- - Đồng chí Hàn Đông, nói như cậu không thích hợp lắm, doanh nghiệp tư nhân đối với sự phát triển kinh tế của thành phố chúng ta là có tác dụng hết sức quan trọng, bây giờ Trung ương từ trên xuống dưới đều vô cùng coi trọng sự phát triển kinh tế của doanh nghiệp tư nhân, chỉ ra phải ủng hộ mạnh mẽ, hơn nữa trong quá trình phát triển kinh tế của thành phố chúng ta, doanh nghiệp tư nhân có tác dụng rất lớn, bởi vậy thái độ của chúng ta nên quan tâm, trân trọng và ủng hộ doanh nghiệp tư nhân, mà không phải là bới móc, thậm chí chèn ép.
Lam Nghiệp bị Hàn Đông nói trong lòng tức giận, cố ý nhắc tới hai chữ “bới móc” mà trên bài báo nhắc tới.
Hàn Đông thản nhiên, nói:
- - Tôi đồng ý quan điểm của Bí thư Lam, nhưng đối với doanh nghiệp tư nhân cùng lúc với việc chúng ta tăng cường hỗ trợ, cũng phải tăng cường dẫn dắt quản lý, đặc biệt là một số doanh nghiệp tồn tại vấn đề nọ vấn đề kia, thì càng phải tăng cường chỉnh đốn, giống như nuôi dưỡng một đứa trẻ, chúng ta cũng cần phải có trách nhiệm, trong quá trình nuôi dưỡng đứa trẻ lớn lên, nếu nó bị bệnh thì phải điều trị, phạm sai lầm thì phải giáo dục, phạm tội thì phải chịu sự trừng phạt của pháp luật, chỉ có như vậy mới có lợi cho sự trưởng thành của tất cả bọn trẻ, nếu không thì chỉ cần nuông chiều một đứa trẻ phạm sai lầm, kết quả cuối cùng là tất cả bọn trẻ đều không được dạy dỗ tốt.
Lam Nghiệp trong lòng càng thấy khó chịu, Hàn Đông nói như vậy rõ ràng là không buông tha cho Tập đoàn Viễn Đại.
Xem ra cho dù là Phó bí thư Tỉnh ủy Ngô Thời Hi ra mặt, Hàn Đông cũng sẽ không nhượng bộ.
“Thằng nhãi này ỷ thế đằng sau có chỗ dựa, không coi ai ra gì, khư khư cố chấp, cứ tiếp tục thế này, sớm hay muộn sẽ khiến cho càng nhiều người bất mãn." Lam Nghiệp trong lòng nghĩ thầm, khoát tay, nói:
- - Chuyện này hy vọng đồng chí Hàn Đông suy nghĩ kỹ một chút, một doanh nghiệp tư nhân có thể trưởng thành là không dễ dàng, không thể vì một chút vấn đề mà dùng búa đánh chết nó, ngoài ra cũng phải chú ý đến một chút ảnh hưởng, dù sao một doanh nghiệp liên quan đến nhiều phương diện, động vào một doanh nghiệp, có thể gây ra khủng hoảng cho các doanh nghiệp khác, như vậy thậm chí có thể dẫn đến phát triển kinh tế của thành phố chúng ta chịu ảnh hưởng bất lợi.
Lam Nghiệp đây là cố ý đả kích Hàn Đông, lão đã nghĩ thông suốt rồi, nếu quyết tâm khai đao với Tập đoàn Viễn Đại, như vậy dứt khoát để cho hắn làm lớn chuyện lên, như vậy đến lúc đó sẽ gây ra sự phản đối của càng nhiều phương diện, chỉ cần ảnh hưởng lớn rồi, đến lúc đó Hàn Đông cũng sẽ không được yên ổn qua ngày, bất luận là hắn kiên trì làm tiếp hay là bỏ dở giữa chừng, đều sẽ đắc tội với số lượng lớn người. Mà đắc tội với nhiều người, công tác của Hàn Đông ở thành phố Ninh Hải sẽ không dễ làm nữa.
