Sáng sớm sau khi Tiêu Vy Vy thức dậy thì cảm thấy không ổn, cả người đau ê ẩm, hơn nữa cô cách một tấm chăn cũng có thể cảm giác được có một đôi mắt hừng hực lúc nào cũng tập trung vào nhất cử nhất động của cô.
Tiêu Vy Vy căng thẳng nhìn Trương Lỗi, hắn nghiêng mặt nhìn Tiêu Vy Vy. Tiêu Vy Vy không thấy được biểu hiện gì trong mắt hắn, cô không dám lên tiếng, im lặng nhẫn nại nhìn Trương Lỗi, không hiểu sao sáng sớm hắn làm vẻ mặt đó là có ý gì. Trương Lỗi đột nhiên nhìn cô cười cười, "Tiêu Vy Vy, phát ngốc gì đó?"
Tiêu Vy Vy sửng sốt một chút, cô nghi ngờ nhìn Trương Lỗi, "Anh... không sao chứ?"
Ý cô muốn hỏi là, ngày hôm qua hắn còn mang bộ mặt u ám, sáng nay lại mang một vẻ mặt dịu dàng đến mức đáng sợ, khiến cô tiêu hóa không kịp nha! Sợ rằng đã mắc nghẹn luôn rồi!
Trương Lỗi nhíu mày, vẻ mặt khó hiểu, "Là sao?"
Tiêu Vy Vy mím môi, nói không lưu loát, "Anh không có chỗ nào khó chịu chứ? Chính là, ví dụ, cảm thấy... mình không phải là chính mình?"
Trương Lỗi thấy Tiêu Vy Vy nhìn mình giống như nhìn bệnh nhân tâm thần, hắn nhẹ nhàng nói: "Anh không phải anh còn có thể là ai?"
Trời ạ! Tại sao hắn đột nhiên lại ôn nhu như vậy? Hôm nay không phải lúc thức dậy đã đụng trúng đầu ở đâu chứ?
Tiêu Vy Vy có chút rùng mình, cười gượng gạo, "Không... không có gì đâu! Anh cứ coi như em nói nhảm đi."
"Tiêu Vy Vy." Trương Lỗi đột nhiên nhỏ giọng gọi cô, giọng điệu trầm ấm có chút khàn vì mới ngủ dậy vang lên mê người.
Cô ngẩn người, ngước mắt nhìn hắn khó hiểu, "Hả?"
Trương Lỗi mỉm cười, ánh mắt dịu dàng nhìn thằng vào cô, "Hôm nay hai chúng ta đi hẹn hò đi!"
Tiêu Vy Vy hôm nay một là cô bị ảo tưởng, hai là Trương Lỗi điên thật rồi. Rốt cuộc trình tự chuyện này xảy ra như thế nào cô cũng không biết, chỉ biết khi cô hoàn hồn lại chính là lúc đột nhiên gặp Nam Ninh ở của thang máy trong một nhà hàng.
Cô ta đang đi bên cạnh một người đàn ông mà có đánh chết cô cũng nhận ra, đó chính là đạo diễn Cố lẫm liệt.
Thân thể cô trong phút chốc trở nên căng thẳng, cô quên mất một điều, bây giờ quan hệ giữa cô và hắn đang là quan hệ bí mật. Vì thế, cô đột nhiên muốn trốn tránh hai người bọn họ, chân nhanh chóng muốn chạy đi.
Nhưng người tính không bằng trời tính. Khi cô định kéo Trương Lỗi đi hướng khác thì cũng là lúc Nam Ninh nhìn thấy cô.
Cô ta kinh ngạc gọi lên, "Yo, đây không phải Tiêu Vy Vy sao?" Sau đó lại liếc mắt nhìn Trương Lỗi, khóe miệng nâng lên cười khinh bỉ, "Đi cùng đàn ông như vậy, không phải là đang hẹn hò chứ? Không ngờ một ngôi sao hạng A như cô mà cũng sử dụng loại quan hệ ngầm này!"
