Ngày hai mươi lăm tháng mười, Trung Ương bổ nhệm Trịnh Trạch Hoa làm Bí thư tỉnh Hắc Sơn, bổ nhiệm Hàn Chính làm Bí thư tỉnh ủy tỉnh Mân Nam.
Ngày tám tháng mười một, Trung Ương lại điều chỉnh bộ máy tỉnh ủy của tỉnh Tây Xuyên.
Phó bí thư tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên Bào Xuân Long lui về tuyến thứ hai, tiếp nhận y chính là Đỗ Trung Sâm của Bộ giao thông.
Bào Xuân Long đột nhiên bị điều động, điều này liên quan đến con trai của y Bào Hoành Hồng, vốn dĩ trước đó nếu không phải có mặt mũi của họ Tô, Bào Xuân Long đã bị điều động. Nhưng sau đó Bào Xuân Long lại thông qua mối quan hệ, đưa con trai ra trước, bèn để một số người cấp trên bất mãn với con của y.
Đương nhiên, đằng sau chuyện Bào Xuân Long bị điều động, cũng có một số tranh chấp và thỏa hiệp, người bình thường cũng không nhìn được.
Đồng thời, ủy viên tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên, Phó bí thư, chủ nhiệm ủy ban kỷ luật Uông Kỳ Tài, vì trong đại hội 15 được chọn làm ủy viên ủy ban kỷ luật Trung Ương, Phó Bí thư, cho nên không còn đảm nhận chức vụ ở tỉnh Tây Xuyên nữa.
Còn tiếp nhận Uông Kỳ Tài đảm nhận ủy viên tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên, Phó Bí thư, Chủ nhiệm ủy ban kỷ luật là Chu Lộ Lương của ban kỷ luật Trung ương, đây là cán bộ trung niên hơn bốn mươi tuổi, tại ủy ban kỷ luật từng điều tra vài vụ án lớn, nhưng con người lại vô cùng khiêm tốn, lần này được sắp xếp như vậy, hiển nhiên được trọng dụng, tiền đồ trong tương lai ắt hẳn không nhỏ.
Ngoài ra, ủy viên tỉnh ủy, Trưởng ban Thư ký tỉnh ủy Vương Xuyên Sinh cũng được điều đến Liêu Đông đảm nhận ủy viên tỉnh ủy, Trưởng Ban tổ chức.
Tuy chỉ điều chỉnh qua lại, nhưng từ Trưởng ban thư ký tỉnh ủy đến Trưởng Ban tổ chức tỉnh ủy, quyền trong tay được gia tăng không ít.
Tiếp nhận Vương Xuyên Sinh chính là Phó trưởng ban thư ký Hạ Hàn Thành tỉnh Tây Xuyên.
Tên Hạ Hàn Thành rõ ràng là người đứng về phía Yến Sơn Cao.
Trên thực tế, về trưởng ban thư ký g tỉnh ủy, Tỉnh ủy đặc biệt là quyền kiến nghị của Bí thư tỉnh ủy, Ban tổ chức Trung ương sẽ cẩn trọng đối đãi.
Cộng thêm Yến Sơn Cao đã vì chuyện này đến tìm Phó bộ trưởng thường vụ ban Tổ chức Trung ương An Hào Trung vài lần, cho nên Hạ Hàn Thành cuối cùng được tiến lên một bước, sau này chắc chắn cũng sẽ là thân tín của Yến Sơn Cao.
Thông qua điều động, quyền lực của Yến Sơn Cao tại tỉnh Tây Xuyên lại được tăng thêm một chút.
Nhưng anh ta cũng không hoàn toàn nắm hết cả tỉnh Tây Xuyên.
Vì trước đó Bào Xuân Long vẫn còn thường xuyên hợp tác với y, nhưng với Đỗ Trung Sâm, có ý giữ thái độ trung lập.
Mất đi ba trợ lực ủng hộ của số ba tỉnh ủy, trong nhiều việc, ngược lại khiến Yến Sơn Cao hơi khó khăn hơn.
