, nhân dân toàn tỉnh đều trông chờ vào cha, con biết cha nhất định sẽ xử lý nghiêm việc này.
Hàn Chính không vui, nói:
- - Thằng con này bớt rót mật cho ta, có phải muốn ta nói chuyện với ông?
Hàn Đông biết ý tưởng của mình không thể giấu được cha, và Hàn Đông cũng không có ý định giấu diếm ý đồ của mình, bèn cười nói:
- - Đúng vậy, cha là Bí thư Tỉnh ủy đi nói chuyện, hiệu quả chắc chắn là sẽ tốt hơn gấp nhiều lần so với một Bí thư Thành ủy nho nhỏ đi nói.
- Con…
Cảm thấy Hàn Đông dường như lộ ra vẻ tinh nghịch, trong lòng Hàn Chính cũng cảm thấy ấm áp.
Nói thật, Hàn Chính cũng cảm thấy vô cùng nể nang trước sự phát triển của Hàn Đông, có đứa con như vậy cảm thấy thật kiêu hãnh và tự hào.
Đồng thời, Hàn Đông chỉ thể hiện cảm xúc đối với người nhà, cũng làm cho ông ta cảm thấy yên tâm.
- - Vậy con đã từng nghĩ, doanh nghiệp nhà nước liên quan đến lợi ích của rất nhiều người, nếu con quyết tâm làm rõ vấn đề, sẽ phải đắc tội với rất nhiều người và thế lực.
- - Cha, con đã từng nghĩ rồi, nhưng muốn làm một chút chuyện, sao có thể không đắc tội với người khác. Hơn nữa, con bây giờ đang nhằm vào một loại hiện tượng, không phải là nhằm vào một cá nhân, tuy rằng bao gồm tất cả những người muốn xà xẻo doanh nghiệp nhà nước, nhưng nếu đắc tội với tất cả mọi người, cũng không có vấn đề gì. Từ xưa đến nay, tất cả những người làm việc đại sự, làm sao có thể việc gì cũng để ý đến thái độ và cách nhìn của người khác.
Cũng chỉ có lúc cùng cha nói chuyện phiếm, Hàn Đông mới hoàn toàn cởi mở, trong lòng có suy nghĩ gì đều trực tiếp nói ra.
Hàn Chính không khỏi bật cười ha hả, nói:
- - Giọng điệu của thằng con này cũng thật lớn đấy, nhưng con nói cũng có lý, đương nhiên, con đã dũng cảm đắc tội với tất cả mọi người, vậy phải chuẩn bị tâm lý chịu áp lực của tất cả mọi người mới được.
Hàn Đông nói:
- - Con đã chuẩn bị tâm lý, hơn nữa, không phải còn có cha sao?
- - Hóa ra là con chuẩn bị lấy ta làm bia đỡ đạn?
- - Con dựa vào bố, là điều hiển nhiên.
Hàn Đông cũng nói đùa, bởi vì hắn hiểu rõ cha hắn thật ra đã tiếp nhận đề nghị của hắn, như vậy tiếp theo cha hắn nhất định sẽ triển khai một loạt công việc ở tỉnh Vân Điển, đồng thời còn nói chuyện với ông cụ.
Dựa vào tính tình của ông cụ, ông cụ mà biết trong tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước tồn tại nhiều vấn đề như vậy, nhất định sẽ ra tay. Đến lúc đó ông cụ sẽ nói chuyện với Thủ tướng Nam Tuần, nếu hai ông lão hợp lại, tầng cao của Trung Hoa bây giờ chắc chắn sẽ không dám không coi trọng.
“Mình đã hết sức cố gắng rồi, rốt cuộc có hiệu quả đến thế nào, đành phải nghe mệnh trời.” Hàn Đông nói chuyện xong với cha mình, ngồi xuống tự nhủ nói.
Cuộc hội ý Bí thư kết thúc, Khâu Hiểu Mai sắc mặt u ám đi ra.
