: Có Việc Gì Đợi Ta Ăn Xong Rồi Nói
Ta đứng trước cửa phòng run rẩy sợ hãi mất một lúc
Ta không hiểu sao đêm qua ta lại đi vào căn phòng này, càng không biết chủ nhân của căn phòng này là ai, mà vào lúc này ta lại vô thức mò được một cái chìa khóa từ trong túi áo
Trong lòng có chút phức tạp khó nói, ta cẩn thận từng ly từng tý đút chiếc chìa khóa hoen rỉ vào trong ổ khóa của phòng , nhẹ nhàng vặn một cái, cửa bị mở ra!
Lúc này, ta giống như gặp quỷ vậy, con ngươi sắp lòi cả ra
Chìa khóa phòng ta thế mà có thể mở được cửa phòng
Đồng thời, trong đầu ta lướt qua vài hình ảnh, chính là việc lần trước ta bị bọn Trương Kiện chuốc say đi nhầm tầng lầu, căn phòng mà lần trước ta đi nhầm, chắc không phải căn phòng này đâu nhỉ?
Trong lúc đầu óc ta đang nghĩ ngợi lung tung, trong phòng có tiếng động truyền đến,cửa phòng bên đó mở ra
Ta nhanh chóng cất chiếc chìa khóa hoen rỉ đi, đóng chặt cửa phòng , nhẹ chân nhẹ tay đi về hướng cầu thang
Lúc đi qua phòng vốn nghĩ rằng sẽ gặp phải người đàn ông trọc đầu khuôn mặt hung ác, không ngờ lại có một bóng dáng yểu điệu từ trong đó đi ra
Chị Cửu!
Lúc mà nhìn thấy hắc quả phụ đi từ trong phòng ra ta lại ngẩn ra một chút
Mà khi nhìn thấy ta, thì thần sắc chị Cửu có chút phức tạp, nhưng mà lập tức lại lộ ra nụ cười yêu mị, đi thẳng đến khoác vai ta đi về hướng cầu thang
" Pằng!"
Đằng sau là tiếng đóng cửa vang dội, đồng thời hình như còn có một tiếng hừ lạnh từ trong đó truyền ra, người đàn ông trọc đầu hung ác đó dường như rất không thích bộ dáng thân mật của ta và chị Cửu
Ta ngơ ngơ ngác ngác đi cùng chị Cửu xuống cầu thang, lúc đi đến tầng năm, chị Cửu dịu dàng nói với ta:" Nhanh về phòng tắm rửa thay quần áo đi, mùi trên người cậu bây giờ thật sự là có chút gay mũi!"
Ta chớp chớp mắt nhìn chị Cửu, có chút chần chừ hỏi:" Chị Cửu, tối qua! "
" Tối qua cậu uống say, mượn rượu làm càn một trận, quấy tới mức rất nhiều hàng xóm đều không thể ngủ yên!"
Nụ cười trên mặt chị Cửu có chút vi diệu, ấm giọng nói:" Sau này phải chú ý chút, đừng uống say đến mức thế nữa, tiểu huynh đệ, cậu uống say xong tính cách không được tốt lắm nhỉ! "
Sau khi trêu chọc ta, chị Cửu không chờ ta nói thêm gì, trực tiếp quay về phòng của chị ý
Ta lại không ngốc, biết những viêc hôm qua đã sảy ra chắc chắn không đơn giản giống như chị Cửu nói, chỉ là, chị ấy đã không muốn nói nhiều thì ta cũng chẳng còn cách nào khác cả!
Sau khi về phòng tắm rửa, đổi một bộ quần áo khác, ta tinh thần sảng khoái đi ra khỏi nhà
Vừa ra khỏi phòng thì nhìn thấy Đường Lưu ngáp ngắn ngáp dài từ trong phòng đi ra, trên trán còn quấn băng gạc, hốc mắt chỗ xanh chỗ tím, giống như bị người ta đánh cho một trận vậy
" Anh sao thế?"
" Không biết!"
