Về đến hủ phủ Franz ngay lập tức tiến mặc niệm tiến vào hệ thống.
“Chào mừng ký chủ tiến vào Nhẫn giả hệ thống”.
Hệ thống vẫn như cũ một giọng nói máy móc chào mừng. Franz không để ý đến nói.
“Mau cho ta thông tin về thẻ triệu hồi.”
Hệ thống ngưng một chút liền nói.
“Thẻ triệu hồi là một vật phẩm hi hữu có tác dụng như “Tạp giới chuyển sinh”, nó có thể triệu hồi ra bất kỳ một Shinobi nào trong top 50 Shinobi mạnh nhất trong thế giới Hỏa ảnh thay ký chủ chiến đấu trong vòng hai mươi bốn giờ.”
“Top 50?”.
Franz chỉ nhớ được vài cái tên mạnh nhất trong thế giới Hỏa ảnh như Hokage đệ nhất, đệ nhị, Madara, tam đại nhẫn giả huyền thoại của Mộc Diệp, ba thành viên đội bảy,… Nhưng có vẻ nằm trong top 50 thì ít nhất thực lực cũng phải nằm ngoài “tinh anh nhẫn”. Nói cách khác đây chính là một tấm bùa bảo mệnh. Nếu lỡ như may mắn dẫm c** chó triệu hồi ra đúng cấp BOSS như Hokage đệ nhất hay Madara thì có lẽ ở thế giới này Franz chẳng sợ bố con thằng nào.
Franz lại nhìn về số bạc mình có liền thở dài, không biết bao giờ mới có thể mua được Vĩnh hằng vạn hoa đồng Tả luân nhãn đây.
-------------------------Phân cách---------------
Ngày thứ ba kể từ khi ma thú công thành, bên ngoài pháo đài Bridge số lượng ma thú vẫn không có vẻ gì là giảm bớt, ngược lại còn tăng lên gần năm mươi vạn, trong đó không hề thiếu ma thú cấp bốn, cấp năm. Trên tường thành Bridge đã sẫm màu vì máu lại là một mảnh tĩnh mịch. Chỉ trong vòng hai ngày chiến đấu Tia Chớp sư đoàn giảm xuống chỉ còn một vạn hai ngàn binh sĩ, số lượng lính đánh thuê từ năm vạn giờ chỉ còn lại ba vạn. Nếu không phải có “thần dược” của Franz chắc chắn con số tử vong của binh sĩ pháo đài còn lớn hơn nhiều.
Nhưng bù lại thực lực của sư đoàn Tia Chớp và lính đánh thuê được tăng lên một mảng lớn. Quả nhiên chiến tranh chính là cách tốt nhất để đào tạo ra “hổ lang chi sư”. Đứng trên đầu thành vẻ mặt của mỗi người nhìn về đám ma thú bên ngoài không còn nét nào sợ hãi nữa, chỉ còn một vẻ lạnh lùng sắt đá. Hai ngày chiến đấu, chứng kiến từng người, từng chiến hữu của mình bị ma thú cắn xé thành mảnh nhỏ đã thức tỉnh thú tính bên trong mỗi người. Đúng vậy, chính là thú tính, thậm chí khi chiến đấu một số người còn có dấu hiệu thị huyết (càng thấy máu chiến đấu càng điên cuồng). Sở dĩ gọi là con người là vì họ chưa hoàn toàn là người, trong họ luôn có một phần bản chất của “con”, chính vì vậy mà người ta gọi là nhân tính và thú tính.
Nhưng khiến Franz không ngờ nhất chính là chú chó Alaska – Lucky. Hai năm đi theo Franz nó vẫn ngoan ngoãn như một con sủng vật hiền lành, thậm chí có lúc Franz nghĩ bất kỳ con ma thú nào trên Lion đại lục cũng có thể giết chết Lucky. Nhưng hiện tại Franz biết hắn đã lầm. Hai ngày qua số ma thú chết bởi Lucky còn nhiều hơn cả Geoffey. Franz còn cảm nhận được thực lực của Lucky không chỉ có thế, trong người nó có một lực lượng không ngừng được thức tỉnh.
