Tôi kể lại quan hệ phức tạp của tôi và Chung Nguyên cho ba cô nương kia, bọn nó nghe xong, để Tiểu Nhị làm một câu tổng kết: “Nói cách khác, mày bị bao nuôi!”!
Tôi bất đắc dĩ gãi gãi đầu “Kính nhờ tụi mày, mắt nào nhìn ta tao bị bao nuôi hả? Đây là chủ nợ và lương dân, ông chủ và công nhân, áp bức và bị áp bức … lịch sử đẫm máu a …”
Tôi còn chưa nói xong, Tứ cô nương đã nhảy vào nói: “Không chỉ bao nuôi, còn có quy tắc.”
Tôi: “…”
Tụi mày còn sợ thiên hạ chưa đủ loạn! Tôi nhìn lão Đại cầu mong giúp đỡ, lão Đại xinh đẹp cao quý lương thiện của tôi ơi, giúp nói vài lời đi …
Lão Đại xoa xoa đám tóc mới chớm của tôi, cười tủm tỉm nói: “Đầu gỗ à, cho tụi tao mở cái tọa đàm chuyên đề: tài năng gì để có thể lừa được mĩ nam chất lượng tốt nhé?”
Tôi khóc không ra nước mắt, gạt tay nó ra: “Chờ tao lừa được Lục Tử Kiện rồi tao mở cho.”
Tôi vừa nhắc tới Lục Tử Kiện, Tiểu Nhị đã không giữ được bình tĩnh, nó dùng sức đổ xuống bàn, khóc nức nở nói: “Lộ Tiểu công của ta ơi, sao mà mệnh ngươi khổ vậy a …”
Tứ cô nương nhíu mày: “Khóc cái gì mà khóc, hắn còn chưa chết.”
Tiểu Nhị: “Hắn mà chết rồi thì nên để mày khóc hả?”
Tứ cô ngương nhấc chân đá vào cái ghế Tiểu Nhị đang dựa.
Tôi nhìn cảnh hỗn loạn này, bình tĩnh đi lại giường, coi như hết, dù sao lời đồn cũng đã đồn, kệ xác bọn nó nghĩ thế nào, chờ coi tôi sống qua khỏi 15 tháng này đi, hừ hừ!
Hoặc là, sao tôi không nghĩ ra, mau tìm bạn trai cỡ Lục Tử Kiện, sau đó … Ha ha, hahaha …
Tôi nghĩ đến đó, nằm trên giường cứ cười hắc hắc suốt.
…
Quan hệ làm thuê của tôi và Chung Nguyên vừa lúc khai giảng là phải thể hiện ngay, không cần phải nói, là áp bức.
Bởi vì phải hộ tống hắn rèn luyện, thế là tôi phải thức dậy sớm hơn bình thường nửa tiếng, về điểm này thì tôi vô cùng oán hận, đương nhiên chỉ rủa thầm trong lòng, thật sự cũng không có biện pháp nào khác.
Chung Nguyên biến thái, mới sáng sớm dựng tôi dậy bắt chạy bộ, mắt tôi còn chưa mở hết ra, không chỉ thế, hắn còn mặc một bộ đồ thể thao trắng từ trên xuống dưới, so với công chúa Bạch Tuyết còn trắng hơn. Hơn nữa hắn thế cũng coi là đẹp đi, đương nhiên là bị chú ý, mọi người mặc dù chủ yếu là vây xem hắn, tôi chỉ phải làm nền thôi mà còn thấy phát lạnh.
Trời ơi, tôi cực kì ghét chạy bộ …
Thế là chống án: “Chung Nguyên, ta có thể xin không chạy không?”
Chung Nguyên bình thản chậm rãi chạy, vừa hỏi ta: “Lý do?”
Tôi nghĩ một cái lí do thật đàng hoàng, sẽ không ai từ chối nổi “Chạy xong thúi lắm”
Chung Nguyên chẳng hề để ý đã bác bỏ: “Không sao, anh không chê.”
Tôi cảm thấy lời này của hắn rất kỳ quái, nghĩ cả nửa ngày bỗng ngộ ra: “Ngươi có quyền gì mà ghét bỏ hay không chê!” Tôi không tin trên đời này còn có ông chủ không ghét bỏ công nhân thúi, như vậy ông chủ này là thiên thần =.=
Chung Nguyên dừng lại nhìn tôi, không tức giận: “Vốn đang chờ em biểu hiện tốt là tăng lương, không nghĩ tới ngày đầu đã trái lệnh” Hắn nói xong, không để ý tới tôi xoay người chạy tiếp.
Tôi thực không có chí khí đuổi theo: “Ta chạy, ta không sợ thúi à …”
Chung Nguyên không nói gì.
