Xế chiều hôm nay , Elvis thấy Chỉ Tinh cả ngày chưa được ăn uống gì , không nỡ để cô chịu đói , liền thừa lúc Nguyễn ba ba ngủ trưa , đến nhà hàng bên cạnh bệnh viện giúp cô mua sa lát rau cô thích ăn cùng với bánh xốp cô thích ăn .
Elvis vừa vào phòng bệnh , Nguyễn Lưu Hương Vân từ ái nhìn con gái nói : “Chỉ Tinh à , lúc đầu khi con đưa tên người lai đến bệnh viện quả thực bị con làm cho sợ hãi , nghĩ thầm con không phải nói mới vừa chia tay , muốn đến Thái Lan chữa thương hay sao ? Làm thế nào lại có bạn trai mới nhanh như vậy , hơn nữa lại là người ngoại quốc ! Tuy rằng hắn nói được Tiếng Trung lưu loát , thời gian đầu , mẹ còn có điểm bài xích hắn , rất sợ hắn không thật lòng với con , càng sợ hắn chỉ đang đùa bỡn tình cảm của con .”
“Nhưng đứa nhỏ này thật sự là thân thiết thành khẩn , ba của con nằm viện thủ tục có gì rườm rà hay kiểm tra chữa bệnh , đều là nó ra mặt giúp chúng ta xử lý , hơn nữa cũng không ngại phiền ngại mệt , nó thật sự có ơn rất lớn với chúng ta !”
Nghe thấy mẹ rốt cuộc cũng thừa nhận Elvis , Vưu Thanh ngồi một bên gọt táo nhanh chóng lên tiếng ủng hộ anh rể tương lai . “Đúng vậy ! Chị , Elvis thật sự đáng khen đó ! Hắn không chỉ dịu dàng săn sóc chị , còn đối với chúng ta rất tốt , lần này cha nằm viện thật sự là làm phiền anh ấy , bằng không ba người đàn bà như chúng ta đại khái chỉ biết hoảng thành một đoàn thôi!”
“Đúng rôi!” Nguyễn Lưu Hương Vân cũng có chút đồng ý gật đầu . “ Nó thật sự là một người đàn ông tốt , lần này con cần phải nắm chắc thật tốt đấy.”
Chỉ Tinh rất vui vẻ , rốt cuộc ba mẹ cũng chịu chấp nhận Elvis , nhưng mà , nhắc tới tương lại , thái độ của cô vẫn là tùy duyên thôi .
“Mẹ , mẹ suy nghĩ nhiều quá rồi ! Tuy rằng con với Elvis đang qua lại , với lại anh ấy đối sự với con rất tốt nhưng mà mẹ cũng nên biết , tình cảm rất khó nói , có lẽ sau này giữa hai người chúng con sẽ xuất hiện vấn đề không thể giải quyết, cho nên hết thảy vấn là xem duyên phận đi”
“ Không thể nói như vậy được .” Nguyễn Lưu Hương Vân rất không đồng ý nói lại . “Chỉ Tinh , con đã gần hai mươi sáu tuổi , còn có bao nhiêu năm thanh xuân để lãng phí đây ? Mẹ ở cái tuổi này đã kết hôn rồi , còn sinh ra chị em gái con nữa ! Mẹ biết thanh niên hiện đại thích nói cái gì mà người hiện đại đều kếu hôn muộn , nhưng mà nếu có đối tượng xuất hiện , mẹ vẫn hi vọng các con có thể phát triển quan hệ, gả ra ngoài sớm một chút , không nên kéo dài tới khi hoa tàn ít bướm .”
Chỉ Tinh lắc đầu cười . “Mẹ , không cần nói đến vấn đề hôn sự như vậy ! Còn nữa , những lời này mẹ không nên chạy tới nới với Elvis , anh ất chỉ vì lo lắng cho con mới theo còn về Đài Loan , nếu mẹ đột nhiên nhắc đến hôn sự với anh ất , sẽ khiến người ta sợ .”
“Mẹ không có bức Elvis lập tức cưới con , mẹ chỉ hi vọng là nó có thể dùng thái độ chân thành qua lại với con . Con là con gái của mẹ , mẹ không nỡ thấy con gặp một người lại bị tổn thương nữa , càng không hi vọng con bỏ qua một nhân duyên tốt .” Nguyễn Lưu Hương Vân là một người rất truyền thống , là một người phụ nữ rất yêu gia đình , trong suy nghĩ của bà , hai người con gái đều có thể lập gia đình sớm có một nơi chốn đi về , đó mới là hạn phúc của người phụ nữ.
“Được rồi , mẹ , con biết người đang lo lắng gì , nhưng trước tiên không cần nói chuyện đề tài này được không . Con rất khát , muốn ra chỗ máy bán hàng tự động mua vài lon đồ uống uống .”
Sợ mẹ cô tiếp tục bức hôn , Chỉ Tinh vội vàng lấy cớ chạy khỏi phòng bệnh , nhưng vừa mở cửa , cô liền ngây người .
