Nghĩ như vậy, Đồng Vũ Vụ đi đến trước bàn làm việc của anh, cầm lấy cái ly của anh rồi đi ra văn phòng.
Phó Lễ Hành ngẩng đầu lên nhìn một cái, sau khi biết cô đi pha trà cho anh, lại cúi đầu tiếp tục làm việc.
Phòng pha trà ở lầu một có rất nhiều loại trà, còn đặc biệt cung cấp đồ ăn vặt cho nhân viên, hơn nữa ở đây cách văn phòng làm việc của tổng giám đốc có chút xa, cho nên những lúc công việc không bận rộn, sẽ có một số nhân viên bạo gan lén chạy lên đây.
Đồng Vũ Vụ đứng ở quầy pha trà cho Phó Lễ Hành, sau đó rửa hoa quả, nên không hề hay biết đã bị lộ ra thân phận có nhân viên còn lén chụp hình của cô, hơn nữa còn giấu tên đăng lên diễn đàn của nhân viên.
[Tôi đã gặp Phó thái thái ở phòng trà, còn tự pha trà cho Phó tổng nữa nha.
]
…….
……….
.
Sau một lúc trầm mặc, mấy nhiên viên trong diễn đàn ẩn danh bắt đầu bùng nổ, dù sao diễn đàn này cũng không có Phó tổng và mấy vị quản lý cấp cao, bát quái một chút về nhan sắc của vợ sếp, chắc cũng chẳng ai biết.
[Nhan sắc bên ngoài trông như thế nào? Phó thái thái của chúng ta có phải là một đại minh tinh tuyệt sắc không?]
[Vô nghĩa, nữ minh tinh làm gì có khí chất của Phó thái thái được, cô đang nằm mơ sao.
]
[Ô ô ô bộ đồ Phó thái thái mặc rất đẹp, có ai biết đây là hãng thời trang nào không?]
[Tôi vừa mới xem, trong bộ sưu tập mùa hè mới nhất của hãng XX, emmm, cô thật sự muốn biết giá sao?]
[Nói đi! Tôi chấp nhân được hết!]
[………Tôi cũng thật choáng váng, mới dám đi xem giá của chiếc váy này, hàng trưng bày trên kệ của hãng muốn mua cũng phải hơn năm vạn.
]
[…….
.
ojbk]
Đồng Vũ Vụ cũng không biết hình chụp của mình bị đăng lên diễn đàn của nhân viên, mà diễn đàn của nhân viên này chỉ toàn là nhân viên nữ, mọi người trong này thích thảo luận về quần áo, giày dép và một số màu son môi, nhưng mà Đồng Vũ Vụ giàu có xa hoa cách cuộc sống của họ quá xa, mà các cô cũng rất đáng yêu, mặc dù cũng không quen biết Đồng Vũ Vụ nhưng lại tâng bốc Đồng Vũ Vụ lên cao không nhìn tới được.
Đồng Vũ Vụ đặt ly trà cùng với đĩa táo ngọt đã rửa sạch lên bàn của Phó Lễ Hành, mỉm cười nói: “Phó tổng, tới giờ trà chiều rồi.
”
“Anh không ăn táo.
” Trái cây Phó Lễ Hành ghét nhất chính là táo, cho dù là cô vợ nhỏ của mình có tự tay rửa sạch, anh cũng từ chối.
Hôm nay cũng không có chuyện gì đặc biệt vui vẻ, không đáng để anh phải mạo hiểm đi nếm thử giống như tiêu xanh lần trước.
“…….
À.
” Đồng Vũ Vụ cũng không nổi giận, cầm lấy miếng táo cắn một miếng, “Táo rất ngọt nha.
”
Sau khi cắn mấy miếng, cô đem đĩa táo đi ra ngoài, giọng điệu thăm dò, “Thực sự rất ngọt nha, so với táo mua bên ngoài không giống nhau, anh có muốn thử một chút không?”
Đồng Vũ Vụ không phải là không biết hành động của mình chính là “cô gái, cô đang đùa với lửa đấy”, nhưng mà cô là muốn xem thử Phó Lễ Hành có chịu nhượng bộ mình không thôi.
Mặc dù cô và Phó Lễ Hành hôn thân mật không biết đã làm bao nhiêu lần, nhưng mà loại chuyện hôn gián tiếp hình như là chưa từng làm thì phải?
Phó Lễ Hành nhìn chằm chằm cô, tầm mắt nhìn từ mặt cô dời đến miếng táo bị cô cắn dỡ kia, cuối cùng đưa tay đến lấy miếng táo trong tay cô, chậm rãi cắn một miếng.
