An Tuyết Thần đi vào ngồi ở phòng vệ sinh, nhìn chính mình trong gương cô tự hỏi đây là cô sao?. Sau khi rửa tay xong cô bước ra ngoài,vừa xoay người đã nhìn thấy người đàn ông nước Mỹ khi nãy đứng ở cửa ra vào nhà vệ sinh. Trên mặt An Tuyết Thần thoáng qua một chút bối rối, nhưng rất nhanh đã biến mất không dấu vết. Người đàn ông ấy gật đầu khi thấy cô từ từ đi đến, sau đó giống như muốn cùng đi theo cô ra ngoài.
Nhưng mới vừa đến ngoài cửa, tay cô liền bị hắn ta nắm lấy rồi kéo lại. Trong lòng An Tuyết Thần cảm thấy rất khó chịu nên quay đầu nhìn hắn.
Khi người đàn ông nước Mỹ nhìn thấy khuôn mặt An Tuyết Thần biểu hiện sự tức giận. Hắn ta bước lên, đẩy cô vào tường giang hai tay chống lên tường giam giữ cô rồi nói.
“ Người đẹp đêm nay, tôi muốn em theo tôi.” An Tuyết Thần nhìn người đàn ông nước Mỹ đang nói chuyện trước mặt. Trên mặt cô xẹt qua một tia sửng sốt nhưng rồi nhanh chống mất đi.
An Tuyết Thần cố gắng thoát khỏi hắn ta nhưng không có tác dụng, An Tuyết Thần đã không còn bình tĩnh, trong giọng nói có phần hơi run rẩy.
“ Tiên sinh, xin mời ngài tránh ra tôi không phải loại phụ nữ kia, tôi chỉ theo bạn đến dự tiệc. Cho nên, mời ngài tôn trọng tôi được chứ.”
Người đàn ông nước Mỹ nhìn thấy sự kiên cường trên gương mặt An Tuyết Thần, lại thoang thoảng ngửi được mùi hương bách hợp trên người cô.
“ Ưm, thật thơm. Đúng là hương thơm của người đẹp. Nếu như ở bên dưới tôi càng thêm mê người.” Hắn ta nhìn An Tuyết Thần nói một cách lộ liễu trắng trợn.
Phàm Ngự đang nói chuyện với một quản lí công ty ở Hàn Quốc, quay đầu lại không thấy An Tuyết Thần , liền sai người đi tìm cô. Một người đàn ông đi đến bên cạnh không biết chủ động nói gì bên tai hắn, liền thấy sắc mặt Phàm Ngự thay đổi. Sau đó bảo người đàn ông ấy rời đi.
Người đàn ông nước Mỹ chuẩn bị hôn An Tuyết Thần thì từ trong nhà vệ sinh nam, một người đang ông đang say khướt loạng choạng đi đến, giống như muốn nôn mửa, thấy thế An Tuyết Thần liền thoát khoải hắn mà rời đi.
Người đàn ông nước Mỹ thấy An Tuyết Thần thoát khoải hắn rời đi liền tức giận mắng “ Mẹ kiếp, cút ngay cho tao.” Rồi đuổi theo cô ngay.
Người đàn ông té trên nền nhà, đứng dậy chỉnh sửa lại quần áo rồi cũng rời đi. Trở lại hội trường, An Tuyết Thần liền tìm kiếm bóng dáng Phàm Ngự. Xảy ra chuyện vừa rồi, cô nghĩ chỉ có Phàm Ngự mới là người có thể bảo vệ cô và cho cô sự tin tưởng.
Rốt cuộc, ở một góc nhỏ thấy Phàm Ngự đang nâng ly nói chuyện cùng một người nào đó. Khi nhìn thấy hắn, cô liền an tâm đến lạ thường. Đang chuẩn bị đến chỗ hắn, thân thể cô giống như bị ai đó dùng lực kéo.
“ Mẹ nó, người phụ nữ hư hỏng này, cô có biết tôi là ai hay không hả? Coi trọng cô là số phần may mắn cho cô rồi, tối nay cô nên theo tôi qua đêm thôi.” Người đàn ông nước Mỹ tức giận mà lôi kéo An Tuyết Thần nói. Thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh nhìn đến chỗ cô và hắn ta. Chắc chắn chút nữa sẽ có chuyện hay để xem, bởi vì bọn họ ai cũng đều biết cô gái này là người đi theo Phàm Ngự đến đây.
An Tuyết Thần thấy hắn ta cứ lôi kéo tay mình, muốn hất cánh tay hắn ta ra, nhưng căn bản hắn ta không chịu buông tay cô. An Tuyết Thần đã sớm tức giận, gương mặt của cô cũng trở nên trắng bệch .
“ Tiên sinh, mời ngài buông tay, làm ơn tôn trọng người khác một chút.” An Tuyết Thần dùng giọng ôn hoà mà nói. Bởi vì, cô biết ở trong trường hợp này cô cần phải giữ thể diện cho Phàm Ngự.