“Nếu muốn Tỉnh ủy điều chỉnh lại bộ máy của thành phố Ninh Hải lần nữa, thì phải có lý do và cơ hội hợp lý, mà chuyện lần này của Tập đoàn Viễn Đại, nói không chừng chính là một mồi lửa. Tạ Nguyên Bình bây giờ đã bắt đầu bắt tay vào phản kích, mình lại ở bên cạnh thêm mắm thêm muối, tất nhiên sẽ dẫn đến rất nhiều bất mãn của Tỉnh ủy, khi bất mãn tích lũy đến mức độ nhất định, việc điều chỉnh bộ máy của thành phố Ninh Hải sẽ tiến hành thuận lợi.”
Hàn Đông cười cười, nói:
- - Bí thư Lam không cần lo lắng, tôi sẽ chú ý đúng mực, chỉ nhằm vào việc không nhằm vào người, tất cả đều giải quyết trong phạm vi pháp luật, chính sách.
- - Ừ, vậy là tốt rồi.
Lam Nghiệp gật đầu, nói, thật ra trong lòng lại đang cười nhạt với cách nói này của Hàn Đông, theo lão ta thấy Hàn Đông hoàn toàn là nhằm vào người chứ không phải việc, nếu không thì có bao nhiêu ân oán lại trút vào Tập đoàn Viễn Đại không tha.
Thấy không có gì để nói nữa, Hàn Đông liền cáo từ.
Cho dù trước mặt Lam Nghiệp Hàn Đông thể hiện rất mạnh mẽ, nhưng không có nghĩa là Hàn Đông coi nhẹ chuyện này.
“Tạ Nguyên Bình không ngờ lại cho người bịa ra tin tức như vậy trên báo chiều Biện Châu, rất rõ ràng đã thu hút sự chú ý của lãnh đạo Tỉnh ủy, hoặc cứ cho là lãnh đạo Tỉnh ủy không chú ý đến, lão cũng làm cho bọn họ biết chuyện.” Hàn Đông vừa đi vừa nghĩ thầm, “Tính toán khá tốt đấy, chỉ tiếc rằng nếu Tập đoàn Viễn Đại thực sự không có vấn đề gì, việc lão náo loạn có thể có chút hiệu quả, nhưng từ tình hình hiện tại nắm bắt được cho thấy, Tập đoàn Viễn Đại chắc chắn có vấn đề không nhỏ, chỉ cần đi sâu vào điều tra sẽ phát hiện càng nhiều vấn đề, lão ta càng làm loạn, hậu quả xấu cuối cùng đều do Tạ Nguyên Bình lão tự mình gánh vác.”
Vừa mới đi đến trên lầu, liền nhìn thấy Lâm Dũng đi xuống, nhìn thấy Hàn Đông, trên mặt Lâm Dũng lộ vẻ tươi cười, nói:
- - Chủ tịch thành phố, tôi đang muốn tìm anh.
Hàn Đông gật đầu, nói:
- - Ồ, anh đến thật đúng lúc, tôi cũng có chuyện tìm anh.
Tạ Nguyên Bình thông qua báo chiều Biện Châu đưa tin bịa đặt, đã thu hút sự chú ý của Phó bí thư Tỉnh ủy Ngô Thời Hi, hơn nữa còn đưa ra chỉ thị để cho Lam Nghiệp kiểm tra đối chiếu chuyện này, Hàn Đông đương nhiên phải để cho Lâm Dũng làm tốt công tác đối phó tương ứng, chỉ cần nắm được chứng cứ rõ ràng, cho dù Tạ Nguyên Bình náo loạn thế nào, Hàn Đông cũng không có gì phải lo lắng.
