Từ khi ta bắt đầu nhớ được mọi chuyện thì đã thấy trong phòng của ông nội có một cỗ quan tài cũ!
Tuy rằng trên mặt của chiếc quan tài đó đã có không ít những vết rạn vết nứt cũ kỹ nhưng ông nội của ta vẫn rất yêu quý nó, hằng ngày đều dùng khăn trắng nước sạch lau kỹ lưỡng cho nó.
Theo như lời của ông nội ta, cỗ quan tài đó cũng giống như ta đều là sinh mạng của người, nhưng trong mắt ta, ông nội yêu quý chiếc quan tài đó hơn ta nhiều, dường như cỗ quan tài cũ đó mới là cháu ruột của người vậy.
Ta từ nhỏ thân thể yếu đuối nhiều bệnh tật, trong thôn có không ít người nói lung tung, nói trong nhà ta xui xẻo, rất nhiều người đều khuyên ông nội vứt cỗ quan tài cũ đó đi, nhưng ông nội ta không chút nào để ý.
Vào ngày sinh nhật mười tuổi của ta, ta sốt cao không dứt, ông nội không đưa ta đi bệnh viện giống như trước đây, mà rất nghiêm khắc bắt ta ngồi quét sơn cho cỗ quan tài trong nhà.
Cũng không biết là nguyên nhân gì, lúc đó sau khi ta mơ hồ quét một lớp sơn cho chiếc quan tài đó, sốt cao cũng dần dần hạ.
Cũng bắt đầu từ hôm đó, cơ thể của ta cũng dần dần tốt lên, không còn dáng vẻ của một tên bệnh tật lúc nào cũng có thể bị ốm nặng như trước kia nữa.
Từ đó về sau, ông nội còn đặc biệt đặt ra cho ta mấy quy củ.
Thứ nhất, mỗi tháng vào hai ngày mồng hôm rằm, cho dù ta đang ở kí túc xá thì cũng phải xin nghỉ phép về nhà, khi màn đêm buông xuống thì bắt đầu quét lại sơn cho cỗ quan tài đó, cho tới khi cây nến đặc chế cháy hết mới có thể dừng lại đi nghỉ ngơi.
Thứ hai, trong quá trình quét sơn, nhất định phải bảo đảm nến cháy không tắt, nếu lỡ như nến tắt thì nhất định phải lạy chiếc cỗ quan tài cũ nát đó ba cái rồi mới được đốt lại cây nến đặc chế đó.
Thứ ba, trước khi tròn mười tám tuổi không được phá thân, không được mở cỗ quan tài cũ đó ra!
Tuy rằng ta không hiểu tại sao ông nội lại đặt ra cho ta những yêu cầu như vậy, lại càng tò mò không biết trong cỗ quan tài cũ đó chứa thứ gì, nhưng ông nội nói chỉ cần đợi sau khi ta tròn mười tám tuổi, người sẽ nói cho ta biết nguyên nhân, vì vậy, ta cũng rất mong chờ ngày sinh nhật năm mười tám tuổi của bản thân mình.
Mùa hè năm đó, sau khi kỳ thi cuối cấp kết thúc, ta được như nguyện mà thi đậu vào trường đại học mà bản thân mơ ước, vội vàng về nhà muốn chia sẻ niềm vui với ông nội, kết quả người lại vội vội vàng vàng ra ngoài, nói có việc gấp phải đi ra ngoài mấy ngày, bảo ta mấy ngày này đợi ở nhà đừng đi đâu cả, còn dặn ta đừng quên đêm nay sơn lại chiếc quan tài trong nhà.
Hôm nay là ngày mồng một tháng sáu âm lịch, trôi qua đêm nay, ngày mai sẽ là ngày sinh nhật mười tám tuổi của ta!
ở trong từ đường, ông nội đã điều chế xong sơn và chuẩn bị sẵn cây nến đặc chế, nhìn nước sơn đỏ đậm và cây nến hơi chút ố vàng, ta nhịn không được thở dài.
Mồng một quét sơn đỏ, mười năm quét sơn đen, những năm qua ta đã làm rất nhiều lần.
Chỉ là, cho đến tận hôm nay ta cũng không thể chịu được thứ mùi gay mũi khó ngửi phát ra từ hai loại sơn này và từ cây nến hơi ố vàng tản ra sau khi đốt.
Sơn đỏ có mùi máu rất nồng, sơn đen lại có một thứ mùi hôi thối khó miêu tả, mà cây nến ố vàng đặc biệt đó sau khi đốt lên sẽ có một thứ mùi hướng gay mũi nồng đậm, không cần biết là kết hợp với mùi của sơn đỏ hay sơn đen đều đem đến cho người ta cảm giác đau đầu chóng mặt giống như bị trúng độc khí than.
Ta cũng từng hỏi ông nội mua nguyên liệu làm sơn và làm nến ở đâu, có thể thay đổi một loại thương hiệu khác hay không, nhưng lần nào ông nội cũng chỉ lắc đầu không thèm quan tâm.