Đang lúc An Tuyết Thần nói, hắn ta tiến lên ôm lấy eo cô, cúi đầu môi hắn ta tiến gần môi cô. Hành động ấy làm cô hoảng sợ , khi cô gần kêu ra tiếng thì rơi vào một vòng ngực quen thuộc.
Là Phàm Ngự, An Tuyết Thần ngẩng đầu lên nhìn hắn. Hai tay ôm chặt láy hông của hắn không buông ra, có chút run sợ nhìn người đàn ông đang giận dữ đối diện.
So với sự tức giận của đối phương, trên mặt Phàm Ngự vẫn thản nhiên , bình tĩnh như không có việc gì. Chỉ là dùng hơi sức ôm chặt người đang run sợ trong lòng hắn, đây là biểu hiện hắn đang tức giận.
“ Ông John, con trai của Bộ trưởng Bộ tài chính nước Mỹ. Người phụ nữ của tôi có làm điều gì khiến ngài không vui sao?” Phàm Ngự vẫn ôm An Tuyết Thần nãy giờ vẫn còn run rẩy trong ngực hắn.
Ngay khi Phàm Ngự nói An Tuyết Thần là người phụ nữ của hắn, thì kia đã sớm hết tức giận mà chỉ là đang do dự. Trươc kia cha hắn ta có nói không nên đụng đến người đàn ông có tên là Phàm Ngự. Nhưng ở trước mặt nhiều người như vậy, hắn ta không thể để mất thể diện. Liền nhắm mắt lại nói:
“ À thì ra là người phụ nữ của ngài Phàm, tôi nói tại sao lại trùng hợp đến thê.” Nói xong ánh mắt của hắn ta con nhìn chầm chầm An Tuyết Thần, An Tuyết Thần ở trong lòng Phàm Ngự tránh né ánh mắt của hắn ta.
Trán Phàm Ngự đã nổi gân xanh, hừ còn già mồm giả bộ.
Phàm Ngự buông An Tuyết Thần ra đi đến bên cạnh hắn ta nói nhỏ “ Nếu như muốn sống mà rời khởi Trung Quốc, không muốn cha anh đột ngột bị cắt chức thì lập tức biến cho tôi, tôi sẽ không nói hai lời đâu.” Khi nghe thấy lời khuyên của Phàm Ngự, cơ thể hắn ta có một chút rung động. Người đàn ông trước mặt này không thể xem thường, lời nói của hắn không cho phép từ chối. Hắn ta quay sang giận dữ nhìn An Tuyết Thần, sau đó bước đi.
Phàm Ngự từ biệt mọi người một cách đơn giản, rồi ôm An Tuyết Thần rời khỏi bữa tiệc.
An Tuyết Thần đi vào ngồi ở phòng vệ sinh, nhìn chính mình trong gương cô tự hỏi đây là cô sao?. Sau khi rửa tay xong cô bước ra ngoài,vừa xoay người đã nhìn thấy người đàn ông nước Mỹ khi nãy đứng ở cửa ra vào nhà vệ sinh. Trên mặt An Tuyết Thần thoáng qua một chút bối rối, nhưng rất nhanh đã biến mất không dấu vết. Người đàn ông ấy gật đầu khi thấy cô từ từ đi đến, sau đó giống như muốn cùng đi theo cô ra ngoài.
Nhưng mới vừa đến ngoài cửa, tay cô liền bị hắn ta nắm lấy rồi kéo lại. Trong lòng An Tuyết Thần cảm thấy rất khó chịu nên quay đầu nhìn hắn.
Khi người đàn ông nước Mỹ nhìn thấy khuôn mặt An Tuyết Thần biểu hiện sự tức giận. Hắn ta bước lên, đẩy cô vào tường giang hai tay chống lên tường giam giữ cô rồi nói.
“ Người đẹp đêm nay, tôi muốn em theo tôi.” An Tuyết Thần nhìn người đàn ông nước Mỹ đang nói chuyện trước mặt. Trên mặt cô xẹt qua một tia sửng sốt nhưng rồi nhanh chống mất đi.
An Tuyết Thần cố gắng thoát khỏi hắn ta nhưng không có tác dụng, An Tuyết Thần đã không còn bình tĩnh, trong giọng nói có phần hơi run rẩy.
“ Tiên sinh, xin mời ngài tránh ra tôi không phải loại phụ nữ kia, tôi chỉ theo bạn đến dự tiệc. Cho nên, mời ngài tôn trọng tôi được chứ.”
Người đàn ông nước Mỹ nhìn thấy sự kiên cường trên gương mặt An Tuyết Thần, lại thoang thoảng ngửi được mùi hương bách hợp trên người cô.
“ Ưm, thật thơm. Đúng là hương thơm của người đẹp. Nếu như ở bên dưới tôi càng thêm mê người.” Hắn ta nhìn An Tuyết Thần nói một cách lộ liễu trắng trợn.
Phàm Ngự đang nói chuyện với một quản lí công ty ở Hàn Quốc, quay đầu lại không thấy An Tuyết Thần , liền sai người đi tìm cô. Một người đàn ông đi đến bên cạnh không biết chủ động nói gì bên tai hắn, liền thấy sắc mặt Phàm Ngự thay đổi. Sau đó bảo người đàn ông ấy rời đi.