Đường lưu khuôn mặt vô tội, buồn buồn nói:" có lẽ là hôm qua uống chút rượu, lúc về phòng đập vào đâu đó thôi! Sáng nay lúc anh tỉnh dậy, trong phòng như kiểu bị gió bão cuốn qua ý, vô cùng thê thảm.
trên người anh có rất nhiều chỗ xanh xanh tím tím, trên đầu cũng bị thủng một lỗ, chảy không ít máu, làm anh giật cả mình.
Trước giờ anh say rượu vẫn luôn rất ngoan a, chẳng lẽ tối qua anh mượn rượu giả điên trong phòng?"
ừ, nhìn bộ dáng tối qua người mượn rượu giả điên không chỉ có mình ta, nhìn thấy bộ dáng thảm hại của Đường lưu, trong lòng ta ít nhiều cũng cảm thấy may mắn.
May mà tối qua lúc ta say rượu giả điên không làm bị thương bản thân mình,thật sự là may mắn hơn nhiều so với tên Đường lưu xui xẻo này rồi!
lúc đi qua chòi bảo vệ, bác Hoàng ánh mắt cổ quái liếc nhìn ta, rồi lại nhăn mi nhìn về phía Đường lưu, lầm bầm không biết là nói cái gì, cũng không thèm để ý đến chúng ta, giống như cảm giác bất lực của người lớn trong nhà khi nhìn những đứa trẻ nghịch ngợm nhà mình vậy
ta vốn muốn hỏi bác Hoàng về những việc sảy ra tối qua, nhưng nhìn thấy biểu tình không muốn quan tâm đ ến chúng ta của bác ấy, ta rất biết điều không đi vào trong chòi bảo vệ làm phiền lão nhân gia ông ấy
Đường Lưu đến cửa hàng nhỏ của anh ấy, nói hôm nay Từ Vi nữ sĩ sẽ sai người mang vài thứ đến, đợi buổi chiều ta tan học về nhà, có thể đi thăm viếng người hàng xóm nào đó ở tầng sáu rồi
sau khi Đường lưu cưỡi lên con xe điện nhỏ của anh ấy rời đi, ta cũng lên xe buýt đầu đường đi đến trường học
Buổi trưa tan học ta đi về hướng nhà ăn ăn cơm, nhìn thấy có không ít người đang tập trung ở xung quanh nhà ăn, dường như có người đang cầu hôn thì phải, hiện trường vô cùng náo nhiệt
Bị đám đông vây quanh ở giữa, một người là Từ Xán Xán, một người là Lý đại thiếu mới gặp hôm qua ở nhà hàng Khoảnh khắc biển cả
Lý đại thiếu hôm nay cố tình ăn mặc một phen, khí chất thư sinh nho nhỏ khiến cho không ít nữ sinh hai mắt sáng bừng, giờ này trong tay cậu ta ôm một bó hoa hồng, khuôn mặt thâm tính nhìn về hướng Từ Xán Xán, hình như đang nói gì đó
Mà Từ Xán Xán thì lại nở nụ cười ngượng ngùng đối ứng, trong khoảng khắc Lý đại thiếu gia dịu dàng đưa bó hoa vào tay Từ Xán Xán, rất nhiều nam thanh nữ tú xem trò vui xung quanh đều có ánh mặt ngưỡng mộ ghen gét
Mà một giây tiếp theo, Từ Xán Xán nhận lấy bó hoa trực tiếp ném vào thùng rác
Giây phút này, khiến cho không ít nam thanh nữ tú vây xem ngơ ra
Ta lắc lắc đầu, không tiến đến gần, mấy cái trò vớ vẩn lấy lòng đến mức này thì có gì hay mà xem cơ chứ?
Mới lấy xong cơm tìm một góc khuất trong nhà ăn ngồi xuống thì băng sơn mỹ nhân Hàn Nhã không biết từ đâu xuất hiện, cầm theo khay cơm trực tiếp ngồi đối diện ta
Ta chán nản nhìn cô ta, nhẹ giọng nói:" Có việc gì đợi tôi ăn xong thì hãy nói, nếu hiện giờ cô nói ra, thì lát nữa tôi đến cả hứng thú ăn cơm cũng không có!"
