Trở lại trường học đã hai tuần, đi học tan học ăn cơm, đối với cuộc sống đã lâu không được bình tĩnh như vậy, Liễu Thủy cảm thấy thực là vừa lòng, vì thê, ngẫu nhiên đăng nhập trò chơi xem phong cảnh, tổ đội tiến vào FB đánh quái, dã chiến đến danh tự biến đỏ thẫm, cùng ba người trong phòng tâm sự, nói chuyện phiếm bát quái, cuộc sống quả thực vô cùng nhàn nhã, vô cùng dễ chịu.
Tự sau ngày họp lớp đó, Tư Húc tựa hồ cũng được nghỉ ngơi, mỗi ngày đều lôi kéo Liễu Thủy đến những địa điểm du lịch của thành phố C du ngoạn, Liễu Thủy nghĩ nguyện vọng tốt đẹp làm trạch nữ bị đánh vỡ hoàn toàn, mỗi ngày mệt thành tượng gỗ.
Liễu Thủy kháng nghị, ở thành phố B như thế nào cũng không thấy anh như vậy tích cực muốn xuất môn đi dạo, hiện tại trở lại thành phố C, như thế nào bỗng nhiên tựa như đầu óc bị đụng phải, dường như thay đổi thành một kẻ khác.
Lúc ấy, Tư Húc chính là chần chừ vài giây, đứng tại nơi Liễu Thủy không thấy lỗ tai hơi hồng hồng, sau đó mãnh liệt nói: :Anh mặc kệ, em nhất định phải đi cùng anh, những địa phương đó anh chưa từng đi qua.”
Tư Húc không biets xấu hổ nói cho Liễu Thủy, cùng Liễu Thủy đạp lên mọi ngóc ngách của thành phố C, là giấc mộng nho nhỏ của tiểu yêu Tư Húc từ thời sơ trung, vì thế, trong tình huống không có Liễu Thủy, hắn cự tuyệt rời chân.
Kháng nghị không có hiệu quả, vô cùng thống khổ, Liễu Thủy cũng chỉ có thể đặt tại trong lòng.
Phá tan bức tường ngăn cách mỏng manh nào đó, yêu nghiệt lại không hề cố kị trầm mê vận động, đem nhiều năm thủ thân như ngọc toàn bộ vứt bỏ, đáng thương cho Liễu Thủy kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay, chỉ có thể đến nửa đêm mới nặng nề chìm vào giấc ngủ, ngày hôm sau lại bị yêu nghiệt lôi ra cửa, ngẫu nhiên còn gặp đám fan điên cuồng, còn muốn bị yêu nghiệt lôi chạy trối chết.
Cứ như thế, yêu nghiệt mỗi ngày đều là vui tươi hớn hở, khuôn mặt giống như tiên nhân của hắn cười đến giống như phật Di Lặc.
Liễu Thủy囧.
Còn có một chuyện, Liễu Thủy nghĩ đến liền ai oán vô cùng, ngươi nói xem nào có cha mẹ nhà ai giống như nhà nàng như vậy, mọi người chưa thấy qua, liền đã muốn hay tay đem con gái mình nhanh chóng đóng gói tống đi!
Yêu nghiệt sau ngày họp lớp đưa chính mình về nhà, Liễu mẹ nhìn thấy Tư Húc, đó là điển hình cho việc mẹ vợ thấy con rể, càng nhìn càng vừa lòng. Liễu Thủy ở một bên nhìn thấy thiếu chút nữa phun máu nội thương. Mẹ ơi, Tư Húc sao có thể yêu nghiệt đến như vậy? Mẹ đã không nói, nhưng ngay cả lão cha đều trốn không thoát mê hoặc của ngươi?!
Kết quả thời điểm yêu nghiệt phải rời đi, trong tay cũng đã cầm hành lý được đóng gói sãn, Liễu Thủy bị cha mẹ ruột thịt của mình tống ra khỏi cửa, còn mang vẻ mặt lo lắng dăn dò con nhỏ, cùng Tư Húc đi ra ngoài chơi, đừng chỉ lo cho bản thân, còn phải chiếu cố tốt cho Tư Húc, hôm nay trời lạnh, mặc kệ con thế nào cũng không được để Tư Húc bị cảm!
Liễu Thủy rơi lệ, chỉ có thể cách cách cách nuốt vào trong lòng, không đến một ngày ngắn ngủn, cha mẹ ruột thịt lại trở thành người khác, như thế nào có thể không khóc?
Một hồi đến nhà Tư Húc liền tức giận cùng Tư Húc đại chiến, kết quả đến gần sáng Tư Húc còn trên người mình làm ác, Liễu Thủy càng rơi lệ, thề sống thề chết cũng không lại khiêu chiến uy quyền của yêu nghiệt.
Yêu nghiệt thật là đáng sợ, bị đói bụng nhiều năm đột nhiên được giải phóng không biết chừng mực, bị yêu nghiệt đè nặng, đáng sợ không gì so sánh nổi!
Ba mẹ yêu nghiệt là sau hai ngày rời nhà liền bị yêu nghiệt lôi đi bái phỏng, Liễu Thủy nhỏ nhỏ bị囧囧, mẹ yêu nghiệt không phải là thời kì đầu tháng ba năm đó, từ trên máy bay rơi xuống trở thành nữ hiệu trưởng xinh đẹp của trung học Thụ Đức sao?!
Bề ngoài xinh đẹp tư thái nghiêm cẩn. lúc ấy không biết đễ mê đắm biết bao chàng trai thanh xuân đang ở thời kỳ phát dục còn có một đám thầy giáo đã thành thục chính trực tạo thành một vòng tròn ngưỡng mộ. Thời điểm đó, sân trương không có chút riêng tư, tin tức nữ hiệu trưởng xinh đẹp không biết từ đầu xuất hiện bay đầy trời, trong lúc nhất thời vô số người theo đuổi.
Chính là một ngươi như vậy, cư nhiên là mẹ của yêu nghiệt?........
Hơn nữa, hiện tại đứng ở trước mặt mình, cười đến hòa ái dễ gần, làm cho Liễu Thủy không nghĩ qua là phải mê tiến nụ cười xinh đẹp kia.
