Ở ngôi biệt thự lân cận, cấu trúc xây dựng đồng dạng với căn biệt thực mà nhóm ba người Mười Một đang ở, bởi vì Hầu Tử và Lãnh Dạ lần trước rời đi không có khóa cửa lại nên bay giờ ba người vào rất dễ dàng.
Trước khi mở cửa, Lãnh Dạ kiểm tra cánh cửa một chút. Lúc nãy, khi hắn cùng Hầu Tử rời đi, lúc đóng cửa hắn đã để lại trên khóa cửa một sợi tóc, bây giờ sợi tóc vẫn còn ở đó, cho thấy từ lúc đó đên giờ không có ai mở cánh cửa này.
Ngay khi cửa vừa mở ra, Mười Một hơi nhíu mày, một loại cảm giác kỳ lạ không thể diễn tả bằng lời bỗng nhiên trỗi lên trong lòng hắn. Dù sao thì bố cục bên trong căn phòng làm cho hắn cảm thầy rất trầm muộn.
Từ cửa chính đi vào là phòng khách được tranh trí theo phong cách tây phương, tường sơn trắng như tuyết. Mặt trước là một cây cột đá, phía trên có hình một lão giả đeo mặt nạ quái thú, phía bên phải, trên vách tường là một bức họa, kỳ quái là bức họa này vẽ một quái thú có gương mặt rất dữ tợn, như là quỷ dạ xoa trong truyền thuyết.
Đối diện với ghế sô pha là một một ti-vi màn hình phẳng ở trên bức tường bên trái, ti-vi đang bật, là một chương trình opera nhàm chán.
Còn lại thì không có gì đánh chú ý, lúc này có một nam hai nữ ba cổ thi thể nằm ngổn ngan trong phòng khách. Nam khoảng bốn mươi tuổi, mặc một bộ đồ ngủ nằm ở trên ghế sô pha, tay phải ôm lấy ngực, hai mắt mở lớn, mặt đã chuyển sang màu xanh mật, có vẻ rất ghê sợ. Khóe miệng của hắn đúng như Lãnh Dạ miêu tả, lộ ra một dòng chất lỏng màu vàng. Mười Một chỉ nhìn thoáng qua là có thể kết luận hắn bị lên cơn đau tim đột ngột mà chết, bất quá trước khi chết có lẽ nhìn thấy điều gì đó rất đáng sợ, nếu không sẽ không có vẻ mặt như vậy.
Hai thi thể nữ nhân đều nằm trên mặt đất, một người khoảng chừng trên dưới hai mươi tuổi, trạng thái tử vong giống như nam nhân. Hai tay ôm ngực, vẻ mặt cũng không khác biệt gì nhiều, hai mắt vô thần mở lớn, dường như cũng thấy điều gì đó rất kinh khủng.
Người còn lại khoảng ba mươi tuổi, trạng thái tử vong có hơi kỳ dị, cô ta dùng hai tay xiết chặt lấy cổ mình. Trông giống như là tự xiết cổ cho đến chết. Mười Một đã thấy qua vô số tử trạng, nhưng mà chết một cách kỳ dị như thế này thì quả thật là chưa thấy qua bao giờ.
Mười Một cũng không có vội vả xem xét các phòng khác, quan sát kỹ mặt đất. Dân Tiểu Trùng quốc có thói quen cởi giầy ra trước khi vào nhà, nên trên mặt đất rấ khó phát hiện ra được dấu chân.
Mà cửa bên kia, có mấy đôi giày được xếp rất ngăn nắp. Sau khi một hồi quan sát nhưng không phát hiện được gì, Mười Một mới bắt đầu kiểm tra ba cổ thi thể. Ba người này cõ lẽ vừa mới chết không lâu, như kỳ dị là cơ thể bọn họ lại bắt đầu cứng nhắc, thoạt nhìn thì có lẽ đã chết một khoảng thời gian rồi.
Mười Một quan sát một hồi rồi mới đúng lên hỏi:
Còn một cổ thi thể nữa ở đâu?
Lãnh Dạ chỉ tay lên tầng trên nói:
- Trên lầu.
Mười Một không hỏi nhiều, xoay người đi lên lầu. Lãnh Dạ cùng Hầu Tử cũng đi theo phía sau. Bọn họ không thể không thừa nhận Mười Một có phương pháp quan sát rất đặc biệt, tại "Ma Quỷ" huấn luyện doanh, thì hắn ở đặc công huấn luyện có thành tích rất ưu tú.
Mười Một một mặt cẩn thận quan sát tình huống xung quanh, một mặt đi theo hành lang hướng về phía cầu thang.