Người đàn ông nước Mỹ chuẩn bị hôn An Tuyết Thần thì từ trong nhà vệ sinh nam, một người đang ông đang say khướt loạng choạng đi đến, giống như muốn nôn mửa, thấy thế An Tuyết Thần liền thoát khoải hắn mà rời đi.
Người đàn ông nước Mỹ thấy An Tuyết Thần thoát khoải hắn rời đi liền tức giận mắng “ Mẹ kiếp, cút ngay cho tao.” Rồi đuổi theo cô ngay.
Người đàn ông té trên nền nhà, đứng dậy chỉnh sửa lại quần áo rồi cũng rời đi. Trở lại hội trường, An Tuyết Thần liền tìm kiếm bóng dáng Phàm Ngự. Xảy ra chuyện vừa rồi, cô nghĩ chỉ có Phàm Ngự mới là người có thể bảo vệ cô và cho cô sự tin tưởng.
Rốt cuộc, ở một góc nhỏ thấy Phàm Ngự đang nâng ly nói chuyện cùng một người nào đó. Khi nhìn thấy hắn, cô liền an tâm đến lạ thường. Đang chuẩn bị đến chỗ hắn, thân thể cô giống như bị ai đó dùng lực kéo.
“ Mẹ nó, người phụ nữ hư hỏng này, cô có biết tôi là ai hay không hả? Coi trọng cô là số phần may mắn cho cô rồi, tối nay cô nên theo tôi qua đêm thôi.” Người đàn ông nước Mỹ tức giận mà lôi kéo An Tuyết Thần nói. Thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh nhìn đến chỗ cô và hắn ta. Chắc chắn chút nữa sẽ có chuyện hay để xem, bởi vì bọn họ ai cũng đều biết cô gái này là người đi theo Phàm Ngự đến đây.
An Tuyết Thần thấy hắn ta cứ lôi kéo tay mình, muốn hất cánh tay hắn ta ra, nhưng căn bản hắn ta không chịu buông tay cô. An Tuyết Thần đã sớm tức giận, gương mặt của cô cũng trở nên trắng bệch .
“ Tiên sinh, mời ngài buông tay, làm ơn tôn trọng người khác một chút.” An Tuyết Thần dùng giọng ôn hoà mà nói. Bởi vì, cô biết ở trong trường hợp này cô cần phải giữ thể diện cho Phàm Ngự.
Đang lúc An Tuyết Thần nói, hắn ta tiến lên ôm lấy eo cô, cúi đầu môi hắn ta tiến gần môi cô. Hành động ấy làm cô hoảng sợ , khi cô gần kêu ra tiếng thì rơi vào một vòng ngực quen thuộc.
Là Phàm Ngự, An Tuyết Thần ngẩng đầu lên nhìn hắn. Hai tay ôm chặt láy hông của hắn không buông ra, có chút run sợ nhìn người đàn ông đang giận dữ đối diện.
So với sự tức giận của đối phương, trên mặt Phàm Ngự vẫn thản nhiên , bình tĩnh như không có việc gì. Chỉ là dùng hơi sức ôm chặt người đang run sợ trong lòng hắn, đây là biểu hiện hắn đang tức giận.
“ Ông John, con trai của Bộ trưởng Bộ tài chính nước Mỹ. Người phụ nữ của tôi có làm điều gì khiến ngài không vui sao?” Phàm Ngự vẫn ôm An Tuyết Thần nãy giờ vẫn còn run rẩy trong ngực hắn.
Ngay khi Phàm Ngự nói An Tuyết Thần là người phụ nữ của hắn, thì kia đã sớm hết tức giận mà chỉ là đang do dự. Trươc kia cha hắn ta có nói không nên đụng đến người đàn ông có tên là Phàm Ngự. Nhưng ở trước mặt nhiều người như vậy, hắn ta không thể để mất thể diện. Liền nhắm mắt lại nói:
“ À thì ra là người phụ nữ của ngài Phàm, tôi nói tại sao lại trùng hợp đến thê.” Nói xong ánh mắt của hắn ta con nhìn chầm chầm An Tuyết Thần, An Tuyết Thần ở trong lòng Phàm Ngự tránh né ánh mắt của hắn ta.
Trán Phàm Ngự đã nổi gân xanh, hừ còn già mồm giả bộ.
Phàm Ngự buông An Tuyết Thần ra đi đến bên cạnh hắn ta nói nhỏ “ Nếu như muốn sống mà rời khởi Trung Quốc, không muốn cha anh đột ngột bị cắt chức thì lập tức biến cho tôi, tôi sẽ không nói hai lời đâu.” Khi nghe thấy lời khuyên của Phàm Ngự, cơ thể hắn ta có một chút rung động. Người đàn ông trước mặt này không thể xem thường, lời nói của hắn không cho phép từ chối. Hắn ta quay sang giận dữ nhìn An Tuyết Thần, sau đó bước đi.
Phàm Ngự từ biệt mọi người một cách đơn giản, rồi ôm An Tuyết Thần rời khỏi bữa tiệc.