Cũng chính vì vậy, cục thế tỉnh Tây Xuyên trở nên phức tạp hơn.
Tuy nhiên, đối với Hàn Đông mà nói, không hề có ảnh hưởng lớn gì.
Thông qua vài tháng phát triển, khu công nghệ cao của thành phố Vinh Châu đã thu hút hơn năm mươi nhà doanh nghiệp công nghệ cao đầu tư vào, tổng số đầu tư đạt đến hơn mười tỷ.
Nếu tất cả doanh nghiệp này toàn bộ đầu tư vào, vậy giá trị sản lượng cũng vô cùng khả quan.
Các giới truyền thông tỉnh ủy, đối với khu công nghệ cao thành phố Vinh Châu tiến hành nhiều cuộc phỏng vấn và báo cáo.
Khu công nghệ cao của thành phố Vinh Châu cũng trở thành khu điển hình của tỉnh Tây Xuyên, Chủ tịch tỉnh Phạm Đồng Huy cũng từng đến khảo sát, đồng thời khen ngợi rất nhiều.
Mặt khác, xác định hỗ trợ cán bộ thanh niên trẻ đến làm việc tại thị trấn, cũng đạt được hiệu quả không tồi.
Do trong thành phố đem trách nhiệm giao cho từng đơn vị, lãnh đạo cụ thể, cho nên mọi người đối với việc hỗ trợ công việc cũng vô cùng chú ý, tích cực thông qua các hình thức để thúc tiến giúp đỡ phát triển.
Trên thực tế, phát triển của các thị trấn lạc hậu như vậy, vì thiếu nguồn vốn và nguồn thu nhập đầu vào, đồng thời ý tưởng của người lãnh đạo không được rộng mở.
Khi có được nguồn đầu tư từ bên ngoài, còn có một số người mang theo phương pháp và cách thức, cho nên chỉ cần làm đúng, phát triển sẽ nhanh chóng.
Còn cán bộ thanh niên đến các thị trấn làm việc, cũng chính vì tích lũy thành tích chính trị.
Cho nên sau khi vừa nhận chức, họ cũng muốn nghĩ cách đầu tư nguồn vốn từ đơn vị ban đầu, kết hợp với tình hình kinh tế hiện tại của nơi đây, hiệu quả cũng sẽ không kém.
Hàn Đông là Bí thư Thành ủy, chủ yếu là nắm bắt phương hướng, đồng thời làm tốt công việc giám sát.
Sau khi Hàn Đông nghiêm túc xử lý các cán bộ xuống nông thôn nhậm chức làm phương án giả, người khác cũng không dám làm bậy.
Ngoài ra, Hàn Đông còn thường xuyên dẫn người đến thăm thị trấn, cùng trò chuyện với người dân, từ phía người dân, có thể nắm được biểu hiện chính xác của các cán bộ, biết được họ có thật sự cố gắng làm việc, vì nâng cao trình độ cuộc sống của người dân mà nỗ lực làm việc không.
Thành phố Vinh Châu dưới lãnh đạo của Hàn Đông, dần dần đang tiến về phía trước.
Cuối năm khi cả nước tổng kết, thành phố Vinh Châu dựa vào phát triển của khu công nghệ cao này, trở thành thành phố ngôi sao trong tỉnh.
Khương Vinh Quang là Chủ tịch thành phố, trong buổi họp kinh tế toàn tỉnh, lên sân khấu nhận thưởng, cùng bắt tay với Chủ tịch tỉnh Phạm Đồng Huy.
Điều này khiến anh ta vô cùng vui mừng, tuy nói phát triển của thành phố Vinh Châu, đối với nỗ lực của Chủ tịch thành phố như anh ta cũng có liên quan. Nhưng anh ta biết được, nếu không có Hàn Đông, thành phố Vinh Châu cũng không thể phát triển tốt như vậy, nhanh như vậy, mà bản thân cũng không thể nhanh chóng nhận được một thành tích lớn như vậy.