Lâm Dũng đến báo cáo tình hình điều tra với Hàn Đông, qua điều tra và tìm hiểu thêm, tổ chuyên án đã nắm được hành vi, quá trình khi giải phóng mặt bằng cư xá hoa viên bán đảo, Tạ Kiên đã chỉ thị người vùi lấp hai ông bà lão trong căn nhà cũ, khẩu cung của các phương diện đã được ghi chép rất rõ ràng, đương sự cũng đều bị khống chế, đồng thời Lâm Dũng cũng tiến hành đi sâu vào điều tra ngoài những manh mối mà Cục Công an nắm giữ, hơn nữa còn liên hệ với các ban nghành như Cục Thông tin Đối ngoại, tìm kiếm thêm nhiều manh mối, triển khai điều tra nhiều phương diện, hiện tại đã thu thập chỉnh lý những chuyện có liên quan đến Tập đoàn Viễn Đại phạm pháp luật loạn kỉ cương, hồ sơ đã cao đến vài thước rồi.
- - Chủ tịch thành phố, chuyện xấu của Tạ Kiên không chỉ ở chuyện này, còn dính líu đến mấy chuyện làm bị thương người khác, đồng thời còn có mấy tội khác, những chuyện này đều được bố gã chi tiền hoặc là nhờ quan hệ để giải quyết, hoặc là chuyện lớn hóa nhỏ hoặc là tìm người gánh tội thay, bởi vì vậy, Tạ Kiên càng không kiêng nể gì, chơi bời lêu lổng, gây ra bao nhiêu chuyện xấu, bây giờ tổ chuyên án đang trong quá trình toàn lực điều tra. Hơn nữa không chỉ có Tạ Kiên làm rất nhiều việc xấu, chính là quá trình gây dựng sự nghiệp lúc đầu ngày trước của Tạ Nguyên Bình cũng dính líu đến rất nhiều vấn đề, chẳng qua thời gian đã lâu rồi, điều tra cũng có chút khó khăn.
Hàn Đông hít một hơi thuốc, nói:
- - Từng bước một đi, trước tiên điều tra rõ ràng vấn đề của Tạ Kiên, bây giờ Tạ Nguyên Bình đã bắt đầu triển khai phản kích rồi, mưu toan tránh khỏi được vụ này, nhưng tôi tin rằng chỉ cần Tạ Kiên có vấn đề, Tạ Nguyên Bình chắc chắn sẽ không ngồi yên, một khi lão ta ngồi không yên, như vậy sẽ lộ ra sơ hở, trước kia lão không phải dính líu đến xã hội đen sao, chó cùng cũng phải dứt giậu thôi.
Lâm Dũng hiểu rõ, Hàn Đông lần này thật sự căm tức rồi, có lẽ bởi vì biết được Tập đoàn Viễn Đại cùng với cha con Tạ Nguyên Bình làm ra những chuyện xấu này, nên mới hạ quyết tâm lớn như vậy.
Đương nhiên Hàn Đông suy tính cũng không phải là đơn giản như vậy.
“Tập đoàn Viễn Đại chỉ là một ví dụ, những doanh nghiệp khác e là cũng tồn tại càng nhiều vấn đề, dựa vào chuyện lần này, nhất định phải chỉnh đốn một phen.”
Hàn Đông lại dặn dò Lâm Dũng một số công việc cần chú ý xong, Lâm Dũng liền cáo từ.
Một tuần sau đó, Viện Kiểm soát thành phố Ninh Hải ký lệnh bắt, sau đó Cục Công an thành phố đã bắt giam Tạ Kiên.
Biết được tin này, Tạ Nguyên Bình tức đến mức ném mạnh di động xuống.
- - Đáng ghét.
Tạ Nguyên Bình phẫn nộ hét lên,
- - Hàn Đông quả là cạn tàu ráo máng.
Một lát sau Tạ Nguyên Bình lại gọi mấy cuộc điện thoại.
Một tuần sau, lãnh đạo Tỉnh ủy tỉnh Giang Việt nhận được một lá thư tố cáo giống nhau.
Bức thư tố cáo này là về Hàn Đông, chủ yếu là tố cáo vấn đề kinh tế của Hàn Đông, một là Hàn Đông ở Venice sở hữu một căn biệt thự, trị giá hơn hai triệu tệ, hai là Hàn Đông bình thường hút thuốc lá cao cấp như Đại Trung Hoa, ba là Hàn Đông còn đeo đồng hồ vàng Rolex, trong thư tố cáo còn kèm theo ảnh chụp, trong tấm ảnh trên tay Hàn Đông quả thật đeo một chiếc đồng hồ vàng Rolex.