“Thành chủ”.
Geoffey trong bộ giáp xanh đẫm máu hành lễ với Franz, mới qua hai ngày nhưng Geoffey đã gầy hơn một vòng, đôi mắt hơi thâm đi, thậm chí trường thương hắn cũng vứt đi đâu không biết mà thay bằng một thanh thập tự kiếm. Quả thực là kể từ khi ma thú công thành đến nay Geoffey chưa từng nghỉ ngơi, ban ngày phải chiến đấu với ma thú, ban đêm phải dọn dẹp chiến trường, kiểm tra từng khâu phòng thủ, đôn đốc binh sĩ. Tuy nhiên trong vòng hai ngày Geoffey cũng đã đột phá trở thành một đấu Hoàng chân chính, thực lực tăng lên một mảng lớn.
“Tình hình như thế nào rồi?”.
Franz chỉ nhìn về hướng xa trầm giọng hỏi. Geoffey khẽ lau mồ hôi trên trán nói.
“Tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng, tất cả lực lượng dự bị đều được tung lên đầu thành, chỉ còn đội cận vệ và năm trăm kỵ sĩ ở bên trong thủ phủ”.
Trong vòng hai ngày nhân lực và vật tư của pháo đài Bridge tiêu hao cực lớn, Franz cũng không định giữ lại đội dự bị, một ngàn binh sĩ của Hổ Gầm quân đoàn đều được đưa lên đầu thành tham chiến.
“Có vẻ hôm nay ma thú sẽ tấn công mãnh liệt hơn, gọi Tử thần lên đầu thành.”
Franz quyết đoán nói. Hai ngày nay tấn công pháo đài đa số là ma thú dưới cấp năm, chỉ có một số ít ma thú ma thú cấp bốn. Nhưng hôm nay mật độ ma thú cấp bốn cấp năm nhiều hơn bình thường rất nhiều. Rõ ràng ma thú muốn tấn công tổng lực. Franz không thể không cẩn thận một điểm.
“Tuân lệnh thành chủ”.
Geoffey hành lễ một tiếng rồi mau chóng phân phó xuống. Franz cúi xuống vuốt ve đầu của Lucky cười nói.
“Tiểu gia hỏa, hôm nay ta và ngươi cùng nhau giết cho thoải mái”.
“Gâu…gâu”.
Lucky vui vẻ kêu lên hai tiếng, lúc này bên ngoài ma thú cũng xuất hiện lao xao, từ sâu trong đám ma thú bỗng bước ra hơn trăm con cự viên to lớn. Franz hít một hơi.
“Thái thản cự viên”.
Thái thản cự viên là một loài ma thú cấp sáu, thân cao gấp ba người thường, hai cánh tay to khỏe một người ôm không hết. Thái thản cự viên trời sinh thần lực, da dày, là một loại thổ hệ ma thú. Nhìn đám ma thú vận chuyển từng viên đá tảng nặng hàng chục tấn đến gần tường thành Franz chợt hiểu bọn chúng định làm gì.
“Mau mở ra phòng ngự trận pháp”.
Franz vừa dứt lời hơn trăm con Thái thản cự viên cũng vung cánh tay ném hàng trăm tản đá bay về phía đầu thành.
“Trời ạ. Đây chính là xe bắn đá di động mà.”
Franz than một tiếng, lúc này một lồng năng lượng màu vàng nhạt cũng che chở năm mươi thước xung quanh pháo đài. Từng tản đá đánh vào lồng phòng hộ phát ra từng sóng rung động đánh vào tai mỗi người. Lồng năng lượng rung lên từng hồi nhưng cuối cùng vẫn trụ vững qua lần ném đầu tiên của cự viên. Nhưng Franz biết không thể tiếp tục như vậy, lực lượng phòng hộ của trận pháp là có giới hạn, hơn nữa tiêu hao ma tinh thạch rất kinh người. Nếu cứ tiếp tục như vậy sớm muộn tường thành pháo đài cũng bị ma thú công phá. Franz quay sang tám Tử thần bên cạnh ra lệnh.
“Salah, Kasuo, tiêu diệt đám cự viên”.