" ừ!" Hàn Nhã gật đầu, không nói câu nào ngồi ăn cơm của mình
Bữa ăn này ăn có vẻ hơi kch thích, dù sao đối diện có một băng sơn mỹ nhân nhìn chằm chằm, giống như muốn nhìn thấy gì đó từ trên người ta vậy,đổi lại là ai cũng không thể chịu được
Sau khi ăn xong cơm trưa, ta thở dài, nói:" Nói đi, có chuyện gì?"
Tiếng nói thanh lãnh của Hàn Nhã vang lên:" Sáng nay chủ tịch đã ra ngoài đi thực tập, nói trong khoảng thời gian ngắn không thể quay về trường, chức vụ chủ tịch tạm thời do cậu thay thế.
"
" hả?"
Sau khi nghe Hàn Nhã nói xong, ta lại ngơ ra, nhất thời không biết phải trả lời thế nào
Trương Kiện lúc này đi ra ngoài thực tập?
Là thật sự đi thực tập? Hay là tại vì những lời ta nói hôm qua, nên cậu ta trong khoảng thời gian ngắn không muốn xuất hiện trước mặt ta.
: Tên nịnh nọt này định làm gì
Ta không từ chối Hàn Nhã, sau khi ăn cơm xong, ta đi cùng cô ấy đến chỗ câu lạc bộ huyền học
Lúc đến câu lạc bộ huyền học, bọn người Hoàng Vân Vân đều có mặt, tuy là ai cũng vui vẻ chào hỏi ta, nhưng ta vẫn luôn cảm thấy ánh mắt họ nhìn ta có chút là lạ
Mà cái tên oan uổng cùng bị lừa vào câu lạc bộ huyền học với ta thì hiện giờ vẫn là người phụ trách việc quét tước trong câu lạc bộ, cậu ta là người nhìn ta với ánh mắt phẫn nộ nhất, ta cũng có thể hiểu được sự nghi hoặc khổ sở của cậu ta
Dựa vào gì cùng vào câu lạc bộ một lúc, người thì phải làm việc khổ sai, người lại được đại diện chủ tịch xử lý công việc, đổi là ai thì cũng không chấp nhận được
Nếu như không phải vì chút điểm học phần ít ỏi đó thì có lẽ cậu ta đã rời khỏi câu lạc bộ từ lâu rồi
Thân là chủ tịch câu lạc bộ tạm thời, chắc chắn phải nói vài câu, vừa thể hiện sự uy nghiêm của bản thân, cũng khiến cho nhân viên của câu lạc bộ huyền học có cảm giác đã trở về nhà!
" Ái quốc, kính nghiệp, giữ chữ tín, hữu nghị..."
Sau khi ta nói một lần giá trị quan cốt lõi của chủ nghĩa xã hội xong, dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của bọn Hoàng Vân Vân và những người của câu lạc bộ huyền học, ta yếu ớt nói:" Trước đây ta đã từng nói với chủ tịch của chúng ta, con người ta ý à, sợ nhất là người khác nói với ta câu xin lỗi, sau này hi vọng mọi người có thể nhớ kỹ điểm này! Nếu lại tính làm chuyện gì có lỗi với ta, thì tốt nhất hãy suy nghĩ đến hậu quả!"
" Học đệ, hôm nay có thời gian không?"
Hoàng Vân Vân cười híp mắt nói:" Cậu thấy tối nay chúng ta nên bắt đầu đi thám hiểm từ địa điểm nào thì tốt? chị đề xuất là khách sạn Phúc Viên, khoảng thời gian trước nghe nói có người tự sát có quỷ xuất hiện..."
Nghe Hoàng Vân Vân nói đến những câu chuyện liên quan đến việc có ma quỷ ở khách sạn Phúc Viên, sắc mặt của đám Hàn Nhã đều rất bình tĩnh, mà cái tên oan uổng kia thì sắc mặt trắng bệch, nhưng lại có loại cảm giác kích động khó nói
" Cái đó..."
Cái tên oan uổng đó nhẹ giọng nói:" Nếu như đã là hoạt động tập thể, mọi người có thể dẫn tớ đi theo không? tuy gan của tớ không to lắm, nhưng tớ lại khá thích loại hoạt động kíɧ ŧɧíɧ như này..."