Phó bí thư Tỉnh ủy Ngô Thời Hi cẩn thận đọc lá thư tố cáo này, trên mặt lộ ra nụ cười khẩy, lập tức liền gọi điện đến văn phòng của Bí thư Tỉnh ủy Tào Hoành Vị, nói:
- - Bí thư Tào, anh có rảnh không, tôi qua nói chuyện với anh một chút.
Tào Hoành Vị trong tay đang cầm lá thư tố cáo kia, vẻ mặt thận trọng. Lá thư tố cáo này được ai đó nhét vào phòng làm việc của mình, cho thấy người tố cáo là tốn rất nhiều công phu.
Hơn nữa sự việc dính líu đến Hàn Đông, hiển nhiên người tố cáo cũng không đơn giản.
Có thể nói lá thư tố cáo này đã mang đến cho Tào Hoành Vị và cả tỉnh Giang Việt một áp lực rất lớn. Hàn Đông là cán bộ cấp Phó tỉnh, muốn điều tra hắn chắc chắn là phải do Ủy ban Kỷ luật Trung ương làm. Nhưng bây giờ người tố cáo lại đem thư tố cáo này đến Tỉnh ủy, vậy Tỉnh ủy xử lý như thế nào?
Tỉnh ủy có trách nhiệm giám sát, lãnh đạo đối với cán bộ của toàn tỉnh, bây giờ có lá thư tố cáo như thế này, Tỉnh ủy có thể làm một số công tác tìm hiểu bước đầu, nếu cần thiết có thể chuyển đến Ủy ban Kỷ luật Trung ương. Nhưng thân thế của Hàn Đông còn bày ra đó, xử lý không tốt có thể gây ra sự đả kích của thế lực lớn mạnh nhà họ Hàn. Nhưng nếu Tỉnh ủy không quan tâm, đến lúc đó không biết người tố cáo sẽ bày ra trò gì, Tỉnh ủy không làm cũng sẽ gây ra sự bất mãn của một số người bên trên.
Làm Bí thư Tỉnh ủy, Tào Hoành Vị rất hiểu rõ một số việc ở bên trên, lần trước nhà họ Tô chịu thiệt, là có quan hệ rất lớn với nhà họ Hàn, nếu nhà họ Tô biết chuyện này e là sẽ không dễ dàng bỏ qua cơ hội lần này.
Tào Hoành Vị đảm nhiệm Bí thư Tỉnh Ủy hơn 6 năm rồi, trước khi đến tỉnh Giang Việt đảm nhiệm chức Bí thư, ông ta từng ở tỉnh nào đó của Tây Bắc đảm nhiệm Bí thư Tỉnh ủy hai năm, bởi vậy kinh nghiệm tương đối phong phú. Dựa vào tuổi của ông ta, vẫn có hy vọng tiến thêm một bước nữa, tiến tới Bộ Chính trị trong lần Đại hội Đảng năm sau nữa, bởi vậy ông ta cũng không muốn gây thêm phiền toái.
Mặc dù nói đến Đại hội Đảng vào tháng 10 năm sau nữa vẫn còn thời gian hơn hai năm, nhưng bây giờ trên thực tế đã bắt đầu so tài, nếu mình gây ra chút chuyện, bất luận là nhà họ Hàn hay là nhà họ Tô bất mãn với mình, hy vọng tiến thêm một bước của mình sẽ trở nên vô cùng mong manh.
- - Ừ, cậu qua đây đi.
Tào Hoành Vị thản nhiên nói, ông ta cũng đoán được Ngô Thời Hi đến là vì cái gì, Ngô Thời Hi đi lại gần gũi với Phó Thủ tướng Nội các Chính phủ Tô Trọng Vi, lão ta nhìn thấy thư tố cáo này chắc chắn sẽ rất vui mừng.
