Thanh Thanh Thảo Thảo: “A a a….. Cư nhiên có hai cái chỉ xuất hiện trong truyền thuyết xuất hiện giúp ta giải quyết nhiệm vụ, rất hưng phấn rất cao hứng, 555……. Kí tên kí tên.”
Thủy Thủy: “…….” Bị kia nhiệt tình chế ngự, vô ngôn.
Liên Y Điểm Điểm: “Một người không có y sư, không có sự giúp đỡ có thể chống lại cự viên, Bỉ Ngạn bang chủ thật xuất…….” Than sợ hãi. Hài tử, nguyên lai ngươi cũng là một người mù, vừa rồi như thế nào không nhìn thấy. Nói, sùng bái cái kia nam tử, đồng hài, ngươi sẽ hối hận, 555……
Ăn chay lớn lên: “cám ơn các ngươi” Đơn thuần nói lời cảm tạ.
Bỉ Ngạn Khai Hoa: “Ta không cần cám ơn, ta muốn hoa tươi đưa lão bà.” Cùng tiểu hầu tử giao đấu cũng không quên cùng người nói lời cảm tạ đòi bồi thường. Bại hoại.
Ăn chay lớn lên: “…” Bị một câu kia làm kinh hách, ha ha, bị囧 đến.
Ăn chay lơn lên: “Cái kia, ta không có hoa tươi, hoa quế nhưỡng có thể không?” Chậm rãi hỏi. Hoa quế nhưỡng là trong một nhiệm vụ của “Nguyệt Quang lưu vực” đạt được, là một loại rượu ngon rượu ngon, nháy mắt khôi phục 1W huyết lam, là cực phẩm dược liệu, nhiệm vụ này mỗi người chỉ có thể làm một lần, bởi vậy, hoa quế nhưỡng quả thật rất hiếm.
Thủy Thủy: “Đừng để ý đến hắn.” Thủy Thủy đại nghĩa nói. Lại nói, Thủy Thủy cũng không uống rượu được….
Bỉ Ngạn Khai Hoa: “55555………Lão bà không đau ta, 555…. Khóc, khóc tử ta, đau tử ngươi.”
Bỉ Ngạn Khai Hoa: “555……Lão bà ôm một cái…..” Khóc không ngừng, tìm kiếm an ủi, hay là muốn được lão bà Thủy Thủy ôm ấp.
Thanh Thanh Thảo Thảo: “………..” Đại thần cũng sẽ khóc?
Ăn chay lớn lên: “………” Đại thần cư nhiên còn làm nũng?
Liên Y điểm điểm: “……….” Mộng tưởng bị hiện thực tàn khốc khiến cho vỡ nát.
Thanh Thanh Thảo Thảo: “Hảo đáng yêu, ha ha” Ack, bạn học……..
Thủy Thủy: “…….” Một đám bảo vật.
………Màn hình xoay chuyển.
Cự viên ngã xuống.
Nhiệm vụ hoàn thành.
Quần chúng vây xem trở thành một đống thi thể lớn, thanh âm ai oán, mắng chửi nổi lên khắp nơi. Đóng kênh, Thủy Thủy làm như không phát hiện, đối với sự tình mỗ nam tử làm ra, vẫn duy trì trầm mặc. Ở kênh đội ngũ nói “Mọi người tái kiến”. Không nhìn những thanh âm tụt lại ở phía sau, rời đội ngũ.
Trên đỉnh đầu hiện lên một hội thoại, nhấn chuột, xác định.
Hệ thống: “Bỉ Ngạn Khai Hoa” gia nhập đội ngũ.
Hệ thống: “Bỉ Ngạn Khai Hoa” mời ngươi gắn bó thân mật.
Nhấn chuột xác nhận.
Hệ thống: ngươi đồng ý cùng “Bỉ Ngạn Khai Hoa” gắn bó thân mật.
Hai người ôm nhau, rời đi.
Bỉ Ngạn Khai Hoa: “Lão bà, lão bà……”
Thủy Thủy: “Ân, ở đâu.”
Bỉ Ngạn Khai Hoa: “Hắc hắc hắc hắc……….” Cười ngây ngô.
Thủy Thủy: “……..” Không quan tâm.
Bỉ Ngạn Khai Hoa: “Lão bà lão bà, ngươi nhớ ta sao?”
