Tên béo này chính là Ủy viên thường vụ quận Đông Giang, Phó chủ tịch thường trực của Ủy ban nhân dân Huỳnh Kỳ Bình, anh ta đương nhiên quen biết Lam Nghiệp, lúc này sớm đã sợ xanh mặt, hai chân giống như sợi mỳ mềm nhũn vậy, sau lưng cũng tràn đầy mồ hôi, trên trán liền lộ ra những giọt mồ hôi chảy xuống, theo gương mặt không ngừng chảy xuống.
- Bí thư Lam… Ngài… Ngài…
Huỳnh Kỳ Bình ấp a ấp úng, vốn dĩ anh ta ăn nói lanh lợi, bây giờ trở nên nói lắp.
Lam Nghiệp lạnh lùng nhìn Huỳnh Kỳ Bình một cái, hừ lạnh một tiếng, rồi mặc kệ anh ta, sau đó quay đầu vung cái búa tiếp tục gõ vào xe khác.
Huỳnh Kỳ Bình kinh sợ đứng đó, sắc mặt trắng bệch, nhìn hành vi của Lam Nghiệp, trong lòng tràn đầy sợ hãi.
- Người đó giống như Phó chủ tịch quận ủy quận Đông Giang.
- Đúng vậy, Phó chủ tịch quận ủy quận Đông Giang, rất uy nghiêm, sao nhìn thấy ông đập xe thì biến thành cháu vậy?
- Vậy ông lão kia là ai?
Người vây quanh liên tục bình luận.
Đột nhiên có một người thét lên kinh hãi:
- Tôi biết rồi, tôi nhớ ra rồi, người đập xe chính là Bí thư thành ủy của chúng ta, Bí thư Lam, trên truyền hình không phải thường có sao, chẳng qua xem ra so với bình thường già hơi nhiều.
- Đây là Bí thư Lam.
- Ông ta làm gì phải đập xe vậy?
Có người nhận ra thân phận của Lam Nghiệp, đối với hành vi của ông ta càng kinh ngạc hơn.
Hơn nữa Lam Nghiệp đập là xe của nhân viên Ủy ban nhân dân, trong tình huống này, càng khiến người ta tò mò hơn, không biết rốt cuộc Lam Nghiệp muốn làm gì.
Trong đám người đó, có người lấy máy ảnh ra chụp.
Những người vây quanh ngày càng nhiều, thậm chí cũng kinh động đến cảnh sát, tuy nhiên sau khi cảnh sát đến, vừa nhìn thấy người ở hiện trường, toàn bộ đều sợ đến không lên tiếng mà lùi lại một bên. Ánh mắt của cảnh sát đương nhiên tốt hơn so với người bình thường, phút chốc liền nhận ra Bí thư thành ủy Lam Nghiệp, ngoài ra còn có vài viên quan có cấp bậc không nhỏ, trong tình huống này, trừ khi là tất yếu, họ đều không muốn tự tìm rắc rối.
Hơn nữa trên dưới của cục công an, đều biết hiện nay đang thuộc giai đoạn lắng xuống, từ khi Cục trưởng Lâm Dũng được sự hỗ trợ từ Chủ tịch thành phố Hàn Đông, sau khi toàn thành phố khơi dậy đả kích những thế lực ác liệt, Lam Nghiệp đã vô cùng bất mãn với cục công an, thậm chí rất nhiều người nghe nói Lam Nghiệp mở cuộc hội ý Bí thư để điều chỉnh cục công an, chẳng may Hàn Đông đã sắp xếp và bố trí chu đáo, được biết ngay cả ủy viên cục chính trị, Bộ trưởng công an Nguyên Hằng Kiện cũng bị kinh động, dẫn đến Lam Nghiệp giống như bị chó cắn, đối với cục công an thành phố cũng không làm được gì.
Nhưng lãnh đạo phía trên cũng chào hỏi, yêu cầu trên dưới cục công an trong thời gian này, nhất định phải duy trì chế độ, đồng thời trong thời gian làm tốt công việc, nhất định phải chú ý cách thức phương pháp, không được đưa ra bất kỳ chia rẽ nào.
Mọi người đều biết, nếu cục công an chia rẽ gì, vậy đối với Lam Nghiệp cũng là một cái lý do rất hay, anh ta có thể nhắm vào cục công an ra tay. Còn nếu lãnh đạo của cục công an bị điều chỉnh, người gây ra phiền toái, chắc hẳn cũng không được kết quả tốt đẹp nào.
Chính vì như vậy, trên dưới cục công an, công việc trong thời gian này cần tăng thêm cẩn trọng, có việc gì thì căn bản nên suy nghĩ kỹ.
Nhìn thấy người ở xung quanh ngày càng nhiều, vài cảnh sát chạy đến, cảm thấy đây không phải hiện tượng tốt gì, dù sao người nhiều rồi, đến lúc đó cũng không biết việc này sẽ bíến thành thế nào.
Tuy nhiên, họ cũng không biết tâm trạng của Lam Nghiệp, không biết Lam Nghiệp đập xe trước mặt mọi người là có mục đích gì, do đó họ cũng không dám đứng ra khuyên những người xung quanh rời khỏi, chỉ biết ngơ ngác đứng bên cạnh, đồng thời người dẫn theo đội cũng thông qua điện thoại để liên lạc với cấp trên.