Tôi thở hồng hộc nói: “Ngươi, có thể chạy chậm chút không?” Đúng là ưu thế chân dài, ghen tị >_
Tôi kể lại quan hệ phức tạp của tôi và Chung Nguyên cho ba cô nương kia, bọn nó nghe xong, để Tiểu Nhị làm một câu tổng kết: “Nói cách khác, mày bị bao nuôi!”!
Tôi bất đắc dĩ gãi gãi đầu “Kính nhờ tụi mày, mắt nào nhìn ta tao bị bao nuôi hả? Đây là chủ nợ và lương dân, ông chủ và công nhân, áp bức và bị áp bức … lịch sử đẫm máu a …”
Tôi còn chưa nói xong, Tứ cô nương đã nhảy vào nói: “Không chỉ bao nuôi, còn có quy tắc.”
Tôi: “…”
Tụi mày còn sợ thiên hạ chưa đủ loạn! Tôi nhìn lão Đại cầu mong giúp đỡ, lão Đại xinh đẹp cao quý lương thiện của tôi ơi, giúp nói vài lời đi …
Lão Đại xoa xoa đám tóc mới chớm của tôi, cười tủm tỉm nói: “Đầu gỗ à, cho tụi tao mở cái tọa đàm chuyên đề: tài năng gì để có thể lừa được mĩ nam chất lượng tốt nhé?”
Tôi khóc không ra nước mắt, gạt tay nó ra: “Chờ tao lừa được Lục Tử Kiện rồi tao mở cho.”
Tôi vừa nhắc tới Lục Tử Kiện, Tiểu Nhị đã không giữ được bình tĩnh, nó dùng sức đổ xuống bàn, khóc nức nở nói: “Lộ Tiểu công của ta ơi, sao mà mệnh ngươi khổ vậy a …”
Tứ cô nương nhíu mày: “Khóc cái gì mà khóc, hắn còn chưa chết.”
Tiểu Nhị: “Hắn mà chết rồi thì nên để mày khóc hả?”
Tứ cô ngương nhấc chân đá vào cái ghế Tiểu Nhị đang dựa.
Tôi nhìn cảnh hỗn loạn này, bình tĩnh đi lại giường, coi như hết, dù sao lời đồn cũng đã đồn, kệ xác bọn nó nghĩ thế nào, chờ coi tôi sống qua khỏi tháng này đi, hừ hừ!
Hoặc là, sao tôi không nghĩ ra, mau tìm bạn trai cỡ Lục Tử Kiện, sau đó … Ha ha, hahaha …
Tôi nghĩ đến đó, nằm trên giường cứ cười hắc hắc suốt.
…
Quan hệ làm thuê của tôi và Chung Nguyên vừa lúc khai giảng là phải thể hiện ngay, không cần phải nói, là áp bức.
Bởi vì phải hộ tống hắn rèn luyện, thế là tôi phải thức dậy sớm hơn bình thường nửa tiếng, về điểm này thì tôi vô cùng oán hận, đương nhiên chỉ rủa thầm trong lòng, thật sự cũng không có biện pháp nào khác.
Chung Nguyên biến thái, mới sáng sớm dựng tôi dậy bắt chạy bộ, mắt tôi còn chưa mở hết ra, không chỉ thế, hắn còn mặc một bộ đồ thể thao trắng từ trên xuống dưới, so với công chúa Bạch Tuyết còn trắng hơn. Hơn nữa hắn thế cũng coi là đẹp đi, đương nhiên là bị chú ý, mọi người mặc dù chủ yếu là vây xem hắn, tôi chỉ phải làm nền thôi mà còn thấy phát lạnh.
Trời ơi, tôi cực kì ghét chạy bộ …
Thế là chống án: “Chung Nguyên, ta có thể xin không chạy không?”
Chung Nguyên bình thản chậm rãi chạy, vừa hỏi ta: “Lý do?”
Tôi nghĩ một cái lí do thật đàng hoàng, sẽ không ai từ chối nổi “Chạy xong thúi lắm”
Chung Nguyên chẳng hề để ý đã bác bỏ: “Không sao, anh không chê.”
Tôi cảm thấy lời này của hắn rất kỳ quái, nghĩ cả nửa ngày bỗng ngộ ra: “Ngươi có quyền gì mà ghét bỏ hay không chê!” Tôi không tin trên đời này còn có ông chủ không ghét bỏ công nhân thúi, như vậy ông chủ này là thiên thần =.=
Chung Nguyên dừng lại nhìn tôi, không tức giận: “Vốn đang chờ em biểu hiện tốt là tăng lương, không nghĩ tới ngày đầu đã trái lệnh” Hắn nói xong, không để ý tới tôi xoay người chạy tiếp.
Tôi thực không có chí khí đuổi theo: “Ta chạy, ta không sợ thúi à …”
Chung Nguyên không nói gì.
Tôi thở hồng hộc nói: “Ngươi, có thể chạy chậm chút không?” Đúng là ưu thế chân dài, ghen tị >_