Tuy toàn bộ công lao đều thuộc về Hàn Đông, nhưng là Chủ tịch thành phố, anh ta cũng muốn chia sẽ một ít.
Nói ra, hợp tác của Khương Vinh Quang và Hàn Đông cũng không tồi.
Vài tháng gần đây, Hàn Đông đều tập trung vào hạ tầng, toàn sức thúc đẩy thị trấn lạc hậu, nền kinh tế trong thôn, muốn cải tiến cuộc sống của người dân, cũng đạt được hiệu quả không tệ, thông qua thống kê, mỗi đầu người trong thành phố đều có thể chi phối thu nhập, so với một năm trước đã tăng gần một nửa.
Tuy số lượng lúc trước rất ít, nhưng tốc độ tăng như vậy, cũng xem như rất tích cực.
Chẳng qua, về điểm này, đã bị nền kinh tế của toàn thành phố Vinh Châu che lấp.
Mọi người có thể thấy, chủ yếu là tốc độ tăng trưởng GDP của thành phố Vinh Châu, là phát triển cao trong khu công nghệ cao.
Thông qua vài tháng rèn luyện, nhóm lãnh đạo của thành phố Vinh Châu, cũng đoàn kết một cách kỳ lạ.
Vì quan hệ giữa Hàn Đông và Khương Vinh Quang tương đối hòa nhã, cho nên có chuyện gì, căn bản đều dễ dàng thông qua.
Trong nhóm ủy viên Thành ủy, duy chỉ có Khâu Hiểu Mai buồn bực.
Cô ta trở nên lẻ loi, một tí quyền lên tiếng cũng không có.
Vốn dĩ cán bộ đứng về phía cô ta, cũng lần lượt ra đi.
Do đó, Khâu Hiểu Mai buồn bực đến chết, suốt ngày cứ trầm ngâm, giống như ai đó nợ cô ta một số tiền chưa trả vậy.
........................
Tết đến, Hàn Đông cùng Lữ Nhạc quay về Yến Kinh vài ngày.
Tuy là ngày lễ, nhưng Hàn Đông vẫn rất bận rộn.
Mỗi người thân trong gia đình Hàn Đông đều đến viếng thăm.
Hàn Đông còn đến thăm viếng ủy viên cục chính trị, thư ký ban Thư ký, Bộ Trưởng bộ công an, Bí thư Đảng ủy Nguyên Hằng Kiện, đồng thời còn dùng cơm tại nhà Nguyên Hằng Kiện.
Đồng thời Hàn Đông còn đến thăm Phó Bộ trưởng bộ Tổ chức Trung ương Triệu Nhạc, cùng y trao đổi một hồi. Hiện giờ Triệu Nhạc đã là cấp Bộ trưởng, xếp hạng trong Ban tổ chức là Phó bộ trưởng thường vụ, quyền lực cũng không nhỏ.
Ngoài ra, Hàn Đông cũng viếng thăm ủy viên cục chính trị, Trưởng ban tuyên truyền Phan Tử Tân, cùng anh ta trao đổi một phen.
Vài ngày ở Yến Kinh, Hàn Đông cũng hơi bận.
Trong quá trình Hàn Đông đến thăm viếng, đương nhiên cũng dẫn theo Lữ Nhạc.
Hai người cùng đi chung với nhau, trông như đôi kim đồng ngọc nữ, đi đến đâu, đều nhận được những lời khen ngợi.
Hàn lão thái gia cũng khẳng định cách làm của Hàn Đông tại thành phố Vinh Châu, cho rằng bây giờ Hàn Đông chỉ cần làm tốt công việc, làm thực lòng, cho dù ở cương vị nào chăng nữa, cũng phải làm việc chính đáng.
Đồng thời, lão thái gia cũng hỏi qua ý kiến của Hàn Đông, ý là qua tết có thể điều động công việc của Hàn Đông.