Khẽ nhíu nhíu mày, Hàn Đông nghe điện thoại, nói:
- - Bí thư Lam…
- - Chủ tịch thành phố Hàn, anh đến phòng làm việc của tôi một chuyến đi.
Giọng điệu của Lam Nghiệp trong điện thoại dường như đầy uy nghiêm, dường như nói chuyện với cấp dưới vậy.
Hàn Đông hơi ngẩn ra, hỏi:
- - Bí thư Lam, có chuyện gì không?
- - Anh cứ qua đây rồi nói sau.
Lam Nghiệp nói xong bèn cúp điện thoại.
Thái độ này của lão làm cho Hàn Đông có chút khó hiểu, lão già này uống phải thuốc gì rồi, thái độ trở nên cứng rắn như vậy?
Đồng thời trong lòng Hàn Đông cũng rất tò mò, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, để cho Lam Nghiệp bỗng chốc như là uống nhầm thuốc vậy.
Cho nên Hàn Đông lập tức kết thúc cuộc nói chuyện với Lý Quốc Sinh, nói:
- - Anh suy nghĩ kỹ một chút, làm Chủ tịch quận vừa phải học mười ngón tay đánh đàn, cũng phải học được nắm bắt trọng điểm, nắm lấy mâu thuẫn chủ yếu, mà không phải ôm đồm, phải dùng tinh lực có hạn vào việc quan trọng nhất, đồng thời cũng phải học tập chủ động ủy quyền, điều động tính tích cực của nhiều người, vây quanh mục tiêu công tác phát huy tác dụng tập thể, như vậy mới có thể thực sự làm tốt công tác, một thời gian nữa tôi sẽ đi huyện Miếu Câu xem xem, hy vọng có thể thấy được thay đổi mới.
Lý Quốc Sinh đứng lên, sắc mặt có vẻ xấu hổ, nói:
- - Chủ tịch thành phố Hàn dạy chí phải, tôi nhất định nhớ kỹ lời dạy của Chủ tịch thành phố Hàn, dùng tâm sức đoàn kết dẫn dắt các đồng nghiệp, nắm chắc công tác trọng điểm, cho nhân dân quận Tân Giang một đáp án hài lòng.
Hàn Đông gật đầu, nói:
- - Vậy cứ như vậy đi.
Lý Quốc Sinh cáo từ, cẩn thận lui ra ngoài.
Hàn Đông uống một ngụm trà, sau đó đứng dậy đi xuống lầu.
“Lam Nghiệp gọi mình đến là vì chuyện của Tập đoàn Viễn Đại? Lẽ nào Tạ Nguyên Bình đã không nhịn được bắt đầu hoạt động ở tỉnh rồi, có người ra mặt nói chuyện hộ rồi?” Hàn Đông vừa đi vừa suy nghĩ, thời gian gần đây Lam Nghiệp rất khiêm tốn, nói chuyện không nhanh không chậm, không có chút tức giận nào. Nhưng trước đó khi lão gọi điện cho Hàn Đông, tạo một cảm giác cấp trên chỉ bảo ra lệnh vậy, dường như lão bỗng nhiên nắm bắt được thế cục của Thành ủy vậy.
Nhân viên gặp trên đường đi nhìn thấy Hàn Đông chắp tay sau lưng, sắc mặt nặng nề, đều cẩn thận chào hỏi Hàn Đông, mà Hàn Đông chỉ đơn giản gật gật đầu tỏ vẻ đáp lại. Cho dù như vậy các nhân viên này trong lòng đều vô cùng kích động, cảm giác Hàn Đông thật là bình dị gần gũi.
Đối với nhân viên làm việc bình thường, Hàn Đông vẫn rất khoan dung, đến cấp độ này của Hàn Đông căn bản cũng không cần thiết phải ra vẻ với nhân viên bình thường, nhất cử nhất động, lời nói việc làm của hắn đối với nhân viên bình thường đều là sự động viên rất lớn.
