Hai ngày sau trận chiến thành Bridge, Emon theo lệnh của Franz giao lại pháo đài cho Geoffey quản lý, sau đó Thần thánh giáo đình phái đến một đoàn nhân viên dẫn đầu là một Lam y giáo chủ đến thành lập một phân điện coi như tán thành sự sở hữu của Franz đối với pháo đài Bridge. Việc này là một đòn mạnh giáng vào hoàng quyền ở pháo đài Bridge, vốn đại đế chờ sau khi gia tộc Bonaparte xây dựng lại pháo đài thì sẽ thu hồi lại, nhưng giờ lại có sự xen vào của giáo đình thì mọi chuyện không dễ nói như vậy.
Kinh thành Vaicon chìm vào trong đêm tối tĩnh mịch, gió bắc thổi lá khô bay xào xạc, trên đường vắng thi thoảng vang lên tiếng bước chân của những đội thành vệ binh đi tuần tra. Trong một con ngõ nhỏ có một đám người áo đen, giáp ngực màu xám, trên mặt mang mặt nạ đủ loài vật đang ẩn nấp. Đây chính là tiểu đội Tử Thần. Lát sau lại xuất hiện một bóng người mặc đồ đen bó sát người.
“Thiếu gia, 30 Ảnh vệ đã tập trung đầy đủ.”
Bóng đen này không ai khác chính là Emon. Theo ý của Franz nếu muốn ngăn cản Zenit kết minh cùng với Tinh Hà thì chỉ còn cách giết chết hoàng tử của Tinh Hà đế quốc gây ra mâu thuẫn giữa hai đế quốc. Bởi vì lực lượng Tử thần còn quá yếu nên Franz chỉ có thể xin thêm một số cao thủ từ Ảnh vệ của gia tộc. Trong vòng ba ngày, tất cả đã chạy đến Zenit để chuẩn bị cuộc ám sát. Dùng ba mươi mấy người để tấn công thủ phủ hoàng tử Tinh Hà đế quốc, đây chính là một trận chiến cảm tử.
“Tốt, cứ theo kế hoạch mà hành động. Gilliam, trọng trách của ngươi nặng nhất, cần phải duy trì, đề cao cảnh giác. Một khi địch có viện binh mười lăm ảnh vệ và ngươi sẽ phải thủ vững đến khi bọn ta chạy ra mới thôi.”
Franz trầm giọng nói. Gilliam không ngần ngại gật đầu nói.
“Thiếu gia yên tâm, dù thuộc hạ có chết cũng không cho bọn hắn tiến lên nửa bước.”
Franz gõ vào đầu hắn một cái.
“Ngu ngốc, ta cần ngươi sống, không cần ngươi chết.”
Gilliam khẽ xoa đầu trong lòng ấm áp, thiếu gia luôn lo lắng cho bọn hắn như vậy. Lúc vừa mới là hạ nhẫn bọn hắn đã bị thiếu gia phái đi diệt trừ sơn tặc. Gilliam nhớ khi đó Tử thần chỉ tám người, nhưng phải chiến đấu với hơn trăm người, hắn không nhớ là khi mình ngất đi vì kiệt sức đã giết bao nhiêu người, hắn chỉ nhớ khi hắn ngã xuống thì có một người che chắn cho hắn, đó là thiếu gia.
Gần hai mươi người lặng lẽ đột nhập vào trong thủ phủ của hoàng tử. Mười lăm Ảnh vệ đều là đạo tặc nhanh chóng triệt hạ các trạm gác ngầm trong trạch viện.
“Thiếu gia, theo như tin tức của Ám bộ thì phòng của tên hoàng tử kia nằm sau tòa trạch viện này.”
Emon khẽ nói với Franz, trước khi tấn công Ám bộ đã điều tra rất kỹ về thủ phủ này. Franz gật đầu khẽ nói.
“Tiến vào.”
Nhưng không hiểu sao khi tiến vào trạch viện Franz lại có dự cảm không lành. Khung cảnh quá mức yên tĩnh, không gian có chút quỷ dị. Franz nhìn sang những người còn lại, quả nhiên trong đồng tử của họ không hề có ảo ảnh. Tả luân nhãn lóe lên, Franz biến sắc hô lên.
“Là ảo cảnh.”
Tả luân nhãn chính là khắc tinh của ảo ảnh, nó có thể nhìn thấu tất cả mọi loại ảo thuật. Năm tử thần giật mình nhìn nhau gần như cùng lúc kết ấn.
