Ben đưa Franz vào bên trong đền, kiến trúc bên trong cũng đa phần là bằng đá giống như bên ngoài, từ hoa văn cho đến các đường nét trang trí đều toát lên một vẻ trang nhã, cổ kính, không hề cầu kì mà lại tinh xảo, đẹp đẽ, vừa thoáng nhìn qua Franz cũng đã đoán chừng ngôi đền này có lịch sử ít nhất cũng vài trăm năm tuổi.
Ở chính giữa điện là một bức tượng hoàng kim cao hơn ba mươi mét có hình dạng như một con chó, nhưng trên thân nó lại phủ đầy lân giáp, tứ chi chắc khỏe với móng vuốt sắc lẹm, đôi mắt tỏa ra uy nghiêm vô hạn sống động, cả bức tượng cứ như một thực thể vậy, càng kinh ngạc hơn là Franz phát hiện ra từ bức tượng này làm hắn có áp lực. Rất mạnh, đúng như vậy. Hai bên điện cũng là chín bức tượng nhỏ hơn cao chỉ khoảng hơn hai mươi mét là hình tượng của chín loai ma thú đỉnh cấp, nếu Franz đoán không nhầm thì đây chính là chín huyết thống cao nhất trong xã hội ma thú, cũng chính là chín thú Đế hiện tại. Chín bức tượng chia làm hai bên cùng quỳ phục xuống hướng về phía bức tượng to lớn giữa phòng như đang triều bái vậy.
“Vào đi người thanh niên”.
Bên sâu trong bỗng phát ra tiếng nói giống như khi trước, chỉ là không còn uy áp mà có một chút thưởng thức và hiếu kỳ. Theo tiếng nói đó, cánh cửa kim loại sau cùng phát ra vài tiếng ken két tự động mở ra. Khi Franz bước vào chỉ thấy phía trên cùng là một chiếc long sàng nhưng điều hắn chú ý đầu tiên đó là bức tranh trên tường. Một lão nhân, hai thanh niên, một thiếu nữ và một chú chó như bức tượng hoàng kim phía ngoài. Đó rõ ràng là Sáng chế thần và những người bạn… khụ, à không là Sáng chế thần và những đồ đệ. Trong phòng có bốn người lần lượt là một thiếu phụ tinh linh, một lão Ải nhân, và hai trung niên.
Franz từng đọc trong sách cổ trong những năm trước chúng thần đại chiến chủng tộc trên Tử Lam tinh cầu rất nhiều, có đến hàng trăm chủng tộc, nhưng sau cuộc chiến chỉ còn lại Ải nhân, tinh linh và Long tộc còn ở lại với loài người chống chọi lại với ma tộc từ phía Evil đại lục, nhưng không hiểu sao chỉ vài ngàn năm sau hai chủng người lùn và tinh linh bỗng nhiên tiêu thất, Long tộc cũng trở nên cực kỳ khó gặp. Nhưng không ngờ hôm nay hai tộc Ải nhân và tinh linh lại xuất hiện ở đây.
“Thanh niên nhân, ngươi rất tốt, không hổ danh là người được Thần chọn”.
Một trung niên nhân mỉm cười nhìn Franz nói. Nếu hắn đoán không nhầm thì đây chính là thú Đế, bởi vì khí tức trên người hắn có phần tương tự với Ben. Quả nhiên trung niên nhân nói tiếp.
“Ta tự giới thiệu đi, ta là thú Đế, người có thể gọi ta là Benzetie. Hai vị kia là đại trưởng lão của hai tộc tinh linh và Ải nhân, còn vị này truyền thuyết của nhân loại các ngươi, long kỵ sĩ Gale”.
Franz giật mình nhìn vị trung niên kia, truyền thuyết của Lion đại lục, ngàn năm truyền kỳ một vị long kỵ sĩ, chỉ mới hai mươi tuổi đã đột phá Thánh giai, ba mươi tuổi trở thành đấu Thánh đỉnh phong, được Long tộc tán thành cưỡi trên người Hắc long cửu cấp, một mình cản ngàn vạn đại quân ma tộc cứu lấy nhân loại chúng sinh. Nhưng cũng kể từ trận chiến đó không ai còn thấy Gale nữa, có người nói hắn đã bị thương và chết tại đâu đó, cũng có người nói Gale đã đạt đến cảnh giới đấu Thần chu du thiên hạ,… hàng loạt giai thoại về hắn được tạo ra ca tụng trở thành một bài văn mẫu trong sách giáo khoa, là hình tượng của một vị kỵ sĩ chân chính bảo vệ cả chủng tộc.
