Hàn Đông nói xong, trong phòng họp yên lặng, yên lặng đến mức một cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy.
Nhìn bộ dạng Hàn Đông tức giận bất bình, rất nhiều người đều bị trấp áp.
Cho dù những người ngồi đây đều là lãnh đạo của Ủy ban nhân dân thành phố Khôn Dương, cũng hiểu biết xã hội, nhưng bây giờ bị khí thế của Hàn Đông trấn áp, có người thậm chí cảm thấy mình thật là bé nhỏ trước mặt Hàn Đông.
Chủ tịch thành phố Khôn Dương Khang Bằng Quân trong lòng vô cùng tức giận, Hàn Đông thật không nể mặt, cho dù hắn là Chủ nhiệm phòng Kiểm soát Sở Văn phòng Nội các Chính phủ thì sao chứ, cũng chỉ là một cán bộ cấp Giám đốc sở mà thôi, chạy đến thành phố Khôn Dương ăn nói càn rỡ, không để lại một chút thể diện, cho rằng mình là lãnh đạo Trung ương thật rồi sao.
- - Chủ nhiệm Hàn nói rất hay, xem ra thành phố Khôn Dương quả thật nên chỉnh đốn lại công tác trị an, ngày mai tôi sẽ đi Cục Công an yêu cầu Cục Công an chỉnh đốn tác phong làm việc, xây dựng một môi trường phát triển tốt đẹp cho sự phát triển của thành phố Khôn Dương…
Khang Bằng Quân mặt vô cảm nói một hồi những lời vô nghĩa, sau đó xua tay, nói:
- - Các đồng chí, các hạng mục công tác của chúng ta so với các khu vực tiên tiến, vẫn có khoảng cách rất lớn, thời gian không chờ đợi chúng ta, mọi người phải nhanh chóng nắm bắt mới được. Như vậy đi, vừa rồi mọi người cũng nghe chỉ thị của Chủ nhiệm Hàn rồi, bây giờ lập tức trở về thực hiện, tôi sẽ tiếp tục báo cáo công tác với Chủ nhiệm Hàn.
Nói mấy câu sau cùng, Khang Bằng Quân nói giọng vô cùng nghiêm khắc, các Phó chủ tịch thành phố tham dự cuộc họp, sau khi nghe xong tất cả đều đứng lên, cáo từ Hàn Đông, sau đó lần lượt đi ra khỏi phòng họp.
Rất nhanh, trong phòng họp chỉ còn lại tổ giám sát do Hàn Đông dẫn đến, ngoài ra còn có Khang Bằng Quân và một Phó trưởng ban thư ký của Ủy ban nhân dân thành phố.
Tư thế này rõ ràng là không nể mặt Hàn Đông.
Hàn Đông cười thản nhiên, lấy thuốc ra châm lửa sau đó chậm rãi hút thuốc.
Điện thoại vang lên, Hàn Đông lấy ra xem, là Tôn Hải Quần gọi đến, vì thế nghe điện thoại, nói:
- - Giám đốc sở Tôn, anh tới rồi?
Tôn Hải Quần nói:
- - Tôi đã tới rồi, Chủ nhiệm Hàn đang ở đâu, tôi sẽ qua ngay.
Hàn Đông cười, nói:
- - Tôi đang bàn công việc với Chủ tịch thành phố Khang ở Ủy ban nhân dân thành phố.
- - Hừ, lão Khang à, tôi sẽ qua đó ngay.
Tôn Hải Quần khinh thường, nói.
Qua mấy phút, Tôn Hải Quần dẫn theo hai nhân viên công tác đến. Vừa thấy mặt liền nhiệt tình chào hỏi Hàn Đông, nhưng lại không thèm để ý đến Khang Bằng Quân.
Khang Bằng Quân biết Tôn Hải Quần, người vững vàng ngồi ở vị trí Giám đốc Sở Công an, nghe nói Bí thư Tỉnh ủy Yến muốn thay anh ta mà không có cách nào, có thể thấy ông bạn này căn cơ rất sâu.