“Vâng, thiếu chủ”.
Hai người lập tức nhận mệnh nhanh tay kết ấn. Người đầu tiên hoàn thành là Salah.
“Thổ độn, thạch đạn chi thuật”.
Salah thổi một hơi không trung hiện ra gần hai mươi viên đá to lớn bay về đám cự viên, cùng lúc đó Kasuo cũng kết ấn xong.
“Hỏa độn, hỏa cầu phụng tiên”. (Thực ra là quên tên thuật này mất rồi).
Từng hỏa cầu nhỏ được Kasuo phun về phía những tảng đá của Salah biến nó thành từng viên hỏa cầu bằng đá to lớn đánh về phía Thái thản cự viên.
“Graoooo…”.
Đám cự viên gầm một tiếng, tất cả hỏa cầu đều tự động rơi thẳng xuống đất tạo nên từng hố sâu. Franz trừng mắt.
“Là trọng lực thuật”.
Nhìn đám cự viên đang chạy đến gần tường thành, những viên đá liên tục đánh về lồng phòng ngự làm nó rung lên từng hồi. Salah nhíu mày nói với Kasuo.
“Giao bọn chúng cho ta.”
Salah tức giận tốc độ kết ấn càng nhanh, chỉ trong thoáng chốc mười mấy thủ ấn đã hoàn thành.
“Thổ độn, Thủy lưu chi thổ”. (Nhẫn thuật của Hokage đệ tam).
Một dòng thác bùn từ đầu thành tràn xuống vây lấy đám cự viên, làm tốc độ của chúng dần chậm lại, bùn đất nhanh chóng đông cứng giữ chặt lấy hơn trăm chỉ (con) cự viên. Không dừng lại ở đó Salah lại quát lên.
“Thổ độn, Thạch vũ chi thổ”.
-----------------
Tình hình là mùng 1 lại vào trường nên chắc đến mùng 3 mới có chap mới. Vốn định kết truyện sớm nhưng chợt nghĩ ra vài điều, kết quả là sửa lại cốt truyện dài ra.
Về đến hủ phủ Franz ngay lập tức tiến mặc niệm tiến vào hệ thống.
“Chào mừng ký chủ tiến vào Nhẫn giả hệ thống”.
Hệ thống vẫn như cũ một giọng nói máy móc chào mừng. Franz không để ý đến nói.
“Mau cho ta thông tin về thẻ triệu hồi.”
Hệ thống ngưng một chút liền nói.
“Thẻ triệu hồi là một vật phẩm hi hữu có tác dụng như “Tạp giới chuyển sinh”, nó có thể triệu hồi ra bất kỳ một Shinobi nào trong top Shinobi mạnh nhất trong thế giới Hỏa ảnh thay ký chủ chiến đấu trong vòng hai mươi bốn giờ.”
“Top ?”.
Franz chỉ nhớ được vài cái tên mạnh nhất trong thế giới Hỏa ảnh như Hokage đệ nhất, đệ nhị, Madara, tam đại nhẫn giả huyền thoại của Mộc Diệp, ba thành viên đội bảy,… Nhưng có vẻ nằm trong top thì ít nhất thực lực cũng phải nằm ngoài “tinh anh nhẫn”. Nói cách khác đây chính là một tấm bùa bảo mệnh. Nếu lỡ như may mắn dẫm c chó triệu hồi ra đúng cấp BOSS như Hokage đệ nhất hay Madara thì có lẽ ở thế giới này Franz chẳng sợ bố con thằng nào.
Franz lại nhìn về số bạc mình có liền thở dài, không biết bao giờ mới có thể mua được Vĩnh hằng vạn hoa đồng Tả luân nhãn đây.
