Hai người cứ thế môi chạm môi, sau đó lại chậm chạp không có hành động gì khác. Yên lặng đáng sợ ~
Tiết Sở hơi mất tự nhiên, tuy rằng hai người đã xác định quan hệ rồi, nhưng đột nhiên thân mật thế này thì cô vẫn chưa quen, tay cô nắm chặt cổ áo Lục Hoài, bộ tây trang phẳng phiu đã bị cô làm cho nhăn nhúm.
Dựa theo kịch bản thì lúc này nam nữ chính đã phải tách nhau ra rồi, nữ chính tránh đi trước, cúi đầu thẹn thùng, sau đó nam chính khẽ mỉm cười, ngón tay thon dài vuốt ve mái tóc dài của cô, cảnh này chắc chắn sẽ cực kỳ lãng mạn.Nhưng ai mà biết được là có người nào đó cứ luôn không tuân theo lẽ thường cơ chứ.
Trong lòng Bao Tử mặc dù đang cuộn trào như sóng dữ, nhưng cô vẫn nhớ phải kìm chế, kịch bản thế nào thì vẫn phải diễn theo như thế, không thì idol của cô lại nghĩ là cô đang quyến rũ anh thì chết.Xin lấy tính cách tốt đẹp được bồi dưỡng từ thời tiểu học của mình ra để thề rằng, Bao Tử cô không biết làm chuyện đấy đâu.
Nào ngờ, lúc cô đang cúi đầu thẹn thùng thì bất ngờ bị người ta ôm chặt eo, Bao Tử giật mình sợ hết hồn, nhanh chóng ngẩng đầu nhìn người gây họa kia, lại không nghĩ rằng cô làm vậy là quá tiện cho Hoắc mỗ ra tay.Hắn dùng tay còn lại giữ mặt Bao Tử, sau đó không nói một lời mà cúi xuống hôn lên trán cô.
Bao Tử: "..."
[Trời ơi, anh cứ như vậy thì em sẽ không khống chế được bản thân mất!]
[Tự nhiên lại trêu chọc người ta, nhỡ em không kìm được mà phá hủy sự trong sạch của anh thì phải làm sao?]
Đạo diễn: "..."
[Có vẻ cũng được đấy, cảm giác như đang lưu luyến không rời.]
...
Đúng, Hoắc Sâm thừa nhận là hắn cố ý, nhưng hắn cũng không hiểu tại sao mình lại làm như vậy.Lúc diễn vốn hắn còn muốn giữ gìn trong sạch cho bạn Bao, nên đã lấy ngón tay cái đặt lên môi cô để ngăn cách, nhưng không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà lần đầu tiên hắn nảy sinh ý định ăn đậu hũ của bạn diễn nữ, chính vào lúc nhìn vào cái miệng nhỏ hơi hé mở trước mặt mình.
Không ai biết rằng vào giây phút hắn hôn cô, lòng bàn tay hắn đã ướt đẫm mồ hôi, trong lòng cực kỳ căng thẳng.
Sau đó lúc tách ra hắn lại cảm thấy hơi lưu luyến, hoảng hốt nhớ ra trong kịch bản chỉ yêu cầu hôn trán thôi, thế là hắn lại tự sửa theo ý mình, dù sao cũng hôn môi rồi, hôn trán một cái nữa cũng không sao.
[Trong hội lưu manh đã gia nhập thêm một người mới rồi.]
...
Người nào tinh ý thì sẽ nhận ra ngay là Hoắc Sâm có ý với Bao Tử, chuyện này biểu hiện ở việc, giống như thời cấp ba bạn gặp được cô gái mình thích, dù không thường xuyên quanh quẩn bên người ta, nhưng thỉnh thoảng lại cố ý làm một vài hành động để người ta nhớ đến mình, mà phương thức thường dùng đó là bắt nạt người ta, cứ muốn làm trái lại ý của người ta, hoặc đang trong lúc tràn đầy ý chí chiến đấu thì lại không chút nể nang giội cho người ta một chậu nước lạnh.
Kẻ trong cuộc u mê, Hoắc Sâm vẫn chỉ đơn giản nghĩ là hắn muốn trả thù Bao Tử vì cô đã rao bán chữ kí của hắn mà thôi.
Chỉ có điều là, sau khi hôn lên môi cô, cho dù đầu óc hắn có chậm lụt thế nào đi nữa thì ít nhiều cũng có thể nhận ra được suy nghĩ thật sự trong lòng mình là gì rồi.
...
Sau khi đạo diễn hô cut, Hoắc Sâm thấy Bao Tử ngây ngốc nhìn mình, hai tai hắn đỏ lên, mạnh miệng nói: "Nhìn cái gì mà nhìn? Chẳng qua tôi cảm thấy nếu diễn như vậy thì sẽ đạt hiệu quả tốt hơn thôi."
Bao Tử bấy giờ mới cúi đầu xuống, không chớp mắt nhìn chằm chằm đôi giày trắng của mình, một lát sau thì xoay người rời đi mà không nói tiếng nào.
