Lăng Thủy Nguyệt cảm nhận được ý đồ hắn, đột nhiên giãy dụa mãnh liệt,“Không…… Nơi này là phòng bếp……”
“Anh đợi đáp án của em.”
“Van cầu anh nha……”
“Em phải trả lời…..”
“Em…… Em yêu anh…… Thượng Quan Nghiêu,emyêu anh……” Cô ủy khuất khóc lớn, hai tay dùng sức giãy tránh thoát kiềm chế của hắn, gắt gao ôm lấy hông của hắn giống như chỉ cần thả lỏng một chút hắn liền biến mất trước mắt cô.
“Vừa thấy tin tức đính hôn của anh,em ghen tị đến độ sắp nổi điên , em không biết anh đến tột cùng có yêu em không, càng không biết quan hệ hiện của chúng ta là như thế nào……”
Thượng Quan Nghiêu không nói một câu chỉ lẳng lặng nghe cô nói.
“Em rất sợ hãi sẽ mất đi anh,em không thể dễ dàng tha thứ để người phụ nữ khác có được anh,em thậm chí muốn đánh anh ngất sau đó đóng gói mang đi, tùy tiện đi đến chổ nào cũng được, chỉ cần chúng ta có thể sống chung một chỗ……”
Nghe tiếng nói đứt quãng phát ra từ nội tâm cô,Thượng Quan Nghiêu một tay kéo cô vào trong ngực, môi dán bên tai cô, nhẹ nhàng dụ dỗ:“Nếu yêu anh,em càng phải tin tưởng anh.”
……………..
Lăng Thủy Nguyệt đến bây giờ vẫn không dám tin tưởng, giờ này khắc này Thượng Quan Nghiêu lại đưa cô ngồi trên chuyên cơ tư nhân, trở lại biệt thự xa hoa ở trường đảo Mĩ Quốc.
Bên người hắn như trước có rất nhiều bảo vệ đi theo, nghe hắn nói không có việc gì hắn sẽ đến nơi này ở mấy ngày, thả lỏng một chút.
Tuy rằng hắn không thường tới nơi này, nhưng bình thường đều có người chuyên gia quét dọn, cho nên phòng óc luôn vô cùng sạch sẽ.
Thẳng đến chân của cô quả thật dẫm lên đất Mĩ Quốc,vẻ mặt cô như cũ có chút khó hiểu, nhịn không được nhíu mày,“Nếu em nhớ không lầm, hôm nay hẳn là ngày đính hôn của anh.”
Hắn căn dặn thuộc hạ và bảo vệ,để cho bọn họ xử lý chuyện lạ,lúc này Thượng Quan Nghiêu mới kéo Lăng Thủy Nguyệt vào trong lòng mình,để cho cô ngồi ở trên đùi chính mình rồi gật đầu.
“Đúng vậy, hôm nay đúng là ngày đính hôn của anh và Phương Tử San, nhưng chú rễ hiện tại lại đưa tình nhân ra nước ngoài nghỉ phép .”
Lăng Thủy Nguyệt tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái,“Thượng Quan Nghiêu, chuyện vui này tuyệt không buồn cười.”
Hắn cũng quá điên cuồng bỏ vị hôn thê ở tiệc cưới, công khai đưa cô ra nước ngoài, này…… Này…… Là cái gì nha!
“Chuyện đính hôn với Phương Tử San là do cha anh quyết định , tiệc cưới cũng do một tay cha anh an bài , về phần vị hôn thê đương nhiên cũng là do ông ấy chọn.Nếu cha anh thích nắm trong tay tất cả những gì liên quan đến anh,anh đương nhiên sẽ thành toàn khổ tâm cho ông.”
Hắn sủng ái nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, lén cười hì hì,“Ông ấy muốn chơi trò chơi,anh đương nhiên sẽ cực lực phối hợp.”
“Nhưng…… Nhưng mà như vậy được không?” Cô vẫn có chút lo lắng,“Loại trường hợp lớn này, nếu nam chính không có ở đó ông ấy nhất định sẽ rất tức giận nh.”