“Kính chào thú Đế, hai vị trưởng lão, Long kỵ sĩ đại nhân”.
Franz khom người chào bốn vị trưởng giả trong phòng, dù sao xét tuổi tác thì bọn họ cao hơn hắn nhiều lắm. Không kể Long kỵ sĩ Gale đã gần ngàn năm tuổi, thú Đế thì càng không cần nói, hai tộc Ải nhân và tinh linh lại càng nổi tiếng là tuổi thọ dài, hắn không thể so được. Quan trọng là trong đây lực lượng hắn kém nhất.
“Không cần giữ lễ như vậy, dù sao ngươi cũng là Thánh kỵ sĩ, xét về địa vị đã ngang hàng với ta”.
Gale long kỵ sẽ khẽ vẫy tay nói. Franz ngạc nhiên một trận, hắn biết Thánh kỵ sĩ có địa vị rất cao trong giáo đình nhưng không ngờ lại có thể so sánh được với Long kỵ sĩ. Nhìn biểu lộ của Franz Gale nói tiếp.
“Có lẽ ngươi không biết, Thần thánh giáo đình đó chính là di tích của Thần để lại. Mỗi người trong Thánh kỵ sĩ đoàn đều có mang một tia ý thức của Thần, vì Thần mà chiến đấu. Năm đó đánh bại ngàn vạn đại quân ma tộc cũng không phải chỉ có mình ta mà còn có một vị Thánh kỵ sĩ nữa, đó là… Nostradamus”.
“Nostradamus ? Giáo hoàng tiền nhiệm”.
Franz kinh hãi hô, Gale gật đầu.
“Ân, đúng là hắn, năm đó thực lực của hắn cũng không kém ta, nếu không phải hắn liều mạng điều tra thiên cơ thì có lẽ giờ hắn vẫn còn sống đi”.
Qua một hồi trao đổi, Franz mới rõ ràng hơn một chút về các chủng tộc ở đại lục. Sau chúng Thần chi chiến các tộc đều bị thiệt hại rất nặng nề, sau đó lại trải qua hai lần ma tộc xâm lấn chỉ còn ba tộc như trên và nhân loại còn có thể chiến đấu. Cho đến trước lần thứ ba ma tộc xâm lấn, nhân loại bị ảnh hưởng bởi ý niệm của Zenki trở nên tham lam, tàn bạo muốn thống trị cả đại lục liền đi chiếm đoạt tàn sát những tộc khác. Ải nhân và Tinh linh quyết định rời đi, lui vào ma thú sơn mạch chung sống với ma thú tộc, Long tộc cũng dần dần chán ghét nhân loại cũng ẩn cư long đảo, kể từ đó nhân loại độc chiếm lượng lớn thổ địa nhưng một mình họ cũng phải chống chọi lại với ma tộc nên mỗi lần hạo kiếp buông xuống nhân loại liền thiệt hại rất nặng nề, rất may là thiên phú của nhân loại là học tập và sinh sản rất tốt nên họ đứng vững cho đến bây giờ, đến các tộc còn lại cũng phải thừa nhận nhân loại là chủng tộc có khả năng thích nghi rất mạnh.
“Ngươi muốn cùng chúng ta liên minh nhưng đáng tiếc nhân loại làm chúng ta không thể tin tưởng”.
Tinh linh trưởng lão nhẹ nhàng nói. Tinh linh là một chủng tộc yêu hòa bình và tự nhiên, họ là những ma cung thủ trời sinh là thần xạ thủ, dù thiên phú loài người có cao đến bao nhiêu về khả năng bắn cung vẫn không thể so sánh được với tinh linh. Hơn nữa những mũi tên của tinh linh bắn ra đều có ẩn chứa ma pháp lực gia trì, nên uy lực không thể xem thường. Ải nhân lại là những chiến sĩ trời sinh, không ai cao quá một mét năm, Ải nhân chiến sĩ thường dùng đại phủ hai tay búa chiến đấu thị huyết, sức mạnh vô biên, họ chỉ yêu thích hai thứ là rượu và rèn sắt, những tác phẩm từ Ải nhân trên đại lục luôn được chào đón với giá cả rất cao.
Ải nhân trưởng lão trầm ngâm một chút nói.
“Nếu muốn kết minh cũng có thể nếu như…”
Mọi người đều nhìn Ải nhân trưởng lão tò mò, hắn lại nhìn Franz nói tiếp.
“Nếu như ngươi có thể chấp chưởng nhân loại”.