Tâm can nho nhỏ của Liễu Thủy bị囧 lại囧. Gia đình yêu nghiệt, quả nhiên đều là yêu nghiệt.
Em gái yêu nghiệt, Liễu Thủy coi như đã chính thức nhận thức, Trương Á Nhàn, so với yêu nghiệt nhỏ hơn một tuổi, đến trường sớm một năm.
Nói đến Trương Á Nhàn, mắt ngọc mày ngài, nhìn trái nhìn phải, thật đúng là xinh đẹp không thể nói. Vừa thấy Liễu Thủy liền nhiệt tình tiếp đón, cầm tay Liễu Thủy, trong lòng có vô vàn điều muốn nói muốn nói____ đặc biệt nhằm vào chuyện yêu nghiệt Tư Húc là như thế nào ám toán hãm hại cô囧, đối với Liễu Thủy hoàn toàn không có nửa điểm xa lạ.
Liễu Thủy lạnh giá, vì mình lúc trước tại tiệc tối kia ghen thầm, lòng dạ hẹp hòi mà cảm thấy vạn phần áy náy. Liễu Thủy lại sai lầm rồi, Á Nhàn đứa nhỏ này, làm sao lại có tâm cơ gì, quả thực chính là tiểu công chúa đơn thuần được gia đình yêu nghiệt sủng ái!
Về phần Á Nhàn vì sao lại mang họ Trương, lúc trước ba mẹ yêu nghiệt lo lắng chuyện công bằng, hai đứa nhỏ, một cái theo họ cha, một đứa theo họ mẹ.
Cùng những gia đình khác bất đồng là, yêu nghiệt theo mẹ, tiểu công chúa theo cha.
囧.
Cha yêu nghiệt, là người mà Liễu Thủy thấy trong toàn gia đình là nhân loại bình thường! __ __
Hơn bốn mươi tuổi, rất là thật thà chất phác vẻ ngoài bình thường, đối nhân đối sự đều thực ôn hòa, đối với Liễu Thủy, lại cùng Liễu Thủy chống đối lại yêu nghiệt, Liễu Thủy ngay lập tức ở trên người cha yêu nghiệt tìm thấy sự cân bằng, cười đến vô cùng sáng lạn.
Cái này, Liễu Thủy cũng là có người đau lòng!
Về phần chuyện của người cha bình thường của yêu nghiệt cùng yêu nghiệt mẹ của yêu nghiệt, kia lại là một câu chuyện khác, này, rảnh rỗi sẽ nhắc tới sau.
Thời điểm rời đi, Liễu Thủy không khỏi nghĩ tới, chính là một người như vậy, trụ trì một gia đình không bình thường.
Vì thế, không lâu sau đó lại nhớ tới trường học.
Thừa dịp khai giảng yêu nghiệt bay đi thành phố Z công tác, Liễu Thủy một mình một người ở trường học, không người quản thúc cũng sẽ không có thiếu thốn giác ngủ, mừng rỡ không có tiết liền rảnh rỗi mồi ngày nằm ở trên giường, xấu lắm không ngồi dậy.
Ngẫu nhiên chơi trò chơi, tiêu dao tự tại.
Như vậy qua nửa tháng, vừa tròn một tháng, yêu nghiệt trở về, ngày lành đến, chính thức tuyên cáo chấm dứt.
Bị yêu nghiệt Tư Húc triệu hồi, cuối tuần buổi chiều thứ năm, Liễu Thủy liền chạy vội tới nhà Tư Húc____ ăn cơm chiều!
Đối với Tư Húc nấu cơm, Liễu Thủy có chấp nhất cuồng nhiệt, bởi vì thật sự là phi thường phi thường ngon, trong nửa tháng bị yêu nghiệt độc hại kia, yêu nghiệt làm thức ăn chính là án ủi duy nhất đối với Liễu Thủy! __ __
Đứng ở cửa nhà Tư Húc, gõ gõ cửa, không phản ứng, lại gõ tiếp, vẫn là không phản ứng.
Liễu Thủy囧.
Này Tư Húc!
Trong cái túi hỗn độn tìm cả buổi mới thấy chìa khóa, Liễu Thủy may mắn vỗ ngực thờ phào, hoàn hảo có đem theo. Cái chìa khóa này là thời điểm lần đầu tiên tới nhà yêu nghiệt bị yêu nghiệt cường nhét vào túi, bình thường đều là cùng yêu nghiệt trở về, rất ít khi dùng đến, lần này nhưng thật ra lại phát huy công dụng, mỗi ngày đều phải dùng, cũng là mệt chết mất!
Cầm chìa khóa mở cửa, trong phòng lại là một mảnh im ắng.
Đi vài, liếc mắt liền nhìn thấy đống hành lý vứt trong phòng khách, yêu nghiệt thật sự đã trở lại, nhưng là người đâu?!
Hẹn người ta, chính mình lại không thấy, nhất định phải hảo hảo giáo huấn yêu nghiệt một chút mới được, Liễu Thủy thầm nghĩ.
Nhưng là từng bước bước vào phòng ngủ, nhìn khuôn mặt xinh đẹp đang nằm ngủ trên giường,. Liễu Thủy lại đau lòng. Cặp mắt có thể câu hồn đoạt phách kia khép hờ, trước mắt hiện lên bóng dáng thản nhiên, yêu nghiệt tựa hồ so với một tháng trước gầy đi một chút, sợ là vừa rồi về tới nơi cái gì cũng không quản liền ngủ gục trên giường không dậy nổi đi.
Buổi sáng mười giờ lên máy bay, chỉ sợ cơm trưa cũng chưa ăn, hoàn hảo vừa rồi trước khi tới có mua chút đồ ăn, nhẹ nhàng hôn lên trán Tư Húc, thể hiện tượng niệm đối với Tư Húc trong một tháng qua, Liễu Thủy đứng dậy, chuẩn bị quay lại phòng bếp nấu cơm.
Xem ra lúc này đây, khách lại biến thành bà nấu cơm!
Ai ngờ, người con chưa động, liền bị một cánh tay ôm ngã trên giường, cuốn lấy, vững vàng bị đặt dưới thân yêu nghiệt.