Elvis lại đứng ở cửa phòng !
Hơn nữa , vẻ mặt hắn có chút xấu hổ , dễ nhận thấy hắn đã nghe được đoạn đối thoại vừa rồi .
Cô vô cùng kinh ngạc . “Anh không phải là đi mua giúp em salad rau sao ?
“Đúng , nhưng anh quen mang theo ví tiền , đi thang máy xuống tới lầu một mới phát hiện ra cho nên quay lại để lấy.” Elvis mỉm cười giải thích .
Trời ạ , quả là trùng hợp ! Nếu trên mặt đất có hố , cô nhất định sé tự chui xuống ! Bất an liếc mắt nhìn Elvis một cái , không biết hắn có cảm thấy cô là một người phụ nữ rất đáng sợ hay không , vừa mới quen nhau , đã cùng người nhà lên kế hoạch bức hôn hắn …. Ai ~ hắn nhất định sẽ chán ghét cô .
“Em .. thực ra … ừm … Không phải như anh tưởng …”
Chỉ Tinh khó xử muốn giải thích cho hắn , nhưng một thanh âm lớn tiếng đột ngột vang lên , cắt đứt lời nói của cô.
“ Cô không phải là Nguyễn Chỉ Tinh sao ? Sao cô lại ở chỗ này ?”
Hai người đồng thời quay đầu lại , chỉ thấy một người diệm mạo nhã nhặn , mang theo gọng kính bác sĩ vẻ mặt đang ngạc nhiên vui mừng nhìn Chỉ Tinh .
Chỉ Tinh nhìn nhìn đối phương , rất nhanh nhớ ra anh ta là ai .
“Tô Quan Hiền !” Thật là tình cờ , lần này đến Cao Hùng đầu tiên là gặp được bạn tốt Phương Quân Kỳ , giờ lại gặp được Tô Quan Hiền .
“Đáp đúng !” Đối phương cười đến rất vui vẻ . “ Cô không quên tôi là một bác sĩ chỉnh hình đấy chứ ?”
“Tôi không quên . Bác sĩ Tô , anh ấy là bạn trai tôi Elvis .” Chỉ Tinh giới thiệu cho hắn xong lại quay đầu nói với Elvis : “Trước kia bác sĩ tô cùng bạn bè đi Châu Âu chơi khi theo đoàn của em.”
Tô Quan Hiền quan tâm hỏi : “Đúng rồi sao cô lại ở bệnh viện ? Thân thể không thoải mái sao ?”
“Không phải tôi , là cha tôi . Mấy ngày hôm trước ông ngã ở phòng tắm , gãy xương .”
“Thật đáng tiếc , người già sợ nhất là té ngã .Bác sĩ chính điều trị cho bác trai là ai vậy ?”
Chỉ Tinh trả lời : “ Bác sĩ Ngô Sùng Minh.”
“Thật là tình cờ , Bác sĩ Ngô là học trưởng của tôi , tay nghề của hắn rất cao , tuy rằng tôi không phải bác sĩ phụ trách trường hợp của cha cô nhưng hay cử để cho tôi xem thử cho bác trai đi?” Tô Quan Hiền nhiệt tình nói .
“Đương nhiên được , mời vào .” Chỉ Tinh mở cửa phòng bệnh , vội vàng liếc mắt nhìn Elvis một cái . Ai , bản thân muốn giải thích cho hắn chuyện bức hôn , xem ra đành phải tìm lúc khác để tiếp tục vậy .
Kết quả , trì hoãn lần này , Chỉ Tinh lại bận đến mức ngay cả thời gian nói chuyện với Elvis cũng không có .
Hôm trước Tô Quan Hiền vào phòng bệnh xem bệnh án của cha Chỉ Tinh thì vừa đúng lúc bác sĩ điều trị chính cũng tới tuần phòng , hai bác sĩ liền bắt đầu trao đổi bệnh tình của bệnh nhân , Chỉ Tinh sợ quên mất lời dặn quan trọng của bác sĩ cho nên một mực theo bên cạnh hai người .
Bác sĩ đi rồi , một đống thân thích ở Bắc cùng lúc kéo đến thăm bệnh , ba mẹ con cô vội vàng tiếp khách , Elvis thì vội vàng đặt khách sạn ở Cao Hùng để nghỉ lại .
Hôm qua , vừa khéo bệnh viện đã sớm giúp cha Chỉ Tinh thu xếp kiểm tra tổng quát , bởi vậy cô dùng xe lăn giúp ông đến khu khác ở tầng một để kiểm tra , vội vã cả ngày . Chạng vạng thì thấy sắc mặt cô mệt mỏi ngay lập tức đưa cô về nhà , bắt cô ngủ một giấc , buổi tối thì do hắn ở bệnh viện chăm sóc , hai người vẫn không thể hảo hảo mà nói chuyện được mấy câu .
Sáng sớm ngày hôm nay , khi Chỉ Tinh quay lại bệnh viện , vừa ra khỏi thang máy thì gặp Tô Quan Hiền .