Ngay lúc này, một cái bóng màu trắng bay thoáng qua trước mắt hắn rồi biến mất vào một căn phòng ở cối hành lang. Mười Một không có suy nghĩ nhiều, lập tức phóng người tới, Lãnh Dạ và Hầu Tử cũng vội vàng đuổi theo. Ba người chạy tới gian phòng nọ thì phát hiện ra rằn cửa gian phòng đã mở sẵn một nửa. Mười Một đẩy cửa phòng ra, bên trong là một mảng tối đen. Lãnh Dạ nhìn thấy có một công tắc ở trên vách tường bên cạnh, tiến lên ấn công tắc thì trong phòng sáng hẳn lên, nguyên lai phòng này một cái kho, bên trong đồ được xếp rất bừa bộn, cái gì cũng có.
Lãnh Dạ nhẹ giọng hỏi:
- Phát hiện được cái gì à?
Mười Một lắc đầu hỏi lại:
- Vừa rồi các ngươi có nhìn thấy một bóng người chạy vào gian phòng này?
Lãnh Dạ và Hầu Tử nhìn nhau đồng thời lắc đầu. Hầu Tử hỏi lại:
- Lão Đại ngươi có bị hoa mắt không? Ta thật sự không có thấy cái gì cả.
- Thật sự không thấy gì?
Lãnh Dạ cười nhẹ nói:
- Ngươi không phải thấy quỷ đó chứ?
- Ta không tin có quỷ.
Mười Một đi vào trong phòng, quan sát rất cẩn thận, đáng tiếc là ngay cả một cái bóng quỷ cũng không thấy.
Thấy Mười Một chuyên chú như vậy Lãnh Dạ và Hầu Tử cũng rất nghi hoặc, bọn họ cũng biết Mười Một trước giờ không thích nói giỡn, chẵng lẽ vừa rồi hắn thấy được cái gì hay sao? Chính là gian phòng này bên trong hoàn toàn không có gì khả nghi, chẳng lẽ thật là...
Lãnh Dạ hỏi:
- Sở Nguyên, ngươi sẽ không thật sự thấy cái gì đó chứ?
Mười Một vừa gật đầu, lại lắc đầu nói:
- Thấy được nhưng không quá rõ ràng. Quên đi có thể thật sự là hoa mắt cũng nên chúng ta lên lầu xem xét xem.
Mười Một mang theo một phần nghi hoặc đi ra khỏi phòng chứa đồ, hắn tin rằng mình không có nhìn lầm, nhưng tại sao không có thấy cái gì khả nghi trong phòng? Mười Một không tin trên đời có quỷ, nếu không hắn giết nhiều người như vậy, sẽ gặp rất nhiều quỷ đi theo hắn báo thù rồi. Nhưng vừa nãy là cái gì? Cái bóng trắng, dài, chợt lóe lên rồi biến mất.
Ba người đi lên lầu hai, Lãnh Dạ đi trước dẫn đường cho Mười Một và Hầu Tử tiến vào gian phòng có xác của cô gái kia. Vừa mở cửa ra, Lãnh Dạ đột nhên hô "Di" một tiếng kì quái.
Mười Một hỏi:
- Làm sao vậy?
Lãnh Dạ không có trả lời mà hướng Hầu Tử hỏi:
- Hầu Tử, có đúng là có thay đổi không?
Hầu Tử cũng lộ ra thần sắc ngưng trọng gật đầu.
Lãnh Dạ lúc này mới hướng Mười Một giải thích:
- Lúc ta cùng với Hầu Tử đi ra thì thi thể nửa nằm nửa ngồi ở trên giường, sao bay giờ lại thành nằm?
- Thi thể bị người ta di chuyển?
Lãnh Dạ xoa xoa mày nói:
- Nhưng trong phòng không có ai khác a.
Mười Một bước vào trong phòng, nhìn xung quanh. Đây là một gian phòng ngủ của con gái, bày biện rất sạch sẽ. Ở trên bàn có một cái mày tính, vài quyển sách trên kệ, một tủ quần áo, và lúc nyà đang có một cổ thi thể nằm ở trên giường
Tường sơn màu hồng, tạo một cảm giác rất ấm áp. Rèm cửa cũng là màu hồng, Mười Một đi tới bên cửa sổ, kéo rèm ra, cửa sổ được khóa từ bên trong. Hắn quay lại bên giường, trên giường là thi thể một thiếu nữ ước chừng mười lăm, mười sáu tuổi, đang mặc một bộ đồ ngủ bằng lụa. Bên trong không có đồ lót, nhìn lướt qua có thể thấy là một thiếu nữ còn chưa hoàn toàn trưởng thành.Vẻ mặt của nàng có chút hoảng sợ, hai mắt cũng giống như những người khác mở rất lớn, hai tay nắm chặt thành quyển, nắm rất chặt. Mười Một rờ lên da thịt nàng, rất mềm mại, dàn hồi, không cứng nhắc như các cổ thi thể khác, chỉ có các đốt ngón tay rất khó di chuyển. Nhìn qua thì cô gái này cũng là bị dọa chết, tới cùng là cái gì có thể đồng thời dọa chết một nhà ba người, còn lại một người tự xiết cổ cho tới chết? Bọn Mười Một từ đầu đến cuối chỉ nghe có một tiếng kêu kinh sợ, có lẽ là của cô gái trẻ này. Nhưng mà tại sao ba người ở dưới nhà lại không có kêu la?