“Đây không phải là vấn đề anh quan tâm .” Thượng Quan Nghiêu hoàn toàn không có cảm giác áy náy cười lạnh một tiếng,nhớ đến lần trước ông xâm vào nhà hắn, ra mệnh lệnh hắn nhất định phải cưới Phương Tử San, quan hệ cha con vốn tệ đến cực điểm,ông ấy cư nhiên còn muốn dùng chiêu này khống chế hắn, thật là nực cười.
Cuộc đời của hắn phải do hắn làm chủ, nếu Thượng Quan Hồng Đồ muốn đấu với hắn, hắn cũng không ngại chơi với ông một chút .
Về phần Đại tiểu thư Phương gia kia hắn chỉ gặp qua vài lần, chỉ có thể nói cô xui xẻo không biết mình trở thành vật hy sinh cho lợi ích gia tộc.
Ai bảo cô xuẩn ngốc như vậy, không nên có ý gả vào Thượng Quan gia.Lúc trước hắn đã cảnh cáo cô một lần, hắn tuyệt đối sẽ không lấy cô,không ngờ cô cố tình ngây ngô nghĩ hắn sẽ ngoan ngoãn nghe theo an bài cha mình.
Nếu hắn đem hiểu lầm giải thích rõ ràng,Lăng Thủy Nguyệt cũng không phải bởi vì chuyện này mà không vui, hơn nữa hai người lại trốn đến Mĩ Quốc, gạt bỏ tất cảquấy nhiễu bên ngoài, cho nên lại bắt đầu thế giới ngọt ngào của hai người.
Thượng Quan Nghiêu hoàn toàn đem chính mình trở thành một con trùng bám lấy hạt gạo, mỗi ngày quấn quít bên cạnh Lăng Thủy Nguyệt bảo cô làm món ngon cho hắn ăn, chỉ cần hắn tìm được thứ gì cô liền làm ra món ăn, hơn nữa mỗi một món đều là theo hắn yêu thích mà nấ thành.Hắn chẳng những ăn rất no, trong lòng cũng ấm áp .
Bữa tối hắn thích ăn món Trung Quốc cho nên cô chỉ cần nấu cháo, bánh bao,bánh sủi cảo, hắn đều một hơi ăn sạch toàn bộ.
Cuộc sống không có phiền não hơn nữa Lăng Thủy Nguyệt lại đích than ra tay, mới đến Mĩ Quốc vài ngày Thượng Quan Nghiêu đã muốn béo lên mấy kg, khí sắc thoạt nhìn hồng nhuận hữu thần.
Hơn nữa hắn thích nhất là cùng cô làm sủi cảo, hắn tuy rằng tung hoành thương trường giống như không có chuyện gì có thể làm khó được hắn,chỉ duy nhất không chuyện am hiểu phòng bếp.
Mỗi lần cùng làm hắn đều khiến cho cả người đều là bột mì, cô làm ra bánh sủi cảo tinh xảo khéo léo, còn hắn lúc nào làm ra cũng giống như hình cầu, nhân bánh bên trong cũng lòi ra ngoài, có thể nói là làm mấy cái thì hư mấy cái.
Cuối cùng làm Lăng Thủy Nguyệt tức giận đuổi hắn ra khỏi phòng bếp, miễn cho hắn vướng tay vướng chân lại lãng phí nguyên liệu nấu ăn.
Hắn lại mặt dày mày dạng muốn chen chúc với cô ở trong phòng bếp, cuối cùng khiến cho trên người hai người tất cả đều là bột mì, đùa giỡn hết sức, hắn còn có thể cười hì hì ôm cô vào trong ngực, cũng không quan tâm người đang bẩn , hướng về cái miệng nhỏ nhắn khả ái hôn lên.
Chẳng phân biệt được thời gian địa điểm trường hợp, hai người ở trong biệt thựto lớn thân mật cọ sát lẫn nhau, bình tĩnh trải qua cuộc sống hạnh phúc.
Ngày nào đó cô rời giường sớm, liền cảm thấy không khí trong nhà là lạ nhưng lại không thể nói rõ, chờ Thượng Quan Nghiêu đi làm ở công ty,cô ở nhà bắt đầu an bày mọi việc, lại phát hiện người hầu và Chung bá đều néra dáng vẻ né tránh.