Rất nhanh Hàn Đông đã đi tới bên ngoài văn phòng của Lam Nghiệp, Thư ký của Lam Nghiệp vừa nhìn thấy Hàn Đông, dưới mông giống như ấn lò xo nhanh chóng đứng lên cung kính, nói:
- - Chào Chủ tịch thành phố Hàn.
Hàn Đông gật gật đầu, nói:
- - Bí thư Lam có ở đây không?
- - Bí thư Lam ở bên trong, mời Chủ tịch thành phố Hàn vào.
Thư ký của Lam Nghiệp cung kinh, nói.
Thái độ của anh ta so với trước kia cung kính hơn rất nhiều. Thật ra chỉ từ điểm này có thể nhìn ra tỷ lệ lực lượng ở Thành ủy, dù sao quan hệ đấu tranh giữa Hàn Đông và Lam Nghiệp khá rõ ràng, nếu Lam Nghiệp có thể nắm bắt quyền chủ động, vậy Thư ký của lão thái độ chắc chắn sẽ không dè dặt như vậy.
Thư ký của Lam Nghiệp mở cửa, nói với Lam Nghiệp ở bên trong một câu, sau đó quay lại cung kính mời Hàn Đông vào bên trong.
- - Đồng chí Hàn Đông đến rồi.
Thấy Hàn Đông tiến vào, Lam Nghiệp không nhanh không chậm đứng lên tiến về phía trước vài bước, tỏ vẻ nhiệt tình, nói:
- - Ngồi đi.
Hàn Đông ngồi xuống sofa ở khu tiếp khách, vẻ mặt bình tĩnh, hắn muốn xem xem Lam Nghiệp có thể làm ra trò quỷ quái gì.
Thư ký của Lam Nghiệp rót một cốc trà bưng vào, nhẹ nhàng đặt ở trên bàn trước mặt Hàn Đông, lúc đi ra lại dè dặt liếc nhìn Hàn Đông, dường như Hàn Đông là một nhân vật vô cùng nguy hiểm vậy.
Hàn Đông nâng cốc trà lên, hé miệng nhẹ nhàng thổi thổi, một hơi nóng bốc lên, sau đó Hàn Đông uống một ngụm trà nhỏ, nhâm nhi thưởng thức. Có thể nói trà ở chỗ Lam Nghiệp có đẳng cấp cũng không tệ, tuy không phải là trà Long Tỉnh mà Hàn Đông thích uống, mà là trà Thiết Quan Âm, nhưng hương vị thuần khiết ngọt ngào, dư vị đọng lại, so sánh với Long Tỉnh lại là một mùi vị khác.
Lam Nghiệp thấy Hàn Đông dù bận vẫn ung dung thưởng thức trà, trong lòng lập tức dâng lên cơn tức, biểu hiện như vậy của Hàn Đông là từ trong đáy lòng không coi Lam Nghiệp lão ra gì.
“Thằng nhãi này càng ngày càng làm càn.” Lam Nghiệp trong lòng âm thầm suy nghĩ, “Trong khoảng thời gian này, thằng nhãi này chọc ngoáy lung tung, xem chừng không làm cho thành phố Ninh Hải rối tinh rối mù thì không thôi. Nói ra mình vừa mới bắt đầu thật sự có chút coi thường hắn, tuy rằng nhà họ Hàn không có bao nhiêu người ở thành phố Ninh Hải thậm chí ở tỉnh Giang Việt, nhưng ảnh hưởng của nhà họ Hàn trên chính đàn Trung Hoa thật không thể coi thường, huống hồ uy tín của ông cụ Hàn cao như vậy, giống như đỉnh Thái Sơn vậy, không có ai dám làm gì Hàn Đông. Lấy Quý Chính Phong, Tống Kiến Quốc, Lôi Hữu Hạ bọn họ làm ví dụ, bọn họ sở dĩ nhanh chóng đứng về phía Hàn Đông, dù cho bọn họ có đồng lòng với Hàn Đông hay không, vẫn chỉ là kết hợp vì lợi ích, không ngoại lệ chính là bọn họ đương nhiên xem trọng nền tảng lớn mạnh phía sau của Hàn Đông, điểm này là chênh lệch giữa mình và Hàn Đông, điểm này tự mình không thể giải quyết, cho nên kết quả của việc ban đầu mình khinh địch, đã gây nên cục diện bị động như bây giờ.”
