*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Nhân vật chính lựa chọn chạy trốn, trực tiếp gi.ết người, không nói được gì liền bị gi.ết, phản kháng cũng không được, muốn dùng tiền mua đạo cụ sao? Nếu trong một phút không thể đua ra lựa chọn, cũng sẽ ch.ết! Độ khó chỉ có tăng lên mà thôi!"
"Hình dáng con quỷ nhìn không ổn, sắc mặt không nên tái nhợt mà cần máu me tanh tưởi.
Người ch.ết khi hấp hối rất có thể đã bị treo cổ.
Tôi cần loại tác động thị giác đó! Nửa đêm tỉnh dậy và nhìn thấy một người ch.ết thảm ngay bên cạnh giường, khuôn mặt cô ta chỉ cách mình 30 cm, máu chảy đập thẳng vào mắt người chơi ấy!”
Mọi người đều tràn đầy nhiệt huyết, quản lý Cẩu suy nghĩ hồi lâu, lặng lẽ lấy điện thoại di động ra gọi cho nhà đầu tư.
"Triệu tổng, không cần lo lắng, tiến hành làm game đang diễn ra rất suôn sẻ nhưng sau khi phân tích và nghiên cứu thị trường nghiêm ngặt, chúng tôi sẽ thêm một số thay đổi nhỏ...!à, chỉ là một sự đổi mới nhỏ thôi."
Đóng cửa văn phòng lại, quản lý Cẩu cố gắng để khách hàng hiểu chuyện gì sắp xảy ra.
Bốn giờ chiều, game tình yêu dựa trên bối cảnh nam chính chạy trốn và gi.ết người bước đầu đã hoàn thành, với sự hỗ trợ từ kinh nghiệm thực tiễn của Cao Mệnh, trò chơi này, chưa kể đến người chơi, ngay cả đồng nghiệp trong studio cũng thấy nó đáng sợ.
"Phiên bản thử nghiệm về cơ bản đã hoàn thành.
Vì cần hiệu ứng truyền miệng, chúng ta có thể tìm một nhóm người chơi quen thuộc để thử nghiệm trong phạm vi có thể kiểm soát được.
Nếu tình hình không ổn sẽ dừng ngay lập tức, như vậy chúng ta cũng có thể nhanh chóng đưa ra lời giải thích cho khách hàng.” Sau khi tổ trưởng Hạ nói xong, quản lý Cẩu nhanh chóng gật đầu đồng ý.
"Các anh thật thiếu tự tin." Cao Mệnh đứng cạnh máy tính, hai tay đè lên bàn: "Đừng tự trói buộc mình như vậy! Đừng đặt ra bất kỳ ngưỡng giới hạn nào cho người chơi, hãy dùng mọi nguồn lực công khai để quảng bá nó, để bất cứ ai quan tâm đ ến trò chơi này, tất cả đều có thể chơi! Nếu cần thiết, chúng ta thậm chí có thể đưa tiền cho người chơi, chúng ta sẽ đưa tiền để họ chơi!
So với quản lý Cẩu, Cao Mệnh có vẻ giống một người lãnh đạo hơn, biểu hiện của hắn bây giờ không thể lấy cảm giác xem công ty như gia đình để diễn tả nữa, mà phải là hắn coi công ty như mạng sống của mình, nếu công ty sụp đổ, hắn sẽ ch.ết mới thể hiện hết.
"Cơ hội chỉ có một lần, nhất định phải dốc toàn lực!" Cao Mệnh giơ bản thảo quảng cáo trong tay lên, sửa đổi cái tên "Gửi đến tình yêu chỉ có cái ch.ết chia lìa đôi ta" do khách hàng cung cấp, trên đó viết tên mới của trò chơi ở trang đầu tiên là - "Gửi đến tình yêu trần thế của chúng ta".
Studio Dạ Đăng bỏ qua khách hàng và bắt đầu tiến hành thử nghiệm người chơi, là một studio được xếp hạng chót trong Ma Đồ Technology, họ thực sự có rất ít tài nguyên vì vậy chất lượng của trò chơi phải rất xuất sắc mới được.
……
4h30 chiều, Triệu tổng đã nói chuyện rất lâu với quản lý Cẩu, họ là bạn bè nhiều năm nhưng bạn bè thì vẫn phải rạch ròi, ông ta hơi lo lắng về chuyến đầu tư này và mong Quản Lý Cẩu có thể trực tiếp đem game đó tới chỗ ông ta.
“Cái thời mà Studio Dạ Đăng tạo ra một trò chơi ăn khách cũng đã rất lâu rồi nhưng tôi và Cẩu Hữu Chí là bạn học cũ, anh ta sẽ không lừa tôi chứ?”
Sau khi cúp điện thoại, Triệu tổng đăng nhập vào nền tảng truyền thông lớn nhất ngành, muốn tìm kiếm tin tức mới nhất về Dạ Đăng Studio nhưng lại nhìn thấy một số bài đăng phổ biến trong chuyên mục kinh dị.