“Chỉ Tinh , sớm như vậy cô đã tới bệnh viện sao? Thật là hiếu thuận ! Đúng rồi , lần trước cô hỏi tôi về việc thuốc trị cao huyết áp và bệnh tim , tôi đã giúp cô hỏi qua chuyên gia , cô yên tâm , bây giờ tác dụng phụ của thuốc đã xuống còn rất thấp …”
Tô Quan Hiền thao thao bất tuyệt nói một đống công dụng và tác dụng phụ của thuốc , Chỉ Tinh rất nghiêm túc lắng nghe.
Lúc này , đầu bên kia hành lang có một đôi mắt màu lam chứa đầy lửa giận hung hăng trừng mắt nhìn hai người bọn họ .
Đáng chết ! Elvis cố gắng dùng sức không chế lửa giận của bản thân mới không tiến đến đánh cái tên bác sĩ chết tiệt kia! Ánh mắt kia là gì chứ ? Hắn không biết Chỉ Tinh là bạn gái của hắn sao ? Tên bác sĩ này lúc nào cũng giở chiêu bài giải thích bệnh tình dùng cơ hội cuỗm lấy Chỉ Tinh , ánh mắt nhiệt tình kia vừa nhìn là biết có âm mưu , hắn muốn dành sự chú ý của Chỉ Tinh !
Chỉ Tinh cùng Tô Quan Hiền kết thúc cuộc nói chuyện vừa đi về phía phòng bệnh liền nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Elvis .
“Anh làm sao vậy ?” Chỉ Tinh lo lắng hỏi “Sắc mặt anh không tốt chút nào , có phải tối hôm qua ở lại bệnh viện ngủ không ngon ? Anh nhanh quay về nhà của em nghỉ ngơi chút đi , ở đây giao cho em là được rồi.”
Hắn không đáp , sắc mặt càng thêm xanh mét , ánh mắt sắc bén như lưỡi dao , thẫn thờ đi về phía trước .
“Đợi chút , Elvis , anh quên cầm chìa khóa nhà em.” Chỉ Tinh nhanh chóng đuổi theo .
“Không cần !” Trong đầu đầy lửa giận , hắn không thèm liếc mắt nhìn tới cái chìa khóa một cái , giọng điệu càng thêm rét lạnh : “Cái bác sĩ họ Tô kia thực quan tâm bệnh tình của cha em.”
“Hả?” Chỉ Tinh sửng sốt , không hiểu vì sao hắn nói vậy ? “Đúng a, Quan Hiền là khách trong đoàn em hướng dẫn trước đây , người này rất dĩ dỏm lại nhiệt tình , may mắn lần này nhập viện được anh ta giúp đỡ , giúp em rất nhiều , cũng cung cấp cho em rất nhiều cách chữa trị gần đây.” Cô một lòng một dạ chỉ hi vọng bệnh tình của cha nhanh chóng khỏi hẳn.
Quan Hiền ? Kêu tên cũng thật thân thiết ! Elvis suy nghĩ trong lòng lửa giận càng điên cuồng , đã đánh nghiêng cả bình dấm chua. Cô gái ngu ngốc này thật sự không biết cái tên khốn họ Tô kia muốn theo đuổi cô sao ? Lại còn cười quyến rũ như vậy với hắn , đáng giận ! Tốt cuộc có đem chính quy bạn trai là hắn để vào trong mắt hay không đây?
“Anh nhanh về nhà nghỉ ngơi đi.” Chỉ Tinh cho là thần sắc hắn không tốt là bởi vì chăm sóc cha quá mệt mỏi . “Sáng hôm nay sẽ do em chăm sóc cha , buổi tối em gái em nói muốn ở lại bệnh viện , cho nên đêm nay anh không cần chạy tới , ở nhà ngủ bù cho tốt .” Lòng cô vô cùng xót xa thấy hắn liên tiếp mệt mỏi mấy ngày , hi vọng hắn có thể nghỉ ngơi thật tốt .
Lại có thể bảo hắn không cần đến bệnh viện sao ? Thế nào đây , cô ngại hắn chướng mắt sao ? Muốn bỏ hắn qua một bên để cùng cái tên bác sĩ ngu ngốc kia hảo hảo nuôi cấy tình cảm sao ? Elvis đã bị lửa giận làm cho đầu óc mê muội , căn bản không thể bình tĩnh suy nghĩ được gì, tức giận đẩy bàn tay đang cầm chìa khóa của cô , giọng điệu chống đối nói : “Anh không đến nhà em.”
Chỉ Tinh cảm thấy nghi hoặc : “Nhưng anh không phải nên đi về nhà tắm rửa rồi ngủ một giấc sao ? Không đến nhà em nghỉ ngơi ,anh muốn đi đâu?”
“Tùy ý tìm một khách sạn là được ! Còn nữa , ngay mai anh cũng không đến bệnh viện!” Lại tiếp tục nhìn cảnh cô cùng tên Tô Quan Hiền kia khanh khanh ta ta , hắn khó cam đoan bản thân có xúc động quá mà xuất thủ đánh người hay không , cho nên trước hết vẫn là nên để cho cảm xúc của chính mình bình tĩnh một chút đã!
