Thiên Hải cười lạnh, nói: "Mặt mũi thật lớn, nhiều vị tổ trưởng, phó tổ trưởng đang ngồi đây chờ hắn, hắn lại dùng điện thoại tán phét."
"Ngươi..." Tửu Quỷ trừng mắt nhìn Thiên Hải, chợt nhận ra bây giờ không phải là lúc để cãi nhau với hắn, phất tay nói: "Giờ ta không muốn cãi nhau với ngươi, ngươi cũng đừng gây sự với ta. Nếu muốn cãi nhau thì chờ mọi việc xong xuôi ta cãi với ngươi."
Thiên Hải cười nhạt, thế nhưng lại không tranh cãi với hắn nữa. Nhưng phó tổ trưởng tổ võ học là Thiết Ưng lại lên tiếng: "Phó tổ trưởng Tửu Quỷ, không phải ta muốn can thiệp vào chuyện của Phượng tổ, có điều hình như lần này Băng hơi quá quẳ? Hắn nghĩ mình là ai? Chẳng lẽ hắn muốn năm vị tổ trưởng đích thân mời hắn đến đây?"
Thiết Ưng cố ý nhấn mạnh chữ "mời" này, người thông minh đều nhận ra ý mỉa mai của hắn. Nhưng không có ai nói đỡ cho Tửu Quỷ, tuy Long Hồn không giống những tổ chức bình thường, nhưng họ vẫn coi trọng quan hệ cấp trên cấp dưới. Một đám tổ trưởng, phó tổ trưởng chờ ở chỗ này, thế nhưng Mười Một lại chẳng coi vào đâu, nếu dễ dàng bỏ qua thì sau này sao họ có thể có uy tín trước mặt thuộc hạ. Huống hồ nếu việc này truyền ra, về sau người của Long Hồn đều học hắn tự tung tự tác như vậy thì phải làm thế nào? Nếu như thật sự có ngày Long Hồn biến thành như vậy thì nó cũng đã sắp sụp đổ rồi. Vì thế Mười Một làm như vậy khiến cho mọi người đều có chút khó chịu.
Tửu Quỷ lườm Thiết Ưng nhưng không phản bác. Hắn nhìn mọi người, nói: "Các vị, mọi người làm việc với nhau đã nhiều năm, lão Tửu Quỷ ta là hạng người gì các ngươi đều biết rõ. Mặc dù đôi khi ta hơi hồ đồ, nhưng sẽ không bao giờ lẫn lộn giữa công và tư. Lúc này Băng không thể đến đây cũng là có lý do, nể mặt chúng ta đã làm đồng sự nhiều năm, mong mọi người cho lão Tửu Quỷ ta chút mặt mũi. Bất kể các ngươi bất mãn thế nào, cũng làm ơn nghe hết lời hắn nói. Có thể chứ?"
Tửu Quỷ nói xong, khom mình xuống vái chào các vị tổ trưởng, phó tổ trưởng và Thiên Hành, nói: "Xin nhờ cậy."
"Tửu Quỷ..." Liệt Hỏa không khỏi nhíu mày. Trong những người ở đây hắn thân thiết với Tửu Qủy nhất, tuy đã quen nhau mấy chục năm, hắn đều chưa bao giờ thấy Tửu Quỷ khép nép cầu xin người khác. Lúc này, Liệt Hỏa mới biết Tửu Quỷ quả thật rất yêu thương Mười Một.
Tất cả mọi người, kể cả Thiên Hải không ngờ tới lão Tửu Quỷ sẽ làm vậy, nhất thời cả đám đều phải bất ngờ. Trong ấn tượng của bọn họ, lão Tửu Quỷ luôn luôn thích dạo chơi không bị trói buộc, chưa bao giờ thấy hắn nghiêm túc như hôm nay, càng đáng kinh ngạc là, quen biết nhau vài chục năm, đây là lần đầu tiên họ thấy hắn đi cầu người khác.
Trên màn hình, Thiên Hành khẽ thở dài, lên tiếng nói: "Băng, ngươi muốn giải thích gì không? Tửu Quỷ hết lòng quan tâm giúp đỡ ngươi, mong ngươi đừng làm cho hắn thất vọng."
Tiếng Mười Một vang lên từ điện thoại, nói: "Ta không gì để giải thích."
Phó tổ trưởng tổ võ học Thiết Ưng nhịn không được bật cười. Thiên Hải xoay người, trừng mắt nghiêm khắc nhìn hắn. Thiết Ưng hơi sửng sốt, lập tức hiểu được Thiên Hải đang rất nghiêm túc. Mặc dù hắn không hợp với lão Tửu Quỷ, nhưng là vừa Tửu Quỷ cúi đầu cầu xin làm cho Thiên Hải rất kính nể. Thiết Ưng lập tức ho nhẹ một tiếng, che giấu vẻ xấu hổ trên mặt.