Bà ta biết, điều chỉnh nhân sự lần này, mình muốn có lợi ích gì, về cơ bản đều không thể rồi.
Cũng có khả năng là, trong điều chỉnh nhân sự toàn thành phố, chỉ e lợi ích vốn dĩ thuộc về mình, phải vứt bỏ đi một ít.
Dù sao trong số những người dựa vào bà ta, có không ít là lãnh đạo ban nghành ở dưới quyền Ủy ban nhân dân thành phố.
Mà Hàn Đông và Khương Vinh Quang liên hợp lại, muốn điều chỉnh lớn nhân sự của các ban nghành của Ủy ban nhân nhân thành phố, thì không thể không liên lụy đến người của bà ta.
Trong cuộc hội ý Bí thư, mấy người chủ yếu là bàn bạc ứng cử viên của mấy vị trí quan trọng, còn một số ứng cử viên khác đợi quyết định thì sẽ để cho mọi người thảo luận trên cuộc họp Hội nghị thường vụ.
Phó bí thư, Bí thư Đảng ủy Công an Sử Gia Hồng từ văn phòng của Hàn Đông đi ra, khẽ thở dài nhẹ nhõm một hơi, điều chỉnh nhân sự lần này cũng không dính đến hệ thống chính trị pháp luật, lợi ích của ông ra ít ra không bị tổn hại.
“Khâu Hiểu Mai đã xảy ra chuyện gì, lần trước không phải hợp tác tốt với Hàn Đông sao, sao giờ Hàn Đông và Khương Vinh Quang lại liên thủ lại đối phó với bà ta?” Sử Gia Hồng trong lòng có chút khó hiểu.
Trong cuộc hội ý Bí thư, tuy rằng Khâu Hiểu Mai nhiều lần thể hiện quyền phát biểu về mặt nhân sự của bà ta, nhưng vì Hàn Đông và Khương Vinh Quang đã câu kết trước với nhau, cho nên lời nói của Khâu Hiểu Mai cơ bản đều là vô nghĩa, không có tác dụng.
Điều này làm cho Sử Gia Hồng có chút khó hiểu, không biết Khâu Hiểu Mai sao lại chọc giận Hàn Đông rồi.
Lẽ ra quan hệ giữa Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố, rất khó đạt được cân bằng.
Nhưng thật ra giữa Bí thư Thành ủy và Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng, dễ đạt được cân bằng.
Sử Gia Hồng cảm thấy thế cục bây giờ có vẻ không ổn, Khâu Hiểu Mai làm căng với Hàn Đông, vậy mình đi theo Khâu Hiểu Mai, có phải cũng chịu ảnh hưởng nhất định không.
“May mà hôm nay mình tùy cơ ứng biến, nếu không bị Khâu Hiểu Mai cuốn vào trong cuộc tranh cãi, đó mới là không có lợi.” Sử Gia Hồng tuy muốn duy trì quan hệ liên minh với Khâu Hiểu Mai, nhưng đứng trước lợi ích, ông ta vẫn phải bo bo giữ mình.
“Anh bạn Hàn Đông này không phải là người dễ chơi, mình phải khiêm tốn một chút, cũng không phải nghĩ quá nhiều, chỉ cần quản lý tốt địa bàn của mình, những cái khác sẽ không tham dự nữa.”
Sử Gia Hồng cảm giác được sức mạnh của Hàn Đông, nên sửa đổi một chút mục tiêu của mình.
Hóa ra cách nghĩ của ông ta là ngoài việc bảo vệ lợi ích của hệ thống chính trị pháp luật, tốt nhất là phát triển bên ngoài một chút, có được lợi ích nhiều hơn.
Mà bây giờ thì ông ta chỉ một lòng kinh doanh tốt địa bàn của mình là được rồi.
Không thể không nói, Sử Gia Hồng này là người gió chiều nào che chiều đấy, ích kỷ vụ lợi.