[Gượng gạo quá đi!]
[Vẫn nên ngồi đọc lại lời thoại thì hơn.]
Hoắc Sâm: "..."
[Căn cứ theo nội dung mà phim thần tượng hay có, thì không phải là cô sẽ bắt hắn chịu trách nhiệm hay sao QAQ?]
Không ngờ tối hôm đó, Bao Tử trở về khách sạn, dùng tốc độ sét đánh không kịp che tai lập ra kế hoạch tổng quát theo đuổi nam thần – Mẹ nó, anh đã thành công thu hút sự chú ý của bổn bánh bao rồi! Mẹ nó, là tự anh đến trêu chọc em trước! Mẹ nó, dám chiếm đoạt nụ hôn đầu của bổn bánh bao mà không chịu trách nhiệm, vậy thì đừng trách em sẽ băm nhỏ thịt anh ra rồi làm nhân bánh bao nhé!!!
---
Thế nhưng kế hoạch cưa cẩm nam thần không có đất để dùng, vì chỉ cần nam thần đứng trước mặt thôi là cô đã quên hết mọi chuyện rồi.
Cũng may là hai người đều có cùng ý nghĩ giống nhau, bánh bao muốn theo đuổi nam thần, mà nam thần cũng muốn ngậm bánh bao.Chỉ cần đối phương cũng có ý như vậy thì không việc gì phải sợ hết, kế hoạch theo đuổi nam thần không sử dụng được cũng không sao, dù sao người ta cũng có kế hoạch ngậm bánh bao rồi, là một bé gái, cô có quyền được đón nhận sự theo đuổi từ bé trai.
...
Sự mập mờ giữa hai người làm cho mẹ Hoắc rất vui mừng, không nói hai lời mà tiếp tục yêu cầu thêm mấy cảnh thân mật nữa.
Biên kịch: "..."
[Cô ơi, cháu là một cô bé ngây thơ trong sáng mà.]
...
Mặc dù hai người đã yêu nhau sau khi xem mắt, nhưng cả hai đều chưa vội kết hôn theo nguyện vọng của cha mẹ, mà phải sau một năm yêu nhau mới quyết định đi đến hôn nhân.
Theo lẽ thường thì đầu tiên người ta sẽ nghĩ đến chuyện chuẩn bị cho hôn lễ, nhưng hai người này lại không hề để ý đến nó, chỉ vội vàng muốn được cầm trong tay cái giấy đăng kí kết hôn thôi.
Và thế là, Tiết Sở đã trở thành vợ của Lục Hoài, từ đó mở ra cuộc sống hạnh phúc của Husky.
Đã là vợ chồng hợp pháp, Lục Hoài tất nhiên là muốn Tiết Sở về nhà mình ở, đùa à, đã làm vợ của mình rồi, không lẽ còn ở riêng sao?
Đồ đạc riêng lẻ trong nhà đã bị vứt hết rồi, tất cả đều được đổi thành đồ đôi = v =.
Tiết Sở đứng trong phòng tắm nghiêm túc sắp xếp lại đồ của mình, nói thật thì cô vẫn chưa dám tin là mình đã lập gia đình, từ nhỏ cô đã được cha mẹ nuông chiều, là một cô gái rất biết làm nũng, nhưng
ở trước mặt Lục Hoài thì cô giống như gặp sư phụ vậy.Tóc Lục Hoài hơi xoăn, thỉnh thoảng anh có ngủ trưa ở nhà cô, lúc tỉnh dậy nhìn tóc anh xù như gấu bông luôn.Tiết Sở không có sức kìm chế với vẻ đáng yêu của anh, nên là tự nhiên không hiểu sao lại bị anh lừa đến cục dân chính QAQ.
Đêm tân hôn, quần áo của vợ đã được treo ngay ngắn trong tủ quần áo, Lục Hoài rất hài lòng, từ bây giờ cô và hắn đã thành người một nhà rồi, thật ấm áp.
Bước vào phòng tắm, thấy vợ đã sắp xếp đồ rửa mặt dưỡng da xong, bây giờ đang đỏ mặt nhìn gương.Lục Hoài chậm rãi đi tới, từ phía sau ôm lấy Tiết Sở, khẽ khom lưng ghé đầu vào cổ vợ, hít sâu một hơi rồi nói: "Thơm quá, từ nay về sau bọn mình sẽ dùng chung một loại sữa tắm nhé."
Bạn Tiết mặt càng đỏ hơn rồi.
...
Buổi tối, hai vợ chồng mới cưới cùng nhau ngồi xem TV, nhưng tâm tư của Lục Hoài thì đã bay đi xa lắm rồi, chậc chậc, hắn vội vàng muốn kết hôn chính là vì muốn hợp pháp hóa việc đùa bỡn lưu manh, nhưng vợ hắn lại không hiểu điều này.Trong thời điểm "một giây quý như vàng" này mà cô lại vẫn có tâm trạng để ngồi xem chương trình của thần tượng.
