Long Hải Du cười nói: "Thế nhưng theo những tin tức vừa nhận được, ta cảm thấy bọn họ rất khó giết được Sở Nguyên."
Long Hà nói: "Vì thế bọn họ mới cầu viện chúng ta."
Liên quân hai nhà Vương, Dương trên đường đến khu phố cổ bị tập kích, tổn thất vô cùng nghiêm trọng. Gặp tình huống bất đắc dĩ như vậy, đồng thời cũng để thêm phần chắc chắn, hai nhà mới hợp sức ra một cái giá vô cùng hấp dẫn để nhờ Long gia giúp đỡ. Đây cũng chính là nguyên nhân mà Long gia mở cuộc hội nghị này, vấn đề thảo luận chỉ có một: tham chiến hay không tham chiến?
Tham chiến, đồng nghĩa với việc tuyên bố ba đại gia tộc liên thủ săn đuổi Mười Một, một khi đã làm liền không thể quay đầu. Không tham chiến, tức là bỏ qua ích lợi lớn, đồng thời có khả năng đắc tội với hai thế lực lớn không kém gì Long gia là Vương gia và Dương gia. Đối mặt với tình thế như vậy, kẻ ngu ngốc cũng biết nên làm thế nào, nhưng bỗng nhiên Long Hải Du lại tự nhiên nhảy ra phá đám, quả thật đã làm cho đám Long Hà rất tức giận. Nhưng Long Hải Du vốn là người trong phái của tộc trưởng, đánh chó cũng phải ngó mặt chủ, vì thế Long Hà cũng đành nén giận tranh luận với hắn.
Lúc này, tộc trưởng Long tộc liếc mắt nhìn một vị trưởng lão một cách kín đáo, vị này trưởng lão này hiểu ý, nhắc lại vấn đề khi nãy, mở miệng hỏi: "Vậy ngươi nói xem, nếu như chúng ta giúp hai nhà Vương, Dương thì sẽ có hậu quả gì?"
Long Hải Du hỏi: "Các vị có nghĩ đến chỗ dựa của Sở Nguyên?"
Long Thương khịt mũi nói: "Hắn thì có thể có chỗ dựa gì? Chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt."
Long Hải Du lắc đầu nói: "Thương trưởng lão nghĩ như vậy là sai rồi. Trong chúng ta ai cũng biết hiện giờ Sở Nguyên đang là thành viên của Long Hồn, việc đó thể hiện điều gì?"
Cùng Long luân có cùng ý tưởng đen tối một vị khác trưởng lão Long Giao Long nói ra: "Không phải hắn đã trở mặt với Long Hồn sao?"
Long Hải Du dang tay cười nói: "Thật sao? Đó cũng chỉ là lời đồn truyền đến từ Vương gia, liệu có được mấy phần là sự thực, các vị biết không?"
Mọi người lại nhìn nhau, xì xào thảo luận.
"Các vị." Long Hải Du cất cao giọng, thu hút sự chú ý của mọi người, nói: "Chúng ta tạm bỏ qua chuyện của Sở Nguyên và Long Hồn, các vị có biết quan hệ của Sở Nguyên và Âu Dương Bác không?"
"Cái gì? Ai? Âu Dương Bác? Không phải là thượng tướng Âu Dương đấy chứ?"
"Hắn thì có quan hệ gì với Âu Dương Bác?"
"Hải Du, ngươi nói rõ mọi việc xem nào..."
Mọi người lập tức xôn xao, nếu quả thật liên quan đến Âu Dương Bác thì to chuyện rồi.
Người nắm giữ quân đội ở kinh thành, khắp kinh thành, có ai dám không nể mặt hắn? Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
Tộc trưởng Long gia vỗ mặt bàn, ổn định tình hình đang lộn xộn, hất cằm về phía Long Hải Du, nói: "Hải Du, ngươi biết Sở Nguyên có quan hệ gì với Âu Dương Bác?"
Long Hải Du hơi cúi người, cung kính nói: "Tộc trưởng và các vị trưởng lão chắc vẫn còn chưa biết, Sở Nguyên rất có thể là người yêu của Âu Dương Nguyệt Nhi, con gái lớn của Âu Dương Bác."
"Không thể nào!" Long Thương là kẻ thốt lên đầu tiên.
Không khí lại trở nên xôn xao, mọi người bàn tán ồn ào.
"Yên lặng!" Tộc trưởng Long gia quát khẽ một tiếng, chờ thanh âm bàn tán nhỏ đi mới hỏi tiếp: "Hải Du, sao ngươi biết được chuyện này?"
Long Hải Du nhìn quanh một vòng, cười nói:'' Việc này chính miệng con trai của Âu Dương Bác, Âu Dương Lâm nói ra."