Trên thực tế, trong thể chế, người như ông ta, không phải là hiếm thấy.
Sau khi đợi mọi người đi hết, Phó bí thư, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trương Bảo Nam nán lại.
- - Bí thư Hàn, có chút chuyện muốn báo cáo với anh.
Trương Bảo Nam thản nhiên nói, trong giọng nói mang vẻ kính trọng.
Tuy Trương Bảo Nam cũng chưa đứng về phía mình, nhưng Hàn Đông vẫn tương đối hài lòng thái độ của anh ta.
- - Tiểu Khổng, pha trà mới cho Chủ nhiệm Trương.
Hàn Đông nói với Khổng Phàm Chi đang thu dọn bàn trà.
Trương Bảo Nam trong lòng ấm áp, nói:
- - Bí thư Hàn, tình hình là như thế này, căn cứ bước đầu điều tra của nhân viên Ủy ban Kỷ luật, huyện Phú Nghĩa có một số cán bộ quả thực tồn tại vấn đề, Phó bí thư Vương Khánh Lâm, Chánh văn phòng Huyện ủy Hoàng Tùng, trong quá trình công tác của hai người này, lợi dụng chức vụ, nhận hối lộ trong quá trình tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước, bước tiếp theo Ủy ban Kỷ luật chuẩn bị chính thức bắt đầu điều tra.
Hàn Đông sớm cảm giác được Vương Khánh Lâm có vấn đề, nhưng hắn không thể ngờ anh chàng Hoàng Tùng này cũng xảy ra chuyện.
Trong lòng Hàn Đông, đương nhiên không để bụng chuyện xấu xa của mấy năm trước, trở về Vinh Châu, Hoàng Tùng trong lòng Hàn Đông vẫn là một đồng nghiệp bình thường từng làm việc chung với nhau.
Chỉ cần Hoàng Tùng thật sự có năng lực, muốn làm việc, vào thời điểm thích hợp, Hàn Đông cũng sẽ cất nhắc anh ta lên.
Cho dù không cất nhắc, không trọng dụng, ít nhất Hàn Đông sẽ không lợi dụng quyền lực trong tay mà chèn ép Hoàng Tùng.
Bây giờ Hoàng Tùng đã để xảy ra chuyện, điều này làm cho Hàn Đông cảm thấy tiếc nuối.
Nhớ đến ngày đó, mình mới đến Cục Thống kê huyện Phú Nghĩa, không phải cũng bắt được việc Hoàng Tùng lợi dụng tài vụ làm việc riêng sao.
“Phàm là có nhân có quả, Hoàng Tùng đã sớm lòi ra cái đuôi rồi. Chỉ là lúc đó quyền lực trong tay anh ta còn ít, cho nên những chuyện liên quan đến không nghiêm trọng, theo đà quyền lực trong tay anh ta càng lớn, cuối cùng xảy ra vấn đề lớn.”
Nghĩ đến đây, Hàn Đông nói:
- - Vấn đề của hai người bọn họ nghiêm trọng thế nào?
Trương Bảo Nam nói:
- - Vương Khánh Lâm cấu kết tư nhân biển thủ tài sản nhà nước, trong quá trình tái cơ cấu nhà máy ổ trục Hưng Đoàn, cố ý báo giá thấp, tư nhân đứng giữa thu lợi gần một triệu tệ. Mà Hoàng Tùng cũng trong quá trình tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước nhận hối lộ hơn ba trăm nghìn tệ, ngoài ra anh ta cũng có hành vi đút lót, đã từng đút lót ba mươi nghìn tệ cho Phương Trung Hành - Bí thư Huyện ủy trước của huyện Phú Nghĩa, bây giờ đã kiểm tra ra.
Nói ra, tốc độ thăng quan của Hoàng Tùng cũng rất nhanh.
Anh ta từ một cán bộ cấp Phó phòng, thời gian mấy năm đã lên đến Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Chánh văn phòng Huyện ủy, ngoài yếu tố năng lực làm việc ra, khả năng lớn nhất chính là đi đường tắt.