“Giải”
Không gian xung quanh tan vỡ thành trăm ngàn mảnh như thủy tinh, khung cảnh liền thay đổi, nào có trạch viện vắng tanh, yên tĩnh, xung quanh bọn họ chính là tầng tầng lớp lớp binh lính mặc giáp đen, là Hắc y vệ.
“Khá lắm, lại có thể phá được ảo thuật của ta.”
Phía sau Hắc y vệ là một đám người, trong đó có một lão già mặc áo bào tro. Câu nói của lão làm Franz liền nghĩ đến một chức nghiệp của thế giới này. Huyễn thuật sư. Huyễn thuật sư là bậc thầy trong ảo thuật, họ có thể làm cho đối phương mãi mãi chìm vào trong ảo cảnh, chết dần chết mòn trong đó, trong ảo cảnh, mọi thứ đều do bọn họ định đoạt. Nhưng cũng tương tự như kết giới sư, huyễn thuật sư số lượng có thể dùng câu “phượng mao lân giác” để hình dung.
Nhưng điều làm Franz kinh ngạc hơn đó là những người bên cạnh lão Huyễn thuật sư đó. Ngoại trừ một thanh niên, và một vị trung niên kiếm sĩ ra còn có ba người khác là Garen, Elissa và…Ám bộ số 125.
Bây giờ thì hắn đã hiểu tất cả. Đoạn đường từ ngoài phủ vào đến đây quá suông sẻ, trạm gác ngầm cũng không quá bí mật. Rõ ràng hắn đã bị bán đứng, mà nội gián chính là Ám bộ của hắn.
“125, ngươi phản bội bọn ta.”
Emon tức giận mắng. Ám bộ là do hắn nắm giữ, nay người phản bội lại chính từ Ám bộ của hắn mà ra, thử hỏi làm sao không tức giận cho được.
“Đại nhân, người tức thời mới là trang tuấn kiệt, nay Zenit sắp diệt vong rồi, ngài cũng nên lựa chọn chủ mới thôi. Hoàng tử điện hạ chắc chắn sẽ tha thứ cho ngài.”
Ám bộ 125 cười ha hả nói, trông hắn không hề có một chút áy náy nào của kẻ phản bội cả. Thanh niên kia cũng nói.
“Các ngươi chỉ cần đầu hàng, khai ra người chủ mưu, bản điện hạ sẽ tha cho các ngươi đường sống.”
Cũng giống như Franz không biết gì về thân phận của thành viên Ám bộ, các thành viên Ám bộ như 125 cũng không hề biết thân phận của hắn. Đây cũng là một điều may mắn đối với Franz. Franz khẽ cười với Emon nói.
“Xong việc lần này ta sẽ trị tội ngươi Emon.”
Nói rồi hắn nhìn về phía hoàng tử Tinh Hà cười lạnh.
“Nếu ngươi nghĩ bọn hắn có thể bảo vệ ngươi thì ngươi đã lầm rồi. Lên”
“Giết”
Tuy nhân số vào thế yếu nhưng Ảnh vệ và Tử thần không hề sợ hãi chút nào liền lao vào đám Hắc y vệ. Kasuo là người khai mào trận chiến.
“Hỏa độn, hỏa long chi thuật”
Lập tức một con hỏa long xé toan đội hình của Hắc y vệ, không khí thoáng chốc đều là mùi thịt khét. Rhuk cả người bùng lên một ngọn lửa chakra màu xanh lục, đây chính là bí thuật “Bát môn độn giáp”. Sức mạnh và tốc độ của Rhuk tăng lên gấp mấy lần, hắn trực tiếp dùng thân thể của mình tấn công Hắc y vệ. Anh em tốt của hắn là Klein cũng không chịu thua kém, hắn cầm ninjato (kiếm) lao vào Hắc y vệ, tốc độ nhanh đến mức bóng kiếm tạo thành những cánh bướm chập chờn. Không sai, đó là “tam nhật nguyệt chi vũ”. Karla trải ra một quyển trục giấy bên trên là hình hai đầu sư tử, cô nhanh chóng kết ấn quát lên.
“Đừng có bỏ quên ta, nhẫn thuật: Siêu thú ngụy họa.”
Hai đầu sư tử trong tranh bỗng nhiên lao ra ngoài cắn xé đám hắc y vệ xung quanh. Ảnh vệ trực tiếp hơn, tay cầm chủy thủ lướt qua đám Hắc y vệ mà chém giết. Thực lực bọn hắn vào hơn Hắc y vệ nên chỉ 15 người nhưng giống như là cắt rau cải vậy. Đám Hắc y vệ tất nhiên không chịu chết như thế, vô số đấu khí chém về phía Tử thần. Salah quát lên.