“Studio bọn họ chỉ có mấy người, còn dám làm hai trò chơi cùng một lúc ư?”
Triệu tổng mang theo một tia tò mò, thuận tay bấm vào một bài đăng, Studio Dạ Đăng phát hành miễn phí trò chơi đang thử nghiệm, bên dưới người chơi ồn ào lời ra tiếng vào, có đánh giá tiêu cực một sao và cả đánh giá tích cực năm sao đi đôi với nhau.
"Bình luận phân hóa rất lớn, thật thú vị." Triệu tổng tải game, nhìn tên trò chơi liền rơi vào trầm tư.
"Gửi đến tình yêu trần thế của chúng ta? Tại sao lại sao chép ý tưởng của mình?"
Bắt đầu trò chơi, nhân vật chính là một trạch nam hiền lành, trầm tính và tốt bụng xuất hiện, anh ta sống một mình trong một ngôi nhà ma ám ấm áp, chữa lành và ngọt ngào.
“Một nhân vật chính quá bình thường, dường như không có gì đặc biệt cả.”
Khi mặt trời lặn xuống phía chân trời, ngôi nhà thuê đầy phong vị nữ tính hoàn toàn thay đổi diện mạo, Triệu tổng chưa kịp phản ứng thì nhân vật chính do ông điều khiển đã ch.ết một cách bi thảm.
Ngồi trước màn hình, Triệu tổng nhìn thi thể nam chính bị kéo đi, vô thức bắt đầu lại trò chơi.
Nếu ngồi trên ghế sofa thì sẽ bị thứ gì đó siết cổ từ phía sau; nếu trốn trong phòng tắm kẻ sát nhân sẽ phá cửa đi vào; két an toàn trong các trò chơi kinh dị khác trực tiếp biến thành miệng ăn thịt người trong trò chơi này; nếu muốn trốn dưới gầm giường, vừa nhấc ga trải giường lên, đã liền mắt đối mắt với hung thủ, cho dù có đứng yên một chỗ cũng sẽ nhận được đủ loại bưu kiện dọa gi.ết, dần dần bị ép phát điên.
Trong trò chơi này không thể tin tưởng bất kỳ ai, tất cả NPC, bao gồm cả cha mẹ đều là giả, cả thế giới dường như đều muốn gi.ết nhân vật chính.
"ĐM!"
"Nhân vật chính lựa chọn chạy trốn, trực tiếp gi.ết người, không nói được gì liền bị gi.ết, phản kháng cũng không được, muốn dùng tiền mua đạo cụ sao? Nếu trong một phút không thể đua ra lựa chọn, cũng sẽ ch.ết! Độ khó chỉ có tăng lên mà thôi!"
"Hình dáng con quỷ nhìn không ổn, sắc mặt không nên tái nhợt mà cần máu me tanh tưởi.
Người ch.ết khi hấp hối rất có thể đã bị treo cổ.
Tôi cần loại tác động thị giác đó! Nửa đêm tỉnh dậy và nhìn thấy một người ch.ết thảm ngay bên cạnh giường, khuôn mặt cô ta chỉ cách mình 30 cm, máu chảy đập thẳng vào mắt người chơi ấy!”
Mọi người đều tràn đầy nhiệt huyết, quản lý Cẩu suy nghĩ hồi lâu, lặng lẽ lấy điện thoại di động ra gọi cho nhà đầu tư.
"Triệu tổng, không cần lo lắng, tiến hành làm game đang diễn ra rất suôn sẻ nhưng sau khi phân tích và nghiên cứu thị trường nghiêm ngặt, chúng tôi sẽ thêm một số thay đổi nhỏ...!à, chỉ là một sự đổi mới nhỏ thôi."
Đóng cửa văn phòng lại, quản lý Cẩu cố gắng để khách hàng hiểu chuyện gì sắp xảy ra.
Bốn giờ chiều, game tình yêu dựa trên bối cảnh nam chính chạy trốn và gi.ết người bước đầu đã hoàn thành, với sự hỗ trợ từ kinh nghiệm thực tiễn của Cao Mệnh, trò chơi này, chưa kể đến người chơi, ngay cả đồng nghiệp trong studio cũng thấy nó đáng sợ.
"Phiên bản thử nghiệm về cơ bản đã hoàn thành.
Vì cần hiệu ứng truyền miệng, chúng ta có thể tìm một nhóm người chơi quen thuộc để thử nghiệm trong phạm vi có thể kiểm soát được.
Nếu tình hình không ổn sẽ dừng ngay lập tức, như vậy chúng ta cũng có thể nhanh chóng đưa ra lời giải thích cho khách hàng.” Sau khi tổ trưởng Hạ nói xong, quản lý Cẩu nhanh chóng gật đầu đồng ý.