Trên màn hình, Thiên Hành nhíu mày nói: "Ngươi thật sự không có gì để giải thích sao"
"Không có." Mười Một nói: "Chuyện lần này không phải tại ta, sao ta lại phải giải thích?"
"Hả?" Thiên Hành cười khẽ, nói: "Vậy ngươi nói cho ta biết, vì sao ngươi sẽ nghĩ mình không sai?"
"Ta làm hết thảy đều là do bị Dương gia, Vương gia, Từ Khiêm ép, hơn nữa người của Dương gia cũng không phải do ta giết. Nói cho cùng ta chính là người bị hại, vì cái gì các ngươi lại chỉ trích ta mà không chỉ trích bọn họ?"
Thiên Hành nói: "Nhưng dù sao những chuyeje này cũng xảy ra vì ngươi."
"Không đúng, những việc này là do Trương Chấn dựng lên, các ngươi có lẽ nên đi tìm hắn chứ không phải tới tìm ta."
Thiên Hành khẽ gật đầu, nói: "Chúng ta sẽ điều tra Trương Chấn. Nhưng trước mắt chúng ta vẫn chưa có chứng cơ, hơn nữa coi như là những việc này là do Trương Chấn gây ra, có những trò hắn làm đều là sau khi ngươi diệt Cuồng bang, vậy nên nói cho cùng nguyên nhân vẫn là do ngươi."
"Ta muốn diệt Cuồng bang chính là vì Dương gia muốn bắt cóc Thanh Ngữ và Hân Hân. Chẳng lẽ ta không làm, để cho bọn họ bắt xong lại đi cứu, cứu xong lại bị bọn họ bắt?"
"Ngươi có thể nói với Long Hồn, chúng ta sẽ xử lý."
"Ta đã từng báo cáo, nhưng các ngươi lại chẳng làm gì cả."
"Việc này..." Những lời này của Mười Một rất sắc bén, ngay cả Thiên Hành cũng phải cứng họng. Những người khác chỉ biết nhìn nhau, nhất thời không biết nên nói thế nào.
Mười Một có báo cáo hay không mọi người cũng không biết, nhưng đêm qua Tửu Quỷ đã nhắc đến chuyện này, nói là Mười Một đã báo cáo nhưng bọn họ lại không để tâm nên mới khiến cho hắn bất mãn. Tửu Quỷ nhận hết lỗi về mình và Liệt Hỏa, nói giúp cho Mười Một, nhìn từ điểm này có thể thấy hắn quả thật đã hết lòng quan tâm giúp đỡ Mười Một.
Thiên Hành liếc nhìn Tửu Quỷ, nói: "Được rồi, chúng ta tạm thời không đề cập đến chuyện này, ngươi không biết là ngươi ra tay qúa tàn độc sao?"
"Người không đụng đến ta, ta cũng không làm gì người." Mười Một nói: "Bọn họ muốn giết ta, chẳng lẽ ta lại đứng yên cho bọn họ giết s? Long Hồn có quy định đó không? Có người muốn giết ngươi, dù chết cũng không được đánh trả."
"Việc này..." Thiên Hành cười khổ, lắc đầu. Hắn nhận ra lời nói của Mười Một cũng sắc bén như đao của hắn vậy, câu nào cũng trúng chỗ hiểm. Tuy biết hắn đang giảo biện, cưỡng từ đoạt lý nhưng lại nghe rất có lý, những người ở đây đều không tìm được lý do gì để phản bác.
Thiên Hành sắp xếp câu chữ trong đầu lại một chút, nói ra: "Được rồi, chúng ta nói đến nguyên nhân của chuyện này. Nguyên nhân chuyện này xét cho cùng là do mâu thuẫn của ngươi với Dương gia, Vương gia và Từ Khiêm. Mâu thuẫn của ngươi và Dương gia hẳn là do ngươi cướp Dương Tư Vũ đi..."
"Không đúng." Mười Một phản bác: "Nếu vì Dương Tư Vũ, nhưng sau khi ta trở về, Dương Tư Vũ và Trương Chấn cũng đồng thời trở về rồi, chuyện này sẽ kết thúc tại đó. Nhưng Dương gia lại vẫn bám riết lấy ta, vậy nên nguyên nhân cũng không phải là chuyện đó."
"Vậy là chuyện gì?"