Nam Ninh nói xong, liền bị một ánh mắt sắc bén nhìn đến, cô ta liếc mắt nhìn hắn, đột nhiên có một loại áp lực khiến cô ta có chút sợ hãi. Nhưng hiện tại đang có đạo diễn Cố ở đây, cô ta cũng không thể để lộ vẻ mặt khó coi như vậy được.
Mà đạo diễn Cố cũng đang âm thầm đánh giá Trương Lỗi, nhìn thấy hắn có chút quen mắt, thế nhưng lại không biết đã gặp hắn ở đâu.
Đợi một lúc, khi đã không thể nhớ ra được là ai thì trên bảng tin đột nhiên phát kênh kinh tế. Trùng hợp đúng lúc đó gương mặt cương nghị của Trương Lỗi lại xuất hiện trên màn hình. Lúc này đạo diễn Cố mới giật mình hoàn hồn.
Hóa ra người trước mắt ông ta lại là Trương Tổng của tập đoàn kinh tế SML lớn mạnh nhất Thượng Hải, kinh hoàng qua đi, ông ta lập tức thứ thời tiến lên, cung kính chào hỏi Trương Lỗi.
"Xin chào, hóa ra ngài là Trương Tổng, vinh hạnh cho tôi được gặp ngài ở đây!" Đạo diễn Cố cúi gập đầu chào, bộ dạng cực kỳ hèn mọn.
Nam Ninh đứng một bên cũng ngây ngốc nhìn hành động của đạo diễn Cố, có chút mất mặt nói, "Đạo diễn, anh đang làm gì vậy?"
Đạo diễn Cố trừng mắt nhìn cô ta, âm thầm nói nhỏ, "Cậu ta là Trương Lỗi, là CEO của tập đoàn kinh tế SML, cô cũng nên biết thức thời một chút đi, đừng khiến tôi mất mặt."
Nam Ninh trừng mắt, lồng ngực đột nhiên căng thẳng, cô ta nhớ không nhầm thì vừa lúc nãy cô ta có nói chuyện không đúng về hắn ta. Thần kinh không biết run lên bao nhiêu lần, cô ta có chút sợ hãi.
Trương Lỗi nheo mắt nhìn bộ dạng thấp kém của hai người bọn họ, cảm thấy chán ghét, giọng điệu đột nhiên cứng rắn, "Cô tên là gì?"
Câu này là hỏi Nam Ninh, trong phút chốc khiến cô ta ngẩn người, ý thức được người hỏi tên cô ta là ai, sau đó đột nhiên vui mừng chợt lan tỏa, dường như nghĩ rằng cô ta hấp dẫn được Trương tổng tài của tập đoàn kinh tế SML, vì thế cô ta đứng thẳng lên, nở nụ cười mị hoặc nói, "Em tên là Nam Ninh, anh có thể gọi em là Tiểu Ninh cũng được."
Đàn bà ngu ngốc! Tiêu Vy Vy âm thầm mắng Nam Ninh một câu thô tục, trong lòng không ngừng thở dài, nhíu mày nhìn Trương Lỗi, không biết hắn đang muốn dở trò gì.
Gương mặt Trương Lỗi vẫn lạnh tanh, nhìn gương mặt trát đầy phấn son của Nam Ninh, lạnh lùng nói:
"Miệng lưỡi của cô dường như không được sạch sẽ cho lắm, tôi nghĩ cô cũng đến tuổi nghỉ ngơi được rồi."
Nghe đến đây, đột nhiên "Phụt" một tiếng, Tiêu Vy Vy không nhịn được ôm bụng cười như kẻ điên, không ngờ được mồm miệng của hắn lại độc địa đến vậy, công phu mắng người không phải là tồi.
Câu đầu tiên là trực tiếp mắng Nam Ninh ăn nói không có suy nghĩ, toàn nói những câu bẩn thỉu.
Câu thứ hai là gián tiếp mắng khuôn mặt cô ta già như một bà lão đã đến tuổi gần đất xa trời.
Nhìn không ra Trương Tổng mắng người cũng trở nên hài hước như vậy nha.