Còn nữa , hắn muốn biết , nghe thấy hắn không xuất hiện , cô gái nhỏ này có căng thẳng hay không ? Có muốn tìm hắn hay không ? Có lẽ suy nghĩ này thực ngây thơ , nhưng người đã rơi vào lưới tình , liệu ai có thể giữ vững lý trí được ?
“…” Chỉ Tinh ngu ngơ nhìn hắn , giờ phút này , cô đột nhiên cảm thấy khoảng cách của hắn và cô vô cùng xa , cảm giác xa chách mãnh liệt ở giữa hai người . Ánh mắt của hắn lạnh băng , không có chút ấm áp … Đột nhiên , cô đã hiểu .
Elvis nhất định còn vì sự kiện bị bức hôn hôm trước mà từc giận!
Hắn chẳng nhẽ cảm thấy phản cảm sao ? Có phải hắn cảm thấy đám đàn bà bọn họ thật đáng sợ , vừa mới bắt đầu quen biết , đã khẩn cấp muốn lấy hôn nhân để thúc ép hắn ? Hắn nhất định rằng cô không ai thèm lấy , vắt óc tính kế muốn bắt một người đàn ông để kết hôn ? Càng không tốt là , hắn còn có thể lấy cô so sánh với Catherine từng dây dưa với hắn , cảm thấy cô so với Catherine còn khủng hố hơn …
Đúng , hắn nhất định nghĩ như vậy !
Nếu không , ánh mắt của hắn tại sao lại đột nhiên trở nên lạnh lùng như thế ? Tại sao không dịu dàng yêu thương như lúc trước ? tất cả chuyện này biến hóa , đều phát sinh sau khi hắn nghe thấy đoạn đối thoại với mẹ cô !
Anh … thật sự là nghĩ em như vậy sao ?
Tận đáy lòng Chỉ Tinh thầm thở dài , miễn cưỡng giữ vững tinh thần nói : “Cũng tốt , thật ra tình trạng của cha em cũng đã dần ổn định , thật không tốt khi luôn tạo phiền phức cho anh , em cùng mẹ còn có em gái chăm sóc được rồi .”
Nghe vậy , Elvis dàng thêm tức giận . Cô đây là có ý gì ? Hắn không xuất hiện ngược lại khiến cô thở phào nhẹ nhõm sao ? Ý tứ của cô là vâng , hi vọng hắn sau này đừng đến bệnh viện làm bóng đèn , sô sẽ có thể chuyên tâm nhận sự theo đuổi của tên bác sĩ ngu ngốc kia sao ? Đáng giận ! Cô gái chết tiệt ! Không ngờ cô trở mặt nhanh như lật sách , rốt cuộc là cô đem tình cảm giữa bọn họ trở thành cái gì ?
Ánh mắt hắn bắt đầu nổi lên phong ba , khuôn mặt tuấn tú bị tức giận che kín.(dấm chua đổ lênh láng một thùng *lau vội*=.=)
Chỉ Tinh thấy sắc mặt khó coi , trong lòng càng thêm bi thương . Đúng vậy , hắn quả nhiên không kiên nhẫn được nữa với cô , hắn chán ghét tất cả chuyện này .
Cũng đúng thôi , thật ra hắn không sai , cha cô té gãy chân là chuyện riêng của nhà cô , đáng lẽ cô nên tự mình xử lý , hắn không có nghĩa vụ phải bên cạnh cô ở trong cái bệnh viện buồn chết người này . Hắn nhất định muốn nhanh chóng rời khỏi Đài Loan , tiếp tục du lịch , trái qua vô số sinh hoạt tình dục không cần quan tâm đi!
Thế mới đúng là hắn .
Ngực ê ẩm , Chỉ Tinh cố gắng khống chế tâm tình của mình , cô biết , thời khác ly biệt tới .
Thật ra thì chuyện này không có gì đáng ngạc nhiên , bọn họ vốn chỉ là bèo nước gặp nhau , không khí ở nước ngoài lãng mạn đẹp đẽ rất tự nhiên sẽ phát triển một đoạn tình cảm lưu luyến , nhưng cô biết , loại tình cảm phát sinh từ một chuyến du lịch này chịu không được thử thách , dù sao hai người cũng đến từ hai quốc gia khác nhau , có cách sống khác nhau , loại tình cảm lưu luyến này bất cứ lúc nào cũng có thể chấm dứt .
Cho nên , cô bắt buộc bản thân mỉm cười , chỉ cần dùng lực mỉm cười , hẳn là có thể khống chế nước mắt không rơi ra . Được rồi , dùng sức một chút , phải cố gắng mỉm cười ! Cô không được rơi lệ trước mặt hắn , cô cần biểu hiện hào phóng thành thục , cô không cho phép mình là một người khóc lóc sướt mướt trước mặt người khác.