“Đừng hòng tổn hại đến huynh đệ ta. Địa thành chi thổ.”
Salah phun ra một đám bùn, đám bùn này nhanh chóng khô lại tạo thành những bức tường vững chãi che chắn cho các thành viên Tử thần. Franz khẽ gật đầu, đúng là hai năm huấn luyện không uổng chút nào. Hắn cũng nhanh chóng kết các thủ ấn lại.
“Phong độn: Phong liên đạn”
Franz phun ra hàng trăm viên đạn không khí đánh tử thương một đám lớn Hắc y vệ. Nhẫn giả lợi hại nhất không phải là 1 vs 1 mà nhẫn giả lợi hại nhất chính là hỗn chiến như thế này. Các nhẫn thuật rất khác so với ma pháp của Lion đại lục, nó được tạo ra vì chiến tranh.
“Thật là một đám dũng sĩ, tiếc là không thể để cho ta sử dụng.”
Hoàng tử Tinh Hà đế quốc cảm thán nói. Bên cạnh hắn Elissa gương mặt trắng bệch đi, trước giờ cô có bao giờ chứng kiến cảnh huyết tinh như thế, thậm chí khi đánh nhau với Thiên Lang đoàn lính đánh thuê cũng không huyết tinh thế này. Nhưng sao cái bóng lưng kia lại quen thuộc đến thế. Garen nhìn đám Hắc y vệ đang tử thương ngày càng nhiều trong lòng như nhỏ máu, đây là lực lượng tinh nhuệ của đế quốc a. Hắn quay sang nói với vị trung niên kiếm sĩ.
“Davis đại nhân, chúng ta mau ra tay thôi, còn tiếp tục nữa Hắc y vệ sẽ bị tan tác thôi.”
Trung niên này chính là một đấu Đế của Tinh Hà đế quốc bảo vệ cho hoàng tử. Davis hừ lạnh một tiếng.
“Người Zenit các ngươi thật vô dụng mà.”
Mặt Garen nóng lên nhưng không nói gì. Ai bảo nắm đấm của người ta lớn cơ chứ. Franz quan sát động tĩnh khẽ nói với Emon.
“Nhân vật chính lên đài rồi.”
Quả nhiên Hắc y vệ mở ra một con đường cho Davis và Garen. Davis cao ngạo nói.
“Tiểu tử, được chết dưới tay ta ngươi cũng rất vinh hạnh rồi.”
Franz cười nhạt.
“Hưu chết về tay ai còn chưa biết đâu”
“Hi vọng thực lực của ngươi cũng tốt như miệng lưỡi của ngươi vậy”
Davis hừ lạnh một tiếng, liền rút kiếm ra. Một cổ kiếm ý phóng tới Franz, kiếm chưa tới thì ý đã đến rồi. Franz cũng là người thân kinh bách chiến, thanh Kusanagi hiện ra, lôi xà vây quanh liền chấn vỡ kiếm ý của Davis. Nhìn thấy Franz có thể đỡ được kiếm ý của mình Davis kinh ngạc một chút nói.
“Tiểu tử, thực lực của ngươi cũng rất khá đấy/”
“Quá khen rồi.”
Franz vẫn một điệu bộ bất cần đời đó. Bên kia Emon cũng lâm vào khổ chiến với Garen, hai người thực lực tương đương nên khó phân thắng bại. Nhưng tình hình của Tử thần và Ảnh vệ thì không tốt như thế. Hắc y vệ đã thương vong gần hai trăm người nhưng Ảnh vệ cũng chết hết mười hai người, Tử thần tất cả đều bị thương, tường đất của Salah là không đủ để bảo vệ mọi người. Lão Huyễn thuật sư cười lạnh.
“Nếu các ngươi đã có thể phá giải được ảo thuật của ta vậy thì hãy chào đón đồng bạn của ta đi.”
Miệng hắn ngâm nga ma pháp. Một lỗ đen mở ra, từ trong lỗ đen đi ra một con ma thú hình dáng như con ngựa, nhưng cao hơn gấp rưỡi, cả thân hình đều là màu hồng nhạt, dưới chân lông có hình hỏa vân, đặc biệt đôi mắt lại là màu đỏ yêu dị. Đây chính là ma thú cấp 6 Mộng yểm thú.