Mười Một xem xét thấy giường rất hỗn loạn, còn có chút hơi ấm. Hẳn là cô gái này đang ngủ, sau lại đứng lên.
Mười Một ngẩng đầu hỏi:
- Lúc các người tiến đến thì nàng thật là đang ngồi trên giường?
Lãnh Dạ và Hầu Tử đồng thời gật đầu.
Mười Một xoa xoa mày. Hắn rất ít khi có vẻ mặt như vậy, chỉ là lúc này sự việc thật sự quá quỷ dị. Đầu tiên là ở dưới lầu ba người chết, trong đó có một người tự xiết cổ mình cho đến chết. Chủ nhà cùng con gái lớn bị hù chết. Cùng lúc trong phòng khách ti vi vẫn đang mở, hẳn là chủ nhà cùng thê tử đang xem ti vi.
Cô con gái lớn trên người còn chút mùi thơm nhà nhạt, hẳn là vừa mới tắm xong. Nửa đêm canh ba tắm rửa cũng không có gì kỳ quái, kỳ quái là tại sao nàng không ở trên lầu tắm rửa lại chạy xuống lầu làm gì?
Hơn nữa cô con gái út có lẽ đang ngủ, nhưng tóc tai và quần áo đều rất hỗn loạn. Điều này có thể là do trong lúc ngủ thì bị người ta cưỡng bức mà thành ra thế, nhưng... Mười Một đã kiểm tra qua đồ ngủ của nàng, kiểm tra hạ thể, xác định là không có phát sinh quan hệ tình dục trước khi chết.
Lúc này Hẩu Tử nhìn qua bả vai của Mười Một, nhìn chằm chằm vào hạ thể của cô gái, nuốt nước miếng ừng ực.
Mười Một lườm hắn một cá, mặt lại nội khố cho cô gái. Hầu Tử mới lộ ra vẻ mặt thất vọng.
Lãnh Dạ vỗ vỗ vai Hầu Tử cười nói:
- Ngươi không phải muốn cưỡng gian xác chết đấy chứ?
Hầu Tử cười cười nói:
- Cưỡng gian thi thể là cái gì, trước kia tại huấn luyện doanh, bọn ta ngay cả thi thể chỉ còn lại có nửa người cũng đều đã cưỡng gian qua.
-....
Cơ mặt của Lãnh Dạ giật giật vài cái, lui ra sau vài bước, ra sức chùi sạch tay mới chạm vào người Hầu Tử.
Hầu Tử "Hắc hắc" cười hai tiếng, lộ ra vẻ mặt đắc ý.
Mười Một không quan tâm chuyện hai người, mặc dù hắn biết rõ Hầu Tử nói dối, bởi vì tại huấn luyện doanh thì ngay cả đồng bạn tùy lúc có thể đâm ngưoi một nhát, thế nào lại có người làm thành hội cùng nhau hành động.
Huống hồ, trên đảo "Ma Quỷ" các cổ thi thể đều lập tức được đem đi xử lý, làm sao có hể lưu lại nửa cổ thi thể cho bọn hắn cưỡng gian chứ. Bất quá, Mười Một cũng không có quan tâm lắm đến chuyện này, chuyện mà hắn quan tâm nhất lúc này là cái sự kiện quỷ dị ở trước mắt.
Thật sự quá mức quỷ dị. Trước không nói ba người dưới lầu, Mười Một lại thấy bóng trắng kỳ quái kia, điều này giải thích như thế nào đây? Còn cô gái này, nguyên là dựa vào đầu giường, bây giờ sao lại thành nằm ở trên giường? Có người di chuyển thi thể sao? Tại sao phải di chuyển cô ta đi chứ?
Chuyện này thật sự càng ngày càng thú vị a.
Mười Một hướng vào bộ đàm hỏi:
- Cuồng Triều, điều tra thế nào rồi?
- Chờ một chút, thân phận chủ nhà này có chút vấn đề, thuộc về cơ mật của Tiểu Trùng quốc, cho ta thêm một chút thời gian.