Hàn Đông vừa nói điện thoại với Lữ Nhạc ở nhà, chuông điện thoại đột nhiên vang lên, lấy điện thoại ra xem, là Lâm Dũng gọi đến, liền sửng sốt một cái, lúc này mà Lâm Dũng gọi điện đến, có lẽ có việc quan trọng mới đúng.
Nhận lấy điện thoại, Hàn Đông nói:
- Tôi là Hàn Đông.
- Chủ tịch thành phố Hàn, thật xin lỗi, tối như vậy còn làm phiền ngài nữa.
Lâm Dũng mang giọng điệu có lỗi,
- Là thế này, lúc nãy vừa nhận được báo cáo của bên dưới, Bí thư Lam đang đập xe tại câu lạc bộ Thiên Cát.
Giọng điệu của anh ta, tràn đầy sự khinh thường và trêu chọc, theo anh taLam Nghiệp đột nhiên làm như vậy, dự đoán cũng vì duyên cớ buồn bực trong lòng, cho nên mới nghĩ đến cách này để hả giận.
Hàn Đông sửng sốt, hỏi:
- Đập xe gì?
- Là thế này, tối nay lúc Bí thư Lam đi ngang qua Thiên Cát, nhìn thấy chiếc xe Ủy ban đậu ngoài cổng, bèn lấy búa sắt, tiến lên trước đập xe, chủ nhân của những chiếc xe đó, bây giờ cũng đang đứng xem.
Hàn Đông không khỏi lộ ra nụ cười khổ, Lam Nghiệp lần này lại muốn gì đây? Nên nói Lam Nghiệp là thường ủy tỉnh ủy, Bí thư thành ủy, cán bộ cấp Phó tỉnh, làm việc không thể không có bài bản, chẳng lẽ đúng vì chuyện của cuộc họp thường ủy, nên mới bị tức đến mất cả lý trí.
Nhưng Hàn Đông biết được, Lam Nghiệp là một quan viên chính chắn, có lẽ không dễ dàng bị mất lý trí mới đúng.
Nhất thời, Hàn Đông càng bị hành vi của Lam Nghiệp làm hồ đồ lên.
“Tên này đột nhiên ra chiêu kỳ lạ, thật sự khiến người khác không đoán được.”
Hàn Đông buồn bực nghĩ trong lòng, tuy nhiên lập tức lại nghĩ, Lam Nghiệp muốn đập xe thì cứ để anh ta đập, dù sao không phải đập xe của mình là được rồi, còn anh ta có suy nghĩ gì, Hàn Đông nghĩ một hồi, chẳng phải muốn thông qua hành động này, cho biết anh ta bất mãn đối với nhân viên của Ủy ban nhân dân. Thừa cơ hội làm ra chế độ quy tắc gì đó, vậy cũng không có gì, đồng thời nếu thực sự như vậy, Hàn Đông cũng đồng ý phối hợp, vì theo Hàn Đông, quan viên hiện nay cần phải tăng cường quản lý, vốn dĩ cách nhìn của người dân đối với quan viên đã không tốt, chủ yếu là các mặt phụ trong đám ăn hại, còn quan viên này còn không biết tự ái, công khai lái xe công vụ đến các nơi ăn chơi giải trí, điều này càng khiến ấn tượng của người dân đối với quan viên trở nên hư hỏng hơn.
Cái thứ gọi là ấn tượng nói ra có chút hảo huyền, nhưng ít ra có một điểm xác thực, một người, anh làm việc xấu, sẽ để lại ấn tượng xấu cho người khác, nhưng dù anh có làm thêm một trăm việc tốt nữa, cũng không nhất định xoay chuyển được ấn tượng của người khác đối với bạn.
Do đó, Hàn Đông đối với những viên quan bị thông qua ngôn ngữ bôi xấu hình tượng của Đảng và nhà nước, là vô cùng bất mãn.
Nếu Lam Nghiệp từ điểm này làm ra văn chương, Hàn Đông cũng đồng ý thuận tay đẩy một phát.
Nhưng, Hàn Đông cũng không biết Lam Nghiệp rốt cuộc muốn làm gì, hơn nữa còn đích thân dùng cách đập xe, càng khiến cho Hàn Đông nghĩ không thông.
- Chủ tịch thành phố Hàn, tôi rất buồn bực, Bí thư Lam ra ngoài luôn mang theo búa, không thì sao lại trùng hợp như vậy?
Lâm Dũng mang giọng điệu trơ trẽn.
Anh ta nói có chút lý lẽ, Lam Nghiệp là Bí thư thành ủy, cây búa đập xe lấy từ đâu ra?
Đương nhiên, Hàn Đông không tốn sức trong chuyện này, Hàn Đông quan tâm đến việc chính.
- Được, tôi biết rồi, công việc nên làm của cục công an thì làm tốt vào.
Hàn Đông thản nhiên nói.
- Được thôi, có tình hình gì tôi sẽ kịp thời thông báo cho ngài.
Lâm Dũng nói, anh ta gọi điện thoại này, chủ yếu như báo cáo công việc cho Hàn Đông, để Hàn Đông biết được chuyện này, đồng thời làm đúng công việc chuẩn bị.