“Em hiểu ý của anh.” Trong lòng cô không thể tươi cười , “Đúng rồi , vậy anh muốn mấy ngày nữa rời khỏi Đài Loan ? Dù sao công việc của anh cũng rất bận rộn , ở mãi một chỗ cũng không phải biện pháp . Tính khi nào bay đâu ? Có cần em tiễn ra sân bay không ? Trước khi đi nhất định phải để em mở tiệc tiễn biệt , hảo hảo cám ơn anh đã giúp đỡ.”
Nói xong , cô cơ hồ tự hoan hô chính mình
Chính là như vậy , Nguyễn Chỉ Tinh !Biểu hiện của ngươi thật tốt , nói ra những lời này có thể cho cả hai bên xuống đài một cách êm đẹp , ai cũng không thua thiệt . Duyên hận cũng nên đến tốt rời khỏi vui , vậy mới gọi là người trưởng thành.
Elvis mày rậm liền nhíu lại , khuôn mặt lạnh lẽo càng thêm khó coi , khẩu khí không vui hỏi : “Em hi vọng anh rời khỏi Đài Loan?” Còn tiệc tiến biệt ? Ha ha , thật tốt quá , thật sự là khen con mẹ nó! Cô nhẫn tâm chẳng những hi vọng hắn đừng đến bệnh viện làm bóng đèn , thậm chí còn hi vọng hắn lập tức biến khỏi quốc gia của mình , không cần ở đây phá hư chuyện tốt của cô sao ?
Ha ha ha ! Hắn thật sự rất muốn cất tiếng cười to , nếu như hắn còn có thể cười được ! Xin nhận thứ cô ban tặng , hắn rốt cục cũng chân chính được gặp một người con gái nhẫn tâm tuyệt tình .
Hắn muốn nắm chặt hai vai của cô dùng sức lay , hỏi cô vì sao có thể thay lòng đổi dạ nhanh như thế ? Vì sao tên bác sĩ ngu ngốc kia vừa xuất hiện , cô đã bị hắn làm cho mê mẩn đến choáng váng , mở miệng đóng miệng đều là Quan Hiền , Quan Hiền , Quan Hiền !
Chỉ Tinh bất an nhìn khuôn mặt lạnh lẽo của hắn , thoạt nhìn hắn giống như đang tức giận , rất phẫn nộ , nhưng , cô thật sự không hiểu vì sao hắn lại tức giân ? Suy cho cùng người xa lánh cô là hắn a! Hắn không phải rất sợ cô lấy hôn nhân thúc ép sao ? Hắn không phải muốn nhanh chóng rời khỏi cô , rời khỏi Đài Loan sao ? Vì sao bây giờ nhìn hắn giống như ăn phải mười ki lô gam thuốc nổ vậy ?
Quên đi , cô không hiểu , cũng vĩnh viên không hiểu nối đàn ông đến cuối cùng đang suy nghĩ cái gì ? Cô chỉ biết , bản thân đã không chống đỡ được nữa , cảm xúc sắp vỡ ào ! Tiếp tục nhìn mái tóc ngà sáng chói cùng đôi mắt xanh thẳm thần bí kia , cô sẽ hồi tưởng lại từng chút từng chút một khoảng thời gian bọn họ ở Thái Lan , hồi tưởng lại những ngày tràn ngập tiếng cười cùng ngọt ngào ,hồi tưởng lại sự dịu dàng của hắn với cô , nụ hôn triền miên của hắn …
Không ! Đủ rồi ! Nếu hắn muốn ngừng , cô tuyệt đối không thể dây dưa , cô không muốn làm một người đáng ghét.
Cô duy trì nụ cười cứng ngắc . “ Như vậy , em cần đi vào phòng bệnh chăm sóc cha rồi . Nếu anh cần em tiễn ra sân bay , thì gọi điện cho em.”
Nói xong , rất sợ nước mắt không nghe lời rơi xuống , Chỉ Tinh nhanh chóng xoay người đi về phía phòng bệnh .
Được , tốt lắm ! Bị vứt lại Elvis tức đến gần phun lửa . Cô thật ngoan độc, liếc nhìn cũng lười nhìn hắn một cái ! Cô vội chở về phòng bệnh làm cái gì ? Hắn đã biết, nhất định tên họ Tô kia đã nói với cô hắn sẽ đến phòng bệnh thăm bọn họ , cho nên cô mới vội vàng đi như vậy !
Cô gái chết tiệt ! Tay hắn nắm chặt , xiết chặt đến mức đốt ngón tay đều rắc rắc rung động . Hắn ! lần đầu tiên bị đá , lần đầu tiên trong tình trừng bị quăng ! Ha ha ha , thật sự là con mẹ nó rất tốt!
Không muốn tiếp tục ở chỗ này rước lấy nhục , hắn nhanh chóng bước vào thang máy , ấn nút xuống lầu một .