"Xoạt!" Các vị trưởng lão rốt cục đứng ngồi không yên, nếu như những lời Long Hải Du nói là thật, vậy thì bọn họ cần phải cân nhắc lại chuyện này. Đắc tội Âu Dương Bác chính là tự sát. Một câu nói của người ta có thể khiến cho gia tộc ngươi bị đè ép không ngóc đầu lên nổi, không có cách nào, ai bảo trong tay hắn nắm giữ toàn bộ binh lực ở kinh thành. Ngay cả chủ tịch nước khi gặp hắn cũng phải khách khí gọi một tiếng Âu Dương tướng quân. Hơn nữa, người ngoài có thể không biết nhưng những người đang ngồi ở đây đều biết rõ, khi trước Mười Một có thể thuận lợi đối phó với Trần gia cũng là nhờ Âu Dương Bác. Không những thế, chính Âu Dương Bác phái người tiêu diệt toàn bộ dư đảng của Trần gia, đó căn bản chỉ là một trận giết chóc. Thế lực còn sót lại của Trần gia đã bị Âu Dương Bác nhổ tận gốc chỉ sau một đêm. Bởi vậy có thể thấy, Âu Dương Bác người này không hành động thì thôi, một khi hành động sẽ ra tay rất tàn độc.
Long Hà và mấy vị trưởng lão thuộc phe hắn nhỏ giọng bàn luận một chút, sau đó cao giọng hỏi: "Hải Du, vậy ngươi có biết ý của Âu Dương Bác thế nào không?"
Long Hải Du biết hắn đang hỏi cái nhìn của Âu Dương Bác đối với việc của Mười Một và Âu Dương Nguyệt Nhi, lập tức nói: "Ta cũng không rõ, nhưng theo lời Âu Dương Lâm, Âu Dương Bác cũng không phản đối quan hệ của Sở Nguyên và Âu Dương Nguyệt. Hơn nữa theo ý hắn, Âu Dương Bác dường như rất coi trọng Sở Nguyên."
Sắc mặt Long Hà có chút khó nhìn.
Nhìn vẻ mặt của những trưởng lão này, Long Hải Du nhếch miệng cười. Thực ra việc Mười Một có quan hệ rất thân thiết với Âu Dương Nguyệt Nhi cũng không phải là bí mật, chỉ cần muốn là có thể điều tra được. Có điều sau sự việc của Trần gia Long gia cũng không có quan hệ gì với Mười Một cho nên cũng không mấy chú ý đến hắn."Việc không liên quan đến mình cứ để mặc" luôn là phương châm hành động của ba đạo gia tộc. Tin tức về Mười Một mà bọn họ có đều là do hai nhà Vương, Dương cung cấp. Hai nhà Vương, Dương sao có thể cho bọn họ biết Mười Một có quan hệ thân thiết với Âu Dương Nguyệt Nhi? Vậy nên khi Long Hải Du công bố tin tức này ra, đối với các vị trưởng lão vẫn còn chưa biết gì không gì sấm nổ bên tai.
Thực ra việc này cũng không thể trách bọn họ, trong mắt bọn họ Mười Một không có tư cách đứng ngang hàng với mình. Dù là trước đây đã từng hợp tác để đối phó Trần gia nhưng chẳng qua đó là vì lợi ích, hơn nữa việc đó đều là do Long Hải Du lo liệu, vì thế sau đó hầu hết công lao đều thuộc về Long Hải Du. Chính vì thế, những người nãy cũng chẳng hơi sức đâu mà quan tâm tới một kẻ vô danh. Đến tận khi Dương gia tiết lộ tin tức Mười Một là người của Long Hồn mới có thể gây được chút chú ý cho Long gia.
Những lời trên là nói về đa số các trưởng lão, thực ra những người thuộc phe của tộc trưởng Long tộc và Long Hải Du luôn chú ý đến Mười Một. Năm đó, khi Mười Một hợp tác với Long gia để tiêu diệt Trần gia từng nhờ Long gia bảo vệ bốn người phụ nữ là Sở Phàm, Trương Hân Hân, Nguyễn Thanh Ngữ và Âu Dương Nguyệt Nhi. Nhưng lúc đó tộc trưởng Long tộc có ý đồ riêng nên giấu kín việc này, hắn phái thân tín của mình đi bảo vệ Âu Dương Nguyệt Nhi, những trưởng lão khác không hề hay biết. Biết được chuyện này trừ những người thân tín của tộc trưởng ra cũng chỉ có mình Long Hải Du. Vì thế đến bây giờ đám người Long Hà vẫn không biết Mười Một quen Âu Dương Nguyệt Nhi.
"Các vị trưởng lão.'' Long Hải Du cao giọng nói: "Cứ tạm bỏ qua không nói đến Long Hồn và Âu Dương Bác. Sở Nguyên là ai, tin rằng những người đang ngồi đây đều hiểu rõ. Việc của Trần gia năm đó chính là tấm gương cho chúng ta, Trần gia đối đầu với Sở Nguyên, kết quả cuối cùng như thế nào chắc mọi người đều rõ.''