Đặt điện thoại xuống, Hàn Đông không khỏi lắc đầu, tên Lam Nghiệp này, thật không biết anh ta đang nghĩ gì.
Lúc này, ở cửa Thiên Cát, hai tay Lam Nghiệp đặt tay lên phần hông, vẻ mặt nghiêm túc, rất tức giận, lên tiếng mắng chửi những quan viên trước mặt anh ta:
- Các anh còn là cán bộ của Đảng không, suốt ngày cứ ăn với uống, còn lái xe nhà nước, dùng xăng của nhà nước, chẳng lẽ Thành ủy xem việc cấm dùng xe nhà nước vào việc riêng là đùa sao, lúc tan ca, là ai cho mọi người lái xe?
- Còn nữa, là cán bộ Đảng, tư tưởng giác ngộ của các anh rốt cuộc ở đâu, mang đầu vùi vào các nơi giải trí, hoàn toàn làm bại hoại hình tượng Đảng viên của chúng ta, các anh còn mặt mũi ngồi ở vị trí lãnh đạo sao?
Mọi người xung quanh nghe Lam Nghiệp nổi trận lôi đình, không nể tình phê bình các quan viên, từng người đều cảm thấy vô cùng sướng tai, đặc biệt là một số người quen biết những quan viên đứng trước Lam Nghiệp, thường ngày sắc khí của họ rất hay, nhưng bây giờ so với con cháu thì còn giống con cháu hơn, dáng vẻ uất ức xem ra vô cùng tức cười.
- Đối với hành vi của các anh, tôi cũng không muốn nói gì, xe thì do mấy anh đem đi sửa, ngày mai đem đến Ủy ban kỷ luật để chấp nhận hình phạt.
Lam Nghiệp tức giận liền vung tay, sau đó một tay còn đưa búa lên, bước lớn đến cạnh chiếc xe của mình, tài xế của anh ta sớm đã mở cửa xe ra.
Lam Nghiệp lên xe, dựa vào chiếc ghế, hai tay liền nhè nhẹ xoa bóp huyệt thái dương.
Hình tượng mà công chúng bên ngoài nhìn thấy, là bộ dạng lo lắng của Lam Nghiệp, dường như vì chính phủ, vì nhân dân mà lo lắng, đau đầu vậy.
Nhất thời, vốn dĩ trong lòng mọi người có chút mơ hồ về hình tượng của Lam Nghiệp, bỗng chốc trở nên cao to hơn, trong lòng mọi người liền sản sinh ra cảm giác sùng bái.
Đương nhiên xe của Lam Nghiệp dần dần rời khỏi, mọi người có mặt ở đó, đều không hẹn cùng nhau vỗ tay, tiếng vỗ tay bắt đầu còn hơi bốp bốp, tuy nhiên rất nhanh giống như từ giọt mưa nhỏ biến thành trận mưa lớn, hiện trường như đại dương vậy.
Giây phút này, tiếng vỗ tay của mọi người, đều xuất phát từ trong đáy lòng của họ.
Trên thực tế, yêu cầu của người dân đối với quan viên không cao, chỉ cần những viên quan này nghiêm túc tuân thủ đạo đức cơ bản, thực hiện trách nhiệm, người dân sẽ vô cùng hài lòng. Tiếc thay, bây giờ rất nhiều quan viên, tư tưởng không mấy nghiêm túc làm việc, ngay cả yêu cầu cơ bản của người dân cũng không đạt được.
Tuy xe đã đi được một đoạn, nhưng Lam Nghiệp vẫn còn nghe được nghe được tiếng vỗ tay từ phía sau, tâm trạng của anh ta sảng khoái hơn.
- Đây chính là lòng dân.
Lam Nghiệp tự thở dài trong lòng.
Tiếp theo, Khương Tùng Thần liền báo cáo chi tiết tình hình của quận Nghiệp Châu, một loạt con số được thốt ra từ trong miệng anh ta, thể hiện được anh ta vô cùng quen thuộc đối với các hạng mục trong quận Nghiệp Châu.
Đối với cái này, trước đó Hàn Đông đại khái cũng tìm hiểu qua, ngoài ra Vương Tĩnh cũng từng giới thiệu chi tiết với Hàn Đông.
- Vài năm gần đây phát triển của quận Nghiệp Châu vẫn không tệ.
Câu nói này của Hàn Đông, cũng xem như đã khẳng định cách làm việc của Khương Thiên Trác.
Trong quá trình trao đổi với Khương Thiên Trác, Hàn Đông đem nhiều suy nghĩ của mình cùng trao đổi với anh ta, trong đó chủ yếu bàn về việc tăng cường kết hợp công việc giữa khu vực nông thôn và thành thị, nâng cao thu nhập của họ, thiết thực giải quyết vấn đề của họ.
Còn Khương Thiên Trác từng điều tra qua về Hàn Đông, liền liên tưởng đến trong quá trình Hàn Đông nhận chức vụ trước đó, trên thực tế luôn chú trọng đến cuộc sống sinh hoạt và mức thu nhập của người dân, bây giờ xem ra dù ở góc độ mới nào, hắn quan tâm đến người dân cũng không có gì thay đổi.