- Con làm việc ở hạ tầng cũng không ít rồi, vị trí ở hạ tầng, cũng đều trải qua, đồng thời cũng đưa ra thành tích nhất định. Sau này phải từng bước đi lên, nhiều đại cục đang ở phía trước, qua tết, các bộ và uỷ ban Trung Ương có một vị trí thích hợp, đến làm một thời gian đi, cấp bậc vẫn duy trì không đổi, chủ yếu để kinh nghiệm phong phú, điều dưỡng một tí...
Đối với điểm này, Hàn Đông đã chuẩn bị sẵn tâm lý.
Tuy nhiên, từ góc độ của Hàn Đông mà nói, hắn cũng không muốn làm tại một vị trí nhàn nhã.
Vì Hàn Đông cảm thấy, năng lực của một người, chỉ có không ngừng làm việc mới được nâng cao.
Hơn nữa bây giờ dường như Hàn Đông đã được tất cả các bậc cao chú ý đến, lúc này đột nhiên trầm lặng xuống, một chút việc thực cũng không làm, điểm này cũng nói không được.
Sau khi nghe được suy nghĩ của Hàn Đông, lão thái gia yên lặng vài giây, sau đó gật đầu nói:
- Suy nghĩ của con cũng có lý, làm trong quan trường, giống như thuận theo chiều nước, không thể lùi bước, bây giờ nếu con trốn tránh, vậy chính là lùi bước, không thể quá xem trọng những việc khác. Ông sẽ suy nghĩ việc này, sắp xếp cụ thể, e là phải đợi về sau rồi mới sắp xếp.
Dựa theo sắp xếp, hội nghị Quốc hội, Mặt trận Tổ quốc sẽ họp vào giữa tháng ba.
Cũng nói là, hiện tại Hàn Đông còn chưa đến thời gian hai tháng, có thể tiến hành sắp xếp công việc tại thành phố Vinh Châu.
Tiếp theo, Hàn Đông sẽ rời khỏi thành phố Vinh Châu, rời khỏi tỉnh Tây Xuyên, vào nhận chức tại đơn vị ở Trung Ương.
Hiện nay thành phố Vinh Châu phát triển không tệ, Hàn Đông không mong muốn sau khi rời khỏi, các phát triển khác bị ảnh hưởng quá lớn.
Nghĩ đi nghĩ lại, Hàn Đông cảm thấy Khương Vinh Quang thay thế vị trí của mình, đối với phát triển của thành phố Vinh Châu cũng có lợi.
Chẳng qua, Khương Vinh Quang đảm nhận Chủ tịch thành phố chưa đầy một năm, trong lúc này lại nhận chức Bí thư Thành ủy, có chút khó khăn.
Sau khi quay về tỉnh Tây Xuyên, Hàn Đông đến thăm viếng Phạm Đồng Huy nhóm lãnh đạo tỉnh ủy, một mặt xem như chúc tết, mặt khác muốn báo cáo công việc của thành phố Vinh Châu.
Trong quá trình báo cáo, Hàn Đông khách sáo nhấn mạnh cống hiến của Khương Vinh Quang đối với phát triển của thành phố Vinh Châu, cũng có ý giúp đỡ cho Khương Vinh Quang.
Sau khi quay về thành phố Vinh Châu, Hàn Đông và Khương Vinh Quang đã tiến hành cuộc trao đổi ba tiếng, đem phát triển của thành phố Vinh Châu nói cho anh ta hiểu, cũng úp mở tiết lộ thông tin mình sắp rời khỏi.
“Không ngờ hắn phải nhanh chóng phải rời khỏi, có bối cảnh thật sự khác nhau.”
Trong lòng Khương Vinh Quang hơi cảm thán,
‘Hắn ra đi vào lúc này, đối với mình không có lợi tí nào, nếu đẩy lùi hơn nửa năm, khi mình nhận chức của hắn, vậy cũng không có nhiều vấn đề, bây giờ ắt hẳn có chút khó khăn.’