“Tư……” Thanh âm kinh hô của Liễu Thủy toàn bộ bị yêu nghiệt nuốt vào. Lưỡi yêu nghiệt ở trong miệng Liễu Thủy tùy ý, giống như đói khát, hai teey không ngừng dao động trên người Liễu thủy.
Sau một lúc, người nào đó rốt cuộc dừng lại, ngẩng đầu, sóng mắt trong suốt lòe sáng, lộ vẻ vô tội đến cực điểm, mở miệng nói: “Anh đói.”
Liễu Thủy thở hồng hộc, thật muốn một tay chộp lấy trán yêu nghiệt, có ai trêu trọc người khác như vậy?!
“Em nấu ccowm cho anh đi.” Nhận lệnh ngồi dậy nhưng chống thế nào cũng không thoát khỏi yêu nghiệt, làm vài lần không phản ứng, Liễu Thủy nổi giận. “Yêu nghiệt, anh không cho em ra em như thế nào làm cơm cho anh ăn?!”
Nói những lời này đồng thời, đáy lòng Liễu Thủy hiện lên một ý tưởng chính là___ yêu nghiệt, nếu không anh làm cơm cho em ăn?......
……….
Tư Húc không nói, ánh mắt vô tội càng thêm tà mị, nhẹ nhàng cúi đầu bên tai Liễu Thủy hơi thở ra, sau đó nói: ‘Thủy Thủy, em phải phụ trách giúp anh ăn no.” Chân chính hồn xiêu phách lạc.
Vì thế, mỗ Thủy hoa hoa lệ lệ bị yêu nghiệt nuốt vào, một chút xương cốt cũng không lưu! __ __
Cuối cùng, Liễu Thủy rốt cuộc ăn được cơn chiều, tác phẩm của yêu nghiệt. Thiên địa chứng giám, lúc cô đến nhà yêu nghiệt, đồng hồ báo thức vừa vặn điểm một giờ ba mươi, Đến lúc rốt cục bưng lên chén cơm nóng đã muốn sang ngày tiếp theo, ai oán đến cực điểm……..
Yêu nghiệt, anh đây là mưu sát, anh muốn em chết đói!.......
Sau đó, lang thôn hổ yết, căn bản chưa kịp nhấm nháp tinh tế. Yêu nghiệt đứng nhìn một bên mặt mày hớn hở, Liễu Thủy hận không thể hung hăng bóp nát khuôn mặt tươi cười đáng giạn kia, thật không biết mình trở nên như bây giờ là do ai làm hại! Ăn cơm cũng là yêu nghiệt đem tới trên giường, chính mình cũng không còn khí lực đứng khỏi giường, ô ô ô………
Vận động sau khi ăn xong không thể thiếu, Liễu Thủy thật không thể hiểu được, yêu nghiệt Tư Húc anh thật sự là tinh lực tràn đây! __ __
Vốn đang có rất nhiều điều muốn nói với yêu nghiệt, ví dụ như, tiểu hào “Tiếu Khuynh Thành” của hoa hậu giảng đường mỹ nhân vừa mãn cấp, ngày hôm sau đã được phong hào? Hoa hậu giảng đường mỹ nhân vào ngày đó cao hứng lôi kéo chính mình cả đêm yên hoa tụ hội. Muốn nói Tư Húc không ở bên cạnh phá rối, Liễu Thủy là người đầu tiên không tin.
Lại như, vì cái gì lần đó ở trường quay rõ ràng bắt mình thay quần áo, cái gì cũng không quay, nửa tháng trước tự nhiên ra đường lớn, ngay cả ti vi giải trí tin tức, diễn đàn, BBS cũng tràn đầy hình ảnh bản thân trang phục thiên thần cùng yêu nghiệt nhìn nhau cười? Nơi nơi mọi người đều đang tìm nữ nhân vật chính trong quảng cáo, hoàn hảo chính là bên cạnh, hình ảnh tiễn biệt quá mức diễm lệ ngày cả ba người trong phòng ngủ nhìn chằm chằm khuôn mặt Liễu Thủy cũng không thể nhận ra!.........
Trời biết, cô khi đó chính là bị câu nói của yêu nghiệt “Thủy Thủy, anh yêu em.” Khiến cho囧 nhất thời không kịp phản ứng thôi! __ __
Cái gì mà truyền thuyết thâm tình vô cùng?..........
Cái gì mà diễn xuất hoàn mỹ truyền thoát?..........
…………
Đối với những chuyện này, Liễu Thủy vẫn chỉ có một từ để hình dung chính mình lúc ấy, tùy tay lật trang võng du đều có thể nhìn thấy câu cảm thụ khi đó ____囧!
Còn có, kia gì, Liễu Thủy còn muốn hỏi, quay chụp là có tiền công đu, nếu quay quảng cáo, kia yêu nghiệt, tiền của em đâu?!
Còn có còn có, cuối cùng còn có……… Yêu nghiệt, nhiều ngày không thấy như vậy, anh có nhớ em không?........
Bất đắc dĩ quá mệt mỏi, ngã đầu liền nặng nề ngủ.
Tư Húc đem thiên hạ trong lòng mình nhẹ nhàng ôm ôm, hôn lên sợi tóc mềm mại của Liễu Thủ, khóe môi giương lên thành hình cung.
Một tháng qua, nhớ thương vô hạn, một khắc ôm lấy Liễu Thủy kia, rốt cuộc lấp đầy, nhưng là, còn chưa đủ, còn cần nhận định sâu sắc, Thủy Thủy, là chân chính ở trong vòng tay trong lòng mình.
Cho dù trải qua nửa năm, vẫn không thể tin được bản thân may mắn như vậy.
Người con gái trong lòng này, thật sự là Liễu Thủy.
Người con gái này, rốt cuộc cũng thuộc về mình.
Khuôn mặt trong lúc mơ màng thản nhiên mỉm cười, đó là sự xinh đẹp hắn muốn bảo hộ.
Liễu Thủy, Tư Húc yêu ngươi như vậy, chính là dùng cả đời để yêu.
Thủy Thủy ngồi trước màn hình máy tính, ánh mắt nhìn theo di chuyển của hai thân ảnh đang ôm nhau kia, Thủy Thủy không muốn nói chuyện, không có ngôn ngữ. Bỉ Ngạn cũng không có nói chuyện, không khí quỷ dị u ám bao phủ quanh hai thân ảnh, khoảng cách gần như vậy, không nghĩ rằng tâm tư mỗi người thật xa cách, thật nghĩ không ra.