Đúng là rất khả nghi, cô làm theo theo lệ thường, tìm người giúp việc hỏi tờ báo mỗi ngày được đưa đến đúng giờ ,“Hôm nay tại sao đến giờ này báo còn chưa đưa đến nha.”
Cô mới đầu còn tin là thật, không nghĩ tới cô lơ đãng phát hiện tờ báo bị quăng trong thùng rác WC,cô hoang mang cầm lên đúng lúc vừa thấy, trang đầu viết tiêu đề lớn ── Thượng Quan Nghiêu của tập đoàn Thịnh Thế mấy ngày qua đang cùng con gái tập đoàn Phương thị – Phương Tử San, ở khách sạn Đế Đô quốc tế tổ chứctiệc đính hôn.
Đính hôn?! Lăng Thủy Nguyệt lẳng lặng trước hai chữ này,Thượng Quan Nghiêu…… đính hôn với người khác?!
………….
Thượng Quan Nghiêu chạng vạng về đến nhà liền phát hiện không khí trong nhà không đúng lắm.Tuy rằng Lăng Thủy Nguyệt trước sau như một hầu hạ hắn thật sự chu đáo, cũng giúp hắn xử ý mọi chuyện theo thứ tự nhưng mà hắntừ khi về nhà đến ăn xong bữa tối cô cũng chưa đã cho hắn một cái khuôn mặt tươi cười.
Ngay cả Chung bá và các người hầu khác cũng ít thân thiện như ngày thường, bầu không khí căng thẳng quỷ dị đến không thởđược.
“Thủy Nguyệt,em làm sao vậy? Thấy thế nào cũng như đang rất buồn nha?” Bữa tối chấm dứt không bao lâu,Thượng Quan Nghiêu đi đến bên người Lăng Thủy Nguyệt đang chuẩn bị trái cây ở phòng bếp.
Cô cúi đầu rửa trái cây cũng không ngẩng đầu nhìn hắn, không biết qua bao lâu, mới rốt cục phát ra giọng nói mỏng manh lại khàn khàn,“Ngày mai em muốn ra ngoài tìm công việc.”
“A?” Thượng Quan Nghiêu nhướn cao mày rậm,“Có thể nói cho anh biết lý do không?”
“Em không quên em còn thiếu anh rất nhiều tiễn.” Cô lại rầu rĩ bổ sung câu này.
Câu này ..Thượng Quan Nghiêu cuối cùng cảm giác được không bình thường .Cô biết rõ những nợ nần kia hắn căn bản đã bị hắn quên lãng đến một tinh cầu khác, huống chi sau khi bán tài sản của Lăng Diệu Tổ lấy tiền mặt,trừ lợi tức ra Lăng gia thật ra đã không nợ hắn tiền gì .
Từ đầu đến cuối Lăng Thủy Nguyệtlà người hy sinh nhiều nhất, hắn làm sao bỏ được sự thật bắt cô trả tiền lại, hơn nữa theo quan hệ của hai người hiện tại.Nếu hắn còn muốn đòi tiền cô hắn thật sự đáng chết. Cô gái ngu ngốc này? Đều đến lúc này còn nói chuyện tiền bạc với hắn.
Lăng Thủy Nguyệt đang cắttrái cây thấy vẻ mặt hắn hung ác nham hiểm, vẻ mặt khó coi hơn nữa vô cùng nghiêm khắc.Cô hít sâu một hơi không biết lấy đâu tờ báo nhét vào trong tay hắn.
Thượng Quan Nghiêu khó hiểu nhìn thoáng qua, không khỏi trầm cười ra tiếng,“Hiện tại truyền thông tuyên truyền tốc độ thật đúng là mau, hôm qua mới tuyên bố đính hôn, hôm nay liền đăng báo .”
Hắn nói nghe thật thoải mái tự tại,cô lại nghe thật đau lòng buồn khổ.Cô cố nén suy nghĩ tiếp tục cắt trái cây, chỉ có tay không nhịn được luôn run rẩy.
“Thủy Nguyệt, em thoạt nhìn thật không vui vẻ……” Hắn biết rõ còn cố ý hỏi.