Hai ngày sau trận chiến thành Bridge, Emon theo lệnh của Franz giao lại pháo đài cho Geoffey quản lý, sau đó Thần thánh giáo đình phái đến một đoàn nhân viên dẫn đầu là một Lam y giáo chủ đến thành lập một phân điện coi như tán thành sự sở hữu của Franz đối với pháo đài Bridge. Việc này là một đòn mạnh giáng vào hoàng quyền ở pháo đài Bridge, vốn đại đế chờ sau khi gia tộc Bonaparte xây dựng lại pháo đài thì sẽ thu hồi lại, nhưng giờ lại có sự xen vào của giáo đình thì mọi chuyện không dễ nói như vậy.
Kinh thành Vaicon chìm vào trong đêm tối tĩnh mịch, gió bắc thổi lá khô bay xào xạc, trên đường vắng thi thoảng vang lên tiếng bước chân của những đội thành vệ binh đi tuần tra. Trong một con ngõ nhỏ có một đám người áo đen, giáp ngực màu xám, trên mặt mang mặt nạ đủ loài vật đang ẩn nấp. Đây chính là tiểu đội Tử Thần. Lát sau lại xuất hiện một bóng người mặc đồ đen bó sát người.
“Thiếu gia, Ảnh vệ đã tập trung đầy đủ.”
Bóng đen này không ai khác chính là Emon. Theo ý của Franz nếu muốn ngăn cản Zenit kết minh cùng với Tinh Hà thì chỉ còn cách giết chết hoàng tử của Tinh Hà đế quốc gây ra mâu thuẫn giữa hai đế quốc. Bởi vì lực lượng Tử thần còn quá yếu nên Franz chỉ có thể xin thêm một số cao thủ từ Ảnh vệ của gia tộc. Trong vòng ba ngày, tất cả đã chạy đến Zenit để chuẩn bị cuộc ám sát. Dùng ba mươi mấy người để tấn công thủ phủ hoàng tử Tinh Hà đế quốc, đây chính là một trận chiến cảm tử.
“Tốt, cứ theo kế hoạch mà hành động. Gilliam, trọng trách của ngươi nặng nhất, cần phải duy trì, đề cao cảnh giác. Một khi địch có viện binh mười lăm ảnh vệ và ngươi sẽ phải thủ vững đến khi bọn ta chạy ra mới thôi.”
Franz trầm giọng nói. Gilliam không ngần ngại gật đầu nói.
“Thiếu gia yên tâm, dù thuộc hạ có chết cũng không cho bọn hắn tiến lên nửa bước.”
Franz gõ vào đầu hắn một cái.
“Ngu ngốc, ta cần ngươi sống, không cần ngươi chết.”
Gilliam khẽ xoa đầu trong lòng ấm áp, thiếu gia luôn lo lắng cho bọn hắn như vậy. Lúc vừa mới là hạ nhẫn bọn hắn đã bị thiếu gia phái đi diệt trừ sơn tặc. Gilliam nhớ khi đó Tử thần chỉ tám người, nhưng phải chiến đấu với hơn trăm người, hắn không nhớ là khi mình ngất đi vì kiệt sức đã giết bao nhiêu người, hắn chỉ nhớ khi hắn ngã xuống thì có một người che chắn cho hắn, đó là thiếu gia.
Gần hai mươi người lặng lẽ đột nhập vào trong thủ phủ của hoàng tử. Mười lăm Ảnh vệ đều là đạo tặc nhanh chóng triệt hạ các trạm gác ngầm trong trạch viện.
“Thiếu gia, theo như tin tức của Ám bộ thì phòng của tên hoàng tử kia nằm sau tòa trạch viện này.”
Emon khẽ nói với Franz, trước khi tấn công Ám bộ đã điều tra rất kỹ về thủ phủ này. Franz gật đầu khẽ nói.
“Tiến vào.”
Nhưng không hiểu sao khi tiến vào trạch viện Franz lại có dự cảm không lành. Khung cảnh quá mức yên tĩnh, không gian có chút quỷ dị. Franz nhìn sang những người còn lại, quả nhiên trong đồng tử của họ không hề có ảo ảnh. Tả luân nhãn lóe lên, Franz biến sắc hô lên.
“Là ảo cảnh.”
Tả luân nhãn chính là khắc tinh của ảo ảnh, nó có thể nhìn thấu tất cả mọi loại ảo thuật. Năm tử thần giật mình nhìn nhau gần như cùng lúc kết ấn.