[Tiết Sở, chẳng lẽ em không biết là sau khi kết hôn, trong lòng em chỉ nên có một mình anh thôi sao?]
Vì để giành lại sự quan tâm của vợ, Lục Hoài không tiếc kể lại những năm tháng tuổi trẻ mà hắn đã thầm mến cô...
Thời niên thiếu, đám nam sinh thường thích trêu chọc nữ sinh, nhưng Lục Hoài thì không như vậy, có lần bị thầy gọi đứng lên trả lời câu hỏi, sau khi nhận được sự trợ giúp từ bàn trên, hắn cảm thấy cô bạn trầm tính dịu dàng có má lúm đồng tiền này rất tốt.Nhớ mang máng một lần Tiết Sở và bạn cùng bàn của cô nói về một tên nam sinh học giỏi biết chơi bóng rổ tên là Lâm Kiều, dù bạn cùng bàn của cô có phấn khích khua tay múa chân nói không ngừng đi nữa thì Tiết Sở vẫn chỉ nhẹ nhàng cười, sau đó nói: "Thật ra mình thấy cậu ta cũng bình thường mà."
Lục Hoài: "= v ="
[Chính xác, chỉ là một thằng con trai học giỏi và biết chơi bóng rổ thôi mà.]
Tuy hắn thầm mến cô bạn này nhưng không dám thổ lộ, vì hắn nghĩ Tiết Sở ngoan ngoãn hiền lành như vậy, nhỡ lúc biết hắn thích cô thì sẽ từ từ tránh né hắn thì sao, mặc dù bây giờ bọn họ vẫn còn chưa thân nhau lắm QAQ.
Yêu thầm sẽ có cảm giác gì? Là khi những thằng con trai nói Tiết Sở là một con mọt sách, vừa khô khan vừa không thú vị, hắn sẽ không chút do dự mà vung ra nắm đấm của mình, sau đó bước tập tễnh trở về lớp, sau khi nhận được sự quan tâm của người ta thì trong lòng rất vui mừng.
...
Bạn Tiết nghe chồng kể xong thì ngạc nhiên lắm, cô yên lặng nhìn Lục Hoài, sau đó nâng mặt hắn lên nhìn trái nhìn phải, cuối cùng mới bừng tỉnh: "Bảo sao em lại thấy mặt anh nhìn quen như vậy, tên nghe cũng quen nữa, thì ra hồi cấp ba bọn mình học cùng lớp."
Lục Hoài: "(╰_╯)#"
Sau đó, xong đời, bạn Tiết đã bị người ta đè xuống, sắp từ con gái biến thành phụ nữ rồi.
Sau khi lăn mấy vòng anh đuổi em né trên giường xong...
Bạn bánh bao ngốc đang mặc váy ngủ: "(⊙v⊙)"
[Mẹ kiếp nhà anh, cái quái gì đang chống lên đùi của bổn bánh bao vậy?]
Trong phòng còn có những nhân viên làm việc khác, nếu bị bọn họ phát hiện ra chuyện này thì xấu hổ chết.Hoắc Sâm gục vào người cô, buồn bã giấu mặt vào tóc cô, cố gắng ổn định lại tâm trạng của mình: "Trước cứ quay đến đây thôi, các anh ra ngoài một chút đi."
Đạo diễn and các nhân viên: "???"
?
Không đợi những người khác phản ứng lại, bạn bánh bao đã run rẩy đẩy Hoắc Sâm ra, nhưng lại bị người ta đè chặt hơn.
Hắn nói chỉ đủ cho hai người nghe thấy: "Em ngoan chút đi, đừng động đậy."
"TAT"
[Trời đất, bắt đầu dùng quy tắc ngầm rồi sao?]
[Trừ phi anh đồng ý làm chồng em, không thì em sẽ không đồng ý đâu.]
...
Các nhân viên đều không hiểu gì cả, nhưng vẫn nghe theo Hoắc Sâm, đồng loạt đi hết ra ngoài.
Trong phòng chỉ còn lại một con Husky và một cái bánh bao.
Bao Tử ngốc nghếch không biết sống chết cứ cố uốn éo người, đỏ mặt nói nhỏ: "Anh...Đừng có dí cái đó vào đùi em nữa được không?"
"..." Vậy em đừng động đậy nữa!!!
[Cảm giác thể diện đã bị vứt vào nhà bà ngoại rồi.]
[Biết bao nỗi phiền muộn không thể diễn tả thành lời.]
"Em tưởng anh muốn bị như thế lắm à?"
"Em hiểu là đàn ông các anh huyết khí mạnh mẽ rồi, nhưng mà trước đây anh diễn cùng các diễn viên nữ khác cũng sẽ bị như vậy sao?" Bạn Bao sắc nữ tỏ vẻ mình rất hiểu biết, cô đọc tiểu thuyết nhiều rồi, nam chính sau khi có tiếp xúc thân mật với nữ chính thì đều sẽ bị thế cả, chỉ là phản ứng bình thường thôi.