Cửa thang máy đóng , giả vờ đi về phía phòng bệnh Chỉ Tinh rốt cuộc cũng từ từ dừng bước , khó khăn xoay người lại , nhìn con số trên bảng tinh thể lỏng trên tháng máy không ngừng giảm xuống đến tầng một , lòng của cô cũng như thang máy nhanh chóng trầm xuống .
Hắn đi rồi , hắn đi rồi … Cô biết hắn muốn rời khỏi , vĩnh viết rời khỏi cuộc sống của cô , vĩnh viễn không bao giờ xuất hiện …
Từng thề non hẹn biển , hồi ức đẹp như thơ như mộng , hắn dịu dàng cùng yêu chiều , tất cả giống như một giấc mộng đẹp , mộng đẹp tỉnh rất nhanh , rất tàn nhẫn .
Ngầm kìm chế nước mắt đã lâu , rốt cuộc không thể khống chế được nữa tràn mi mà ra ,một giọt , một giọt , lại một giọt…
Trong phòng bệnh , cha cô có thói quen ngủ sớm đã sớm ngáy to mà ngủ , mà mẹ cô cũng sớm đã bị hai đứa con gái thúc dục quay về nhà ngủ một giấc .
Vưu Tinh kiểm tra cho cha từng chút một , xác định không còn vấn đề gì , nghi hoặc hỏi : “Chị , cả ngày hôm nay sao không thấy Elvis đâu cả?”
Đáng lên mạng xem một chút thông tin chữa bệnh Chỉ Tinh nghe vậy sửng sốt , rồi thản nhiên trả lời . “À , anh ấy có việc gaaso , sẽ không đến đấy . Đúng hơn , có thể mấy ngày nữa phải trở về nước .”
“A? Nhanh như vậy ? Vì sao ?” Vưu Thanh vô cùng kinh ngạc “ Sao lại vội vàng như vậy chứ?”
Chỉ Tinh cúi đầu , không muốn em gái nhận ra ánh mắt trống rỗng của cô , lấy nghĩ khí không sao cả nói : “Đại khái là anh ấy có việc gấp . Chị với anh ấy dù sao cũng chỉ xem như bạn bè bình thường , không thân không giúp , sao lại không biết xấu hổ để anh ấy suốt ngày giúp đỡ ở bệnh viện được ? Anh ấy cũng có công việc phải làm của mình nữa chứ !”
“Bạn bè bình thường ?” Vưu Thanh hồ nghi nhìn chị “Chị đang nói bậy gì đo ? Hai người đã sớm được mọi người công nhận là kim đồng ngọc nữ , hơn nữa cha mẹ bây giờ cũng rất thích Elvis , không chỉ giơ tay tán thành chuyện của hai người còn hy vọng có thể nhanh truyền tin vui nữa đấy ! Vì sao anh ấy đột nhiên phải về nước vậy ? Có phải là đã xảy ra chuyện gì hay không ?”
“Không có gì .” Chỉ Tinh đóng máy tính lại . Cô không muốn nghĩ đến hắn , không muốn nhớ tới đôi mắt lạnh thấy xương của hắn , không cần đoán cũng chắc hắn ngày mai sẽ rời khỏi Đài Loan ? Lòng của cô đã đau , rất đau đớn …
“Chị , chẳng lẽ hai người cãi nhau?”
Chỉ Tinh trầm mặc không nói .
“Ôi trời ! Hai người thật sự cãi nhau ?” Vưu Thanh lo lắng “ Rốt cuộc làm sao vậy ? Có vấn đề gì nên giải quyết thật tốt chứ , vì sao lại cãi nhau ?”
“Đừng hỏi , chị cũng không biết .” Chỉ Tinh khẽ vuốt nhẹ huyệt thái dương phát đau , bất đắc dĩ thở dài . “Hôm nay chị vừa đến bệnh viện thì gặp bác sĩ Tô , hai người cùng nghiên cứu thuốc cha đang dùng , sau đó , quay người lại thì thấy anh ấy . Biểu cảm rất lạnh lùng nói ngày mai không tới , chị đoán hắn đại khái là muốn rời khỏi Đài Loan . Chị nghĩ , anh ấy nhất định cảm thấy ở bệnh viện cùng chúng ta rất nhàm chán , dù sao cũng không phải người nhà của ánh ấy, không cần phải vì chúng ta trả giá nhiều như vậy . Anh ấy là một người thích đi du lịch , cho nên , chắc là muốn chấm dứt đoạn tình cảm này , còn muốn đi …”
“Không , em không tin , sự tình tuyệt đối không phải vậy !” Vưu Thanh phản bác rất nhanh “Elvis nhìn chị bẳng ánh mắt rất cháy bỏng , đã tràn ngập thâm tình , em không tin anh ấy lại là người bạc tình như vậy ! A , đúng rồi , chẳng lẽ là bởi vì …”
Vưu Tinh chán nản căn mối “Chị , trước tiên em muốn nhác nhở chị một việc , như mà , lúc ấy em cảm thấy có lẽ bản thân quá đa nghi , hơn nữa lúc nào cũng bận chăm sóc cha cho nên không có thời gian nói chuyện với chị . Em cảm thấy , hình như Elvis đang tức giận , bởi vì mấy ngày qua chị cùng bác sĩ Tô thân mật quá , thậm chí chỉ cần bác sĩ Tô vừa xuất hiện ở phòng bệnh , chị đều dùng toàn bộ sự chú ý đến bác sĩ Tô , rõ ràng lạnh nhạt với Elvis, cho nên Elvis tức giận .”