Thủy Thủy: “…… Ngươi là heo.” Nhớ cũng không nói cho ngươi nghe.
Bỉ Ngạn Khai Hoa: “Là, ta là heo. Ta là công trư (lão công heo), ngươi là heo mẹ, công trư cùng heo mẹ sinh cục cưng kêu trư cục cưng, ngao ngao ~~"
……….
Bỉ Ngạn Khai Hoa: “Lão bà lão bà, kia heo mẹ hội nhớ công trư sao?”
…………
Trước màn hình máy tính, Liễu Thủy ngẩng đầu nhìn xem tờ lịch để trên màn hình máy tính, cuối tháng 8, khai giảng mau tới đâu. Về sau sẽ có khoảng thời gian không thể chơi trò chơi đâu, mà sau khi khai giảng, việc học trọng yếu, thời gian chơi trò chơi sẽ thiếu rất nhiều. Tại đáy lòng, hiện lên một cỗ thản nhiên vị chát, luyến tiếc. Thời gian sắp tới sẽ có thời điểm không được nghe người kia làm nũng, có thời điểm không thể trông coi người kia tùy ý náo loạn, có thời điểm không thể nhìn thấy thân ảnh người kia, tuy rằng, chỉ là vài ngày ngắn ngủi, nhưng là không muốn.
Bị ý nghĩ của chính mình làm hoảng sợ, mới gần qua hai tháng, đầu kỳ nghỉ hè cũng có khoảng thời gian cùng chính mình liên hệ cũng không có cảm giác gì? Như thế nào hiện tại……. Chính mình có phải hay không….. Rất để ý đến hắn? Dù sao cũng chỉ là tình cảm trong trò chơi, mà chính mình, thế nhưng lại coi là thực, dần dần lún sâu, vì hắn vui vì hắn vui vì hắn sầu vì hắn bi, như vậy, rốt cuộc là có đúng hay không?
Cuối cùng, đến tột cùng là diễn như nhân sinh hay vẫn là nhân sinh như diễn?
Hệ thống: “Liên Y Điểm Điểm” được trưởng lão “Vi Vũ” mời gia nhập bản bang.
Trên màn hình trò chơi đột nhiên xuất hiện một câu như vậy. Là nàng. Thử di động chuột đến kênh bang phái, mở ra.
[Bang phái]
Vi Vũ: “Đây là muội muội của ta trong trò chơi, về sau hy vọng mọi người chiếu cố.” Hoa tươi đưa lên.
Thiên Sơn Mộ Bạch: “Liên Y muội tử, hoan nghênh gia nhập bang của chúng ta.” Hoa tươi đưa lên.
Từ Từ: “Hoan nghênh.” Hoa tươi đưa lên.
Heo con mau chạy: “Mỹ nữ……..” Chảy nước miếng.
Thủy Thủy: “Hoan nghênh.” Hoa tươi đưa lên. Không biết vì sao, ngay cả nhìn đến dung mạo của hoa hậu giảng đường mỹ nhân Thủy Thủy đều không có cảm giác gì, nhìn đến nữ tử này lại luôn luôn có một loại tư vị không hiểu nổi, đây là trong truyền thuyết không khí bất hòa sao, 囧.
Bỉ Ngạn Khai Hoa: “Lão bà. Mỹ nữ cũng…..” Ôm lão bà, ngắm mỹ nữ. Thủy Thủy sinh khí, hậu quả thực nghiêm trọng, Bỉ Ngạn bạn học ngươi cần phải thu liễm a thu liễm, cẩn thận a cẩn thận. (thu liễm: bớt phóng túng.)
Liên Y Điểm Điểm: “Cảm ơn mọi người, về sau xin chiếu cố nhiều hơn.” Biểu tình thẹn thùng.
Heo con mau chạy: “Được, chúng ta sẽ, đối với mỹ nữ, chúng ta có lực bao dung cường đại, hắc hắc…….” Hài tử, đừng như vậy, ngươi làm mỹ nữ người ta sợ, còn tưởng rằng mình tiến vào hang sói đâu. Tuy rằng đây là sự thật, nhưng là chúng ta vẫn phải cải trang một chút, phải cải trang một chút đúng không?