Khuôn mặt Nam Ninh trong tích tắc liền trở nên trắng bệch, sau đó liền đỏ gay, không biết đang thẹn hay đang giận, nhưng Tiêu Vy Vy biết, cô ta cũng không dễ chịu gì cho cam.
Mà đạo diễn Cố đứng cạnh một bên cũng xanh mặt, cứng họng không biết nói gì.
Trương Lỗi lại không khách khí tiếp tục nói, "Hai người đang ngáng đường chúng tôi đấy, cảm phiền hai người tránh ra một chút."
Hai người họ giống như cái máy, lập tức xích sang một bên.
Chỉ chờ đến lúc đó, Trương Lỗi bình tĩnh kéo cô tiến vào thang máy. Khi cửa thang máy dần dần khép lại. Cô vẫn có thể nhìn thấy gương mặt tái mét của hai người kia. Trong lòng có một loại thỏa mãn không nói nên lời.
Nhưng chưa được bao lâu liền bị hắn dập tắt.
"Đầu óc em ngu ngốc sao? Người ta mắng em như vậy em còn không biết mắng lại!" Trương Lỗi nhíu mày, giọng điệu không che dấu sự khinh bỉ.
Đỉnh đầu đầy khói đen đứng ở cửa thang máy, là cô chưa kịp mắng đã bị công phu mắng người của hắn làm cho cứng họng luôn rồi, Tiêu Vy Vy âm thầm nghiến răng, trong lòng không ngừng ân cần thăm hỏi người nào đó, hễ không cẩn thận là bị Trương biến thái chỉnh à?
Vì sao khi hắn phát khùng thì cô phải nhân nhượng hắn, nhưng lúc anh bình thường cô vẫn không chiếm được tiện nghi gì hết?
Sắp vào thang máy, điện thoại di động của Tiêu Vy Vy vang lên, có một tin nhắn. Cô lấy điện thoại di động ra nhìn, màn hình biểu hiện tin của Chu Khiêm, Tiêu Vy Vy vô thức ngẩng đầu nhìn Trương Lỗi.
Hắn im lặng đứng trước cửa thang máy chờ thang máy đi lên, Tiêu Vy Vy xem tin nhắn, thấy nội dung, cơ thể trong tích tắc cứng đờ.
Trương Lỗi kéo cô, "Thang máy đến rồi."
Tiêu Vy Vy căng thẳng nhìn Trương Lỗi, hắn nghiêng mặt nhìn Tiêu Vy Vy. Tiêu Vy Vy không thấy được biểu hiện gì trong mắt hắn, cô không dám lên tiếng, im lặng nhẫn nại nhìn Trương Lỗi, không hiểu sao sáng sớm hắn làm vẻ mặt đó là có ý gì. Trương Lỗi đột nhiên nhìn cô cười cười, "Tiêu Vy Vy, phát ngốc gì đó?"
Tiêu Vy Vy sửng sốt một chút, cô nghi ngờ nhìn Trương Lỗi, "Anh... không sao chứ?"
Ý cô muốn hỏi là, ngày hôm qua hắn còn mang bộ mặt u ám, sáng nay lại mang một vẻ mặt dịu dàng đến mức đáng sợ, khiến cô tiêu hóa không kịp nha! Sợ rằng đã mắc nghẹn luôn rồi!
Trương Lỗi nhíu mày, vẻ mặt khó hiểu, "Là sao?"
Tiêu Vy Vy mím môi, nói không lưu loát, "Anh không có chỗ nào khó chịu chứ? Chính là, ví dụ, cảm thấy... mình không phải là chính mình?"
Trương Lỗi thấy Tiêu Vy Vy nhìn mình giống như nhìn bệnh nhân tâm thần, hắn nhẹ nhàng nói: "Anh không phải anh còn có thể là ai?"
Trời ạ! Tại sao hắn đột nhiên lại ôn nhu như vậy? Hôm nay không phải lúc thức dậy đã đụng trúng đầu ở đâu chứ?
Tiêu Vy Vy có chút rùng mình, cười gượng gạo, "Không... không có gì đâu! Anh cứ coi như em nói nhảm đi."