- Thời gian này, Mặt trận Tổ quốc thành phố hỗ trợ toàn thành phố về mặt nông nghiệp, vấn đề của nông thôn và nông dân nên tiến hành điều tra rõ ràng, về các mặt khác anh nên ra sức hỗ trợ, mà không cố ý để che giấu cái gì.
Hàn Đông nói.
Khương Thiên Trác gật đầu nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn cứ yên tâm, tôi sẽ sắp xếp cho người đi cùng với Tổ điều tra của Mặt trận Tổ quốc, cố gắng giúp Tổ điều tra được thuận lợi hơn.
Tóm lại mà nói, cùng trao đổi với Khương Thiên Trác không tệ, Hàn Đông có thể thấy được, Khương Thiên Trác là một người biết làm việc, có cán bộ như vậy trong vị trí Bí thư quận ủy Nghiệp Châu, Hàn Đông cũng yên tâm.
Khương Thiên Trác cáo từ chưa lâu, Phó chủ tịch thành phố Thành Mạc Ngôn đến phòng làm việc của Hàn Đông, anh ta là Phó Chủ tịch thành phố của thành phố Ninh Hải, đây là nhiệm kỳ cuối cùng mà anh ta đảm nhận Phó Chủ tịch thành phố Ninh Hải, tuy nhiên anh ta vô cùng nghiêm túc trong công việc, dùng lời phê bình của Vương Tĩnh, anh ta là một con trâu biết chịu khó, nên nói là thuộc tuýp người chỉ biết vùi đầu vào công việc mà ít ngẩng đầu nói chuyện, do đó dù đã làm được mười năm Phó Chủ tịch thành phố, trừ việc trong bảng xếp hạng của nhà nước được lên vài hạng, thì không còn động qua nữa, điều này liên quan đến cựu lãnh đạo của anh ta chiếu cố, đương nhiên cũng liên quan đến việc anh ta làm việc thật thà không đắc tội đến ai.
Đối với cán bộ như vậy, Hàn Đông cũng không mấy thích, hắn cảm thấy Thành Mạc Ngôn có chút giống đàn ông ba tốt, trong công việc chỉ cần nỗ lực không để mình gánh phải vấn đề nào thì vạn sự may mắn rồi, thái độ công việc như vậy hơi tiêu cực.
Chẳng qua, Thành Mạc Ngôn trước khi Hàn Đông đến nhận chức, thì đã đến báo cáo công việc cho Hàn Đông, thái độ cũng rất cung kính, ngoài ra Hàn Đông còn thẩm tra qua công việc của Thành Mạc Ngôn, cảm giác về nhiều mặt làm tương đối tốt, tuy tổng thể mà nói tương đối bình thường, thái độ Hàn Đông đối với anh ta cũng không thể kém được, không để trong mắt người khác nhìn mình với ấn tượng không tốt.
- Chủ tịch thành phố Hàn, ngày mốt sẽ có cuộc tọa đàm sáng lập đổi mới môi trường, không biết ngài có thời gian không?
Thành Mạc Ngôn qua đây, chính là muốn mời Hàn Đông tham gia cuộc tọa đàm sáng lập đổi mới môi trường được họp vào sáng mười giờ ngày thứ sáu, còn Thành Mạc Ngôn là lãnh đạo phân quản, anh ta đến mời Hàn Đông tham gia cũng chấp nhận được.
Thành phố Ninh Hải là thành phố tương đối phát đạt tại vùng ven biển duyên hải phía Đông, thu hút nhiều đầu tư bên ngoài, đồng thời cũng có không ít nguồn vốn của đầu tư trong nước, do đó trong thành phố vô cùng xem trọng môi trường đầu tư, mỗi năm đều mở cuộc tọa đàm, mời các nhà doanh nghiệp, chuyên viên đến tham dự.
Nhưng Hàn Đông cũng phát hiện ra một vấn đề, đó chính là buổi tọa đàm về sáng tạo môi trường, có ý nghĩa hình thức. Đồng thời về mặt thực thi cụ thể cũng không có gì tương ứng.
Đối với hành trình sắp xếp trong vài ngày gần đây, Hàn Đông vẫn tương đối rõ ràng, do đó nghĩ một hồi, liền gật đầu nói:
- Được, đến lúc đó tôi sẽ đến nghe.
Thành Mạc Ngôn nghe vậy, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, anh ta biết Hàn Đông có bối cảnh lớn, do đó đối với việc Hàn Đông có chút quan tâm, anh ta cũng không mong muốn có phát triển gì, nhưng không muốn bị Hàn Đông đuổi ra khỏi Ủy ban, cho nên anh ta chủ động tỏ ý tốt với Hàn Đông, bây giờ xem ra hành động của mình có chút hiệu quả, trong lòng anh ta vô cùng vui mừng.
... ... ... ... ... ... ...
Ánh đèn sáng lên, những ngọn đèn chớp nhoáng trên đường, khắp nơi một mảnh xa hoa truỵ lạc
Một chiếc Santana lăn bánh trên đường, chiếc xe cũng rất bình thường, nhưng người trong xe, lại là nhân vật số một Lam Nghiệp của thành phố Ninh Hải.