Long Thương ngắt lời: "Việc của Trần gia là nhờ có chúng ta hỗ trợ, nếu chỉ có mình hắn thì hắn đã sớm chết.''
Long Hải Du mỉm cười, gật đầu nói: "Đúng vậy, không có chúng ta hỗ trợ, hắn không chống lại được Trần gia. Nhưng lúc trước tại sao Long gia chúng ta lại giúp hắn? Mọi người thử nghĩ xem? Vì sao Long gia chúng ta lại bị thuyết phục bởi một kẻ vô danh tiểu tốt, thậm chí giúp hắn bất chấp việc có thể gặp rủi ro?"
Các trưởng lão đều im lặng, trước khi Mười Một diệt Trần gia, bọn họ còn có thể châm chọc vài câu kiểu như "bởi vì ngươi khăng khăng muốn giúp hắn'',..... Nhưng sau khi Mười Một tiêu diệt Trần gia, Long gia đạt được lợi ích cực lớn, những người đang ngồi ở đây đều thu được lợi ích dù ít dù nhiều, vậy nên lúc này dù da mặt dày đến đâu cũng không dám nói những lời đó.
Long Hải Du tiếp tục nói: "Ta biết lúc trước khi Long gia muốn đối phó với Trần gia, rất nhiều trưởng lão kịch liệt phản đối. Nhưng kết quả thế nào? Trong lòng tất cả mọi người đều hiểu rõ. Hơn nữa lúc ấy chúng ta còn chưa có thể đoán trước được kết quả như thế nào nhưng vẫn giúp hắn, nguyên nhân chỉ có một."
Long Hải Du giơ một ngón tay lên, liếc mắt nhìn những người đang ngồi, nói: "Tên Sở Nguyên này không phải là kẻ tầm thường, hắn dùng mấy câu nói đã có thể thuyết phục được ta, thậm chí còn có thể thuyết phục được cả tộc trưởng tộc, bởi vậy có thể thấy được khả năng của người này. Mọi người có biết, lúc trước vì sao Âu Dương Bác lại đột nhiên nhúng tay?''
Long Giao hỏi: "Không lẽ cũng bởi hắn?.
Long Hải Du nói: "Âu Dương Bác ra tay có phải vì hắn hay không ta không biết, nhưng ta biết rõ lúc đó Sở Nguyên dựa vào quan hệ với Âu Dương Nguyệt Nhi đã bí mật gặp Âu Dương Bác. Sau khi bọn họ gặp nhau, Âu Dương Bác lập tức điều động quân đội ở khắp kinh thành. Điều này nói lên cái gì? Nó cho thấy Sở Nguyên có thể khiến cho Âu Dương Bác giúp hắn một lần, khẳng định có thể khiến cho Âu Dương Bác giúp hắn lần thứ hai, thứ ba. Mặt khác, nếu như chúng ta Long gia chúng ta nhận lời hai Vương, Dương đối phó với Sở Nguyên, các vị trưởng lão hãy thử suy xét đến hậu quả. Không nói đến việc có đắc tội với Âu Dương Bác hay không, chỉ riêng mấy thế lực khác sau lưng Sở Nguyên cũng đủ làm cho chúng ta lo lắng.''
Long Hà lên tiếng hỏi: "Hắn còn có đồng minh nào nữa?"
Long Hải Du cười nói: "Hà trưởng lão đừng quên hiện giờ ai đang giúp hắn?"
''Ai?" Long Hà nhíu mày, quả thật hắn không biết chuyện này."Người của Vận Mệnh.'' Long Hải Du nói: "Mặt khác, theo ta được biết, Sở Nguyên có quan hệ không tệ với Đại Quyển và Vu trưởng lão của Thanh bang. Nói không chừng bọn họ cũng sẽ nhúng tay."
Long Hà nói: "Đại Quyển và Thanh bang thì ta biết, nhưng Vận Mệnh là gì?"
Long Hải Du thoáng liếc nhìn tộc trưởng, thấy tộc trưởng đang nhìn hắn đầy hàm súc thì mới lên tiếng: "Vận Mệnh là một đoàn lính đánh thuê nước ngoài vô cùng nổi danh."
Long Giao khịt mũi nói: "Thì ra chỉ là một lũ lính đánh thuê."
"Thế nhưng..." Long Hải Du nhấn mạnh: "Thủ lĩnh của Vận Mệnh là một người mà các vị ngồi đây cũng vô cùng quen thuộc. Biệt danh của vị thủ lĩnh này là Vận Mệnh Mười Ba, mà tên của hắn là...''
Mọi người yên lặng nhìn hắn, Long Hải Du chậm rãi nói ra ba chữ: "Long, Trường, Sinh!"