Hôn nó đến 5 phút trời hắn mới buông nó ra. Nhìn vẻ mặt không còn dưỡng khí của nó mà hắn không khỏi hài lòng. - Anh..anh..định giết người đấy à?
- Nếu em chết, anh nguyện chết cùng em.
- Dẻo miệng.
- Bây giờ em muốn đi đâu hả người yêu nhỏ? - Hắn ân cần đưa tay lên vuốt nhẹ tóc nó.
- Đi xem phim đi. - Nó suy nghĩ một lúc rồi nói.
Thế là hắn dẫn nó đến rạp phim nổi tiếng nhất của Mỹ. Nhìn thấy hắn, chị nhân viên bán vé mới cúi đầu cung kính
- Xin chào thiếu gia.
- Ừ.
Nghe chị nhân viên gọi hắn là thiếu gia, nó mới nhíu ày nói thầm vào tai hắn.
- Nơi đây cũng là của nhà anh à?
- Đương nhiên rồi.
- Có chỗ nào ở trên nước này không phải của nhà anh không hả?
- Nhà vệ sinh công cộng. - Hắn nghĩ rồi nói nhỏ vào tai nó.
- Em muốn xem phim gì?
- Cả hai cùng nói nhé! 1..2..3..
- Tom and Jerry!! - Cả hai đồng thanh.
- Được rồi, cho 2 vé xem Tom and Jerry - Hắn nói với chị nhân viên bán vé.
Trong khi xem phim, cả 2 người không thèm quan tâm đến ai cả, cùng nhau ôm bụng cười lớn. Nhìn thấy cặp đôi như vậy, mọi người trong rạp người thì tặng cho nó và hắn ánh mắt ngưỡng mộ, người thì cho ánh mắt đề phòng tránh xa ( Hắn: Sao anh lại đối xử với em như người ngoài hành tinh thế T.T). Khi đi ra ngoài, hắn và nó vẫn còn buồn cười về bộ phim
- Anh nhìn thấy mặt con Tom không..haha..
- Con Jerry mới buồn cười..
- Reng..reng..reng.. - Tiếng điện thoại nó vang lên, cắt đứt cuộc nói chuyện.
- Alo - Nó nghe máy.
-...
- Thật ư? Tôi sẽ đến ngay.!
- Ai vậy? - Khi nó cúp điện thoại hắn mới quay sang hỏi
- Bác sĩ bảo Jonghyun tỉnh rồi! - Nó cười.
- Đi, anh đưa em đến bệnh viện.
Bệnh viện...
- Jonghyun!! - Nó mở cửa chạy vào ôm lấy Jonghyun.
- A..đau..Bỏ em ra - Jonghyun bị ôm bất ngờ nên cảm thấy ngạc nhiên.
- Cái thằng bé này, chị nhớ em lắm đấy! - Nó xoa đầu Jonghyun.
- Em không nhớ chị đâu..blè. - Jonghyun lè lưỡi trêu chọc
- Ủa ai đây? - Nó chỉ tay về phía cô bé xinh xắn bên cạnh Jonghyun.
- Emma, em dâu của chị đấy. - Jonghyun cười đầy ẩn ý.
- Em chào chị, em tên Emma. Em chỉ là bạn của Jonghyun thôi ạ, chị đừng nghe cậu ấy nói đùa - Emma nói với nó.
- Chị tên Hani, mong em chỉ dạy cho thằng em của chị - Nó cười.
Nghe nó nói vậy, mặt Emma chốc lát đỏ bừng như trái cà chua.
- Anh Zac đâu? Dạo này anh ấy như nào rồi? - Jonghyun quay ra hỏi
- Này thằng bé, chị đây không hỏi đi hỏi Zac hả? - Nó gõ đầu Jonghyun.
- Anh rể của em sao em không được hỏi hả? - Jonghyun bĩu môi.
- Sao em biết hả?
- Là anh nói - Zac từ bên ngoài bước vào.
- Nhưng thằng bé vừa tỉnh lại mà.
- Em chưa nói cho chị em biết hả Jonghyun? - Hắn quay sang Jonghyun.
- Biết cái gì? Em không biết gì cả - Jonghyun quay đi.
- Thằng bé kia nói nhanh không chỉ gửi em về Hàn Quốc đấy! - Nó trợn mắt.
- Được rồi em nói. Thực ra là....
- Em ấy đã tỉnh lại từ tuần trước - Hắn nói
- Ơ kìa em nói cơ mà - Jonghyun nhìn hắn
- Anh chỉ giúp em thôi. - Hắn lè lưỡi
- CHOI JONGHYUN!! THẾ LÀ THẾ NÀO HẢ? TỈNH LẠI TỪ TUẦN TRƯỚC SAO GIỜ MỚI NÓI VỚI CHỊ HẢ? - Nó "gầm"
Cả Jonghyun và Emma đều kinh ngạc khi nghe tiếng "gầm" của "sư tử hà đông"
- Chị bình tĩnh cái nào. Chị cũng biết em tỉnh lại rồi đấy thôi.