Ben đưa Franz vào bên trong đền, kiến trúc bên trong cũng đa phần là bằng đá giống như bên ngoài, từ hoa văn cho đến các đường nét trang trí đều toát lên một vẻ trang nhã, cổ kính, không hề cầu kì mà lại tinh xảo, đẹp đẽ, vừa thoáng nhìn qua Franz cũng đã đoán chừng ngôi đền này có lịch sử ít nhất cũng vài trăm năm tuổi.
Ở chính giữa điện là một bức tượng hoàng kim cao hơn ba mươi mét có hình dạng như một con chó, nhưng trên thân nó lại phủ đầy lân giáp, tứ chi chắc khỏe với móng vuốt sắc lẹm, đôi mắt tỏa ra uy nghiêm vô hạn sống động, cả bức tượng cứ như một thực thể vậy, càng kinh ngạc hơn là Franz phát hiện ra từ bức tượng này làm hắn có áp lực. Rất mạnh, đúng như vậy. Hai bên điện cũng là chín bức tượng nhỏ hơn cao chỉ khoảng hơn hai mươi mét là hình tượng của chín loai ma thú đỉnh cấp, nếu Franz đoán không nhầm thì đây chính là chín huyết thống cao nhất trong xã hội ma thú, cũng chính là chín thú Đế hiện tại. Chín bức tượng chia làm hai bên cùng quỳ phục xuống hướng về phía bức tượng to lớn giữa phòng như đang triều bái vậy.
“Vào đi người thanh niên”.
Bên sâu trong bỗng phát ra tiếng nói giống như khi trước, chỉ là không còn uy áp mà có một chút thưởng thức và hiếu kỳ. Theo tiếng nói đó, cánh cửa kim loại sau cùng phát ra vài tiếng ken két tự động mở ra. Khi Franz bước vào chỉ thấy phía trên cùng là một chiếc long sàng nhưng điều hắn chú ý đầu tiên đó là bức tranh trên tường. Một lão nhân, hai thanh niên, một thiếu nữ và một chú chó như bức tượng hoàng kim phía ngoài. Đó rõ ràng là Sáng chế thần và những người bạn… khụ, à không là Sáng chế thần và những đồ đệ. Trong phòng có bốn người lần lượt là một thiếu phụ tinh linh, một lão Ải nhân, và hai trung niên.
Franz từng đọc trong sách cổ trong những năm trước chúng thần đại chiến chủng tộc trên Tử Lam tinh cầu rất nhiều, có đến hàng trăm chủng tộc, nhưng sau cuộc chiến chỉ còn lại Ải nhân, tinh linh và Long tộc còn ở lại với loài người chống chọi lại với ma tộc từ phía Evil đại lục, nhưng không hiểu sao chỉ vài ngàn năm sau hai chủng người lùn và tinh linh bỗng nhiên tiêu thất, Long tộc cũng trở nên cực kỳ khó gặp. Nhưng không ngờ hôm nay hai tộc Ải nhân và tinh linh lại xuất hiện ở đây.
“Thanh niên nhân, ngươi rất tốt, không hổ danh là người được Thần chọn”.
Một trung niên nhân mỉm cười nhìn Franz nói. Nếu hắn đoán không nhầm thì đây chính là thú Đế, bởi vì khí tức trên người hắn có phần tương tự với Ben. Quả nhiên trung niên nhân nói tiếp.
“Ta tự giới thiệu đi, ta là thú Đế, người có thể gọi ta là Benzetie. Hai vị kia là đại trưởng lão của hai tộc tinh linh và Ải nhân, còn vị này truyền thuyết của nhân loại các ngươi, long kỵ sĩ Gale”.
Franz giật mình nhìn vị trung niên kia, truyền thuyết của Lion đại lục, ngàn năm truyền kỳ một vị long kỵ sĩ, chỉ mới hai mươi tuổi đã đột phá Thánh giai, ba mươi tuổi trở thành đấu Thánh đỉnh phong, được Long tộc tán thành cưỡi trên người Hắc long cửu cấp, một mình cản ngàn vạn đại quân ma tộc cứu lấy nhân loại chúng sinh. Nhưng cũng kể từ trận chiến đó không ai còn thấy Gale nữa, có người nói hắn đã bị thương và chết tại đâu đó, cũng có người nói Gale đã đạt đến cảnh giới đấu Thần chu du thiên hạ,… hàng loạt giai thoại về hắn được tạo ra ca tụng trở thành một bài văn mẫu trong sách giáo khoa, là hình tượng của một vị kỵ sĩ chân chính bảo vệ cả chủng tộc.
