"uỵch"..."uỵch"..."uỵch"..... Từng tên lính bắn tỉa ở trên cây lần lượt gục xuống, chìm sau vào giấc ngủ.
- Xong! Đã xâm nhập hệ thống, còn 5 phút nữa thôi.
- Tốt lắm Kai, ở phía sau đã gỡ bom, phía trước cũng an toàn rồi. Kevin và Eric, hai cậu xông vào đi.
- Được. Đi thôi Eric. Kai, cậu chỉ đường đi.
- Các cậu đi vào sảnh chính của toà nhà rồi quẹo bên tay trái. Ở đó có cầu thang, tôi đoán lão già đó giữ hai người kia ở tầng 5.
Kevin và Eric cùng làm theo lời Kai, chạy cầu thang bộ lên tầng 5.
- Chúng tôi lên tầng 5 rồi.
- Lão này có vẻ đầu tư không ít. Toà nhà rộng ghê á.
- Tập trung vào việc chính đi.
- Có vệ sĩ tới! Cậu mang theo khẩu súng nhỏ chứ Eric?
- Tôi có.
- Trong đó có 5 liều thuốc ảo giác được tẩm ở đầu đạn. Hãy nhắm trúng vào cổ của từng tên. Nhớ là khi bọn chúng gục xuống đo kéo ném vào 1 phòng. Đừng để bị phát hiện.
Eric núp ở phía tường, giơ súng lên hít một hơi rồi bóp cò. Sau đó là cả 5 tên vệ sĩ cùng ngã xuống, rơi vào trạng thái ảo giác. Kevin cùng Eric kéo lê bọn vệ sĩ đó giấu vào 1 căn phòng.
- Người gì mà béo như lợn. - Kevin chẹp miệng.
- Haha..các cậu tiếp tục đi thẳng. Đến hành lang rồi rẽ tay phải. Bọn họ bị nhốt ở căn phòng cuối hàng lang.
Kevin dùng sức đánh gục 2 tên vệ sĩ đứng canh gác rồi đạp bay cửa phòng. Nhưng....là một căn phòng trống không.
- Cậu có nhầm không vậy Kai? - Eric quan sát căn phòng.
- Căn phòng đó có một cánh cửa dẫn đến một căn phòng khác.
- Đi nào.
- Từ từ đã! Có tia laze!
- Ầy, thật là! Bực mình với ông lão này ghê.
- Kevin, Eric, cậu nghe thấy tôi nói gì không?
- Có Hani, nói đi.
- Trong túi áo Kevin có một thỏi kẹo cao su. Lấy ra và nhai đi.
- Hani à, giờ không phải lúc ăn kẹo đâu.
- Trong đó có một viên đạn do tôi chế, được làm bằng một loại giấy đặc biệt. Nhét vào súng rồi bắn cái nút đỏ ở cạnh cánh cửa trong phòng ý.
- Đạn làm bằng giấy ư?
- Tia laze của lão chỉ kêu lên khi có vật liệu kim loại bay vào. Là giấy thì sẽ không sao.
- Sao cậu biết?
- Đây không phải lần đầu tôi đối phó với lão.
- Ý em là sao hả Hani? - Hắn hỏi.
- Lão ta là người đã giết bố mẹ em. Khi nào bắt được lão, hãy để cho em xử lí.
- Được rồi. Kai, tia laze đã tắt chưa? - Eric vui mừng.
- Đã tắt. Giờ thì xông vào đi.
Kevin và Eric cung nhau đạp cửa xông vào. Stacy và Emily đang bị treo lơ lửng trên một bể đầy cá mập, nhìn thấy người đến giải cứu thì hét lên.
- Kevin! Cứu em..huhu..em sợ lắm...
- Nín đi, ngoan nào, đừng khóc nữa.
- Emily à, em có sao không?
- Em biết chồng em sẽ đến cứu em mà.
- Ta phải công nhận chúng mày cũng khá giỏi. Còn chưa đầy 1p nữa, đúng lúc tao định thả dây cho người yêu chúng mày thì chúng mày lại đến. Không tệ, không tệ.. - Ludo vỗ tay.
- Tên khốn khiếp! Thả họ ra!
- Đừng vội, trò chơi còn dài. À mà, Jihyun đâu?
- Nghe nói ông tìm tôi? - Nó bước vào
- Đến nhanh đó.
- Ông muốn gì?
- Đương nhiên là cái mạng mày rồi. Phương lão gia sẽ rất hài lòng khi thấy mày chết.