Thủy Thủy cùng Bỉ Ngạn lần đầu nhận thức là tại điểm phục sinh, khi đó, Thủy Thủy vừa mới tham gia trò chơi, vẫn là một tiểu bạch thỏ, không cần biết cái gì gì, cứ tiến thẳng vế phía trước, khi đánh quái thường xuyên thêm máu thêm dược cho chính mình, chờ khi phản ứng lại thì đã nằm xuống; không xem bản đồ xem phương hướng, thường xuyên lạc đường; không theo dõi nhiệm vụ, thường xuyên tiếp nhận những nhiệm vụ đánh quái linh tinh do thế giới giao cho, là những chuyện rất hiếm có, muốn nói cũng nói không hết. Thủy Thủy chính là tại thời điểm đó chậm chạp nhận thức nam tử cực kỳ gian trá giảo hoạt, không từ bất kỳ thủ đoạn nào để đạt được mục đích kia, sau đó, Thủy Thủy đơn thuần đáng yêu của chúng ta hoa hoa lệ lệ bị người nào đó lừa gạt, trở thành ác bá đại vương áp trại phu nhân, chờ hồi phục tinh thần, hối hận cũng đã muộn.
Ngoài đời thực, Liễu Thủy vẫn là một nữ sinh đang thì xuân sắc, thời gian nghỉ hè, Thủy Thủy đem tất cả thời gian có được trừ thời gian ngủ cùng ăn đăng nhập vào “Nguyệt Quang lưu vực”. Cha mẹ nàng cũng thật tiến bộ, đối với nữ nhi Thủy Thủy nhà mình cũng phi thường sủng ái, nữ nhi nói cái gì đều đúng, nữ nhi làm cái gì cũng tuyệt đối không sai! Đối với cha mẹ, Liễu Thủy thực cảm kích cùng kính trọng, Thủy Thủy thực ngoan cũng thực nghe lời, đối với sự tín nhiệm của cha mẹ cũng chưa từng khiến họ thất vọng. Phụ mẫu Liễu gia đối với nữ nhi ngoan ngoãn nhà mình chính là đặt trong lòng bàn tay, giữ chặt trong thâm tâm, đối với nàng cực kỳ yên tâm.
Khung cảnh một lần nữa quay trở lại trò chơi, tại thời điểm Thủy Thủy suy nghĩ xa xôi, đôi uyên ương số khổ cũng đã bay qua nghìn vạn dặm đường cũng chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, không thể không nói, tốc độ bay lượn của cực phẩm nam tử kia cực kỳ nhanh, là thiết bị tinh phẩm “đào vong bảo mệnh”, người bình thường không thể so sánh với hắn, ít nhất, Thủy Thủy cũng chưa gặp được thiết bị nào nhanh hơn nó trong trò chơi này. Bay quanh biển cả nửa vòng, bay đến điểm hồi sinh gần nhất Nguyệt Quang đảo. Điều này Thủy Thủy nhìn thấy rõ ràng, nhìn rất cao hứng, cũng rất…. hưng phấn!
[Đội ngũ]
Thủy Thủy: “Lão công, thích ngươi nhất!” Tặng kèm một nụ hôn. Nhìn xem, nhìn xem, Thủy Thủy của chúng ta đã rất hưng phấn, bình thường luôn khinh bỉ nam tử vô sỉ kia, dù hắn làm nũng hay cưỡng bức lợi dụng vẫn kiên định những chuyện không nên làm vẫn là không bao giờ làm, a a a quả nhiên mị lực của điểm trọng sinh này rất lớn, ngay cả người kiên cường như Thủy Thủy cũng vô lực chống đỡ!!!!!
Lại không thể không nói rằng nơi này là điểm hồi sinh của Nguyệt Quang đảo, đây chính là nơi cực phẩm, cũng có thể nói nơi này chính là một BUG lớn của “Nguyệt Quang lưu vực”, hoặc cũng có thể là do lập trình viên của “Nguyệt Quang lưu vực” muốn gia tăng độ huyết tinh của trò chơi nên đặc biệt tạo ra một nơi như điểm trọng sinh này, một nơi không có truyền tống, không có khu an toàn, bãi cô linh đặt ở nơi đó, mà tứ phía đều là biển. Hắc hắc, nói cách khác, người đã chết tại Nguyệt Quang đảo đều hồi sinh tại chỗ này, người trọng sinh luôn ở trạng thái trong suốt, khi vừa hồi sinh lượng máu cùng lam cao nhất chỉ bằng một phần năm bình thường. Nếu lúc này, có một cái cấp bậc cao nhất khu vực, thuộc tính trạng bị biến thái nhất toàn khu vực, có đào vong bảo mệnh phi hành có thể chạy trốn nhanh nhất toàn khu vực, lại không sợ đánh, không sợ mắng, không sợ bị truy nã hay đuổi giết đến nơi này hắc hắc hắc đến lúc đó có người muốn đánh cũng không thắng được, muốn chạy trốn cũng có người cản lại, muốn truyền tống lại không thể truyền tống hắc hắc hắc hắc. Thủy Thủy đối với ý tưởng đen tối của lão công nhà mình rất là không cảm thấy xấu hổ.
Bỉ Ngạn Khai Hoa: “Chán ghét lại bị ngươi cường bạo!” Thẹn thùng biểu tình.
Thủy Thủy: “…” Thủy Thủy囧, đối với nhất thời mềm mỏng của mình cảm thấy phi thường hối hận. Thủy Thủy đã quên, trâu dù có đưa tới Bắc Kinh thì cứ vẫn là trâu, nó cũng sẽ không thành cừu con được, lại càng không thể biến thành đồng loại cao cấp của mình, là không thể cùng người tương thông! Thủy Thủy đã quên, là lỗi của Thủy Thủy. Bỉ Ngạn đồng chí, ngươi đã chịu ủy khuất rồi, người thật không thể hiểu được ngôn ngữ của ngươi, Thủy Thủy sai rồi, Thủy Thủy không bao giờ làm như vậy nữa.