"..."
Hoắc mỗ thật sự không nói nên lời, một lúc lâu sau, hắn cúi xuống cắn nhẹ vào tai cô, nói: "Thật may mắn, em là người đầu tiên."
"o((⊙﹏⊙))o."
---
Cảnh này sau đó phải quay lại, Bao Tử vốn muốn đi thay váy ngủ, nhưng lại bị Hoắc Sâm từ chối với lý do: "Chuyện này ảnh hưởng đến hình tượng của anh, em mà thay đồ ngủ khác thì mọi người sẽ đoán ra được chuyện vừa nãy đó."
"..."
[Thôi, vì thể diện của nam thần, cô cứ mặc váy ngủ tiếp vậy.]
Sau vụ này thì suy nghĩ muốn Hoắc Sâm chịu trách nhiệm càng bùng cháy dữ dội hơn trong lòng Bao Tử, nụ hôn đầu còn chưa kịp tính sổ, giờ lại bị cái kia chống vào đùi nữa, anh mà không cưới em thì anh đừng có trách.
...
Mặc dù cả hai đều có "ý đồ bất lương" với nhau, nhưng quay xong vẫn cảm thấy hơi lúng túng ngượng ngập, tiếp đó, cả đoàn làm phim đều nhận thấy sự kì lạ giữa hai người.Hoắc ảnh đế bình thường lúc rảnh rỗi đều giở trò trêu chọc Bao Tử, thế mà mấy hôm nay cứ tránh né người ta, rõ ràng đang cầm kịch bản ngồi đọc, nhưng ai chú ý kĩ thì sẽ phát hiện ra là thỉnh thoảng hắn lại liếc nhìn Bao Tử một cái.
[Chậc chậc chậc, hai cái bạn này đang chơi trò gì vậy?] [Không thể hiểu được thế giới của hai người họ *mỉm cười*.]...
Bộ phim đã quay được hơn nửa rồi, từ khi Lục Hoài và Tiết Sở đi xem mắt, yêu nhau rồi kết hôn, tiếp theo là đến mấy cảnh lãng mạn của cuộc sống sau hôn nhân, còn được gọi là thức ăn cho chó.Mọi người đã làm việc chung với nhau được gần ba tháng rồi, mẹ Hoắc mặc dù rất vui khi thấy con trai mình thay đổi, nhưng vẫn cảm thấy hai đứa trẻ này tiến triển quá chậm.
[Con trai, cách con theo đuổi cô bé thật chẳng khác gì một đứa học sinh tiểu học, mẹ buồn quá đi!]
[Có thể khí phách hơn được không, trực tiếp khiêng đi là được rồi!]
Còn không bao lâu nữa là quay xong rồi, thế mà thằng nhóc thúi này vẫn còn chưa ra tay!!!
Mẹ Hoắc không khỏi nhớ lại năm đó, khi bà được ba Hoắc Sâm theo đuổi, phải nói là cực kì nhanh gọn, vậy mà tại sao con trai lại không di truyền tính cách này của chồng bà cơ chứ?
...
Đừng nói là mẹ Hoắc mà ngay cả chính Hoắc Sâm cũng sốt ruột lắm đây, à mà Bao Tử cũng sốt ruột luôn.Bao Tử nghĩ sau khi phim đóng máy thì cô chắc chắn sẽ không được nhìn thấy thần tượng mỗi ngày nữa đâu, trong phim đã bị anh ăn nhiều đậu hũ như vậy, nghĩ thế nào thì cô cũng là người chịu thiệt nhất.
Hành động rất đơn giản, kết quả thì lại tốt đẹp...
Mỗ Hoắc tìm tới mỗ Bao, bắt đầu cái gọi là tính sổ.Mỗ Bao run rẩy, cho là mình đã làm gì đắc tội với thần tượng rồi, cho nên anh mới nghiêm túc nhìn cô như vậy.
Ngồi nghiêm trang, tiếp nhận trừng phạt.
Hoắc Sâm nhìn Bao Tử đang bị mình làm cho sợ hãi, ánh mắt không khỏi ánh lên ý cười, đúng là bánh bao ngốc.Hắn làm bộ lạnh lùng chất vấn: "Anh muốn hỏi em một chuyện, chữ kí của anh em bán bao nhiêu tiền?"
Xem ra việc đầu cơ trục lợi trên chữ kí của ngôi sao là điều không tốt, mỗ Bao nịnh nọt cười, lộ ra má lúm đồng tiền rất đáng yêu, nói: "Thần tượng, chúng ta đã hợp tác với nhau một thời gian rồi, đừng quan tâm đến chuyện đó nữa, nói chuyện tiền bạc lại ảnh hưởng đến tình cảm = v =."
"Thế à?"
"Vâng vâng vâng vâng." Bao Tử dùng sức gật đầu lia lịa.
"Nếu vậy thì...chúng ta nói đến chuyện tình cảm đi."
"Dạ?"