“Chị lạnh nhạt với Elvis?” Chỉ Tinh vô cùng kinh ngạc , từ từ nói : “Không thể nào ? Anh ấy không thể nghĩ vậy ? Hơn nữa , chỉ chỉ đem Tô Quan Hiền trở thành một bác sĩ có thể tin cậy được thôi ! Chị cẩn thẩn nghe anh ta nói chuyện là vì sợ sẽ quên thông tin chữa bệnh , sợ chậm trễ bệnh tình của cha , việc này Elvis hẳn là đã rõ mà!”
Vưu Thanh giận dữ nói : “Có lẽ Elvis biết chị quan tâm cha , nhưng Tô Quan Hiền vừa xuất hiện là có thể lập tức lấy đi hết toàn bộ sự chú ý của tỷ . Elvis dù sao cũng là người đàn ông bình thường , bị bạn gái lạnh nhạt vài lần , em thấy toàn thân đã mệt mỏi suy sụp rồi.”
“Nhưng mà …”
“Không có nhưng nhị gì hết , mau đi về ngủ .” Vưu Thanh nhanh nhẹn đem máy tính của cô cất vào trong túi rồi đưa túi cho cô , nghiêm mặt nói . “Trờ về tắm một cái , chờ suy nghĩ bình tĩnh lại , chị tgử hỏi lại mình , thật sự muốn mất đi Elvis sao ? Nếu không phải , như vậy, chỉ biết bản thân nên làm thế nào . Nhanh đi tìm anh ấy , đừng để người đàn ông tốt như vậy bay mất.”
“Chị …. Được rồi , chị đi về trước đây , ngày mai sẽ mang cơm trưa tới.’
Bị em gái cứng rắn đuổi khỏi phòng bệnh Chỉ Tinh đành phải ngơ ngác đi vào thang máy , tới lầu một rồi mờ mịt tiếp tục đi về phía trước , suy nghĩ trong đầu vô cùng rối loạn , căn bản không thể suy nghĩ kĩ càng được , chỉ biết bản thân rất quan tâm hắn , rất để ý hắn , cô không muốn mất hắn .
Cho nên , cô nhất định phải bình tĩnh suy nghĩ một chút .
Chẳng lẽ , thật sự như em gái cô nói , Elvis chí là đang ghen , hắn không phải thật sự muốn chia tay ? Ngày hôm nay hắn nói năng khác thường như vậy đều bởi vì đang tức giận , vì Tô Quan HIền xuất hiện ?
Ác, đau đầu quá… ĐI khỏi bệnh viện , gió lạnh thổi tới , Chỉ Tinh rét run người , hướng về chỗ ô tô cô đỗ , bởi vì chỗ để xe của bệnh viện đã đầy cho nên hôm nay cô đỗ xe ở trong hẻm bên cạnh .
Chỉ Tinh nhanh chóng đi vào hẻm tối , lấy điều khiển mở khóa xe , đang muốn kéo cửa ra thì thình lình , từ phía sau đột nhiên xuất hiện ba bóng người .
Hai người đàn ông một trái một phải bắt lấy cô , tên còn lại nhanh chóng cướp chìa khóa xe của cô , ngồi vào ghế lại , ý bảo hai người khác giải cô ngồi ở phía sau .
Bọn hắn trong bóng đêm nở nụ cười dâm đãng . “hắc hắc , lão Đại , hôm nay vận khí của chúng ta thật tốt , gặp được đúng em chân dài a!”
Một người trong đó càng đáng khinh nhìn chằm chằm khuôn mặt mềm mại tinh tế của Chỉ Tinh , bàn tay to tà ác vuốt ve mặt cô . “Ha ha ha! Cô gái này thật xinh đẹp ! Các huynh đệ , khuya hôm nay chúng ta có thể hảo hảo mà vui vẻ , có thể tận tình cuồng hoan .! Ha ha ha ha ….”
Không ! Không ! Chỉ Tinh muốn lớn tiếng kêu cứu , nhưng tên đàn ông này đã gắt gao chế trụ hai tay hai chân của cô , còn che miệng của cô , không cho cô phát ra bất cứ âm thanh nào .
Bọn hắn cố gắng kéo cô đến chỗ ngồi phía sau , cô thì liều mình giãy dụa , hai chân điên cuồng mãnh liệt đạp , không chịu bước vào trong xe . Cô biết , chỉ cần đám người cặn bã này nhét cô vào bên trong xe được , cô liền xong !
