Người ta nói, sự tò mò thường giết chết con mèo. Tự dưng trong hoàn cảnh này, cô lại nhớ tới câu nói đó. Cô có phải là con mèo đó không?
Cô lại hít một hơi, mùi đất xông lên thật không dễ chịu. “Một, hai, ba.” – Cô thầm đếm. Chiếc cột điện vẫn tỏa sáng mà không vụt tắt như hai lần trước. Cô nhìn chằm chằm vào nó, vài phút lặng lẽ trôi, cuối cùng cô kết luận, có lẽ chỉ là mình nhìn nhầm thôi.
Cô quyết định bước vào căn nhà trước mặt.
Bài trí quen thuộc khiến trái tim cô nảy lên vì xúc động. Chiếc tivi hộp với vài nút bấm đang rè rè phát một bài hát xưa cũ. Chiếc tủ bằng gỗ được chính ba cô đóng, ngăn cách phòng khách và phòng ngủ. Chiếc đèn neon chớp tắt không đủ chiếu sáng cả một căn phòng chỉ vài chục mét vuông. Dưới ánh đèn lập lòe ấy, ba cô của mười mấy năm về trước đang cần mẫn may gia công từng chiếc túi xách. Mẹ cô đang bận rộn ẵm đứa em vẫn còn bú sữa, dọn dẹp khắp nhà. Chiếc đàn piano đồ chơi bị cô nóng nảy đập mạnh, hòa với bản nhạc xập xình tạo nên mớ âm thanh hỗn độn. Cô nghe tiếng mẹ cô càu nhàu, sau đó vỗ vào mông cô, bắt cô đi ngủ. Tiếng chó inh ỏi sủa của con Milu từ ngoài cổng. Những âm thanh hỗn loạn, chói tai nhưng cũng dịêu kỳ này khiến trái tim cô nức nở đập.
Trong lúc bị nhấn chìm trong mớ cảm xúc hỗn độn, cô cảm thấy có thứ gì chạm vào chân. Cô cúi xuống, con Milu với bộ lông xù dính bệt nhìn cô. Đôi mắt tròn xoe chăm chú, chiếc đuôi không ngừng vỗ, quấn lấy chân cô. Cô giật mình nhìn nó. Con chó này chẳng phải vẫn thường bị gia đình cô gọi là Milu già lẩm cẩm vì nó không ngừng sủa bậy sao. Thế nào mà nó có thể... Không hiểu sao, cô có chút rùng mình hơn là hứng thú.
Đang mải mê nghĩ, con Milu đột nhiên nhảy cổm trước mặt cô, sủa ẩm lên. Hàm răng sắc nhọn nhe ra, nó nhìn cô dữ tơn như muốn lao vào cắn xé cô vậy. Cô sợ hãi lùi về phía sau. Cùng lúc đó, mẹ cô vội lấy cây roi quất vào mông con Milu để cho nó ngừng sủa.
”Con chó ngu này, có im cho hàng xóm ngủ!!” - Mẹ cô tức giận gắt lên nhưng vẫn không thể dừng được con Milu đang sủa om sòm. Cô sợ hãi nhìn nó, chỉ lo một chút lơ là, nó sẽ nhảy vào cắn lấy cô. Thể nhưng cô chợt nhận ra, con Milu không sủa cô, nó dường như đang sủa thứ sau lưng cô. Cả người cô lạnh ngắt, cô vội quay ra phía sau.
Cả căn phòng chìm vào trong bóng tối.