Tại điểm trọng sinh, người đã không ngừng thoát ra.
Bỉ Ngạn Khai Hoa: “Lão bà, đi diệt bọn hắn, lão công vĩnh viễn ủng hộ ngươi!” Lời mới nói ra, liền đem Thủy Thủy ném vào giữa đám người, một mình mình ở trên trời tiêu dao tự tại, khoái hoạt khôn cùng.
Hệ thống: người chơi “Bỉ Ngạn Khai Hoa” cũng ngươi giải trừ ngắn bó thân mật.
Không quan hệ, từng bị vứt bỏ quá nhiều lần, đã vô số lần chịu đả kích, trải qua vô số lần anh dũng đấu tranh giữa doanh trại quân địch, chuyện nho nhỏ như vậy thật là không to bằng cọng lông, đã bị Thủy Thủy hoàn toàn không để tâm. Thủy Thủy thực hưng phấn, Thủy Thủy thực vui vẻ, ngươi nghĩ mà xem, hàng loạt hàng loạt địch nhân đứng trước mặt ngươi, lại còn đứng không vững, lại từng đợt từng đợt bị ngươi đánh ngã, tiếp tục đứng lên, ngươi tiếp tục đánh ngã, ngươi có thể không hưng phấn sao? Ít nhất Thủy Thúy rất hưng phấn, giăng ra Thiên Lôi Vạn Kiếp, từng đợt sấm chớp huyễn lệ (huyền huyễn hoa lệ) từ trên trời giáng xuống, khi quân địch chưa kịp đề phòng đã hoa hoa lệ lệ ngã xuống. Sau đó, hai chữ “Thủy Thủy” ở trên đầu Thủy Thủy nhà chúng ta từ màu trắng tinh khiết trong nháy mắt chuyển sang màu đỏ vô cùng diễm lệ, từ đó chúng ta có thể thấy được, một đạo sét kia của Thủy Thủy đã kết thúc bao nhiêu sinh mệnh, một Thủy Thủy quý trọng sinh mệnh, một Thủy Thủy nhu thuận đáng yêu từ khi nào thì trở thành đại ma đầu giết người không chớp mắt như vậy?!!!!!!!!!!
[Chung quanh]
Từ Từ: “Oa oa, mới chết một cái liền nhìn thấy một màn tuyệt thế nhân gian, ha ha ha ha, Thủy Thủy cố lên!” Đồng chí vừa mới chết đi sống lại không có chút gì gọi là bị đả kích, vẫn hưng phấn như trước a!
Bỉ Ngạn Khai Hoa: “Lão bà, xông lên, lại xông lên, lão bà, giết sạch bọn chúng!” Nam tử nào đó bỏ rơi lão bà của mình, một mình trên trời tiêu dao, lại còn kêu gào chỉ huy này nọ, như thế nào không xuống dưới hỗ trợ a!
Thủy Thủy 囧. Mèo con màu đen: “Bên kia địch nhân đã chết gần một nửa, nửa còn lại đang chờ bị giết.” Đây là báo cáo tình hình địch.
Hướng trái đi hướng phải đi: “Cứ việc chạy lại đây, chúng ta không sợ!” Đây là lời của địch nhân, lời còn chưa dứt liền bị Thủy Thủy một đao chém chết, chỉ còn lại dòng chữ trên thi thể bay a bay, đồng chí ngươi yên nghỉ đi!
Cưỡi ngựa xem hoa: “Có giỏi liền một mình đấu!!!!!!!” Hiện tại là người khác chống lại tất cả các ngươi, một đấu nhiều, đồng chí, ngươi còn có ý kiến gì? Huống hồ, Thủy Thủy nhà chúng ta còn là nữ nhân, là phu nhân của chúng ta! Một cơn lốc xoáy thổi qua, mau nằm xuống!
Màn hình hỗn loạn
Địch nhân chết đi sống lại càng ngày càng nhiều, Thủy Thủy cũng càng ngày bận rộn vất vả, bên này ngã xuống, bên kia lại đứng lên. Xem ra, người bị chết cũng trở ra, nhưng bị giết trở lại ngày càng ít, chức năng giết ngươi càng ngày càng không đủ dùng a không đủ dùng, quân địch thực quá mức cường đại, lực chiến đấu quá mức bưu hãn khiến cho Thủy Thủy vừa rồi nhẹ tay cũng giết được người, bây giờ giết người giết tới luống cuống tay chân! Nhìn mà xem, hai chữ to đùng trên đầu Thủy Thủy bạn học nói có bao nhiêu hắc thì có bấy nhiêu hắc, đã muốn so với chữ trên đầu cái người mặc hồng y càng thêm đồ sộ!
Thủy Thủy, mới có mấy tháng trôi qua, ngươi sao lại trở nên khát máu như vậy.
Mắt thấy lượng máu của chính mình rớt gần nửa, Thủy Thủy có điểm gấp, tình huống hiện tại, nếu chết, cũng không phải là chuyện hay ho gì, không phải là vấn đề giết người làm vui, mà là bị người giết chơi!
Bị người ta phóng ám tiễn, máu cạn gần sạch, Thủy Thủy cũng thật nóng nảy, không muốn chết a không muốn chết, hướng lên trời hô to một câu: “Còn không mau đi xuống, khi về ta giết ngươi.” Cưỡng bức, đe dọa còn có chút ỷ lại.
Nam nhân yêu nghiệt ngồi trước màn hình máy tính, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, chính là đang đợi câu này.
Đột nhiên, một đạo ánh sáng chói lòa từ trên không chiếu xuống, hàng ngàn mũi tên bay đến như vũ bão, máu bay đầy trời, quân địch vừa thức tỉnh lại đã thấy máu nhanh chóng tụt giảm, tùy mức độ mà cạn sạch, rồi ngã xuống, đúng là một chiêu tất sát hoàn mỹ! Trên không trung, dưới mặt đất, thậm chỉ cả trên biển đều nhìn thấy thi thể chồng chất. Hình thức tuyệt luân, phạm vi rộng lớn, một chiêu kia uy lực cường đại, những người ngã xuống đều cảm thấy thật sự phẫn nộ, kinh hãi, vô thố, không ngăn được sự sùng bái mãnh liệt đối với nhân vật giang hồ đệ nhất kia. Giang hồ đệ nhất cao thủ quả nhiên danh bất hư truyền.