"Trương Chấn. Ta không biết tại sao hắn lại nhằm vào ta, có điều khi ta ở Đông Hải đã từng có mâu thuẫn với hắn vì Dương Tư Vũ, việc này Thính Phong và Cuồng Lôi có thể làm chứng, bọn họ đã từng vì chuyện của ta mà đánh với người của Trương Chấn. Vậy nên ta có lý do để tin rằng, Trương Chấn có xích mích với ta ở Đông Hải nên khi trở về kinh thành muốn kích động người của Dương gia người ra tay đối phó ta. Hơn nữa Dương gia vốn có khúc mắc với ta, vì thế mới diễn ra mọi chuyện."
Cả đám người của Long Hồn ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, những chuyện xảy ra ở Dương gia bọn họ đều biết rõ, cũng biết Mười Một cũng không làm sai cái gì, chỉ có thể trách Dương gia khinh người quá đáng. Nếu Mười Một có sai thì cũng chỉ là thủ đoạn trả thù của hắn hơi tàn độc. Lúc này nghe Mười Một nói đến những chuyện này, lại liên tưởng những việc Dương gia đã làm, cẩn thận phân tích lại một lần thì quả thật lời hắn nói rất hợp tình hợp lý.
Mười Một tiếp tục nói: "Vì Dương gia cứ ép ta mãi nên ta mới ra tay với Cuồng bang để cảnh cáo bọn họ sau đó liền ẩn núp. Việc người của Dương gia bị giết không liên quan đến ta, những chuyện đó đều là do Trương Chấn sai người làm, mục đích của hắn là muốn gây thù hận giữa ta và Dương gia, khiến cho hai bên sống mái với nhau. Việc này ta không có chứng cứ, muốn điều tra thế nào là chuyện của các ngươi."
Thiên Hành gật đầu nói: "Vậy Từ Khiêm và Vương gia thì sao?"
"Vương gia và ta vốn không thù không oán, thù oán giữa ta và bọn họ là do Từ Khiêm tạo nên. Từ Khiêm muốn hại ta nên đã lôi kéo Vương gia."
Thiên Hành hỏi: "Sao Từ Khiêm lại muốn hại ngươi?"
Mười Một không đáp mà hỏi lại: "Các ngươi không biết?"
Thiên Hành ho nhẹ, nói: "Ta quả thật không biết sao ngươi và Từ Khiêm lại có thâm cừu đại hận, đây là ân oán cá nhân của các ngươi, các ngươi không nói thì ai mà biết được?"
Thiên Hành quả là một lão cáo già, nhẹ nhàng ép Mười Một phải trả lời.
"Bởi vì Từ Tử Dương." Mười Một nói: "Lúc ở Đông Hải ta đã có xích mích với Từ Tử Dương ở một quán bat, do đó mới kết thù với Từ gia."
Thiên Hành khẽ gật đầu, nói hộ hắn: "Sau đó Từ Khiêm đã trở lại kinh thành."
"Sau khi hộ tống gia đình Dương Tư Vũ đến Đông Hải, ta nhận được tin tức Từ Khiêm có ý đồ với Thanh Ngữ, ta liền vội vàng trở về. Trương Chấn và Dương Tư Vũ trở về kinh thành chỉ sau ta một ngày..."
"Chờ một chút." Thiên Hành ngắt lời: "Dương Tư Vũ và Trương Chấn trở lại chỉ sau ngươi một ngày, thế nhưng theo ta được biết, khi ở Đông Hải Dương Tư Vũ đã gặp Trương Chấn mấy lần. Vì sao nàng lại đột nhiên trở về cùng Trương Chấn mà nàng vốn ghét bỏ?"
Mười Một thản nhiên nói: "Đây là lựa chọn của nàng, không liên quan gì đến ta."
Thiên Hành lắc đầu nói: "Ta cảm thấy chuyện này không đơn giản. Ngươi có thể kể lại những chuyện đã xảy ra ở Đông Hải không?"
Mười Một đã trầm mặc một lát, rốt cuộc vẫn kể ngắn gọn những chuyện xảy ra ở Đông Hải, đương nhiên, việc hắn giết Yêu Linh không thể nói, trừ khi hắn muốn chết.
Sau khi nghe Mười Một kể, Thiên Hành trầm tư suy nghĩ một lúc, sau đó gật đầu nói: "Mời ngươi nói tiếp đi."
Có thể làm cho Thiên Hành nói ra chữ "mời", người bình thường sẽ cảm giác vô cùng vinh hạnh. Thế nhưng Mười Một lại chẳng có cảm giác gì, lạnh lùng nói tiếp: "Sau khi Trương Chấn đến kinh thành sau liền thuyết phục Dương gia bắt cóc Thanh Ngữ, khi ta đến cứu Thanh Ngữ thì gặp Từ Khiêm. Lúc ấy Từ Khiêm muốn lợi dụng việc công để trả thù riêng, muốn bắt ta đi, nhưng ta kiên quyết không nghe theo nên hắn cũng không dám ra tay, sau chuyện này ta và hắn liền kết thù. Mâu thuẫn giữa ta và Từ Khiêm chỉ là mâu thuẫn nhỏ, chính vieejc con trai hắn là Từ Thiên Bình chết đã làm cho hắn trở nên điên cuồng."