“Tôn Hải Quần vội vàng chạy đến cổ động cho Hàn Đông, xem ra Hàn Đông thật là muốn níu lấy không tha. Nhưng Cục Công an bên này cũng không nghe lời lắm, vừa đúng lúc mượn chuyện này động đến bên kia.” Trong đầu Khang Bằng Quân thật ra muốn mượn cơ hội này, chỉnh đốn người ở phe của Bí thư Thành ủy Vệ Biên.
Về phần mục đích đến lần này của Hàn Đông, theo Khang Bằng Quân xem ra cũng không cần lo lắng quá. Dù sao phép vua còn thua lệ làng, bây giờ ở thành phố Khôn Dương chuyện gì cũng đã bố trí ổn rồi, hơn nữa sự việc còn dính líu đến quan hệ cấp độ sâu hơn, Hàn Đông thật sự muốn làm chút chuyện gì, e là không dễ dàng như vậy.
Nghĩ đến đây, tâm trạng của lão ta tốt hơn rất nhiều, ít ra có thể mượn lực đẩy lực, mở rộng một chút thực lực của mình, thách Vệ Biên cũng không có cách nào ứng phó.
Hàn Đông cũng không quan tâm trong lòng Khang Bằng Quân có chủ ý gì, dù sao Hàn Đông bây giờ cũng biết không ít chuyện, mặc dù tất cả chưa được chứng minh, nhưng về cơ bản đều là khá tin cậy, Khang Bằng Quân và Vệ Biên này, hai người đều không có gì tốt, có thể nói trong tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước, hai người đều dính líu vào trong đó, đều làm việc không trong sạch gì.
Bởi vì Tôn Hải Quần đến, Hàn Đông lại đề nghị lại một lần nữa, nhất định phải đưa kẻ gây họa ra công lý, nhờ Sở Công an nắm bắt công tác, nhanh chóng phá án.
Tôn Hải Quần đương nhiên cũng tỏ vẻ, nhất định sẽ đôn đốc các ban nghành liên quan toàn lực ứng phó công tác, đồng thời tiến thêm một bước đôn đốc hệ thống công an của thành phố Khôn Dương, nhanh chóng làm trong sạch tác phong làm việc của hệ thống công an thành phố Khôn Dương, đề cao sức chiến đấu.
Thấy Hàn Đông và Tôn Hải Quần người xướng kẻ họa, dường như không làm thành phố Khôn Dương náo loạn lên thì không thôi vậy, Khang Bằng Quân trong lòng âm thầm cười nhạt, “Các người đi làm đi, ta lại muốn xem các người có bản lĩnh gì.”
Hàn Đông sau đó cùng với Tôn Hải Quần trở về khách sạn, hai người nói chuyện với nhau rất lâu, Hàn Đông nói về tình hình hiện tại mình đã nắm bắt được với Tôn Hải Quần, và yêu cầu Tôn Hải Quân điều động một số người âm thầm giúp đỡ mình điều tra.
Tôn Hải Quần đương nhiên sẽ không từ chối yêu cầu của Hàn Đông, bèn gọi điện thoại về, bố trí Phòng điều tra hình sự Sở Công an tỉnh lựa chọn mười mấy cán bộ giỏi đến thành phố Khôn Dương nhận nhiệm vụ.
Sau khi người của phòng Điều tra hình sự tới, Hàn Đông lại khẩn cấp triệu tập cuộc họp công tác, triệu tập tổ giám sát và người của phòng Điều tra lại, cùng bố trí nhiệm vụ công tác.
Tiếp theo, người của phòng Điều tra hình sự và thành viên của tổ giám sát, phân thành các tổ bắt đầu hành động. Bên trong những tổ này, có tổ thì xuất đầu lộ diện trực tiếp căn cứ vào tài liệu liên quan đi điều tra các ban ngành liên quan, tổ khác thì hoạt động bí mật.
Đồng thời Hàn Đông thì dẫn theo Đường Lợi Ba và Chủ nhiệm phòng Kiểm soát Sở Văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh Tây Xuyên Lã Trác An cùng đi điều tra một số lãnh đạo cấp bậc cao hơn một chút.