“Kính chào thú Đế, hai vị trưởng lão, Long kỵ sĩ đại nhân”.
Franz khom người chào bốn vị trưởng giả trong phòng, dù sao xét tuổi tác thì bọn họ cao hơn hắn nhiều lắm. Không kể Long kỵ sĩ Gale đã gần ngàn năm tuổi, thú Đế thì càng không cần nói, hai tộc Ải nhân và tinh linh lại càng nổi tiếng là tuổi thọ dài, hắn không thể so được. Quan trọng là trong đây lực lượng hắn kém nhất.
“Không cần giữ lễ như vậy, dù sao ngươi cũng là Thánh kỵ sĩ, xét về địa vị đã ngang hàng với ta”.
Gale long kỵ sẽ khẽ vẫy tay nói. Franz ngạc nhiên một trận, hắn biết Thánh kỵ sĩ có địa vị rất cao trong giáo đình nhưng không ngờ lại có thể so sánh được với Long kỵ sĩ. Nhìn biểu lộ của Franz Gale nói tiếp.
“Có lẽ ngươi không biết, Thần thánh giáo đình đó chính là di tích của Thần để lại. Mỗi người trong Thánh kỵ sĩ đoàn đều có mang một tia ý thức của Thần, vì Thần mà chiến đấu. Năm đó đánh bại ngàn vạn đại quân ma tộc cũng không phải chỉ có mình ta mà còn có một vị Thánh kỵ sĩ nữa, đó là… Nostradamus”.
“Nostradamus ? Giáo hoàng tiền nhiệm”.
Franz kinh hãi hô, Gale gật đầu.
“Ân, đúng là hắn, năm đó thực lực của hắn cũng không kém ta, nếu không phải hắn liều mạng điều tra thiên cơ thì có lẽ giờ hắn vẫn còn sống đi”.
Qua một hồi trao đổi, Franz mới rõ ràng hơn một chút về các chủng tộc ở đại lục. Sau chúng Thần chi chiến các tộc đều bị thiệt hại rất nặng nề, sau đó lại trải qua hai lần ma tộc xâm lấn chỉ còn ba tộc như trên và nhân loại còn có thể chiến đấu. Cho đến trước lần thứ ba ma tộc xâm lấn, nhân loại bị ảnh hưởng bởi ý niệm của Zenki trở nên tham lam, tàn bạo muốn thống trị cả đại lục liền đi chiếm đoạt tàn sát những tộc khác. Ải nhân và Tinh linh quyết định rời đi, lui vào ma thú sơn mạch chung sống với ma thú tộc, Long tộc cũng dần dần chán ghét nhân loại cũng ẩn cư long đảo, kể từ đó nhân loại độc chiếm lượng lớn thổ địa nhưng một mình họ cũng phải chống chọi lại với ma tộc nên mỗi lần hạo kiếp buông xuống nhân loại liền thiệt hại rất nặng nề, rất may là thiên phú của nhân loại là học tập và sinh sản rất tốt nên họ đứng vững cho đến bây giờ, đến các tộc còn lại cũng phải thừa nhận nhân loại là chủng tộc có khả năng thích nghi rất mạnh.
“Ngươi muốn cùng chúng ta liên minh nhưng đáng tiếc nhân loại làm chúng ta không thể tin tưởng”.
Tinh linh trưởng lão nhẹ nhàng nói. Tinh linh là một chủng tộc yêu hòa bình và tự nhiên, họ là những ma cung thủ trời sinh là thần xạ thủ, dù thiên phú loài người có cao đến bao nhiêu về khả năng bắn cung vẫn không thể so sánh được với tinh linh. Hơn nữa những mũi tên của tinh linh bắn ra đều có ẩn chứa ma pháp lực gia trì, nên uy lực không thể xem thường. Ải nhân lại là những chiến sĩ trời sinh, không ai cao quá một mét năm, Ải nhân chiến sĩ thường dùng đại phủ hai tay búa chiến đấu thị huyết, sức mạnh vô biên, họ chỉ yêu thích hai thứ là rượu và rèn sắt, những tác phẩm từ Ải nhân trên đại lục luôn được chào đón với giá cả rất cao.
Ải nhân trưởng lão trầm ngâm một chút nói.
“Nếu muốn kết minh cũng có thể nếu như…”
Mọi người đều nhìn Ải nhân trưởng lão tò mò, hắn lại nhìn Franz nói tiếp.
“Nếu như ngươi có thể chấp chưởng nhân loại”.