Cuộc họp hội nghị thường vụ vào hôm qua, Lam Nghiệp bị thiệt thòi, dẫn đến cuối cùng anh ta cũng không chịu được, về chuyện này, trong lòng anh ta như có cái gai trong lòng, thời gian tuy đã qua một ngày, nhưng tâm trạng của anh ta vẫn chưa tốt hẳn.
Tối nay ăn cơm xong, trong điện thoại lại cãi nhau với con gái, tâm trạng của anh ta càng buồn bực, do đó liền lái xe ra ngoài hóng gió, dạo trên bờ hồ, hút vài điếu thuốc, sau khi cùng trò chuyện với hai ông già, tâm trạng của anh ta dường như đỡ được một chút.
Là ủy viên tỉnh ủy, Bí thư thành ủy, bình thường Lam Nghiệp cũng không thể đi đứng tùy tiện, nhưng buổi tối thì không giống rồi, vì ảnh hưởng của góc độ, ánh sáng, dù mặt đối mặt, người dân thường lại có mấy ai nhận biết Lam Nghiệp. Cho nên, Lam Nghiệp cũng xem như thông qua cách này để giảm áp lực.
Trong thành phố Ninh Hải cũng làm được vài năm Bí thư thành ủy, tuy Lam Nghiệp biết một số người đối với đạo trung dung của mình có chút phê bình, nhưng anh ta xem ra phát triển tại một nơi, tác dụng lớn nhất của lãnh đạo chính là chỉ đạo, còn hành động của mình chính là thông qua chỉ đạo để thúc tiến phát triển của thành phố Ninh Hải, thông qua tình hình trong vài năm, hiệu quả cũng không tệ. Do đó đối với loại người dám làm dám chịu như Hàn Đông, trong đáy lòng Lam Nghiệp là không tán đồng.
Nhưng, Hàn Đông có bối cảnh vững mạnh, khiến anh ta không thể không xem trọng Hàn Đông. Nhưng tên này không an phận đã gây ra hành động lớn tại thành phố Ninh Hải, từ bây giờ xem ra, Hàn Đông tại thành phố Ninh Hải tuyệt đối không đầu hàng, chỉ sợ sau này làm ra nhiều việc hơn.
Nghĩ đến đây, Lam Nghiệp không khỏi thở dài trong lòng.
Đây là con đường phồn vinh, hai bên đường có nhiều khu giải trí, tiệm ăn, KTV, v.van..., những ngọn đèn màu sáng chói, các âm thanh ồn ào không ngừng.
Đột nhiên, Lam Nghiệp chay mày lại, lập tức dặn dò tài xế lái xe:
- Cho xe quay lại một chút.
Tài xế hơi sửng sốt, lập tức làm theo.
Chiếc Santana chầm chậm lùi lại, cuối cùng theo lời của Lam Nghiệp đậu trước cổng Thiên Cát, nơi tập trung nhiều kiểu giải trí, ăn uống.
Ánh mắt của Lam Nghiệp dừng lại trước những chiếc xe từ từ chạy qua trước cổng.
Sắc mặt của ông ta trầm lại, ra sức đẩy cửa xe ra, nhanh chóng xuống xe, liền chạy đến mở thùng xe phía sau, từ trong đó lấy ra cây búa sắt, sau đó cầm lấy cây búa, bước thật lớn đến bên những chiếc xe.
Tài xế lái xe không biết xảy ra chuyện gì, cũng nhanh chóng đi theo.
Xoảng...
Một tiếng vang lớn, lập tức gây sự chú ý những người gần đó.
Mọi người lần lượt hướng về phía có tiếng vang, liền khiến người khác nhìn thấy cảnh kinh ngạc, chỉ thấy một người tay cầm búa sắt, đang ra sức nện vào những chiếc xe trước cổng Thiên Cát, số xe đó cũng cùng nhau vang lên tiếng cảnh báo.
Xung quanh đều vây qua đó, phim hay như vậy cũng chỉ được xem lần đầu, mọi người không hiểu về hành vi của người đập xe, nhưng cũng không chần chừ để được xem phim hay.
- Đó hình như là xe của Ủy ban nhân dân thành phố
- Đó không phải xe của Chủ tịch Huỳnh sao?
- Hình như những chiếc xe đậu ở đó đều là xe quan.
Mọi người bình luận, càng kỳ lạ với hành động đập xe của Lam Nghiệp, sao người này nhắm vào xe của Ủy ban nhân dân thành phố mà đập.
Bảo vệ ở Thiên Cát rất nhanh đã bị kinh động, nhìn thấy ông già không ngờ cầm cây búa nện vào những chiếc xe ngoài cổng, từng người đều sợ đến sắp ngất, mắt của đội trưởng bảo vệ đỏ lên, lấy cây côn cảnh sát xông về phía trước.
Lúc này một người nhanh chóng chạy lên, trầm giọng quát:
- Đứng lại.
- Anh mày là người gì, cút.
Đội trưởng bảo vệ tức giận lên tiếng.
- Tôi là người của Thành ủy, đập xe là Bí thư Thành ủy Lam, anh muốn làm gì…
Tài xế cũng là người hiểu chuyện, nếu Lam Nghiệp đã làm ra hành động đập xe, vậy trong chuyện này không cần phải khiêm tốn nữa, cộng thêm bảo vệ cho Bí thư Lam, do đó nên đã bộc lộ thân phân của Lam Nghiệp ra.