“Giải”
Không gian xung quanh tan vỡ thành trăm ngàn mảnh như thủy tinh, khung cảnh liền thay đổi, nào có trạch viện vắng tanh, yên tĩnh, xung quanh bọn họ chính là tầng tầng lớp lớp binh lính mặc giáp đen, là Hắc y vệ.
“Khá lắm, lại có thể phá được ảo thuật của ta.”
Phía sau Hắc y vệ là một đám người, trong đó có một lão già mặc áo bào tro. Câu nói của lão làm Franz liền nghĩ đến một chức nghiệp của thế giới này. Huyễn thuật sư. Huyễn thuật sư là bậc thầy trong ảo thuật, họ có thể làm cho đối phương mãi mãi chìm vào trong ảo cảnh, chết dần chết mòn trong đó, trong ảo cảnh, mọi thứ đều do bọn họ định đoạt. Nhưng cũng tương tự như kết giới sư, huyễn thuật sư số lượng có thể dùng câu “phượng mao lân giác” để hình dung.
Nhưng điều làm Franz kinh ngạc hơn đó là những người bên cạnh lão Huyễn thuật sư đó. Ngoại trừ một thanh niên, và một vị trung niên kiếm sĩ ra còn có ba người khác là Garen, Elissa và…Ám bộ số .
Bây giờ thì hắn đã hiểu tất cả. Đoạn đường từ ngoài phủ vào đến đây quá suông sẻ, trạm gác ngầm cũng không quá bí mật. Rõ ràng hắn đã bị bán đứng, mà nội gián chính là Ám bộ của hắn.
“, ngươi phản bội bọn ta.”
Emon tức giận mắng. Ám bộ là do hắn nắm giữ, nay người phản bội lại chính từ Ám bộ của hắn mà ra, thử hỏi làm sao không tức giận cho được.
“Đại nhân, người tức thời mới là trang tuấn kiệt, nay Zenit sắp diệt vong rồi, ngài cũng nên lựa chọn chủ mới thôi. Hoàng tử điện hạ chắc chắn sẽ tha thứ cho ngài.”
Ám bộ cười ha hả nói, trông hắn không hề có một chút áy náy nào của kẻ phản bội cả. Thanh niên kia cũng nói.
“Các ngươi chỉ cần đầu hàng, khai ra người chủ mưu, bản điện hạ sẽ tha cho các ngươi đường sống.”
Cũng giống như Franz không biết gì về thân phận của thành viên Ám bộ, các thành viên Ám bộ như cũng không hề biết thân phận của hắn. Đây cũng là một điều may mắn đối với Franz. Franz khẽ cười với Emon nói.
“Xong việc lần này ta sẽ trị tội ngươi Emon.”
Nói rồi hắn nhìn về phía hoàng tử Tinh Hà cười lạnh.
“Nếu ngươi nghĩ bọn hắn có thể bảo vệ ngươi thì ngươi đã lầm rồi. Lên”
“Giết”
Tuy nhân số vào thế yếu nhưng Ảnh vệ và Tử thần không hề sợ hãi chút nào liền lao vào đám Hắc y vệ. Kasuo là người khai mào trận chiến.
“Hỏa độn, hỏa long chi thuật”
Lập tức một con hỏa long xé toan đội hình của Hắc y vệ, không khí thoáng chốc đều là mùi thịt khét. Rhuk cả người bùng lên một ngọn lửa chakra màu xanh lục, đây chính là bí thuật “Bát môn độn giáp”. Sức mạnh và tốc độ của Rhuk tăng lên gấp mấy lần, hắn trực tiếp dùng thân thể của mình tấn công Hắc y vệ. Anh em tốt của hắn là Klein cũng không chịu thua kém, hắn cầm ninjato (kiếm) lao vào Hắc y vệ, tốc độ nhanh đến mức bóng kiếm tạo thành những cánh bướm chập chờn. Không sai, đó là “tam nhật nguyệt chi vũ”. Karla trải ra một quyển trục giấy bên trên là hình hai đầu sư tử, cô nhanh chóng kết ấn quát lên.
“Đừng có bỏ quên ta, nhẫn thuật: Siêu thú ngụy họa.”
Hai đầu sư tử trong tranh bỗng nhiên lao ra ngoài cắn xé đám hắc y vệ xung quanh. Ảnh vệ trực tiếp hơn, tay cầm chủy thủ lướt qua đám Hắc y vệ mà chém giết. Thực lực bọn hắn vào hơn Hắc y vệ nên chỉ người nhưng giống như là cắt rau cải vậy. Đám Hắc y vệ tất nhiên không chịu chết như thế, vô số đấu khí chém về phía Tử thần. Salah quát lên.