"Dù sao cũng không làm ảnh hưởng đến tiền bạc."
"..."
Tiết Sở hơi mất tự nhiên, tuy rằng hai người đã xác định quan hệ rồi, nhưng đột nhiên thân mật thế này thì cô vẫn chưa quen, tay cô nắm chặt cổ áo Lục Hoài, bộ tây trang phẳng phiu đã bị cô làm cho nhăn nhúm.
Dựa theo kịch bản thì lúc này nam nữ chính đã phải tách nhau ra rồi, nữ chính tránh đi trước, cúi đầu thẹn thùng, sau đó nam chính khẽ mỉm cười, ngón tay thon dài vuốt ve mái tóc dài của cô, cảnh này chắc chắn sẽ cực kỳ lãng mạn.Nhưng ai mà biết được là có người nào đó cứ luôn không tuân theo lẽ thường cơ chứ.
Trong lòng Bao Tử mặc dù đang cuộn trào như sóng dữ, nhưng cô vẫn nhớ phải kìm chế, kịch bản thế nào thì vẫn phải diễn theo như thế, không thì idol của cô lại nghĩ là cô đang quyến rũ anh thì chết.Xin lấy tính cách tốt đẹp được bồi dưỡng từ thời tiểu học của mình ra để thề rằng, Bao Tử cô không biết làm chuyện đấy đâu.
Nào ngờ, lúc cô đang cúi đầu thẹn thùng thì bất ngờ bị người ta ôm chặt eo, Bao Tử giật mình sợ hết hồn, nhanh chóng ngẩng đầu nhìn người gây họa kia, lại không nghĩ rằng cô làm vậy là quá tiện cho Hoắc mỗ ra tay.Hắn dùng tay còn lại giữ mặt Bao Tử, sau đó không nói một lời mà cúi xuống hôn lên trán cô.
Bao Tử: "..."
[Trời ơi, anh cứ như vậy thì em sẽ không khống chế được bản thân mất!]
[Tự nhiên lại trêu chọc người ta, nhỡ em không kìm được mà phá hủy sự trong sạch của anh thì phải làm sao?]
Đạo diễn: "..."
[Có vẻ cũng được đấy, cảm giác như đang lưu luyến không rời.]
...
Đúng, Hoắc Sâm thừa nhận là hắn cố ý, nhưng hắn cũng không hiểu tại sao mình lại làm như vậy.Lúc diễn vốn hắn còn muốn giữ gìn trong sạch cho bạn Bao, nên đã lấy ngón tay cái đặt lên môi cô để ngăn cách, nhưng không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà lần đầu tiên hắn nảy sinh ý định ăn đậu hũ của bạn diễn nữ, chính vào lúc nhìn vào cái miệng nhỏ hơi hé mở trước mặt mình.
Không ai biết rằng vào giây phút hắn hôn cô, lòng bàn tay hắn đã ướt đẫm mồ hôi, trong lòng cực kỳ căng thẳng.
Sau đó lúc tách ra hắn lại cảm thấy hơi lưu luyến, hoảng hốt nhớ ra trong kịch bản chỉ yêu cầu hôn trán thôi, thế là hắn lại tự sửa theo ý mình, dù sao cũng hôn môi rồi, hôn trán một cái nữa cũng không sao.
[Trong hội lưu manh đã gia nhập thêm một người mới rồi.]
...
Người nào tinh ý thì sẽ nhận ra ngay là Hoắc Sâm có ý với Bao Tử, chuyện này biểu hiện ở việc, giống như thời cấp ba bạn gặp được cô gái mình thích, dù không thường xuyên quanh quẩn bên người ta, nhưng thỉnh thoảng lại cố ý làm một vài hành động để người ta nhớ đến mình, mà phương thức thường dùng đó là bắt nạt người ta, cứ muốn làm trái lại ý của người ta, hoặc đang trong lúc tràn đầy ý chí chiến đấu thì lại không chút nể nang giội cho người ta một chậu nước lạnh.
Kẻ trong cuộc u mê, Hoắc Sâm vẫn chỉ đơn giản nghĩ là hắn muốn trả thù Bao Tử vì cô đã rao bán chữ kí của hắn mà thôi.
Chỉ có điều là, sau khi hôn lên môi cô, cho dù đầu óc hắn có chậm lụt thế nào đi nữa thì ít nhiều cũng có thể nhận ra được suy nghĩ thật sự trong lòng mình là gì rồi.
...
Sau khi đạo diễn hô cut, Hoắc Sâm thấy Bao Tử ngây ngốc nhìn mình, hai tai hắn đỏ lên, mạnh miệng nói: "Nhìn cái gì mà nhìn? Chẳng qua tôi cảm thấy nếu diễn như vậy thì sẽ đạt hiệu quả tốt hơn thôi."
Bao Tử bấy giờ mới cúi đầu xuống, không chớp mắt nhìn chằm chằm đôi giày trắng của mình, một lát sau thì xoay người rời đi mà không nói tiếng nào.
