Jolie kêu người hầu mời quản gia tới, phân phó xong sau đó dẫn theo Mười Một đi lên lầu hai.
Jolie đi tới trước cửa phòng Katy, quay đầu nói:
- Ở đây chờ ta một chút.
Mười Một nhẹ gật đầu.
Jolie tiến vào trong phòng, chỉ chốc lát sau từ bên trong truyền ra tiếng hoan hô của Katy.
Mười Một tựa người vào vách tường, cúi đầu không biết nghĩ đến cái gì. Một hồi sau, "Ken két" một tiếng, cửa phòng đã mở ra, Jolie thuận tay đóng cửa phòng lại,rồi mỉm cười với Mười Một nói:
- Chờ thêm một chút nữa.
Nói xong, Jolie lại đi vào phòng mình.
Mười Một yên lặng đứng đợi trên hành lang, rất nhanh hai mươi phút đã trôi qua.
"Cót két" cửa phòng Jolie truyền ra một thanh âm, Mười Một nghiêng đầu nhìn lại, chỉ thấy Jolie đã thay quần áo xong, từ bên trong đi ra. Jolie trang điểm rất nhẹ, một cặp lông mi cao uốn cong lên, dưới lông mi là một một đôi mắt màu xanh nước biển, mái tóc mượt mà phủ lên đôi vai, sau đó là một bộ trang phục hoa lệ, lộ ra vẻ quyến rũ của một phụ nữ thành thục.
Jolie cười cười với Mười Một, đi tới cửa phòng Katy gõ vài tiếng rồi kêu lên:
- Katy, xong hết chưa con?
- Xong rồi, xong rồi!
Cửa phòng mở ra, mặc chiếc áo len phối hợp với quần ngắn màu đen là một vẻ mặt hưng phấn. Nếu nói Jolie là một phụ nữ có vị thành thục thì Katy lại làm cho người ta cảm thấy một loại cảm giác rất thanh thuần, nhận biết một loại cảm giác mới.
Mười Một đang âm thầm lau một mồ hôi lạnh, trước kia đi học tại huấn luyện doanh thì đã nghe nói mỹ nhân yêu cái đẹp là thiên tính, khi đó Mười Một còn không cho là đúng, bây giờ cuối cùng lĩnh hội sâu sắc rồi. Jolie cần hóa trang thì lý mà nói thì có thể hiểu được nhưng Katy chỉ có thay bộ quần áo mà lại mất hơn hai mươi phút. Ai phụ nữ! Mười Một trong lòng không khỏi thầm than một tiếng
Jolie đi tới bên cạnh Mười Một nói:
- Mười Một, cùng chúng ta đi ra ngoài một lát.
- Vâng.
"Hắn?" Katy chỉ vào Mười Một nói:
- Mẹ, hắn….
- Katy!
Jolie trừng mắt nàng một cái.
Katy chu mỏ không nói gì nữa, nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ giận hờn.
Jolie thở dài nói:
- Con yên tâm đi, ngoài trừ Mười Một ra còn có những người khác đi theo mà.
Katy liếc mắt nhìn Mười Một, kéo cánh tay Jolie đi qua trước mặt Mười Một. Lúc đi qua bên người hắn, Jolie xoay đầu lại từ trong ánh mắt lộ ra một tia áy náy.
Mười Một mặt không chút thay đổi đi theo sau hai người xuống lầu, nói thật, trong nhà này ngoài trừ Jolie hắn đều không có thiện cảm với những người khác. Nhưng là thiện cảm ra thiện cảm. Công việc ra công việc, nếu tổ chức an bài thực hiện cái nhiệm vụ này thì hắn phải tận tâm hết sức mà làm, nếu không cấp trên sẽ trừng phạt rất nghiêm khắc.
Jolie cùng Katy mới vừa đi xuống bậc thang, quản gia liền chạy tới khom lưng cười nói:
- Phu nhân, tiểu thư.
Jolie hỏi:
- Xe cộ đã chuẩn bị xong xuôi hết chưa?
- Đã chuẩn bị xong xuôi hết rồi, còn có tám vệ sĩ đi theo phu nhân và tiểu thư.
"Tốt lắm." Jolie gật đầu nói:
- Ngươi đi làm việc đi, ta cùng Katy ra ngoài một chuyến.
"Vâng!" quản gia cúc cung nói:
- Nhưng là lão gia đã phân phó, phu nhân và tiểu thư không thể đi quá xa.
- Ta biết rồi.
Jolie phất tay cho quản gia lui ra, dẫn theo Katy đi ra ngoài biệt thự.
Đi ra cửa chính biệt thự, bên ngoài đã có ba chiếc xe và tám vệ sĩ toàn thân mặc đồ đen đứng đó. Trong đó có một vệ sĩ mở cánh cửa xe, Jolie cùng Katy trực tiếp bước vào trong chiếc xe kia.
Ngay lúc này Mười Một đột nhiên nhận thấy một hơi thở nguy hiểm. theo ý thức hắn muốn lui về phía sau, nhưng không biết tại sao, đột nhiên trong đầu lại hiện ra khuôn mặt hòa ái dễ gần của Jolie, liên tiếp những ý niệm trong đầu như ánh đèn flash phát ra, Mười Một lập tức chạy tới phía Jolie và Katy.