Cô cắn chặtmôi lắc lắc đầu,“Nếu anh kết hôn thì em sẽ biến thành tình nhân của anh,em biết đại thiếu gia thượng lưu xã hội giống như các anh, bình thường đều dùng tiền ngăn chặn miệng tình nhân,em cũng không muốn nhiều lắm……”
Cô đột nhiên ngẩng đầu đối diện ánh mắt hài hước của hắn,“Nếu có thể nói, em muốn anh xóa bỏ tiền em thiếu anh là được.”
Tuy rằng cô đã sớm dự đoán được sẽ có một ngày như vậy, nhưng mà không nghĩ tới hạnh phúc mới qua không bao lâu, quan hệ hai người sẽ tuyên bố chấm dứt.
Trong lòng cô rất khó chịu cũng khờ dại nghĩ Thượng Quan Nghiêu yêu nhất là cô.Nhưng mà vừa thấy đến đầu đề báo chí, cô không thể tin cũng không dám xác định,Thượng Quan Nghiêu đốivới cô đến tột cùng là vui đùa hay là nghiêm túc …..
Cô từ trước đến nay không phải hạng phụ nữ vì đàn ông đòi sống đòi chết, thay vì vạch trần sự việc không bằng bình tĩnh tách ra.
Cô bình tĩnh cắt trái cây xong, chèn them salad, lại bỏ chút ít gia vị, động tác liền mạch lưu loát.
Cho đến cô bưng đĩa hoa quả trên bàn lên chuẩn bị đi về phía phòng khách,Thượng Quan Nghiêu đột nhiên ôm cả người cô vào trong ngực. Hắn từ trên cao nhìn xuống khuôn mặt nhỏ nhắn có chút hốt hoảng của cô, gợi lên một nụ cười tà,“Chỉ cần anh đem nợ nần xóa bỏ, em liền ngoan ngoãn rời khỏi anh sao?”
Tim đột nhiên đau xót,cô khổ sở nuốt nuốt nước miếng khó khăn gật đầu.
“Em thật đúng là dễ đuổi, chẳng lẽ nãi không muốn đòi tiền, biệt thự hay là xe thể thao và v..v..?”
Cô thành thành thật thật lắc đầu“…… Không cần.”
“Nhưng mà……” Hắn nhanh tay nắm cái cằm khéo léo của cô, tà ác nhìn ánh mắt trốn tránh của cô,“Anh dường như có nói qua với em, làm tình nhân của anh cũng không phải là dễ dàng như vậy.”
Nói xong, không để ý tới vẻ mặt kinh ngạc của cô, hắn bá đạo hôn lên đôi phấn nộn của cô, kéo hai tay của cô cố định ở phía sau,hoa quả trong tay bàn thuận thế rơi trên mặt đất,phát ra tiếng vang.
Cả người cô bị hắn đặt ở trên tường, giống như tù nhân mặc hắn tùy ý đòi lấy,“Yêu anh sao? Thủy Nguyệt……” Hắn vừa hôn vừa hỏi.
“Ưm……”
“Trả lời anh.”
“Thượng Quan Nghiêu anh……”
“Anh muốn em trả lời anh.” Hắn hoàn toàn không có ý buông tay ra, còn cố ý tăng thêm lực đạo, mãnh liệt bá đạo thiếu chút nữa vò nát thân thể nhỏ xinh của cô .
Khóe mắt cô rưng rưng, ủy khuất đến muốn khóc, hắn hôn vừa nhanh vừa vội, tần suấtmạnh đến nổi cô căn bản không kịp hưởng ứng.
“Vấn đề này cần suy nghĩ rất lâu sao?” Hắn tiếp tục hôn như sói, trừng phạt dường nhưgặm cắn cánh môi của cô.
Cô chỉ có thể mỏng manh thở hổn hển, ngay cả khí lực phản kháng cũng không có.
“Xem ra em còn chưa hiểu rõ tim của mình, em muốn anh áp dụng thủ đoạn kịch liệt hơn,mới để em nhìn thẳng vào vấn đề anh vẫn vừa hỏi sao?”
Hắn vừa nói bàn tay vừa hướng bên eo cô,kéo vạt áo của cô ra, dò vào bụng của cô.