-------------------------Phân cách---------------
Ngày thứ ba kể từ khi ma thú công thành, bên ngoài pháo đài Bridge số lượng ma thú vẫn không có vẻ gì là giảm bớt, ngược lại còn tăng lên gần năm mươi vạn, trong đó không hề thiếu ma thú cấp bốn, cấp năm. Trên tường thành Bridge đã sẫm màu vì máu lại là một mảnh tĩnh mịch. Chỉ trong vòng hai ngày chiến đấu Tia Chớp sư đoàn giảm xuống chỉ còn một vạn hai ngàn binh sĩ, số lượng lính đánh thuê từ năm vạn giờ chỉ còn lại ba vạn. Nếu không phải có “thần dược” của Franz chắc chắn con số tử vong của binh sĩ pháo đài còn lớn hơn nhiều.
Nhưng bù lại thực lực của sư đoàn Tia Chớp và lính đánh thuê được tăng lên một mảng lớn. Quả nhiên chiến tranh chính là cách tốt nhất để đào tạo ra “hổ lang chi sư”. Đứng trên đầu thành vẻ mặt của mỗi người nhìn về đám ma thú bên ngoài không còn nét nào sợ hãi nữa, chỉ còn một vẻ lạnh lùng sắt đá. Hai ngày chiến đấu, chứng kiến từng người, từng chiến hữu của mình bị ma thú cắn xé thành mảnh nhỏ đã thức tỉnh thú tính bên trong mỗi người. Đúng vậy, chính là thú tính, thậm chí khi chiến đấu một số người còn có dấu hiệu thị huyết (càng thấy máu chiến đấu càng điên cuồng). Sở dĩ gọi là con người là vì họ chưa hoàn toàn là người, trong họ luôn có một phần bản chất của “con”, chính vì vậy mà người ta gọi là nhân tính và thú tính.
Nhưng khiến Franz không ngờ nhất chính là chú chó Alaska – Lucky. Hai năm đi theo Franz nó vẫn ngoan ngoãn như một con sủng vật hiền lành, thậm chí có lúc Franz nghĩ bất kỳ con ma thú nào trên Lion đại lục cũng có thể giết chết Lucky. Nhưng hiện tại Franz biết hắn đã lầm. Hai ngày qua số ma thú chết bởi Lucky còn nhiều hơn cả Geoffey. Franz còn cảm nhận được thực lực của Lucky không chỉ có thế, trong người nó có một lực lượng không ngừng được thức tỉnh.
“Thành chủ”.
Geoffey trong bộ giáp xanh đẫm máu hành lễ với Franz, mới qua hai ngày nhưng Geoffey đã gầy hơn một vòng, đôi mắt hơi thâm đi, thậm chí trường thương hắn cũng vứt đi đâu không biết mà thay bằng một thanh thập tự kiếm. Quả thực là kể từ khi ma thú công thành đến nay Geoffey chưa từng nghỉ ngơi, ban ngày phải chiến đấu với ma thú, ban đêm phải dọn dẹp chiến trường, kiểm tra từng khâu phòng thủ, đôn đốc binh sĩ. Tuy nhiên trong vòng hai ngày Geoffey cũng đã đột phá trở thành một đấu Hoàng chân chính, thực lực tăng lên một mảng lớn.
“Tình hình như thế nào rồi?”.
Franz chỉ nhìn về hướng xa trầm giọng hỏi. Geoffey khẽ lau mồ hôi trên trán nói.
“Tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng, tất cả lực lượng dự bị đều được tung lên đầu thành, chỉ còn đội cận vệ và năm trăm kỵ sĩ ở bên trong thủ phủ”.
Trong vòng hai ngày nhân lực và vật tư của pháo đài Bridge tiêu hao cực lớn, Franz cũng không định giữ lại đội dự bị, một ngàn binh sĩ của Hổ Gầm quân đoàn đều được đưa lên đầu thành tham chiến.
“Có vẻ hôm nay ma thú sẽ tấn công mãnh liệt hơn, gọi Tử thần lên đầu thành.”
Franz quyết đoán nói. Hai ngày nay tấn công pháo đài đa số là ma thú dưới cấp năm, chỉ có một số ít ma thú ma thú cấp bốn. Nhưng hôm nay mật độ ma thú cấp bốn cấp năm nhiều hơn bình thường rất nhiều. Rõ ràng ma thú muốn tấn công tổng lực. Franz không thể không cẩn thận một điểm.
“Tuân lệnh thành chủ”.