…….. Màn hình xoay chuyển, tiếng gầm hoan nghênh vang lên không ngừng, hoa tươi, tiếng vỗ tay, hôn nồng nhiệt dũng mãnh thoát ra, đều là giành cho tân nhân, thành viên mới cũ, không kể cấp bậc, không kể nam nữ trong “Thính Phong chước” đều là vô cùng hoan nghênh, “Thính Phong chước” chính là một gia đình, đối với người nhà, chúng thành viên “Thính Phong chước” đều là thiệt tình tiếp nhận cùng yêu thương, huống chi, nhân vật mới lần này lại là muội muội của trưởng lão mà mọi người kính trọng, yêu mến, lại là một muội muội như thế đáng yêu cùng xinh đẹp. Trong bang không ai đối với thành viên mới gia nhập cảm thấy bất an, không một ai cả.
Thủy Thủy: “Trường học sắp khai giảng, khả năng thời gian sắp tới sẽ không thể cùng tham gia, mọi người chơi vui vẻ.” Chờ nhiệt tình chào đón người mới của mọi người giảm bớt, tiếp tục ném một quả bom tới cho mọi người. “Oanh” một tiếng, bọt nước vang khắp nơi.
Bỉ Ngạn Khai Hoa: “lão bà, ngươi phải đi? Không cần đi, rời xa t, 5555……..” Giữ lại. Khóc rất đáng thương.
Vi Vũ: “Thủy Thủy, đi đường cẩn thận nha.” Vẫn là Vi Vũ biết săn sóc.
Thiên Sơn Mộ Bạch: “Bên kia trường học chuẩn bị tốt liền sớm một chút tham gia, cũng đừng khiến mọi người chờ lâu.” Thiên Sơn bạn học cũng thật luyến tiếc.
Từ Từ: “555……. Cái này tốt lắm, đã chết không còn người cứu, thi thể sẽ biến thành xương trắng, 555……..” Đồng dạng cũng là khóc, nhưng là, bạn học, ngươi không cần nói thật đến như vậy được không, một trưởng đánh chết ngươi.
Liên Y Điểm Điểm: “Thủy Thủy, ngươi yên tâm đi, chúng ta sẽ cùng nhau trở ngươi trở về cùng nhau vui đùa.” Ack. Các ngươi?
Bỉ Ngạn Khai Hoa: “Lão bà, ngươi yên tâm đi, ta sẽ thủ thân như ngọc cho dù có sắc nữ tới xâm phạm cũng thà chết cũng không chịu khuất phục, kiên cường chống cự, nhất định nguyên vẹn chờ ngươi trở về.” Biểu tình thẹn thùng.
Phốc…… Một ngụm trà phun lên màn hình máy tính.
Này tiểu hài tử.
Bất quá, tâm, đột nhiên….........thật an tâm.
Thủy Thủy: “Ân, trở về nhất định sẽ kiểm tra, ngươi chờ.” Này này này, Thủy Thủy, 555…….. Ngươi thay đổi………. Trả lại ta Thủy Thủy thuần khiết.
Mọi người, trầm mặc.
Heo con mau chạy: “………” Rốt cục nhịn không được, nôn mửa, cái thứ nhất.
Thiên Sơn Mộ Bạch: “………..” Nôn mửa, cái thứ hai.
Vi Vũ: “………” Ngay cả thục nữ như Vi Vũ cũng không nhịn được, nôn mửa, cái thứ ba.
Từ Từ: “……..” Không kịp báo cáo lại đã không nhịn được, nôn mửa, cái thứ tư.
Hoa Hoa Ngận Phiêu: “……….” Người lặn sâu dưới nước cũng không chịu được đả kích mà ngoi lên, nôn mửa, cái thứ năm.
………….. Sáu cái, bảy cái, tám…….. Vô số. Màn hình bị biểu tượng nôn mửa chiếm cứ, quay cuồng.
Tốt lắm, rất cường đại, các ngươi lại khơi dậy một trận dịch nôn mửa, giữ gìn cặp đôi ăn ý đệ nhất bang phái không bị phá hư, có công, hoa tươi đưa lên. Lại nói, phun ra càng khỏe.
Trước màn hình, một mỹ nữ kiều diễm như hoa chậm rãi nắm chặt đôi bàn tay nõn nà để lên trên bàn phím, hai tay xiết chặt xiết chặt
Bỉ Ngạn, ta sẽ rất nhớ ngươi………..
Thủy Thủy, ngươi đi không được đâu, rất nhanh, ta sẽ đến, rất nhanh rất nhanh………..