Đồng Vũ Vụ: …….
.
Cô có phải là sắc nữ đâu, sao nhìn động tác này lại có cảm giác như đang ám chỉ vậy chứ?
Phó Lễ Hành đối với miếng táo đặc biệt này cũng không có đánh giá gì, đối với người không thích ăn táo như anh, hiếm có lắm mới ăn hết miếng táo như vậy.
Dư quang Đồng Vũ Vụ vẫn chú ý đến anh, tư thế ngồi đoan chính trên sô pha, cầm điện thoại nghiêm túc lướt Weibo, nhưng khóe miệng lại nhếch lên cao, thì ra anh ăn miếng này, hoặc nói là anh ăn miếng của cô nha.
Cảm giác cô đang từng bước tiến gần đến, có thể chinh phục được người đàn ông trong Top này.
Liễu Vân Khê cùng với bạn cùng phòng là Tô Nhụy ra ngoài dạo phố mua quần áo, nhưng cứ như người mất hồn.
Tô Nhụy cũng không có nhiều tiền gửi ngân hàng, lúc còn đi học đại học cô có đi làm thêm để kiếm tiền sinh hoạt, trước đây cô toàn mua quần áo bán ở bên đường, hôm nay sở dĩ đi dạo phố, lại vui vẻ như vậy, vì cô rốt cuộc cũng được nhận vào làm ở Phó thị rồi, đương nhiên phải mua một ít quần áo để đi làm chứ.
Lúc đang đợi nhân viên vào kho lấy đôi giày cao gót có kích cỡ khác, cô lấy điện thoại ra nhìn thoáng qua, phát hiện cô được một học tỷ đưa vào diễn đàn của nhân viên Phó thị có rất nhiều người đăng bài, cô hưng phấn lướt nhìn những bài đăng, nhìn đến một bài đăng có rất nhiều bình luận còn kèm theo ảnh chụp, đứng dậy hưng phấn kéo Liễu Vân Khê lại nói, “Đây là bà chủ của bọn mình, có phải rất xinh đẹp không! Thật sự rất đẹp nha, rất có khí chất, so với nữ minh tinh còn đẹp hơn, đúng là người nổi tiếng chân chính, cũng không biết sau này mình có cơ hội được gặp cô ấy không nữa, mình chắc chắn là cô ấy đẹp đến mức không thốt ra lời luôn.
”
“Trong diễn đàn của bọn mình có nói, bộ quần áo bà chủ mặc, chưa tính túi xách và trang sức chỉ có váy và giày thôi đã hơn mười vạn rồi, còn hơn tiền lương một năm của nhiều người nữa, nhưng mà thực sự rất đáng xem nha! Mình vừa định mua một đôi giày cao gót, giờ cũng hết thích luôn rồi!
Đợi cả buổi không thấy Liễu Vân Khê trả lời, Tô Nhụy lúc này mới tò mò nhìn cô ấy, “Vân Khê, cậu làm sao vậy, cả ngày hôm nay cứ như người mất hồn.
”
Liễu Vân Khê giật mình tỉnh táo lại, có chút kích động, nhớ tới khoảng thời gian này xảy ra nhiều chuyện, buổi tối đầu tiên có thể nói là xúc động, vậy buổi tối thứ hai thì sao, buổi tối từ Vạn gia đi ra thì xem là cái gì……….
Anh ta nói anh ta có bạn gái rồi.
Cô có thể cảm nhận được anh ta rất đau khổ, rất yêu người con gái kêu là “yuwu” () kia, nhưng vì sao lại luôn giúp đỡ cô, khi cô bị Vạn tiểu thư làm khó dễ rơi vào hoàn cảnh bơ vơ không nơi nương tựa, anh ta lại giúp cô.
()yuwu: tên phiên âm tiếng Trung của Đồng Vũ Vụ
“Tô Nhụy, mình có một chuyện muốn hỏi cậu.
” Liễu Vân Khê cúi đầu, bất lực xoa xoa tay, “Có một người đàn ông anh ta đã có bạn gái rồi, nhưng lại phát sinh quan hệ với người phụ nữ khác là có ý gì?”
Đúng vậy, Tần Dịch đến cùng là có ý gì chứ?
Tô Nhụy không chú ý tới ánh mắt ảm đảm có chút hồng hồng của cô ấy, không hề nghĩ ngợi liền nói: “Ý chính là tra nam và tiện nữ, đàn ông chính là tra, phụ nữ chính là tiện, thật là buồn nôn.
”.