[Gượng gạo quá đi!]
[Vẫn nên ngồi đọc lại lời thoại thì hơn.]
Hoắc Sâm: "..."
[Căn cứ theo nội dung mà phim thần tượng hay có, thì không phải là cô sẽ bắt hắn chịu trách nhiệm hay sao QAQ?]
Không ngờ tối hôm đó, Bao Tử trở về khách sạn, dùng tốc độ sét đánh không kịp che tai lập ra kế hoạch tổng quát theo đuổi nam thần – Mẹ nó, anh đã thành công thu hút sự chú ý của bổn bánh bao rồi! Mẹ nó, là tự anh đến trêu chọc em trước! Mẹ nó, dám chiếm đoạt nụ hôn đầu của bổn bánh bao mà không chịu trách nhiệm, vậy thì đừng trách em sẽ băm nhỏ thịt anh ra rồi làm nhân bánh bao nhé!!!
---
Thế nhưng kế hoạch cưa cẩm nam thần không có đất để dùng, vì chỉ cần nam thần đứng trước mặt thôi là cô đã quên hết mọi chuyện rồi.
Cũng may là hai người đều có cùng ý nghĩ giống nhau, bánh bao muốn theo đuổi nam thần, mà nam thần cũng muốn ngậm bánh bao.Chỉ cần đối phương cũng có ý như vậy thì không việc gì phải sợ hết, kế hoạch theo đuổi nam thần không sử dụng được cũng không sao, dù sao người ta cũng có kế hoạch ngậm bánh bao rồi, là một bé gái, cô có quyền được đón nhận sự theo đuổi từ bé trai.
...
Sự mập mờ giữa hai người làm cho mẹ Hoắc rất vui mừng, không nói hai lời mà tiếp tục yêu cầu thêm mấy cảnh thân mật nữa.
Biên kịch: "..."
[Cô ơi, cháu là một cô bé ngây thơ trong sáng mà.]
...
Mặc dù hai người đã yêu nhau sau khi xem mắt, nhưng cả hai đều chưa vội kết hôn theo nguyện vọng của cha mẹ, mà phải sau một năm yêu nhau mới quyết định đi đến hôn nhân.
Theo lẽ thường thì đầu tiên người ta sẽ nghĩ đến chuyện chuẩn bị cho hôn lễ, nhưng hai người này lại không hề để ý đến nó, chỉ vội vàng muốn được cầm trong tay cái giấy đăng kí kết hôn thôi.
Và thế là, Tiết Sở đã trở thành vợ của Lục Hoài, từ đó mở ra cuộc sống hạnh phúc của Husky.
Đã là vợ chồng hợp pháp, Lục Hoài tất nhiên là muốn Tiết Sở về nhà mình ở, đùa à, đã làm vợ của mình rồi, không lẽ còn ở riêng sao?
Đồ đạc riêng lẻ trong nhà đã bị vứt hết rồi, tất cả đều được đổi thành đồ đôi = v =.
Tiết Sở đứng trong phòng tắm nghiêm túc sắp xếp lại đồ của mình, nói thật thì cô vẫn chưa dám tin là mình đã lập gia đình, từ nhỏ cô đã được cha mẹ nuông chiều, là một cô gái rất biết làm nũng, nhưng
ở trước mặt Lục Hoài thì cô giống như gặp sư phụ vậy.Tóc Lục Hoài hơi xoăn, thỉnh thoảng anh có ngủ trưa ở nhà cô, lúc tỉnh dậy nhìn tóc anh xù như gấu bông luôn.Tiết Sở không có sức kìm chế với vẻ đáng yêu của anh, nên là tự nhiên không hiểu sao lại bị anh lừa đến cục dân chính QAQ.
Đêm tân hôn, quần áo của vợ đã được treo ngay ngắn trong tủ quần áo, Lục Hoài rất hài lòng, từ bây giờ cô và hắn đã thành người một nhà rồi, thật ấm áp.
Bước vào phòng tắm, thấy vợ đã sắp xếp đồ rửa mặt dưỡng da xong, bây giờ đang đỏ mặt nhìn gương.Lục Hoài chậm rãi đi tới, từ phía sau ôm lấy Tiết Sở, khẽ khom lưng ghé đầu vào cổ vợ, hít sâu một hơi rồi nói: "Thơm quá, từ nay về sau bọn mình sẽ dùng chung một loại sữa tắm nhé."
Bạn Tiết mặt càng đỏ hơn rồi.
...
Buổi tối, hai vợ chồng mới cưới cùng nhau ngồi xem TV, nhưng tâm tư của Lục Hoài thì đã bay đi xa lắm rồi, chậc chậc, hắn vội vàng muốn kết hôn chính là vì muốn hợp pháp hóa việc đùa bỡn lưu manh, nhưng vợ hắn lại không hiểu điều này.Trong thời điểm "một giây quý như vàng" này mà cô lại vẫn có tâm trạng để ngồi xem chương trình của thần tượng.