"Tiêu Vy Vy." Trương Lỗi đột nhiên nhỏ giọng gọi cô, giọng điệu trầm ấm có chút khàn vì mới ngủ dậy vang lên mê người.
Cô ngẩn người, ngước mắt nhìn hắn khó hiểu, "Hả?"
Trương Lỗi mỉm cười, ánh mắt dịu dàng nhìn thằng vào cô, "Hôm nay hai chúng ta đi hẹn hò đi!"
Tiêu Vy Vy hôm nay một là cô bị ảo tưởng, hai là Trương Lỗi điên thật rồi. Rốt cuộc trình tự chuyện này xảy ra như thế nào cô cũng không biết, chỉ biết khi cô hoàn hồn lại chính là lúc đột nhiên gặp Nam Ninh ở của thang máy trong một nhà hàng.
Cô ta đang đi bên cạnh một người đàn ông mà có đánh chết cô cũng nhận ra, đó chính là đạo diễn Cố lẫm liệt.
Thân thể cô trong phút chốc trở nên căng thẳng, cô quên mất một điều, bây giờ quan hệ giữa cô và hắn đang là quan hệ bí mật. Vì thế, cô đột nhiên muốn trốn tránh hai người bọn họ, chân nhanh chóng muốn chạy đi.
Nhưng người tính không bằng trời tính. Khi cô định kéo Trương Lỗi đi hướng khác thì cũng là lúc Nam Ninh nhìn thấy cô.
Cô ta kinh ngạc gọi lên, "Yo, đây không phải Tiêu Vy Vy sao?" Sau đó lại liếc mắt nhìn Trương Lỗi, khóe miệng nâng lên cười khinh bỉ, "Đi cùng đàn ông như vậy, không phải là đang hẹn hò chứ? Không ngờ một ngôi sao hạng A như cô mà cũng sử dụng loại quan hệ ngầm này!"
Nam Ninh nói xong, liền bị một ánh mắt sắc bén nhìn đến, cô ta liếc mắt nhìn hắn, đột nhiên có một loại áp lực khiến cô ta có chút sợ hãi. Nhưng hiện tại đang có đạo diễn Cố ở đây, cô ta cũng không thể để lộ vẻ mặt khó coi như vậy được.
Mà đạo diễn Cố cũng đang âm thầm đánh giá Trương Lỗi, nhìn thấy hắn có chút quen mắt, thế nhưng lại không biết đã gặp hắn ở đâu.
Đợi một lúc, khi đã không thể nhớ ra được là ai thì trên bảng tin đột nhiên phát kênh kinh tế. Trùng hợp đúng lúc đó gương mặt cương nghị của Trương Lỗi lại xuất hiện trên màn hình. Lúc này đạo diễn Cố mới giật mình hoàn hồn.
Hóa ra người trước mắt ông ta lại là Trương Tổng của tập đoàn kinh tế SML lớn mạnh nhất Thượng Hải, kinh hoàng qua đi, ông ta lập tức thứ thời tiến lên, cung kính chào hỏi Trương Lỗi.
"Xin chào, hóa ra ngài là Trương Tổng, vinh hạnh cho tôi được gặp ngài ở đây!" Đạo diễn Cố cúi gập đầu chào, bộ dạng cực kỳ hèn mọn.
Nam Ninh đứng một bên cũng ngây ngốc nhìn hành động của đạo diễn Cố, có chút mất mặt nói, "Đạo diễn, anh đang làm gì vậy?"
Đạo diễn Cố trừng mắt nhìn cô ta, âm thầm nói nhỏ, "Cậu ta là Trương Lỗi, là CEO của tập đoàn kinh tế SML, cô cũng nên biết thức thời một chút đi, đừng khiến tôi mất mặt."
Nam Ninh trừng mắt, lồng ngực đột nhiên căng thẳng, cô ta nhớ không nhầm thì vừa lúc nãy cô ta có nói chuyện không đúng về hắn ta. Thần kinh không biết run lên bao nhiêu lần, cô ta có chút sợ hãi.
Trương Lỗi nheo mắt nhìn bộ dạng thấp kém của hai người bọn họ, cảm thấy chán ghét, giọng điệu đột nhiên cứng rắn, "Cô tên là gì?"