- Chị sẽ gửi em về Hàn Quốc.
- Thôi mà chị xinh đẹp. Chị biết em ở bên đó cô đơn thế nào mà... - Jonghyun nũng nịu
- Thôi chị đừng gửi Jonghyun về Hàn Quốc nha - Emma lên tiếng.
- Nghe lời em dâu chị sẽ không làm vậy - Nó nháy mắt với Emma.
Mặt Emma lại đỏ như trái cà chua lần nữa.
- Mà hai đứa quen nhau như thế nào đấy? - Nó dò xét.
- Chị không nhớ cô bé xinh xinh mà xin số của em trước khi em nằm viện hả?
- Ồ, hoá ra đó là Emma hả?
- Thế 2 đứa hẹn hò kiểu nào hả?
- Trong lúc em không ở đây Jonghyun lên ra ngoài hẹn hò - Hắn tựa lưng vào tường nói.
- Anh Zac! Sao anh bán đứng em vậy hả?
- Xin lỗi, bố mẹ anh bảo nói dối là hư - Hắn cười.
- Ồ! Hoá ra hẹn hò len lút hả? - Nó cười.
- Không phải lén lút mà là công khai nhá! Vợ yêu nhỉ? - Jonghyun quàng vai Emma
- Đừng có làm em dâu xấu hổ chứ? - Nó nhìn mặt Emma đỏ hơn cả quả cà chua mới lên tiếng.
- 2 cặp kia đâu? Em nhớ họ quá, cả anh Kai nữa! Hôm qua họ còn chưa vào thăm em. - Jonghyun nói tiếp
- Vậy mọi người đều giấu em việc Jonghyun tỉnh lại rồi hả? - Nó quay sang nhìn hắn.
- Jonghyun kia, cậu hại anh rồi đây này.
- Anh bảo mọi người giấu chị ý chứ bộ - Jonghyun ngây thơ nói
- Vậy là anh là chủ mưu? - Nó tiến gần hắn
- Hani ơi anh xin lỗi mà, anh muốn làm em bất ngờ thôi - Hắn lay lay tay nó.
- Đi theo em - Nó kéo hắn ra ngoài.
- Liệu chị ý có làm gì không vậy? - Emma lo lắng hỏi Jonghyun
- Vợ đừng lo, chị ý là người "tốt bụng" nhất trên đời. - Jonghyun xoa đầu Emma
- Hani à mình đi đâu vậy? - Hắn để mặc cho nó kéo đi
- Trừng phạt anh - Nó đáp ngắn gọn.
- Hả?! - Hắn trợn mắt.
Hôn nó đến phút trời hắn mới buông nó ra. Nhìn vẻ mặt không còn dưỡng khí của nó mà hắn không khỏi hài lòng. - Anh..anh..định giết người đấy à?
- Nếu em chết, anh nguyện chết cùng em.
- Dẻo miệng.
- Bây giờ em muốn đi đâu hả người yêu nhỏ? - Hắn ân cần đưa tay lên vuốt nhẹ tóc nó.
- Đi xem phim đi. - Nó suy nghĩ một lúc rồi nói.
Thế là hắn dẫn nó đến rạp phim nổi tiếng nhất của Mỹ. Nhìn thấy hắn, chị nhân viên bán vé mới cúi đầu cung kính
- Xin chào thiếu gia.
- Ừ.
Nghe chị nhân viên gọi hắn là thiếu gia, nó mới nhíu ày nói thầm vào tai hắn.
- Nơi đây cũng là của nhà anh à?
- Đương nhiên rồi.
- Có chỗ nào ở trên nước này không phải của nhà anh không hả?
- Nhà vệ sinh công cộng. - Hắn nghĩ rồi nói nhỏ vào tai nó.
- Em muốn xem phim gì?
- Cả hai cùng nói nhé! ......
- Tom and Jerry!! - Cả hai đồng thanh.
- Được rồi, cho vé xem Tom and Jerry - Hắn nói với chị nhân viên bán vé.
Trong khi xem phim, cả người không thèm quan tâm đến ai cả, cùng nhau ôm bụng cười lớn. Nhìn thấy cặp đôi như vậy, mọi người trong rạp người thì tặng cho nó và hắn ánh mắt ngưỡng mộ, người thì cho ánh mắt đề phòng tránh xa ( Hắn: Sao anh lại đối xử với em như người ngoài hành tinh thế T.T). Khi đi ra ngoài, hắn và nó vẫn còn buồn cười về bộ phim
- Anh nhìn thấy mặt con Tom không..haha..
- Con Jerry mới buồn cười..
- Reng..reng..reng.. - Tiếng điện thoại nó vang lên, cắt đứt cuộc nói chuyện.
- Alo - Nó nghe máy.
-...
- Thật ư? Tôi sẽ đến ngay.!
- Ai vậy? - Khi nó cúp điện thoại hắn mới quay sang hỏi
- Bác sĩ bảo Jonghyun tỉnh rồi! - Nó cười.
- Đi, anh đưa em đến bệnh viện.
Bệnh viện...