[Tiết Sở, chẳng lẽ em không biết là sau khi kết hôn, trong lòng em chỉ nên có một mình anh thôi sao?]
Vì để giành lại sự quan tâm của vợ, Lục Hoài không tiếc kể lại những năm tháng tuổi trẻ mà hắn đã thầm mến cô...
Thời niên thiếu, đám nam sinh thường thích trêu chọc nữ sinh, nhưng Lục Hoài thì không như vậy, có lần bị thầy gọi đứng lên trả lời câu hỏi, sau khi nhận được sự trợ giúp từ bàn trên, hắn cảm thấy cô bạn trầm tính dịu dàng có má lúm đồng tiền này rất tốt.Nhớ mang máng một lần Tiết Sở và bạn cùng bàn của cô nói về một tên nam sinh học giỏi biết chơi bóng rổ tên là Lâm Kiều, dù bạn cùng bàn của cô có phấn khích khua tay múa chân nói không ngừng đi nữa thì Tiết Sở vẫn chỉ nhẹ nhàng cười, sau đó nói: "Thật ra mình thấy cậu ta cũng bình thường mà."
Lục Hoài: "= v ="
[Chính xác, chỉ là một thằng con trai học giỏi và biết chơi bóng rổ thôi mà.]
Tuy hắn thầm mến cô bạn này nhưng không dám thổ lộ, vì hắn nghĩ Tiết Sở ngoan ngoãn hiền lành như vậy, nhỡ lúc biết hắn thích cô thì sẽ từ từ tránh né hắn thì sao, mặc dù bây giờ bọn họ vẫn còn chưa thân nhau lắm QAQ.
Yêu thầm sẽ có cảm giác gì? Là khi những thằng con trai nói Tiết Sở là một con mọt sách, vừa khô khan vừa không thú vị, hắn sẽ không chút do dự mà vung ra nắm đấm của mình, sau đó bước tập tễnh trở về lớp, sau khi nhận được sự quan tâm của người ta thì trong lòng rất vui mừng.
...
Bạn Tiết nghe chồng kể xong thì ngạc nhiên lắm, cô yên lặng nhìn Lục Hoài, sau đó nâng mặt hắn lên nhìn trái nhìn phải, cuối cùng mới bừng tỉnh: "Bảo sao em lại thấy mặt anh nhìn quen như vậy, tên nghe cũng quen nữa, thì ra hồi cấp ba bọn mình học cùng lớp."
Lục Hoài: "(╰_╯)#"
Sau đó, xong đời, bạn Tiết đã bị người ta đè xuống, sắp từ con gái biến thành phụ nữ rồi.
Sau khi lăn mấy vòng anh đuổi em né trên giường xong...
Bạn bánh bao ngốc đang mặc váy ngủ: "(⊙v⊙)"
[Mẹ kiếp nhà anh, cái quái gì đang chống lên đùi của bổn bánh bao vậy?]
Trong phòng còn có những nhân viên làm việc khác, nếu bị bọn họ phát hiện ra chuyện này thì xấu hổ chết.Hoắc Sâm gục vào người cô, buồn bã giấu mặt vào tóc cô, cố gắng ổn định lại tâm trạng của mình: "Trước cứ quay đến đây thôi, các anh ra ngoài một chút đi."
Đạo diễn and các nhân viên: "???"
?
Không đợi những người khác phản ứng lại, bạn bánh bao đã run rẩy đẩy Hoắc Sâm ra, nhưng lại bị người ta đè chặt hơn.
Hắn nói chỉ đủ cho hai người nghe thấy: "Em ngoan chút đi, đừng động đậy."
"TAT"
[Trời đất, bắt đầu dùng quy tắc ngầm rồi sao?]
[Trừ phi anh đồng ý làm chồng em, không thì em sẽ không đồng ý đâu.]
...
Các nhân viên đều không hiểu gì cả, nhưng vẫn nghe theo Hoắc Sâm, đồng loạt đi hết ra ngoài.
Trong phòng chỉ còn lại một con Husky và một cái bánh bao.
Bao Tử ngốc nghếch không biết sống chết cứ cố uốn éo người, đỏ mặt nói nhỏ: "Anh...Đừng có dí cái đó vào đùi em nữa được không?"
"..." Vậy em đừng động đậy nữa!!!
[Cảm giác thể diện đã bị vứt vào nhà bà ngoại rồi.]
[Biết bao nỗi phiền muộn không thể diễn tả thành lời.]
"Em tưởng anh muốn bị như thế lắm à?"
"Em hiểu là đàn ông các anh huyết khí mạnh mẽ rồi, nhưng mà trước đây anh diễn cùng các diễn viên nữ khác cũng sẽ bị như vậy sao?" Bạn Bao sắc nữ tỏ vẻ mình rất hiểu biết, cô đọc tiểu thuyết nhiều rồi, nam chính sau khi có tiếp xúc thân mật với nữ chính thì đều sẽ bị thế cả, chỉ là phản ứng bình thường thôi.
"..."