Đương nhiên, trước khi điều tra đều đã nắm bắt được chứng cứ nhất định.
Trải qua mấy ngày công tác, công tác của tổ giám sát rốt cuộc đã mở tra cục diện, rất nhiều vấn đề bắt đầu lộ ra.
Mà thành phố Khôn Dương từ trên xuống dưới đều vô cùng khẩn trương.
Một tuần sau, Ủy ban Kỷ luật tỉnh Tây Xuyên cũng bắt đầu tham gia vào công việc điều tra thành phố Khôn Dương, ngay từ đầu liền trực tiếp bắt giữ vài tên cán bộ cấp Cục và một cán bộ cấp Phó giám đốc sở, lập tức không khí trong quan trường thành phố Khôn Dương càng thêm u ám.
Thời gian dần qua, công tác điều tra thành phố Khôn Dương bắt đầu lan tràn lên đến tỉnh, trong tỉnh có vài vị lãnh đạo ban ngành cũng bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh điều tra, còn có mấy người bị bắt giam.
Vừa làm như vậy, lãnh đạo Tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên cũng đã có chút ngồi không yên.
Ngày 6/10, Hàn Đông đang cùng Tôn Hải Quần bàn luận, điện thoại vang lên, vừa thấy là một số máy lạ từ Thục Đô, bèn tươi cười nhận cuộc gọi:
- - Xin chào…
- - Xin chào, đồng chí Hàn Đông phải không, tôi là Hoàng Đào ở Sở Văn phòng Tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên.
- - Chào Trưởng ban thư ký Hoàng, anh có gì cần chỉ bảo?
Điện thoại là của Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên Hoàng Đào gọi tới, ông ta mời Hàn Đông đi Thục Đô, nói Bí thư Tỉnh ủy Yến Sơn Cao muốn gặp hắn.
Hoàng Đào là Yến Sơn Cao phí rất nhiều tâm sức có được, làm Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, một mặt có thể có được một phiếu ủng hộ, mặt khác có được một đại quản gia Tỉnh ủy đáng tin cậy, các phương diện công tác khi bắt tay làm cũng rất thuận lợi hợp ý.
- - Được, Trưởng ban thư ký, ngày mai trước 10 giờ sáng tôi sẽ đến.
Hàn Đông đương nhiên sẽ không từ chối.
Tuy rằng không biết Yến Sơn Cao muốn gặp mình làm gì, nhưng Hàn Đông vẫn muốn đi nói chuyện với lão ta, xem lão ta có tính toán gì.
Hàn Đông đã nhảy ra khỏi phạm vi tỉnh Tây Xuyên, hiện tại đang ở trong Sở Văn phòng Nội các Chính phủ, tầm mắt đương nhiên mở ra rất nhiều, tâm trạng so với lúc nhậm chức ở tỉnh Tây Xuyên cũng thay đổi không nhỏ, cảm nhận gặp gỡ Yến Sơn Cao đương nhiên cũng không giống với trước kia, thu hoạch cũng sẽ khác.
Để điện thoại xuống, Hàn Đông nói với Tôn Hải Quần:
- - Ngày mai Yến Sơn Cao muốn gặp tôi, chuyện ở đây cậu phải nắm chắc một chút, hỗ trợ đồng chí của Ủy ban Kỷ luật làm tốt công tác.
Tôn Hải Quần vẻ mặt tự tin, nói:
- - Chủ nhiệm Hàn cứ yên tâm, ở đây sẽ không có vấn đề gì, người cần bắt sẽ không trốn thoát được.
Người lái xe tải cán lên Đường Lập Ngữ đã tìm được rồi, sau khi người của Tôn Hải Quần thẩm vấn gã ta, lại bắt được thêm vài người, bây giờ còn đang thẩm vấn thêm. Xem ra người đứng đằng sau cũng rất cẩn thận, trước khi làm việc này cũng đã làm một số việc phòng tránh bị điều tra, cho nên cũng không phải một lúc là có thể điều tra rõ ràng. Nhưng thông qua công tác cẩn thận của Cục Công an, bây giờ cũng dần dần phát hiện ra một số manh mối, đến lúc đó tìm tận gốc, có thể tìm ra được nhân vật ẩn náu ở đằng sau.