"Các anh thật thiếu tự tin." Cao Mệnh đứng cạnh máy tính, hai tay đè lên bàn: "Đừng tự trói buộc mình như vậy! Đừng đặt ra bất kỳ ngưỡng giới hạn nào cho người chơi, hãy dùng mọi nguồn lực công khai để quảng bá nó, để bất cứ ai quan tâm đ ến trò chơi này, tất cả đều có thể chơi! Nếu cần thiết, chúng ta thậm chí có thể đưa tiền cho người chơi, chúng ta sẽ đưa tiền để họ chơi!
So với quản lý Cẩu, Cao Mệnh có vẻ giống một người lãnh đạo hơn, biểu hiện của hắn bây giờ không thể lấy cảm giác xem công ty như gia đình để diễn tả nữa, mà phải là hắn coi công ty như mạng sống của mình, nếu công ty sụp đổ, hắn sẽ ch.ết mới thể hiện hết.
"Cơ hội chỉ có một lần, nhất định phải dốc toàn lực!" Cao Mệnh giơ bản thảo quảng cáo trong tay lên, sửa đổi cái tên "Gửi đến tình yêu chỉ có cái ch.ết chia lìa đôi ta" do khách hàng cung cấp, trên đó viết tên mới của trò chơi ở trang đầu tiên là - "Gửi đến tình yêu trần thế của chúng ta".
Studio Dạ Đăng bỏ qua khách hàng và bắt đầu tiến hành thử nghiệm người chơi, là một studio được xếp hạng chót trong Ma Đồ Technology, họ thực sự có rất ít tài nguyên vì vậy chất lượng của trò chơi phải rất xuất sắc mới được.
……
4h30 chiều, Triệu tổng đã nói chuyện rất lâu với quản lý Cẩu, họ là bạn bè nhiều năm nhưng bạn bè thì vẫn phải rạch ròi, ông ta hơi lo lắng về chuyến đầu tư này và mong Quản Lý Cẩu có thể trực tiếp đem game đó tới chỗ ông ta.
“Cái thời mà Studio Dạ Đăng tạo ra một trò chơi ăn khách cũng đã rất lâu rồi nhưng tôi và Cẩu Hữu Chí là bạn học cũ, anh ta sẽ không lừa tôi chứ?”
Sau khi cúp điện thoại, Triệu tổng đăng nhập vào nền tảng truyền thông lớn nhất ngành, muốn tìm kiếm tin tức mới nhất về Dạ Đăng Studio nhưng lại nhìn thấy một số bài đăng phổ biến trong chuyên mục kinh dị.
“Studio bọn họ chỉ có mấy người, còn dám làm hai trò chơi cùng một lúc ư?”
Triệu tổng mang theo một tia tò mò, thuận tay bấm vào một bài đăng, Studio Dạ Đăng phát hành miễn phí trò chơi đang thử nghiệm, bên dưới người chơi ồn ào lời ra tiếng vào, có đánh giá tiêu cực một sao và cả đánh giá tích cực năm sao đi đôi với nhau.
"Bình luận phân hóa rất lớn, thật thú vị." Triệu tổng tải game, nhìn tên trò chơi liền rơi vào trầm tư.
"Gửi đến tình yêu trần thế của chúng ta? Tại sao lại sao chép ý tưởng của mình?"
Bắt đầu trò chơi, nhân vật chính là một trạch nam hiền lành, trầm tính và tốt bụng xuất hiện, anh ta sống một mình trong một ngôi nhà ma ám ấm áp, chữa lành và ngọt ngào.
“Một nhân vật chính quá bình thường, dường như không có gì đặc biệt cả.”
Khi mặt trời lặn xuống phía chân trời, ngôi nhà thuê đầy phong vị nữ tính hoàn toàn thay đổi diện mạo, Triệu tổng chưa kịp phản ứng thì nhân vật chính do ông điều khiển đã ch.ết một cách bi thảm.
Ngồi trước màn hình, Triệu tổng nhìn thi thể nam chính bị kéo đi, vô thức bắt đầu lại trò chơi.
Nếu ngồi trên ghế sofa thì sẽ bị thứ gì đó siết cổ từ phía sau; nếu trốn trong phòng tắm kẻ sát nhân sẽ phá cửa đi vào; két an toàn trong các trò chơi kinh dị khác trực tiếp biến thành miệng ăn thịt người trong trò chơi này; nếu muốn trốn dưới gầm giường, vừa nhấc ga trải giường lên, đã liền mắt đối mắt với hung thủ, cho dù có đứng yên một chỗ cũng sẽ nhận được đủ loại bưu kiện dọa gi.ết, dần dần bị ép phát điên.
Trong trò chơi này không thể tin tưởng bất kỳ ai, tất cả NPC, bao gồm cả cha mẹ đều là giả, cả thế giới dường như đều muốn gi.ết nhân vật chính.
"ĐM!"