Câu này là hỏi Nam Ninh, trong phút chốc khiến cô ta ngẩn người, ý thức được người hỏi tên cô ta là ai, sau đó đột nhiên vui mừng chợt lan tỏa, dường như nghĩ rằng cô ta hấp dẫn được Trương tổng tài của tập đoàn kinh tế SML, vì thế cô ta đứng thẳng lên, nở nụ cười mị hoặc nói, "Em tên là Nam Ninh, anh có thể gọi em là Tiểu Ninh cũng được."
Đàn bà ngu ngốc! Tiêu Vy Vy âm thầm mắng Nam Ninh một câu thô tục, trong lòng không ngừng thở dài, nhíu mày nhìn Trương Lỗi, không biết hắn đang muốn dở trò gì.
Gương mặt Trương Lỗi vẫn lạnh tanh, nhìn gương mặt trát đầy phấn son của Nam Ninh, lạnh lùng nói:
"Miệng lưỡi của cô dường như không được sạch sẽ cho lắm, tôi nghĩ cô cũng đến tuổi nghỉ ngơi được rồi."
Nghe đến đây, đột nhiên "Phụt" một tiếng, Tiêu Vy Vy không nhịn được ôm bụng cười như kẻ điên, không ngờ được mồm miệng của hắn lại độc địa đến vậy, công phu mắng người không phải là tồi.
Câu đầu tiên là trực tiếp mắng Nam Ninh ăn nói không có suy nghĩ, toàn nói những câu bẩn thỉu.
Câu thứ hai là gián tiếp mắng khuôn mặt cô ta già như một bà lão đã đến tuổi gần đất xa trời.
Nhìn không ra Trương Tổng mắng người cũng trở nên hài hước như vậy nha.
Khuôn mặt Nam Ninh trong tích tắc liền trở nên trắng bệch, sau đó liền đỏ gay, không biết đang thẹn hay đang giận, nhưng Tiêu Vy Vy biết, cô ta cũng không dễ chịu gì cho cam.
Mà đạo diễn Cố đứng cạnh một bên cũng xanh mặt, cứng họng không biết nói gì.
Trương Lỗi lại không khách khí tiếp tục nói, "Hai người đang ngáng đường chúng tôi đấy, cảm phiền hai người tránh ra một chút."
Hai người họ giống như cái máy, lập tức xích sang một bên.
Chỉ chờ đến lúc đó, Trương Lỗi bình tĩnh kéo cô tiến vào thang máy. Khi cửa thang máy dần dần khép lại. Cô vẫn có thể nhìn thấy gương mặt tái mét của hai người kia. Trong lòng có một loại thỏa mãn không nói nên lời.
Nhưng chưa được bao lâu liền bị hắn dập tắt.
"Đầu óc em ngu ngốc sao? Người ta mắng em như vậy em còn không biết mắng lại!" Trương Lỗi nhíu mày, giọng điệu không che dấu sự khinh bỉ.
Đỉnh đầu đầy khói đen đứng ở cửa thang máy, là cô chưa kịp mắng đã bị công phu mắng người của hắn làm cho cứng họng luôn rồi, Tiêu Vy Vy âm thầm nghiến răng, trong lòng không ngừng ân cần thăm hỏi người nào đó, hễ không cẩn thận là bị Trương biến thái chỉnh à?
Vì sao khi hắn phát khùng thì cô phải nhân nhượng hắn, nhưng lúc anh bình thường cô vẫn không chiếm được tiện nghi gì hết?
Sắp vào thang máy, điện thoại di động của Tiêu Vy Vy vang lên, có một tin nhắn. Cô lấy điện thoại di động ra nhìn, màn hình biểu hiện tin của Chu Khiêm, Tiêu Vy Vy vô thức ngẩng đầu nhìn Trương Lỗi.
Hắn im lặng đứng trước cửa thang máy chờ thang máy đi lên, Tiêu Vy Vy xem tin nhắn, thấy nội dung, cơ thể trong tích tắc cứng đờ.
Trương Lỗi kéo cô, "Thang máy đến rồi."