Bĩu môi, hứ, không chịu nổi một kích.
Ngươi Không Phải Đại Thần, Ngươi Quá Tiểu Nhân - Chapter 3
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Một tháng sau.
Trở lại trường học đã hai tuần, đi học tan học ăn cơm, đối với cuộc sống đã lâu không được bình tĩnh như vậy, Liễu Thủy cảm thấy thực là vừa lòng, vì thê, ngẫu nhiên đăng nhập trò chơi xem phong cảnh, tổ đội tiến vào FB đánh quái, dã chiến đến danh tự biến đỏ thẫm, cùng ba người trong phòng tâm sự, nói chuyện phiếm bát quái, cuộc sống quả thực vô cùng nhàn nhã, vô cùng dễ chịu.
Tự sau ngày họp lớp đó, Tư Húc tựa hồ cũng được nghỉ ngơi, mỗi ngày đều lôi kéo Liễu Thủy đến những địa điểm du lịch của thành phố C du ngoạn, Liễu Thủy nghĩ nguyện vọng tốt đẹp làm trạch nữ bị đánh vỡ hoàn toàn, mỗi ngày mệt thành tượng gỗ.
Liễu Thủy kháng nghị, ở thành phố B như thế nào cũng không thấy anh như vậy tích cực muốn xuất môn đi dạo, hiện tại trở lại thành phố C, như thế nào bỗng nhiên tựa như đầu óc bị đụng phải, dường như thay đổi thành một kẻ khác.
Lúc ấy, Tư Húc chính là chần chừ vài giây, đứng tại nơi Liễu Thủy không thấy lỗ tai hơi hồng hồng, sau đó mãnh liệt nói: :Anh mặc kệ, em nhất định phải đi cùng anh, những địa phương đó anh chưa từng đi qua.”
Tư Húc không biets xấu hổ nói cho Liễu Thủy, cùng Liễu Thủy đạp lên mọi ngóc ngách của thành phố C, là giấc mộng nho nhỏ của tiểu yêu Tư Húc từ thời sơ trung, vì thế, trong tình huống không có Liễu Thủy, hắn cự tuyệt rời chân.
Kháng nghị không có hiệu quả, vô cùng thống khổ, Liễu Thủy cũng chỉ có thể đặt tại trong lòng.
Phá tan bức tường ngăn cách mỏng manh nào đó, yêu nghiệt lại không hề cố kị trầm mê vận động, đem nhiều năm thủ thân như ngọc toàn bộ vứt bỏ, đáng thương cho Liễu Thủy kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay, chỉ có thể đến nửa đêm mới nặng nề chìm vào giấc ngủ, ngày hôm sau lại bị yêu nghiệt lôi ra cửa, ngẫu nhiên còn gặp đám fan điên cuồng, còn muốn bị yêu nghiệt lôi chạy trối chết.
Cứ như thế, yêu nghiệt mỗi ngày đều là vui tươi hớn hở, khuôn mặt giống như tiên nhân của hắn cười đến giống như phật Di Lặc.
Liễu Thủy囧.
Còn có một chuyện, Liễu Thủy nghĩ đến liền ai oán vô cùng, ngươi nói xem nào có cha mẹ nhà ai giống như nhà nàng như vậy, mọi người chưa thấy qua, liền đã muốn hay tay đem con gái mình nhanh chóng đóng gói tống đi!
Yêu nghiệt sau ngày họp lớp đưa chính mình về nhà, Liễu mẹ nhìn thấy Tư Húc, đó là điển hình cho việc mẹ vợ thấy con rể, càng nhìn càng vừa lòng. Liễu Thủy ở một bên nhìn thấy thiếu chút nữa phun máu nội thương. Mẹ ơi, Tư Húc sao có thể yêu nghiệt đến như vậy? Mẹ đã không nói, nhưng ngay cả lão cha đều trốn không thoát mê hoặc của ngươi?!
Kết quả thời điểm yêu nghiệt phải rời đi, trong tay cũng đã cầm hành lý được đóng gói sãn, Liễu Thủy bị cha mẹ ruột thịt của mình tống ra khỏi cửa, còn mang vẻ mặt lo lắng dăn dò con nhỏ, cùng Tư Húc đi ra ngoài chơi, đừng chỉ lo cho bản thân, còn phải chiếu cố tốt cho Tư Húc, hôm nay trời lạnh, mặc kệ con thế nào cũng không được để Tư Húc bị cảm!
Liễu Thủy rơi lệ, chỉ có thể cách cách cách nuốt vào trong lòng, không đến một ngày ngắn ngủn, cha mẹ ruột thịt lại trở thành người khác, như thế nào có thể không khóc?
Một hồi đến nhà Tư Húc liền tức giận cùng Tư Húc đại chiến, kết quả đến gần sáng Tư Húc còn trên người mình làm ác, Liễu Thủy càng rơi lệ, thề sống thề chết cũng không lại khiêu chiến uy quyền của yêu nghiệt.
Yêu nghiệt thật là đáng sợ, bị đói bụng nhiều năm đột nhiên được giải phóng không biết chừng mực, bị yêu nghiệt đè nặng, đáng sợ không gì so sánh nổi!
Ba mẹ yêu nghiệt là sau hai ngày rời nhà liền bị yêu nghiệt lôi đi bái phỏng, Liễu Thủy nhỏ nhỏ bị囧囧, mẹ yêu nghiệt không phải là thời kì đầu tháng ba năm đó, từ trên máy bay rơi xuống trở thành nữ hiệu trưởng xinh đẹp của trung học Thụ Đức sao?!
Bề ngoài xinh đẹp tư thái nghiêm cẩn. lúc ấy không biết đễ mê đắm biết bao chàng trai thanh xuân đang ở thời kỳ phát dục còn có một đám thầy giáo đã thành thục chính trực tạo thành một vòng tròn ngưỡng mộ. Thời điểm đó, sân trương không có chút riêng tư, tin tức nữ hiệu trưởng xinh đẹp không biết từ đầu xuất hiện bay đầy trời, trong lúc nhất thời vô số người theo đuổi.
Chính là một ngươi như vậy, cư nhiên là mẹ của yêu nghiệt?........