Khoảng 9 giờ 50 phút ngày 7/10, Hàn Đông đến Tỉnh ủy Tây Xuyên, trước tiên đi đến chỗ Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Hoàng Đào nói chuyện vài phút, sau đó Hoàng Đào dẫn Hàn Đông đi gặp Yến Sơn Cao.
Tuy rằng bây giờ cấp bậc của Hàn Đông giống với lúc rời khỏi tỉnh Tây Xuyên, vẫn là cấp Giám đốc sở, còn kém hơn rất nhiều so với Yến Sơn Cao. Nhưng bây giờ Hàn Đông lại là Chủ nhiệm của phòng Kiểm soát Sở Văn phòng Nội các Chính phủ, đồng thời lại đang gây nên một trận bão táp ở tỉnh Tây Xuyên, cho nên bố trí cuộc gặp mặt này cũng thể hiện đầy đủ độ coi trọng của Yến Sơn Cao đối với lần gặp mặt này.
- - Đồng chí Hàn Đông đến rồi, mời ngồi.
Yến Sơn Cao nở nụ cười, nói, nhưng trong lòng lão ta lại có chút căm tức.
Bởi vì do Hàn Đông, bây giờ Tỉnh ủy Tây Xuyên đang phải đối mặt với áp lực cực lớn.
Nói chính xác hơn là Yến Sơn Cao đang phải đối mặt với áp lực cực lớn.
Là Bí thư Tỉnh ủy, mấy doanh nghiệp nhà nước quan trọng trong tỉnh đều xảy ra vấn đề lớn trong quá trình tái cơ cấu, lão ta không tránh khỏi trách nhiệm, vấn đề mấu chốt là, cháu ngoại của lão ta cũng dính líu vào trong đó, có người thân dính líu vào làm cho công tác của lão ta trở nên vô cùng bị động.
- - Đồng chí Hàn Đông đến tỉnh Tây Xuyên đôn đốc công tác, tôi rất muốn dành thời gian nói chuyện với cậu, chỉ có điều bận rộn quá…
Yến Sơn Cao vẫn rất khách khí, Hàn Đông mặc dù cấp bậc không thay đổi, nhưng sau khi hắn được điều đến làm Chủ nhiệm phòng Kiểm soát Sở Văn phòng Nội các Chính phủ đã làm ra mấy việc lớn, vì hắn mà không ít cán bộ cấp Thứ trưởng, cấp Bộ trưởng bị mất tiền đồ, bây giờ vấn đề của tỉnh Tây Xuyên mắt thấy sẽ làm đến tỉnh, lão lo lắng mình sẽ trở thành Bí thư Tỉnh ủy kế tiếp vì Hàn Đông mà bị mất chức.
Hàn Đông nghiêm chỉnh nghe Yến Sơn Cao nói chuyện, dần dần cũng hiểu được ý tứ của lão ta, lão ta là muốn duy trì ổn định, mặt khác hy vọng Hàn Đông không làm lớn vấn đề.
Trên mặt vẫn mang nụ cười ôn hòa, Hàn Đông nói:
- - Cám ơn sự ủng hộ của Bí thư Yến đối với công tác của phòng Kiểm soát, tổ giám sát đến tỉnh Tây Xuyên cũng đã lâu rồi, chúng tôi sẽ nhanh chóng trở về Yến Kinh, nhân đây lại một lần nữa cảm ơn Bí thư Yến.
- “Hàn Đông là có ý gì, chẳng lẽ lại dễ dàng đồng ý yêu cầu của mình?”
Thấy Hàn Đông dễ nói chuyện như vậy, Yến Sơn Cao lập tức ngây ra, dựa vào trực giác của lão cho thấy sự việc không đơn giản như vậy, dù sao thằng cha Hàn Đông này không phải là nhân vật tốt gì.