“Con đàn bà thối , an phận chút đi ! Đừng tiếp tục uổng phí sức lực !” một người trong đó hung hắng tát cô hai phát , đánh cho cô mắt thấy đom đóm . “Lão tử muốn tôn trọng ngươi , không muốn bị đánh nữa thì nhanh ngoan ngoãn lên xe cho ta !”
Bọn chúng dự định đem xe chạy đến chỗ hoang vắng , sau đó liền … hắc hắc hắc !
Không ! Chỉ Tinh tức giận bật khóc , cho dù chết cũng không lên xe , ngay khi cô sắp bị cứng rắng kéo vào chỗ ngồi phía sau xe , một kẻ bắt cóc đột nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết!
“A , đầu của ta đau quá ! Con mẹ nó!”
Phát hiện có người đến , ba kẻ bắt cóc khẩn trương quay đầu , chỉ thấy một người noại quốc tóc vào trong tay cầm tảng đá hướng bọn họ mãnh liệt đập , giận dữ hét lên .
“Bông cô ấy ra, buông tay.”
…. Elvis ? Chỉ Tinh trừng lớn hai mắt đẫm lệ , không thể tin là hắn xuất hiện , hắn tới cứu cô .
Elvis điên cuồng xông tới trước mặt kẻ bắt cóc , bày tay trần theo sát đánh nhau vứi hai tên bắt cóc , may mắn ngày thường có thói quen luyện võ , thân thủ vô cùng mạnh mẽ . Hắn liên tục vung ra nắm đấm mạnh mẽ , hung hăng đánh một tên mập lùn , sau đó quay lại đá bên sườn , hung bạo đạp mạnh vào tên vạm vỡ , một cước đá trúng xương sườn hắn , sau đó thêm một cước , đá mạnh vào háng hắn , đau đến mức rơi lệ tại chỗ .
Nhìn thấy tên tóc vàng này so với tưởng tượng khó chơi hơn nhiều , tên đang ép chặt Chỉ Tinh thừa dịp Elvis bị hai ngừơi khác cuốn lấy , một tay gắt gao ghìm chặt cổ họng Chỉ Tinh , tay kìa lặng lẽ đứng ở bên cạnh xe máy lấy ra một gậy nhôm dấu sẵn , nhanh như chớ dùng sức nện vào sau ót Elvis.
Đông !
Chịu không được đòn hiểm .thân thể Elis lắc lư , trước mắt hơi tối đi ,cảm thấy muốn ngã xuống , nhưng hắn vẫn cố gắng trụ vững thân thể của mình . Không được ! Hắn không thể ngã xuống ! Hắn phải cứu Chỉ Tinh , nhất định phải cứu Chỉ Tinh !
“Không được , xin các ngươi buông tay !” Chỉ Tinh thét chói tai , ngừi đàn ông kia lại cầm gậy nhôm lần thứ hai đánh vào gáy Elvis , cổ , còn cả lồng ngực của hắn .
Liên tiếp bị đánh vào chỗ hiểm , cho dù là con người sắt đá cũng chịu không nổi . Khóe miệng Elvis chảy máu , liều mình đứng vững , nhưng thân hình vẫn vô lực rồi ngã xuống .
“Không được đánh anh ấy !” Chỉ Tinh điên cuồng giãy khỏi sự kiềm chế của tên bắt cóc , điên cuồng chạy đến ,ôm lấy Elvis nằm ngã trên mặt đất . “Các ngươi đừng đánh nữa ? Tha cho anh ấy , không được tiếp tục đánh” Trời ạ , hắn thoạt nhìn bị thương rất nặng , mạng sống của hắn có nguy hiểm hay không ? Không , cô không thể để mấy tên cặn bã này tiếp tục đánh hắn , nếu phải chết , cô cũng muốn chết cùng một chỗ với hắn !
“Con đàn bà thối , lên xe nhanh !” Tên bắt cóc xông lại muốn kéo Chỉ Tinh lên xe .
Đúng lúc này , ở bên ngoài tiếng gòi báo động của ô tô vang lên ‘bíp bíp bíp bíp’ , sau đó , có một người vừa chạy vừa hô to . “Cảnh sát đến đây ! Cảnh sát đến đây!”
“Con mẹ nó , chết tiệt !” Tên cầm đầu xả một tràng thô tục . Hắn sợ cảnh sát thật sự đến , hơn nữa còi xe cảnh sát còn liên tục vang lên , như thế này nhất định sẽ có người đến chỗ này , trước tiên vẫn là chuồn trước còn hơn bị bắt .
“Tránh mau đi!” Ba kẻ bắt cóc rất nhanh nhảy lên bệ xe máy , bật động cơ sau đó rú ga chạy đi .
“Chị ! Chị ! Chị có sao không ?” Vội vã chạy đến là Vưu Thanh , lúc cô nhìn thấy Elvis nằm trên mặt đất cả người đầy máu thì quả thực bị dọa suýt ngất . “Ôi trời ! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ?”
“Mau gọi người tới cứu anh ấy !” Chỉ Tinh ôm chặt Elvis khóc rống . “Mau cứu anh ấy …”