Nhìn thấy bộ dạng kiêu ngạo của Hàn Đông, Lam Nghiệp trong lòng bùi ngùi, cũng âm thầm quyết định, nhất định phải nắm bắt cơ hội lần này, cho dù chỉ có thể đả kích một chút tình thế của Hàn Đông, đó cũng là tốt rồi, còn tốt hơn là không làm gì, hơn nữa cái sảy nảy cái ung, chỉ cần mình không ngừng nắm bắt các cơ hội, tin tưởng cuối cùng có thể thu phục được Hàn Đông.
“Dù sao gia tộc họ Hàn ở Trung Hoa cũng không thể một tay che trời, sức ảnh hưởng ở thành phố Ninh Hải cũng tương đối nhỏ, bởi vậy mình nhất định phải lợi dụng các điều kiện có lợi ở các phương diện, thu phục Hàn Đông. Bất kể thế nào mình vẫn là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, nếu đến Hàn Đông còn không thu phục được, chẳng phải để cho người khác xem thường.”
- - Chủ tịch thành phố Hàn, buổi sáng tôi nhận được điện thoại của Phó bí thư Tỉnh ủy Ngô, ông ta đưa ra chỉ thị về một bài báo của báo chiều Biện Châu, bảo tôi nói chuyện với cậu, thực hiện tình hình liên quan.
Lam Nghiệp chỉnh sửa lại một chút suy nghĩ, vẻ mặt thận trọng, nói.
Hàn Đông hỏi ngược lại:
- - Tình hình gì?
Lam Nghiệp lấy ra một tờ báo từ trong ngăn kéo, đưa cho Hàn Đông, nói:
- - Tự cậu xem đi.
Hàn Đông có chút nghi hoặc nhận lấy tờ báo, bèn nhìn thấy hàng chữ tiêu đề màu đen: “Lãnh đạo chính phủ bới móc, con trai ông chủ ngồi tù.”
Xem qua một hồi, Hàn Đông liền đại khái hiểu được là xảy ra chuyện gì rồi.
Bài báo này nghiễm nhiên giống như một lá thư khiếu nại, mặc dù tên người không có nói rõ ra, nhưng chỉ cần có chút tìm hiểu thành phố Ninh Hải, liền có thể đoán ra bài báo này đang nói cái gì.
- - Không biết Bí thư Lam muốn tìm hiểu tình hình gì?
Hàn Đông thản nhiên, nói.
Bài báo này hoàn toàn là bóp mép sự thật, nói cái gì một vị lãnh đạo chủ chốt của Ủy ban nhân dân thành phố bất mãn với một doanh nghiệp tư nhân ở địa phương, chuyên bới móc doanh nghiệp này, còn cho người điều tra, hơn nữa còn bởi vì chuyện tai nạn xe nhỏ mà cho giam giữ con của ông chủ doanh nghiệp, cho đến bây giờ vẫn đang giam giữ, hơn nữa Cục Công an thành phố còn dưới sự lãnh đạo của vị lãnh đạo này, tiến hành điều tra này nọ. Bài báo tương đối dài, thổi phồng toàn bộ sự vô tội của ông chủ doanh nghiệp tư nhân kia, và sự càn rỡ ngang ngược của vị lãnh đạo kia, quả thực là một câu chuyện đẫm máu và nước mắt.
Rất hiển nhiên đây là chiêu của Tạ Nguyên Bình, lão ta muốn thông qua phương thức này, khiến cho một số người chú ý, để gây áp lực cho Hàn Đông. Hơn nữa Hàn Đông tin rằng Tạ Nguyên Bình chắc chắn còn có chiêu sau, dù sao trong quá trình phát triển lớn mạnh của Tập đoàn Viễn Đại, người mà Tạ Nguyên Bình quen biết chắc chắc không ít.