“Đừng hòng tổn hại đến huynh đệ ta. Địa thành chi thổ.”
Salah phun ra một đám bùn, đám bùn này nhanh chóng khô lại tạo thành những bức tường vững chãi che chắn cho các thành viên Tử thần. Franz khẽ gật đầu, đúng là hai năm huấn luyện không uổng chút nào. Hắn cũng nhanh chóng kết các thủ ấn lại.
“Phong độn: Phong liên đạn”
Franz phun ra hàng trăm viên đạn không khí đánh tử thương một đám lớn Hắc y vệ. Nhẫn giả lợi hại nhất không phải là vs mà nhẫn giả lợi hại nhất chính là hỗn chiến như thế này. Các nhẫn thuật rất khác so với ma pháp của Lion đại lục, nó được tạo ra vì chiến tranh.
“Thật là một đám dũng sĩ, tiếc là không thể để cho ta sử dụng.”
Hoàng tử Tinh Hà đế quốc cảm thán nói. Bên cạnh hắn Elissa gương mặt trắng bệch đi, trước giờ cô có bao giờ chứng kiến cảnh huyết tinh như thế, thậm chí khi đánh nhau với Thiên Lang đoàn lính đánh thuê cũng không huyết tinh thế này. Nhưng sao cái bóng lưng kia lại quen thuộc đến thế. Garen nhìn đám Hắc y vệ đang tử thương ngày càng nhiều trong lòng như nhỏ máu, đây là lực lượng tinh nhuệ của đế quốc a. Hắn quay sang nói với vị trung niên kiếm sĩ.
“Davis đại nhân, chúng ta mau ra tay thôi, còn tiếp tục nữa Hắc y vệ sẽ bị tan tác thôi.”
Trung niên này chính là một đấu Đế của Tinh Hà đế quốc bảo vệ cho hoàng tử. Davis hừ lạnh một tiếng.
“Người Zenit các ngươi thật vô dụng mà.”
Mặt Garen nóng lên nhưng không nói gì. Ai bảo nắm đấm của người ta lớn cơ chứ. Franz quan sát động tĩnh khẽ nói với Emon.
“Nhân vật chính lên đài rồi.”
Quả nhiên Hắc y vệ mở ra một con đường cho Davis và Garen. Davis cao ngạo nói.
“Tiểu tử, được chết dưới tay ta ngươi cũng rất vinh hạnh rồi.”
Franz cười nhạt.
“Hưu chết về tay ai còn chưa biết đâu”
“Hi vọng thực lực của ngươi cũng tốt như miệng lưỡi của ngươi vậy”
Davis hừ lạnh một tiếng, liền rút kiếm ra. Một cổ kiếm ý phóng tới Franz, kiếm chưa tới thì ý đã đến rồi. Franz cũng là người thân kinh bách chiến, thanh Kusanagi hiện ra, lôi xà vây quanh liền chấn vỡ kiếm ý của Davis. Nhìn thấy Franz có thể đỡ được kiếm ý của mình Davis kinh ngạc một chút nói.
“Tiểu tử, thực lực của ngươi cũng rất khá đấy/”
“Quá khen rồi.”
Franz vẫn một điệu bộ bất cần đời đó. Bên kia Emon cũng lâm vào khổ chiến với Garen, hai người thực lực tương đương nên khó phân thắng bại. Nhưng tình hình của Tử thần và Ảnh vệ thì không tốt như thế. Hắc y vệ đã thương vong gần hai trăm người nhưng Ảnh vệ cũng chết hết mười hai người, Tử thần tất cả đều bị thương, tường đất của Salah là không đủ để bảo vệ mọi người. Lão Huyễn thuật sư cười lạnh.
“Nếu các ngươi đã có thể phá giải được ảo thuật của ta vậy thì hãy chào đón đồng bạn của ta đi.”
Miệng hắn ngâm nga ma pháp. Một lỗ đen mở ra, từ trong lỗ đen đi ra một con ma thú hình dáng như con ngựa, nhưng cao hơn gấp rưỡi, cả thân hình đều là màu hồng nhạt, dưới chân lông có hình hỏa vân, đặc biệt đôi mắt lại là màu đỏ yêu dị. Đây chính là ma thú cấp Mộng yểm thú.