- Ông nghĩ có thể lấy mạng tôi dễ thế sao? - Nó cười thách thức.
- Lại còn không có vệ sĩ, quả là cách chơi của ông đã thay đổi, muốn tự mình nộp mạng.
- Haha..bố mẹ mày sẽ rất tự hào khi nhìn thấy mày như này. Nhưng ta có thể lấy mạng mày với thứ này.
Nói rồi Ludo lôi trong tí quần lão ra hai sợi dây chuyền mặt trăng và mặt trời.
- Nhớ thứ này không? Bố mẹ mày đã đeo thứ này lúc bọn họ chết. Muốn nhận lại không?
- Ông muốn gì? - Nó nhìn thấy hai sợi dây chuyền mới kích động nói.
- Cái mạng của mày. Chỉ cần mày nộp mạng, tao lập tức tha cho bạn mày.
- Đừng làm vậy Hani!! - Hắn chạy vào.
- Oa..thiếu gia AA sao? Phương lão gia bảo ta phải giữ cho ngươi sống sót. Nhưng ngươi muốn cùng chết thì cũng tốt.
- Để họ đi. Tôi sẽ cho ông giết tôi.
- Tốt lắm. Lên cởi trói cho bạn mày đi.
Nó nghe theo, lên cởi trói cho Emily và Stacy.
- Hani, đừng làm vậy. - Emily khóc
- Đúng đó. Đừng làm như thế. Không phải hi sinh cho bọn mình đâu mà...huhu
- Eric, Kevin, hai anh đưa họ ra khỏi nơi này.
- Hani à, đừng như vậy.
- Đưa họ đi!!
Kevin và Eric cũng không còn cách nào, đành phải bế Stacy và Emily ra.
- Ông không được giết cô ấy! Muốn tiền sao? Tôi sẽ đưa ông rất nhiều tiền. - Hắn kích động.
- Tôi cũng muốn tiền lắm thưa thiếu gia. Nhưng tôi muốn lấy mạng người yêu cậu hơn.
- Hani! Em không được như vậy! - Hắn chạy đến giữ nó lại.
- Em xin lỗi.
Xong nó đánh vào gáy hắn, chốc lát, bóng tối bao trùm, hắn lăn ra bất tỉnh
"uỵch"..."uỵch"..."uỵch"..... Từng tên lính bắn tỉa ở trên cây lần lượt gục xuống, chìm sau vào giấc ngủ.
- Xong! Đã xâm nhập hệ thống, còn phút nữa thôi.
- Tốt lắm Kai, ở phía sau đã gỡ bom, phía trước cũng an toàn rồi. Kevin và Eric, hai cậu xông vào đi.
- Được. Đi thôi Eric. Kai, cậu chỉ đường đi.
- Các cậu đi vào sảnh chính của toà nhà rồi quẹo bên tay trái. Ở đó có cầu thang, tôi đoán lão già đó giữ hai người kia ở tầng .
Kevin và Eric cùng làm theo lời Kai, chạy cầu thang bộ lên tầng .
- Chúng tôi lên tầng rồi.
- Lão này có vẻ đầu tư không ít. Toà nhà rộng ghê á.
- Tập trung vào việc chính đi.
- Có vệ sĩ tới! Cậu mang theo khẩu súng nhỏ chứ Eric?
- Tôi có.
- Trong đó có liều thuốc ảo giác được tẩm ở đầu đạn. Hãy nhắm trúng vào cổ của từng tên. Nhớ là khi bọn chúng gục xuống đo kéo ném vào phòng. Đừng để bị phát hiện.
Eric núp ở phía tường, giơ súng lên hít một hơi rồi bóp cò. Sau đó là cả tên vệ sĩ cùng ngã xuống, rơi vào trạng thái ảo giác. Kevin cùng Eric kéo lê bọn vệ sĩ đó giấu vào căn phòng.
- Người gì mà béo như lợn. - Kevin chẹp miệng.
- Haha..các cậu tiếp tục đi thẳng. Đến hành lang rồi rẽ tay phải. Bọn họ bị nhốt ở căn phòng cuối hàng lang.
Kevin dùng sức đánh gục tên vệ sĩ đứng canh gác rồi đạp bay cửa phòng. Nhưng....là một căn phòng trống không.
- Cậu có nhầm không vậy Kai? - Eric quan sát căn phòng.
- Căn phòng đó có một cánh cửa dẫn đến một căn phòng khác.