Mười Một hướng về phía Lãnh Dạ và Hầu Tử nói:
- Lãnh Dạ, thông tri cho cấp trên, sáng sớm mai chúng ta đổi chỗ ngay, nơi này không thể tiếp tục ở lại được nữa.
Dừng một chút, Mười Một lại bổ sung thêm một câu:
- Nhớ kỹ, bảo hắn phái người tới đây ở, gian nhà kia không thể tự dưng không có ai ở, nếu không người Tiểu Trùng quốc sớm muộn gì cũng tìm được chúng ta.
Lãnh Dạ gật đầu nói:
- Được.
Mười Một rời khỏi phòng, lại kiểm tra qua các phòng khác. Hầu Tử nhìn lại cơ thể cô gái trẻ, nuốt nước bọt lia lịa, Lãnh Dạ làm ra vẻ buồn nôn đẩy hắn nói:
- Đi thôi, nhĩ ác bất ác tâm. Nếu cần quá thì nói, ngày mai ta kiếm cho mấy cô em mười tám tuổi cho người chơi đùa thoải mái.
- Thật à?
Hầu Tử lập tức lấy lại tinh thần nói:
- Người nói đó nha? Không được nuốt lời đâu đấy.
Lãnh Dạ không muốn cùng hắn dây dưa, trực tiếp kéo Hầu Tử đi ra khỏi phòng.
Mười Một đi tới phòng ngủ của chủ nhà, nơi này có một chiếc giường đôi, trên tường có treo một bức ảnh cưới nhìn qua có thể thấy giống như hai người dưới lầu. Gian phòng này bày biện rất đơn giản, nhưng điều làm Mười Một chú ý là đối diện với giường là một cái ti-vi.
Ti-vi phòng khách còn đang mở, cho thấy rõ rằng chủ nhà trước khi chết đang xem ti vi tại phòng khách, đáng ngờ là tại sao bọn họ phải xem ti-vi ở phòng khách trong khi trong phòng ngủ cũng có ti-vi kia chứ? Tại sao phải nhất định đến phòng khách xem? Truyện được copy tại
Mười Một mở Ti-vi, hình ảnh rất rõ ràng, thay đổi nhiều kênh khác nhau cũng thấy rất bình thường. Nếu Ti-vi này không bị hư thì tại sao bọn họ phải mặc đồ ngủ chạy xuống phòng khách xem ti-vi?
Mười Một kiểm tra kỹ gian phòng, trên giường được sắp xếp rất gọn gàng, rõ ràng hai vợ chồng chủ nhà còn chưa có đi ngủ, ít nhất là họ vẫn chưa có lên giường mà trực tiếp đi xuống phòng khách dưới lầu. Cửa sổ cũng được khóa từ bên trong, tất cả mọi thứ đều rất bình thường, không có chút dị thường nào.
Sau một hồi xem xét, Mười Một lại đến vách cách phòng bên cạnh phòng của cô gái, gian phòng này không giống gian phòng này không giống gian phòng của cô gái kia. Nếu gian phòng kia tạo cho người ta một cảm giác ngăn nắp, ấm áp, thì gian phòng này lại rất là bừa bộn, trên tường dán rất nhiều poster Nam diễn viên điện ảnh, trong đó có nhiều tấm còn có dấu son môi rất rõ ràng. Nhìn sơ qua các dụng cụ trang điểm ở trên bàn có thể thấy rằng nữ nhân này rất coi trọng vẻ bề ngoài. Trong phòng đồ đạc bừa bộn đã đành, trên giường còn có vài món nội y nữ nhân cho thấy nàng chưa tắm rửa sạch sẽ thì đã vội vàng đi xuống. Trên bàn bày bừa bãi các tấm ảnh của cô gái, chỉ là tấm nào cũng trang điểm quá đậm, làm mất đi sự thuần chân vốn có, trong đó còn có nhiều tấm ăn mặc rất sexy.
Mười Một tìm tòi một hồi vẫn không có thấy được điều gì quan trọng mới đi tiếp đến một gian phòng dành cho khách. Sau khi đi qua hết tất cả các phòng trên lầu hai vẫn không có phát hiện được điều gì.
Tại sao tử trạng của bọn họ lại quỷ dị như vậy? Tại sao thỉ thể của cô con gái út lại bị di chuyển? Mười Một lại còn nhìn thấy bóng trắng kỳ lạ nọ, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?
Mang theo những nghi vấn này, Mười Một quay trở lại phòng cô con gái út. Nhưng khi hắn đẩy cửa đi vào thì đột nhiên ngây dại.
Bởi vì thi thể cô gái vốn là nắm ở trên giường bây giờ lại thành tựa người vào đầu giường.