Hàn Đông hút mạnh hai hơi thuốc, tức giận nói:
- - Hừ, những người này cho rằng như vậy là hết chuyện rồi sao, hiện trường nhất định có người chứng kiến, nhất định phải điều tra đến cùng.
- - Tôi sẽ liên hệ với Chủ tịch tỉnh Phạm, nhờ Sở Công an tỉnh phái người đến điều tra, tôi không tin tà có thể thắng chính, nhất định phải đưa phần tử phạm pháp ra pháp luật.
Hàn Đông vô cùng tức giận, ngay lập tức lấy điện thoại ra, gọi điện thoại đến Văn phòng của Phạm Đồng Huy, nói:
- - Chào Chủ tịch tỉnh Phạm, tôi là Hàn Đông, có một chút việc báo cáo với anh…
Sau khi báo cáo qua về tình hình ở đây, Hàn Đông đề xuất nhờ Sở Công an tỉnh phái tổ điều tra hỗ trợ.
- - Quá ngông cuồng rồi.
Phạm Đồng Huy tức giận, nói.
- - Hàn Đông cậu phải chú ý an toàn, những người này quả là phát điên rồi, cậu yên tâm, tôi sẽ gọi điện cho Sở Công an, yêu cầu bọn họ tổ chức những cán bộ giỏi đi điều tra việc này.
Hàn Đông nói:
- - Cám ơn Chủ tịch tỉnh Phạm đã quan tâm, tôi không sao, lại phiền toái thêm cho anh rồi.
Phạm Đồng Huy nói:
- - Không vấn đề gì, Hàn Đông cậu là đại biểu của Nội các Chính phủ đến đôn đốc công tác ở tỉnh Tây Xuyên, để xảy ra việc này là Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh Tây Xuyên không làm tròn bổn phận. Bất luận thế nào cậu phải tự bảo vệ mình.
Hàn Đông nói:
- - Tôi sẽ chú ý, lát nữa tôi sẽ gặp mặt lãnh đạo thành phố Khôn Dương, xảy ra chuyện như vậy tôi rất lo lắng vấn đề trị an của thành phố Khôn Dương.
- - Được, cậu cứ hành động theo suy nghĩ của mình, có gì cứ gọi điện cho tôi.
Phạm Đồng Huy nói, lại dặn dò Hàn Đông phải chú ý an toàn, cúp điện thoại xuống, ông ta bèn tự mình gọi điện cho Giám đốc sở Công an tỉnh Tôn Hải Quần.
Bởi vì do có Hàn Đông ở giữa xoay chuyển, Tôn Hải Quần đã chiếm được chức Giám đốc sở Công an trong tay, điều này làm cho Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên là Yến Sơn Cao vô cùng buồn bực. Sau đó mặc dù Hàn Đông đã điều đi rồi, nhưng vị trí của Tôn Hải Quần đã hoàn toàn đứng vững rồi, Yến Sơn Cao muốn thay thế anh ta cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Chuyện này cũng làm cho Phạm Đồng Huy vô cùng vui mừng. Bởi vì Tôn Hải Quần dù sao cũng là người mà Hàn Đông ra sức ủng hộ đưa lên, nhưng sau khi Hàn Đông rời đi, những mối quan hệ mà hắn để lại cơ bản đều là hướng về phía Phạm Đồng Huy.
Đây cũng là lý do Phạm Đồng Huy không rơi vào thế hạ phong trong cuộc tranh đấu với Yến Sơn Cao.
Đương nhiên từ một mặt khác cũng cho thấy, Phạm Đồng Huy là một người rất biết dựa thế.
Tôn Hải Quần làm khá lâu trong Sở Công an rồi, bây giờ đã hoàn toàn nắm giữ quyền lớn trong Sở Công an, anh ta đang suy nghĩ ở trong phòng làm việc, điện thoại trên bàn bỗng reo lên, làm cho anh ta bừng tỉnh, anh ta có chút không vui nhấc điện thoại lên:
- - A lô, ai đấy…
- - Tôn Hải Quần phải không, tôi là Phạm Đồng Huy.