Lời của hắn còn chưa nói xong, đã bị tên đầu tổ quạ Trương Khiết cắt ngang, vỗ vỗ vai hắn, dùng một loại ngữ khí của người từng trải nói với hắn:" Tiểu Lý à, sao lại tò mò như thế chứ, cậu mới vào câu lạc bộ của chúng ta chưa bao lâu, việc quan trọng là giữ gìn vệ sinh của câu lạc bộ chúng ta, việc dẫn theo cậu đi thám hiểm qua khoảng thời gian nữa hãy nói nhé!"
Người mới có chút tủi thân liếc nhìn ta, còn chưa đợi hắn nói thêm gì, Trương Khiết dường như đã biết trước hắn muốn nói gì, một bộ quan liêu nói:" Đừng so sánh với chủ tịch Giang của chúng ta, dù sao người ta cũng được chủ tịch trước cân nhắc lên vị trí phó chủ tịch, cậu lại cố gắng thêm chút nữa, đợi năm sau kéo thêm vài người mới cho câu lạc bộ chúng ta, chức vụ phó chủ tịch nói không chừng sẽ đến lượt cậu, tôi coi trọng cậu lắm đó!"
Trương Khiết vẽ một cái bánh vẽ to đùng nhé vào mồm tên oan uổng kia, người mới càng tủi thân, buồn đầu không nói tiếng nào.
Ta thì trực tiếp trả tấm bản đồ Giang thành đó cho Hoàng Vân Vân, dứt khoát nói:" sau này những hoạt động thuộc vào dạng thám hiểm thế này, tôi đều không tham gia, gan tôi nhỏ, không thể so với mọi người, nếu mọi người cảm thấy tôi không đủ tư cách làm chủ tịch, lúc nào cũng có thể bãi nhiệm, tôi không có ý kiến gì cả!"
Những lời này nói xong, bọn Trương Khiết lập tức lộ ra thần sắc không biết làm sao
Triệu Tri thì chớp chớp mắt, cười hi hi nói:" Những nơi khác không sao cả, quan trọng là tòa chung cư mà chủ tịch đang ở, lúc nào có thời gian để đưa bọn tôi tới thăm quan chút..."
" khụ khụ!"
Hoàng Vân Vân cắt đứt những lời Triệu Tri, sau khi lừ Triệu Tri một cái thì mỉm cười nói với ta:" Nếu học đệ không muốn tham gia hoạt động tập thể cũng không sao cả, chức cụ chủ tịch tạm thời này của cậu là do chủ tịch đích thân lực chọn, chúng ta chắc chắn sẽ không có ý kiến gì cả! Vậy được rồi, sau này có hoạt động mạo hiểm chúng ta tự thỏa thuận là được, sẽ không thông báo cho học đệ nữa!"
Sau đó là không khí nói chuyện phiến thả lỏng anh tốt tôi tốt mọi người cùng tốt, nói những lời có cánh, mang những chiếc mặt lạ hòa thuận, trong lời nói bao nhiêu phần thật tình bao nhiêu phần giả dối thì chỉ có quỷ mới biết!
Hoàng hôn, ta có chút mệt mỏi đi ra khỏi câu lạc bộ huyền học, đi ra khỏi cổng trường
Nói chuyện phiếm với bọn Hoàng Vân Vân thật là tốn noron thần kinh, chỉ cần không chú ý là có thể bị bọn hắn gài ngay, khiến cho cả buổi chiều ta luôn ở trong trạng thái tinh thần tập trung cao độ, cho nên giờ phút này tinh thần có chút mệt mỏi
Đi đến trạm xe buýt cách không xe cổng trường, trong lúc đang đợi xe buýt, một chiếc xe sang trọng từ xa lái đến, trực tiếp dừng ở vị trí trước mặt ta
Cửa sổ xe hạ xuống, sau khi nhìn thấy Lý đại thiếu mang theo nụ cười ôn hòa ngồi ở vị trí ghế lái, ta nhướn mi
Cái tên nịnh nọt này đang muốn làm gì đây?