Không ngờ anh ta lại thông qua hối lộ có được sự tín nhiệm của Phương Trung, mới đi được đến bước này.
Sau khi Đàm Ngưng Hào đến thành phố Vinh Châu không bao lâu, Phương Trung bèn dựa dẫm, dần dần trở thành thân tín tin cậy của Đàm Ngưng Hào, do Phương Trung ở phía sau hết sức ủng hộ, như vậy Hoàng Tùng được đề bạt làm cán bộ cấp Cục phó cũng không phải là việc khó.
- - Dự phòng, trừng phạt là chức trách của Ủy ban Kỷ luật, chỉ cần làm việc theo điều lệ chế độ, Thành ủy sẽ hết sức ủng hộ. Vương Khánh Lâm và Hoàng Tùng lợi dụng chức vụ, coi thường kỷ luật Đảng và pháp luật, xâm phạm tài sản nhà nước, nhận hối lộ đút lót, Ủy ban Kỷ luật phải mạnh dạn triển khai công việc, điều tra rõ ràng sự việc, nghiêm túc xử lý những người liên quan.
- - Bây giờ Thành ủy đang toàn diện giải quyết các vấn đề tồn tại trong việc tái cơ cấu của doanh nghiệp nhà nước, chỉ cần có các chứng cứ liên quan, Ủy ban Kỷ luật có thể trực tiếp triển khai công việc, không cần phải báo cáo mọi việc với tôi.
Thái độ của Trương Bảo Nam đã tốt như vậy, Hàn Đông sẽ phải ủy quyền.
Trương Bảo Nam nói:
- - Ủy ban Kỷ luật triển khai công việc dưới sự lãnh đạo của Đảng uỷ thành phố, theo quy định liên quan, xin chỉ thị, báo cáo với anh là việc nên làm. Tiếp theo, Ủy ban Kỷ luật thành phố sẽ tuân theo chỉ thị của Bí thư Hàn, nhanh chóng triển khai công việc, điều tra rõ sự thật, vạch trần chân tướng, để cho một số phần tử phạm pháp bị trừng trị thích đáng.
Hàn Đông gật đầu, nói:
- - Thành phố Vinh Châu vừa mới xảy ra chấn động lớn, từ trên xuống dưới tồn tại không ít vấn đề, thời gian này công việc của Ủy ban Kỷ luật tương đối nặng nề, Chủ nhiệm Trương phải quan tâm nhiều hơn.
Vẻ mặt Trương Bảo Nam nghiêm túc, nói ngắn gọn:
- - Bí thư Hàn, đây là chức trách của Ủy ban Kỷ luật.
Tiễn Trương Bảo Nam, Hàn Đông thở dài một hơi, nếu Trương Bảo Nam đã trao đổi với mình rồi, vậy chuyện của Vương Khánh Lâm và Hoàng Tùng, chắc chắc đã có thể xác lập được rồi.
Như vậy, huyện Phú Nghĩa lại trống hai cán bộ cấp Cục phó quan trọng.
Mấu chốt là, Hàn Đông lo lắng theo đà phòng Kiểm soát Thành ủy và Ủy ban Kỷ luật đi sâu vào triển khai công tác, sẽ tìm ra ngày càng nhiều người.
Nhưng đã biết trong việc tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước tồn tại nhiều vấn đề như vậy, Hàn Đông cũng không thể bỏ qua.
Chỉ trách những người đó không biết tự trọng.
Nếu đã nhúng tay vào, thì phải chuẩn bị tâm lý bị bắt.
Khổng Phàm Chi bước vào báo cáo:
- - Bí thư Hàn, có Phó trưởng ban thư ký kiêm Chánh văn phòng Kiểm soát Bì đến.
Hàn Đông gật đầu, nói:
- - Mời anh ta vào.