- - Chào Chủ tịch tỉnh Phạm.
Tôn Hải Quần sửng sốt, lập tức đứng lên cung kính nói, trong lòng có chút nghi hoặc, Phạm Đồng Huy sao lại tự mình gọi điện thoại tới, như vậy chắc chắn là có chuyện lớn gì.
Phạm Đồng Huy nói:
- - Chủ nhiệm phòng Kiểm soát Sở Văn phòng Nội các Chính phủ đồng chí Hàn Đông ở thành phố Khôn Dương điều tra vấn đề tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước, nhưng bây giờ gặp phải sự quấy nhiễu của một số phần tử phạm pháp, một người hiểu rõ tình hình quan trọng bị một tên du côn lái xe tải cán lên trước đông đảo quần chúng, ảnh hưởng của sự việc vô cùng lớn, cậu lập tức tổ chức cảnh sát giỏi, một là điều tra chuyện này, hai là bảo vệ các đồng chí ở phòng Kiểm soát Nội các Chính phủ.
Tôn Hải Quần giật mình, lập tức nói:
- - Được, Chủ tịch tỉnh Phạm, tôi sẽ bố trí người, tự mình dẫn đội qua đó.
- - Ừ, phải nhanh chóng, người của Nội các Chính phủ xảy ra chuyện, tôi sẽ hỏi tội cậu.
Phạm Đồng Huy nghiêm nghị, nói.
Tuy rằng ông ta biết Tôn Hải Quần là người đứng về phía Hàn Đông, nhưng nói như vậy cũng là thể hiện thái độ của mình.
Tôn Hải Quần đương nhiên không cần Phạm Đồng Huy phải cường điệu tính nghiêm trọng của vấn đề, chỉ cần một mình Hàn Đông cũng đủ cho anh ta phải vô cùng coi trọng rồi.
Để điện thoại xuống, anh ta lập tức thông báo cho Cục trưởng phòng Điều tra hình sự của Sở Công an tỉnh, yêu cầu nhanh chóng tổ chức cán bộ có tố chất tốt thực hiện nhiệm vụ quan trọng này.
Sau đó anh ta lại gọi điện thoại cho Hàn Đông, nói:
- - Chủ nhiệm Hàn, anh bây giờ ở đâu tôi lập tức đến, anh phải chú ý an toàn nhé.
Hàn Đông cười, nói:
- - Giám đốc sở Tôn, tôi không sao, anh không cần lo lắng quá, tôi phải đi gặp Chủ tịch thành phố Khôn Dương ngay, anh đến rồi thì liên lạc với tôi nhé.
- - Ừ, vậy được rồi, luôn giữ liên lạc.
Tôn Hải Quần nói, yêu cầu lái xe đưa mình đến thành phố Khôn Dương trước, còn người của phòng Điều tra hình sự thì đi tới sau.
Hàn Đông dưới sự tháp tùng của Trịnh Nhạc Kiến, đến phòng họp nhỏ trên tầng của toà nhà Ủy ban nhân dân thành phố Khôn Dương.
Trước đây Hàn Đông đã để cho Trịnh Nhạc Kiến gặp gỡ Chủ tịch thành phố Khôn Dương là Khang Bằng Quân, nói mình muốn gặp gỡ nói chuyện với lão ta một chút. Vốn dĩ Hàn Đông nghĩ Khang Bằng Quân sẽ kiếm cớ từ chối, nhưng không ngờ lão ta lại đồng ý.
Từ trong miệng của Trịnh Nhạc Kiến, Hàn Đông biết rằng Khang Bằng Quân cũng không phải là nhân vật tốt gì, một bên là đọ sức với Bí thư Thành ủy Vệ Biên, một bên là dùng mọi thủ đoạn vơ vét tiền.