"Đoàng" Cùng lúc đó một tiếng súng lanh lảnh vang lên
Lúc này Mười Một đã đẩy Jolie và Katy ngã xuống, nhưng vởi vì trong huấn luyện doanh không có thói quen này cho nên hành động vẫn chậm nửa nhịp. Mặc dù kịp thời cứu được Jolie và Katy nhưng viên đạn này đã xuyên qua vai trái hắn, một chùm máu tươi phun ra ngoài
"Ai nha!" Bởi vì theo quán tính Mười Một đẩy Katy về phía trước đập đầu vào cửa xe, đau đến nhe răng liệt miệng. Lúc này nàng cũng không có tâm trí nào đi so đo nữa, nàng hiển nhiên nghe thấy tiếng súng vang lên, khi đập vào cửa xe sau lập tức ôm đầu cúi ngổi xổm bên cạnh Jolie. Nhìn vẻ mặt của nàng thì biết cú va chạm vừa rồi tựa hộ cũng không nhẹ.
Lúc này đám người vệ sĩ mới bắt đầu phản ứng. Lập tức móc ra súng, bắn về hướng tiếng súng kia.
Nhất thời, sự yên lặng của biệt thự bị tiếng súng dày đặc phá tan.
Jolie tựa hồ cũng bị tiếng súng kia làm sợ hãi, lúc này ôm Katy, sắc mặt có chút trắng bệch. Chờ tiếng súng của vệ sĩ vang lên thì nàng mới khôi phục tinh thần lại, rất nhanh liếc mắt nhìn Mười Một. Nhìn thấy vai trái của Mười Một không ngừng chảy máu tươi, Jolie vội vàng hỏi:
- Mười Một, cậu không sao chớ?
Mười Một lắc đầu, con mắt nhìn cánh tay trái bị bắn thủng, trong đầu lại không ngừng tính toán số liệu. Chỉ dùng một giây, hắn đã tính toán ra tư liệu về vũ khí trong tay hung thủ. Cự li bắn của đối phương khoảng chừng từ một ngàn tám mươi mét tới một ngàn một trăm năm mươi mét. Nói cách khác là ở ngoài biệt thự nổ súng. Vũ khí là loại súng ngắm Wilk hạng nặng do Ba Lan chế tạo cách đây bốn năm, súng dài 1350 mm, nòng súng 880 mm, trọng lượng lúc không đạn là 16,1 kg, tốc độ đạn là 890 m/s, tầm bắn hiệu quả là 1890 mét, hộp đạn chứa được bảy viên.
Kết luận cuối cùng, Mười Một hít một ngụm lãnh khí, loại súng ngắm hạng nặng này nếu phối hợp với đạn xuyên thấu, ngay cả xe chống đạn cũng có thể bắn thủng. Nói cách khác, bọn họ trốn ở phía sau xe cũng không an toàn, chỉ cần đối phương có thể tới gần thêm một chút nũa, viên đạn tùy thời đều có thể bắn xuyên qua chiếc xe. Bạn đang đọc chuyện tại
Mười Một ngẩng đầu liếc mắt nhìn súng trong tay bọn bảo tiêu, phát hiện đều là súng lục loại 92, đầu đạn 9mm, hộp đạn 15 viên, tầm bắn chỉ có 50 mét. Phải biết rằng, đối phương chính là ở ngoài ngàn mét, năm mươi mét có thể bắn trúng cái gì?
Lúc này, một tiếng súng khác với những tiếng súng đang nổ vang lên, trốn ở phía sau xe lộ ra một đầu vệ sĩ kêu lên một tiếng rồi ngã lăn trên mặt đất, trên trán xuất hiện một lỗ máu còn đang bốc ra làn khói nhẹ.
Theo sau phát súng thứ hai, thứ ba,… sau mỗi phát súng là một vệ sĩ ngã xuống. Không lâu lắm, tám gã vệ sĩ vây quanh chiếc xe và bảy tên vệ sĩ phía sau nghe tiếng súng chạy lên thì giờ chỉ còn có ba tên.
Nhìn bọn người vệ sĩ từng người nằm xuống, Katy cảm thấy vô cùng sợ hãi, cả người run rẩy nói:
- Mẹ, con rất sợ.
Jolie ôm chặt Katy, sắc mặt nàng cũng trắng bệch, ánh mắt cầu cứu về phía Mười Một.
Mười Một nhìn về vị trí của cửa biệt thự, tính toán một hồi, lúc này bọn họ cách biệt thự khoảng mười mét, nếu toàn lực chạy tới có thể tiến vào bên trong biệt thự. Nhưng là đối phương sẽ tùy ý để cho bọn họ chạy vào sao?
Ba gã vệ sĩ còn lại không ngừng thay đạn nổ súng, mặc dù biết súng trong tay không tạo được uy hiếp gì cho đối phương, nhưng bọn họ vẫn kiên trì không bỏ. Đây là sự bi ai của vệ sĩ, bản thân có thể chết, nhưng trước khi mình chết thì chủ nhân tuyệt đối không thể chết được, nếu không cả đời hắn đừng nghĩ làm công việc này nữa. Nếu thế lực của chủ nhân đủ lớn, cả đời hắn có thể bị thân nhân của chủ nhân đuổi giết.
Lúc này Mười Một thập phần tỉnh táo đang tìm tòi mọi nơi, hy vọng có thể tìm được vật gì có thể trợ giúp Jolie và Katy chạy vào trong biệt thự. Ngay lúc ánh mắt chợt lướt hông của một vệ sĩ nằm ở phụ cận, con mắt bỗng dưng sáng ngời.