Geoffey hành lễ một tiếng rồi mau chóng phân phó xuống. Franz cúi xuống vuốt ve đầu của Lucky cười nói.
“Tiểu gia hỏa, hôm nay ta và ngươi cùng nhau giết cho thoải mái”.
“Gâu…gâu”.
Lucky vui vẻ kêu lên hai tiếng, lúc này bên ngoài ma thú cũng xuất hiện lao xao, từ sâu trong đám ma thú bỗng bước ra hơn trăm con cự viên to lớn. Franz hít một hơi.
“Thái thản cự viên”.
Thái thản cự viên là một loài ma thú cấp sáu, thân cao gấp ba người thường, hai cánh tay to khỏe một người ôm không hết. Thái thản cự viên trời sinh thần lực, da dày, là một loại thổ hệ ma thú. Nhìn đám ma thú vận chuyển từng viên đá tảng nặng hàng chục tấn đến gần tường thành Franz chợt hiểu bọn chúng định làm gì.
“Mau mở ra phòng ngự trận pháp”.
Franz vừa dứt lời hơn trăm con Thái thản cự viên cũng vung cánh tay ném hàng trăm tản đá bay về phía đầu thành.
“Trời ạ. Đây chính là xe bắn đá di động mà.”
Franz than một tiếng, lúc này một lồng năng lượng màu vàng nhạt cũng che chở năm mươi thước xung quanh pháo đài. Từng tản đá đánh vào lồng phòng hộ phát ra từng sóng rung động đánh vào tai mỗi người. Lồng năng lượng rung lên từng hồi nhưng cuối cùng vẫn trụ vững qua lần ném đầu tiên của cự viên. Nhưng Franz biết không thể tiếp tục như vậy, lực lượng phòng hộ của trận pháp là có giới hạn, hơn nữa tiêu hao ma tinh thạch rất kinh người. Nếu cứ tiếp tục như vậy sớm muộn tường thành pháo đài cũng bị ma thú công phá. Franz quay sang tám Tử thần bên cạnh ra lệnh.
“Salah, Kasuo, tiêu diệt đám cự viên”.
“Vâng, thiếu chủ”.
Hai người lập tức nhận mệnh nhanh tay kết ấn. Người đầu tiên hoàn thành là Salah.
“Thổ độn, thạch đạn chi thuật”.
Salah thổi một hơi không trung hiện ra gần hai mươi viên đá to lớn bay về đám cự viên, cùng lúc đó Kasuo cũng kết ấn xong.
“Hỏa độn, hỏa cầu phụng tiên”. (Thực ra là quên tên thuật này mất rồi).
Từng hỏa cầu nhỏ được Kasuo phun về phía những tảng đá của Salah biến nó thành từng viên hỏa cầu bằng đá to lớn đánh về phía Thái thản cự viên.
“Graoooo…”.
Đám cự viên gầm một tiếng, tất cả hỏa cầu đều tự động rơi thẳng xuống đất tạo nên từng hố sâu. Franz trừng mắt.
“Là trọng lực thuật”.
Nhìn đám cự viên đang chạy đến gần tường thành, những viên đá liên tục đánh về lồng phòng ngự làm nó rung lên từng hồi. Salah nhíu mày nói với Kasuo.
“Giao bọn chúng cho ta.”
Salah tức giận tốc độ kết ấn càng nhanh, chỉ trong thoáng chốc mười mấy thủ ấn đã hoàn thành.
“Thổ độn, Thủy lưu chi thổ”. (Nhẫn thuật của Hokage đệ tam).
Một dòng thác bùn từ đầu thành tràn xuống vây lấy đám cự viên, làm tốc độ của chúng dần chậm lại, bùn đất nhanh chóng đông cứng giữ chặt lấy hơn trăm chỉ (con) cự viên. Không dừng lại ở đó Salah lại quát lên.
“Thổ độn, Thạch vũ chi thổ”.
-----------------
Tình hình là mùng lại vào trường nên chắc đến mùng mới có chap mới. Vốn định kết truyện sớm nhưng chợt nghĩ ra vài điều, kết quả là sửa lại cốt truyện dài ra.