Hoắc mỗ thật sự không nói nên lời, một lúc lâu sau, hắn cúi xuống cắn nhẹ vào tai cô, nói: "Thật may mắn, em là người đầu tiên."
"o((⊙﹏⊙))o."
---
Cảnh này sau đó phải quay lại, Bao Tử vốn muốn đi thay váy ngủ, nhưng lại bị Hoắc Sâm từ chối với lý do: "Chuyện này ảnh hưởng đến hình tượng của anh, em mà thay đồ ngủ khác thì mọi người sẽ đoán ra được chuyện vừa nãy đó."
"..."
[Thôi, vì thể diện của nam thần, cô cứ mặc váy ngủ tiếp vậy.]
Sau vụ này thì suy nghĩ muốn Hoắc Sâm chịu trách nhiệm càng bùng cháy dữ dội hơn trong lòng Bao Tử, nụ hôn đầu còn chưa kịp tính sổ, giờ lại bị cái kia chống vào đùi nữa, anh mà không cưới em thì anh đừng có trách.
...
Mặc dù cả hai đều có "ý đồ bất lương" với nhau, nhưng quay xong vẫn cảm thấy hơi lúng túng ngượng ngập, tiếp đó, cả đoàn làm phim đều nhận thấy sự kì lạ giữa hai người.Hoắc ảnh đế bình thường lúc rảnh rỗi đều giở trò trêu chọc Bao Tử, thế mà mấy hôm nay cứ tránh né người ta, rõ ràng đang cầm kịch bản ngồi đọc, nhưng ai chú ý kĩ thì sẽ phát hiện ra là thỉnh thoảng hắn lại liếc nhìn Bao Tử một cái.
[Chậc chậc chậc, hai cái bạn này đang chơi trò gì vậy?] [Không thể hiểu được thế giới của hai người họ *mỉm cười*.]...
Bộ phim đã quay được hơn nửa rồi, từ khi Lục Hoài và Tiết Sở đi xem mắt, yêu nhau rồi kết hôn, tiếp theo là đến mấy cảnh lãng mạn của cuộc sống sau hôn nhân, còn được gọi là thức ăn cho chó.Mọi người đã làm việc chung với nhau được gần ba tháng rồi, mẹ Hoắc mặc dù rất vui khi thấy con trai mình thay đổi, nhưng vẫn cảm thấy hai đứa trẻ này tiến triển quá chậm.
[Con trai, cách con theo đuổi cô bé thật chẳng khác gì một đứa học sinh tiểu học, mẹ buồn quá đi!]
[Có thể khí phách hơn được không, trực tiếp khiêng đi là được rồi!]
Còn không bao lâu nữa là quay xong rồi, thế mà thằng nhóc thúi này vẫn còn chưa ra tay!!!
Mẹ Hoắc không khỏi nhớ lại năm đó, khi bà được ba Hoắc Sâm theo đuổi, phải nói là cực kì nhanh gọn, vậy mà tại sao con trai lại không di truyền tính cách này của chồng bà cơ chứ?
...
Đừng nói là mẹ Hoắc mà ngay cả chính Hoắc Sâm cũng sốt ruột lắm đây, à mà Bao Tử cũng sốt ruột luôn.Bao Tử nghĩ sau khi phim đóng máy thì cô chắc chắn sẽ không được nhìn thấy thần tượng mỗi ngày nữa đâu, trong phim đã bị anh ăn nhiều đậu hũ như vậy, nghĩ thế nào thì cô cũng là người chịu thiệt nhất.
Hành động rất đơn giản, kết quả thì lại tốt đẹp...
Mỗ Hoắc tìm tới mỗ Bao, bắt đầu cái gọi là tính sổ.Mỗ Bao run rẩy, cho là mình đã làm gì đắc tội với thần tượng rồi, cho nên anh mới nghiêm túc nhìn cô như vậy.
Ngồi nghiêm trang, tiếp nhận trừng phạt.
Hoắc Sâm nhìn Bao Tử đang bị mình làm cho sợ hãi, ánh mắt không khỏi ánh lên ý cười, đúng là bánh bao ngốc.Hắn làm bộ lạnh lùng chất vấn: "Anh muốn hỏi em một chuyện, chữ kí của anh em bán bao nhiêu tiền?"
Xem ra việc đầu cơ trục lợi trên chữ kí của ngôi sao là điều không tốt, mỗ Bao nịnh nọt cười, lộ ra má lúm đồng tiền rất đáng yêu, nói: "Thần tượng, chúng ta đã hợp tác với nhau một thời gian rồi, đừng quan tâm đến chuyện đó nữa, nói chuyện tiền bạc lại ảnh hưởng đến tình cảm = v =."
"Thế à?"
"Vâng vâng vâng vâng." Bao Tử dùng sức gật đầu lia lịa.
"Nếu vậy thì...chúng ta nói đến chuyện tình cảm đi."
"Dạ?"
"Dù sao cũng không làm ảnh hưởng đến tiền bạc."
"..."