Bì Trí Ba nhanh chóng bước vào, anh ta cung kính nói:
- - Bí thư Hàn, tôi đến báo cáo với anh về tình hình công việc của phòng Kiểm soát Thành ủy.
Hàn Đông nói:
- - Ngồi xuống nói đi.
Bì Trí Ba ngồi nửa mông trên cái ghế trước mặt Hàn Đông, hơi hơi khom người, báo cáo một hồi về tình hình phòng Kiểm soát Thành ủy cùng với phòng Kiểm soát Ủy ban nhân dân thành phố, Cục Kiểm toán thành phố tiến hành giải quyết các vấn đề tồn tại trong tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước, rồi nói:
- - Bí thư Hàn, thông qua chỉnh đốn trong thời gian này, thành phố Vinh Châu đã hoàn thành tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước, ít hay nhiều đều tồn tại vấn đề nhất định, có một số rất nghiêm trọng, dẫn đến thất thoát một lượng lớn tài sản nhà nước.
Hàn Đông hỏi:
- - Số lượng cụ thể ra sao?
Bì Trí Ba nói:
- - Theo dự tính sơ bộ, tài sản nhà nước bị thất thoát trong quá trình tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước toàn thành phố, ít nhất lên đến một trăm triệu tệ.
Hàn Đông không khỏi hít một hơi khí lạnh, tình hình kinh tế của thành phố Vinh Châu vốn không tốt, một trăm triệu tệ không phải là một con số nhỏ.
Sắc mặt Hàn Đông lập tức trầm xuống, cầm điếu thuốc trong tay hút từng hơi lớn.
Tính nghiêm trọng của chuyện này, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Hàn Đông.
Số lượng doanh nghiệp nhà nước của thành phố Vinh Châu không nhiều lắm, hơn nữa bình thường mà nói quy mô cũng không phải là lớn, nhưng đã gây nên thất thoát hơn trăm triệu tệ tài sản nhà nước.
Như vậy nhìn toàn quốc mà nói, vấn đề sẽ rất nghiêm trọng rồi.
Phía sau việc thất thoát tài sản nhà nước, cái bị tổn thất chính là lợi ích của quốc gia, là lợi ích của toàn dân. Mà một số tham quan ô lại, ông chủ tư nhân thì lại kiếm tiền đút túi trong quá trình này, thậm chí sau một đêm trở nên giàu có.
“Bịch” Hàn Đông đấm mạnh lên bàn, phẫn nộ nói:
- - Điều tra, nghiêm túc điều tra đến cùng, bất kể bao nhiêu tiền, bất kể dính líu đến ai, phải điều tra đến cùng.
Nhấc điện thoại lên, Hàn Đông gọi điện cho Trương Bảo Nam, trầm giọng nói:
- - Chủ nhiệm Trương, vừa rồi Bì Trí Ba báo cáo cho tôi tình hình tìm hiểu của phòng Kiểm soát Thành ủy, trong tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước toàn thành phố, ít nhất bị thất thoát hơn một trăm triệu tài sản nhà nước, chuyện này vô cùng nghiêm trọng, Ủy ban Kỷ luật thành phố phải thành lập tổ công tác chuyên nghiệp, cùng các ban ngành liên quan, điều tra nghiêm túc, bất kể dính líu đến ai cũng không được nể tình, nếu phải chuyển giao cho bên tư pháp thì chuyển hết cho tư pháp, và đề nghị xử lý theo quy định.
Trương Bảo Nam vừa quay về Ủy ban Kỷ luật, đang cùng hai Phó chủ nhiệm bàn chuyện của Vương Khánh Lâm và Hoàng Tùng, nhận được điện thoại của Hàn Đông, cảm thấy được sự phẫn nộ của Hàn Đông, anh ta không khỏi đứng lên, nói:
- - Vâng, Bí thư Hàn, buổi chiều tôi sẽ mở cuộc họp bố trí việc này.
Truyện convert hay : Vô Địch Thiên Đế