Vệ Biên và Khang Bằng Quân tuy rằng không cùng chung chí hướng, nhưng hai người có một điểm chung lớn nhất, đó là tham. Cho nên trong quá trình tranh đấu, hai người tương đối có chút ăn ý, tuyệt đối không ép đối thủ vào chỗ chết, bởi vì hai người đều biết đối phương không trong sạch gì, hai người đấu với nhau ở thành phố Khôn Dương thì không việc gì, nếu làm to chuyện sự việc sẽ bại lộ.
Vậy ai cũng không có lợi.
Tình hình này của thành phố Khôn Dương, người ngoài thấy có chút kỳ quái, nhưng người trong quan trường thành phố Khôn Dương lại thấy buồn bực. Bởi vì anh bất luận đứng về bên nào, Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố đều không phải là hạng tầm thường, đặc biệt là một số người có lương tri không muốn thông đồng làm bậy, bị cô lập vì không muốn nịnh hót bên nào.
Trịnh Nhạc Kiến đang ở trong tình trạng này, lúc trước anh ta từ nơi khác thăng chức qua đây, vốn là mong rằng có thể làm ra chút thành tích ở vị trí của mình, ai ngờ sau khi đến thành phố Khôn Dương, anh ta mới biết điều này căn bản không phải là chuyện dễ dàng gì, sau khi vấp phải vài lần trắc trở, anh ta liền bị ra rìa, sau này nếu muốn thay đổi tình hình này sẽ càng thêm khó khăn.
Trong phòng họp, đã có vài người rồi, bởi vì được Trịnh Nhạc Kiến miêu tả trước đó, cho nên Hàn Đông liếc mắt một cái liền nhận ra Chủ tịch thành phố Khôn Dương, Khang Bằng Quân.
Khang Bằng Quân trán rất rộng, sáng bóng, trên sống mũi mang theo cặp kính, ánh mắt thâm thúy, dường như lúc nào cũng đang soi xét người khác. Khóe miệng của lão ta mang theo nụ cười như ẩn như hiện, dường như tất cả đều nắm trong lòng bàn tay.
- - Chào mừng Chủ nhiệm Hàn đến đôn đốc chỉ đạo công tác.
Khang Bằng Quân bắt tay Hàn Đông, tươi cười hòa nhã nói.
Hàn Đông không khách khí như vậy, lần này đến, nói trắng ra chính là đến bới lông tìm vết, cho nên cho dù bây giờ Khang Bằng Quân cười thân thiết hòa nhã bao nhiêu, nhưng trong lòng lão ta chắc chắn vô cùng kiêng dè mình.
- - Chủ tịch thành phố Khang, tôi không mời mà đến, phỏng chừng có một số đồng chí đang ngồi đây cũng không muốn chào đón.
Hàn Đông thản nhiên nói.
Khang Bằng Quân sửng sốt, Hàn Đổng thể hiện quá thẳng thắn, đây thật không giống với phong cách ăn nói, làm việc của một người lăn lộn trong quan trường làm đến cấp Giám đốc sở.
Các Phó chủ tịch thành phố ngồi trong phòng họp, sắc mặt khác nhau, nhưng mọi người đã nhìn ra Hàn Đông có chút khó chịu.
Vừa rồi bọn họ ngồi trong phòng họp vừa đợi Hàn Đông đến vừa nói chuyện, đối với ý đồ đến lần này của Hàn Đông mọi người đều biết rõ, cũng không thảo luận nhiều, mọi người cảm thấy hứng thú chính là Hàn Đông, dù sao thời gian trước Hàn Đông lãnh đạo phòng Kiểm soát Sở Văn phòng Nội các Chính phủ làm ra một số việc lớn. Bây giờ bỗng nhiên đến thành phố Khôn Dương, nhất định sẽ mang đến chấn động nhất định.
Kết quả của mọi người thảo luận đó là, Hàn Đông là một người mạnh mẽ, lại am hiểu sâu về quan trường.
Chỉ có điều bọn họ không ngờ tới là Hàn Đông lại có thế lực mạnh như vậy, vừa đến đã lên mặt.