Nhưng Hàn Đông chỉ khinh bỉ với thủ đoạn này của lão ta, trước tiên Hàn Đông làm bất cứ chuyện gì đều có tình có lý, không giống như nội dung trong bài báo, chỉ là viết vì hận thù cá nhân mà thôi.
“Phó bí thư Tỉnh ủy Ngô mà Lam Nghiệp nói chính là Phó bí thư Tỉnh ủy Ngô Thời Hi rồi, lão ta không ngờ lại ra chỉ thị về bài báo này, xem ra lão ta chính là một trong những người đứng sau Tạ Nguyên Bình.” Hàn Đông trong lòng thầm cân nhắc, “Hừ, mình phải xem xem trong tỉnh còn có ai sẽ ra mặt, Tạ Nguyên Bình làm thế này, đến lúc đó người chịu thiệt thòi vẫn là lão ta, dù sao mình chỉ cần làm tốt việc của mình, ai đến điều tra cũng không thể làm gì được mình.”
Nếu như Hàn Đông không có thân thế gì, như vậy một số người có thể mượn cơ hội này làm động tác lớn nhằm vào Hàn Đông, thậm chí điều chỉnh công tác của hắn, nhưng Hàn Đông không phải một mình, sau lưng của hắn còn có một thế lực khổng lồ, bởi vậy nếu không có chứng cứ xác thực, ai cũng không dám động đến, cùng lắm thì chỉ giở trò mà thôi.
Thấy bộ dạng Hàn Đông không thèm để ý, Lam Nghiệp bèn nói:
- - Đồng chí Hàn Đông, Phó bí thư Ngô vô cùng coi trọng chuyện này, bây giờ Trung ương từ trên xuống dưới đều vô cùng coi trọng sự phát triển của doanh nghiêp tư nhân, cho dù bài báo không rõ ràng chỉ ra doanh nghiệp nào, nhưng theo phân tích có thể biết được cụ thể là doanh nghiệp nào, mong rằng Chủ tịch thành phố Hàn cẩn thận xử lý chuyện này, có chuyện gì thì phải giải quyết thỏa đáng, không thể để cho công tác của chúng ta rơi vào bị động.
Bởi vì trên bài báo cũng không nhắc đến tên của Hàn Đông, nên Lam Nghiệp cho dù tin rằng bài báo đó nói về Hàn Đông nhưng cũng đành phải nói ám chỉ vài câu, không thể vạch ra Hàn Đông ngươi không được làm khó Tập đoàn Viễn Đại.
Hàn Đông thản nhiên cười, nụ cười này theo Lam Nghiệp thấy đầy sự khinh miệt, trong lòng của lão càng thấy khó chịu.
- - Bí thư Lam, bài báo này đơn giản là đuổi hình bắt bóng, vô căn cứ mà thôi, nếu thật sự có oan khuất, tôi thấy doanh nghiệp tư nhân bị chèn ép kia đã sớm nhảy lên kêu oan rồi.
Hàn Đông giọng điệu rất bình thản.
- - Tôi thấy chính là một số bè lũ xu nịnh, để đạt được mục đích nào đó, chế ra bài báo này muốn đánh lừa dư luận mà thôi. Đối với bài báo thế này, căn bản không đáng để lãng phí tinh thần sức lực, thời gian của chúng ta, thành phố Ninh Hải đang ở giai đoạn phát triển nhanh, các sự việc cực kỳ phức tạp, nếu cả ngày tập trung tinh thần sức lực lãng phí vào chuyện này, đó chính là không làm tròn trách nhiệm…
Nghe Hàn Đông chậm rãi nói, sắc mặt của Lam Nghiệp càng trở nên khó coi, Hàn Đông đây hoàn toàn là nói bóng nói gió, ông bạn này quả thật cho rằng ở thành phố Ninh Hải có thể muốn gì được nấy sao?
Truyện convert hay : Trở Về : Làm Ruộng Làm Giàu Dưỡng Nhãi Con