- Thành ủy… Bí thư Lam…
Đội trưởng bảo vệ bất chợt như bị thuật định hình, sắc mặt liền trắng bệch.
Tài xế cười lạnh một cái, từ trong túi lấy ra chứng minh của mình, tài xế nhanh chóng nhìn qua, vừa xem quả thực là con dấu của văn phòng Thành ủy, đối với lời của tài xế hoàn toàn tin lấy, có chút kính sợ nhìn Lam Nghiệp đang cố gắng đập xe, trong lòng nghĩ Bí thư Lam này rốt cuộc đang làm gì.
- Ai đập xe.
Vài người vừa đi ra từ trong Thiên Cát, trong đó một tên béo vừa ra cổng nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, hơn nữa thủy tinh trên chiếc xe việt dã nhập khẩu của mình bị vỡ hoàn toàn, đột nhiên sắc mặt xanh xao, hét lên một tiếng, một luồn gió thổi về phía Lam Nghiệp đang đập xe.
Ngoài ra hai người đương nhiên cũng nhanh chóng chạy lên, chuẩn bị giúp lãnh đạo xử tên đập xe.
Tên mập tuy béo, nhưng hành động rất nhanh, nhanh chóng xông lên Lam Nghiệp, giận dữ hét:
- Mày muốn chết…
- Hừ…
Lam Nghiệp nặng nề hừ một tiếng, ngẩng đầu lên liếc tên mập một cái.
- Mày… a, Bí thư Lam…
Tên mập lên tiếng kinh ngạc, đôi chân không khỏi mềm nhũn, sắc mặt không còn tí máu.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Tên béo này chính là Ủy viên thường vụ quận Đông Giang, Phó chủ tịch thường trực của Ủy ban nhân dân Huỳnh Kỳ Bình, anh ta đương nhiên quen biết Lam Nghiệp, lúc này sớm đã sợ xanh mặt, hai chân giống như sợi mỳ mềm nhũn vậy, sau lưng cũng tràn đầy mồ hôi, trên trán liền lộ ra những giọt mồ hôi chảy xuống, theo gương mặt không ngừng chảy xuống.
- Bí thư Lam… Ngài… Ngài…
Huỳnh Kỳ Bình ấp a ấp úng, vốn dĩ anh ta ăn nói lanh lợi, bây giờ trở nên nói lắp.
Lam Nghiệp lạnh lùng nhìn Huỳnh Kỳ Bình một cái, hừ lạnh một tiếng, rồi mặc kệ anh ta, sau đó quay đầu vung cái búa tiếp tục gõ vào xe khác.
Huỳnh Kỳ Bình kinh sợ đứng đó, sắc mặt trắng bệch, nhìn hành vi của Lam Nghiệp, trong lòng tràn đầy sợ hãi.
- Người đó giống như Phó chủ tịch quận ủy quận Đông Giang.
- Đúng vậy, Phó chủ tịch quận ủy quận Đông Giang, rất uy nghiêm, sao nhìn thấy ông đập xe thì biến thành cháu vậy?
- Vậy ông lão kia là ai?
Người vây quanh liên tục bình luận.
Đột nhiên có một người thét lên kinh hãi:
- Tôi biết rồi, tôi nhớ ra rồi, người đập xe chính là Bí thư thành ủy của chúng ta, Bí thư Lam, trên truyền hình không phải thường có sao, chẳng qua xem ra so với bình thường già hơi nhiều.
- Đây là Bí thư Lam.
- Ông ta làm gì phải đập xe vậy?
Có người nhận ra thân phận của Lam Nghiệp, đối với hành vi của ông ta càng kinh ngạc hơn.
Hơn nữa Lam Nghiệp đập là xe của nhân viên Ủy ban nhân dân, trong tình huống này, càng khiến người ta tò mò hơn, không biết rốt cuộc Lam Nghiệp muốn làm gì.
Trong đám người đó, có người lấy máy ảnh ra chụp.
Những người vây quanh ngày càng nhiều, thậm chí cũng kinh động đến cảnh sát, tuy nhiên sau khi cảnh sát đến, vừa nhìn thấy người ở hiện trường, toàn bộ đều sợ đến không lên tiếng mà lùi lại một bên. Ánh mắt của cảnh sát đương nhiên tốt hơn so với người bình thường, phút chốc liền nhận ra Bí thư thành ủy Lam Nghiệp, ngoài ra còn có vài viên quan có cấp bậc không nhỏ, trong tình huống này, trừ khi là tất yếu, họ đều không muốn tự tìm rắc rối.
Hơn nữa trên dưới của cục công an, đều biết hiện nay đang thuộc giai đoạn lắng xuống, từ khi Cục trưởng Lâm Dũng được sự hỗ trợ từ Chủ tịch thành phố Hàn Đông, sau khi toàn thành phố khơi dậy đả kích những thế lực ác liệt, Lam Nghiệp đã vô cùng bất mãn với cục công an, thậm chí rất nhiều người nghe nói Lam Nghiệp mở cuộc hội ý Bí thư để điều chỉnh cục công an, chẳng may Hàn Đông đã sắp xếp và bố trí chu đáo, được biết ngay cả ủy viên cục chính trị, Bộ trưởng công an Nguyên Hằng Kiện cũng bị kinh động, dẫn đến Lam Nghiệp giống như bị chó cắn, đối với cục công an thành phố cũng không làm được gì.