Hơn nữa, hiện tại đứng ở trước mặt mình, cười đến hòa ái dễ gần, làm cho Liễu Thủy không nghĩ qua là phải mê tiến nụ cười xinh đẹp kia.
Tâm can nho nhỏ của Liễu Thủy bị囧 lại囧. Gia đình yêu nghiệt, quả nhiên đều là yêu nghiệt.
Em gái yêu nghiệt, Liễu Thủy coi như đã chính thức nhận thức, Trương Á Nhàn, so với yêu nghiệt nhỏ hơn một tuổi, đến trường sớm một năm.
Nói đến Trương Á Nhàn, mắt ngọc mày ngài, nhìn trái nhìn phải, thật đúng là xinh đẹp không thể nói. Vừa thấy Liễu Thủy liền nhiệt tình tiếp đón, cầm tay Liễu Thủy, trong lòng có vô vàn điều muốn nói muốn nói____ đặc biệt nhằm vào chuyện yêu nghiệt Tư Húc là như thế nào ám toán hãm hại cô囧, đối với Liễu Thủy hoàn toàn không có nửa điểm xa lạ.
Liễu Thủy lạnh giá, vì mình lúc trước tại tiệc tối kia ghen thầm, lòng dạ hẹp hòi mà cảm thấy vạn phần áy náy. Liễu Thủy lại sai lầm rồi, Á Nhàn đứa nhỏ này, làm sao lại có tâm cơ gì, quả thực chính là tiểu công chúa đơn thuần được gia đình yêu nghiệt sủng ái!
Về phần Á Nhàn vì sao lại mang họ Trương, lúc trước ba mẹ yêu nghiệt lo lắng chuyện công bằng, hai đứa nhỏ, một cái theo họ cha, một đứa theo họ mẹ.
Cùng những gia đình khác bất đồng là, yêu nghiệt theo mẹ, tiểu công chúa theo cha.
囧.
Cha yêu nghiệt, là người mà Liễu Thủy thấy trong toàn gia đình là nhân loại bình thường! __ __
Hơn bốn mươi tuổi, rất là thật thà chất phác vẻ ngoài bình thường, đối nhân đối sự đều thực ôn hòa, đối với Liễu Thủy, lại cùng Liễu Thủy chống đối lại yêu nghiệt, Liễu Thủy ngay lập tức ở trên người cha yêu nghiệt tìm thấy sự cân bằng, cười đến vô cùng sáng lạn.
Cái này, Liễu Thủy cũng là có người đau lòng!
Về phần chuyện của người cha bình thường của yêu nghiệt cùng yêu nghiệt mẹ của yêu nghiệt, kia lại là một câu chuyện khác, này, rảnh rỗi sẽ nhắc tới sau.
Thời điểm rời đi, Liễu Thủy không khỏi nghĩ tới, chính là một người như vậy, trụ trì một gia đình không bình thường.
Vì thế, không lâu sau đó lại nhớ tới trường học.
Thừa dịp khai giảng yêu nghiệt bay đi thành phố Z công tác, Liễu Thủy một mình một người ở trường học, không người quản thúc cũng sẽ không có thiếu thốn giác ngủ, mừng rỡ không có tiết liền rảnh rỗi mồi ngày nằm ở trên giường, xấu lắm không ngồi dậy.
Ngẫu nhiên chơi trò chơi, tiêu dao tự tại.
Như vậy qua nửa tháng, vừa tròn một tháng, yêu nghiệt trở về, ngày lành đến, chính thức tuyên cáo chấm dứt.
Bị yêu nghiệt Tư Húc triệu hồi, cuối tuần buổi chiều thứ năm, Liễu Thủy liền chạy vội tới nhà Tư Húc____ ăn cơm chiều!
Đối với Tư Húc nấu cơm, Liễu Thủy có chấp nhất cuồng nhiệt, bởi vì thật sự là phi thường phi thường ngon, trong nửa tháng bị yêu nghiệt độc hại kia, yêu nghiệt làm thức ăn chính là án ủi duy nhất đối với Liễu Thủy! __ __
Đứng ở cửa nhà Tư Húc, gõ gõ cửa, không phản ứng, lại gõ tiếp, vẫn là không phản ứng.
Liễu Thủy囧.
Này Tư Húc!
Trong cái túi hỗn độn tìm cả buổi mới thấy chìa khóa, Liễu Thủy may mắn vỗ ngực thờ phào, hoàn hảo có đem theo. Cái chìa khóa này là thời điểm lần đầu tiên tới nhà yêu nghiệt bị yêu nghiệt cường nhét vào túi, bình thường đều là cùng yêu nghiệt trở về, rất ít khi dùng đến, lần này nhưng thật ra lại phát huy công dụng, mỗi ngày đều phải dùng, cũng là mệt chết mất!
Cầm chìa khóa mở cửa, trong phòng lại là một mảnh im ắng.
Đi vài, liếc mắt liền nhìn thấy đống hành lý vứt trong phòng khách, yêu nghiệt thật sự đã trở lại, nhưng là người đâu?!
Hẹn người ta, chính mình lại không thấy, nhất định phải hảo hảo giáo huấn yêu nghiệt một chút mới được, Liễu Thủy thầm nghĩ.
Nhưng là từng bước bước vào phòng ngủ, nhìn khuôn mặt xinh đẹp đang nằm ngủ trên giường,. Liễu Thủy lại đau lòng. Cặp mắt có thể câu hồn đoạt phách kia khép hờ, trước mắt hiện lên bóng dáng thản nhiên, yêu nghiệt tựa hồ so với một tháng trước gầy đi một chút, sợ là vừa rồi về tới nơi cái gì cũng không quản liền ngủ gục trên giường không dậy nổi đi.
Buổi sáng mười giờ lên máy bay, chỉ sợ cơm trưa cũng chưa ăn, hoàn hảo vừa rồi trước khi tới có mua chút đồ ăn, nhẹ nhàng hôn lên trán Tư Húc, thể hiện tượng niệm đối với Tư Húc trong một tháng qua, Liễu Thủy đứng dậy, chuẩn bị quay lại phòng bếp nấu cơm.
Xem ra lúc này đây, khách lại biến thành bà nấu cơm!