Thiên Hành hỏi: "Có phải ngươi giết vợ chồng Từ Thiên Bình không?"
"Không phải."
"Không lẽ là Trương Chấn?"
"Không phải."
Thiên Hành cười nói: "Không phải là ngươi, cũng không phải hắn, vậy thì là ai?"
"Là DK của Ma Quỷ."
"DK?" Thiên Hành giật mình, nhìn sang Liệt Hỏa và Tửu Quỷ, thấy hai người này cũng đang ngơ ngác. Thiên Hành khẽ nhíu mày, hỏi: "Tại sao hắn phải làm như vậy? Chẳng lẽ hắn có thù với gia đình Từ Khiêm?"
"Việc đó này ta cũng không biết, các ngươi phải đi hỏi hắn."
Thiên Hành cười khổ, Mười Một quả thật rất giảo hoạt, hắn hỏi: "Như vậy thì ai giết tộc trưởng Vương gia?"
Mười Một nói: "Cũng là DK."
Thiên Hành gõ nhẹ mặt bàn, nói: "Giết tộc trưởng Vương gia, giết vợ chồng Từ Thiên có lợi gì cho hắn? Chẳng lẽ mục đích của hắn giống Trương Chấn, muốn vu oan giá họa cho ngươi?"
Câu nói của Thiên Hành đầy ẩn ý, bề ngoài có vẻ như hỏi thăm nhưng thực ra lại có cạm bẫy. Mười Một cũng không phải kẻ tầm thường, nói không chút do dự: "Ta không biết vì sao DK lại làm như vậy, nhưng hắn muốn giết ta. Ma Quỷ tuyệt đối không tha thứ cho phản đồ, DK chính là người bọn họ phái đến để giết ta."
"Ý của ngươi là vì đối phó ngươi nên DK mói đi giết vợ chồng Từ Thiên Bình và tộc trưởng Vương gia sau đó đổ tội cho ngươi?"
Mười Một lạnh lùng nói: "Ta cũng không rõ, ta không thích đoán mò. Vì sao DK lại làm như vậy thì các ngươi phải tự điều tra. Có điều ta biết để đối phó với ta, DK đã giả làm du khách nước ngoài để tiếp cận Hân Hân. Chính hắn đã giết những người của Ưng bang, bốn kẻ chết trong công viên ở gần đó cũng là do hắn giết, lúc ấy bọn họ muốn bắt cóc Hân Hân, bị DK ngăn cản. Hôm qua Từ Khiêm phái người đi bắt Hân Hân đã bị người của DK ngăn cản, cuối cùng hai bên đồng quy vu tận."
Những người khác trong Long Hồn không tỏ thái độ gì, nhưng từ vẻ mặt có thể thấy họ đã dần dần tin chuyện này.
Thiên Hành lại hỏi: "Chuyện gì đã xảy ra đêm qua?"
Mười Một nói: "Từ Khiêm phái hai nhóm người đi bắt Thanh Ngữ và Hân Hân, nhóm đi bắt Hân Hân bị người của DK chặn lại, nhưng Thanh Ngữ không may mắn như vậy. May là sau chuyện Dương gia bắt cóc Thanh Ngữ, để đề phòng ta đã để một thiết bị truy tìm ở chỗ nàng, vậy nên mới có thể tìm được Thanh Ngữ. Ta biết những người bắt cóc Thanh Ngữ đều là quân nhân, thuộc hạ của Từ Khiêm vì vậy mới không tự mình ra tay mà lại thông báo cho lão Tửu Quỷ."
Tất cả mọi người đều liếc nhìn Tửu Quỷ liếc, chuyện cứu người ngày hôm qua bọn họ đều biết nên cũng không ai nói gì.
Mười Một tiếp tục nói: "Nhưng ta đã để lộ tung tích, để cho người của Dương gia và Vương gia biết được. Vì Trương Chấn khích bác nên Dương gia vốn hận ta thấu xương, sau khi biết được tung tích của ta liền nhanh chóng đến truy sát. Còn Vương gia..." Mười Một ngừng lại một chút rồi mới lên tiếng: "Vương gia giết ta là để tranh đoạt vị trí tộc trưởng."
Mọi người nhìn nhau, ai cũng cảm thấy khó hiểu, không biết việc giết hắn thì liên quan gì đến việc tranh đoạt vị trí tộc trưởng.