- Đi nào.
- Từ từ đã! Có tia laze!
- Ầy, thật là! Bực mình với ông lão này ghê.
- Kevin, Eric, cậu nghe thấy tôi nói gì không?
- Có Hani, nói đi.
- Trong túi áo Kevin có một thỏi kẹo cao su. Lấy ra và nhai đi.
- Hani à, giờ không phải lúc ăn kẹo đâu.
- Trong đó có một viên đạn do tôi chế, được làm bằng một loại giấy đặc biệt. Nhét vào súng rồi bắn cái nút đỏ ở cạnh cánh cửa trong phòng ý.
- Đạn làm bằng giấy ư?
- Tia laze của lão chỉ kêu lên khi có vật liệu kim loại bay vào. Là giấy thì sẽ không sao.
- Sao cậu biết?
- Đây không phải lần đầu tôi đối phó với lão.
- Ý em là sao hả Hani? - Hắn hỏi.
- Lão ta là người đã giết bố mẹ em. Khi nào bắt được lão, hãy để cho em xử lí.
- Được rồi. Kai, tia laze đã tắt chưa? - Eric vui mừng.
- Đã tắt. Giờ thì xông vào đi.
Kevin và Eric cung nhau đạp cửa xông vào. Stacy và Emily đang bị treo lơ lửng trên một bể đầy cá mập, nhìn thấy người đến giải cứu thì hét lên.
- Kevin! Cứu em..huhu..em sợ lắm...
- Nín đi, ngoan nào, đừng khóc nữa.
- Emily à, em có sao không?
- Em biết chồng em sẽ đến cứu em mà.
- Ta phải công nhận chúng mày cũng khá giỏi. Còn chưa đầy p nữa, đúng lúc tao định thả dây cho người yêu chúng mày thì chúng mày lại đến. Không tệ, không tệ.. - Ludo vỗ tay.
- Tên khốn khiếp! Thả họ ra!
- Đừng vội, trò chơi còn dài. À mà, Jihyun đâu?
- Nghe nói ông tìm tôi? - Nó bước vào
- Đến nhanh đó.
- Ông muốn gì?
- Đương nhiên là cái mạng mày rồi. Phương lão gia sẽ rất hài lòng khi thấy mày chết.
- Ông nghĩ có thể lấy mạng tôi dễ thế sao? - Nó cười thách thức.
- Lại còn không có vệ sĩ, quả là cách chơi của ông đã thay đổi, muốn tự mình nộp mạng.
- Haha..bố mẹ mày sẽ rất tự hào khi nhìn thấy mày như này. Nhưng ta có thể lấy mạng mày với thứ này.
Nói rồi Ludo lôi trong tí quần lão ra hai sợi dây chuyền mặt trăng và mặt trời.
- Nhớ thứ này không? Bố mẹ mày đã đeo thứ này lúc bọn họ chết. Muốn nhận lại không?
- Ông muốn gì? - Nó nhìn thấy hai sợi dây chuyền mới kích động nói.
- Cái mạng của mày. Chỉ cần mày nộp mạng, tao lập tức tha cho bạn mày.
- Đừng làm vậy Hani!! - Hắn chạy vào.
- Oa..thiếu gia AA sao? Phương lão gia bảo ta phải giữ cho ngươi sống sót. Nhưng ngươi muốn cùng chết thì cũng tốt.
- Để họ đi. Tôi sẽ cho ông giết tôi.
- Tốt lắm. Lên cởi trói cho bạn mày đi.
Nó nghe theo, lên cởi trói cho Emily và Stacy.
- Hani, đừng làm vậy. - Emily khóc
- Đúng đó. Đừng làm như thế. Không phải hi sinh cho bọn mình đâu mà...huhu
- Eric, Kevin, hai anh đưa họ ra khỏi nơi này.
- Hani à, đừng như vậy.
- Đưa họ đi!!
Kevin và Eric cũng không còn cách nào, đành phải bế Stacy và Emily ra.
- Ông không được giết cô ấy! Muốn tiền sao? Tôi sẽ đưa ông rất nhiều tiền. - Hắn kích động.
- Tôi cũng muốn tiền lắm thưa thiếu gia. Nhưng tôi muốn lấy mạng người yêu cậu hơn.
- Hani! Em không được như vậy! - Hắn chạy đến giữ nó lại.
- Em xin lỗi.
Xong nó đánh vào gáy hắn, chốc lát, bóng tối bao trùm, hắn lăn ra bất tỉnh