Khang Bằng Quân cười, nói:
- - Chủ nhiệm Hàn quá hài hước rồi, chúng tôi sao lại không hoan nghênh Chủ nhiệm Hàn chứ, không phải người của Ủy ban nhân dân thành phố chúng tôi đều ở đây chờ Chủ nhiệm Hàn đại giá quang lâm hay sao.
Nói như vậy dường như uy danh của Hàn Đông rất lớn, khiến nhiều người đợi ở đây như vậy.
Hàn Đông không đấu võ mồm với lão ta nữa mà chỉ nói:
- - Tuy rằng tôi đến đường đột, nhưng công việc vẫn phải làm. Mọi người nên biết, chúng tôi đến lần này là để điều tra vấn đề trong tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước của thành phố Khôn Dương, chỉ có điều người hiểu rõ tình hình phối hợp công tác của chúng tôi bây giờ đang nằm trong bệnh viện, còn chưa biết sống chết…
Vốn dĩ bởi vì sự xuất hiện của Hàn Đông, mọi người bất luận là thật lòng hoặc giả bộ, trên mặt đều lộ ra vẻ tươi cười chào đón.
Nhưng theo đà lời nói của Hàn Đông, không khí trong phòng họp trong nháy mắt liền trở nên nặng nề.
Ai cũng không ngờ Hàn Đông mới đến, thậm chí còn chưa chào hỏi, đã trực tiếp vào chuyện, hơn nữa còn tỏ rõ bộ dạng gây phiền toái cho mọi người.
Khang Bằng Quân vẻ mặt nghiêm túc, thầm nghĩ trong lòng:
- “Hàn Đông này hoàn toàn là muốn vạch mặt làm một trận sao?”
- - Tên côn đồ này ban ngày ban mặt, dùng xe tải lớn cán lên một vị cán bộ nhà nước, hơn nữa đối tượng bị xe tải cán là đồng chí đang phối hợp với công tác điều tra của phòng Kiểm soát Sở Văn phòng Nội các Chính phủ chúng tôi. Đây là khiêu chiến với công quyền nhà nước, đối với phần tử phạm pháp này, bất luận là ai đều không thể nhân nhượng. Dù cho đằng sau những kẻ đó có quan hệ gì, phòng Kiểm soát nhất định sẽ điều tra đến cùng.
- - Vì thế tôi đã thông báo việc này với đồng chí Chủ tịch tỉnh Phạm Đồng Huy, Chủ tịch tỉnh Phạm cũng vô cùng coi trọng việc này, các đồng chí của Sở Công an tỉnh sẽ lập tức đến điều tra việc này.
Hàn Đông đứng ở đó, nghiêm túc nói chuyện, sắc mặt cũng rất khó coi.
Bộ máy của thành phố Khôn Dương đã mục nát rồi, bây giờ công tác điều tra của phòng Kiểm soát đã thu hút sự chú ý của đối phương, hơn nữa còn làm ra hành động điên cuồng giết người bịt miệng kia, vậy Hàn Đông cũng không cần phải giấu diếm nữa, quyết định bày trận, quang minh chính đại chỉ ra, xem xem những người này phản ứng thế nào.
Những người đi cùng Hàn Đông đến, cũng có chút khiếp sợ, đám người Đường Lợi Ba tuy làm việc với Hàn Đông lâu như vậy, nhưng lần đầu tiên thấy Hàn Đông nổi điên như vậy, căn bản không nể mặt lãnh đạo chính quyền địa phương, không để lại một chút đường sống nào cho bọn họ.
Về phần người của phòng Kiểm soát tỉnh Tây Xuyên, thì càng kinh ngạc hơn, đồng thời trong lòng cũng vô cùng kinh hãi.
“Không hổ là Chủ nhiệm phòng Kiểm soát Sở Văn phòng Nội các Chính phủ, người ở bên cạnh lãnh đạo nhà nước, khí thế thật là khác người. Khang Bằng Quân kia, bình thường nghe nói cũng không phải là người dễ chơi, nhưng bị Hàn Đông giáo huấn cho một trận cũng không nói được gì.” Lã Trác An kinh ngạc.
Truyện convert hay : Cuồng Bạo Võ Hồn Hệ Thống