Nhưng lãnh đạo phía trên cũng chào hỏi, yêu cầu trên dưới cục công an trong thời gian này, nhất định phải duy trì chế độ, đồng thời trong thời gian làm tốt công việc, nhất định phải chú ý cách thức phương pháp, không được đưa ra bất kỳ chia rẽ nào.
Mọi người đều biết, nếu cục công an chia rẽ gì, vậy đối với Lam Nghiệp cũng là một cái lý do rất hay, anh ta có thể nhắm vào cục công an ra tay. Còn nếu lãnh đạo của cục công an bị điều chỉnh, người gây ra phiền toái, chắc hẳn cũng không được kết quả tốt đẹp nào.
Chính vì như vậy, trên dưới cục công an, công việc trong thời gian này cần tăng thêm cẩn trọng, có việc gì thì căn bản nên suy nghĩ kỹ.
Nhìn thấy người ở xung quanh ngày càng nhiều, vài cảnh sát chạy đến, cảm thấy đây không phải hiện tượng tốt gì, dù sao người nhiều rồi, đến lúc đó cũng không biết việc này sẽ bíến thành thế nào.
Tuy nhiên, họ cũng không biết tâm trạng của Lam Nghiệp, không biết Lam Nghiệp đập xe trước mặt mọi người là có mục đích gì, do đó họ cũng không dám đứng ra khuyên những người xung quanh rời khỏi, chỉ biết ngơ ngác đứng bên cạnh, đồng thời người dẫn theo đội cũng thông qua điện thoại để liên lạc với cấp trên.
Hàn Đông vừa nói điện thoại với Lữ Nhạc ở nhà, chuông điện thoại đột nhiên vang lên, lấy điện thoại ra xem, là Lâm Dũng gọi đến, liền sửng sốt một cái, lúc này mà Lâm Dũng gọi điện đến, có lẽ có việc quan trọng mới đúng.
Nhận lấy điện thoại, Hàn Đông nói:
- Tôi là Hàn Đông.
- Chủ tịch thành phố Hàn, thật xin lỗi, tối như vậy còn làm phiền ngài nữa.
Lâm Dũng mang giọng điệu có lỗi,
- Là thế này, lúc nãy vừa nhận được báo cáo của bên dưới, Bí thư Lam đang đập xe tại câu lạc bộ Thiên Cát.
Giọng điệu của anh ta, tràn đầy sự khinh thường và trêu chọc, theo anh taLam Nghiệp đột nhiên làm như vậy, dự đoán cũng vì duyên cớ buồn bực trong lòng, cho nên mới nghĩ đến cách này để hả giận.
Hàn Đông sửng sốt, hỏi:
- Đập xe gì?
- Là thế này, tối nay lúc Bí thư Lam đi ngang qua Thiên Cát, nhìn thấy chiếc xe Ủy ban đậu ngoài cổng, bèn lấy búa sắt, tiến lên trước đập xe, chủ nhân của những chiếc xe đó, bây giờ cũng đang đứng xem.
Hàn Đông không khỏi lộ ra nụ cười khổ, Lam Nghiệp lần này lại muốn gì đây? Nên nói Lam Nghiệp là thường ủy tỉnh ủy, Bí thư thành ủy, cán bộ cấp Phó tỉnh, làm việc không thể không có bài bản, chẳng lẽ đúng vì chuyện của cuộc họp thường ủy, nên mới bị tức đến mất cả lý trí.
Nhưng Hàn Đông biết được, Lam Nghiệp là một quan viên chính chắn, có lẽ không dễ dàng bị mất lý trí mới đúng.
Nhất thời, Hàn Đông càng bị hành vi của Lam Nghiệp làm hồ đồ lên.
“Tên này đột nhiên ra chiêu kỳ lạ, thật sự khiến người khác không đoán được.”
Hàn Đông buồn bực nghĩ trong lòng, tuy nhiên lập tức lại nghĩ, Lam Nghiệp muốn đập xe thì cứ để anh ta đập, dù sao không phải đập xe của mình là được rồi, còn anh ta có suy nghĩ gì, Hàn Đông nghĩ một hồi, chẳng phải muốn thông qua hành động này, cho biết anh ta bất mãn đối với nhân viên của Ủy ban nhân dân. Thừa cơ hội làm ra chế độ quy tắc gì đó, vậy cũng không có gì, đồng thời nếu thực sự như vậy, Hàn Đông cũng đồng ý phối hợp, vì theo Hàn Đông, quan viên hiện nay cần phải tăng cường quản lý, vốn dĩ cách nhìn của người dân đối với quan viên đã không tốt, chủ yếu là các mặt phụ trong đám ăn hại, còn quan viên này còn không biết tự ái, công khai lái xe công vụ đến các nơi ăn chơi giải trí, điều này càng khiến ấn tượng của người dân đối với quan viên trở nên hư hỏng hơn.
Cái thứ gọi là ấn tượng nói ra có chút hảo huyền, nhưng ít ra có một điểm xác thực, một người, anh làm việc xấu, sẽ để lại ấn tượng xấu cho người khác, nhưng dù anh có làm thêm một trăm việc tốt nữa, cũng không nhất định xoay chuyển được ấn tượng của người khác đối với bạn.