Ông nội vừa đi không lâu, lão thôn trường mang theo Giang Trường Hải vội vàng đến
Nhìn thấy tên gia hỏa Giang Trường Hải này ta lại có cảm giác phiền toái, từ nhỏ đến lớn hắn thường xuyên bắt nạt ta, chế giễu cô lập ta, mắng ta là đứa trẻ không có cha mẹ,người trong trường sở dĩ biết trong nhà ta có cỗ quan tài cũ cũng là do tiểu gia hỏa này lắm mồm nói ra.
Không chỉ có hắn, người cha nghiện rượu của hắn cũng không phải thứ tốt lành gì, những việc như đào mổ quật mả lăng nhăng với quả phụ cũng làm không ít, đầu năm nay còn chạy đến nhà ta muốn dùng nhiều tiền mua lại cỗ quan tài cũ kia, kết quả bị ông nội của ta cầm dao đuổi chạy khắp thôn.
Ông nội ta từng nói, cả nhà đó đều là người đoản mệnh, sau này tốt nhất đừng có dây dưa gì với nhà đó, còn nói nếu sau này hai cha con nhà này vẫn còn dám đến nhà, sẽ đánh gãy chân bọn họ.
Nếu như hôm nay không phải là đi cùng lão thôn trưởng đến đây, ta chắc chắn sẽ đuổi bọn họ đi.
" Giang Dương, ông nội của ngươi có ở nhà không?"
Thôn trưởng hơi gấp gáp hỏi:" cha của Trường Hải mất rồi, trong nhà đang làm tang lễ, có chút vấn đề, bảo ông nội của con nhanh chóng qua bên đó một chuyến!"
" Ông nội cháu đi ra ngoài rồi, nói phải vài ngày mới quay lại!"
Ông nội của ta có hiểu biết chút ít về thuật phong thủy, cho nên trong thôn nếu có việc hiếu hỉ tang ma gì cũng sẽ tìm đến ông nội ta đầu tiên, nhìn bộ dáng vội vàng của thôn trưởng, ta đoán rằng đám tang của ông bố nát rượu của Giang Trường Hải sảy ra vấn đề không nhỏ.
Nghe ta nói như vậy, lão thôn trưởng ngẩn ra rồi lại trở lên nóng vội, liên thanh dậm chân than thở.
Mà vào lúc này, Giang Trường Hải trước giờ vẫn không hợp với ta bỗng nhiên uỳnh một cái quỳ xuống trước mặt ta, khóc sướt mướt nhờ ta tiễn cha hắn nhập thổ vi an, còn nói chỉ cần có thể tiễn cha hắn đi một cách yên ổn, hắn chắc chắn sẽ nhận lỗi về những việc đã bắt nạt ta trước kia.
Lão thôn trưởng lúc này cũng ở một bên vội vàng phụ họa, nói cùng là người trong một cái thôn, thường xuyên nhìn thấy nhau, đừng làm quá lên trong ngày tang lễ.
Ta cũng từng học một vài thủ pháp đưa tiễn linh hồn từ chỗ ông nội của ta, nhưng chưa từng thực sự làm, vốn cũng không định đồng ý, nhưng mà Giang Trường Hải cứ quỳ khóc mãi, lão thôn trường còn liên tục khuyên giải, ta chỉ đành quay vào phòng lấy ba lô của ông nội rồi cùng đi tới nhà Giang Trường Hải xem thế nào.
Trên đường đến nhà Giang Trường Hải, đã nghe lão thông trưởng kể đại khái câu chuyện, người cha của Giang Trường Hải ngày hôm qua lại uống say mèm, kết quả hôm nay phát hiện đã nằm thẳng cẳng ở trên giường.
Giang Trường Hải cố chấp muốn trong ngày hôm nay xử lý xong việc của cha hắn, kết quả tám người khiêng quan khỏe mạnh cường tráng cũng không thể nào nhấc được cỗ quan tài đó lên, thời điểm đó khiến cho rất nhiều người sợ hãi, đều cho rằng người cha nát rượu của Giang Trường Hải không muốn đi, cho nên Giang Trường Hải mới nhờ thôn trưởng cùng tới mời ông nội ta qua bên đó hỗ trợ.
Sau khi nghe xong mọi việc, ta cảm thấy có chút không đúng.
Cha của Giang Trường Hải mới chết sáng nay, mấy thứ như quan tài, quần áo niệm chỉ trong buổi sáng đã chuẩn bị xong rồi sao?
Còn có, vì sao Giang Trường Hải không quằn quan thủ linh, vội vội vàng vàng muốn mai táng cha hắn như vậy có phải là có chút qua loa đại khái quá không?
Khi ta hỏi những vấn đề này, Giang Trường Hải đỏ mắt nói cơ thể cha hắn từ đầu năm nay đã bắt đầu không tốt lắm, cho nên quan tài, quần áo niệm đã sớm chuẩn bị xong rồi, còn về việc vì sao không quằn quan thủ linh, là vì hiện nay thời tiết quá mức nóng nực, sợ thi thể bị thối rữa!
Những lời này miễn cưỡng có thể thông qua, nhưng trong lòng ta vẫn luôn có cảm giác cổ quái, tháng trước ta vừa gặp cha của Giang Trường Hải, uống say còn khỏe như trâu đánh nhau với người ta, có chỗ nào giống bộ dạng của người thân thể không tốt đâu?.