Ai ngờ, người con chưa động, liền bị một cánh tay ôm ngã trên giường, cuốn lấy, vững vàng bị đặt dưới thân yêu nghiệt.
“Tư……” Thanh âm kinh hô của Liễu Thủy toàn bộ bị yêu nghiệt nuốt vào. Lưỡi yêu nghiệt ở trong miệng Liễu Thủy tùy ý, giống như đói khát, hai teey không ngừng dao động trên người Liễu thủy.
Sau một lúc, người nào đó rốt cuộc dừng lại, ngẩng đầu, sóng mắt trong suốt lòe sáng, lộ vẻ vô tội đến cực điểm, mở miệng nói: “Anh đói.”
Liễu Thủy thở hồng hộc, thật muốn một tay chộp lấy trán yêu nghiệt, có ai trêu trọc người khác như vậy?!
“Em nấu ccowm cho anh đi.” Nhận lệnh ngồi dậy nhưng chống thế nào cũng không thoát khỏi yêu nghiệt, làm vài lần không phản ứng, Liễu Thủy nổi giận. “Yêu nghiệt, anh không cho em ra em như thế nào làm cơm cho anh ăn?!”
Nói những lời này đồng thời, đáy lòng Liễu Thủy hiện lên một ý tưởng chính là___ yêu nghiệt, nếu không anh làm cơm cho em ăn?......
……….
Tư Húc không nói, ánh mắt vô tội càng thêm tà mị, nhẹ nhàng cúi đầu bên tai Liễu Thủy hơi thở ra, sau đó nói: ‘Thủy Thủy, em phải phụ trách giúp anh ăn no.” Chân chính hồn xiêu phách lạc.
Vì thế, mỗ Thủy hoa hoa lệ lệ bị yêu nghiệt nuốt vào, một chút xương cốt cũng không lưu! __ __
Cuối cùng, Liễu Thủy rốt cuộc ăn được cơn chiều, tác phẩm của yêu nghiệt. Thiên địa chứng giám, lúc cô đến nhà yêu nghiệt, đồng hồ báo thức vừa vặn điểm một giờ ba mươi, Đến lúc rốt cục bưng lên chén cơm nóng đã muốn sang ngày tiếp theo, ai oán đến cực điểm……..
Yêu nghiệt, anh đây là mưu sát, anh muốn em chết đói!.......
Sau đó, lang thôn hổ yết, căn bản chưa kịp nhấm nháp tinh tế. Yêu nghiệt đứng nhìn một bên mặt mày hớn hở, Liễu Thủy hận không thể hung hăng bóp nát khuôn mặt tươi cười đáng giạn kia, thật không biết mình trở nên như bây giờ là do ai làm hại! Ăn cơm cũng là yêu nghiệt đem tới trên giường, chính mình cũng không còn khí lực đứng khỏi giường, ô ô ô………
Vận động sau khi ăn xong không thể thiếu, Liễu Thủy thật không thể hiểu được, yêu nghiệt Tư Húc anh thật sự là tinh lực tràn đây! __ __
Vốn đang có rất nhiều điều muốn nói với yêu nghiệt, ví dụ như, tiểu hào “Tiếu Khuynh Thành” của hoa hậu giảng đường mỹ nhân vừa mãn cấp, ngày hôm sau đã được phong hào? Hoa hậu giảng đường mỹ nhân vào ngày đó cao hứng lôi kéo chính mình cả đêm yên hoa tụ hội. Muốn nói Tư Húc không ở bên cạnh phá rối, Liễu Thủy là người đầu tiên không tin.
Lại như, vì cái gì lần đó ở trường quay rõ ràng bắt mình thay quần áo, cái gì cũng không quay, nửa tháng trước tự nhiên ra đường lớn, ngay cả ti vi giải trí tin tức, diễn đàn, BBS cũng tràn đầy hình ảnh bản thân trang phục thiên thần cùng yêu nghiệt nhìn nhau cười? Nơi nơi mọi người đều đang tìm nữ nhân vật chính trong quảng cáo, hoàn hảo chính là bên cạnh, hình ảnh tiễn biệt quá mức diễm lệ ngày cả ba người trong phòng ngủ nhìn chằm chằm khuôn mặt Liễu Thủy cũng không thể nhận ra!.........
Trời biết, cô khi đó chính là bị câu nói của yêu nghiệt “Thủy Thủy, anh yêu em.” Khiến cho囧 nhất thời không kịp phản ứng thôi! __ __
Cái gì mà truyền thuyết thâm tình vô cùng?..........
Cái gì mà diễn xuất hoàn mỹ truyền thoát?..........
…………
Đối với những chuyện này, Liễu Thủy vẫn chỉ có một từ để hình dung chính mình lúc ấy, tùy tay lật trang võng du đều có thể nhìn thấy câu cảm thụ khi đó ____囧!
Còn có, kia gì, Liễu Thủy còn muốn hỏi, quay chụp là có tiền công đu, nếu quay quảng cáo, kia yêu nghiệt, tiền của em đâu?!
Còn có còn có, cuối cùng còn có……… Yêu nghiệt, nhiều ngày không thấy như vậy, anh có nhớ em không?........
Bất đắc dĩ quá mệt mỏi, ngã đầu liền nặng nề ngủ.
Tư Húc đem thiên hạ trong lòng mình nhẹ nhàng ôm ôm, hôn lên sợi tóc mềm mại của Liễu Thủ, khóe môi giương lên thành hình cung.
Một tháng qua, nhớ thương vô hạn, một khắc ôm lấy Liễu Thủy kia, rốt cuộc lấp đầy, nhưng là, còn chưa đủ, còn cần nhận định sâu sắc, Thủy Thủy, là chân chính ở trong vòng tay trong lòng mình.
Cho dù trải qua nửa năm, vẫn không thể tin được bản thân may mắn như vậy.
Người con gái trong lòng này, thật sự là Liễu Thủy.
Người con gái này, rốt cuộc cũng thuộc về mình.
Khuôn mặt trong lúc mơ màng thản nhiên mỉm cười, đó là sự xinh đẹp hắn muốn bảo hộ.
Liễu Thủy, Tư Húc yêu ngươi như vậy, chính là dùng cả đời để yêu.