Do đó, Hàn Đông đối với những viên quan bị thông qua ngôn ngữ bôi xấu hình tượng của Đảng và nhà nước, là vô cùng bất mãn.
Nếu Lam Nghiệp từ điểm này làm ra văn chương, Hàn Đông cũng đồng ý thuận tay đẩy một phát.
Nhưng, Hàn Đông cũng không biết Lam Nghiệp rốt cuộc muốn làm gì, hơn nữa còn đích thân dùng cách đập xe, càng khiến cho Hàn Đông nghĩ không thông.
- Chủ tịch thành phố Hàn, tôi rất buồn bực, Bí thư Lam ra ngoài luôn mang theo búa, không thì sao lại trùng hợp như vậy?
Lâm Dũng mang giọng điệu trơ trẽn.
Anh ta nói có chút lý lẽ, Lam Nghiệp là Bí thư thành ủy, cây búa đập xe lấy từ đâu ra?
Đương nhiên, Hàn Đông không tốn sức trong chuyện này, Hàn Đông quan tâm đến việc chính.
- Được, tôi biết rồi, công việc nên làm của cục công an thì làm tốt vào.
Hàn Đông thản nhiên nói.
- Được thôi, có tình hình gì tôi sẽ kịp thời thông báo cho ngài.
Lâm Dũng nói, anh ta gọi điện thoại này, chủ yếu như báo cáo công việc cho Hàn Đông, để Hàn Đông biết được chuyện này, đồng thời làm đúng công việc chuẩn bị.
Đặt điện thoại xuống, Hàn Đông không khỏi lắc đầu, tên Lam Nghiệp này, thật không biết anh ta đang nghĩ gì.
Lúc này, ở cửa Thiên Cát, hai tay Lam Nghiệp đặt tay lên phần hông, vẻ mặt nghiêm túc, rất tức giận, lên tiếng mắng chửi những quan viên trước mặt anh ta:
- Các anh còn là cán bộ của Đảng không, suốt ngày cứ ăn với uống, còn lái xe nhà nước, dùng xăng của nhà nước, chẳng lẽ Thành ủy xem việc cấm dùng xe nhà nước vào việc riêng là đùa sao, lúc tan ca, là ai cho mọi người lái xe?
- Còn nữa, là cán bộ Đảng, tư tưởng giác ngộ của các anh rốt cuộc ở đâu, mang đầu vùi vào các nơi giải trí, hoàn toàn làm bại hoại hình tượng Đảng viên của chúng ta, các anh còn mặt mũi ngồi ở vị trí lãnh đạo sao?
Mọi người xung quanh nghe Lam Nghiệp nổi trận lôi đình, không nể tình phê bình các quan viên, từng người đều cảm thấy vô cùng sướng tai, đặc biệt là một số người quen biết những quan viên đứng trước Lam Nghiệp, thường ngày sắc khí của họ rất hay, nhưng bây giờ so với con cháu thì còn giống con cháu hơn, dáng vẻ uất ức xem ra vô cùng tức cười.
- Đối với hành vi của các anh, tôi cũng không muốn nói gì, xe thì do mấy anh đem đi sửa, ngày mai đem đến Ủy ban kỷ luật để chấp nhận hình phạt.
Lam Nghiệp tức giận liền vung tay, sau đó một tay còn đưa búa lên, bước lớn đến cạnh chiếc xe của mình, tài xế của anh ta sớm đã mở cửa xe ra.
Lam Nghiệp lên xe, dựa vào chiếc ghế, hai tay liền nhè nhẹ xoa bóp huyệt thái dương.
Hình tượng mà công chúng bên ngoài nhìn thấy, là bộ dạng lo lắng của Lam Nghiệp, dường như vì chính phủ, vì nhân dân mà lo lắng, đau đầu vậy.
Nhất thời, vốn dĩ trong lòng mọi người có chút mơ hồ về hình tượng của Lam Nghiệp, bỗng chốc trở nên cao to hơn, trong lòng mọi người liền sản sinh ra cảm giác sùng bái.
Đương nhiên xe của Lam Nghiệp dần dần rời khỏi, mọi người có mặt ở đó, đều không hẹn cùng nhau vỗ tay, tiếng vỗ tay bắt đầu còn hơi bốp bốp, tuy nhiên rất nhanh giống như từ giọt mưa nhỏ biến thành trận mưa lớn, hiện trường như đại dương vậy.
Giây phút này, tiếng vỗ tay của mọi người, đều xuất phát từ trong đáy lòng của họ.
Trên thực tế, yêu cầu của người dân đối với quan viên không cao, chỉ cần những viên quan này nghiêm túc tuân thủ đạo đức cơ bản, thực hiện trách nhiệm, người dân sẽ vô cùng hài lòng. Tiếc thay, bây giờ rất nhiều quan viên, tư tưởng không mấy nghiêm túc làm việc, ngay cả yêu cầu cơ bản của người dân cũng không đạt được.
Tuy xe đã đi được một đoạn, nhưng Lam Nghiệp vẫn còn nghe được nghe được tiếng vỗ tay từ phía sau, tâm trạng của anh ta sảng khoái hơn.