- Jonghyun!! - Nó mở cửa chạy vào ôm lấy Jonghyun.
- A..đau..Bỏ em ra - Jonghyun bị ôm bất ngờ nên cảm thấy ngạc nhiên.
- Cái thằng bé này, chị nhớ em lắm đấy! - Nó xoa đầu Jonghyun.
- Em không nhớ chị đâu..blè. - Jonghyun lè lưỡi trêu chọc
- Ủa ai đây? - Nó chỉ tay về phía cô bé xinh xắn bên cạnh Jonghyun.
- Emma, em dâu của chị đấy. - Jonghyun cười đầy ẩn ý.
- Em chào chị, em tên Emma. Em chỉ là bạn của Jonghyun thôi ạ, chị đừng nghe cậu ấy nói đùa - Emma nói với nó.
- Chị tên Hani, mong em chỉ dạy cho thằng em của chị - Nó cười.
Nghe nó nói vậy, mặt Emma chốc lát đỏ bừng như trái cà chua.
- Anh Zac đâu? Dạo này anh ấy như nào rồi? - Jonghyun quay ra hỏi
- Này thằng bé, chị đây không hỏi đi hỏi Zac hả? - Nó gõ đầu Jonghyun.
- Anh rể của em sao em không được hỏi hả? - Jonghyun bĩu môi.
- Sao em biết hả?
- Là anh nói - Zac từ bên ngoài bước vào.
- Nhưng thằng bé vừa tỉnh lại mà.
- Em chưa nói cho chị em biết hả Jonghyun? - Hắn quay sang Jonghyun.
- Biết cái gì? Em không biết gì cả - Jonghyun quay đi.
- Thằng bé kia nói nhanh không chỉ gửi em về Hàn Quốc đấy! - Nó trợn mắt.
- Được rồi em nói. Thực ra là....
- Em ấy đã tỉnh lại từ tuần trước - Hắn nói
- Ơ kìa em nói cơ mà - Jonghyun nhìn hắn
- Anh chỉ giúp em thôi. - Hắn lè lưỡi
- CHOI JONGHYUN!! THẾ LÀ THẾ NÀO HẢ? TỈNH LẠI TỪ TUẦN TRƯỚC SAO GIỜ MỚI NÓI VỚI CHỊ HẢ? - Nó "gầm"
Cả Jonghyun và Emma đều kinh ngạc khi nghe tiếng "gầm" của "sư tử hà đông"
- Chị bình tĩnh cái nào. Chị cũng biết em tỉnh lại rồi đấy thôi.
- Chị sẽ gửi em về Hàn Quốc.
- Thôi mà chị xinh đẹp. Chị biết em ở bên đó cô đơn thế nào mà... - Jonghyun nũng nịu
- Thôi chị đừng gửi Jonghyun về Hàn Quốc nha - Emma lên tiếng.
- Nghe lời em dâu chị sẽ không làm vậy - Nó nháy mắt với Emma.
Mặt Emma lại đỏ như trái cà chua lần nữa.
- Mà hai đứa quen nhau như thế nào đấy? - Nó dò xét.
- Chị không nhớ cô bé xinh xinh mà xin số của em trước khi em nằm viện hả?
- Ồ, hoá ra đó là Emma hả?
- Thế đứa hẹn hò kiểu nào hả?
- Trong lúc em không ở đây Jonghyun lên ra ngoài hẹn hò - Hắn tựa lưng vào tường nói.
- Anh Zac! Sao anh bán đứng em vậy hả?
- Xin lỗi, bố mẹ anh bảo nói dối là hư - Hắn cười.
- Ồ! Hoá ra hẹn hò len lút hả? - Nó cười.
- Không phải lén lút mà là công khai nhá! Vợ yêu nhỉ? - Jonghyun quàng vai Emma
- Đừng có làm em dâu xấu hổ chứ? - Nó nhìn mặt Emma đỏ hơn cả quả cà chua mới lên tiếng.
- cặp kia đâu? Em nhớ họ quá, cả anh Kai nữa! Hôm qua họ còn chưa vào thăm em. - Jonghyun nói tiếp
- Vậy mọi người đều giấu em việc Jonghyun tỉnh lại rồi hả? - Nó quay sang nhìn hắn.
- Jonghyun kia, cậu hại anh rồi đây này.
- Anh bảo mọi người giấu chị ý chứ bộ - Jonghyun ngây thơ nói
- Vậy là anh là chủ mưu? - Nó tiến gần hắn
- Hani ơi anh xin lỗi mà, anh muốn làm em bất ngờ thôi - Hắn lay lay tay nó.
- Đi theo em - Nó kéo hắn ra ngoài.
- Liệu chị ý có làm gì không vậy? - Emma lo lắng hỏi Jonghyun
- Vợ đừng lo, chị ý là người "tốt bụng" nhất trên đời. - Jonghyun xoa đầu Emma
- Hani à mình đi đâu vậy? - Hắn để mặc cho nó kéo đi
- Trừng phạt anh - Nó đáp ngắn gọn.
- Hả?! - Hắn trợn mắt.